Eleanora-san rất vui sau khi quyết định mở cửa hàng ở thủ đô.
Còn tôi thì quyết định chỉ cho Zelef-san làm bánh một cách bài bản.
Mặc dù tôi đã đưa công thức làm bánh pudding cho chú ấy, nhưng mà chú ấy vẫn thất bại rất nhiều lần. Chắc vì nó không có hình ảnh minh họa giống như sách dạy cách nấu ăn ở Nhật Bản nên không truyền đạt hết được ý nghĩa của người viết công thức. Vậy nên lần này tôi sẽ trực tiếp chỉ cách làm luôn.
「Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu luôn thôi nào」
「Như thế có được không?」
「Mọi người cũng đã ăn bánh xong rồi mà.」
Đĩa của mọi người đều đã sạch bóng cả rồi.
Ngoài ra, đây cũng là kế hoạch để có thể giải cứu Gấu Kyu từ tay của hoàng hậu mà. Trong lúc ăn bánh cô ấy vẫn cứ bỏ Gấu Kyu lên đùi rồi vòng tay ôm em ấy mà không chịu thả ra.
Tôi đã quan sát hoàng hậu nãy giờ để tìm thời cơ giải cứu Gấu Kyu. Hoàng hậu thì vẫn đang uống trà một cách thanh lịch trong khi một tay vẫn ôm chặt Gấu Kyu, và còn em ấy thì đang nhìn vào tôi cầu cứu.
Chị sẽ cứu em ngay thôi nên hãy đợi chị nhé.
Thế là tôi bắt chuyện với hoàng hậu để có thể lấy lại Gấu Kyu.
「Hoàng hậu, vì tôi sắp phải đi chỉ Zelef-san cách làm bánh bây giờ rồi nên có thể đưa Gấu Kyu......」
「Ta đã nghe chuyện rồi, chỉ cần ta đi cùng cháu là sẽ ổn thôi phải không?」
Hoàng hậu vẫn ôm Gấu Kyu trong tay và đứng lên.
E~to, chuyện gì ổn vậy? Nghĩa là sao? Không lẽ là muốn đi cùng tôi luôn sao?
「Hậu à, đừng có làm phiền Yuna và Zelef đó.」
「Ta không có làm phiền đâu, Đức vua. Ta chỉ đi nếm thử thức ăn thôi.」
Hoàng hậu ăn nhiều ghê nhỉ. Hơn nữa, việc nếm thử thức ăn có phải việc của hoàng hậu đâu? Bình thường hoàng tộc phải lo lắng việc bị bỏ độc vào thức ăn chứ? Không phải sẽ có người thử thức ăn cho hoàng gia sao?
Maa, đó chỉ là những điều mà tôi biết về hoàng tộc trên phim thôi.
「Em cũng muốn nếm thử nữa.」
Vì hoàng hậu nói thế nên Flora cũng đã bắt chước theo luôn kìa.
Mấy người hoàng tộc này có ổn không vậy?
Hơn nữa, Flora, em đã ăn hai phần bánh rồi đó. Một bé gái nhỏ nhắn như em không thể nào ăn quá 3 phần bánh được đâu.
「Vậy ta sẽ quay trở lại làm việc đây. Yuna, cám ơn vì đã chiêu đãi, lần này cũng rất là ngon.」
Và nhà vua đứng lên.
Nếu mà có thể thì xin ngài hãy nói hoàng hậu trả lại Gấu Kyu cho tôi đi. Nhưng mà nhà vua đã nhanh chóng đi mất rồi.
「Còn tôi sẽ bắt đầu chuẩn bị cho cửa hàng.」
Sau đó Eleanora-san cũng rời đi theo nhà vua luôn.
‘Eleanora-san, còn công việc của cô thì sao?’
Nhưng tôi sẽ không tsukkomi như thế đâu. Tôi thật sự thắc mắc công việc thật sự của cô ấy là gì.
「Hora, Yuna-chan chúng ta nên đi thôi.」
Trong khi tôi đang suy nghĩ về Eleanora-san thì hoàng hậu chạm vào vai tôi.
Tôi sẽ đi, nhưng mà xin hãy trả Gấu Kyu lại cho tôi.
Nguyện vọng của tôi đã không thành hiện thực, và hoàng hậu vẫn ung dung bước đi trong khi vẫn ôm chặt Gấu Kyu.
Còn em ấy thì đặt đầu lên vai của hoàng hậu và buồn bã nhìn tôi.
Chị xin lỗi vì không thể cứu em được.
Sau khi vào trong bếp thì Zelef-san đóng cửa và tiện tay khóa lại luôn.
Để chi vậy? (Để bắt gấu chăng?)
