Sau khi vào được bên trong cung điện mà không gặp phải bất cứ vấn đề gì, Eleanora-san bắt đầu hướng dẫn chuyến tham quan của chúng tôi. Chúng tôi được dẫn qua những dãy hành lang trải dài nối tiếp nhau, tất cả đều được trang hoàng rất xa hoa, lộng lẫy. Nếu hỏi tôi mong đợi điều gì khi được tham quan một lâu đài thì đây chính xác là câu trả lời cho nó. Từng bức tranh, từng cây cột đều được chăm chút rất tỉ mỉ, chẳng biết nhà vua đã đổ bao nhiêu tiền thuế của người dân vô đây nhỉ? À khoan, lạc đề mất rồi, ý tôi là nơi này thật sự xứng đáng với tên gọi cung điện hoàng gia.
Mặc dù mọi thứ ở đây đã quá quen thuộc với tôi, đến nỗi tôi chẳng buồn nhìn lại nữa. Nhưng với Shuri, người lần đầu tiên được chứng kiến khung cảnh nguy nga tráng lệ này, em ấy không thể dừng việc nhìn ngắm mọi thứ xung quanh với ánh mắt lấp lánh.
Về phần Fina, tuy đã từng vào đây một lần nhưng em ấy vẫn lo lắng nhìn xung quanh, em ấy sợ nhà vua bất chợt nhảy ra hù từ phía sau cây cột nào đó chăng? Chúng tôi đi tham quan cung điện chứ có phải đi tham quan nhà ma đâu?
Đi được một lúc, tôi chợt nhận ra Eleanora-san đang dẫn chúng tôi tới những địa điểm giống hệt như lần đầu tiên tôi đến đây.
Có khi nào đây là những điểm đến của tour tham quan cung điện hoàng gia mỗi khi nó được tổ chức chăng?
Mặc dù tôi không nghĩ rằng có thường dân nào dám bước vào đây nhưng đại diện của các quốc gia khác khi đến thăm có lẽ cũng được đưa đi tham quan như thế này nhỉ?
Tóm lại, tôi nghi ngờ về việc chúng tôi đang tham dự một chuyến tham quan được lên kế hoạch từ trước cho những vị khách tay to mặt lớn đến từ đất nước khác.
Maa~ tốt nhất là không nên nói điều đó ra.
Chúng tôi được Eleanora-san đưa tới rất nhiều địa điểm khác nhau, thậm chí là cả sân huấn luyện của binh lính và kỵ sỹ nữa. Điều này khiến một số ký ức ùa về trong tôi.
Đây là nơi lần đầu tiên tôi gặp được Công chúa Flora.
Tôi nhớ về việc mình đã ngạc nhiên như thế nào khi có một cô bé đột nhiên chạy tới ôm tôi trong lúc tôi đang bước đi. Một lúc sau tôi mới biết đó là Công chúa.
Fina lúc đó đã quá lo lắng đến nỗi em ấy không thể nhớ được chuyện gì xảy ra sau đó luôn. A~ thật là một kỷ niệm đẹp…
Tại sân huấn luyện, một nhóm lớn gồm kỵ sỹ và binh lính đang luyện tập kiếm thuật với nhau. Những âm thanh chát chúa của kim loại va vào nhau lần lượt vang lên trong không khí. Khung cảnh cũng ấn tượng lắm, nhưng về mặt cá nhân, tôi muốn xem họ luyện tập phép thuật hơn. Tôi muốn biết khả năng của một ma thuật sĩ hoàng gia là tới đâu.
「Trung đội hiệp sỹ số 3 đang luyện tập lúc này sao…」
Eleanora-san nói thầm trong khi nhìn cảnh binh lính luyện tập. Cô ấy liếc nhanh qua họ với vẻ hơi khó chịu.
「Được rồi, các cô gái, chúng ta tới nơi khác thôi nào」
Nhưng chúng tôi còn chưa dừng chân được một phút nữa mà?
Dù sao thì đây cũng không phải nơi thích hợp dành cho các bé gái nên tôi cũng không có ý kiến gì. Đến tôi cũng không quá hứng thú với cảnh tượng trước mặt cho lắm.
「Ồ, không phải Eleanora-dono đây sao?」
Ngay khi chúng tôi đang định rời đi, một gã râu ria chừng 40 tuổi gì đó gọi to Eleanora-san với một nụ cười ngạo nghễ, khiến cô ấy đột nhiên khó chịu ra mặt.
