KonoSuba Yorimichi chapter 7
Trans: Đặng Minh Quân
Editor: Linh Béo
Cẩn thận bọn mạo danh!
Part 1
Chuyện này đôi khi diễn ra sau bữa trưa nhưng không quá trễ cho bữa tối.
Ngày hôm đó, tôi đang tản bộ quanh thị trấn để giết thời gian mỗi khi tôi cảm thấy đói.
Ghé vào một sạp bán đồ ăn bên đường, tôi gọi mấy xiên thịt nướng và vui vẻ tiến đến chỗ của một mạo giểm giả đang gọi tôi.
_"Này cậu trai trẻ!"
Từ cách mà anh ta gọi tôi, có vẻ như anh ta đến từ một thị trấn khác.
_"Nhin nhỗi nhưng nhể nhôi nhai nhong nhiếng nhịt nhã." (Xin lỗi nhưng để tôi nhai xong miếng thịt đã)
_"...À xin lỗi vì đã gọi cậu trong khi cậu đang ăn."
Trong khi tôi đang nhai miếng thịt, tôi quan sát anh ta một cách tỉ mỉ.
Anh ta cao hơn tôi một cái đầu, và đang mặc giáp ngực bên dưới lớp áo choàng đen.
Khi mới gặp anh ta lần đầu, anh ta trông vừa cao lớn vừa mạnh mẽ, nhưng thái độ của anh ta thì như một cậu bé vậy.
Từ rất nhiều vết lõm khác nhau trên bộ áo giáp của anh ta và thanh song kiếm anh ta mang bên hông thì anh ta hẳn phải là một mạo hiểm giả đầy kinh nghiệm.
Tóc anh ta có màu đỏ và đôi mắt nâu toát ra vẻ mạnh mẽ. Từ những điểm trên tôi kết luận rằng anh ta là người sẽ không dễ dàng đánh bại.
ー Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ta là một người vượt xa tôi về mọi mặt từ Level cho đến kinh nghiệm.
_"Cậu không cần phải dừng ăn đâu, cậu nghe tôi nói cũng được. Cậu thấy đấy, tôi đang tìm một người ở đây. Tên tôi là "Ozuma". "Zatou Ozuma". Tôi đã nghe nói đến một người tên là Satou Kazuma đang sống ở thị trấn này. Theo như thông tin của tôi thì anh ta khá nổi tiếng ở đây. Cậu có biết phải tìm anh ta ở đâu không?"
Tôi bỗng mắc nghẹn miếng thịt đang nhai ở cổ họng khi nghe anh ta nói thế.
_"ーCậu ổn chứ? Tôi có chút nước đây, cậu uống đi...."
Ozuma đưa tôi cốc nước khi thấy tôi đang ho sặc sụa.
_"Ozama-san phải không? Cảm ơn nhé... Anh là một mạo hiểm giả thì phải? Anh có chuyện gì với Satou Kazuma thế"
Tôi nói trong khi đang nhấp cốc nước. Tên của chúng tôi nghe khá giống nhau....
Khoan đã, đừng có nói với tôi là hắn sẽ yêu cầu tôi phải đổi tên bởi vì tên của 2 người khá giống nhau hay phải trả phí cho hắn nếu muốn tiếp tục sử dụng cái tên đó hay gì đại loại vậy?
Đây là cái tên mà bố mẹ trao cho tôi cho nên chẳng có lý do gì để tôi phải đánh nhau vì nó cả. Thêm vào đó, nếu một mạo hiểm giả dày dạn kinh nghiệm muốn đấu với tôi đến thế thì có lẽ trận chiến sẽ kết thúc bằng việc tôi phải đưa anh ta cái ví của mình.
_"Cậu thấy đấy, tên của anh ta và tên của tôi khá giống nhau, nhưng anh ta dường như hay làm mấy chuyện không tốt cho lắm. Nhờ anh ta mà nơi nào tôi đến cũng bị mọi người nghi ngờ. Vì thế tôi cần phải nói một số chuyện với anh ta.... Và một vài số lý do khác nữa nhưng....."
Ozama gãi đầu và cười với tôi.
Dù sao thì ít nhất trông anh ta không phải là một người xấu.
Dường như anh ta đang gặp rắc rối bởi mấy lời đồn không hay về tôi thì phải. Cũng đúng thôi, tôi lúc nào cũng có mấy lời đồn xung quanh không thực sự cho tôi danh tiếng là mấy.
Anh ta dường như là một người hiểu chuyện nên chắc sẽ ổn thôi nếu tôi giải thích cho anh ta.
_"...Nghe nè, đừng nổi giận được chứ? Sự thật làー"
Khi tôi chỉ vừa mới nói đến đó.
_"Ozuma! Anh đây rồi! Anh đã tìm thấy tên 'Kazuma đê tiện' đó chưa!?"
Một giọng nữ vang lên và 3 cô gái mạo hiểm giả bước đến chỗ chúng tôi.
_"Này, Ozama, chẳng phải chúng tôi đã nói là để việc thu thập thông tin cho chúng tôi rồi còn gì? Anh trông rất đáng sợ cho nên nhìn anh như thể đang kiếm chuyện gây sự với một người vô tội trong thị trấn này vậy!"
Nói xong, cô gái pháp sư tóc đen trao cho tôi ánh mắt xin lỗi.
_"Tôi rất xin lỗi, Ozuma của chúng tôi có lẽ đã gây cho anh nhiều rắc rối rồi..."
Cô linh mục tóc xanh cũng cúi đầu xin lỗi.
Và sau đó...
_"Cậu trai trẻ, tôi rất xin lỗi. Anh ta không phải là người xấu đâu, cho nên đừng sợ anh ta. Ah, tôi là..."
Cô hiệp sĩ với một nụ cười toát lên vẻ hào hiệp, mái tóc vàng, mắt xanh đang cúi xuống xin lỗi tôi.
_"Tên tôi là 'Larkness', một Crusader. Tên cậu là gì thế?
_"Tên tôi là Tanaka."
Tôi quyết định đặt cho mình một cái tên giả sau khi thấy chuyện này.
Part 2
_"Xin lỗi vì đã để cậu chờ lâu! Đây là phần lưỡi cóc chiên giòn mà cậu gọi!"
_"Ah, đây rồi. Đây là một món ăn địa phương rất ngon. Mọi người không nên thăm quan thành phố này mà không thử qua nó đâu."
Chúng tôi quyết định đi vào một hàng ăn gần đó để nói chuyện.
Cô pháp sư nhìn vào đĩa của tôi và bắt đầu cau mày khó chịu.
_"C-Cóc? Ah, không không không, tôi không thể ăn món này. Bỏ qua. Bộ mấy người không ăn thịt của Hawkkite hay snowbird hả?"
Có vẻ như đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy thịt cóc.
_"Đây là thị trấn tân thủ cô biết không? Đây là thịt của loài quái yếu nhất, loài cóc khổng lồ, nó là món ăn phổ biến ở thị trấn này. Không có quá nhiều người muốn săn mấy con quái mạnh sống ở đây. Mấy xiên thịt ở cửa hàng bên đường lúc nãy rất ngon, nhưng ông chủ cứng đầu đó quyết không cho mọi người biết ông ta dùng loại thịt gì cho nên mọi người chỉ gọi nó là thịt xiên bí ẩn."
_"T-Tôi không tin là cậu lại đủ can đảm để ăn một món không rõ nguồn gốc. Cậu hẳn phải là một thứ gì đó rất ghê gớm..."
