“Nè Kanata, từ lúc nào đây?”
Tôi hỏi thẳng Kanata
“...tớ đâu biết.”
Ii-san của ASW trả lời một cách hời hợt
Nói cách khác, giờ là hiện tại. Ngồi trên ghế công ty HRG, tôi giờ phải gọi người phụ trách khách hàng của chúng tôi, Kanata.
Chủ đề dĩ nhiên là về vụ giữa tôi và Sana rồi. Chuyện đang diễn ra như vậy thì tôi cũng không nghĩ chúng tôi lại có cãi cọ thế này.
“...Giờ tôi bận lắm… tôi cúp máy được không?”
“Ah, khoan! T-tối nay đi nhậu không! Hôm nay! Ngay tối nay!”
Kanata do dự một lúc rồi đáp.
“...Đ-được… G-gặp cậu sau.”
Kanata vẫn đồng ý. Chúng tôi không chốt chi tiết gì cả, nhưng chắc không sao đâu ta? Mà tòa nhà chúng tôi làm việc cách nhau có 1 chuyến tàu thôi. Tối gọi lần nữa là xong.
“Senpai~ ♡, nay anh đi nhậu à?”
Rei-chan hình như vừa hóng được cuộc trò chuyện của bọn tôi, bước tới chỗ tôi ngồi mỉm cười. Làm việc của em đi chứ!
“Em cũng muốn đi.”
“Đây là đi gặp đối tác đấy, có phải là đi ăn chơi đâu.”
Tôi đâu có nói dối gì đâu.
“Nếu anh có thể thoải mái mời nhậu người đối tác như thế… thì đó hẳn là Ii-san nhỉ?”
“Kuh, sao em biết?”
“Em biết anh rõ lắm ♡ mà. Anh sẽ bị Natsumi-ojousama rầy la đó.”
“Hửm? Sao Natsumi-chan lại làm thế?”
Sau khi quay lại với hiện tại, tôi bắt đầu xác nhận vài thứ. Lần này vẫn giống trước, tôi đã chia tay Hiiragi-chan, và hiện tại còn đang độc thân. Tôi xác nhận được nhờ chỗ nhật ký tôi ghi lại trong điện thoại. Cuộc thảo luận vẫn đang diễn ra để thiết lập mối hợp tác giữa HRG và ASW cho dự án game mới. Tôi hiện giờ đang có xung đột với nhà thiết kế nhân vật mới của họ, em gái Sana của tôi. Y như lần trước.
“Em không biết tại sao nhưng khi Senpai tỏ ra thân thiết với con gái khác là Natsumi-ojousama đều không vui ra mặt.”
Ghen à? Cô nàng thích tôi sao? Natsumi-chan…? Không, không có chuyện đó được. Vậy thì là do gì?
“Rồi rồi, miễn là em đừng có xen vào đột ngột là được.”
“Yay. Em được đi uống cùng Senpai nè… chắc em sẽ say đây…!”
Rei-chan khẽ thì thầm vào tai tôi. Cái đồ láu cá! Con bé rõ ràng đã toan tính lời ăn tiếng nói từ đầu! Không muốn thừa nhận nhưng con bé dễ thương thật…!
Tôi mà còn là trai tân thì chuyện sẽ tệ lắm đây. May là giờ không thế.
“Senpai, sao mặt anh trông phấn khích thế?”
E hèm, tôi trở lại mode giám đốc.
“Trở lại làm việc đi, Shibahara-kun.”
“Vâng~ ♡”
Pikon, Rei-chan gửi tin nhắn tới. Đừng có nghịch điện thoại trong giờ làm chứ.
Tôi nhìn con bé để chuẩn bị quạt cho một trận thì con bé nháy mắt với tôi.
[Anh cứ để vụ chọn chỗ ăn uống cho em. Em sẽ đảm bảo tìm được chỗ nào sành điệu và riêng tư để ngồi được!]
...đáng tin cậy ghê không.
Sau khi ngồi đợi khoảng 20 phút trong nhà hàng mà Rei-chan đã đặt chỗ, Kanata được nhân viên dẫn vào phòng. Mới 7 giờ tối thôi. Đây là lần thứ hai tôi được thấy Kanata lúc trưởng thành, nhưng trông cô ấy không khác mấy so với hồi cấp 3.
“Xin chào.”
“...ừm, xin lỗi, cậu-”
Nhận ra Rei-chan, Kanata ngập ngừng. Rei-chan vẫy tay chào với hiệu ứng lấp lánh.
“Ii-san, lâu không gặp chị!”
“...Ừm, biết là sẽ thế này mà.”
Kanata ngồi xuống đối diện chỗ tôi ngồi và bắt đầu uống đồ vừa gọi.
“...Cậu mời đột ngột quá làm tôi bất ngờ.”
“Xin lỗi, tại cậu có vẻ bận.”