「Tôi chỉ ̉muốn tránh việc tiết lộ thông tin thôi」
Zelef-san trả lời khi thấy tôi nhìn ông ấy với ánh mắt khó hiểu.
「Điều này là để không một ai có thể vào bếp trong lúc Yuna-dono dạy tôi cách làm bánh」
「Không có đầu bếp nào khác sao?」
Ngoài chúng tôi ra thì không còn ai ở đây hết.
「Đây là nhà bếp của riêng tôi, nên không có đầu bếp khác ở đây đâu.」
Ồ, đây có thể là để đảm bảo thức ăn của hoàng gia không bị bỏ độc.
Nếu mà có nhiều người trong bếp thì chẳng biết ai là người bỏ độc hết. Vậy nên chắc là vì sự an toàn cho hoàng gia nên chỉ có bếp trưởng mới có quyền vào đây thôi.
「Vì đây là nhà bếp chuyên dùng để làm những món ăn của Yuna-dono, nên ngoài tôi ra thì không ai được phép vào đây hết.」
Chú ấy vừa mới nói ra vài điều rất là lố bịch.
Không phải nơi này dùng để làm món ăn cho hoàng gia sao? Vậy mà tôi vừa mới nghe được là cái nhà bếp to đùng này được xây chỉ để làm món ăn mà tôi nghĩ ra thôi hả? Thật uổng công tôi mong chờ mấy thứ giống trong phim mà.
Không phải chứ, chỉ vì không muốn lộ công thức mà cất công xây riêng nhà bếp này luôn sao? Bộ chú từng bị lộ công thức cho người khác hay sao mà kĩ quá vậy?
Tôi nghĩ rằng thông thường thì tính mạng của gia đình hoàng gia quý hơn mấy cái công thức nhiều chứ.
Maa, thôi đừng có quân tâm về cái vấn đề này nữa.
Tôi lấy những thành phần cần thiết ra từ Hộp Gấu. Tôi vừa làm bánh vừa giải thích công đoạn trong khi Zelef-san thì ghi chú lại mọi thứ. Đôi khi thì tôi vừa làm vừa trả lời câu hỏi của chú ấy luôn.
Flora và hoàng hậu thì chăm chú nhìn tôi làm bánh, có thú vị không vậy?
Còn Anju-san sau khi dọn dẹp khu vườn xong thì cũng đã tham gia, và làm bánh mà không có bất kì sai sót nào luôn.
「Thì ra là thế. Làm nó như thế này sao? Ngoài ra thì tay nghề của Yuna-dono tốt ghê!」
「Vậy sao?」
「Còn trẻ mà được như thế này là đã rất tuyệt rồi. Cấp dưới của tôi không có ai như vậy cả.」
「Đầu bếp hoàng gia mà cũng không được như vậy sao?」
「Không phải thế đâu. Họ đều là những đầu bếp giỏi được tập hợp từ các quý tộc đó.」
Tôi hơi có chút định kiến khi nghe từ cấp dưới, nhưng chắc đầu bếp làm việc trong cung điện thì sẽ khác ha?
Dù tôi không có biết họ có tuyệt như trong phim hay không. Nhưng tôi biết là chú ấy đang khen tôi.
「Gấu-san rất tuyệt sao?」
Flora hỏi như thế.
「Vâng, rất là tuyệt.」
「Đúng đó, rất tuyệt.」
Zelef-san và hoàng hậu cùng trả lời câu hỏi của Flora-sama.
「Gấu-san thật tuyệt!」
「Không phải như vậy đâu.」
Trong khi bánh đang được nướng thì tôi đã làm xong phần kem sữa, nên tôi múc một muỗng kem nhỏ cho Flora. Em ấy mở cái miệng nhỏ của mình ra và ăn nó.
「Oichii~」
Sau khi bánh đã nướng xong, tôi đặt dâu tây và kem lên, và hoàn thành cái bánh kem với một quả dâu tây trang trí ở phía trên cùng.
「Thật đẹp.」
「Trông nó ngon quá.」
「Yuna-dono, xin cám ơn rất nhiều, tôi đã học được rất nhiều thứ.」
「Có thể thay dâu tây bằng các loại trái cây khác nhau theo từng mùa nữa. Hãy thử tìm hiểu những loại trái cây hợp với nó nữa nhé」
「Vâng, tôi sẽ cố gắng thử với nhiều loại khác nhau.」
「Vậy bây giờ hãy nếm thử nó nào」
Hoàng hậu nhìn vào cái bánh vừa hoàn thành và nói như thế.
Vì tôi đã làm nó nên chắc không ăn thì không được nhưng mà không biết bụng tôi có chứa nổi không? Maa, dù sao thì cũng đã một lúc lâu từ lúc ăn tại khu vườn rồi mà, nên chắc không sao đâu.
