Trans : Keita Ichirou
Editor/Proofreader: CunterMAN
___
Chapter 140: Cách đối xử với các anh hùng
Trong khoảnh khắc, mọi người im lặng. Liliyn chỉ thở dài dù cũng ấn tượng, trong khi giọng Nikki vang lên, “Ooh~! Dạng đó của Shishou là tuyệt nhất!”. Ngay sau đó, Mikazuki nói, “Yeah yeah! Hình dáng ban đầu của Chủ nhân là nhất!”
Ngay cả Aquinas cũng hoàn toàn ngạc nhiên trước lời nói và hành động của Hiiro, đến nỗi anh ta đứng ngay đơ không chớp mắt.
“C-c-c-cái…….” (Eveam)
Eveam lắp bắp nói không nên lời. Khi đó, sát khí dày đặc toả ra từ Marione, và ngay khi ông chuẩn bị đưa tay phải về phía Hiiro
Gatsu!
Aquinas đã giữ nó lại trước khi Marione kịp nhận ra.
“Cái-!? Aquinas, tên khốn!” (Marione)
Vừa ra lệnh cho Aquinas bỏ tay ra, ông cố thoát khỏi tình trạng bị ngăn cản.
“Tên khốn nhà ngươi! Sao ngươi cản ta! Hắn là 1『Humas』, ngươi nhìn thấy rồi đấy! Hắn đã âm mưu với đám Anh hùng và mang chúng tới đây đệ ám sát bệ hạ!” (Marione)
Những nguời lính xung quanh giật mình trước lời của Marione, và họ bắt đầu nhìn Hiiro với sát khí rõ rệt.
“Uu~ Em sợ……” (Mikazuki)
Mikazuki căng thẳng bấu vào áo Hiiro. Nikki, với sự trẻ con, nói, “Kẻ thù của Shishou cũng là kẻ thù của ta!” khi đứng thủ thế.
Khuôn mặt phởn chí, lạc quan lúc trước của Silva chuyển thành sự dữ tợn. Liliyn vẫn mỉm cười xem quan sát việc như thường lệ, trong khi Shamoe vẫn ở sau lưng cô, kêu lên “Fueeee” sợ hãi.
“Thưa bệ hạ! Ta nên bắt họ ngay lập tức!” (Marione)
“T-ta không thể làm thế!” (Eveam)
“Cái-!? Tại sao!?” (Marione)
“Đ-đúng anh ấy là 1『Humas』, điều đó nói lên tại sao anh ấy đi cùng Anh Hùng. Ta cũng ngạc nhiên với việc anh ấy được triệu hồi, nhưng, nếu đúng như thế, thì anh ấy đến từ thế giới khác. Dường như anh ấy bị buộc triệu hồi bởi Vua của Victorias. Nếu ngươi nghĩ về nó, thì Hiiro là nạn nhân của chuyện đó!” (Eveam)
“Mu-muu. N-nhưng cũng có thể đó là sự lừa đảo để lừa bệ hạ!” (Marione)
“Không đúng.” (Aquinas)
Marione quát Aquinas người vừa xen vào.
“Ý-ý ngươi là gì? Ngươi có bằng chứng không?” (Marione)
“Mắt ta có thể nhìn thấy sự thật. Ông biết điều đó, đúng chứ? Không thể trả lời sai sự thật với câu hỏi của ta. Những gì Hiiro đã nói, không nghi ngờ gì nữa, là sự thật” (Aquinas)
Aquinas quay sang, nhìn Hiiro.
“Và Marione, nếu ông định làm gì lúc đó, ông có thể không dễ gì làm được đâu” (Aquinas)
“Ngươi vừa nói gì…?” (Marione)
Nếu Marione tấn công lúc đó, Hiiro đã chuẩn bị nhiều cách để đấu với ông ta. Khi cho tay vào túi, cậu giữ ma thuật trên ngón tay. Bằng cách đó, Hiiro đã chuẩn bị phản ứng với mọi tình huống có thể xảy ra.