Tất nhiên là tôi mang chức nghiệp thấp nhất nhưng chẳng việc gì tôi phải khai với họ cả.
_"Vậy cậu đã tìm thấy tên Kazuma đê tiện đó chưa!?"
Cô pháp sư nói với tôi.
_"Lúc nãy cậu nói tên cậu là Tanaka-san đúng không? Không phải ngại đâu, cậu cứ ăn đi. Tận hưởng bữa này như lời cảm ơn vì cậu đã đi cùng chúng tôi nhé."
Cô Linh mục cười và nói với tôi.
Hình như tên cô ta là Acure.
(Acure, chữ "cure" trong tiếng anh có nghĩa là 'chữa bệnh' và bỏ thêm chữ A ở đầu và thế là chúng ta có một phiên bản Aqua khác... :v)
_"Này cậu có định ăn không đấy? Ăn nhanh lên rồi nói chúng tôi biết vị nó như thế nào!"
Kể cả khi lúc nãy cô ấy nói bỏ qua món này, nhưng cô pháp sư nhìn tôi với một ánh mắt lo lắng như thể đang rất tò mò.
Những người trong party của bọn họ có cái tên rất giống chúng tôi, nhưng cô pháp sư này thì rất cụ thể...
_"Megumi, chúng ta đang đãi cậu ấy để cảm ơn mà. Đừng làm phiền cậu ấy, cậu cứ thưởng thức nó đi."
_"Được rồi... Nhưng em thật sự muốn biết xem thịt cóc có vị như thế nào..."
Megumi nói, cô ấy cúi đầu xuống nhưng vẫn đưa mắt tò mò.
Vâng, tên cô ấy là 'Megumi'
Có rất nhiều thứ tôi muốn nói với cô ấy, nhưng tôi cũng chẳng có gan để nói nên tôi quay lại với đĩa thịt trên bàn...
_"Nó giòn lắm."
_"Nó nghe như thể mấy loại thịt bình thường vậy! Này, cậu là khách quen ở đây đúng chứ? Cậu nói nó rất ngon phải không? "
Megumi đột ngột cắt ngang trong khi tôi đang nói. Có vẻ như cô ấy thỏa mãn với cách tôi miêu tả món này...
Nếu tôi đến một chỗ tôi thường đến, rất có thể sẽ gặp người quen của tôi ở đó. Đó chính là lí do vì sao tôi chọn đại một quán nào đó bên đường và giả vờ như thể mình là khách quen ở đây.
_"Megumi..... san? có phải không? Tên của cô nghe khá là lạ đấy."
_"Sao cậu khựng lại khi đọc tên tôi thế? Cũng đúng nhỉ, khá nhiều người thường hay hỏi về tên của tôi. Umm, dù sao thì.... đó cũng là cái tên mà ông tôi đặt cho tôi. Ông ấy nói nó có nghĩa là 'phước lành'."
Tôi hiểu rồi. Vậy là cô ấy không đến từ Nhật Bản như tôi, nhưng có vẻ như ông của cô ấy cũng được chuyển đến đây từ Nhật Bản.
_"Vậy thì Tanaka-dono, cậu có thể nói cho chúng tôi biết về người tên Kazuma đó không?"
Larkness nói một cách nghiêm túc nhưng tôi thì vẫn đang nhai miếng thịt cóc trong mồm.
Một sự im lặng bao trùm trong khi tôi vẫn đang nhai.
_"Tanaka-dono? T-Tanaka-dono? Tại sao cậu trông ngơ ngác thế?"
Oh đúng rồi, bây giờ tôi đang là Tanaka.
_"...Tanaka-san có phải không?"
_"Vâng, Tanaka-san đây."
Acure hỏi tôi, Tôi trả lời trong khi đang lau mồm.
_"Được rồi, để tôi kể mọi người nghe về người tên Kazuma đó."
Và thế là tôi kể cho họ nghe về những sự kiện đã xảy ra từ trước đến nay...
_"ーHức... Cậu ấy thật đáng thương, Cậu Kazuma-san này...."
Megumi khóc chảy nước mắt và nói sau khi nghe xong câu chuyện của tôi.
_"Anh ta rõ ràng là đã cứu cả thị trấn, nhưng anh ta lại phải gánh khoản nợ khổng lồ... Không chỉ một, mà là tận hai... Thật không thể tha thứ được...!"
Larkness đập tay lên bàn.
Tôi cười với hai người họ và nói.
_"Nhưng khoản nợ khổng lồ đó không là gì với anh ta. Với trí tuệ sắc bén của mình, anh ta nhanh chóng phát triển nhiều sản phẩm mới, và bây giờ anh ta đã trả hết khoản nợ và mua được cả một căn biệt thự. Chắc hẳn là anh ta đang sống một cuộc sống vui vẻ ở đâu đó trong thị trấn này..."
Nó nghe thì hơi phóng đại một chút nhưng đó cũng không hẳn là nói dối.
Khi tôi mới nói được một nửa, Acure nhắm mắt và đan chặt hai tay cầu nguyện.
Và sau đó...
_"Anh ta hẳn là một người rất ấn tượng."
Ozuma thở ra một hơi và ngồi dựa lưng trên ghế và nhìn vào trần nhà.
Họ không hẳn là đang nói đến tôi, nhưng khi được họ khen vậy cũng khiến tôi hơi xấu hổ.
_"Thật tốt quá... Thật tốt khi cậu Kazuma-san đó có lẽ đã vượt qua hoàn cảnh khó khăn..."
Lúc nãy Megumi còn đang khóc vì cảm thấy tội nghiệp cho tôi, nhưng bây giờ cô ấy đang khóc vì niềm vui khi biết tôi như vậy.
Thật là một cô gái tình cảm. Dù cho trước đấy cô ấy còn tức giận với tôi.
Vâng, làm sáng tỏ mọi thứ có lẽ sẽ giúp tôi được một chút đây.
_"Vâng và hiện tại Kazuma-san yêu dấu đang rất bận rộn. Nếu có thể, tốt hơn hết chúng ta nên để anh ta sống yên bình và không nên để anh ta dính vào rắc rối nào nữa."
_"Trong trường hợp này thì... Tôi có một số chuyện cần nói với anh ta, nhưng được thôi, chúng tôi sẽ rời đi vào ngày mai."
Larkness nói với một nụ cười gượng gạo.
Ngay khi tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi vừa giải quyết xong vấn đề này, Ozuma đột nhiên nhìn về phía tôi.
_"Tôi phải cảm ơn cậu, Tanaka. Nhờ cậu mà chúng tôi mới được nghe một câu chuyện cảm động như vậy."
Anh ta cúi xuống cảm ơn tôi.
_"Đó là toàn bộ câu chuyện, dù sao thì tôi cũng đã ăn tối rồi, nên mọi người cứ ăn đi nhé."
Sau khi trở về nhà, tôi kể lại câu chuyện này với mọi người.
Darkness đang trong bữa ăn bỗng dừng lại với một gương mặt bực tức.
_"C-Cậu thực sự... Cậu có chắc là nó ổn không vậy?"
_"Gì chứ? Tôi có nói dối đâu? Nếu cô muốn phản bác những gì tôi nói thì cứ việc nói ngay bây giờ đi."
Tôi nói trong khi đang vuốt ve Chomusuke, nó đã ăn bữa tối của tôi thay cho tôi.
_"Dù sao thì 2 bên đều vui mà nên chuyện đó sẽ ổn thôi. Chúng ta đã dính vào khá nhiều rắc rối gần đây rồi, cho nên em không muốn dính thêm cái nào nữa đâu."