Dường như Flora trông cũng rất vui.
「Vậy tôi sẽ đi chuẩn bị trà.」
Anju-san nói.
「Zelef-san, anh có thể chuẩn bị đĩa và nĩa được không?」
Khi được tôi nhờ thì Zelef-san nhanh chóng đi chuẩn bị chúng.
「Gấu-san đưa ra chỉ thì cho bếp trưởng luôn. Nếu mà cấp dưới ông ấy thấy được thì chắc hẳn sẽ rất ngạc nhiên đó.」
Hoàng hậu nói như thế và cười.
Zelef-san đúng là đầu bếp giỏi nhất của lâu đài nhỉ.
Mặc dù ngoại hình và hành động thì không giống như thế.
Tôi lại một lần nữa suy nghĩ về việc đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Còn Zelef-san thì chuẩn bị mọi thứ mà không hề quan tâm về việc đó.
Tôi cắt bánh và bỏ vào đĩa của Zelef-san. Còn của Flora thì sẽ bằng một nửa phần bình thường. Nếu mà ăn nhiều quá thì em ấy sẽ không thể ăn bữa ăn chính nữa mất.
「Anju-san cũng dùng bánh đi.」
Từ đầu tôi đã nghĩ Anju-san sẽ ăn cùng chúng tôi. Và hình như Zelef-san cũng nghĩ như thế nên đã chuẩn bị đĩa và nĩa cho Anju-san luôn rồi.
「Tôi vẫn còn phần bánh nhận được từ em lúc nãy mà.」
Chị ấy vẫn chưa ăn nó sao?
「Hãy mang nó về cho con chị nhé, còn Anju-san hãy ăn cái này đi.」
Hình như là con của chị ấy cũng bằng tuổi với Flora.
「Như vậy có được không?」
「Được mà.」
「Anju cũng cùng ăn đi.」
「Anju, ăn thôi.」
「Hãy cho tôi biết cảm nghĩ về nó nữa nhé.」
「Cám ơn mọi người rất nhiều.」
Tất cả mọi người đều đã có trà, Flora thì vẫn là sữa, và tôi cũng quyết định sẽ ăn cái bánh mà tôi vừa làm.
Và lúc này thì thời điểm để cứu Gấu Kyu cuối cùng đã đến!
Trong bếp chỉ có một cái ghế mà thôi. Cái ghế đó dùng để cho Flora ngồi quan sát lúc tôi làm bánh. Và bây giờ em ấy cũng đang dùng nó trong khi ăn bánh. Vì thế tất cả mọi người đều đang đứng ngoại trừ Flora.
Mặc dù có một cái bàn ở đó nữa nhưng mà sẽ rất mệt khi mà vừa một tay ăn bánh và một tay ôm Gấu Kyu.
Thế nên hoàng hậu đã đặt Gấu Kyu xuống ở góc bàn để có thể ăn bánh. Lúc đó thì Gấu Kyu và hoàng hậu đã tách nhau ra.
Gấu Kyu nhìn về phía tôi và sau đó nhìn vào hoàng hậu đang ăn bánh. Tôi gật đầu ra hiệu với em ấy.
Sau đó Gấu Kyu từ từ di chuyển lại phía tôi. Hoàng hậu cũng nhận ra Gấu Kyu đã di chuyển nhưng mà không thể làm gì hết vì đã xa quá tầm với rồi.
「Yuna-chan, Gấu Kyu-chan….」
「Không sao đâu. Tôi đang giữ em ấy mà, hoàng hậu cứ ăn tiếp đi.」
Hoàng hậu nhìn Gấu Kyu với vẻ mặt buồn bã trong khi vẫn tiếp tục ăn bánh. Dù có làm vẻ mặt đó thì tôi cũng không đưa lại đâu. Gấu Kyu dường như rất vui vẻ khi ở trong vòng tay tôi.
Hôm nay chúng ta không ngủ cùng nhau là không được rồi phải không?
Việc nếm bánh đã kết thúc, và tôi cũng đã trả lời hết toàn bộ câu hỏi của Zelef-san rồi, thế là công việc hôm nay đã xong rồi.
Hoàng hậu thì vẫn nhìn chằm chằm vào Gấu Kyu, cô ấy thích em ấy luôn rồi chăng.
Đúng là em ấy rất dễ thương và ôm rất dễ chịu.
Vì sự an toàn của Gấu Kyu thì chắc tôi phải nhanh chóng làm Gấu bông của Gấu Kyu và Gấu Yuru rồi, phải không?
Khi về phải nhờ Sherry làm Gấu bông ngay mới được.
----------------------------------------------------------------------------------