Ánh mắt của hắn khó ưa đến nỗi khiến tôi theo phản xạ kéo ngay mũ trùm gấu-san xuống. Fina và Shuri cũng lùi ra phía sau tôi trong khi Noa núp sau Eleanora-san.
「Rutum…」
Eleanora-san nói ra tên của hắn ta khi quay lại để đối mặt. Mặt của cô ấy lúc này trông như thể vừa ăn một trái ớt vậy đó.
「Đây có lẽ là cô Gấu trong lời đồn nhỉ. Và cả con gái của cô nữa」
Bước lại gần chúng tôi, hắn ta nhìn Noa và tôi như thể đang kéo dài cái lưỡi mình ra để nắm lấy chúng tôi vậy.
「Con gái của tôi rất nhút nhát, mong ngài ngừng việc nhìn chằm chằm vào con bé có được không?」
「Ồ, lỗi của tôi. Con bé khiến tôi nhớ tới người chị gái. Thật dễ thương làm sao」
「Đúng thế, cả hai có nhiều nét giống nhau」
Eleanora-san đáp lời hắn ta với một nụ cười lịch sự.
「Cô đang dẫn mọi người đi tham quan cung điện sao, Eleanora-dono?」
「Đúng thế, và chúng tôi cũng không muốn làm phiền việc luyện tập của mọi người thế nên bây giờ chúng tôi sẽ rời đi. Ngài không cần phải để ý đến chúng tôi đâu」
「Không không, mọi người cứ việc quan sát chúng tôi luyện tập một cách tự nhiên. Những kỵ sỹ sẽ có thêm nhiều động lực khi được cô thị sát đó」
「Tôi đánh giá cao đề nghị của ngài nhưng chúng tôi vẫn còn rất nhiều nơi phải đến tham quan, thế nên xin phép được từ chối. Đi thôi nào các cô gái」
Chúng tôi im lặng đi theo Eleanora-san. Khi tôi khẽ liếc về phía sau, tôi thấy hắn ta đang trừng mắt nhìn Eleanora-san giận dữ.
「Mẹ ơi, mọi chuyện ổn chứ ạ?」
「Đừng lo lắng, Noa. Mẹ sẽ không để hắn ta chạm vào dù chỉ một sợi tóc của con đâu」
Cô ấy đặt tay lên đầu Noa và dịu dàng mỉm cười.
Hắn ta có vẻ biết tôi là ai nhưng tôi lại không nhớ mình đã từng gặp cặp mắt dơ bẩn như thế ở đâu hết. Có lẽ tôi cũng nên tìm hiểu một chút bởi vì thông tin là sức mạnh mà, tôi cũng không thích đối phó với những chuyện tôi không thể lường trước. Thế nên tôi quyết định sẽ hỏi Eleanora-san về việc đó sau.
May mắn thay, Fina và Shuri không bị kéo vào rắc rối lần này. Tôi cũng muốn hai em ấy tránh khỏi chuyện này càng xa càng tốt.
=====
Để thay đổi tâm trạng, Eleanora-san dẫn chúng tôi tới Vườn hoa Hoàng gia.
「Uwa~ nhiều hoa quá!」
「Đẹp lắm đúng không?」
「Chúng ta dừng chân ở đây một lúc nhé?」
「Fina, Shuri, đến đây nào!」
「Các con nhớ cẩn thận đừng để ngã đấy nhé!」
「Vâng ạ!!」
Noa nắm lấy tay Fina và Shuri rồi kéo các em ấy chạy ù vào vườn hoa trong khi Eleanora-san và tôi chầm chậm bước đến mái che ở trung tâm.
「Cả ba trông có vẻ rất vui ha」
Chúng tôi mỉm cười nhìn các cô bé vui đùa với nhau.
「Thế Eleanora-san, gã đàn ông lúc nãy là ai vậy? Thái độ của hắn ta đối với cô khá là tệ đó」
Tôi hỏi cô ấy ngay khi các cô bé vừa chạy khuất khỏi tầm mắt.
「Không có gì đâu, chỉ là hắn ta ghét cô thôi」
Tôi có thể nhận ra điều đó. Dù gì hắn ta cũng đã lườm Eleanora-san rất dữ dội khi cô ấy rời đi mà.
