Ra khỏi tiệm rèn của Gazar-san, tôi hướng đến lâu đài.
Và cho dù có hay không có giấy phép vào lâu đài thì cũng chẳng quan trọng nữa. Tôi vẫn có thể đi vào một cách bình thường mà không bị lính gác ngăn cản. Và đồng thời một người lính khác bắt đầu chạy đi. Umm , mọi chuyện vẫn như thường lệ.
Giấy phép được viết trên thẻ guild đến giờ vẫn không có hữu ích gì hết. Thời điểm có thể sử dụng nó là khi tôi cởi bộ đồ gấu ra. Mà nếu tôi cởi bộ đồ gấu ra thì chắc chắn sẽ có nhiều vấn đề rắc rối hơn nữa xảy ra.
Những người tôi gặp khi đang đi bộ trong lâu đài đều cúi đầu chào hỏi. Việc này giống như là đang đi bộ trong quốc hội ở Nhật Bản vậy.
Thông thường, nếu bạn đi bộ trong lâu đài với bộ trang phục gấu như thế này, báo động chắc chắn sẽ vang lên. (*gấu xổng chuồng)
Có một người phụ nữ xuất hiện ở phía trước tôi. Tôi cúi đầu thấp xuống và cố gắng vượt qua trong im ắng. Nhưng khi người phụ nữ đó nhận ra tôi cô ấy bắt đầu tiếp cận.
「Em là tác giả cuốn sách tranh về Gấu, phải không? Cảm ơn rất nhiều, con gái tôi đã rất vui khi đọc nó」
Là về chuyện đó à .
Tôi cúi thấp đầu đáp lại và đi tiếp.
Là về cuốn sách tranh sao? Tôi quên mất tiêu nó luôn. Tôi đã cho phép Anju-san sao chép cuốn sách khi đến đây lần trước.
Nhưng sao mọi người lại biết tôi là người vẽ?
Vâng, việc tôi vẽ những cuốn sách được Eleanora-san giữ bí mật. Có lẽ tôi nên khiển trách cô ấy vì tiết lộ thông tin tác giả nhỉ?
Điều tương tự cũng xảy ra khi tôi trên đường đi đến phòng của công chúa Flora. Lần này tôi còn được yêu cầu bắt tay nữa.
「Tôi rất mong chờ cuốn sách tiếp theo đó, bọn trẻ cũng đã rất vui」
Cuốn sách tiếp theo? Họ nghĩ tôi là ‘mangaka’ à?
Tiếc là nghề của tôi không phải là vẽ sách tranh đâu nhá, và tôi cũng không có kế hoạch vẽ cuốn sách tiếp theo trong thời gian tới đâu.
Chắc chắn phải nhắc nhở Eleanora-san không được để việc này lan rộng ra nữa.
Mà trên sách đâu có viết tên tác giả đâu, sao lại mọi người lại biết đó là tôi vậy? Để giấu đi việc tôi là người vẽ cuốn sách đó, tôi còn viết tên giả lên nữa mà.
Maa, thật vô ích khi cố gắng suy nghĩ về những vấn đề mà mình không biết, vì vậy tôi không suy nghĩ gì nữa và đi tiếp đến phòng của công chúa Flora. Khi tôi gõ cánh cửa, giọng của Anju-san vang lên từ bên trong phòng, và cánh cửa mở ra.
「Ah, Yuna-sama, xin chào」
「Anju-san, xin chào. Có Flora-sama ở đây không?」
「Công chúa đang ở đây, xin mời vào phòng」
Khi tôi chuẩn bị đi vào phòng và chào hỏi Flora thì công chúa đã ló ra từ phía sau Anju-san.
「Gấu-san!」
Công chúa Flora mừng rỡ chạy đến ôm tôi.
「Flora-sama, xin chào」
「Chào mừng đã đến đây, Gấu-san」
Phản ứng của Flora vẫn như bình thường.
Em ấy thật dễ thương, không thể tin rằng trong người em ấy lại có dòng máu của ông vua đó . Oh, em ấy rất giống nữ hoàng. Trong tương lai, công chúa chắc chắn sẽ trở thành một phụ nữ xinh đẹp tuyệt vời như nữ hoàng.
「Giờ thì Yuna-sama, xin mời vào phòng」
Nhận được lời mời của Anju-san, tôi bắt đầu đi vào phòng, nhưng tôi đột ngột dừng lại.
