Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6951

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Vol 7: Gấu-san tham gia bữa tiệc sinh nhật (162-199) - Chap 178 : Gấu-san và Zelef khởi hành đến Celin

Những nguyên liệu mà Zelef-san chuẩn bị được cất giữ an toàn bên trong hộp Gấu.

Mặc dù số lượng khá đáng kể, nhưng với tình hình hiện tại ở thành phố Celin thì thừa vẫn hơn là thiếu.

Mặc dù số tiền chi trả cho nguyên liệu có tăng lên nhưng cũng không phải vấn đề gì to tát với Gran-san đâu, nhỉ?

「Cuối cùng là đến khu vực hầm rượu, có ổn không? Tôi nghĩ nó rất cần thiết cho một bữa tiệc」

Rượu à? Có chắc là nó cần thiết cho bữa tiệc không? Tôi chỉ biết về những bữa tiệc của quý tộc qua manga thôi. Theo tôi nhớ thì có một vài hình ảnh họ hào sảng nâng ly rượu vang lên nữa thì phải.

Chúng tôi tiến đến hầm rượu và tôi tiếp tục bỏ những chai rượu được Zelef-san chỉ định vào trong hộp Gấu.

Un, tôi chưa từng uống rượu bao giờ, vậy nên tôi không biết loại nào ngon hay dở.

Mà nếu tôi có uống thì tôi cũng chẳng biết thưởng thức vị của nó như thế nào nữa.

「Thế này là xong rồi nhỉ?」

Tôi bỏ chai rượu cuối cùng vào hộp Gấu và việc lấy rượu kết thúc.

 「Bây giờ tôi sẽ trở lại nhà bếp để lấy thêm gia vị」

Hửm? Đi đến nhà bếp và xem Zelef-san chuẩn bị gia vị à?

Ở trong nhà bếp của lâu đài hẳn có rất nhiều loại gia vị nhỉ, có thể có cả những loại gia vị mà tôi muốn ở trong đó nữa.

Sẽ tốt hơn nếu Zelef-san dán tên từng loại gia vị lên nắp của chúng khi tôi đến vào lần sau.

「Yuna-dono, mọi thứ đã chuẩn bị xong」

「Vậy thì ông có muốn xuất phát ngay bây giờ luôn không?」

Việc khởi hành trở về càng sớm thì càng tốt.

Tôi cũng lo lắng cho Fina nữa.

「Vâng, lúc nào cũng được hết」

「Ông chắc mình không để quên gì chứ, đi rồi là không trở lại được đâu đấy」

「Tất cả đều đã ổn, à không, xin chờ một chút」

Ông ấy nói như vậy rồi đi về phía sau bếp.

「Tôi quên mất con dao bếp. Nấu ăn ở nơi khác thì vẫn ổn, nhưng sử dụng con dao thuận tay mình vẫn là tốt nhất」

Có vẻ như ông ấy không quên điều này.

Tuy nhiên, Zelef-san vẫn ăn mặc như một đầu bếp. Cứ để thế này thì không thể xuất phát được nên tôi khuyên ông ấy đi thay quần áo.

「Nó cũng không khác biệt gì mấy đâu」

「Nó sẽ rất nổi bật khi đi trên đường đó」

「So với trang phục của Yuna-dono thì cũng không nổi bật mấy đâu」

Zelef-san nói thế khi nhìn vào trang phục của tôi.

Tôi cũng biết điều đó. Có rất nhiều ánh nhìn đổ vào tôi khi đi bộ xung quanh mà.

Tuy nhiên, trường hợp của Zelef-san lại khác, tôi không muốn bên gia tộc Salvado biết tôi mang một đầu bếp đến thành phố Celin. Rất có thể Zelef-san cũng sẽ bị tấn công.

「Nhưng chỉ có bộ quần áo này mới làm tôi thoải mái nhất」

Zelef-san vẫn giữ bộ đồ của mình.

Tất nhiên là quần áo bạn thường mặc sẽ luôn mang lại cảm giác thoải mái nhất. Tôi cũng hiểu điều đó.

Tôi sẽ cảm thấy cực kì khó chịu nếu người khác bảo tôi cởi bỏ bộ đồ gấu ra.

Tuy nhiên, khả năng cao là ông ấy sẽ bị tấn công bởi vẻ ngoài như thế nên tôi bảo ông ấy mặc thêm một chiếc áo choàng lớn bên ngoài để che đi trang phục đầu bếp.

Công việc chuẩn bị kết thúc, một chiếc xe ngựa sẽ chở chúng tôi ra ngoài lâu đài và đưa chúng tôi ra khỏi thủ đô hoàng gia. Eleanora-san là người đã chuẩn bị nó.

