Lời tác giả: Tôi đã thay đổi một chút về mối quan hệ giữa Zelef-san và Bott-san.
__________________
Vì sẽ rất phiền phức nếu tiếp tục nghe câu chuyện của mấy ông quý tộc này nên tôi đã tìm cách bỏ trốn.
Dù có nghe thêm mấy cuộc nói chuyện cuộc quý tộc và hoàng gia thế này tôi cũng chẳng hiểu gì, mà cơ bản là vì nó rất nhàm chán.
Zelef-san cũng chẳng khác gì tôi nên tôi nói với họ là bọn tôi muốn nhanh chóng chuẩn bị thức ăn cho buổi tiệc để chuồn đi.
Chúng tôi được cho phép và được Meshun-san dẫn đến nhà bếp.
Thực sự thì tôi muốn đến gặp mấy cô bé trước, nhưng mà không được.
Vì tôi đang giữ nguyên liệu.
「Đây là nhà bếp, xin hãy thoải mái sử dụng. Tôi sẽ gọi những người phụ bếp đến giúp Zelef-sama, xin hãy đợi một lát」
Meshun-san rời đi ngay sau khi dẫn chúng tôi đến nhà bếp.
Zelef-san đã yêu cầu các phụ bếp giúp đỡ. Vì phải cần có nhân lực để làm những công việc như vận chuyện, rửa nguyên liệu, và nhiều thứ khác nữa.
Khi Gran-san hỏi về số lượng người thì Zelef-san nói rằng sẽ ổn nếu có 3 người.
Tôi nghĩ rằng như thế là khá ít. Nhưng cơ bản thì có rất ít việc cần người giúp.
「Vậy thì, Yuna-dono. Xin nhờ cô vậy」
「Để ở đây có ổn không? Hay tôi nên bỏ nguyên liệu vào trong kho lạnh」
Nếu không bảo quản nguyên liệu cẩn thận có khả năng rắc rối sẽ nhân đôi.
「Mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi, sẽ ổn thôi nếu cứ để chúng ở đây. Ngay bây giờ, tôi sẽ chuẩn bị những nguyên liệu cần sử dụng và xử lý những thứ không cần thiết」
Zelef-san yêu cầu lấy nguyên liệu ra trong khi kiểm tra dụng cụ nấu ăn.
Tôi đem ra những nguyên liệu lấy từ thủ đô đặt vào một góc trong nhà bếp.
Có vẻ như số lượng người tham gia bữa tiệc là khoảng 50 người. Chủ yếu là những quý tộc lân cận, thương nhân, và những người có sức ảnh hưởng trong thành phố.
Do đó không tránh khỏi việc số lượng thức ăn tăng lên.
Khi tôi lấy hết tất cả các nguyên liệu cần thiết từ trong hộp Gấu ra, phía bên kia cửa trở nên ồn ào.
「Bott-san, ông cần phải nghỉ ngơi」
「Tránh ra! Gran-sama đã trông cậy vào ta, đó là một lời hứa」
「Nhưng mà, với cánh tay như thế」
「Ta không thể chấp nhận một kẻ mà ta không biết thay ta nấu ăn được」
「Người mới tới sẽ ổn thôi. Gran-sama là đã chấp thuận rồi」
「Ta sẽ xác nhận việc đó. Mở cửa ra」
Tiếng ồn ngoài cửa vọng đến tận đây.
Rõ ràng là Bott-san, đầu bếp của dinh thự này đang tức giận.
Với lại lời giải thích không đúng lắm.
Khi tôi đang suy nghĩ phải xử lý việc này ra sao thì Zelef-san đi về phía cửa.
「Zelef-san?」
「Đó là điều tất nhiên khi một đầu bếp tức giận vì công việc của họ mà, tôi sẽ đi thuyết phục anh ta」
Khi Zelef-san mở cửa. Meshun-san và một người đàn ông với cánh tay bị quấn băng đi vào bếp.
「Anh là đầu bếp được mời đến......」
Người đàn ông đó đến gần và dừng lại nhìn kĩ vào khuôn mặt của Zelef-san.
「......Là Zelef à?」
「.......Bott?」
「Tại sao Zelef lại ở đây?」
Tưởng gì, họ biết nhau trước rồi à.
