KonoSuba Yorimichi chapter 4
Trans: Đặng Minh Quân
Editor: Linh Béo
Cô gái tóc bạc đầy may mắn!
Part 1
Câu chuyện này xảy ra một vài ngày sau khi chúng tôi đánh bại tướng quỷ Beldia và đang phải gánh một khoản nợ khổng lồ.
Tôi đang đi bộ trên phố mua sắm của Axel và hy vọng sẽ tìm được cách dễ dàng để kiếm tiền trả nợ.
Bỗng dưng tôi nhìn thấy một bóng người đang đè một người quen của tôi xuống đất.
_"Chờ đã, Aqua-san, tôi có lời giải thích cho việc này!"
_"Gọi tôi là Aqua-san là điều đáng khen ngợi đấy, nhưng hôm nay số cô xui rồi, tôi sẽ không tha cho một kẻ móc túi mà tôi vừa với gặp đâu! Ah! Nhìn nè Kazuma! Tôi không biết sao nữa, nhưng tôi vừa với mắt được một tên trộm nè!"
Aqua nhìn tôi với một nụ cười tươi rói, như thể cô ta đang muốn nhận một lời khen từ tôi.
Người đang nằm kia là Chris, trên tay cô ấy dường như đang cầm một cái ví thuộc về ai đó.
"Này, Aqua, thả cô ấy ra đi. Cô đã từng gặp cổ trước kia rồi mà! Đây là Chris!"
_"Chris? Tên này nghe quen thế nhờ. Nhưng với tư cách là một Linh mục mẫu mực, tôi sẽ không nhắm mắt bỏ qua cho bất kỳ tội ác nào."
Vừa nói, Aqua với tay để giật lấy chiếc ví
_"Khoan, khoan đã, tôi có lý do cho chuyện này mà!"
Chris đang bị đè xuống đất, nhưng vẫn nắm chặt chiếc ví trong tay như thể nó là của cô ấy vậy.
...
_"Vậy là một mạo hiểm giả Newbie bị trấn lột bởi một mạo hiểm giả level cao hơn, sau đó ví của anh ta đã bị lấy mất. Và cô chỉ đang cố lấy lại ví cho anh ta và..."
_"Và tôi đã nhìn thấy cô ấy làm thế và quyết định đi theo để bắt lấy cô ấy!"
Sau khi đi đến công viên để khỏi bị mọi người dòm ngó, Chris giải thích đầu đuôi câu chuyện cho chúng tôi.
_"Cô nghe thấy chưa? Chris chỉ đang cố lấy lại ví cho người đánh mất thôi."
Chris gật đầu sau khi nghe tôi nói, nhưng Aqua tỏ thái độ nghiêm túc và nói.
_"Oh, Kazuma, tôi không cần biết hoàn cảnh như thế nào, nhưng ăn cắp vẫn là ăn cắp. Nếu đã vậy, ngay lúc anh ta bị lấy chiếc ví, chẳng phải Chris nên đi báo cảnh sát thì sẽ tốt hơn sao?"
Thông thường, cô ta chỉ suốt ngày bắn ra mấy câu ngu ngốc, nhưng đôi lúc lại nói mấy câu hợp lý như này.
_"Bây giờ đưa tôi chiếc ví đi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm trả nó lại cho người ta. Cô nên đi đến nhà thờ của giáo phái Axis để xưng tội, và quyên góp nốt mấy đồng tiền bẩn của cô cho nhà thờ. Nếu cô làm vậy thì tôi sẽ tha thứ cho hành động của cô..."
_"A-Aqua-san..."
Trao cho Chris một nụ cười nhân hậu, Aqua nắm lấy tay Chris và cố kéo mấy ngón tay của cổ ra khỏi chiếc ví.
_"...Này, Aqua, sao cô lại đi theo Chris sau khi thấy cô ấy ăn cắp chiếc ví vậy? Sao cô không la lên lúc đó? Với lại cô sẽ trả lại nó như thế nào trong khi cô còn chẳng biết mặt anh ta?"
Những lời của tôi như nói trúng tim đen của Aqua và cô ta đứng đơ ra như củi.
_"U-Um, tôi nghĩ là tốt nhất cứ để tôi đem trả cho...A-Aqua-san? Umm, làm ơn thả tay tôi ra đi, nó hơi đau rồi đấy..."
_"Oh, thế cơ à? Vậy thì đưa nó đây nhanh lên. Nhận lấy cơn đau này như hình phạt dành cho cô vì đã làm điều xấu. Cô đang nghi ngờ một Linh mục như tôi ư? Đừng lo quá, Tôi sẽ không làm điều gì sai trái đâu. Tôi sẽ nói với anh ta là tôi đã tìm thấy nó ở trên đường và có lẽ anh ta sẽ cho tôi một chút tiền như một lời cảm ơn... Bỏ ra! Nhanh lên và đưa cái ví đây! Nếu cô cứ cứng đầu thì tôi sẽ đưa cô lên đồn cảnh sát để làm việc đấy!"
_"Cô tệ thật đấy! Cô làm tôi nhớ đến Senpai của mình, người đã gây rất nhiều rắc rối cho tôi trước đây! Mặt của cô, tên của cô cũng giống với cô ấy nữa! Kể cả khi như vậy thì chị ấy cũng không thể ở đây được!"
_"Người đó có vẻ như là một người tuyệt vời đấy! Này Kazuma! Nếu cậu muốn trả món nợ dần dần thì... Ow!"
Tôi cốc đầu của Aqua, cô ta liền thả tay của Chris ra rồi ngấc đầu lên trông có vẻ đau đớn.
_"Cậu đang làm gì thế hả tên NEET túng thiếu kia! Đây là một hành động trừng trị cái ác đáng được tôn vinh đấy!"
_"Những gì cô đang làm cũng là hành vi sai trái như là tội ác đấy! Và đừng gọi tôi là tên NEET túng thiếu! Ngay từ đầu cô đã chính là người khiến chúng ta rơi vào tình trạng này nên đừng gắn tôi mấy cái biệt danh kiểu đó nữa!"
_"Đồ ngốc! Tôi biết một trong những điều không nên làm khi là một mạo hiểm giả là trấn lột tiền từ kẻ yếu hơn, và Chris đã ăn cắp nó cho nên số tiền này nên được đem đi quyên góp! Nếu cô đã hiểu rồi thì đưa nó đây nhanh lên..."
Nói xong cô ấy quay mặt sang Chris...
_"Đúng là một đạo tặc lành nghề. Kỹ năng ẩn nấp của cô ấy hữu dụng thật đấy."
_"Aaaah! Cô ấy thoát được là tại cậu hết đấy!"