Dù không muốn thừa nhận nhưng Eleanora-san đã làm một việc tuyệt vời. Phải mất kha khá thời gian để đi bộ từ lâu đài ra khỏi thủ đô. Hơn nữa, việc đó còn thu hút sự chú ý không cần thiết từ những người xung quanh nữa. Chủ yếu là vì tôi.

 Nhờ Eleanora-san mà chúng tôi đã nhanh chóng đến được cổng thành bằng chiếc xe ngựa. Tôi đánh giá cao việc này vì có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Sau khi ra khỏi thủ đô, tôi triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyu.

「Ồ, chúng xuất hiện từ găng tay Gấu kìa!」

Zelef-san có vẻ ấn tượng với việc đó.

「Hơn nữa, chúng to thật」

Hình như Zelef-san chưa từng nhìn thấy hai bé gấu ở kích cỡ chuẩn nhỉ?

「Vậy thì Yuna-dono, cô sẽ cưỡi bên nào?」

Ông ấy nhìn Gấu Yuru và Gấu Kyu.

「Zelef-san, ông không sợ chúng à?」

「Tôi đã từng nhìn thấy những con gấu nhỏ rồi mà, tôi còn thấy công chúa Flora hạnh phúc khi ôm chúng hơn cả khi nhận được bất cứ món quà nào khác nữa. Cho nên tôi không sợ gì lắm」

「Nhưng lần đó chúng nhỏ xíu. Lần này chúng rất lớn mà」

「Đúng thế, nhưng vẻ mặt chúng vẫn như vậy mà, thế nên không có gì đáng sợ hết」

Tôi rất vui vì ông ấy nói vậy.

Cưỡi trên Gấu Yuru và Gấu Kyu mà lại sợ hãi thì tội nghiệp cho hai em ấy lắm.

「Vậy giờ Zelef-san sẽ cưỡi gấu Kyu nhé, được không?」

「Vâng, Gấu Kyu-dono màu trắng phải không?」

Zelef-san đứng trước mặt Gấu Kyu.

「Gấu Kyu-dono, có thể sẽ nặng lắm nhưng xin nhờ vào cậu」

Zelef-san cúi đầu chào hỏi Gấu Kyu. Ngược lại, Gấu Kyu cũng gật đầu chào, sau đó em ấy quay lại và ngồi xuống để Zelef-san dễ dàng leo lên hơn.

「Cảm ơn Gấu Kyu-dono」

Zelef-san nói vậy và leo lên người Gấu Kyu. Khi nhận thấy Zelef-san đã leo lên lưng, Gấu Kyu chậm rãi đứng lên. Em ấy đứng lên một cách dễ dàng mà không có vẻ nặng nề gì hết. Um, ngay cả khi Zelef-san có hơi béo thì cũng không thành vấn đề với Gấu Kyu.

Tôi cũng nhanh chóng leo lên người Gấu Yuru.

「Vậy thì, xuất phát thôi. Chúng ta sẽ đi một cách chậm rãi trước và sẽ dần dần tăng tốc lên」

Chúng tôi khởi hành đến thành phố Celin.

「Nó thoải mái hơn lũ ngựa nhỉ.」

「Zelef-san, ông cũng có thể cưỡi ngựa sao?」

Thật không tốt khi hỏi vậy, nhưng cưỡi một con ngựa khó hơn nhiều so với việc điều khiển xe ngựa.

「Về cơ bản thì tôi không thường cưỡi ngựa. Nhưng vì nó rất cần thiết trong những trường hợp khẩn cấp nên bắt buộc tôi ít nhất cũng phải biết những bước cơ bản. Thế nên có thể nói là tôi biết cách cưỡi chúng nhưng tôi không giỏi việc đó lắm....」

Câu cuối được nói với âm lượng khá nhỏ, nhưng tôi vẫn có thể nghe rõ.

Việc khẩn cấp mà Zelef-san nói giống như nhận lệnh trở thành một đầu bếp cho quân đội chăng?

「Mà, không chắc tôi sẽ có cơ hội cưỡi ngựa trong tương lai đâu」

Tôi chưa từng nghe về việc chuyện một cuộc chiến nào đó sắp sửa xảy ra nên chắc không có đâu.

Nhưng nếu có một con quỷ xuất hiện ở một nơi xa thì việc xuất quân sẽ tiến hành như thế nào nhỉ?

Nhà Vua đương nhiệm chắc chưa từng làm những việc như vậy. Tôi nghĩ ông ấy nên tiến hành diễn tập các biện pháp ứng phó những trường hợp khẩn cấp thực sự đi. (*Như đối phó với một con Gấu xổng chuồng chẳng hạn)

Khi Zelef-san bắt đầu quen với tốc độ di chuyển, chúng tôi dần tăng tốc lên hướng thẳng đến thành phố Celin.

Khi nghỉ ngơi sau vài giờ di chuyển, tôi đổi từ Gấu Yuru sang Gấu Kyu.