Vì Aquinas đã, không, không chỉ Aquinas, mà cả Eveam nữa, họ đã nhận ra điều đó, họ không muốn có đánh nhau xảy ra ở đây.
Chắc chắn là vì họ biết sức mạnh thực sự của Hiiro và họ không muốn điều đó xảy ra. (CounterMAN: đánh nhau thật thì team Hiiro cân cả vương quốc :v )
“D-dù gì, ta sẽ coi những gì Hiiro nói là sự thật! Marione, dù anh ấy là con người, ta nợ anh ấy 1 lần! Nếu ngươi làm anh ấy bị thương, ta sẽ trừng phạt ngươi. Thế nên làm ơn, tin ta và cho ta thời gian.” (Eveam)
“…….đã hiểu. Tuy nhiên, nếu hắn định làm gì xấu xa, thần sẽ dùng tất cả sức mạnh để giết hắn, okay?” (Marione)
Nói xong, Marione bắt đầu lườm Hiiro với ánh mắt sắc nhọn hơn. Nhưng, ngay lúc đó-
“Mấy người nói chuyện xong chưa? Chưa thì tiếp tục nói đi? Tôi chỉ đến để ăn thôi. Nhanh kết thúc chuyện này đi.” (Hiiro)
“U-umu. Em xin lỗi Hiiro. A-anh sẽ phải chờ chút nữa. Nó đang được chuẩn bị rồi.” (Eveam)
“Geez, sự thiếu chuẩn bị cũng có giới hạn chứ.” (Hiiro)
Trước câu nói và thái độ hoàn toàn thoải mái của Hiiro, Marione nghiến răng, còn những người lính thì sốc khi nhìn Hiiro.
1 số thì thầm thán phục cậu khi phá vỡ sưự bình tĩnh của 1 trong những thành viên《Cruel Brigade》đến mức này.
Bất ngờ, Aquinas thở dài và nói.
“Nhưng mà, phép hồi phục 100% và dịch chuyển tức thời , gây nổ lớn và tự biến thành sét, và giờ là biến hình? Sự tồn tại của cậu đúng là quá ngạc nhiên đấy.” (Aquinas)
“Làm như ông nói được ấy. Không phải ông có khả năng tạo kiếm với《Mắt Quỷ》sao, và là người sử dụng phép thuật độc nhất à?” (Hiiro)
Thật ra, cậu biết Aquinas là người dùng ma thuật bóng tối khi xem《Trạng thái》của anh ta, nhưng nhận ra sẽ khá phiền phức nếu cậu tiết lộ nó ở đây. Do đó, Hiiro cố tình đưa ra lời giải thích sai lệch đi.
Tuy nhiên, những người lính xung quanh đều căng thẳng trước ngôn từ của Hiiro. Họ đều hiểu rằng. Ai là người mạnh nhất vương quốc này. Nhưng, không ai có thể nói chuyện bình thường với ngài ấy với thái độ kiêu ngạo thế được.
Vậy mà, Hiiro thản nhiên nói không hề sợ hãi. Những người lính nìn thở, căng thẳng khi nhìn cảnh tượng Hiiro và Aquinas nhìn nhau, thắc mắc họ có bất ngờ đánh nhau không.
“……Fu, cậu đúng là thú vị.” (Aquinas)
“Đừng nhìn người khác rồi cười, Tóc-đỏ.” (Hiiro)
Trước nụ cười bất ngờ của Aquinas, mọi người trở nên sốc. Sau cùng thì, rất hiếm khi nhìn thấy anh ta cười trước bất cứ thứ gì.
Bỏ qua họ, Aquinas tiếp tục.
“Tuy nhiên, cậu nói cậu được triệu hồi, nhưng nó nghĩa là cậu cũng là anh hùng như họ?” (Aquinas)
Mọi người lại nhìn Hiiro.