「Là vấn đề về phe phái hay gì đó ạ?」
Tôi vẫn chưa biết nhiều về thế giới này. Mà dù có biết thì tôi cũng không thể xử lý được những vấn đề liên quan đến chính trị. Không biết làm cách nào mà các nhân vật chính trong tiểu thuyết lại có thể giải quyết được vấn đề của cả một quốc gia cứ như giải toán ha? Có khi nào nó được dạy ở trường học không? Dù sao thì tôi cũng có đi học đâu mà biết. Công việc của tôi cũng chưa đến mức phải tìm hiểu về chúng. Thứ duy nhất khiến tôi không lạc hậu ở thế giới này chỉ là mớ kiến thức có được từ manga và tiểu thuyết mà thôi.
「Chuyện về phe phái đúng là có thật nhưng không liên quan gì đến thù hằn mà hắn dành cho cô đâu」
Vậy, có lẽ nào… là do Eleanora-san đã đưa cho hắn ta một mệnh lệnh thực sự quá đáng sao? Hay là hắn ta chỉ đơn giản tức giận vì cô ấy cứ liên tục trốn việc?
「Cô chắc chắn rằng những thứ con nghĩ ra hoàn toàn khác lý do thực sự đó」
「C-Con không có nghĩ gì hết」
Tôi thực sự muốn cô ấy dừng việc đọc suy nghĩ của tôi lại.
「Hắn ta là Bá tước Rutum Roland. Lý do hắn ta ghét cô đến thế là do Cliff đó」
「Cliff?」
「Mặc dù ngay từ đầu cả hai nhà đã chẳng ưa gì nhau nhưng còn một lý do khác lớn hơn. Con biết đó, trước đây có một người đã từng làm việc cho Cliff. Thái độ của hắn ta rất tồi tệ. Những việc hắn ta gây ra thực sự làm Cliff nổi giận và rồi Cliff ra lệnh hành hình luôn. Tuy nhiên hắn ta lại là em trai của Rutum. Mặc dù công bố chính thức được đưa ra là hắn đã bị giết bởi những người thù ghét nhưng bằng một cách nào đó, bá tước đã biết được sự thật. Đó là lý do hắn ta rất hận Cliff và cô」
Tôi không thể tưởng tượng được người như Cliff lại ra lệnh hành hình một ai đó. Nhưng vì đó là Cliff nên hẳn tên kia đã gây ra việc gì đó kinh khủng lắm đúng không? Và Bá tước kia không ưa Cliff và Eleanora-san bởi vì em trai của hắn đã bị hành hình bởi Cliff? Suy cho cùng đó vẫn là một lý do hợp lý, nhưng mà… tôi có cảm giác vẫn còn thứ gì đó sâu xa hơn trong việc hắn ghét Eleanora-san đến thế.
「Yuna-chan, con cũng có liên quan đến việc này đó」
「Con sao?」
Lạ thật, tôi chẳng thể nhớ được mình đã từng vướng vào rắc rối liên quan đến quý tộc hay làm gì đó khiến họ ghét mình bao giờ.
Quý tộc duy nhất tôi quen biết chỉ có gia đình của Cliff và Gran-san mà thôi.
「Yuna-chan, con có nhớ nhà Salvado ở Celin không?」
À đúng rồi, còn có chuyện đó nữa…
Nếu Eleanora-san không nhắc đến thì có lẽ tôi đã quên mất chúng luôn rồi, cái đám quý tộc rác rưởi dám bắt cóc Misa.