_"Đúng vậy, như 'Megumi..........n' nói, có lẽ tôi cũng nên thư giãn trong một khoảng thời gian thôi."
_"Aqua... Tại sao chị ngưng một lúc khi nói tên em vậy? Và em cảm thấy cách chị nói nghe cũng lạ nữa..."
_"Thôi kệ đi. Này 'Megumi.........n', lấy giúp chị chai nước tương nhé."
_"Mấy người trông có vẻ vui khi lấy tên em ra làm trò cười nhỉ, Acure! Tối nay chị sẽ phải khóc thét lên với em!"
_"Này chuyện gì thế Megumi!? Em nghĩ là pháp sư như em có thể thắng chị ở khoản sức mạnh sao!? Nếu em không xin lỗi vì đã gọi chị là Acure, chị sẽ....!"
Sau đó, Megumi và Acure vật nhau trên sàn.
_"H-Hai người dừng lại đi, chúng ta đang trong bữa tối đấy. Chuyện này thật là..."
Larkness... À không, Darkness lo lắng nhìn 2 người họ.
_"Thêm nữa, giữa Darkness và Larkness, nếu có ai hỏi em tên nào hợp hơn với một Crusader thì em sẽ nói là Larkness!"
_"C-Cái.....!?
Lalatina, người cũng giống Megumin hay bị trêu bởi cái tên của mình trước đây. Mặt của cô ấy ửng đỏ và trở nên xấu hổ sau khi nghe như thế.
_"Hahahaha! Megumi-Megumin! Chị xin lỗi! Chị xin lỗi! Dừng lại đi!"
_"Chị nói xin lỗi nhưng vẫn gọi em bằng cái tên kỳ cục đó ư? Em sẽ không dừng lại cho đến khi chị cười chảy nước mắt thì thôi!"
Trong khi tiếng cười của Aqua vang lên bên cạnh tôi, tôi thầm cảm ơn những ngôi sao may mắn của mình rằng đã giúp tôi có thể tránh được một rắc rối khác.
Part 3
_"Satou Kazuma! Cậu đang ở đâu! Ra đây ngay cho tôi! Nắm đấm của tôi muốn được hôn lên khuôn mặt của cậu đây!"
Ngày hôm sau.
Tôi bỗng bị đánh thức bởi tiếng gọi ầm ĩ ở cửa.
_"Nè Kazuma! Có mấy người lạ đang làm ầm lên trước cửa kìa! Bộ cậu lại gây rắc rối gì hôm qua nữa hả? Tôi sẽ đi với cậu để xin lỗi họ, nên đi theo tôi nhanh lên!"
Aqua đột nhiên xông vào phòng tôi một cách hốt hoảng.
_"Tại sao lại là tôi!? Cô mới chính là người chuyên đi gây rối mà.... Khoan đã?"
Tôi bật dậy khỏi giường và lắng nghe một cách chăm chú.
_"Satou Kazuma! Tên vô lại kia! Bước ra đây! Tanaka là tên quái nào? Tôi sẽ xé xác anh!!"
Giọng nói đó nghe khá quen thuộc.
_"Chết rồi! Chúng ta nên làm gì đây? Họ nghe giống như mấy người giống chúng ta mà tôi đã kể cô đó!"
_"Vậy ra đó là mấy tên khiến cho Megumin và tôi khóc hết nước mắt ư?"
Chuyện gì đang xảy ra thế này? không nhẽ họ đã không tin tôi và đi hỏi những người khác hay gì....?
Dù sao thì sẽ rất rắc rối nếu như cứ để họ đập cửa như thế.
_"Này Aqua! Darkness và Megumin đang làm gì thế?"
_"Hai người họ hiện đang vật nhau ở cổng chính. Chính xác hơn thì Darkness đang giữ Megumin lại để em ấy không phi ra khỏi cửa."
Tôi nhanh chóng đi xuống nhà trong khi vẫn đang mặc bộ đồ ngủ.
_"Darkness, thả em ra! Lý do mà Aqua trêu em vào hôm qua đang đứng ngay trước cửa kìa!"
_"Chị biết là tên hai người nghe khá là giống nhau, nhưng cô ấy đã làm gì đến em đâu! Nếu em định đánh nhau với họ thì chị bắt buộc phải cản em lại!"
Như Aqua nói, Darkness đang nắm lấy Megumin, người có khi đang định phi ra và tẩn mấy người ở ngoài kia.
_"Ah! Kazuma! Mấy người mà cậu kể với chúng tôi hôm qua đang đứng ở ngoài kìa! Họ đã đập cửa được một lúc rồi, và họ còn gọi chúng ta là những kẻ mạo danh nữa...!"
_"Được rồi, Được rồi, bình tĩnh nào Megumin. Anh sẽ giải quyết chuyện này nhanh thôi!"
Hôm qua tôi đang ở ngoài một mình, cho nên tôi không muốn gây sự với họ. Nhưng hiện tại bây giờ tôi đang ở nhà riêng cùng với đồng đội của mình.
Tôi mở cửa ra và nhìn thấy Ozuma, người dường như đang muốn đánh sập cánh cửa của tôi.
_"Tôi sẽ gọi cảnh sát vì tội phá hủy tài sản cá nhân và hành vi đe dọa người khác đấy! Công tố viên ở đây khá là đáng sợ nên anh hãy chuẩn bị đi!"
Sau khi nghe xong. Ozuma, người dường như đang định đấm tôi một cái, bỗng khựng lại và đứng im tại chỗ.
_"Tê-Tên khốn... Cậu lừa chúng tôi, chúng tôi thậm chí còn đãi cậu một bữa tối qua nữa! Và bây giờ cậu còn hăm dọa chúng tôi với cảnh sát ngay khi vừa ló đầu ra sao!? Cậu còn tệ hơn những gì đồn đại nữa!"
Ozuma đỏ mặt la lên, và những người khác có vẻ cũng như vậy.
_"Tôi không biết rằng anh đã nghe những gì về tôi nhưng tôi thậm chí còn chẳng nói thứ gì sai sự thật. Thêm nữa là bữa đó là do anh nói sẽ đãi tôi để biết thêm về Kazuma mà!"
Megumi ló đầu ra và bước tới một bước.
_"C-Cậu đúng là tên vô lại! Cậu còn dám nói thế sao? Cậu đã kể với chúng tôi rằng: "Có môt tên kiếm sĩ Lv30 trở lên và anh ta sở hữu một thanh kiếm ma thuật. Nó sẽ là điều hiển nhiên khi có người chấp nhận giao lại những người đồng đội của mình cho anh ta, nhưng Kazuma thì khác. Kể cả khi anh ta là một tên Newbie level thấp và có một thanh kiếm ngắn rẻ tiền và có chức vụ yếu nhất, anh ta sẽ không từ bỏ những người đồng đội của mình!" Nhưng khi tôi hỏi lại anh kiếm sĩ kia thì anh ta đã nói rằng anh ta chỉ thách đấu cậu vì anh ta muốn giải cứu cho một người đang bị cậu bắt giữ! Và cậu thậm chí còn lấy thanh kiếm của anh ta và bán nó nữa...!"
Tôi nhanh chóng bắn trả lại.