...
Trước khi đường ai nấy đi, Aqua có nói:_"Tôi không thể tin được là tôi đã lỡ mất một cơ hội tốt đến như vậy!" Những lời như vậy không nên được thốt ra từ một Linh mục một chút nào, và tôi lại tiếp tục đi lòng vòng thị trấn.
Sau khi đi hết một vòng phố mua sắm, tôi kết luận rằng chả có công việc nào sinh lời một cách dễ dàng cả, đúng là chỉ có làm thì mới có ăn mà, không làm mà đòi có ăn thì chỉ có ăn...
Rồi tôi đi vào một con hẻm vắng vẻ.
_"Fuahahahaha! Xui xẻo cho ngươi rồi! Khi nào sắc đỏ còn ở trên mắt thì ta sẽ không để cho ngươi trốn thoát sau khi nhìn thấy tội ác của ngươi đâu!"
_"Waaaah!Tại sao!? Hội mạo hiểm giả đã nói với tôi rằng vận may của tôi khá tốt, vậy tại sao những chuyện như vậy liên tục xảy ra với tôi hôm nay!?
Và một lần nữa Chris lại bị bắt bởi một người mà tôi biết...
Part 2
Megumin với đôi mắt lóe lên ánh đỏ đang đè Chris xuống đất.
_"Khoan, khoan, khoan! Làm ơn nghe chị nói đi!"
_"Em không cần nghe những lời ngụy biện của chị sau khi đã ăn trộm như vậy! Bây giờ mau đưa em món đồ mà chị mới ăn cắp ở cửa hàng đó đi! Nếu chị đưa nó thì em sẽ bỏ qua chuyện này và coi như chưa thấy gì... Ow!"
Tôi lại cốc vào đầu Megumin từ đằng sau và lôi em ấy ra khỏi Chris.
_"Bộ mấy người sẽ chết nếu không gây rắc rối trong khi tôi không để ý hay gì? Ít ra thì tha cho tôi một ngày đi chứ!"
_"Anh đang nói gì thế? Em đâu có gây rắc rối gì đâu. Em chỉ vừa với bắt được một tên trộm cửa hàng nè."
Megumin phẫn nộ chỉ vào Chris
_"Chị đã nói là nó không như vậy đâu! Chị có lý do cho việc này mà...."
Sau khi Chris đứng lên, cô ấy lấy ra trong túi một viên ngọc. Viên ngọc này đang loé lên một thứ ánh sáng như thể nó muốn thu hút sự chú ý của người nhìn khi mới nhìn vào.
Sau đó với biểu hiện nghiêm túc, trái ngược hoàn toàn việc cô ấy khóc lóc và van xin Megumin và Aqua sau khi bị họ bắt tại trận trước đó, Chris nói.
_"Viên ngọc này được gọi là “Huyết Quỷ”. Nó là một món ma cụ bị nguyền rủa rất mạnh, một món đồ không nên xuất hiện ở đây."
Điều này mang lại cảm giác 'deja-vu' cho tôi, nhưng chúng tôi đã chuyển đến một công viên gần đó và lắng nghe Chris giải thích.
_"Nói đơn giản thì viên ngọc này sẽ mang lại điềm xui cho những ai sở hữu nó?"
_"Đại loại như vậy đấy. Nõi rõ hơn thì nó sẽ làm giảm độ may mắn của bất cứ ai giữ nó. Mấy tay quý tộc thường gửi viên ngọc này đến cho đối thủ của họ nhằm mục đích làm giảm độ may mắn của họ một cách gián tiếp."
Sau khi nghe Chris nói, tôi quay sang nhìn viên ngọc Megumin đang cầm trên tay và lau chùi nó trong sự vui vẻ.
_"Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu như cô giải thích nó cho chủ cửa hàng thay vì ăn cắp nó sao? Kể cả một chủ cửa hàng trang sức quý hiếm cũng chẳng muốn giữ nó sau khi biết nó là một một món đồ bị nguyền rủa đâu.
Chris liền lắc đầu.
_"Tất nhiên là tôi đã làm rồi, nhưng ông chủ cửa hàng bảo rằng nó là một món đồ ông ấy đặt theo yêu cầu của một tên quý tộc nào đó nên..."
Tôi hiểu rồi. Người chủ cửa hàng đã đặt nó cho dù biết rằng nó là một món đồ bị nguyền rủa, và nó có thể được dùng để hãm hại ai đó.
_"Vậy cô đã ăn cắp nó để cho tên quý tộc đó không thể dùng nó để hãm hại người khác đúng không?"
_"Chính xác là thế đấy! Tôi không ăn cắp nó vì tiền. Tuy tôi không giống vậy nhưng chỉ số may mắn của tôi khá là cao đấy, nên chỉ cầm cái viên ngọc đó thì cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi là mấy."
...Hmm.Nếu xét theo việc cô ấy ăn cắp nó thì đây là một hành vi sai trái nhưng sau khi nghe cô ấy nói như vậy khiến cho tôi phân vân nên phán xét cô ấy như thế nào.
Chris chắc chắn cũng biết việc cô ấy ăn cắp cũng là một hành vi sai trái.
Với gương mặt hối lỗi, cô ấy xòe tay trước Megumin, người vẫn đang lau chùi viên ngọc trên tay.
_"Là thế đấy, nên xin em hãy trả nó cho chị nhé..."
_"Em từ chối."
Megumin ôm lấy viên ngọc vào ngực như thể em ấy không nghe thấy những gì Chris nói nãy giờ vậy.
_"Này, viên ngọc đó sẽ mang lại xui xẻo nếu em giữ nó đấy có biết không? Anh đã nhận đủ xui xẻo đến từ bọn em rồi nên mau bỏ viên ngọc đó ra đi!"
Tôi nói và cố lấy lại viên ngọc từ Megumin, nhưng...
_"Không được! Em biết ngọc này được gọi là Huyết Quỷ, và nó tỏa ra ánh sáng đen. Không đời nào em lại bỏ qua một món hời như vầy. Thật ra thì việc nó là món đồ bị nguyền rủa khiến cho nó nghe ngầu hơn nữa và em nghĩ chúng ta sẽ không thể trở nên xui xẻo hơn thế này nữa đâu!"
_"Em nói gì thế? có hàng tá thứ có thể đến với chúng ta đấy! Ví dụ như anh có thể bị ngã vào một hố acid thì sao? Đưa nó đây! Ack, con bé này, sao em là phù thủy mà em khỏe thế!?"
_"Không phải là em khỏe mà là anh quá yếu mà thôi! Thêm vào đó là em đã để mắt đến viên ngọc này từ lâu rồi nên em sẽ không đưa nó cho anh dễ thế đâu!"
