Bình thường là 4000 kí tự, nhưng hôm nay là 7000 kí tự luôn w.
E: Trans xong thì ra 17k chữ nhá, đmᶘ ᵒᴥᵒᶅ.
--------------------------------------------------------
Lúc tôi đang làm việc tại nhà bếp hoàng gia như mọi ngày thì nhà vua và Yuna-dono bất ngờ đi đến.
Thật là một sự kết hợp bất thường, hơn nữa còn đến tận nhà bếp thì thật hiếm thấy.
Khi tôi hỏi thì được cho biết là lãnh chúa Celin hiện đang tổ chức một bữa tiệc sinh nhật và tôi được nhờ đến đó để nấu ăn.
Bình thường thì chỉ một bữa tiệc của quý tộc không đáng để tôi phải đích thân đứng bếp và chắc chắc tôi sẽ từ chối điều đó, nhưng vì lần này là do Yuna-dono nhờ vả và nhà vua cũng đã cho phép nên tôi sẽ lên đường đến thành phố Celin.
Ban đầu tôi cứ nghĩ sẽ phải đi bằng xe ngựa, nhưng Yuna-dono nói là không còn thời gian nữa nên chúng tôi sẽ di chuyển bằng thú triệu hồi của Yuna-dono.
Thú triệu hồi của Yuna-dono rất dễ thương, tôi đã từng thấy chúng ở cùng công chúa Flora rồi. Nhưng lúc chơi với công chúa thì chúng ở hình dạng khá nhỏ.
Theo những gì mà tôi được biết thì chúng to lớn hơn nhiều và còn có thể cho người cưỡi bên trên nữa.
Tôi có chút cảm giác sợ hãi nhưng cũng có chút phấn khích.
Sau khi chuẩn bị hết các nguyên liệu cần thiết thì chúng tôi xuất phát ngay lập tức.
Ngay khi ra khỏi thủ đô, Yuna-dono triệu hồi những con Gấu ra từ găng tay Gấu.
Đúng là lớn thật, với kích thước này thì ai cũng có thể dễ dàng cưỡi lên chúng. Khi nhìn vào gương mặt của những con Gấu vừa được triệu hồi thì tôi nhận ra chúng giống hệt với những con Gấu đã chơi cùng Flora-sama.
Khi tôi hỏi về việc sẽ cưỡi lên con nào thì được cho biết là tôi sẽ đi cùng chú Gấu màu đen.
Hình như màu trắng là Gấu Yuru-dono và màu đen là Gấu Kyu-dono.
Khi tôi chào hỏi Gấu Kyu-dono thì chú Gấu cũng nhẹ nhàng kêu lên một tiếng đáp lại và hạ người xuống cho tôi leo lên.
Đúng là một chú Gấu thông minh.
Oh, thật là tuyệt. Sau khi tôi leo lên người Gấu Kyu-dono, chú Gấu vẫn có thể đứng lên một cách nhẹ nhàng dù tôi rất nặng.
Và chúng tôi bắt đầu xuất phát sau khi Yuna-dono ra lệnh.
Oh, nhanh quá. Mặc dù tốc độ cứ tiếp tục tăng dần lên nhưng cơ thể tôi lại có cảm giác như đang được dính trên lưng Gấu Kyu-dono, không hề có cảm giác sẽ ngã xuống.
Đây chắc chắn là khả năng của thú triệu hồi.
Và sau mỗi lần nghỉ ngơi thì chúng tôi lại thay đổi giữa Gấu Kyu-dono và Gấu Yuru-dono.
Khi hỏi tại sao thì tôi được giải thích rằng một chú Gấu sẽ buồn nếu Yuna-dono chỉ cưỡi mãi chú kia.
Chắc chắn một điều là những chú Gấu sẽ thích được người chủ là Yuna-dono cưỡi hơn là một ông chú như tôi rồi.
Tôi tin như thế và chuyển sang Gấu Yuru-dono.