「Yuna-sama?」
「Gấu-san?」
Vì bất ngờ trước hành động của tôi, họ nhìn tôi thắc mắc.
「Flora-sama, vì hôm nay thời tiết rất đẹp nên chúng ta ra khu vườn chơi nhé」
Ông vua đó chắc chắn sẽ mò đến nếu tôi ở đây, thế nên tôi đang đưa ra biện pháp để tránh mặt ổng.
Tôi đã đến thăm công chúa Flora rất nhiều lần và luôn ăn uống ở trong phòng công chúa. Nên lần này nhà Vua chắc chắn cũng sẽ nghĩ tôi ở trong đó.
Vậy thì mọi chuyện thật đơn giản, tôi chỉ cần thay đổi nơi ăn uống là xong.
Vì nhà Vua và Eleanora-san đã gây ra nhiều rắc rối về tâm lý cho Fina nên tôi sẽ xin lỗi em ấy bằng cách trả đũa lại bọn họ.
「Ồ đúng vậy, Flora-sama, thời tiết hôm nay thực sự rất đẹp nên chúng ta ra khu vườn chơi nhé.」
「Nếu Gấu-san đi thì em cũng sẽ đi」
Anju-san đồng ý với ý kiến của tôi mà không một chút nghi ngờ. Flora vui vẻ đồng ý với yêu cầu của tôi cùng một nụ cười.
Nụ cười ngây thơ đó làm tôi cảm thấy hơi tội lỗi.
Nhưng vì họ đã chấp nhận yêu cầu của tôi. Tôi quyết định nhanh chóng đi đến khu vườn để thực hiện kế hoạch 『Vườn không. Phòng trống』
Với kế hoạch tuyệt vời này, nhà Vua sẽ đi đến phòng của Flora-sama trong khi không có ai ở bên trong hết. Tôi đang tưởng tượng khuôn mặt của nhà Vua lúc đó sẽ như thế nào.
Việc này sẽ gây cho ông ấy một chút phiền toái đây. (trans: muahahaha , kế hoạch thật vĩ đại)
「Yuna-sama, có chuyện gì vậy」
Nhận thấy biểu hiện kì lạ của tôi, Anju-san lên tiếng gọi.
Ấy không ổn, không ổn. Có vẻ môi của tôi hơi nhếch lên khi nghĩ đến việc đó.
「Không có gì đâu」
「Vậy sao? Vậy thì, Yuna-sama. Giờ tôi sẽ đi pha trà, em có thể dẫn Flora-sama đến khu vườn trước được không?
Tôi đồng ý. Sau đó, Anju-san cúi đầu và rời đi pha trà.
「Vậy thì, Flora-sama. Chúng ta cùng nhau đi đến khu vườn nào」
Tôi đưa tay gấu ra nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Flora và đi đến khu vườn.
Mọi chuyện sẽ thật hoàn hảo nếu có thể đi đến đó mà không bị ai bắt gặp. Tuy nhiên, trên đường đi đã có 3 người đi ngang qua chúng tôi. Tôi thầm cầu nguyện rằng thông tin chúng tôi đến khu vườn từ ba người đó sẽ không lọt vào tai nhà Vua.
Chúng tôi đã đến khu vườn có những bông hoa đầy màu sắc đang nở rộ .
Địa điểm mà hôm trước Fina đi ngắm hoa với Eleanora-san chắc chắn là khu vườn trong cung điện hoàng gia này đây. Tôi đã từng thấy nó trước đây rồi nhưng bây giờ nhìn lại khu vườn vẫn thật tuyệt.
Bạn chỉ có thể nhìn thấy một khu vườn tuyệt mĩ như thế này trong cung điện hoàng gia thôi, mà như vậy thì thật bất tiện nhỉ. Bên cạnh đó, những viên chức trong lâu đài luôn bận rộn làm việc, vì vậy họ cũng không thể ngắm nhìn khu vườn.
Thế nên, tôi và Flora đang đi dạo trong khu vườn một cách thoải mái vì không có ai làm phiền hết. Flora đang ngắm nhìn những bông hoa một cách rất vui vẻ. Nhìn thấy khuôn mặt vui tươi của Flora, tôi tự hỏi mình tại sao không đến khu vườn này nhiều hơn lúc trước.