「Nhà Salvado là họ hàng xa của nhà Roland đó」
「Vậy là tên con trai nhà Salvado…」
「Đúng vậy, nhà Roland là người đã bảo lãnh tên đó. Đó cũng là một lý do khiến hắn ta ghét cô」
「Và cả con nữa sao?」
「Về việc đó thì cô nghĩ là không đâu. Trước khi nhà Roland bảo lãnh tên đó thì Đức Vua đã ngăn cấm tất cả những ai biết về vụ việc tiết lộ thông tin ra bên ngoài rồi. Bất kỳ ai làm lộ tin tức, ngay cả với gia đình của họ, sẽ được xếp vào tội tiết lộ bí mật quốc gia và bị hành hình ngay lập tức. Thế nên đứa con trai của Gajud sẽ không thể nói ra bất cứ thứ gì về con đâu. Với lại con nghĩ xem, khai rằng mình đã bị đập cho tơi tả bởi một cô bé mặc đồ gấu chẳng phải khá nhục sao? Chưa kể đến việc tên đó hình như còn bị gửi đến lãnh thổ nhà Rutum với danh nghĩa một nô lệ nữa. Cô chắc rằng chẳng ai muốn đào sâu vào chuyện một quý tộc bị biến thành nô lệ như thế nào đâu. Theo cô được biết thì Rutum sử dụng gia tộc đó như quân cờ chủ lực của mình và sức mạnh của hắn ta rõ ràng đã bị ảnh hưởng không hề nhỏ khi gia tộc đó tan rã. Lúc hắn ta biết bên cô, nhà Foscherose, có liên quan tới việc đó thì sự thù hằn của hắn ta bắt đầu hiển hiện ra mặt luôn」
Eleanora-san thở ra một hơi sau khi kết thúc bài giải thích dài dòng của mình.
「À, ừm, con xin lỗi」
「Yuna-chan, con chẳng làm gì sai cả. Mọi người đều rất biết ơn con vì đã cứu Misa. Và nhà Salvado cũng chỉ nhận hình phạt xứng đáng với tội lỗi của bọn chúng thôi. Với những điều tốt đẹp như thế thì việc bị ghét bởi một tên như hắn ta chẳng là gì cả. Chưa kể đến việc hắn đã ghét bọn cô ngay từ đầu rồi」
Giờ thì tôi đã hiểu tại sao hắn ta lại thù ghét Eleanora-san nhiều đến thế.
Nhưng một nửa lý do của chuyện này lại liên quan tới những việc tôi đã làm ở Celin, tôi thực sự cảm thấy khá tệ vì đã gây rắc rối cho Eleanora-san.
「Sau những chuyện đó thì quan hệ của hắn ta với bên cô trở nên khá gay gắt. Nhưng mà thật ra vẫn còn một lý do nữa cơ. Yuna-chan, con có còn nhớ lần con đánh bại quân đoàn quái vật gần thủ đô để bảo vệ Cliff không?」
「Vâng, việc đó có cũng có liên quan ạ?」
Tất nhiên là tôi còn nhớ chuyện đó chứ, dù gì thì cũng là quân đoàn mười ngàn con quái vật cơ mà. Tôi vẫn còn một mớ xác của chúng ở trong Hộp Gấu đây này.
「Khi tin tức đội quân quái vật đang tiến đến thủ đô bị lan ra, Rutum là người đã đứng ra kêu gọi hợp sức để đẩy lùi lũ quái vật nhằm đạt được chút thành tựu cho bản thân」
Eleanora-san nhìn tôi.
Ừ thì, sau đó tôi đã lao vào và tàn sát hết bọn chúng, đồng thời lấy luôn cái thành tích mà hắn mong muốn.
「Khi hắn ta biết được đám quái vật đã bị hoàn toàn tiêu diệt, hắn đã vô cùng tức giận đó. Hắn ta liên tục yêu cầu Đức Vua đưa ra danh tính của vị mạo hiểm giả đã khuất phục quân đoàn quái vật. Nhưng tất nhiên, Đức Vua chỉ tiết lộ rằng đó là việc làm của một mạo hiểm Rank A, không hơn không kém」
Nhà Vua đã giữ lời hứa không tiết lộ danh tính của tôi ha. Tôi có nên cảm ơn ông ta về điều đó không?
Maa~ chắc chỉ cần tặng ổng món gì đó ngon ngon một chút vào lần tới là được. Có lẽ tôi cũng nên đối xử với ổng tốt hơn một chút chăng?
「Tuy nhiên, hắn lại điều tra ra được vị mạo hiểm giả đó có liên quan tới Cliff」
「Thật sao?」
「Hắn ta có suy nghĩ đó khi biết được Cliff đã tới gặp Sanya ngay sau khi lũ quái vật bị quét sạch」
「A, lúc đó con cũng có đi cùng nữa」
「Yuna-chan, lúc đó con chỉ là một mạo hiểm giả Rank D thôi nên sẽ chẳng ai nghĩ rằng con là người đã đánh bại lũ quái vật đó đâu. Đức Vua cũng nói rằng đó là việc làm của một mạo hiểm giả Rank A nên Rutum chắc chắn không thể đoán ra đó là con được. Chưa kể đến việc chẳng ai có thể tưởng tượng ra việc một cô bé mặc đồ gấu lại làm nên chiến công như thế」
Theo thường thức thì một mạo hiểm giả Rank D đúng là chẳng thể nào đánh bại mười ngàn quái vật. Hơn nữa, đó lại là một cô gái mặc đồ gấu.