Chúng tôi tiếp tục việc di chuyển rồi lại nghỉ ngơi ven đường và đến được thành phố Celin vào trưa hôm sau.
Nhanh thật, xuất phát lúc gần trưa hôm trước và đến nơi vào trưa hôm sau.
Đúng là thú triệu hồi của Yuna-dono có khác.
Tôi đến chào hỏi Gran-dono, người tổ chức bữa tiệc lần này.
Và vì không có nhiều thời gian nên tôi nhanh chóng mượn nhà bếp và bắt đầu công việc chuẩn bị.
Khi đang bận rộn làm việc thì bếp trưởng của nhà bếp này tìm đến.
Dù không biết rõ tình hình nhưng thông qua giọng nói tôi biết chắc rằng cậu ta đang nổi giận.
Tôi nghe nói là cậu ta đang bị thương nhưng có vẻ mọi việc vẫn ổn. Khi nghe nói một đầu bếp từ nơi khác được đem đến để thay thế mình thì tất nhiên cậu ta sẽ tức giận rồi.
Để giải quyết vấn đề này tôi chỉ cần làm cậu ta tin vào năng lực của tôi, thế nên tôi quyết định mở cửa nhà bếp để chào hỏi. Và tôi bất ngờ gặp được một gương mặt quen thuộc.
Thật là một gương mặt hoài niệm. Người đầu bếp đó chính là Bott, người bạn làm việc chung nhà hàng với tôi trước khi tôi vào làm trong nhà bếp hoàng gia.
Tôi không ngờ rằng Bott lại trở thành bếp trưởng ở đây.
Vì không có nhiều thời gian nên tôi lập tức giải thích lý do tôi đến đây cho cậu ấy.
Cả tôi và Bott dường như có rất nhiều điều muốn nói.
Nhưng vì nhà vua không giới hạn thời gian cho chuyến đi lần này, nên khi bữa tiệc kết thúc thì chúng tôi có ngồi nói chuyện cả ngày cũng được.
Còn bây giờ thì không có thời gian đâu.
Trong khi đang tiếp tục bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc thì Yuna-dono nói rằng muốn làm pudding cùng mấy bé gái và tất nhiên là tôi đã chấp nhận.
Nhưng Bott lại không đồng ý. Umu, vì cậu ta không biết gì về Yuna-dono nên cũng chẳng trách được.
Nó làm tôi nhớ lại lúc đầu tôi cũng đã rất tức giận khi được bảo là Yuna-dono sẽ mang thức ăn đến cho Flora-sama nên tôi không cần phải chuẩn bị nữa. Thật là một kí ức khó quên mà.
Sau khi chuẩn bị xong thức ăn cho bữa tiệc, lúc tôi định đến báo cáo với Gran-dono thì Yuna-dono cũng đã chuẩn bị xong pudding nên chúng tôi cùng nhau đi đến chỗ của Gran-dono.
Lúc chúng tôi đến phòng thì Gran-dono và Cliff-dono đang bàn luận về chi tiết bữa tiệc ngày mai.
「Zelef-dono, cám ơn rất nhiều. Bây giờ tôi đã có thể an tâm tổ chức bữa tiệc này rồi.」
「Không, cũng là vì Yuna-dono nhờ tôi mà. Nếu muốn cám ơn xin hãy nói với Yuna-dono.」
「Un? Không cần đâu. Ngoài ra thì những phương án đối phó cho ngày mai đã chuẩn bị xong hết chưa?」
「Ah, về những người cần ưu tiên nói chuyện...」
「Không phải chuyện đó, là về phương án đối phó với gia tộc Salvado trong bữa tiệc ấy?」
「Chuyện đó thì không thể làm gì được. Một số người đã nghiêng hẳn về gia tộc Salvado rồi. Nên phải từ bỏ những người đó thôi.」
「E~to, cũng không phải chuyện đó.」
「Thật sự thì cháu đang muốn nói gì thế? Không phải là nhờ Zelef-dono mà vấn đề thức ăn đã được giải quyết rồi sao, đâu còn vấn đề gì nữa đâu?」
「Vẫn còn nhiều lắm, giả sử bọn chúng cố tình bỏ côn trùng vào trong món ăn thì sao? Hay rác nữa, rồi sau đó bắt đầu gây chuyện.」
「Thực sự có chuyện đó à!」
「Khi muốn quấy rối một bữa tiệc thì chẳng phải bình thường luôn làm như vậy sao?」
Yuna-dono vừa nói ra những thứ vô cùng kinh khủng.
