Trans: Keita
Editor/Proofreader: CounterMAN
___
Chap 138: Anh hùng và chúa quỷ - đối mặt .
Cung điện Xaos là 1 lâu đài lớn cũng như vuong quốc này . Mặc dù có thể nói là cung điện nằm ở trung tâm vương quốc, những bức tường cao được dựng xung quanh để bảo vệ lâu đài.
Bên dưới cung điện là 1 dòng sông. Nhưng, nếu ai đó ngã xuống, họ sẽ sớm hiểu đó không chỉ đơn giản là một dòng sông. Dòng sông đó, nối liền với biển, chảy quanh kinh thành.
Tất nhiên, để vào lâu đài, cần phải qua cổng. Nếu bạn cố vào lâu đài từ đâu đó, bạn sẽ bị coi là kẻ xâm nhập, bị bắt, và được 1 vé xuống tù ngồi.
Mặc dù có 1 cây cầu lớn đc tạo ra để đi qua các vùng đất, có 1 người giáp trụ lừng lững đứng canh cổng. Dù nhóm của Hiiro Okamura đã đi qua cầu và đang tiến vào lâu đài, như dự đoán, họ cảm nhận đc nhiều thứ từ ánh nhìn từ người lính.
Điều đó không có gì lạ. Mặc dù Hiiro, người đã đóng góp nhiều trong trận chiến, là 1 ngoại lệ, có những người『Evila』mà họ chưa thấy bao giờ, cũng như người từ tộc khác đã đi qua cổng. Thường thì, họ sẽ bắt giữ những đối tượng đó.
Thêm nữa, những ánh nhìn hướng vào Shuri và Shinobu mang sự thù địch, không hề có 1 sự thân thiện nào. Tuy nhiên, cũng không thể khác được. Sau cùng thì, lần này, con người đã phản bội người『Evila』.
Theo đó, họ đã cùng người『Gabranth』mưu phản để tiêu diệt người『Evila』. Vì con người đã đâm sau lưng họ với sự khinh thường, họ tin rằng hành xử như thế không lạ gì.
Mặc dù không chắc là họ hiểu vị trí của mình hay là họ bị Chúa Quỷ ép làm thế...không, đúng hơn có lẽ là cả 2. Nếu họ không xử lý tình huống cẩn thận, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Do đó, họ có thể tức giận nhưng chỉ có thể thể hiện qua ánh mắt thù địch.
Vì Shuri và Shinobu hiểu những ý nghĩa đằng sau những ánh nhìn đó, họ thất vọng, đôi mắt lộ ra sự lo lắng khi họ đi đằng sau Hiiro.
Qua sự hướng dẫn của người lính, nhóm của Hiiro được dẫn đến《Ruler’s Room》(Đại điện, nơi vua thiết triều). Ở đó, thảm đỏ trải trên sàn, và, đằng xa, là ngai vàng của Nữ hoàng.
Từ chỗ đó là 2 hàng lính được xếp thẳng hàng. Thêm nữa, bên cạnh những người lân cận, những người Hiiro đã gặp trước đây đã tụ họp.
Eveam:「Anh đã đến, Hiiro!」
Người vừa chào đón Hiiro thân thiện là Chúa Quỷ, Eveam. Thông thường, cô sẽ đặt tay lên ngai vàng với cử chỉ xứng đáng, Eveam đang đứng với tư thế như những người khác.
Eveam:「Em xin lỗi. Thực ra, em định đến chỗ anh, nhưng, anh thấy đấy, Marione và những người khác phản đối.」
Marione:「Tất nhiên! Người là Chúa Quỷ. Phải đi ra ngoài chỉ để cảm ơn 1 người, thật là 1 sai lầm với người『Evila』.」
Nghe Marione nói thế, Eveam bĩu môi.
Eveam:「Moo, Marione. Hiiro không chỉ đã cứu ta, mà anh ấy cũng đã góp phần lớn cứu đất nước này. Đó là lẽ tự nhiên khi đối xử lịch sự với anh ấy!」
Marione:「Ư……có lẽ thế, nhưng...」
Marione đã chứng kiến cảnh Eveam bị thương nặng nhưng được hồi phục ngay lập tức, nên không thể phản đối được nữa.
Shublarz:「Ta đã nghe từ Nữ hoàng, cậu biết đấy~, cậu rất mạnh, phải không?」
Thấy Shublarz trả lời bằng giọng gợi cảm khi đung đưa ngực *purun*, má Liliyn nhăn lại.
Lyliyn (Bộ ngực bò sữa đó là sao chứ……cô ta nhét gì đó vào sao? Không, chúng là thật thật. Nếu không phải, thì mình…).
Hiiro:「Mấy cái đấy tôi không quan tâm.」
Đó là khẩu hiệu của Hiiro. Hiển nhiên, mọi người cứng đờ với đôi mắt mở to.