Megumin liền nằm xuống đất và cuộn viên ngọc trong người. Khoan đã... Em ấy nói là đã để mắt tới nó từ lâu rồi ư?
_"Oh, ra là vậy, lý do mà em không tố cáo Chris mà đợi cô ấy đi đến con hẻm vắng để tấn công sao!?"
_"Ehh!?"
Chris la lên một cách bất ngờ, và Megumin ngẩng đầu lên với một nụ cười chiến thắng.
_"Heheh, đúng là Kazuma mà, đúng hơn là em đã lên kế hoạch cho chuyện này! Em đang đi quanh các cửa hàng vào ngày hôm nay thì em nhìn thấy Chris đang cố giải thích cho chủ cửa hàng về viên ngọc. Trông cô ấy có vẻ rất khả nghi, và em nghĩ có lẽ chị ấy đã bị ánh sáng tỏa ra từ viên ngọc hấp dẫn giống như em..."
_"Không phải vậy! Chị không quan tâm đến ánh sáng nó toát ra! Đừng có đánh đồng chị với em!"
Chris nắm lấy vai của Megumin và bắt đầu lắc em ấy.
_"Và thêm nữa là em đã bắt được Chris trong khi chị ấy đang ăn cắp viên ngọc và sẽ đe dọa chị ấy để trao viên ngọc cho em. Bằng không em sẽ nói cho mọi người biết chuyện này!"
_"Đầu tiên là Aqua và bây giờ là tới em ư? Tại sao mấy người mặt dày thế? Việc em đang làm cũng là tội ác đó em biết không?!"
Chris và tôi cố lấy lại viên ngọc từ Megumin, nhưng kể cả 2 người chúng tôi có cố đến mấy thì Megumin vẫn quyết không buông. Mà chuyện này còn thu hút sự chú ý của người ngoài. Khi thấy như vây, Megumin la lên.
_"Ai đó cứu tôi với! giúp tôi! Tên này đang cố giật lấy bảo vật của tôi!"
_"Em đúng là đồ.....!"
_"Này, đó chẳng phải là tên trộm quần lót trong lời đồn sao?
_"Đúng rồi, đấy là tên trôm quần lót. Hắn ta sẽ ăn cắp nó và vẫy nó trên trời cho đến khi nạn nhân phải trả một số tiền để lấy lại nó!"
Những gì mà mọi người đang nói ở đây là cũng không phải là hoàn toàn sai sự thật... Tôi có linh cảm sẽ có chuyện gì đó không lành sắp xảy đến với tôi.
_"Không ổn rồi Chris, chúng ta phải chạy thôi!"
_"Eh? Tôi cũng phải chạy ư!?"
_"Tất nhiên rồi! Nếu tôi mà chạy thì cô sẽ bị dính vào rắc rối đấy!"
Chris và tôi bỏ chạy khỏi đám đông đang tiến đến chúng tôi
Còn Megumin thì nở ra một nụ cười nhan hiểm...
Part 3
...Tại sao tôi lại bị như thế này? Chris và tôi đang chạy qua những con hẻm ngoằn ngoèo trong khi cố cắt đuôi đám người dí sát theo chúng tôi.
_"Này, lẽ ra tôi phải rất may mắn chứ! Sao những chuyện như thế này lại tiên tục xảy đến với tôi vậy? Bất cứ khi nào tôi dính đến cậu là tôi sẽ bị những chuyện như mất quần lót, bị dí bởi cảnh sát, hay bất cứ chuyện không lành nào đó!"
_"Lý do mà cô bị lấy mất quần lót là vì cô đã thách đấu tôi và chúng ta bị như thế này là vì cô đã ăn cắp thứ đó! Và xét cho cùng thì cô là người lôi tôi vào chuyện này mà!"
Vâng, tại sao tôi lại phải bỏ chạy với cô ấy vậy?
Người làm mấy chuyện này là cô ấy chứ không phải tôi. Một suy nghĩ lướt qua đầu tôi... Tôi liền dừng lại.
_"Này cậu không định trốn đi một mình đâu đúng không? Chúng ta là những đồng đội và những người bạn gắn bó mà đúng không?"
_"Cô chỉ chỉ tôi mấy cái skill thôi! Chúng ta thậm chí còn chẳng gặp nhau hàng ngày nữa! Này, họ sẽ hiểu lầm tôi là đồng bọn của cô đấy nên đừng kéo người tôi nữa!"
Tôi định trốn đi trong im lặng nhưng Chris liền nắm lấy áo tôi và nhất quyết không buông.
Sau đó,
_"Này cậu có nghe thấy tiếng ở đằng kia không?
_"Vậy hả? Mau đi đến đó đi!"
Khi chúng tôi nghe thấy mấy lời đó, Chris và tôi liền đứng sát vào tường và kích hoạt kỹ năng ẩn thân.
_"Hmm? ... Lạ thật đấy, tôi thề là tôi đã nghe thấy gì đó mà..."
Viên cảnh sát ngó xung quanh con hẻm .
_"N-Nyaaa~"
Chris bỗng dưng kêu lên...
Họ sẽ không tin nó chỉ là một con mèo đâu!
_"Gì chứ, hóa ra chỉ là con Neroid!"
_"Bọn Neroid thường hay tụ tập ở mấy con hẻm như thế này, tôi thực sự muốn bắt lấy chúng để kiếm chút đỉnh nhưng bây giờ đang là giờ làm việc nên mặc kệ chúng đi."
_"Nói xong 2 viên cảnh sát đi ra khỏi con hẻm."
_"...Này tôi đã nghe đến cái tên này rồi, nhưng chính xác thì chúng là cái gì thế? Tôi nghe thấy chúng kêu lên tiếng 'swish swish' khi uống nước nên tôi tưởng nó là tên của một đồ uống. Nhưng theo như bọn họ nói thì nó là tên của một loài vật hả?"
_"Neroid mà cậu không biết? Chúng là những sinh vật bí ẩn hay được tìm thấy tại mấy con hẻm và sẽ kêu lên 'swish swish' khi cậu uống chúng."
Tôi như vừa được khai sáng, Chris liền thở một hơi dài.
_"Dù sao thì chúng ta cũng xém chết đấy. Tuy nhiên, vì nó còn ly kỳ hơn những công việc thường ngày của tôi nên hiện tại tôi cảm thấy khá vui đấy."
_"...Chris nè, cô có hay làm mấy chuyện này không?"
Ăn trộm chắc chắn là điều không đáng khen rồi, nhưng đôi lúc công lý lại cần được thực thi. Khi nghĩ về điều đó, tôi không thể khiển trách những điều cô ấy đang làm.