_"Hah!? Chuyện đó thì sao lào!? Chúng tôi nhận nhiệm vụ thanh tẩy cho hồ nước nên chúng tôi đã quyết định sẽ sử dụng phương thức an toàn nhất là cho cô ấy vào một cái lồng trong khi cô ấy đang làm việc thôi! Thế thì có gì sai chứ? Và anh ta là người khiêu chiến với tôi! Tôi biết làm gì hả!? Đánh lại anh ta ư!? Ý cô muốn một tên Newbie với thanh kiếm cùn đi đánh solo với một tên Lv30 sở hữu thanh gươm ma thuật ư!?
_"Nh-Nhưng....Nhưng....."
Cô ấy không ngờ rằng tôi sẽ phản lại với một giọng hung dữ. Mặt cô ấy tái nhạt và không biết nói gì.
_"Chẳng phải hôm qua cô vừa mới khóc sau khi nghe câu chuyện của tôi ư?! Tôi sẽ nói lại một lần nữa, không có bất kỳ một chuyện gì tôi kể hôm qua là giả cả! Ai mà chả có quan điểm riêng, cho nên mỗi cây chuyện họ kể sẽ khác nhau, nhưng những gì tôi nói không phải là nói dối. Nhưng cô! Cô đã cảm động sau khi nghe câu chuyện của tôi và bây giờ cô đến nhà tôi để đập cửa và gọi tôi là kẻ nói dối sao!?"
_"Đ-Đó.... Không, không phải vậy! Đúng là tôi đã cảm động vì câu chuyện của cậu hôm qua,nhưng sau khi tôi bình tĩnh trở lại và nghĩ về nó... Tôi cảm thấy thấy hầu như các câu chuyện chỉ khiến cho cậu trông đẹp đẽ hơn thôi..."
Tôi tiến đến Megumi một bước và phản bác lại.
_"Nói theo cách khác, cô vẫn không tin lời của tôi sau khi đã khóc nhiều đến vậy! Đúng là tôi có phóng đại một số chuyện, nhưng nó không quan trọng! tôi thậm chí còn tưởng cô đã thật thấu hiểu cho tôi, nhưng khi biết được cô đã nghi ngờ tôi! Aah, tôi đau lòng quá! Tôi không tin là cô lại nghi ngờ tôi như vậy!"
_"A-Ah!? Đó không phải ý tôi muốn nói...."
Tôi xả hết cảm xúc của mình như thể sắp khóc tới nơi và nhìn vào Megumi.
_"Xin lỗi đi! Xin lỗi vì đã nghi ngờ tôi đi! Nó là chuyện hiển nhiên khi mỗi người có quan điểm riêng mà, cho nên nghe thêm những lời kể khác chỉ khiến nó không như kỳ vọng thôi!"
_"Đúng rồi! Xin lỗi vì đã nghi ngờ Kazuma đi! Tôi cứ tưởng là Kazuma đã làm gì đó sai, cho dù chuyện vẫn chưa rõ ràng. Nhưng mấy người vẫn phải xin lỗi đi!"
_"Nếu đã như vậy, xin lỗi tên của tôi luôn đi! Nhờ ơn cô mà đã có một số mâu thuẫn xảy ra với tôi và đồng đội hôm qua đấy!"
_"Tôi X-Xin lỗi..."
Vì một lý do nào đó mà cả Aqua và Megumin cũng tham gia giáo huấn cô ấy.
Trong khi Megumi đang nói xin lỗi thì...
_"Chờ đã! Các người nghĩ rằng có thể lừa chúng tôi dễ như vậy sao!? Và đừng xin lỗi Megumi! Em chỉ đang bị họ dắt mũi thôi!"
_"Đ-Đúng vậy! Nghĩ lại thì, tôi đâu có làm gì sai để phải xin lỗi mấy người đâu. Thêm vào đó tôi đã nghe về mấy người rồi! Tất cả thành viên trong party của cậu đều là những mạo hiểm giả chẳng làm gì ngoài suốt ngày đi gây rối!"
Sau khi bị kéo ra bởi Ozuma, Megumi liếc tôi.
Chết tiệt, Tôi tưởng là sẽ giải quyết chuyện này nhanh chóng nhưng có vẻ như sẽ không dễ dàng đến thế rồi.
_"Bộ anh có chuyện gì với tôi à? Đúng là tôi có kể hơi lố mấy chuyện hôm qua, nhưng tôi đâu có lừa mấy người? Tôi là một mạo hiểm giả hào hiệp và đúng đắn, Satou Kazuma! Cách sống của tôi là sẽ không để ai gặp rắc rối cả, và chẳng có lý do gì để phải nghe anh dạy đời tôi. Nếu đã nói xong rồi thì mau đi đi!"
Tôi đuổi Ozuma đi, người đang nghiến răng cành cạch và nói.
_"Cậu đúng là tên vô lại, lý do để chúng tôi ở đây là vì chuyện cậu làm ảnh hưởng đến sự uy tín của chúng tôi!"
...Nghĩ lại thì anh ta cũng đã nói những điều như vậy trong lần chạm mặt đầu tiên.
Darkness trao cho Ozuma một nụ cười như để trấn tĩnh anh ta rồi nói.
_"Tôi đã nghe kể về những việc làm của Kazuma gây ảnh hưởng đến anh, nhưng anh có thể kể chi tiết cho tôi chuyện gì đã xảy ra không? Tên tôi là Darkness. Chức nghiệp là Crusader và tôi là một tín đồ trung thành của Eris. Vả lại, đây là trách nhiệm của tôi để giải quyết mâu thuẫn này. Nếu anh không phiền thì anh có thể kể cho tôi nghe chuyện gì đang gây rắc rối cho anh không?"
_"À, vậy ra cô là bản sao của Larkness!"
_"B-Bản sao?!"
Darkness lùi lại, trông cô ta hơi sốc.
_"Cách mà 2 người giới thiệu thậm chí còn y hệt nhau nữa! Đây đúng là nhân chứng sống mà!"
_"Kể cả màu mắt và tóc của 2 người cũng giống nhau! Tôi đã khá bất ngờ khi cô giới thiệu mình là Crusader trong khi tên cô là Darkness. Nó nghe phù hợp hơn cho 'Dark knight' đấy!"
Sau khi bị mỉa mai bởi Ozuma, Darkness co người lại trong sự tức giận
_"Darkness, kìm chế đi! Đừng lo quá, Tôi đã nghĩ rằng cái tên Darkness nghe hơi tăm tối khi mới nghe nó lần đầu, nhưng khi đã quen với nó thì nó nghe cũng khá là ngầu mà! Và tên thật của cô nghe cũng rất dễ thương nữa, cho nên không phải tự ti đâu Darkness!"
_"Nói theo cách khác, tên của tôi nghe giống một phiên bản giả.... Darknight... Darkness.... haha.....haha..., Megumin, em nghĩ sao về tên của chị?"
_"Tất nhiên là nó rất ngầu rồi... Này, tại sao chị lại khóc chứ!?"
Điều này không ổn một tí nào. Chỉ vì mấy cái tên thôi mà cả nhóm đã loạn hết lên rồi.
Sau đó.
_"Nghiêm túc sao? Kiếm chuyện với chúng tôi chỉ vì tên của chúng ta nghe khá giống nhau ư? Đúng là một hành động trẻ con mà. Là một Hồng Ma Nhân, tôi sẽ không ngại việc phải chấp nhận thách đấu đâu, nhưng,..... Sức mạnh ma pháp của tôi đủ mạnh để không một ai có thể sống sót trước nó nên..."
Mắt Megumin phát ra ánh đỏ và em ấy đứng lên trước để che chắn Darkness như một tấm khiên.