Mah, bởi vì họ đều là đầu bếp mà, cũng không có gì lạ khi họ quen biết nhau.
Bên cạnh đó thì Zelef-san còn là bếp trưởng hoàng gia nữa. Vì vậy cũng không có gì lạ khi ống ấy được biết đến bởi hầu hết đầu bếp của vương quốc. Zelef-san hình như cũng biết về Bott-san.
「Chuyện là… Bott, bây giờ tôi là người sẽ nấu ăn cho bữa tiệc của Gran-dono mà anh đang phàn nàn đó」
「Eto, là Zelef sao? Nhưng mà không phải anh đang làm bếp trưởng tại cung điện hoàng gia sao?」
「Tôi vẫn đang giữ chức vụ đó. Nhưng tôi đã được Yuna-dono nhờ cậy, thế cho nên, lần này tôi sẽ nấu một bữa tiệc thay cho một đầu bếp đang bị thương ở cánh tay」
Bott-san nhìn về phía tôi. Và ...
「Gấu?」
「Đây là Yuna-dono, một mạo hiểm giả. Tôi từng mắc nợ cô ấy rất nhiều. Đó là lý do tại sao tôi đồng ý nấu ăn cho bữa tiệc này」
「Mạo hiểm giả?... Nợ?... Gấu?...」
Đừng có hiện một lúc nhiều dấu chấm hỏi trên đầu như thế.
Mà nghĩ kĩ thì trông tôi cũng hơi đáng ngờ nhỉ.
「Zelef-san, ông quen với đầu bếp của Gran-san à?」
「Vâng. Chúng tôi từng làm chung tại một nhà hàng trước khi tôi trở thành đầu bếp tại cung điện hoàng gia」
「Lúc đó Zelef là bếp phó, còn tôi là cấp dưới của cậu ấy」
Bott-san giải thích thêm.
Àrế, Bott-san không phải là phó bếp à?
Hình như tôi nghe Gran-san hay Cliff nói thế mà nhỉ. Tôi cũng không rõ lắm.
「Sau đó một thời gian, tôi lọt vào mắt xanh của vị bếp trưởng cung điện hoàng gia lúc đó và quyết định trở thành một đầu bếp cho cung điện hoàng gia」
Hiểu rồi, sự nghiệp của ông ấy là như vậy à.
「Nhưng tôi cũng nghe tin đồn rằng Bott chắc chắn sẽ trở thành bếp phó tiếp theo. Tại sao anh lại ở đây?」
À, sau tất cả thì Bott-san cũng là một bếp phó nhỉ.
「Tôi đã đập nhau với bếp trưởng và bị sa thải」
「Đập nhau á?」
「Hắn ta đổ lỗi của bản thân lên những người khác, quấy rối đủ thứ các kiểu trong công việc, và còn dùng vũ lực với các đầu bếp khác nữa. Vì vậy, tôi đã đánh nhau với hắn và bị sa thải」
「Bếp trưởng Morgue không phải là người có thể làm những việc như vậy」
「Anh ta đã nghỉ hưu được một năm rồi. Bếp trưởng hiện tại tên là Borsac. Hắn đến sau khi anh nghỉ việc. Kĩ năng thì rất tốt nhưng tính cách thì thậm tệ」
「Vậy nên một cuộc ẩu đả đã xảy ra?」
「Tôi đã cố cam chịu vì mình giữ chức bếp phó. Nhưng đó là giới hạn của tôi rồi, vậy nên...」
「Nói cách khác...chuyện là như vậy.」
「Hơn nữa, tên khốn Borsac đó, hắn đã gây sức ép lên Guild ẩm thực khiến tôi không thể làm việc trong thủ đô nữa, nhớ lại những ngày trước làm tôi cảm thấy bực bội quá. Tôi không biết hắn đã làm gì, nhưng chuyện tôi sử dụng bạo lực với bếp trưởng bị lan rộng ra và tôi không thể làm việc tại thủ đô được nữa」
「Sao anh không giải thích với mọi người?」
「Tôi có làm chứ, nhưng có sự khác biệt lớn giữa bếp phó và bếp trưởng, và nhiều người cũng ủng hộ cho hắn ta. Chúng nhận đút lót và tâng bốc hắn một cách ghê tởm」
「Vậy, cuối cùng tại sao anh lại ở đây sao?」
「Vì tôi không thể làm việc ở thủ đô được nữa, Gran-sama đã cứu rỗi tôi khi tôi đang nát rượu trong một quán bar」
Gran-san? Quán bar?.... Đó là nơi mà quý tộc hay đến à?