_"Thực ra thì tôi không mấy khi được đi làm công việc của mạo hiểm giả kể từ khi chia tay với Darkness nên tôi chỉ đi lòng vòng thị trấn và làm mấy chuyện này... Tôi chỉ nghĩ răng, mình không thể khoanh tay đứng nhìn một người bị trấn lột như vậy được..."
Sau khi Chris nói xong, nó làm tôi nhớ đến quãng thời gian lúc mình vẫn chưa học được skill. Có lẽ cô ấy là kiểu người không thể bỏ mặc một người đang gặp hoạn nạn.
_"Không, không, không, chờ đã. Nghĩ lại thì hồi cô dạy tôi mấy skill thì cô đã trấn lột ví của tôi thách đấu với tôi để có thể lấy lại nó. Trong khi cô lại đi giúp người khác lấy lại chiếc ví bị trấn lột. Đó không phải cũng giống như những việc cô từng làm với tôi sao?"
_"Được rồi mau đổi địa điểm thôi, tay mạo hiểm giả kia sau khi được tôi trả lại anh ta chiếc ví đã tặng tôi một khoản tiền đấy. Vậy nên hôm nay tôi mời cậu một ly Crimson beer nhé!"
_"Này đừng có đánh trống lảng! Tôi cũng từng là một mạo hiểm giả mới vào nghề đấy! Sao cô không cảm thấy thương xót khi lấy ví của tôi như thế?"
_"C-Cậu đã lấy cắp quần lót của tôi của tôi như một quả báo cho tôi rồi còn gì! Làm ơn đừng nhắc lại hôm đó nữa!"
Chúng tôi đã đi đến guild sau đó bởi vì Chris nói sẽ chiêu đãi tôi và cô gọi 2 cốc bia cho dù vẫn đang ban ngày.
_"Pwaaah! Uống bia vào ban ngày như thế này tuyệt thật đấy!"
_"Mặc dù mấy câu đó nghe như thể là một tên vô công rồi nghề nhưng tôi cũng nghĩ như vậy."
Sau khi đến với thế giới này, tôi học được một điều là rượu bia sẽ ngon hơn nếu uống vào ban ngày. Làm gì thì làm, chỉ có uống mà không cần chịu trách nhiệm.
Tuổi để lấy vợ là 14. Luật pháp và giới hạn thoải mái như vậy là một số điều khiến tôi vui mừng khi đến thế giới này. Chris vui vẻ uống cốc bia của mình trong khi bọt vẫn đang ở trên miệng và tôi cũng uống tiếp cốc của mình.
_"Trông không giống như vậy nhưng tôi đã có một ngày mệt mỏi hôm nay đó. Thật tuyệt khi lâu lâu chúng ta có thể được như thế này."
_"Nè, Chris những gì cô làm hàng ngày chỉ là ăn trộm thôi, sao cô có thể làm công việc tẻ nhạt đó ngày qua ngày chứ?"
_"Đó là một câu chuyện khác. Những gì tôi làm hôm nay chỉ là sở thích thôi."
Tôi nhìn Chris với ánh mắt tròn xoe trong khi cô ấy đang cố giải thích.
_"Aaah! Cô đây rồi! Cô phải to gan lắm mới dám bỏ tôi như thế để đi uống vào lúc này!"
Nhìn sang nơi phát ra giọng nói đó, đứng ở ngay cổng chính là Aqua đang dính đầy bùn vì một lý do nào đó.
_"Này, cô đã làm gì thế?"
_"Còn phải hỏi à? Tôi đã đi tìm 2 tên tội phạm các người!"
_"Này Aqua, cô nói to quá đấy!"
Chris vội vã chạy ra bịt miệng Aqua lại, và Aqua hất chúng ra và nói tiếp.
_"Ai quan tâm chứ!? Trong khi đang đi tìm cô thì tôi đã vô tình đi vào sân sau nhà của ai đó và bị chó đuổi. Cuối cùng thì tôi đã té xuống ngọn đồi và bị dính đầy bùn như thế này! Tôi đi gọi cảnh sát đây... Ah, cậu làm gì thế Kazuma!? Thả tôi ra ngay!"
Part 4
Sau khi đặt cốc bia xuống, Aqua thở ra một hơi mãn nguyện.
_"Pwaaah! Uống bia vào ban ngày thế này tuyệt thật đấy!"
Cô ấy vừa nói vừa ăn mấy món mà chúng tôi gọi.
_"Cô cũng biết thưởng thức đấy Aqua-san! Thật tốt khi lâu lâu lại uống sau một buổi làm việc mệt nhọc như này!"
Chris vui vẻ trả lời
_"Cô nói đúng đấy. Vâng, uống bia vào ban ngày như thế này như là một món quà tự thưởng. Là một Linh mục, tôi lúc nào cũng phải giữ hình ảnh trước mặt mọi người, điều đó kiềm hãm mong muốn của tôi mỗi ngày. Nếu tôi không trút sự căng thẳng đó thường xuyên, tôi sẽ bị biến thành một con ngốc!"
_"Một Linh mục lúc nào cũng phải thả tóc của mình xuống nữa, tôi hiểu mà! Tôi rất hiểu cảm giác đó. Xin lỗi, làm ơn cho 2 cốc Crimson beer!"
Chris la lên với cô bồi bàn của Guild, và Aqua cũng tự gọi món cho mình.
Aqua, người lúc nãy còn đang cố bắt lấy Chris, đã thay đổi thái độ ngay lập tức khi nghe Chris nói sẽ dùng số tiền mà cô ấy kiếm được để mời mọi người một bữa. Và bây giờ, 3 người chúng tôi đang uống với nhau...
_"Đây hình như là lần đầu chúng ta nói chuyện đàng hoàng với nhau, nhưng tôi nghĩ tôi thích cô rồi. Nhưng thật tội nghiệp cho cô khi là tín đồ của Eris. Tôi nghĩ là cô sẽ hợp với giáo phái Axis đấy."
_"Thật sự mà nói thì lần đầu gặp cô tôi đã liên tưởng đến một senpai mà tôi không hợp với chị ấy lắm nên tôi đã giữ khoảng cách với cô, nhưng... Sau khi nói chuyện với cô như thế này, cô thực sự không giống chị ấy cho lắm!"
Tuy họ đã vật lộn với nhau sáng nay nhưng...
_"Tôi tò mò không biết người đó là dạng người như thế nào mà lại khiến cho một người như cô lại không thích cô ấy. Nếu tôi mà gặp cô ấy có lẽ tôi sẽ thông não cô ấy cho đến khi giác ngộ thì thôi!"