Việc bỏ côn trùng hay rác vào thức ăn đã được hoàn thành là một hành động độc ác đối với đầu bếp.
Cho dù phía bên kia có tệ như thế nào đi nữa tôi cũng không nghĩ họ sẽ làm việc đó.
「Nhưng nếu bọn chúng biết được chúng ta đã tìm được đầu bếp thay thế thì những việc như thế có khả năng sẽ xảy ra mà phải không? Theo những gì Gran-san kể lại thì tất cả các đầu bếp trong thành phố đều từ chối nấu ăn cho chúng ta, nhiêu đó đủ để biết thủ đoạn của bọn chúng rồi」
「Đúng thế, nhưng mà món ăn do đích thân bếp trưởng hoàng gia Zelef-dono chuẩn bị thì làm sao bọn họ dám làm chuyện đó được?」
「Nhưng mà bọn chúng đâu có biết đó là những món ăn do bếp trưởng hoàng gia chuẩn bị đâu.」
「Đúng là thế.」
Sau đó, Yuna-dono còn nói về nhiều thứ khác nữa.
Chuyện quấy rối trong các bữa tiệc rất hiếm xảy ra. Tôi cũng chưa từng nghe về việc bỏ côn trùng hay rác vào thức ăn để quấy rối bao giờ.
Nhưng khi Gran-dono và Cliff-dono lắng nghe Yuna-dono trình bày thì cũng họ cũng bị thuyết phục bởi những khả năng có thể xảy ra và gật đầu đồng ý.
Nếu mà nó thực sự xảy ra, với vai trò là một đầu bếp tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho chuyện đó.
「Maa, nếu chuyện như thế xảy ra, lúc đó chỉ cần Zelef-san đứng ra giải quyết thì chắc sẽ ổn thôi.」
Yuna-dono nói như vậy.
Nhưng tôi không thể đối đầu lại quý tộc đâu.
Đúng là tôi mang danh là bếp trưởng hoàng gia nhưng tôi không phải xuất thân từ quý tộc.
Tôi chỉ thuần là một đầu bếp, không phải một quý tộc đi theo con đường đầu bếp. Khi tôi nói thế thì Yuna-dono lại nói lên suy nghĩ khác hẳn.
「Nếu người khác phá hỏng món ăn do chính mình làm ra thì không tức giận là không được đâu. Nếu không thì còn có lỗi với những người muốn được ăn ngon nữa. Tất nhiên, nếu những món ăn vốn không ngon thì đành chịu nhưng món ăn của Zelef-san đã được mọi người thừa nhận nên ông mới có vị trí như hôm nay mà, phải không? Mặc dù tôi thực sự cũng chả biết rõ nhưng không phải người cho Zelef-san vị trí bếp trưởng hoàng gia là nhà vua, hoàng hậu và Flora-sama đều khen ngon sao. Nếu những chuyện như thế xảy ra sẽ thất lễ với họ lắm đó.''
Tôi bị nói như thế. Nhưng thật sự đúng là như thế. Để người khác phá hoại món ăn mình làm ra cũng giống như chế giễu lời khen của đức vua vậy.
Và cũng có lỗi với bếp trưởng Zen người đã công nhận món ăn của tôi và cho tôi vị trí này, cũng là người hướng dẫn tôi học tập. Nếu mà tôi phủ nhận món ăn của mình thì mọi người cũng sẽ phủ nhận nó.
Tôi không thể chấp nhận chuyện đó. Tôi đã không còn là tôi của ngày xưa nữa.