Chẳng thèm lo sợ với lời đe dọa của Megumin, Ozuma thậm chí còn cười nhếch mép với em ấy.
Vâng, em ấy luôn là người cứng đầu nhất trong số chúng tôi...
_"Mạo hiểm giả thì nên giải quyết như mạo hiểm giả. Hay là chúng ta thi đấu đi? Ai nhận được sự chứng minh của những người khác và thuyết phục được họ rằng mình là 'hàng thật' thì sẽ thắng!"
Megumi, người có cái tên nghe giống với phiên bản giả của Megumin đưa ra một lời đề nghị.
ー Sau khi đội của Ozuma rời đi.
Tôi cười với Megumin và nói.
_"Làm tốt lắm Megumin. Đúng như những gì anh kỳ vọng từ một người có trí tuệ cao ở đây, trò đó của em hay lắm."
Megumin cười lại với tôi.
_"Anh cũng không tệ đâu khi hiểu được ý định của em đấy. Trong khi Axel là nhà của chúng ta, không quan trọng họ những việc họ làm khi so sánh với chúng ta, người đã sống ở đây rất lâu. Nó quá là rõ ràng khi người dân ở đây xem ai mới là bản sao."
Có vẻ như em ấy không chỉ là con nhóc cuồng nổ.
Cứ tưởng như em ấy không nghĩ đến việc gì khác ngoài Explosion, em ấy đã khá thông minh khi xử lý tình huống đó.
_"Và bây giờ đang là mùa đông, chỉ có duy nhất quái vật mạnh xuất hiện ở đây. Anh không biết bọn họ mạnh tới mức nào, nhưng anh tự hỏi bọn họ sẽ trụ được bao lâu....?"
Megumin và tôi phá lên cười.
_"Không hiếu sao nhưng anh có cảm giác như thể mình là bản sao vậy...."
Part 4
Sau hôm đó, chúng tôi dành ra 2 tuần sống thư thái ở trong biệt thự.
_"Ồ dé! Đã hoàn thành rồi! Nhìn này! Đây là mũi tên bạc mà tôi tự làm bằng kỹ năng 'Crafting' để giết thời gian. Nó sẽ có tác dụng lên Undead, Ác quỷ, lũ Người Sói(Werewolves) và mấy con quái vật dạng sói khác nữa. Có vẻ như tôi đã có thêm một món tự chế nữa trong 'bộ sưu tầm công việc phụ của Kazuma-san' rồi!"
Aqua liếc nhìn tôi khi tôi đặt mũi tên bạc trước lò sưởi.
_"Vẫn như vậy, nó được làm khá tốt đấy. Nhưng cậu sẽ làm gì với chúng? Nếu cậu muốn đi săn ác quỷ hay undead thì tôi không phiền đâu. Chúng ta đi đến cửa hàng của Wiz nhé?"
_"Cô đang định dùng ai để thứ nó vậy? Dù sao thì tôi cũng chỉ mới làm có một cái thôi, nên phải giữ cẩn thận một chút."
Tôi cẩn thận bỏ mũi tên vào trong bao đựng, và Aqua nằm duỗi người một cách lười biếng rồi nói.
_"Nè Kazuma, đằng nào chúng ta cũng không có gì làm, sao chúng ta không đi đến Guild để thay đổi không khí một chút đi?"
_"...Cũng đúng nhỉ, lần cuối tôi thật sự bước ra ngoài là khi tôi đi mua sắm với Megumin. Dành thời gian đi thăm mọi người nghe cũng hay đấy."
Chiều hôm đó, cả bốn người chúng tôi cùng đi đến Guild.
Ngay khi chúng tôi vừa mở cửa...
_"Đúng như những gì chúng tôi kỳ vọng từ anh Ozuma-san! Tôi không thể đếm được xem anh đã giết được bao nhiêu con 'Gấu phồng tôm' (One-Strike Bears) mà anh đã giết được. Với việc này thì ngôi làng gần đó sẽ có thể sống qua mùa đông mà không cần phải lo lắng gì nữa!"
_"Không tệ đâu Ozuma! Cậu bao chúng tôi đồ uống được không!?"
_"Megumi, tôi nghe nói cô đã xử lý bọn chúng chỉ với một đòn! Không biết lần sau cô có muốn đi săn Level với chúng tôi nữa không? Tất nhiên là chúng tôi sẽ cho cô thứ gì đó rồi!"
_"Larkness-san, cảm ơn vì đã cứu tôi! Đây chỉ là một món quà cảm ơn nhỏ từ tôi thôi!"
Những tiếng cổ vũ vui vẻ từ mọi người trong Guild bao trùm lấy chúng tôi.
Khoan đã..... Ozuma? Megumi? Larkness?
_"Ah, lũ ngốc mấy người cuối cùng cũng đến đây rồi!"
Trong khi tôi vẫn còn đang hoang mang những gì tôi đang được chứng kiến, thì người đàn ông đang được bao quanh bởi một đám người thấy tôi và bước ra.
Anh ta trông khá to con và nhìn trông rất quen.
_"Ah đúng rồi! Hình như chúng ta đang cạnh tranh nhau cái gì đó thì phải!?"
_"Đừng đùa nữa! Các cậu chính là người đưa ra yêu cầu đó mà!"
À đúng rồi, chúng tôi đang thi đấu để xem ai sẽ là bản sao.
Uả mà cái gì đang diễn ra thế này? Làm sao mà bọn họ lại được tung hô nhiều đến vậy trong khi thị trấn này là nhà của tôi?
_"Này Megumin... Chúng ta chưa lường trước được chuyện này. Bọn họ có vẻ như đang thắng thế. Nếu cứ đà này, chúng ta có lẽ sẽ bị coi là bản sao đấy!"
_"Ch-Chúng ta nên làm gì đây? Liệu chúng ta thay đổi hình thức thi đấu được không? Nếu như chúng ta chơi cờ thì chắc chắn em sẽ không thua...."
Ozuma tiến tới chỗ chúng tôi trong khi tôi và Megumin đang thì thầm với nhau.
_"Vậy cậu thỏa mãn chưa? Bản sao! Party có năng lực hơn là chúng tôi, vậy là quyết định xong rồi chứ?"
_"Khoan đã, bộ anh không thấy xấu hổ khi tận dụng quãng thời gian chúng tôi hồi phục sao?"
_"Cô đang nói gì thế!? Tất cả những chuyện này hoàn toàn là do ý của cô mà!"
Chết tiệt, phiên bản giả của Megumin khá là thông minh. Họ sẽ không bị cuốn vào mấy câu của chúng tôi một cách dễ dàng nữa đâu.
_"Vậy cậu chấp nhận thua chưa? Cái tên Kazuma chưa bao giờ được nhắc đến trong bang hội mấy ngày qua!"
Ozuma nở một nụ cười chiến thắng.
_"Mấy người là đồ vô ơn! Chúng tôi đối xử tốt với mấy người suốt quãng thời gian qua vì cái gì chứ!? Mấy người không nói giúp tôi được à!?"
_"Cậu nói gì thế!? Cậu thậm chí còn chẳng đến Guild mấy tuần qua!"
_"Đúng là cậu có giúp chúng tôi khá nhiều, nhưng Aqua của các cậu cũng đã gây khá nhiều rắc rối cho chúng tôi cho nên coi như hòa! Tôi không biết là 2 người đang thi cái gì, nhưng nếu muốn chúng tôi giúp đỡ thì mua chúng tôi đồ uống đi!"