_"Cô tốt bụng thật đấy Aqua-san. Tôi sẽ rất vui nếu như senpai của tôi có thể học một chút từ cô đấy."
Bây giờ bọn họ đang nói chuyện với nhau như thể rất thân vậy. Hai người họ vui vẻ ăn phần đùi cóc chiên giòn của mình. Tôi biết là Aqua khá thích uống rượu nhưng tôi không ngờ Chris cũng bắt đầu uống nhiều như vậy.
_"Tôi đã nghĩ sai về cô rồi, Chris. Ban đầu tôi tưởng cô là một người chỉ biết trấn lột mấy gã Newbie sau khi cô đã lấy mất ví của Kazuma, nhưng thật ra cô lại là người rất hiểu chuyện. Mặc dù tôi không khen ngợi việc ăn cắp nhưng cô làm việc đó bởi vì không muốn nhìn thấy sự bất công như vậy, tôi không thể trách cứ gì được."
_"Cảm ơn cô rất nhiều Aqua-san. Ahh, sáng nay lúc cô bắt lấy tôi, tôi đã nghĩ cô là một người gương mẫu khi không cho qua bất cứ thứ gì dù là nhỏ nhất. Điều đó thật sự đáng mừng khi biết cô là một người tốt như vậy!"
Chris nói trong khi má cô ấy đang ửng đỏ.
Kể ra ai cũng sẽ nghĩ về Aqua như vậy khi mới nhìn thấy cô ta lần đầu?
_"Tôi là một người rất thoải mấy cô biết đấy? Một trong những đàn em của tôi là một cô gái chăm chỉ, luôn luôn tuân theo các quy định và thủ tục và những thứ như vậy. Tôi thực sự ước gì em ấy có thể trở nên thoải mái như cô đấy.
_"Nếu Aqua-san nói thế thì, cô ấy hẳn phải là một người rườm rà nhỉ? Một Linh mục nên là người nhẹ nhàng như cô. Đối với con người thì có một cuộc sống tự do là điều tuyệt vời nhất. Bỏ đi những quy tắc hay luật lệ và tôn thờ các nữ thần đang trông coi thế giới này.
_"Tôi nghĩ nữ thần cũng nên xõa tóc và sống tự do nữa, nhưng tôi vẫn thích ý tưởng chung hơn, Chris. Tôi đang tự hỏi sẽ ra sao nếu cô là hậu bối của tôi. Đúng vậy dành thời gian cho những luật lệ gò bó không phải là cách để sống. Kouhai của tôi lúc nào cũng rất nghiêm túc, em ấy lúc nào cũng đi theo tôi và hỏi tôi mấy thứ như làm thế nào để uống rượu ngon và kể cho em ấy mấy câu chuyện ở chỗ của tôi... Không biết em ấy giờ đang làm gì nhỉ...?"
Aqua vui vẻ nhìn chằm chằm vào Chris. Hai người bọn họ đang thân với nhau quá, tôi không biết nói gì. Cứ như thể bọn họ đã biết nhau từ lâu rồi vậy.
Part 5
Ngay khi chúng tôi đang ngồi uống vui vẻ với nhau thì...
_"Ah! Tên kia có phải là kẻ đã bị cô trộm ví không?
Người mà Aqua đang chỉ vào là một tên mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy trước đây. Hắn ta đang đeo những món trang bị mới toanh, nhưng có vẻ hắn không xem tôi là đối tượng. Tôi đã dành khá nhiều thời gian ở đây cho nên ít ra tôi có thể nhớ mặt hầu như các mạo hiểm giả hay ở trong thị trấn này. Nhưng tôi không nhớ mình đã từng nhìn thấy gã đô con đang ngồi uống bia với gương mặt cau có này. Hẳn là anh ta mới chuyển đến từ một nơi khác.
Sau đó Aqua bỗng bật dậy và nói.
_"Tỗi đã từng nghĩ anh ta là nạn nhân, nhưng sau khi nghe lời giải thích của cô, tôi đã thay đổi suy nghĩ. Đợi nhé Chris, tôi sẽ cho hắn ta nếm mùi công lý như một Linh mục thực thụ sẽ làm.
_"Eh!?"
Rượu vào lời ra, cộng thêm những lời khen ngợi của Chris lúc nãy có lẽ đã thổi phồng bản ngã của cô ấy. Aqua đứng dậy và và bước đến chỗ anh ta một cách tự tin.
_"N-Nè, chúng ta có nên cản Aqua-san lại không?"
_"Không sao đâu, mặc kệ cô ta đi. Cô tã sẽ khóc lóc quay lại sau khi bị hắn làm gì đó thôi"
_"Điều đó không ổn chút nào!"
Chris và tôi thì thầm với nhau.
_"Tôi chưa bao giờ thấy anh trước đây, Tên tôi là Aqua. Một Đại linh mục. Nếu cậu dám nói không biết tôi là ai ở thị trấn này thì đừng hỏi vì sao cậu bị cười cho thối mũi nhé!"
Rượu vào lời ra, Aqua khoanh tay tuyên bố. Mọi người xung quanh bắt đầu dừng lại và quan sát xem ai đang nói to đến vậy. Sau khi để ý, họ bắt đầu quay lại làm việc của mình.
Dù sao thì...
_"Có một lời đồn rằng anh chính là người chuyên đi trấn lột tiền của mấy tay mạo hiểm giả Newbie và thách đấu họ!"
Anh ta phát ra tiếng cười sảng khoái trước những lời buộc tội của Aqua.
_"Nè nè, tôi không biết cô là ai và tôi không biết cô nghe chuyện đó từ đâu, nhưng đó chỉ là lời vu khống từ mấy tên thua cuộc mà thôi. Tôi không bắt họ phải làm gì cả. Họ tự đồng ý đấy chứ. Tôi thậm chí còn chấp họ một tay. Chấp nhận đấu tay đôi là trách nhiệm của họ mà. Mà khi đã chấp nhận mấy trận đấu như vậy thì khi họ thua, họ sẽ làm mọi cách để biến tôi thành một kẻ xấu thực sự.
Ông đang cầm cốc bia đáp lại một Aqua đang giận dữ.
_"Anh sẽ không lừa tôi dễ vậy đâu! Tôi không hiểu lắm nhưng anh là một kẻ xấu. Đôi mắt của anh trông rất khả nghi!"
_"Cô bị gì thế!? Đánh giá một người là kẻ xấu qua vẻ bề ngoài là thật là vô lý! Bộ não cô bị teo lại hay gì?"
_"Tôi nói rồi, anh sẽ không lừa được tôi dễ như vậy đâu! Tôi rất giỏi trong việc nhìn người, cho nên tôi không thể sai được! Đây gọi là giác quan của nữ thần!"