Tôi khắc ghi từng lời nói của Yuna-dono vào tim mình.
Nhưng có những quý tộc dám bỏ côn trùng vào món ăn hay chê nó không ngon sao?
Dù tôi đã từng nấu ăn cho rất nhiều quý tộc rồi nhưng chưa bao giờ chuyện như thế xảy ra cả.
Tuy nhiên, chưa xảy ra không có nghĩa là sẽ không xảy ra, nên tốt hơn là nhớ kĩ điều đó.
Vậy nên tôi hỏi Yuna-dono cách xử lý nếu như chuyện đó thật sự xảy ra.
Và Yuna-dono biết rõ cách để giải quyết chuyện đó.
Theo lời khuyên của Yuna-dono, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối phó với những thứ sắp xảy ra.
Bữa tiệc bắt đầu và tôi làm rất nhiều món ăn.
Hiện tại thì không có liên lạc gì từ chỗ bữa tiệc. Nếu có chuyện ồn ào về món ăn thì tôi sẽ phải đến đó ngay lập tức.
Trước đó thì tôi vẫn tiếp tục công việc hướng dẫn cho những người phụ bếp. Không giống như trong nhà bếp hoàng gia, thứ quan trọng hiện giờ không phải tốc độ mà là chất lượng, từng thao tác đều cần phải làm một cách cẩn thận.
Và mọi chuyện xảy ra giống hệt những gì mà Yuna-dono lo lắng.
Vào giai đoạn giữa bữa tiệc thì có người chạy xuống bếp.
「Zelef-sama, Gajud-sama đang...chỉ trích món ăn mà Zelef-sama phục vụ.」
Người đó nói với tôi một cách khó khăn.
Không ngờ những gì Yuna-dono nói lại thật sự xảy ra. Nếu tôi không chuẩn bị tinh thần từ trước thì chắc giờ tôi đã trở nên hoảng loạn rồi.
「Tới rồi sao? Tôi hiểu rồi.」
Tôi chỉ nói như thế rồi dừng nấu ăn và đi đến đó.
Khi tôi ghé mắt vào bên trong cánh cửa thì thấy Gran-dono đang tranh cãi với một người đàn ông khác. Hẳn đó chính là Gajud-dono của gia tộc Salvado.
Và tôi cũng nghe được vài thứ như ‘kinh khủng’, ‘loại hai’ hay ‘loại ba’ nữa.
Dù chỉ là những lời nói dối đi nữa thì cũng thật khó chịu khi nghe thấy chúng.
Tôi đã hiểu những gì mà Yuna-dono muốn nói. Là một đầu bếp bình thường hay bếp trưởng hoàng gia thì tôi vẫn phải tức giận. Vì những người đã thừa nhận món ăn của tôi, tôi phải tức giận.
「Xin thứ lỗi. Tôi là Zelef người chuẩn bị món ăn lần này. Vậy món ăn của tôi có gì không hợp ý ngài à?」
Yuna-dono bảo tôi phải diễn sao cho giống như đang tức giận, nhưng mà tôi biểu hiện sự tức giận mà chẳng cần phải diễn nữa.
「Nhà ngươi là người làm ra cái món này?」
「Vâng. Chính tôi đã nấu chúng.」
「Có thể làm những món ăn gớm ghiếc thế này, ngươi cũng tài giỏi thật.」
Hắn ta chỉ ngón tay vào đĩa thức ăn tôi nấu và nói vậy.
Đó là món súp mà tôi đã chuẩn bị rất cẩn thận. Kiềm cơn giận xuống để không phát thành lời, tôi nhìn thẳng vào Gajud-dono.
「Có thể nói cho tôi biết nó không ngon ở chỗ nào không? Để tôi tham khảo và làm tốt hơn trong tương lai.」
Yuna-dono nói rằng món ăn của tôi rất ngon nên không cần phải xin lỗi.
Nếu mà Yuna-dono không nói trước thì có thể tôi đã xin lỗi hắn rồi không chừng.