“Thường thì, tôi sẽ nói tôi không có nghĩa vụ phải trả lời ông, nhưng sẽ khá phiền nếu cứ để mấy người hiểu lầm như vậy. Tôi nghĩ để có lời giải thích trung thực……cô nói đi.” (Hiiro)
“M-mình!?” (Shinobu)
Hiiro chợt nhìn Shinobu khi chỉ định cô, nên cô lắp bắp trả lời, vì cô không ngờ mình sẽ bị gọi bất ngờ như thế.
“Trình bày về nó sẽ phiền lắm, và mấy người đến đây là để gây dựng lòng tin của họ đúng chứ? Vậy làm đi.” (Hiiro)
Cô nhìn Hiiro nhắm mắt khoanh tay lần nữa, đưa ra vẻ mặt là sẽ không nói gì thêm.
“……cảm ơn Okamura-cchi.” (Shinobu)
Cô thì thầm. Cô thấy biết ơn vì Hiiro đã nghĩ cho họ, và cho họ cơ hội để nói. Thêm nữa, nếu họ có thể chứng minh mối quan hệ với Hiiro, sẽ dễ dàng gây dựng sự tin tưởng từ người Evila hơn.
Mặc dù cô nghĩ vậy, với Hiiro, nó thực sự quá phiền phức để giải thích. Vì cậu nhận ra họ không biết những thông tin mà sẽ làm cậu không thoải mái nếu biết, cậu chỉ tự cho rằng mình không cần nói nữa.
Tiếp đó, Shinobu nói với Eveam và người khác về việc Hiiro là con người ở cùng thế giới với họ, và cậu đã rời đi theo cuộc hành trình mới như thế nào sau khi đưỡc triệu hồi. Thêm vào đó, cô nhắc đến họ đã gặp lại nhau như thế nào sau thời gian dài khi ở đất nước này, và bị Hiiro thuyết giáo thế nào.
“Ta hiểu, vậy Hiiro đã giải thích tình hình đúng sự thật, và 2 người cảm thấy không tốt nếu tiếp tục như vậy, nên mới đến đây. Ta nói đúng chứ?” (Eveam)
“Vâng.” (Shinobu)
Cô thật thà trả lời Eveam.
“……Ta hiểu tình huống của cô. Và như thế, đến đây, và nói lên hoàn cảnh của mình, cô muốn ta làm gì đây?” (Eveam)
“……..Chúng tôi sẽ theo quyết định của bệ hạ.” (Shinobu)
“………các cô nghiêm túc chứ? 2 người vẫn là anh hùng, và người『Evila』là kẻ thù tự nhiên của mấy người. Và rồi, cô muốn sự quyết định của ta, quỷ vương đứng đầu vương quốc『Evila』?” (Eveam)
“Vâng.” (Shinobu)
“Cô không nghĩ ta sẽ chắc chắn giết cô sao?” (Eveam)
“……không, chúng tôi đã nghĩ về điều đó. Nhưng, chúng tôi quyết định đây là điều tốt nhất chúng tôi có thể làm. Dù chúng tôi chưa thực sự hiểu chiến tranh đau đớn và đáng sợ như thế nào, sự thật chúng tôi đến đây với tư cách đồng đội của phe thiện.” (Shinobu)
“………”
“Chúng tôi bị tách khỏi đồng đội, thuyết giáo bởi Okamura-cchi, và cuối cùng nhận ra chúng tôi đã sai. Nhưng, điều đó chính là lý do chúng tôi không thể ngồi yên mãi. Nếu làm thế, bản thân chúng tôi sẽ thấy, điều đó, là sai lầm.” (Shinobu)
Lắng nghe Shinobu, Eveam khẽ nhắm mắt. Cô không còn cảm thấy 2 cô gái trước mặt là mối nguy hiểm nữa.
Nhưng, trong sự kiện này, cô đã thấy hàng loạt sự phản bội. Đã đến lúc cô không thể tin người dễ dàng nữa. Sẽ đơn giản hơn nếu cô tin họ, và đối xử với họ mềm mỏng hơn. Thế nhưng, nếu cô làm vậy, mọi người xung quanh chắc chắn sẽ phản đối.