Hiiro:「Cô đã chuẩn bị xong bữa ăn rồi, nhỉ? Vậy thì nhanh ra ăn thôi. Tôi đói rồi.」
Đó là sự khác biệt của cậu, ‘thái độ’. Ngay cả Marione cũng ngớ người ra. Tuy nhiên, chỉ Eveam và Aquinas chùng má xuống.
Đó là do họ đã rõ tính cách của Hiiro, mặc dù họ đã hơi khó chịu 1 thời gian ngắn.
Eveam:「À, phải rồi. Bữa ăn sẽ được chuẩn bị xong nhanh thôi. Nhưng, trước đó, anh có thể giới thiệu những người bạn đồng hành của mình chứ, Hiiro?」
Hiiro:「Tôi không quan tâm lắm, nhưng có 2 người không phải, cô biết chứ?」
Eveam: 「……Nn? Eh? Không phải? Là sao……」
Eveam hỏi lại khi nhìn sang, Shuri và Shinobu đứng trước Hiiro và quỳ xuống.
Shuri:「Thật vinh dự khi gặp ngài ở đây, thưa Chúa Quỷ. 」
Dù Shuri nói như thế, cô chắc chắn đang run. Giọng cô đầy chát chuá và căng thẳng. Có thể thấy cô đang căng thẳng cực độ.
Khi thấy 2 cô gái ngẩng mặt lên, căng thẳng đến với không chỉ Eveam, mà với từng người trong《Cruel》.
Marione:「C-cái-!? L-lũ khốn các ngươi là anh hùng!?」
Khi Marione hét lên, những người lính lập tức vây quanh nhóm Hiiro.
Hiiro: (Đúng như mình nghĩ, nó sẽ thế này......và rồi)
Hiiro đang nghĩ điều gì sẽ xảy ra - không, cậu đã thừa nhận rằng 2 cô gái không thể sống sót được.
Marione:「Thế này là sao, Áo choàng Đỏ! Tại sao lũ Anh Hùng lại ở đây! ……」
Khi sự khát máu của Marione ập đến Hiiro, Nikki đứng ra trước bảo vệ Hiiro còn Mikazuki cuống quít bám chặt áo cậu.
Nikki:「Thế ông định làm gì? Nếu ông muốn làm hại Shishou, tôi sẽ không tha thứ desu zo!」
Nikki nhìn Marione với sự thù địch.
Marione:「Con nhãi ranh……」
Shuri:「Khoan đã-!」
Tại thời điểm đó, Shuri hét lên.
Shuri:「Làm ơn……làm ơn hãy nghe chúng tôi thưa ngài, Chúa Quỷ.」
Marione:「Sao ngươi có thể……」
Eveam:「Marione, im lặng chút đi.」
Marione:「N-nhưng, thưa Nữ Hoàng, chúng là Anh Hùng!」
Eveam:「Không sao hết, đây là lệnh.」
Eveam khiến Marione im lặng với chỉ ánh mắt. Tiếp theo, cô nói khi nhìn Shuri.
Eveam:「Ta tin Hiiro. Họ đã theo Hiiro đến đây. Ta tự hỏi tại sao.」
Dù Eveam nhìn Hiiro, cậu chỉ khoanh tay nhắm mắt. Điều đó cho thấy Hiiro không định trả lời. Sau khi nhìn Hiiro, Eveam lần nữa nhìn sang Shuri.
Eveam:「Cô, cô nói là có chuyện muốn nói?」
Shuri:「Vâng.」
Eveam:「Nói đi.」
Shuri:「Cảm ơn……rất……nhiều……」
Tuy nhiên, Shinobu, người cũng đang quỳ xuống, thấy được thể trạng Shuri đang rất tệ. Thêm vào việc vết thương trước đấy của cô vẫn chưa lành, Shuri đang phải chịu sát khí từ xung quanh trong bầu không khí căng thẳng, khi mà họ có thể bị giết bất cứ lúc nào.
Không lạ gì nếu người đó kiệt quệ cả về thể chất và tinh thần. Hơn nữa, đúng ra, Shuri không có sở hữu tính cách cho phép cô tự giải oan trong tình huống như thế này. Dễ dàng hiểu được trong cô đang có sự đấu tranh tinh thần kịch liệt.
Nghĩ vậy, Shinobu đặt tay lên vai Shuri.
Shuri:「Shinobu……-san?」
Shinobu:「Mình sẽ lo phần còn lại. Cậu lùi lại đi.」
Shuri:「N-nhưng……」
Shinobu:「Mình cũng đã có cách giải quyết, cậu biết đấy?」
Shuri:「……」
Shinobu:「Nên……làm ơn nhé?」
Shuri:「…………mình hiểu. Cậu lo nốt nhé.」
Và Shinobu bắt đầu nói.