「Mọi thứ đều dở tệ. Cả ngươi và chủ ngươi cũng vậy? Muốn ta thoả mãn với loại thức ăn rác rởi thế này sao? Đem cái loại đầu bếp như ngươi đi nấu ăn cho bữa tiệc thì nhà Farengram đổ nát thật rồi.」
「Thật vậy sao? Vậy tôi sẽ phải báo cáo lại thiếu sót của bản thân cho chủ của tôi, nhà vua thôi.」
「…Nhà vua?」
Khi tôi nói thế thì Gajud-dono đơ người ra còn xung quanh thì trở nên ồn ào.
「Đúng rồi. Hèn gì tôi nhớ là đã gặp ông ấy ở đâu đó, thì ra là bếp trưởng của cung điện hoàng gia...」
Dường như ở đây cũng có người biết về tôi.
Sau mỗi bữa tiệc hoàng gia thì tôi cũng ra chào mọi người mà, chắc vì thế mà họ nhớ mặt tôi.
「Bếp trưởng cung điện hoàng gia...」
「Vâng. Tôi là Zelef, và là bếp trưởng hoàng gia. Món ăn của tôi dở ở chỗ nào ngài có thể nói cho tôi biết không? Vì tôi không thể để cho đức vua tiếp tục ăn những món ăn dở tệ mà lúc nào đức vua cũng khen ngon được.」
Dùng quyền lực của hoàng gia mà không có sự cho phép thì thật sự không tốt chút nào. Nhưng mà gia đình hoàng gia sẽ bị chế nhạo nếu mà tôi đầu hàng ở đây.
「Điều đó thì...」
「Người bên đó cũng được. Món nào là thức ăn hạng ba vậy? Chỉ cho tôi biết đi.」
Tôi hỏi người đàn ông đứng kế bên Gajud-dono.
「Không...」
「Lúc nãy chẳng phải ông đã bảo là nó dở tệ sao? Có thể cho tôi biết chi tiết được không? Tôi không thể phục vụ những món ăn dở tệ cho nhà vua được.」
Nếu mà món ăn thật sự không ngon thì chẳng sao cả. Nhưng mà chê những món ăn ngon là dở tệ thì không chừng đầu bếp đó sẽ mất phương hướng. Và họ sẽ không thể tiếp tục theo đuổi con đường nấu ăn của bản thân nữa mà đổi sang một hướng khác, nếu xui xẻo hơn thì con đường đầu bếp của họ đến đó là kết thúc luôn không chừng. Những người đó không biết hành động của họ tàn nhẫn như thế nào sao? Nghĩ đến chuyện đó làm cơn giận của tôi tăng thêm.
Đó là kẻ thù của đầu bếp.
Tôi hướng ánh mắt của mình vào những người vừa chê món ăn của tôi.
「Không, đó là...」
「Tôi sẽ dùng nó để tham khảo cho tương lai, nên xin hãy nói ra.」
Tôi nhìn họ và cứng rắn nói.
「Gohon, Gohon, Zelef-sama, thành thật xin lỗi.」
Người đàn ông đó ho khan vài tiếng và cúi đầu.
「Thực ra vì đang bị cảm nên vị giác tôi trở nên kì lạ.」
「Thật vậy sao?」
「Vâng. Vì lần này có công việc quan trọng phải bàn luận với Gran-sama nên tôi nghĩ rằng dù bất cứ giá nào cũng phải đến tham gia. Phải vậy không Gran-sama?」
Người đàn ông nhìn về phía Gran-dono nhờ giúp đỡ.
「Đúng vậy. Vì có chuyện quan trọng muốn nói với tôi nên dù bị cảm anh ấy vẫn tham gia bữa tiệc này.」
「Gran-sama, vì không được khoẻ lắm nên tôi muốn nói chuyện với ngài sớm một chút được không?」
「Tất nhiên rồi.」
Người đàn ông cúi đầu chào tôi và đi đến chỗ Gran-dono.