「Đúng rồi, Zelef-san, lần này xin hãy cưỡi Gấu Yuru」

 Lúc Zelef-san tiến lại gần Gấu Kyu và cố gắng leo lên, khuôn mặt Gấu Kyu có vẻ hơi buồn. Không phải em ấy không thích bị Zelef-san cưỡi.

Nhưng em ấy cũng muốn đi cùng với tôi nữa.

「Gấu Yuru-dono phải không? Không vấn đề gì cả, nhưng tại sao vậy?」

「Nếu tôi tiếp tục ngồi trên một bé, bé Gấu còn lại sẽ rất buồn」

Tôi giải thích về Gấu Yuru và Gấu Kyu.

「Là vậy à, vậy thì lần này nhờ Gấu Yuru-dono nhé」

Zelef-san hiểu ngay lập tức, ông ấy lại gần Gấu Yuru và chào hỏi tương tự như Gấu Kyu.

「Gấu Yuru-dono, xin nhờ vào cậu」

Khi tôi đến gần Gấu Kyu, em ấy trông rất hạnh phúc.

Tôi xoa đầu Gấu Kyu, leo lên em ấy và xuất phát, tiếp tục hướng về thành phố Celin.

Chúng tôi đi đường thuận lợi mà không gặp bất kì quái vật nào hết. Ngay cả khi chúng xuất hiện đi nữa thì đối với quái vật cấp thấp, chúng cũng không thể bắt kịp tốc độ của Gấu Yuru và Gấu Kyu.

Mặc dù tôi không nghĩ có thể chạy thoát được nếu có con một Rồng (lộn) hay một con Wyvern rãnh rỗi nào đó xuất hiện. Tất nhiên, không có bất kì quái vật nào xuất hiện gần thủ đô hết nên Gấu Yuru và Gấu Kyu vẫn tiếp tục chạy nhanh về phía trước.

Bởi vì đã di chuyển trong một thời gian dài nên Zelef-san bắt đầu đưa hai chân lên người Gấu Yuru ngồi xếp bằng luôn.

Thật điền rồ khi làm việc đấy. Maa, dù gì thì cũng không ngã được. Nhưng rất nguy hiểm khi làm điều đó trên lưng ngựa đó.

Sau khi chuyển sang đi cùng Gấu Kyu đi được vài giờ thì trời cũng bắt đầu tối.

Nếu là Gấu Yuru và Gấu Kyu thì chúng tôi vẫn có thể đi tiếp theo kiểu hành quân trong đêm. Nhưng không thể làm thế với hai em ấy được.

Hai ngày nữa bữa tiệc mới diễn ra. Nếu tôi đến đích vào chiều mai thì sẽ là đúng lúc để chuẩn bị cho bữa tiệc luôn.

Tôi gọi Zelef-san và nói với ông ấy rằng sẽ qua đêm ở đây.

Zelef-san xuống khỏi Gấu Yuru và cảm ơn em ấy.

「Gấu Yuru-dono, cảm ơn cậu rất nhiều」

Gấu Yuru kêu lên một tiếng đáp lại.

Tôi lấy củi ra từ hộp Gấu, đốt lửa trại và làm hai cái ghế xung quanh.

Tất nhiên, tôi không thể sử dụng nhà Gấu trong thời gian này được.

「Vậy giờ, tôi sẽ chuẩn bị bữa ăn tối nay」

「Trong trường hợp đó, tôi sẽ....」

Zelef-san định sẽ nấu ăn nhưng không việc gì phải làm vậy hết.

Tôi lấy ra bánh mì và súp do Morin-san chuẩn bị.

「Có vẻ không tới lượt tôi rồi nhỉ?」

「Zelef-san hãy cố gắng hết sức khi tới thành phố nhé」

「Tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp lại sự kì vọng này」

Zelef-san nhận bánh mì và súp ăn ngon lành.

「Bánh mì và súp này là do Yuna-dono làm à?」

「Không phải đâu, đây là món ăn tại cửa hàng của tôi ở Crimonia」

「Cả hai đều rất ngon」

「Tôi sẽ nhắn lại với đầu bếp rằng món ăn của họ được bếp trưởng hoàng gia khen ngợi」

Tôi nói theo kiểu đùa cợt.

「Không phải tôi nói theo kiểu tâng bốc gì đâu. Nó thực sự rất ngon. Món ăn này được làm dựa trên một nền tảng vững chắc. Điều đó làm cho món ăn trở nên rất ngon」

Zelef-san tiếp tục ăn bánh mì, súp và đồ uống.

「Tôi muốn đi đến thử Crimonia vào lần sau」

「Mặc dù đó không phải là thành phố của tôi, nhưng tôi sẽ chào đón ông đến thăm bất kì lúc nào」

「Đến lúc đó, mọi việc trông cậy vào cô nhé」

Sau bữa ăn chúng tôi bắt đầu nghỉ ngơi.

