Sau khi trở về bằng ‘Cổng dịch chuyển của Gấu’, tôi quyết định đi ngủ ngay sau khi ăn tối xong.
Gấu Yuru thì chơi với Flora cả ngày, còn Gấu Kyu thì bị Hoàng Hậu giữ cả buổi. Tôi nghĩ rằng hai bé trong găng tay gấu đây đã cảm thấy rất mệt mỏi lắm rồi. Vì hai em ấy có vẻ hạnh phúc khi được tôi triệu hồi nên khi ngủ tôi sẽ triệu hồi hai em ấy.
Tôi triệu gấu Yuru và gấu Kyu trên giường, hai em ấy vui vẻ nhìn tôi.
「Gấu Yuru, Gấu Kyu, hôm nay hai em đã vất vả rồi. Giờ thì hãy nghỉ ngơi đi nhé」
Tôi phải nói với hai em ấy như thế trước khi đi ngủ.
Khi tôi chui vào futon, Gấu Yuru chui vào bên trái , còn gấu Kyu nằm bên phải tôi.
Chúc hai em ngủ ngon, tôi nói vậy trong đầu và chìm sâu vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, tôi dành cả buổi sáng nằm trên giường vì tôi không có chuyện gì phải vội vàng hết. Tuy không tới nỗi như nữ hoàng, nhưng tôi cảm thấy rất thoải mái khi ôm Gấu Yuru và Gấu Kyu, chạm vào hai em ấy làm tôi cảm thấy dễ chịu và buồn ngủ. Vì vậy, tôi đã ngủ giấc thứ 2 luôn, nếu tôi cứ lười biếng như thế này thì buổi sáng sẽ kết thúc mất.
Tôi không thể nằm trên giường mãi được nên tôi rời khỏi giường và thay thành bộ gấu đen.
Nơi tôi định đến là cửa hàng may mà Sherry đang làm việc.
Tôi không biết Flora có thích nó hay không, nhưng tôi đang định làm gấu bông của Gấu Yuru và Gấu Kyu tặng cho em ấy. Nếu như em ấy không cần thì tôi sẽ cho những đứa trẻ ở trại mồ côi hoặc tôi sẽ đem chúng trang trí trong cửa hàng hoặc cũng có thể trang trí trong phòng tôi nữa.
Tôi rời khỏi nhà gấu và đi đến cửa hàng may. Tôi đi bộ trong thành phố với bộ đồ gấu thông thường của tôi, không giống như khi đi trên đường ở thủ đô, tôi không cảm nhận được nhiều ánh nhìn khó chịu nữa. Tuy vẫn có một số người nhìn chằm chằm, nhưng không nhiều như ở thủ đô.
Những ánh nhìn khi tôi đi trên đường thủ đô mang nhiều ý nghĩa: Khinh thường, chế nhạo, ngưỡng mộ,…Chẳng cái nào là tốt hết.
Vì tôi đã đến đích cần đến là cửa hàng may mặc nên tôi đi vào luôn mà không do dự gì hết.
Trong cửa hàng, những thứ liên quan đến quần áo, khăn tay vải ,…đang được bày bán. Có một số khách hàng đang lựa chọn quần áo. Khách hàng ở cửa hàng đây đều là thường dân. Ngoài ra còn có một người phụ nữ khoảng 30 tuổi đang hướng dẫn khách mua hàng.
Đó là Naru-san, cô ấy là người mà Sherry mang ơn.
Naru-san đến gần tôi sau khi hướng dẫn khách hàng xong.
「Are, Yuna-chan, xin chào. Cháu đến để mua quần áo à?」
Mặc dù biết rằng tôi không mặc quần áo nào khác ngoài bộ đồ gấu, cô ấy vẫn cười chào hỏi tôi theo quy tắc kinh doanh.