「Gần đây, công việc kinh doanh của hắn ta cũng khá là bi thảm do những chuyện không may… Cách đây không lâu, lũ quái vật bỗng nhiên xuất hiện ở khu mỏ và chiếm giữ chỗ đó. Nhận thấy việc sắt không thể khai thác được nữa, hắn ta đã nhanh chóng mua vào một lượng lớn để đẩy giá sắt lên cao hơn nhằm bán lại kiếm lời. Tuy nhiên, trước khi hắn ta kịp bán ra gram sắt nào, một ai đó đã tới và giải quyết lũ quái vật tại khu mỏ. Bởi vì quặng sắt đã có thể khai thác lại bình thường, giá của chúng rớt xuống nhanh chóng và hắn bị lỗ to」
Eleanora-san mỉm cười ma mãnh.
Cô ấy chắc chắn đang nói về chuyện của đám golem. Nhưng đó không phải là lỗi của tôi đâu nhé. Tôi chỉ đơn giản nhận yêu cầu từ Guild mạo hiểm và đánh bại lũ quái vật như bình thường mà thôi. Hơn nữa, các báo cáo của Guild đều ghi lại rằng tổ đội của Jade và đám Baka Ranger kia mới là người đã đánh bại lũ golem. May mà tôi không nhận trách nhiệm cho vụ đó. Thật ra thì cũng giống như trên thôi, dù tôi nói rằng mình đã đánh bại con Mithril Golem thì cũng chẳng có ai tin tôi hết.
Cuối cùng, ngoại trừ việc Cliff cho hành hình em trai của tên bá tước thì bằng cách nào đó, trong vụ này tất cả những chuyện còn lại đều dính líu đến tôi. Maa~ điều duy nhất tôi có thể làm lúc này đó là cầu cho tên đó không biết được những rắc rối mà hắn ta phải chịu có đều có liên quan đến con gấu này thôi.
「Fufu, con không cần phải lo lắng về chuyện đó đâu, Yuna-chan. Đó vốn là lỗi của hắn khi cố kiếm tiền theo cách tà đạo mà. Hoàn toàn là tại hắn ta thôi. Thậm chí khi biết chuyện cô còn cười rất nhiều nữa đó」
Eleanora-san mỉm cười thêm lần nữa, nụ cười của cô ấy thật đáng sợ.
「Tóm lại, hắn không biết rằng con có liên quan tới những chuyện đó đâu. Tuy nhiên, việc hắn biết con có quan hệ với gia đình cô sẽ mang tới một chút rắc rối cho con đó. Nhưng con đừng lo, nếu tên đó dám làm gì con, cả cô và Đức Vua chắc chắn sẽ xử lý hắn」
「Cảm ơn cô, vì vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả nên con nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi」
Tôi đã đến cung điện này rất nhiều lần rồi và tôi không nhớ mình từng bị làm khó lần nào hết. Chưa kể đến việc hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp hắn ta nữa.
Chẳng có vẻ gì là rắc rối sẽ xảy ra trong tương lai đâu.
Lễ hội văn hoá cũng sẽ sớm được tổ chức. Có lẽ tôi nên để chuyện này qua một bên để tập trung chăm sóc cho Fina, Shuri và Noa thì tốt hơn.
________________________________________________________________________________
Lời tác giả:
Trong chap này, tôi đã có thể sử dụng một ý tưởng tôi chợt nãy ra lúc trước: Liệu chuyện gì sẽ xảy ra nếu những việc làm của Yuna đều để lại hậu quả… cho một ai đó. Lol
Enzo Roland là tên quý tộc đã biển thủ số tiền của trại trẻ mồ côi và đã bị hành hình bởi Cliff. Hắn là em trai của Rutum Roland. Nhân tiện thì, Yuna có biết về chuyện này, nhưng đã quên mất nó. Lol
Dù sao thì, như các bạn đã thấy, tất cả những bi kịch Yuna gây ra cho người khác đều đã được che giấu. Lol