Mấy tên này không ổn chút nào. Đồng nghiệp như quần què, tôi không thể dựa vào họ chút nào.
Larkness bước đến chúng tôi.
_"Như vậy là đủ rồi chàng trai trẻ. Mục đích ban đầu chúng tôi đến đây là để nói ra vấn đề của chúng tôi với cậu, nhưng chuyện này quan trọng hơn. Với điều này, chúng tôi rõ ràng là party mạnh hơn. Cho nên bây giờ mong cậu hãy lắng nghe yêu cầu của chúng tôiー"
Ngay lúc đó.
_"Làm ơn! Giúp chúng tôi với! Có linh mục nào ở đây không!? Acure-san!? Acure-san có ở đây không!?"
Một nữ mạo hiểm giả đang kéo theo bạn của cô ta người đầy máu tiến vào bang hội.
_"Nếu cô đang tìm tôi thì tôi đây."
Aqua đang đứng gần cửa và gọi to hai người bọn họ.
_"Acure-san…! Oh, là Aqua-san ư....?
_"Xin lỗi đi! Xin lỗi vì đã thất vọng khi thấy tôi đi! Chẳng phải là cô muốn tôi chữa cho anh ta sao!? Ma pháp hồi phục của tôi là mạnh nhất thế giới đấy!"
Ozuma và party của anh ta liền chạy đến bọn họ.
_"Ch-Chuyện này..."
Ozuma dường như có vẻ đã đoán được chuyện gì đã xảy ra rồi chậm rãi lung lay anh ta.
Acure đẩy Aqua sang một bên và nhanh chóng đi đến người đang bị thương.
_"...Anh ta bị tấn công bởi 'White Wolf' đúng không? Thật đáng tiếc, vết thương này..."
Acure nói thế với đôi mắt nhắm, nhưng vẫn dùng Heal cố để giảm cơn đau của anh ta...
_“Sacred Highness Heal!”
Sau khi dùng hồi phục lên anh ta, một ánh sáng trắng tinh khiết bao bọc lấy tay mạo hiểm giả đó và...
_"Cái gì!?" x4
Ozuma và party của anh ta hét lên đầy bất ngờ sau khi thấy viết thương của anh ta được chữa khỏi và đã hoàn toàn khép miệng.
_"Thấy chưa!? Aqua-san cũng có thể dùng Heal mà! Bây giờ mau xin lỗi tôi đi! Xin lỗi vì đã bỏ qua tôi để đi tìm một con ất ơ nào đó đi!"
_"C-Cảm ơn rất nhiều Aqua-san! Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi! Tôi sẽ đãi cô đồ uống vào lần sau!"
Ozuma nhìn Aqua với một ánh mắt không thể tin được khi thấy cô mạo hiểm giả kia cảm ơn Aqua.
_"Thật sao? Vậy thì mua cho tôi rượu với cả đồ nhắm với nhé. Thịt lưỡi cóc mà Kazuma nói đến rất là ngon, vậy nên nhớ mua cả nó nữa nhé!"
_"Tôi hiểu rồi, nhưng hiện tại tôi không có quá nhiều tiền đâu nên đừng uống nhiều quá nhé..."
Khi nghe mấy yêu cầu của Aqua, Acure lùi lại trông rất sốc.
White Wolf ư?
White Wolf là những con thú ăn thịt chỉ xuất hiện vào mùa đông, và tôi khá chắc là không có mấy mạo hiểm giả trong thị trấn này muốn đến gần thứ đó...
_"Kh-Khoan đã, Kazuma, cậu có chắc là chỉ muốn chai rượu để trả ơn thôi ư? Và lúc nãy tôi còn nghe cái gì mà 'Sacred Highness', hay thứ gì đó như vậy?"
Ozuma nói nhỏ với tôi.
Tay mạo hiểm giả bị thương đã lấy lại ý thức và nhìn xung quanh.
_"Nơi này là...? Ah, vết thương của tôi đã hồi rồi... Acure-san? Cô đã hồi phục cho tôi sao?"
Khi thấy Acure đang tự ôm cô ấy, anh ta đỏ mặt và hỏi.
_"Anh nghĩ đó là Acure-san sao? Sai rồi, người đã hồi phục cho anh là Aqua-san!?"
_"Chết tiệt, bầu không khí đang đẹp mà...."
Sau khi nghe anh ta nói vậy, Aqua nắm lấy cổ của anh ta và lắc.
Mặt khác, người đang ngồi kế cô ta, Acure hoàn toàn câm lặng vì sốc.
_"Argh, khoan đã! Aqua, cô có thể xử anh ta sau. Tôi muốn hỏi anh ta một việc trước. Này, tại sao anh lại bị tấn công bởi White Wolf vậy? Tôi biết là anh không quá giỏi nhưng ít ra anh vẫn phải biết là không được bén mảng đến khu vực đi săn của chúng đúng không?"
_"Nếu như không phải là vì mấy người đã cứu tôi thì tôi đã chiến với mấy người rồi. Er, thật ra thì cậu thấy đấy... Một số lượng lớn White Wolf bỗng dưng xuất hiện gần thị trấn nhiều không thể tin được so với năm ngoái."
Các mạo hiểm giả khác lập tức quay sang ngay sau khi nghe anh ta nói vậy.
Part 5
_"Thế giới nào cũng có một hệ sinh thái."
Vùng phủ tuyết ở bên ngoài Axel là một màu trắng xóa mà chúng ta có thể nhìn được bằng mắt thường.
Ozuma và tôi rời khỏi Guild và đi đến đây cùng với một nhóm nhỏ các mạo hiểm giả khác.
_"White Wolf thường hay đấu với Gấu phồng tôm vào mùa đông. Trong một trận solo 1 vs 1 thì gấu sẽ thắng, nhưng khi sói gọi hội thì gấu ăn đb ăn c*t. Lũ Gấu thường phải ra ngoài kiếm thức ăn vào mùa đông, và kết quả là chúng hay giao đấu với nhau vì độ khan hiếm của thức ăn vào mùa này. Và như thế, số lượng của chúng thường ngang nhau."
Tôi tự nói với chính mình và Ozuma đang đi cạnh tôi cúi gầm đầu xuống.
_"Ra đó chính là lý do vì sao cậu không ra ngoài vào mùa đông... Nhưng chúng ta đang...."
Anh ta trông có vẻ khá chán nản.
Nếu tôi mà nói rằng những gì tôi nói là không đáng tin thì chắc anh ta giết tôi luôn quá....
_"Đúng vậy, thông thường thì White Wolf sẽ không đến gần chỗ của con người giống như những gì Kazuma nói.... Em cảm giác như Kazuma đang trách móc Ozuma vậy..."
Megumin đồng tình với tôi rồi nói mấy thứ không cần thiết.
_"Nếu có gì xảy ra... Nếu bọn chúng xuất hiện quá nhiều thì tốt nhất chúng ta nên rút lui và chuẩn bị một kế hoạch tấn công tốt hơn. Với phép trị thương của Aqua-san thì chắc chắn thương vong là 'không thể xảy ra'!"
Megumin bỗng chỉ tay về một hướng, và ở hướng đó chúng tôi nhìn thấy một đàn White Wolf đang ở khá xa.
Nhưng...
_"Thôi nào, nó đâu có khó lắm đâu. Em có thể xử lý chúng ez mà đúng không Megumin?"
_"Dễ như ăn bánh thôi."
Ozuma và nhóm của anh ta trông hơi ngạc nhiên khi nghe thế.