「Cô có nên giúp Yuna-chan chọn những bộ quần áo dễ thương phù hợp không?」
「Không cần đâu, hôm nay tôi đến có chuyện khác, Sherry có ở đây không?」
「Sherry sao? Có lẽ con bé đang may quần áo với chồng cô ở phía sau tiệm」
「Vậy là em ấy đang bận, phải không?」
「Hiện tại bọn cô không có công việc gì phải vội vàng hết, vậy nên ổn thôi. Giờ cô sẽ đi gọi con bé nên cháu hãy chờ chút nhé」
Naru-san đi về căn phòng phía sau và lên tiếng gọi Sherry và cô bé từ từ đi ra.
「Yuna onee-chan!?」
「Xin lỗi vì gọi em giữa lúc làm việc thế này」
Sherry lắc đầu .
「Unn, không sao đâu. Có chuyện gì vậy? Chị có thứ cần em làm sao?」
「Đúng vậy, có một thứ chị muốn nhờ Sherry làm giúp」
「Vậy sao?」
「Nếu em đang bận công việc thì chị sẽ đến vào lần sau」
「Cô đã nói trước đó rồi đó, mọi chuyện ổn mà. Sherry, cháu có thể nghỉ ngơi một chút để nghe yêu cầu của Yuna-chan ở căn phòng phía sau」
Từ phía sau Sherry, Naru-san lên tiếng nói giúp.
Chúng tôi cũng đã được sự cho phép của Naru-san để sử dụng căn phòng phía sau.
「Vậy, chị cần em làm gì vậy ạ?」
Sherry ngồi lên ghế sau khi chuẩn bị đồ uống cho cả hai.
「Cảm ơn」
Tôi nhận đồ uống và uống một hơi.
「Chị muốn nhờ em làm một con gấu bông」
「Làm Gấu bông sao?」
Dương như cũng có búp bê và gấu bông trong thế giới này .
Tôi đã không kiểm tra một cách chi tiết, vì vậy tôi không biết điều đó. Khi tôi đi bộ trên đường phố lúc nãy, tôi đã nhìn thấy một đứa trẻ đang ôm một con gấu bông. Nhưng vì ở khá xa nên tôi không biết đó là loại gấu bông nào.
「Đúng vậy, chị muốn làm gấu bông của Gấu Yuru và Gấu Kyu」
「Gấu bông của Gấu Yuru-chan và Gấu Kyu-chan sao?」
「Em có thể làm được chứ?」
「Vâng, em có thể làm được」
Đúng như mong đợi từ Sherry, em ấy đã trở nên rất đáng tin cậy.
「Nhưng trước đó, sẽ rất hữu ích nếu chị cho em quan sát gấu Yuru-chan, Kyu-chan. Nhưng ở đây lại không rộng lắm nhỉ」
Sherry nhìn quanh căn phòng.
Đây không phải là một căn phòng lớn. Có bàn, ghế và một số mặt hàng đặt trong phòng nữa, không có đủ không gian để triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyu. Mà, đó là đối với dạng bình thường của hai em ấy thôi, còn đối với dạng mini thì không có vấn đề gì hết.
「Không sao đâu」
Tôi nói vậy, và găng tay gấu ra phía trước, tôi triệu hồi gấu Yuru ở dạng mini.
「Uwaaa~aa」
Sherry bất ngờ và kêu lên khi thấy gấu Yuru ở dạng mini.
「Yuna onee-chan, bé gấu nhỏ nhắn này là gì vậy」
「Là gấu Yuru đấy, bởi vì em ấy là thú triệu hồi nên chị có thể làm em ấy nhỏ đi」
Mặc dù, tôi không thể làm em ấy lớn hơn.
「Dễ thương quá」
Sau khi tôi giải thích về hình dạng của gấu Yuru, Sherry dang hai tay ra ôm gấu Yuru.
「Chị muốn làm một con gấu bông cùng kích cỡ như thế này luôn, có được không?」
「Waa, vâng. Được ạ. Ah, xin đợi em một chút」
Khi em ấy nói vậy, Sherry bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó từ ngắn kéo ở phía sau. Sau đó, em ấy trở lại sau khi tìm thấy được thứ mình cần.
「Yuna onee-chan, em có thể lấy số đo của Gấu Yuru-chan được không?」
Sherry kéo dài cuộn dây thước.
「Được thôi. Gấu Yuru, hãy giữ yên nhé」
Gấu Yuru kêu lên một tiếng nhỏ trả lời.
