Con quái vật, bị đẩy lùi về sau một chút, rống về phía Camus
Desert Monster[ Guraaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! ]
Vì mọi thứ không như nó muốn, con quái giận dữ, nổi điên lên. Và như để biểu lộ tình trạng hiện tại của mình, nó phô chiếc đuôi của mình ra, quơ qua lại một cách mạnh bạo.
Camus [ Chú không sao chứ? ]
Jin-u [ T-tù trưởng……Tôi xin lỗi. ]
Jin-u nhăn mặt lại vì đau đớn. Gã nói xin lỗi, nghĩ rằng mình đã gây ra rắc rối.
Hiiro [ Này, gì kia? ]
Nghe thấy tiếng của Hiiro, cả hai liếc về hướng con quái đứng, và ngỡ ngàng trước cái cảnh mà họ nhìn thấy.
Desert Monster[ Gurururururu! ]
Bằng cách nào đó, phần đuôi bị đứt của con quái đã mọc trở lại.
Hiiro [ Này này, nó còn có thể tự tái tạo nữa hả? Có vẻ mấy cách bình thường không có tác dụng rồi nhỉ. ]
Silva [ Tiếp theo nên thế nào đây, Hiiro-sama? ]
Hiiro [Xem nào, tôi có ý tưởng này trong đầu, nhưng mà……]
Thực sự thì, nếu mục tiêu chỉ là giết nó, Hiiro như nào đó có thể xử lí một mình. Tuy nhiên, trong trường hợp này, cậu phải kìm lại, chỉ làm một người hỗ trợ vì tù trưởng của bộ lạc『Ashura』,Camus,mới là người đáng ra nên hạ con quái.
Silva [ Như tôi nghĩ, chúng ta sẽ chỉ hỗ trợ Camus-dono cho tới hết trận chiến? ]
Hiiro [ Hou, ông cũng hiểu vấn đề nhỉ, Jii-san. ]
Silva [ Nofofofofo! Vậy thì, hãy ráng làm tốt nhiệm vụ đó nào! ] (Ichime: ráng kìm lại, không được ngứa tay :3)
Ngay lúc đó, phần bóng dưới chân Silva quặn quẹo lại, rồi bay lên bàn tay ông ấy, và biến dạng thành, thứ có vẻ như, một con dao ăn.
Silva [ Đi nào! Chaotic Butler toss! ] (Quản gia Hỗn loạn phóng)(Counter: đến quỳ phong cách đặt tên skill của lão tác giả)
Silva bay lên cao, một cơn mưa dao xuất hiện, nhắm xuống con quái vật. Tuy nhiên, bức tường cát lại vật chất hóa một lần nữa, chặn hết lại.
Song song đó, Hiiro tiến đến chỗ Camus và nói nhỏ.
Hiiro [ Nghe này – giống như lần trước, Tôi sẽ khiến đống cát quanh nó trở nên mềm hơn. Và rồi đòn của cậu sẽ có thể xuyên qua thân nó. Mặc dù đống cát quanh cái đuôi là cả một vấn đề, nhưng chúng ta không nhất thiết phải đánh vào chỗ đó.Hãy ráng dồn hết sức đâp vỡ cái lõi của nó.]
Camus [ ……Hiểu rồi. ]
Rời tay khỏi Jin-u, Camus liếc nhìn con quái với ánh mắt sắt nhọn.
Hiiro [ Khi tôi ra hiệu, tiến lên ngay. ]
Camus [ Được. ]
Mặc dù Silva vẫn đang tấn công, khi mà bức tường cát đột ngột sụp đỗ, con quái đã biến đi đâu mất.
Silva [Hử?]
Nhận ra được tình hình, Silva nhíu mày lại.
*Dobaa-!*
Silva [ Chuyện gì thế!? ]
Con quái vật, bằng cách nào đó, đã nhảy lên trời, chỉ ngay phía dưới Silva, cơ thể vẫn còn ở trên không. Có vẻ vừa nãy con quái đã chui mình xuống cát. Chiếc ngòi trên đuôi nó đâm xuyên qua người Silva.
Silva [ Muu! ]
Kể cả Hiiro cũng tròn mắt nhìn cảnh tượng đang diễn ra. Cái ngòi của con quái cũng giống như cái của Mad Scorpion vậy. Cái ngòi sau khi đâm vào người, sẽ tiết ra một chất độc làm tê liệt toàn bộ cử động của con mồi. Sau đó, con Scorpion sẽ từ từ xơi con mồi. Một chiếc ngòi y như vậy hiện đang đâm xuyên qua người Silva.