_"Kh-Khoan đã! Tôi không biết cô định dùng phép gì nhưng với một số lượng lớn như vậy thì pháp sư rất dễ bị tiêu đời đấy. Hãy để Ozuma và tôi câu chút thời gian trước đã..."
Nói xong, Larkness lấy ra tấm khiên từ sau lưng và bước tới.
_"Không, để bọn sói ở đó đi, mấy người sẽ không đời nào đứng nổi sau sau một đòn bộc phá thuật của Megumin đâu. Tốt hơn hết cứ để tôi lên một mình."
Nói xong, Darkness bước lên phía trước.
_"Khoan đã Kazuma! Cậu có chắc không? Đồng đội của cậu..."
Có lẽ vì lo lắng cho Darkness, Ozuma nói với giọng hơi hoảng hốt.
Dù sao thì...
_"Crusader của chúng tôi có thể nói là người cứng cáp nhất thế giới. Cô ấy không chỉ sống sót trước một đòn của tướng quỷ, cô ấy còn có thể đứng vững trước Explosion. Nếu như có đòn nào mà cô ấy không đỡ được thì chắc chắn sẽ chẳng có ai trên thế giới này đỡ được cả!"
Tôi nói thế để trấn tĩnh Ozuma, Nhưng vì một lý do nào đó, Ozuma lại nuốt nước bọt và trông anh ta lo lắng hơn nữa.
_"Dù sao thì nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy thì tôi có thể mang cô ấy lại với phép hồi sinh, nên đừng lo lắng."
_“Hồi-Hồi sinh ư…?”
Một lần nữa Ozuma và nhóm của anh ta lại không biết phải nói gì.
Họ bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt như thể trông chờ điều gì đó từ tôi.
_"...Chuyện gì thế?
Tại sao họ lại nhìn tôi như vậy?
Không lẽ họ đang chờ xem tôi có trò gì không ư?
Xin lỗi nhưng kỹ năng hào nhoáng nhất mà tôi có là Steal thôi. Tôi không có kỹ năng nào lợi hại như 3 người họ đâu.
Và White Wolf là con quái mạnh hơn tất thảy mấy con quái vật sống ở đây. Chúng không có lấy một hay hai điểm yếu, nên tôi không thể làm gì nhiều...
_"Kazuma, kia hẳn phải là sói đầu đàn. Nó trông to hơn cả thảy mấy con còn lại."
Tôi bật kỹ năng Farsight lên và nhìn xem Darkness đang chỉ vào đâu.
_"Tôi hiểu rồi, nó thực sự bự hơn mấy con khác. Đang có mấy con sói cái bao quanh nó nữa. Đó khả năng cao là con đầu đàn."
Ozuma bỗng dưng lẩm bẩm
_"...Tôi hiểu rồi, kỹ năng Faright à..."
Sau đó tôi chợt nhớ ra thứ đó. Và tôi lấy ra một mũi tên bạc ở trong bao đựng tên của mình.
Acure, cô linh mục có lẽ đã nhận ra điểm gì đó về mũi tên và lẩm bẩm,
_"Mũi tên bạc..."
Ozuma nhíu mày.
_"...Không lẽ cậu đã nhận ra những điều này sẽ xảy ra do những hành động của tôi nên cậu đã chuẩn bị từ trước ư....?"
Có vẻ như anh ta đang hiểu lầm điều gì đó.
_"...Tôi đã mong rằng mình không phải dùng nó khi tạo ra mũi tên này..."
Không có lý do gì để tôi khiển trách anh ta cả, Ozuma và nhóm của anh ta đang khâm phục chúng tôi.
_"Nè Kazuma, chẳng phải là cậu nói cậu chỉ làm nó vì cậu cảm thấy chán ư?"
_"Aqua tôi sẽ mua cho cô chút rượu khi chúng ta xong chuyện nên ngậm mồm lại đi."
Sau khi thì thầm vào tai Aqua, tôi giương cây cung lên.
Đám sói có lẽ đã nhận ra chúng tôi và bắt đầu lao đến.
_"Megumin, bắt đầu niệm phép đi! Anh sẽ lo con đầu đàn , nhưng nếu chúng không rút lui sau đó thì nhờ cô cả đấy Darkness! Câu chút thời gian cho chúng tôi với kỹ năng Decoy của cô nhé!"
_"Được lắm, em sẽ dùng chiêu tối thượng của mình để xử bọn chúng! Hãy xem bộc phá ma pháp kỹ năng ult của em đây!"
_"Đừng lo! Chị sẽ không để cho một con vượt qua đâu nên cứ xả nó lên chị cũng được!"
Megumi nhìn Megumin với một biểu cảm không thể tin được sau khi nghe lệnh của tôi.
_"C-Cô nghiêm túc sao!? Bộc phá ma pháp...."
_"Nhớ lại thì khi chúng ta đến nhà của họ, cô bé ấy có nói là: "Sức mạnh của phép của tôi đủ mạnh để không một ai có thể sống sót trước nó...." Vậy ra đó không phải chỉ là xàm lìn..."
Ozuma lẩm bẩm trong mồm khi đang đứng khá xa chúng tôi.
_"Kazuma! Tôi đã niệm buff lên cậu rồi nên làm đi!"
_"Điểm may mắn của tôi là không ai sánh được nên cứ để đó cho tôi! "SNIPE!"
Sau khi nhận được buff của Aqua, tôi liền bắn ra mũi tên bạc.
Nó găm thẳng vào đầu con đầu đàn và giết nó ngay lập tức.
Một mũi tên bình thường sẽ không thể làm được điều đó. Tôi không chắc là tôi có thể dùng nó cho việc gì khác không nhưng có lẽ tôi sẽ làm thêm mấy cái nữa trong tương lai.
Nhưng thành công này cũng đến từ một phần may mắn mà tôi được sinh ra cùng với nó.
_"Lũ sói vẫn không rút lui! Chúng vẫn đang lao đến chúng ta... Không! Nó đang lao đến cô Crusader!"
Trong khi tôi đang tự khen mình trong đầu thì Ozuma bỗng la lên trong hoảng hốt.
Cùng lúc đó tôi quay sang nhìn Megumin.
Nó là 'Bộc Phá Ma Pháp' mà tôi đã được chứng kiến hàng tỉ lần .
Không mất thêm một lời, tôi biết em ấy đã niệm xong chú.
_"Megumin ngay lúc này!"
Ngay lúc Megumin nghe hiệu của tôi, em ấy bắn phép ngay lập tức.
_"EXPLOSIONー!!"
Một vùng tuyết trắng bốc hơi và biến thành một màn sương dày đặc, và làn sóng xung kích đã thổi bay hết cả một mảng tuyết gần đó.
Part 6
_"Chúng tôi xin lỗi vì đã thách đấu các cậu!"
Ozuma cúi xuống tạ lỗi sau khi nhìn thấy cảnh chúng tôi xử lý đàn sói một cách dễ dàng.
_"Kh-Không không, ổn cả mà. Dù sao thì nếu anh hiểu ra rồi thì đừng đập cửa nhà chúng tôi nữa!"
Sau khi nhìn thấy thái độ của bọn họ quay ngắt 180 độ, tôi bỗng có cơ hội trở nên ngạo nghễ.
_"Thật đấy, nhờ cô mà danh tiếng của tôi như một 'bậc thầy trị thương' xém nữa đã bị lấy đi rồi! Nhanh lên và xin lỗi cả tôi nữa! Đó là cái tên mà mọi người ở đây trao cho tôi! Đừng có lấy luôn công việc của tôi chứ!"