Tôi nắm tay Flora đi về hướng trung tâm của khu vườn. Đó là nơi tuyệt vời nhất để để ngắm hoa.
Ở giữa khu vườn là bốn cái ghế được đặt ngay ngắn xung quanh một cái bàn tròn. Chúng tôi có thể ngồi ở đó trò chuyện và ăn nhẹ. Có một mái che ở trên nên khu vực này sẽ không bị ướt kể cả khi trời có mưa. Nó sẽ rất hữu ích khi muốn ngắm hoa vào một ngày mưa. Nghĩ đến việc ngắm hoa dưới trời mưa thì thật lãng mạn nhỉ. Nhưng tôi tự hỏi ai sẽ đủ máu thi sĩ làm việc đó đây.
Nhà vua thì miễn bình luận rồi, vậy chỉ còn nữ hoàng thôi.
Trong khi nghĩ về việc đó, chúng tôi đi đến trung tâm của khu vườn. Nhưng có một vị khách đã ở đây từ trước.
「Ara, không phải là Yuna-chan và Flora đây sao, hai đứa đang làm gì ở đây vậy?」
Ở chiếc bàn tròn, nữ hoàng đang ngồi một mình trên ghế và ngắm nhìn khu vườn.
Nữ hoàng ở đây một mình có ổn không vậy?
Vì vẫn đang ở trong lâu đài nên chuyện này ổn sao?
「Hôm nay chúng tôi không ăn ở phòng của Flora-sama nên chúng tôi đang định ăn ở đây. Có làm phiền người không?」
「Không có vấn đề gì đâu. Ta có thể tham gia chứ?」
Tôi đồng ý vì không có lý do gì để từ chối cả. Tôi tự hỏi không biết đưa thức ăn cho nữ hoàng khi chưa được phép thế này có ổn không nhỉ.
Maa, nghĩ về việc này có hơi quá muộn rồi, vì tôi thường xuyên đến đây để mang thức ăn cho công chúa Flora mà.
「Gấu-san, hôm nay chúng ta sẽ ăn gì vậy?」
Flora ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nữ hoàng và hỏi.
Thiệt tình, vừa đến nơi mà em ấy đã hỏi về đồ ăn rồi. Thiệt dễ thương mà. Maa... Bởi vì tôi luôn mang theo thức ăn mỗi khi tôi đến, nên không còn cách nào khác nhỉ. Như thể tôi đang nuôi một con chim nhỏ vậy.
「Đó là một thứ rất ngon và ngọt đó. Nhưng hãy đợi một chút nhé」
Tôi sẽ không để bất cứ ai ngồi ở cái ghế còn lại , trước khi đưa bánh kem ra.
Tôi triệu hồi gấu Yuru ở dạng mini và đặt em ấy ngồi xuống chiếc ghế phía bên phải Flora, sau đó tôi triệu hồi gấu Kyu và ngồi xuống chiếc ghế còn lại.
Với việc này, dù nhà Vua có đến đây thì ông ấy cũng không thể ngồi xuống. Và sau đó tôi có thể sẽ được chứng kiến một vẻ mặt thú vị của nhà vua, thật tốt khi tôi có thể ngồi đây và ôm gấu Kyu.
Đó là một kế hoạch hoàn hảo.
Nhưng, kế hoạch của tôi sụp đổ ngay lập tức.
「Một chú gấu nhỏ kìa」
Flora nhảy ra khỏi ghế của mình và đi tới chiếc ghế mà gấu Yuru đang ngồi. Sau đó, công chúa ôm gấu Yuru ra khỏi ghế.
Tôi đã không nghĩ đến tình huống này.
Và hơn thế nữa, nữ hoàng cũng đứng lên và ôm lấy gấu Kyu.
「Ara, thật là dễ thương quá đi」
Tất nhiên là tôi không thể ngăn cản Flora và nữ hoàng. Uu, việc này làm trống một chiếc ghế mất rồi.
「Gấu-san, đây là con của Gấu-san lớn phải không?」
Nhân tiện thì đây là lần đầu tiên Flora nhìn thấy gấu Kyu và Yuru ở dạng mini à?
「Không phải đâu, đây là Gấu-san lớn đấy, nhưng chị đã làm em ấy nhỏ lại.」
「Sugoiiiiii」
Flora ôm gấu Yuru một cách vui vẻ. Giống như kiểu quên mất là tôi có mang bánh theo luôn. Mà thôi kệ đi, miễn là Flora được vui vẻ thì không có vấn đề gì hết.