「Vì vậy tôi nghĩ rằng tôi sẽ làm cho bữa tiệc này trở nên thành công như một cách để trả ơn cho Gran-sama」
Zelef-san nhìn vào cánh tay của Bott-san.
Cánh tay được băng bó một cách tỉ mỉ.
「Cánh tay của anh không sao chứ?」
「Ồ, nó đã được chữa khỏi rồi. Nhưng tôi không thể nấu ăn trong một thời gian」
「Tôi mừng khi nghe điều đó」
Khi Zelef-san mỉm cười, Bott-san cũng cười theo.
「Không tốt chút nào. Tôi muốn trả lại ơn nghĩa của Gran-sama, nhưng không thể làm được, tôi không muốn như vậy」
「Nhưng Bott-san đã bị tấn công mà, chuyện đó đâu thể trách được phải không?」
Tôi xen vào. Nó rõ ràng không phải là lỗi của Bott-san mà ông ấy bị thương.
「Mặc dù tôi bị tấn công, nhưng với tình hình hiện tại giữa gia tộc Salvado và Gran-sama, đáng lẽ tôi không nên ra đường mà không phòng bị gì. Gran-sama đã yêu cầu một người hộ tống tôi khi ra ngoài, nhưng vì cảm thấy phiền phức nên tôi đã ra ngoài một mình mà không xin phép」
「Bott, tôi không được nghe một cách chi tiết, nhưng có phải người tấn công anh là gia tộc Salvado không?」
「Không có bằng chứng, nhưng biết rõ về tình hình của hai gia tộc và tấn công đầu bếp, lại chủ yếu nhắm vào cánh tay nữa. Rõ ràng không phải do hận thù cá nhân」
Ông ta trả lời trong khi cười.
Mặc dù bị thương nhưng mà nhìn ông ấy có vẻ ổn nhỉ.
「Tôi hiểu rồi. Bott, xin hãy nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ mang theo cảm xúc của anh khi nấu ăn cho bữa tiệc này」
「Zelef...」
「Tôi không đủ năng lực sao?」
「Không, nếu là Zelef thì sẽ ổn thôi」
Bott-san lắc đầu.
「Được, vậy xin hãy để cho tôi」
Zelef-san mỉm cười với Bott-san (cảm thấy mùi dầu ăn nồng nặc vl)
「Zelef, sau một thời gian dài không gặp, tôi có thể xem món ăn anh nấu được không?」
「Lúc trước chúng ta cũng thường cạnh tranh nhau qua các món ăn nhỉ」
「Thật hoài niệm....」
「Được rồi, tôi sẽ làm những món ăn không phản bội sự kì vọng của anh」
Zelef-san bắt đầu việc chuẩn bị.
Bott-san, mặc dù đang bị thương nhưng vẫn ở lại quan sát một cách vui vẻ.
Và có thêm ba người phụ bếp cũng tham gia giúp đỡ.
Tôi thì im lặng rời khỏi nhà bếp để không cản trở.
Khi tôi trở lại căn phòng thì Fina, Misa, Noa đều đang ở bên trong.
「Yuna-oneechan!」
「Chị về rồi đây. Không có chuyện gì xảy ra chứ?」
Mà, như tôi đang thấy đây thì mọi chuyện đều ổn.
「Có đấy!」
Nhưng câu trả lời sai rồi. Noa đang tức giận.