「Vậy thì, Gấu Yuru-chan, chị sẽ đo em nhé」
Sherry lại gần Gấu Yuru.
「Đầu tiên, chị sẽ đo cánh tay của em」
Sherry đo cánh tay của gấu Yuru sau đó ghi chép lại.
「Bây giờ đến chân, và chị đo lòng bàn chân của em có được không?」
Gấu Yuru ngồi xuống và đưa chân lên, để Sherry đo ở đó.
「Lần này chị sẽ đo vòng eo, cho nên đừng di chuyển nhé」
Gấu Yuru ngoan ngoãn nghe theo lời của Sherry.
「Tiếp theo là đuôi, có được không?」
Gấu Yuru quay lưng lại với Sherry, cho thấy cái đuôi dễ thương. Sherry đo bằng cách đặt thước trên đuôi em ấy.
「Chị có thể đo đầu em được không?」
Gấu Yuru gật đầu.
Sherry đo kích thước đầu của gấu Yuru. Hơn thế nữa Sherry cũng đo luôn các chi tiết khác nữa.
Nếu như đây là những chuyện tôi phải làm thì thật đáng sợ. Tôi thực sự sợ rằng tất cả kích thước trên cơ thể sẽ bị đo. Sợ rằng sẽ biết những thứ mình không nên biết. Mà, tôi vẫn đang lớn nên sẽ ổn thôi. Nhưng điều đáng sợ đó vẫn không thay đổi.
Chuyện đó làm tôi run rẩy.
「Yuna onee-chan, có chuyện gì vậy?」
「Kh-không có gì đâu, mọi chuyện vẫn RẤT ổn」
「Vâng, em đã có tất cả số đo của Gấu Yuru-chan rồi」
Sherry đang cầm trên tay cuốn sổ ghi đầy đủ số đo của gấu Yuru .
Nếu đó là số đo của tôi, TÔI SẼ PHÁ HỦY VÀ ĐỐT NÓ THÀNH TRO BỤI.
「Ngoài ra, gấu Kyu-chan cũng có cùng kích cỡ, phải không chị?」
「Ừm, như nhau thôi」
Không có sự khác biệt nào trong kích thước của gấu Yuru và gấu Kyu hết.
Thậm chí nếu có, cũng không đáng kể lắm đâu.
「Vậy, bao lâu thì em làm xong?」
「À, em còn có công việc vào ban ngày nữa, nên em sẽ sử dụng thời gian ban đêm.....」
「Sherry, cháu đang làm gì vậy?」
Một người đàn ông khoảng 30 tuổi xuất hiện từ phòng bên cạnh.
「Temoka-san」
Temoka-san, thêm một người mà Sherry chịu ơn đã xuất hiện.
Chú ấy là người đã dạy Sherry may quần áo.
「Yuna-chan, xin chào」
「Chào chú, tôi đang mượn Sherry một chút」
「Được mà, cửa hàng cũng không bận rộn gì lắm. Thế, cháu đang cần gì vậy?」
Chú ấy là một người tử tế.
「Cháu được Yuna onee-chan yêu cầu làm gấu bông của Gấu Yuru-chan và Gấu Kyu-chan」
「Gấu là cái con này có phải không?」
Chú ấy nhìn vào Gấu Yuru trên bàn.
「Vâng, đây là Gấu Yuru-chan」
Sau khi nhìn gấu Yuru, chú ấy so sánh với số liệu mà Sherry đã viết .
「Ừm, thật thú vị. Nếu là như vậy, cháu sẽ được phép tạm nghỉ một thời gian.
「Nhưng,........」
Sherry cảm thấy bối rối trước lời đề nghị đột ngột của Temoka-san.
Đúng vậy, thật bất ngờ nếu đột nhiên bạn được cho nghỉ việc.
「Như ta đã nói lúc nãy đó, cửa hàng thực sự không bận rộn gì hết. Cho đến nay , ta vẫn làm việc này với Naru, cho nên không sao đâu. Bên cạnh đó, việc này như là kinh nghiệm học tập vậy, cháu nên thử làm nó」
「Cảm ơn chú」
Sherry cúi đầu cảm ơn.