Flora ôm gấu Yuru chạy xung quanh khu vườn. Tôi sợ rằng em ấy sẽ bị ngã. Nhưng nữ hoàng yên tâm quan sát em ấy trong khi ôm gấu Kyu.
「Thật là mềm mịn và dễ chịu quá đi」
Gấu Kyu cũng tạo vẻ mặt dễ chịu trong vòng tay của nữ hoàng.
Dường như tôi đã bị lãng quên mất rồi, làm cho tôi có cảm giác cô đơn một chút đó.
「Thú triệu hồi của Yuna-chan thật dễ thương. Ta cũng muốn có một bé như thế này.」
「Không được đâu, tôi nói trước là việc này không thể được.」
「Ara, thật tiếc quá」
Nữ hoàng ôm gấu Kyu chặt hơn. Trông gấu Kyu hơi khó chịu đó, cho nên dừng lại đi.
Một lúc sau, Anju-san đến trong khi tôi đang xem Flora chơi với gấu Yuru. Nhưng cô ấy không đến đây một mình.
「Oh , hôm nay mọi người ăn ở đây à?」
「Yuna-chan, hôm nay chúng ta sẽ ăn món gì vậy?」
Anju-san đi cùng với nhà Vua và Eleanora-san. Những thành viên quen thuộc lại tụ tập ở đây.
Đó là khoảnh khắc kế hoạch 『Vườn không. Phòng trống』 thất bại hoàn toàn.
「Tại sao hai người lại ở đây?」
Bằng cách nào đó, tôi đã biết được lý do. Nhưng tôi không thể không hỏi.
「Ồ, ta nhận được báo cáo là cháu đã tới đây, nên ta đã bỏ công việc lại và đi đến phòng của Flora. Sau đó ta gặp Anju trên đường đi và biết được hôm nay cháu sẽ ăn ở đây」
Từ đâu mà thông tin tốt vậy.
‘Dù gì đi nữa thì cũng đừng bỏ ngang công việc như thế’ đó là điều mà tôi muốn nói.
「Mà nè, Yuna. Con gấu mà con gái ta đang ôm là cái gì vậy?」
Nhà Vua nhìn gấu Yuru đang chơi với Flora và hỏi.
「Đó là thú triệu hồi của tôi, là Gấu Yuru đó. Lần trước ngài đã thấy rồi mà」
「Gấu Yuru đấy hả, ta nhớ nó có kích thước lớn hơn mà」
「Đúng vậy, Yuna-chan có thể làm gấu triệu hồi nhỏ đi mà」
Aree, Eleanora-san biết về ‘skill thu nhỏ gấu’ sao?
Có lẽ cô ấy lấy thông tin từ Cliff.
Cứ nói cho Cliff biết thì Eleanora-san cũng biết luôn. Thật là phiền phức mà.
「Gấu Yuru, lại đây nào」
Tôi gọi gấu Yuru tới chỗ tôi. Flora cũng chạy theo gấu Yuru tới đây luôn.
「Có một chú gấu nhỏ nhắn như thế này sao?」
Gấu Yuru chạy đến chỗ tôi , và nhà Vua ôm em ấy lên.
「Ồ, nó thật mềm mại」
「Oto-sama, trả lại cho con」
Flora-sama ôm chặt chân của nhà Vua phản đối việc cướp đồ chơi.
Không được đụng vào. Gấu Yuru là gia đình của tôi đấy nhé.
「Ồ, nó nặng nên cẩn thận đấy nhé」
Nhà Vua đưa trả gấu Yuru cho Flora.
Mặc dù đối với Flora, gấu Yuru hơi lớn và không thể ôm vừa tay được. Nhưng em ấy vẫn cố gắng vòng tay ôm gấu Yuru, tuy có cố gắng nhưng vẫn không thể và bị ngã dập mông. Ôm gấu Yuru có vẻ vui nhỉ.
Nhớ trả lại cho tôi đấy nhé.
Nếu bây giờ đòi lại gấu Yuru có khi Flora sẽ khóc mất. Tôi có thể hình dung ra viễn cảnh tương lai lúc trở về rồi. Chắc sẽ khó khăn lắm đây.