_"Oh, thôi cô đi đi! Trực giác và Enemy Detection của tôi đang báo cho tôi đừng đụng đến cô đấy! Cô nói cái gì về nữ thần thế? Thật là ngu ngốc! Nếu cô không đi tôi sẽ ném đậu phộng vào người cô đấy!"
Sau khi bị đuổi đi, Aqua quay lại với 2 hàng nước mắt
_"...Thấy chưa?"
_"Bây giờ không phải lúc đâu! Aqua-san đang khóc kìa."
Aqua nắm lấy vai tôi và khóc thành dòng.
_"Kazuma-san, tôi bị đánh bại rồi, nên mau đi trả thù cho tôi đi! Anh ta cứ dùng mấy câu nghe hợp lý để làm lý do thôi! Cậu có thể yếu đuối và không đáng tin nhưng cậu là một tên NEET xấc xược. Sẽ không một ai có thể thắng cậu trong kèo đấu trí đâu!"
_"Cô đang muốn tôi đi gây gự với hắn hả?"
Trong khi Aqua đang ôm lấy tôi, một ý tưởng liền nảy ra trong đầu tôi và tôi thì thầm vào tai cô ấy. Sau khi nghe xong kế hoạch của tôi, cô ta quay lại chỗ anh ta và...
_"Anh đã có thể đuổi tôi đi lần trước với mấy câu của anh, nhưng đừng nghĩ nó sẽ có tác dụng lần này!"
_"Cô quay lại hả....? Thôi tôi tặng cô đĩa đậu phộng này cho nên đi về nhà đi."
Aqua nhận lấy nó và ăn hết cả đĩa đậu phộng. sau đó cô ấy nói.
_"Tôi sẽ không đầu hàng đâu bởi vì tôi muốn thách đấu với anh!"
_"...Thách đấu một người vừa cho cô thức ăn ư? Cô có thật là Linh mục không vậy? Được thôi, tôi không phiền khi phải đấu với cô đâu.."
Khá tự tin vào khả năng của mình, anh ta chấp nhận lời thách đấu của Aqua.
_"Này, Aqua sẽ không sao chứ? Anh ta trông không dễ xơi đâu. Tôi không biết anh ta sẽ thách đấu cái gì, nhưng chẳng phải tỉ lệ thắng sẽ nghiêng về anh ta sao?
Nó nghe khá hợp lý, mọi người chắc chắn đang nghĩ điều tương tự. Dù sao thì...
_"Đừng lo lắng quá. Cô ấy nhìn trông như thế thôi, nhưng ngoài chỉ số may mắn và trí tuệ của cô ta, thì những chỉ số còn lại khá là..."
Ngay khi những lời đó vừa phát ra từ miệng tôi.
_"Trận thách đấu này sẽ là quay xúc sắc. Nếu nó quay vào các số bé hơn 4 thì cô thắng. Nếu nó quay vào số 5 hoặc số 6 thì tôi thắng. Cô nghĩ sao? Lợi thế đang nghiêng về cô đúng không? Cho dù cô có là Newbie đi chăng nữa thì chỉ số cũng chẳng quan trọng nếu như đây là một cuộc thi về may mắn đúng không?"
Điều này không ổn chút nào.
Aqua chắc chắn sẽ thua...
_"Ah, tôi hiểu rồi, Aqua-san sẽ có nhiều cơ hội chiến thắng hơn."
_"Không! Aqua chắc chắn sẽ thua..."
Chỉ số thông minh và may mắn của cô ấy thấp một cách đáng kinh ngạc.
_"Eh!? Không đâu, thường thì các Đại linh mục có chỉ số may mắn rất cao mà. Anh ta trông có vẻ như là một đạo tặc, Aqua sẽ không gặp khó khăn đến vậy đâu
Những gì Chris vừa nói chắc chắn báo hiệu điều gì rồi.
Và mọi người đang trông đợi cô ấy, cợ hội Aqua thua trận này gần như là một điều chắc chắn.
_".. Oh, tôi hiểu rồi, mặc dù nhìn cách anh ăn mặc có vẻ giản dị nhưng anh thật ra có chỉ số may mắn rất cao! Anh có lẽ đã làm điều tương tự ở thị trấn khác và bị đuổi đi... Anh đang dựa vào chỉ số cao của mình để hành mấy tay Newbie có chỉ số thấp đúng không!?"
Anh ta liền nhăn mặt cau có khi nghe Aqua nói vậy.
_"Tsk... Tôi chỉ mới đến thị trấn này nhưng có vẻ đã bị phát hiện rồi. Tốt thôi, dù sao thì cũng đã đến lúc để chuyển sang thị trấn khác rồi..."
_"Thôi mặc kệ chuyện đó đi và lấy viên xúc xắc ra! hãy bắt đầu thử thách nhanh lên!"
_"Huh?"
Mặc dù đã nói trúng tim đen của anh ta nhưng Aqua vẫn nằng nặc đòi tiếp tục thách đấu với anh ta.
Tôi rón rén lại gần Aqua.
_"Này cô đã có thể đuổi hắn ra khỏi thị trấn sau khi nhìn thấu tim đen của hắn ta rồi thì đâu việc gì phải thách đấu với hắn nữa?"
_"Oh, Kazuma cậu không hiểu sao? Chúng ta đã khiến cho hắn đơ ra rồi. Cậu có biết câu 'biết đối thủ thì trăm trận trăm thắng' hay gì đó đại loại như vậy chưa?
_"Câu đó là 'biết người biết ta trăm trận trăm thắng'! Nếu cô muốn làm theo câu đó thì hãy biết chính mình trước đi!"
Sau đó tôi liền nhận ra tôi sẽ không thể dừng cô ta lại. Những vị khách gần đó sau khi bị thu hút bởi sự ồn ào đến từ họ, bọn họ đã đứng xung quanh Aqua và tay mạo hiểm giả kia rồi. Một số người còn đang đặt cược xem ai sẽ thắng nữa...
_"Được thôi, nếu cô muốn thì bắt đầu nào. Chúng ta sẽ đặt cược số tiền bên trong ví của mình. Tôi sẽ nói lại luật một lần nữa. Trận này sẽ được quyết định bởi viên xúc xắc này. Nếu nó ra số nhỏ hơn số 4 thì cô thắng, nếu nó ra số 5 hoặc 6 thì tôi thắng. Nếu cô muốn tôi sẽ để cô tự quay xúc xắc cũng được."
_"Theo như tôi thấy thì đây là một viên xúc xắc hoàn toàn bình thường, vậy là không có thêm luật hay hạn chế nào nữa đúng không?"