Aqua trở nên kiêu ngạo và ngay lập tức đề nghị họ xin lỗi cô ấy. Mà hình như nếu tôi không lầm thì mọi người chỉ trao cho cô ta cái tên 'bậc thầy trị thương' vì muốn cô ta giúp sử dụng phép trị thương lên họ thôi....
Darkness đẩy chúng tôi ra và nở một nụ cười dịu dàng
_"Tuy nhiên, nếu mọi người vẫn tiếp tục thực hiện những nhiệm vụ tồn đọng đó vì lợi ích của thị trấn thì đó cũng sẽ là một điều đáng được vinh danh. Trong tương lai mong đượcー"
_"Hah, mấy cái này dễ như ăn bánh thôi! Nó chẳng là gì đáng quan ngại khi so sánh với quỷ tướng cả!"
Megumin đang nằm xuống đất và nhảy vào trong khi Darkness đang nói.
_"“Ha…Hahahaha!”
Ozuma bỗng nhiên cười phá lên.
_"Đúng là một người tuyệt vời! Tôi cá rằng mấy tin đồn về cậu chỉ là do mấy gã ghét cậu dựng lên thôi. Tôi rất xấu hổ khi đã tin họ và đi đến tận đây để khiêu chiến với cậu. Tôi thật lòng xin lỗi cậu..."
_Ồ không, nó ổn cả mà..."
_"Tôi rất xin lỗi. Chúng tôi trông không giống vậy nhưng chúng tôi cũng là những mạo hiểm giả nổi tiếng. Cho nên khi chúng tôi lần đầu nghe những lời đồn về cậu, chúng tôi đã tưởng rằng đó là bọn mạo danh chúng tôi để bú fame. Chúng tôi thật lòng xin lỗi!"
_"Vâng và một trong những tin đồn đó có liên quan đến một chuyện rất quan trọng đối với chúng tôi......
Tôi thận trọng hỏi lại những gì mà Larkness và Megumi nói.
_"cái gì đó rất quan trọng?"
Ozuma gật đầu.
_"Một quỷ tướng tên là Hans đã giết một đồng đội của chúng tôi trong quá khứ. Tôi đã đi rất xa và luyện tập để mong được một ngày đánh bại được hắn ta."
Cái gì thế này, điều ngày nghe như thể là spin off của một mạch truyện chính nào đó vậy.
Nhớ lại thì anh ta có nói rằng mình còn một lý do khác nữa để đến gặp tôi.
Liệu có khi đó là...
_"Kazuma-san, Tôi rất cảm ơn vì đã trả thù cho đồng đội của tôi. Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa thì tôi cần phải đích thân nói chuyện này với cậu."
Nói xong Ozuma cúi đầu xin lỗi chúng tôi.
Ôi trời, tôi biết nói gì đây?
Trong khi chúng tôi đã đến Alcanretia để tận hưởng kỳ nghỉ sau những chuyện đã làm, thì những người này nghe giống như nhân vật chính hơn chúng tôi.
_"...Vậy là cả 4 người các cậu đều trở thành mạo hiểm giả vì cùng một lý do sao?"
Sau khi đã cầu nguyện cho người bạn của bọn họ. Darkness hỏi vậy.
Vâng, cô là hy vọng cuối cùng của chúng ta đấy Darkness
Nhờ cả vào cô đấy, Darkness. Mặc dù lần đầu gặp cô tôi cũng nghĩ rằng cái tên của cô nghe giống Dark Knight, tôi thực sự xin lỗi vì điều đó.
Và Larkness trả lời.
_"Không, Tôi ban đầu là một kỵ sĩ được giao nhiệm vụ bảo vệ lãnh thổ của mình nhưng sau đó tôi đã để chúng rơi vào tay của quân đội quỷ vương. Sau đó tôi đã trở thành một mạo hiểm gỉa để xây dựng lại những gì đã mất và cũng để trả thù cho những người đồng đội của mình đã chết trong cuộc chiến đó."
_"R-Ra là vậy..."
Darkness nói với một giọng đầy tôn trọng.
Chuyện này không tốt chút nào. Không quan trọng mọi người nhì nhận nó như thế nào nhưng rõ ràng là mấy người này đầy chất anh hùng hơn chúng tôi.
Như thể đã đến lượt của mình, Megumi cũng tỏ ra một biểu cảm đau khổ.
_"Về phần tôi... Ông của tôi, người đã trao cho tôi cái tên này là một pháp sư hùng mạnh. Và tôi phải là người nối tiếp di sản của gia đình, tôi...."
_"Thôi được rồi cô không cần phải nói nữa đâu!"
Không đời nào chúng tôi có thể chiến thắng hậu duệ của một pháp sư hùng mạnh phải vật lộn để nối tiếp di sản của ông của cô ấy để lại cả!
_"Tôi rất xin lỗi vì đã để các cậu dính vào nhiều rắc rối."
Ozuma nói rằng họ sẽ tiếp tục chuyến hành trình của họ thay vì trở lại Guild.
Tôi nở một nụ cười với họ như để che giấu việc tôi là một thằng thất bại .
_"Oh, không sao đâu. Người càng nổi tiếng sẽ càng có nhiều kẻ muốn họ gục ngã mà. Nếu cậu có gặp ai đó giống vậy trong chuyến hành trình của mình thì cứ nói cho tôi biết."
Ozuma và nhóm của anh ấy gật đầu vui vẻ với tôi như thể họ sẽ làm thật vậy.
Xin đừng nghiêm túc quá khi nghĩ về nó....
_"Nếu có ai dám nói xấu ân nhân của tôi, tôi sẽ không đời nào để hắn thoát đâu. Nếu có người còn tiếp tục làn truyền tin đồn này, tôi sẽ cho hắn ta một bài học. Mà nghĩ lại thì ở đây có khá nhiều lời đồn về cậu..."
_"Ví dụ như?"
Tôi đúng là một thằng ngu khi lại đi hỏi vậy...
Ozuma nghĩ một lúc.
_"...Vâng ví dụ như cậu đã trói đồng đội của cậu vào xe ngựa và kéo họ đi xung quanh, nhưng không đời nào đó lại là sự thật đâu nhỉ?"
Dừng lại đi...
_"Tôi cũng đã nghe đến việc cậu ăn cắp quần lót của cô bé pháp sư trong nhóm cậu. Nghĩ lại thì cô ấy là đồng đội của cậu và cô ấy trông còn khá trẻ nữa..."
Không... Khoan đã..... Dừng lại đi.
_"Còn có mấy lời đồn thậm chí còn tệ hơn như thế ví dụ như lạm dụng phép thuật một cách bừa bãi để ném rác vào nông thôn chỉ để cho vui, hay phá hủy suối nước nóng của Alcanretia... Th-Th-Thậm chí còn có mấy người đến chỗ tôi và hỏi 'Larkness, cô thích khổ dâm đúng không? Để tôi làm cho cô nhé?' và mấy thứ vô lý như thế. Tất nhiên là tôi đã xử hết bọn đó rồi, nhưng chuyện khổ dâm là sao....?"
Thật sự đấy, dừng lại đi.
_"Nhưng tôi tin rằng trong tất cả những lời đồn này không có gì là sự thật cả!"
Acure nói với chúng tôi bằng một nụ cười thánh thiệnー
ーĐến nước này thì cả bốn người chúng tôi cùng quỳ xuống và thật tâm xin lỗi họ...
-END-