「Xin hãy cẩn thận giữ gìn sức khoẻ.」
Mọi việc diễn biến giống hệt những gì Yuna-dono đã nói.
Khi tôi làm như thế thì họ chỉ có ba lựa chọn, một là là im lặng, không nói gì cả, hai là chạy đến chỗ Gran-dono và ba là đổ trách nhiệm cho Gajud-dono và bỏ trốn.
Tôi cũng được bảo là không cần phải làm quá nếu họ chạy đến chỗ Gran-dono.
Maa, tôi biết rõ đó chỉ là nói dối thôi nhưng lần này tôi sẽ làm theo sự hướng dẫn của Yuna-dono. Thật sự thì tôi muốn gặng hỏi họ thêm một chút nữa vì hẳn người bảo ông ta làm thế là Gajud-dono.
Thấy người đàn ông đó thoát được khi trốn đến chỗ Gran-dono thì những người khác cũng làm theo.
「Zelef-dono, sự thật là tôi cũng cảm thấy không khoẻ và không cảm nhận được hương vị một cách rõ ràng. Tôi cũng có chuyện quan trọng muốn bàn với Gran-sama nên tôi có thể nói chuyện với Gran-sama trước khi bệnh tình trở nặng hơn không?」
「Xin hãy cẩn thận sức khoẻ.」
「Vâng, xin cảm ơn.」
Rồi một người, hai người nữa nối bước đi theo.
Trước giờ tôi không quan tâm lắm nhưng dường như cái danh hiệu bếp trưởng hoàng gia cũng có sức ảnh hưởng thật.
Từ lúc trẻ tới giờ, điều duy nhất tôi quan tâm là việc cố gắng làm ra những món ăn ngon, khi những món ăn của tôi được chấp nhận thì tôi đạt vị trí như bây giờ. Tôi chưa từng nghĩ gì về sức ảnh hưởng ở vị trí của mình cả. Tôi chỉ quan tâm đến việc nấu ăn ngon mà thôi.
Tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình còn cao cấp hơn cả quý tộc.
Chỉ là tôi không thể tha thứ được việc chế giễu món ăn của tôi, điều đó tương tự việc xúc phạm những người đã chấp nhận tôi, những người trong gia đình hoàng gia, những người đã ăn những món ăn của tôi và khen ngon.
Và Yuna-dono cũng tin tưởng tôi là một đầu bếp hàng đầu.
Thế nên tất nhiên tôi không thể nào tha thứ cho những kẻ dám dùng lời nói dối để nhạo báng món ăn của mình.
Khi tôi tiến thêm một bước đến chỗ của Gajud-dono thì lại thêm vài người lặng lẽ rời khỏi trong khi giả vờ ho khan vài tiếng.
Người duy nhất còn lại là Gajud-dono của gia tộc Salvado.
「Vậy giờ ông có thể nói cho tôi biết món ăn của tôi không ngon ở chỗ nào chưa? Để tôi còn có thể tham khảo trong tương lai.」
「T..Tại sao bếp trưởng hoàng gia lại ở đây? Nhà vua có biết sự việc lần này không?」
「Nếu tôi ở đây thì tất nhiên là nhà vua phải biết rồi. Nhưng lần này là vì lí do cá nhân thôi. Người đầu bếp bị thương là bạn cũ của tôi.」
Theo quan điểm cá nhân tôi thì đây không phải là do nhà vua ra lệnh, mà là do Eleanora-sama nhờ vả thôi.