「Eto, chẳng lẽ thằng nhóc quý tộc ngu ngốc đó lại làm gì nữa à!?」
「Không phải. Nhưng mà chị biết không, sáng sớm thức dậy em không thấy Yuna-san ở đâu hết. Khi em đến phòng này vào buổi sáng, Fina trông có vẻ rất cô đơn đó. Khi chạy khắp nơi hỏi xem chị đã đi đâu, em mới được oto-sama bảo là Yuna-san đã được yêu cầu mang một đầu bếp đến đây」
「Xin lỗi vì bỏ đi mà không nói gì hết nhé. Bởi vì lúc đó chị rất vội」
「Em biết đó không phải lỗi của Yuna-san. Chỉ là…em thấy cô đơn thôi」
「Vậy, Yuna-oneechan. Chị đã mang đầu bếp tới đây chưa?」
「Chị đã mang một đầu bếp hạng nhất tới đây rồi. Nhưng mà, có vẻ Bott-san cũng biết về người đó nữa」
「Bott-san sao?」
Misa phản ứng với tên của Bott-san.
「Hình như là họ đã làm việc cùng nhau trong một nhà hàng tại thủ đô」
Thế giới thật nhỏ bé.
「Chị có nghe được là họ đã làm việc cùng nhau tại một nhà hàng ở có một bức tượng chim diều hâu lớn」
「Nếu là nhà hàng có bức tượng chim diều hâu lớn thì em cũng biết. Đó là nhà hàng nổi tiếng nhất thủ đô, em đã được đến đó một lần」
Khi nghe hai cô bé nói chuyện với nhau thì có vẻ đó là nhà hàng nổi tiếng nhất thủ đô nhỉ.
Một số người sẽ không thể ăn ở đó được nếu như không đặt trước. Nhưng cả hai người họ đều làm việc tại một nhà hàng nổi tiếng như vậy sao?
Trong trường hợp đó, trình độ của Zelef-san thì khỏi bàn cãi rồi, và Gran-san cũng thừa nhận những món ăn của Bott-san nữa.
Lần sau, tôi cũng muốn tới đó thử xem sao. Tính cách của bếp trưởng hiện giờ khá xấu nhưng kĩ năng vẫn rất tốt mà.
Nhưng mà, tôi tự hỏi bước vào một nhà hàng nổi tiếng như thế với bộ trang phục này có sao không?
Tôi đang tưởng tượng viễn cảnh bị từ chối không cho vào. Nên…chắc là thôi nhỉ. Không nên bận tâm đến những điều làm tổn thương chính mình.
「Vậy, mấy em đã làm được những gì rồi?」
「Chúng em không làm được làm gì cả」
Fina và Misa gật đầu sau khi Noa nói.
「Bởi vì Bott-san đã bị tấn công và bị thương. Yuna-san thì đi tìm đầu bếp. Nên trước khi bữa tiệc bắt đầu, Oto-sama đã cấm chúng em ra ngoài chơi vì vậy chúng em im lặng ở trong phòng」
「Chị xin lỗi nhé」
Rõ ràng là sẽ rất nguy hiểm nếu các em ấy đi ra ngoài.
Thậm chí vẫn chưa biết được cái tên tấn công Bott-san là ai trong gia tộc Salvado nữa. Rất nguy hiểm.
Nhưng mà bắt ba cô bé phải ở trong phòng cả ngày thì thật tội nghiệp.
「Vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau làm bánh pudding nhé?」
「Pudding sao?」
「Pudding....」
「Chúng ta sẽ làm bánh pudding sao?」
Noa phản ứng trước rồi đến Misa sau đó đến Fina phản ứng cuối cùng.
Tôi đã từng làm nó cho bữa tiệc sinh nhật của nhà Vua mà. Vì vậy, No Problem khi đem đi phục vụ ở bữa tiệc của Gran-san. (Nhà Vua chỉ là quý tộc ở trong một căn nhà bự hơn thoi)
「Chị hi vọng nó sẽ trở thành một điểm nhấn trong bữa tiệc. Cùng làm thôi nhỉ?」
「Em sẽ làm cùng chị」
「Vâng, em cũng muốn làm nó」
「Em cũng sẽ giúp」
Tôi lại một lần nữa đi qua lối đi dẫn đến bếp trước đó. Mang theo ba cô bé đang rất hạnh phúc.
____________________________
Lời càm ràm của Tác giả:
Một Bott hoang dã xuất hiện!
Có thể chạy thoát gấu không?
Tôi đang nghĩ về tương lai của Bott nhưng vẫn chưa quyết định được w
(Dự là Yuna lại mở rộng chi nhánh nhà hàng Kuma sang Celin)