「Nhưng một khi gấu bông hoàn thành, cháu vẫn phải học tập tiếp đấy. Ta vẫn còn rất nhiều thứ để dạy.」
「Vâng!」
Sherry vui vẻ trả lời.
Em ấy dường như học được nhiều thứ từ một người tốt.
Tôi không biết lý do vì sao cặp vợ chồng này không có con. Nhưng có lẽ vì vậy mà họ coi Sherry như một đứa con gái đáng yêu của họ.
Hơn nữa, hình như tôi đã từng nghe chuyện nhận nuôi từ viện trưởng. Tôi cũng đã từng thảo luận chuyện đó với viện trưởng lần trước nữa.
「Cặp vợ chồng đó thật tốt bụng, tôi nghĩ rằng sẽ thật tốt nếu họ nhận nuôi và yêu mến Sherry」
「Đúng vậy nhỉ」
「Nhưng Liệu bản thân Sherry có chấp nhận hay không?」
Tôi đã nói chuyện với viện trưởng như thế nhưng tôi thực sự không biết cho lời khuyên như thế nào hết.
Hiện tại cần phải quan sát thêm một thời gian nữa. Vì có khả năng Sherry sẽ bất ngờ từ chối, có lẽ tôi sẽ quyết định nói chuyện đó sau khi tình cảm giữa họ tăng lên.
Những gì tôi làm vẫn sẽ là quan sát họ mà không nói gì hết.
Đối với một người đã từng tranh cãi gay gắt với cha mẹ như tôi đây thì tôi chỉ có thể cho lời khuyên về những vấn đề thông thường thôi.
「Khi cháu làm gấu bông, cháu có thể tự do sử dụng bất cứ thứ gì trong cửa hàng này」
「Được sao?」
「Bởi vì làm gấu bông cũng là một việc mà cháu cần phải học mà」
Temoka-san nhẹ nhàng xoa đầu Sherry.
Nhưng, tôi không thể không giúp Sherry việc tìm nguyên liệu để làm được.
「Chị sẽ chịu toàn bộ chi phí về nguyên liệu và kỹ thuật. Vì vậy, đừng lo lắng về thất bại trong khi làm nhé」
「Yuna onee-chan...」
Tôi đã lên kế hoạch chịu tất cả chi phí ngay từ ban đầu, cho nên chẳng có vấn đề gì hết.
Tuy nhiên, vấn đề ở đây là tôi không biết giá của gấu bông. Hơn nữa, thay vì hàng làm sẵn thì tôi lại đặt hàng làm tận tay, nên giá thường sẽ cao hơn nữa.
「Cháu cũng có thể nhờ ta giải quyết những chi phí vật liệu phát sinh, bao gồm những phần bị thất bại nữa」
Chú nói một điều tuyệt vời. Em ấy có thể học hỏi được nhiều thứ từ thất bại trong khi làm.
Tương tự như trong game, khi bạn chiến đấu với kẻ thù và bị thất bại, bạn có thể tiếp tục chiến đấu theo một cách khác.
Làm ra một con gấu bông mới sẽ có lúc thất bại, và nó sẽ kéo theo những chi phí phát sinh.
「Những mà cho dù Sherry thất bại và lãng phí vải thì chú cũng đừng giận nhé」
「Chú đây không có ý định giận con bé đâu」
Nếu là chú ấy thì tôi có thể yên tâm để Sherry lại đây rồi.
「Vậy thì, Temoka-san, cháu có thể bắt đầu làm ngay bây giờ không?」
「Với khuôn mặt háo hức đó, nếu ta không cho phép thì không được rồi. Nhưng cháu cứ thoải mái nhé, không cần phải vội vàng đâu」
「Cảm ơn chú」
Sherry vui vẻ cảm ơn vì được sự cho phép từ Temoka-san.
Tôi cảm ơn Temoka-san và rời khỏi cửa hàng, để cho Sherry, người đang có động lực làm việc.
Ừm, tôi đang rất mong chờ thành quả đó.