_"Không, hết rồi..."
_"Được rồi! Vậy là không có hạn chế nào chứ gì! Blessing!"
_"Ah, chơi gì kỳ thế!?
Ngay sau Aqua khi niệm buff lên người thì mọi người xung quanh liền la lên.
_"Này Aqua, chơi bẩn quá đấy!"
_"Chết tiệt... Tôi vừa đặt cược là cô sẽ thua!"
_"Mấy người im đi! Mấy người thậm chí còn chẳng liên quan đên chuyện này! chẳng phải lúc nãy mấy người còn đang cổ vũ tôi vì đã đuổi được tên này đi sao!? Nếu bây giờ các người không cổ vũ tôi thì cút đi! Còn không thì tôi sẽ bắt đầu gom vàng đấy!"
Khi thấy Aqua đang cãi nhau với mọi người xung quanh, Chris cau mày và bắt đầu lẩm bẩm điều gì đó trong mồm.
"...Tôi đã nghĩ cô ấy khá giống với sempai, nhưng không, nó không thể thế được! Phải, nó không thể thế được..."
Mặc kệ cô ấy, tôi đi đến chỗ của mấy tay mạo hiểm giả đang đặt cược.
_"Tôi cược 10 nghìn Eris là Aqua sẽ thua!"
_"Tại sao chứ! Chẳng phải bây giờ là lúc cậu nên cược là tôi sẽ thắng sao? Tốt thôi, hãy đợi đấy! Nếu tôi thắng thì tôi sẽ lấy 10% tiền cược!"
Cầm lấy viên xúc xắc, Aqua tuyên bố điều đó với một nụ cười tự tin. Với buff từ lúc nãy và những gì cô ấy vừa mới nói, thì kết quả của trận đấy này khiến mọi người cứng đơ như đá...
_"Được lắm! Lên nào! Thấy chưa.... "
_"HẢ!? Tôi thua ư? tại sao chứ!?"
_"Cô đã dùng blessing rồi sao vẫn thua vậy!?"
_"Cô đã làm gì để gặp xui xẻo như thế này vậy? Không thể tin được là tôi đã tin cô đấy!"
_"Aaaah! Im hết đi! Là mấy người tự đặt cược lên tôi mà cho nên đừng có đổ lỗi cho tôi khi thua cược chứ!... Waaaah! Ví của tôi!"
Trong lúc Aqua đang cãi nhau với đám đông thì tay mạo hiểm giả kia đã nhặt ví của Aqua trên bàn và nói.
_"Tôi đã cảm thấy hơi lo lắng khi thấy cô dùng mánh khóe đấy, nhưng tệ quá! Như đã giao kèo từ trước, ví của cô đã... Hả? CLGT? tại sao cô có mỗi 300 Eris vậy!? Cô đang chơi tôi đấy à? tại sao cô lại đi thách đấu người khác trong khi cô chỉ có nhiêu đây chứ!?"
_"Tôi đang có một khoản nợ, nên thật ra thì đó là toàn bộ số tiền mà tôi có! Dù sao thì như giao kèo, Tôi sẽ cho anh tiền trong ví, cho nên hãy trả cái bóp cho tôi! Đó là chiếc ví kiểu nhật mà Kazuma đã tặng cho tôi khi đến đây bởi vì cậu ta cho rằng nó không phù hợp với khung cảnh Fantasy này!"
Anh ta nhìn vào chiếc ví như để kiểm tra lại và nói.
_"Tôi không biết Nhật Bản hay Fantasy là gì nhưng đây có vẻ là một chiếc ví khá chất lượng đấy cho nên tôi sẽ giữ nó như một phần thưởng."
_"Này chúng ta chỉ cược số tiền trong chiếc ví thôi! Nếu anh không tuân theo luật chơi thì kết quả của trận đấu này sẽ bị hủy bỏ! Và nếu anh lấy luôn cả chiếc ví thì anh chắc chắn là kẻ cướp rồi! Tôi thậm chí sẽ không đưa anh 300 Eris đó nếu như anh không trả nó cho tôi! Trả nó đây! Nếu không là tôi sẽ mang giày sắt và nhảy trên phòng của anh lúc anh đang ngủ đấy!"
_"Cái kiểu đe dọa gì đây? thêm nữa là tôi không muốn nghe nó từ một người đã dùng buff mà vẫn thua đâu!"
Và 2 người bọn họ bắt đầu cãi nhau để giành lại chiếc ví. Tôi thở ra một hơi và tiến lại gần anh ta. Có vẻ như chúng tôi lại dính vào một rắc rồi khác rồi.
_"Nè, anh có muốn đấu với tôi không? Anh có thể cược chiếc ví đó. Tôi sẽ không sử dụng Blessing hay gì đâu, vậy... Anh nghĩ sao?"
Anh ta nhìn tôi với ánh mắt dò xét và lẩm bẩm gì đó.
_"Tôi nghe nói rằng đây là thị trấn tân thủ, nhưng có vẻ như cũng có mấy gã như vậy ở đây đấy."
Cũng với câu nói đó, anh ta nở một cụ cười tự tin.
_"Được thôi tôi sẽ chấp nhận nó. Nhưng để cho chắc thì tôi sẽ kiểm tra ví của cậu... Cái gì đây? Cậu chỉ có mỗi 800 Eris thôi ư? Mấy người đang đùa tôi à!?"
Sau khi kiểm tra ví của tôi, anh ta quăng nó xuống sàn.
_"Này anh thô lỗ tới mức nào khi kiểm tra ví của tôi thế? Đây chẳng phải chính là lúc anh nên mạnh dạn chấp nhận thách đấu ư?"
_"Nghiêm túc đấy, Cậu không thấy không khí xung quanh đây đang như thế nào à?"
Bị mọi người nói là không biết đọc không khí, anh ta trông hơi xấu hổ.
_"Tôi mặc kệ! Tôi sẽ không giao trả lại chiếc ví này đâu! Và đặc biệt là cô!"
_"Chúng ta nên làm gì đây Kazuma? Tên này có vẻ cứng đấy!"
_"Chết tiệt! Chúng ta dính vào tên rắc rồi rồi..."
_"Tôi không muốn nghe điều đó từ một người đi thách đấu người khác trong khi không có lấy một cắc đâu!"
Trong khi tôi đang vặn óc suy nghĩ xem nên làm thế nào để lấy lại chiếc ví thì.
_"Nè, hay là tôi thách đấu anh nhé?"
Chris người nãy giờ đang yên lặng quan sát nói.
Anh ta trao cho Chris một ánh nhìn nghi ngờ.