「Bạn cũ?」
「Vâng. Đầu bếp Bott của Gran-dono, đã từng làm việc chung với tôi ở nhà hàng ‘Diều hâu’ tại thủ đô.」
「............」
「Và cũng nhờ phu nhân của Cliff-dono là Eleanora-sama xin giúp nên tôi mới được nhà vua cho nghỉ phép vậy nên tôi quyết định thay Bott nấu ăn cho bữa tiệc này.」
「Lúc đầu bếp bị thương thì ông đến đây sao? Không thể nào...làm sao…thời gian…」
「Xin thứ lỗi, Gajud-dono biết chuyện Bott bị thương sao?」
「Không, tôi không biết. Tôi chỉ vừa biết việc đó qua cuộc nói chuyện với Gran-dono lúc nãy thôi.」
「Vậy sao? Nếu mà Gajud-dono có biết gì về hung thủ hay những thứ liên quan thì xin hãy nói cho tôi biết nhé.」
「Tôi xin lỗi vì không giúp được gì.」
「Không, dường như việc đó xảy ra ở nơi vắng người mà.」
Khi tôi nói ra việc đầu bếp của Gran-dono bị thương thì xung quanh trở nên ồn ào.
Yuna-dono đã nói rằng người làm Bott bị thương không nghi ngờ gì nữa chính là Gajud-dono này.
Bị thương ở ngay cánh tay, tài sản quan trọng nhất của một đầu bếp. Dù Bott nói không sao vì nó đã được chữa lành, nhưng cậu ta vẫn sẽ không thể dùng dao trong một thời gian.
「Zelef-dono, xin đừng hiểu lầm. Những món ăn này không chỉ ngon mà còn là rất là ngon nữa.」
「Nhưng tôi được báo cho là Gajud-dono nói những món ăn của tôi dở tệ mà. Những người khác cũng nghe thấy vậy phải không? Tất nhiên không phải tôi muốn phàn nàn gì Gajud-dono. Chỉ là, với cương vị là người đầu bếp được uỷ thác làm bữa tiệc này, bị phàn nàn rằng món ăn dở tệ, thì tôi phải đích thân xin lỗi rồi. Hơn nữa, tôi còn phải hỏi rõ xem nó không có ngon ở cái chỗ nào nữa.」
Tôi nhìn thẳng vào Gajud-dono.
Gajud-dono cố gắng mở miệng nói nhưng không được.
「Zelef-dono, tôi thành thật xin lỗi. Chắc là do cơ thể tôi không được khoẻ.」
Sau khi nói thế, ông ta nhìn sang Gran-dono đang nói chuyện ở phía xa.
「Gran-dono, tôi cảm thấy không được khoẻ nên bây giờ tôi có thể đi về trước được không?」
「Tất nhiên rồi. Xin lỗi vì mời anh đến đây khi anh cảm thấy không khoẻ. Dù gì anh cũng là lãnh chúa mà, nên hãy giữ gì sức khoẻ nhé.」
「Vậy thì Zelef-dono, xin thứ lỗi.」
Dù có cố gắng che dấu nhưng tôi đã nhìn thấy, cái hình ảnh Gajud-dono giận dữ cắn chặt môi.
「Không sao, lần tới khi Gajud-dono cảm thấy cơ thể khoẻ khoắn hơn, xin hãy đến ăn món ăn của tôi và cho tôi biết cảm nhận nhé.」
Gajud-dono lên tiếng gọi một người trông như con trai của ông ta rồi đi về phía cửa.
Người con trai đó không hề che giấu sự ức chế mà quắc mắt liếc nhìn mọi người xung quanh một cái rồi quay người bỏ đi.
「Mọi người, xin lỗi vì đã làm ồn. Dù có hơi sớm một chút nhưng hãy thưởng thức món bánh pudding đã được phục vụ tại bữa tiệc sinh nhật của đức vua. Sau đó thì sẽ tiếp tục là những món ăn do chính tay tôi làm ra, xin hãy thưởng thức.」
Thời điểm mang pudding ra đã được Yuna-dono giao lại cho tôi.
Thực tế thì tôi muốn đem ra trễ một chút, nhưng bây giờ là một thời điểm tốt.
Tôi cúi chào sau khi nhận được sự hoan nghênh của toàn sảnh tiệc.
Lời tác giả:
Kì tới là từ góc nhìn của Yuna sang góc nhìn của Gajud.
Đó là ý nghĩ chợt nảy ra bởi tác giả.
--------------------------------------------