Vì không có việc gì để làm, tôi sẽ đánh răng cho Gấu Yuru và Gấu Kyu. (Tại sao không có Illus đoạn này (´°ω°`))

Nhìn thấy việc đó, Zelef cũng lên tiếng bắt chuyện.

「Bên cạnh đó thì Gấu Yuru-dono và Gấu Kyu-dono cũng nhanh ghê ha. Thật tốt khi di chuyển với tốc độ đó mà vẫn không rơi xuống」

Zelef-san xoa cái bụng đang căng lên của mình và cười.

「Zelef-san thường ăn rất nhiều, phải không?」

Người đầu bếp thường xuyên nếm thử thức ăn vì vậy tôi nghe nói họ hay bị tăng cân ngoài ý muốn.

「He, tôi vẫn thường nghe điều đó suốt. Tuy nhiên, ăn món ăn của cấp dưới làm ra cũng là công việc của một bếp trưởng mà. Làm vậy để chắc chắn không có sai sót ở đâu hết」

「Hửm? Không phải chỉ cần hướng dẫn một cách rõ ràng thì họ xem rồi sẽ nhớ hết sao?」

「Cũng phải, cũng có những đầu bếp được chỉ dạy về nấu ăn bằng cách như vậy, nhưng với tôi thì đồ ngọt không thể dạy theo cách đó được, hơn nữa, với những người muốn trở thành đầu bếp hoàng gia thì phải nắm được những điều cơ bản đó, nhưng trình độ chỉ nghe một lần thôi mà nhớ được cách thức làm đồ ngọt thì là loại ưu tú rồi」

Là vậy à? Vì là những đầu bếp trong cung điện hoàng gia, ngay cả những người mới cũng phải có những kiến thức vững chắc về ẩm thực. Nhưng cách thức làm đồ ngọt được đánh giá cao nhỉ?

「Yuna-dono học nấu ăn ở đâu vậy?」

Đó là một câu hỏi khó trả lời.

Không có ai dạy tôi cả. Hầu hết tôi đều tự học trên mạng và từ sách thôi. Vì vậy thật sự tôi không học từ ai hết. Đó là lý do vì sao tôi không thể nói ra điều đó.

「Tôi xin lỗi, cô không cần phải trả lời cũng được. Tuy nhiên, những món ăn của Yuna-dono nấu thực sự rất bí ẩn...」

Thấy tôi im lặng, Zelef-san cúi đầu xin lỗi.

「Không phải đâu, vì không ai dạy tôi nấu ăn hết nên tôi chỉ đang nghĩ cách để trả lời thôi」

「Vậy Yuna-dono là người nghĩ ra những món ăn đó, phải không?」

Tôi lắc đầu.

「Tôi biết về chúng vì đó là những món ăn ở quê hương tôi thôi」

「Quê hương của Yuna-dono à?」

「Un, vì thế nên tôi không phải là người sáng tạo ra những món ăn đó」

「Là vậy à? Thế giới thật rộng lớn nhỉ.」

Um, tôi cũng nghĩ rằng nó thật rộng lớn. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng còn có một thế giới khác tồn tại. Thực sự thì thế giới thật rộng lớn quá đấy.

「Một ngày nào đó, tôi muốn đến thăm quê hương của Yuna-dono」

Tôi không thể trả lời lại câu nói của Zelef-san.

Nhưng sự im lặng đã biến mất.

Zelef-san có vẻ đã cảm thấy gì đó và không hỏi sâu thêm nữa.

「Nên đi ngủ thôi nhỉ?」

「Đúng rồi. Nhưng chúng ta nên làm gì khi không có vệ sĩ? Chẳng tự hào gì nhưng mà ban đêm tôi rất yếu」

Chắc chắn là không cần phải tự hào về việc đó rồi.

「Sẽ ổn thôi, bởi vì có Gấu Kyu và Gấu Yuru ở đây mà, hai em ấy sẽ cho tôi biết khi nào có nguy hiểm đến gần」

Tôi nhìn về phía Gấu Yuru và Gấu Kyu bên cạnh.

「Ồ, vậy sao? Thú triệu hồi của Yuna-dono thật tuyệt vời」

「Thế nên ông có thể yên tâm nghỉ ngơi. Nhân tiện thì nếu tấn công tôi, chúng sẽ tấn công ông」

Tôi đưa ra lời khuyên với một nụ cười.

「Đáng sợ thật nhỉ. Nhưng không sao, bởi vì tôi chưa muốn đi xuống suối vàng nên tôi sẽ không làm điều đó đâu」

Zelef-san cười trong khi nằm xuống và đắp chăn.

Tôi cũng ngủ thiếp đi khi nằm giữa Gấu Yuru và Gấu Kyu.