_"Trông có vẻ như anh là một đạo tặc, tôi cũng là một đạo tặc. Như vậy có nghĩa là anh có thể dùng Steal đúng không?"
Anh ta gật đầu trả lời.
_"Đã vậy thì, sao chúng ta không thi ai sử dụng Steal giỏi hơn? Tôi đã có đủ tiền rồi, hay là chúng ta cược thứ khác đi?"
Sau khi anh ta nói xong, Chris chỉ tay vào con dao của cô ấy và nói.
_"Món giá trị nhất trong người tôi chính là con dao găm ma thuật này. Giá của nó rơi vào khoảng 400 nghìn Eris đấy... Vậy anh nghĩ sao?"
Nói xong cô ấy nở ra một nụ cười không tì vết.
Part 6
Mặt trời đã lặn và chúng tôi đang đi về chuồng ngựa nơi mà chúng tôi thường hay ở vào buổi tối.
_"Nghiêm túc đấy, cô phải có gan lắm mới dám thách đấu anh ta với một số tiền ít ỏi như vậy!"
_"Và mấy trò của cô cũng thế nữa. Tôi ước gì có thể chụp lại mặt của anh ta lúc mở ta ra và thấy trong tay anh ta là một viên sỏi."
Chris và tôi cùng nhau cười lớn.
_"Nè Chris, cảm ơn vì đã lấy lại ví cho tôi. Tôi không biết phải trả ơn cô như thế nào nữa, nhưng nếu cô muốn đổi từ giáo phái Eris sang Axis thì cứ nói với tôi nhé!"
_"K-Không sao đâu, đừng bận tâm..."
Aqua trao cho Chris một nụ cười hoàn hảo trong khi đang nói thế.
_"Nhìn Aqua thành thật thế này, Chris và tôi cũng chỉ biết cười trừ đáp lại.
Ngay khi tôi vừa nghĩ rằng chúng tôi đã có một kết thúc đẹp hôm nay thì...
_"Aaaaaaaaah! Dừng, Dừng lại!!!"
_"Chị sẽ không dừng lại! Làm sao mà em có thể có được thứ đó chứ!?"
Tôi đã quá quen với mất cái giọng này. Tôi thực sự chỉ muốn về chuồng ngựa để đánh một giấc thôi, nhưng có lẽ họ sẽ không để tôi đi dễ dàng vậy rồi.
Chúng tôi tiến về phía nơi giọng nói phát ra và đó là...
_"Mấy người đang làm gì vậy?"
_"Ah, Kazuma. Cả Aqua và Chris nữa.
Đứng ngay giữa phố mua sắm là Darkness và một Megumin đang cuộn tròn người lại trên sàn và đang ôm thứ gì đó.
Bao quanh họ là một nhóm cảnh sát.
_"... Giải thích cho tôi xem nào..."
_"Vâng, như cậu thấy đấy, em ấy đang ôm lấy thứ tuyệt vời đó... Không ý tôi là.... Không Không nó không tuyệt vời một chút nào! Ý tôi là một món đồ bị nguyền rủa có khả năng làm giảm may mắn của bất cứ ai sở hữu nó bằng một cách nào đó đã rơi vào tay của Megumin!"
Vừa nói cô ấy vừa giơ tay lên để ra hiệu mấy sĩ quan cảnh sát đang nhìn vào Megumin nằm cuộn tròn ở đó.
_"Em sẽ không đưa nó đâu! Em đã nhặt được nó, cho nên em phải có ít nhất 10% giá trị của nó!"
Megumin thường không mấy quan tâm đến mấy cái trang sức hay vàng bạc gì đó, nhưng vì một lý do nào đó khiến em ấy rất muốn sử hữu viên ngọc này...
_"Thôi đủ rồi đấy! Em có bao giờ muốn mấy thứ như thế này đâu? Tại sao em lại muốn viên ngọc này đến vậy chứ?"
_"Màu đen bóng bẩy này, ánh đỏ này, và cái tên Huyết Quỷ, và lời đồn nó là viên ngọc bị nguyền rủa! Không có thứ gì phù hợp hơn với một Hồng ma nhân như em cả.
Con ngốc này.
_"Em có biết là viên đá đấy mang lại điềm xui xẻo cho người sở hữu không? Anh đã có đủ xui xẻo rồi nên đừng rước thêm cho anh nữa!"
_"Đó chỉ là mê tín thôi! Em không tin đâu!"
_"Con ngốc này! Em đang nói gì thế!? Em đang chuẩn bị bị bắt lên đồn rồi đấy!?"
Mặc kệ những lời nói của tôi, Megumin vẫn cứng đầu ôm lấy viên đá. Tôi chẳng bao giờ hiểu được Hồng ma nhân nghĩ gì trong đầu cả.
"Nghiêm túc đấy, Tại sao tất cả những gì em làm đó là gây thêm rắc rối vậy! Tôi không hiểu đuọc tên quý tộc nào lại đi đặt món hàng này!?"
_"Đ-đúng rồi đấy, tên phiền phức đấy. Ý tôi là tên quý tộc đã mang thứ phiền phức này đến..."
Darkness bỗng tránh ánh mắt của tôi.
_"Nghe đây Megumin, cảnh cáo cuối cùng dành cho em. Nếu em không chịu trả nó thì chị sẽ lấy nó bằng vũ lực đấy!"
_"Oh! Chị nghĩ rằng chị làm được sao, làm được thì cứ thử đi! Nhưng nếu chị làm thế thì hãy sẵn sàng giao chiến với em đi! Hồng ma tộc sẽ không bao giờ lùi bước trước một cuộc chiến đâu... Khoan đã Kazuma... Động tác tay đó... Từ từ đã nào! Khoan đã Chris cũng làm ư?"
Tôi bỗng nghĩ đến nữ thần Eris, nữ thần may mắn và bảo trợ của thế giới này.
_"Nói gì đi Megumin.. Thật tình cờ làm sao khi đang có 2 người có thể sử dụng steal ở đây đấy!"
_"Được rồi em hiểu rồi Kazuma, hãy đàm phán trước đi. Chúng ta là đồng đội mà có phải không? Sẽ rất dại dột nếu như chúng ta chiến đấu với nhau đấy!"
Tôi cầu nguyện từ tận đáy lòng của tôi gửi cho nữ thần Eris
_"Anh đang làm gì đấy? Hai người đang làm gì vậy!? Anh đùa thôi phải không? Chúng ta đang ở giữa đường đấy... Em hiểu rồi! Em đầu hàng! làm ơn, khoan đã!
Nếu thật sự tôi may mắn đến vậy, thì xin hãy đừng đưa cho tôi mấy rắc rối như thế này nữa!
-END-