Cô đã nghe từ Ornoth rằng 2 cô gái không làm bị thương người『Evila』nào, nhưng kể cả thế, vị trí của 1 ‘anh hùng’ là quá lớn. Dù họ có đến khi cúi đầu, Eveam thấy rằng sẽ sai lầm nếu không đưa ra cho họ 1 hình phạt nào.
“………Ta hiểu những gì cô muốn nói. Ta đã nhận được sự chân thành của cô. Tuy nhiên, 2 cô vẫn chưa hoàn toàn hiểu vị trí của mình.” (Eveam)
Nghe Eveam nói vậy, cơ thể Shinobu run lên. Bên cạnh cô, dù đã ngậm miệng, khuôn mặt Shuri trở nên hơi tệ đi.
“Hẳn 2 cô không nghĩ mình sẽ được cho đi mà không nhận bất cứ hình phạt nào?” (Eveam)
“……vâng.” (Shinobu)
Dù cô trả lời yếu ớt, đó là tất cả những gì cô nói được.
“Nhưng, ta không cần mạng sống 2 cô.” (Eveam)
Nghe vậy, cảm giác bị áp bức nguôi đi. Nhưng, Marione có vẻ ngạc nhiên, khi ông lắc đầu liên tục.
“Ta chắc chắn 2 cô đang có việc rất muốn làm ngay, nhưng ta e sẽ không thể để các cô làm dễ dàng như thế.” (Eveam)
“……vâng.” (Shinobu)
Thật sự mà nói, họ muốn lập tức đi tìm nhóm Taishi, nhưng hiểu rằng điều đó bây giờ là không thể, nên họ im lặng.
“Từ hôm nay, 2 cô sẽ sống dưới sự giám sát của ta 1 thời gian. Đừng lo, ta sẽ không giam 2 cô trong tù. Vị trí của cả 2 sẽ tương tự những tù nhân chiến tranh. Nó có thể hơi nhỏ, nhưng ta sẽ cho 2 cô 1 phòng đơn để ở. Có phản đối gì không?” (Eveam)
“……không.” (Shinobu)
Họ không thể phản đối. Mà cho dù có, họ cũng không thể nói. Họ đang ở vị trí mà họ đã được phần nào thoát khỏi việc ở tù, nhưng họ không thể ngờ sẽ được cho 1 căn phòng.
Hiiro đã nói, nhưng Shinobu cảm thấy vị Chúa quỷ này quá nhẹ nhàng. Nhưng, cô biết ơn cho trái tim mềm mỏng đó đã cứu họ.
“Đưa 2 người họ đến phòng khách Tháp B” (Eveam)
Khi Eveam nói thế, những người lính xuất hiện và làm theo. Thế nhưng, vào thời điểm đó, Shuri đột ngột ngã gục.
“Shuri-cchi!?” (Shinobu)
Shinobu đỡ lấy cô và cố lay gọi Shuri trong hốt hoảng.
“Ch-chuyện gì vậy?” (Eveam)
Eveam mở to mắt trước tình huống bất ngờ này.
“Thể trạng cô ấy khá tệ. Lần đầu tôi gặp cô ấy, cô ấy là người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi tình hình chiến tranh xung quanh.” (Ornoth)
Người vừa nói là Ornoth.
“Ta hiểu, được rồi. Gọi đội y tế và để họ chăm sóc cô ấy.” (Eveam)
“C-cảm ơn bệ hạ rất nhiều!” (Shinobu)
Shinobu rất biết ơn sự giúp đỡ của Eveam.
“Đó là vì ta không thể cho phép tù nhân chiến tranh của ta chết được. Thế nên cô nên nghỉ ngơi đi. Chừng nào cô còn ở đây, ta sẽ không cho ai làm hại cô.” (Eveam)
Shinobu cảm ơn cô lần nữa, những người lính mang cáng đến rồi đặt Shuri lên. Sau đó, 2 người họ cùng nhau đi đến Tháp B