“Không sao. Tuy nhiên, Sana-chan không động đậy gì là một vấn đề lớn với chúng ta ở ASW đó.”
Vụ giữa tôi với Sana mà không được giải quyết thì cả hai công ty sẽ gặp rắc rối.
Rei-chan nhấc cốc bia lên và bắt đầu tu. Rồi con bé liền gọi thêm cả bình nữa.
“Anh không cần nhiều tới mức đó-”
“Ehehe… Senpai, không sao đâu.”
“Ế? Em một mình uống chỗ đó ư?”
“Ehehe… một can không nhiều tới mức đó đâu anh.”
Lượng bia con bé uống thì không dễ thương chút nào!
“Em uống được nhìu mà?”
Má đỏ hết rồi kia kìa, đồ nát bia.
Sau khi ăn uống một hồi, chúng tôi bắt đầu bước vào chủ đề chính.
“Thật lòng mà nói thì tôi cũng không nhớ tại sao bản thân lại lâm vào tình cảnh này với em gái mình nữa. Thậm chí tôi còn không có thông tin liên lạc với con bé.”
“...Thì đó là cấm kỵ mà. Chuyện như thế từ hồi clb kinh tế tại gia giải thể hồi cấp 3 rồi.”
“Đúng là hơi khó xử cho mọi người nhỉ.”
“Seiji-kun, cậu không nhớ nguyên nhân thật sao?”
“Không hề. Nếu có thì tôi đã tìm cách giải quyết rồi.”
Phải ha. Kanata đáp
“Kanata thân với Sana nhất mà nhỉ? Cậu không nhớ gì sao?”
“...Có thì chuyện cũng đã xảy ra từ lâu rồi.”
“Có sao. Tôi của cấp 3 nên làm gì để chuyện này không diễn ra đây?”
Rei-chan như thể hiểu ra chuyện gì, liếc tôi một cái. Kanata thì vẫn đang tìm cách diễn giải.
“Ii-san, không sao đâu chị, có lâu rồi cũng không sao ạ. Miễn là có thể thôi là được rồi, gì cũng được ạ.”
Kanata như vừa chấp nhận lời khẩn cầu, mở lời.
“...Giá mà Seiji-kun quan tâm tới Saa-chan nhiều hơn kể cả sau khi đã có người yêu.”
Nếu là có người yêu thì chắc đang nhắc tới Hiiragi-chan. Quan tâm Sana hơn à…
“Nhưng nếu tôi làm vậy thì con bé còn giận tôi thêm.”
Kanata thở dài, Rei-chan thì rên rỉ.
“Thế nên Senpai vẫn là trai tân đó.”
“A-anh không phải trai tân nhé!”
“...Quan tâm hơn. Tôi không chắc là làm vậy có giải quyết được vấn đề không, nhưng chắc chắn nó tốt hơn so với không làm gì.”
Quan tâm Sana hơn à… Tôi cố nghĩ, nhưng bị rượu làm choáng váng nên chịu.
Kanata nói mai phải dậy sớm nên đứng lên. Tôi hộ tống cổ tới trạm gần nhất.
Trên đường, tôi thử gọi Sana với số Kanata đưa, nhưng con bé không bắt máy.
“Senpai, sao phải là người đó ạ?”
“Ý em là sao?”
“Thì, em nè, Natsumi-ojousama nè, thậm chí là Ii-san nữa? Em nói thế này thì có lẽ hơi kỳ nhưng mà, em thấy anh nên tìm một người bạn đời khác. Anh rất có sức hút mà.”
Rei-chan đang say giờ nói giọng nghiêm túc.
“Anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó.”
Có lẽ vì đây là tình đầu của tôi? Suy nghĩ là vậy nhưng câu trả lời thì không rõ.
“Chắc tại anh không cần phải nghĩ tới nó. Không có lúc để mà nghĩ tới ấy… ừm, câu trả lời đó.”
Trả lời xong, cơ thể tôi như mãn nguyện với câu trả lời.
Rei-chan lẫn Kanata nhìn tôi. Gì vậy?
“Senpai, vừa rồi, em nhận ra em đã đúng khi thích con người này.”
“Ô, cảm ơn.”
“Aah, em luôn tỏ ra là một cô gái luôn trông chờ được yêu, thế mà anh ấy vẫn cứ bơ em~”
Rei-chan, đó là lý do đó. Do em luôn tìm cách tăng sức hút của mình bằng mọi giá. Hơi khó chịu, vì tôi không thể nào ghét em được.
“...Vì suy nghĩ nhiều vậy nên Saa-chan mới không còn trong tầm mắt của cậu đó.”
Kanata lẩm bẩm.
“Ừm, tôi sẽ thử làm gì đó. Sẽ cẩn thận hơn lần sau.”
Lần sau ư? Kanata thắc mắc, Rei-chan thì mỉm cười.
“Vâng, cố lên anh!”