Đương nhiên, Camus ngay lập tức muốn lao ra cứu Silva. Tuy nhiên, Hiiro lấy tay ngăn cậu lại.
Camus [ Hiiro……? ]
Hiiro [ Yên đó. ]
Camus [ Nhưng……Jii-chan đã…… ]
Hiiro [ Nghe này……yên lặng và quan sát đi. ]
Camus nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu cái Hiiro vửa nói là ý gì. Tại sao cậu không nên đi cứu một đồng đội bị thương? Mặc dù cậu nghi hoặc hành động của Hiiro, Camus nhìn lên, quan sát Silva và con quái vật.
Desert Monster[ Gururururu! ]
Silva [ Gufu….uh… uu… ]
Nhìn Silva như đang trải qua một cơn đau đớn dữ dội vậy. Nhìn cảnh đó, người ta sẽ nghĩ rằng con quái đã xử được ông rồi. Tuy nhiên, ông ấy đột nhiên nắm lấy cái đuôi .
Desert Monster[ ……? ]
Silva [ Ku……..Nofofo, mày nghĩ là ta đã xong rồi chứ gì? ]
Silva, người vừa nãy còn tỏ ra đau đớn, thở khó nhọc.
Silva [ Giờ ta nên giải quyết cái thứ nguy hiểm này nhỉ? ]
Nói vậy, Silva nâng tay phải lên, trôngnhư thể đang nâng một ly rượu thủy tinh vậy. Theo đó, một khối cầu đen ngòm xuất hiện giữa lòng bàn tay ông, đường kính khoảng 20cm. Tiếp theo, ông nắm chặt cái đuôi với tay trái của mình. Và cuối cùng, khối cầu biến mất, như thể bị cái đuôi hoàn toàn hấp thụ vào vậy.
Silva [ Pool Ball…… ] (Cầu bóng đen)
Khoảnh khắc đó, Một hình chữ nhật mỏngxuất hiện ngay chỗ khối cầu bị hấp thụ. Chắc chắn đó là từ khối cầu vừa rồi.
Hình chữ nhật đen đó nhanh chóng bay tới, cắt xuyên qua lớp giáp của con quái. Như là cắt giấy bằng dao rọc vậy. Một lần nữa, Cái đuôi của con quái lại rời ra khỏi cơ thể.
Desert Monster[ Gura-!? ]
Silva [ Xin lỗi nhưng ta không nhận cái ôm này đâu, làm ơn tránh xa ra chút. ]
*Buuuun!*
Hình chữ nhật đen bỗng biến trở lại thành một khối cầu, sau đó như một quả đạn pháo bắn mạnh đi.
*Doga-!*
Quả cầu tông mạnh vào bụng con quái, khiến cơ thể nó uốn cong về phía trước. Con quái vật ra vẻ ngỡ ngàng. Cơ thể nó bị dộng thẳng xuống mặt đất, không thể phản kháng.
Silva, người vừa nãy bị chiếc ngòi đâm xuyên qua, thờ ơ rời đi.
Hiiro [ Này, không ông bị cái gì đó ghim vào bụng sao? ]
Silva [ Ô? Tôi thật lơ đãng mà. ]
Silva nhẹ nhàng rút cái đuôi ra khỏi người, quăng nó xuống đất.
Hiiro [ Heh, rốt cuộc ông vẫn ổn đấy chứ!]
Silva [ Xin lỗi nhưng tôi nghĩ mình không ổn đâu. Có cái lỗ trên bộ đồ của tôi đây này… ]
Hiiro [ …..Ông có bị thương quái đâu…. Thật đấy, cơ thể ông làm từ gì vậy? ]
Silva [ Nofofofofo! Vì tôi là một quản gia mà! Nofofofofo! ]
Nói xong, Silva lại trầm xuống. Lí do bởi lát nữa, ông sẽ bị cô tiểu thư đỏng đảnh mắng vì bộ đồ rách rưới này. Trong lúc đó, Camus và Jin-u chớp mắt đầy kinh ngạc nhìn cái sự hiện diện kỳ lạ mang cái tên Silva.
(Ichime: bá quá chứ :v)(Counter : danh hiệu Lolicon bất tử đâu phải để trưng bày :v )
Camus [ Eto…..ông……không sao cả? ]
Camus không thể giữ im lặng nữa, hỏi. Tuy nhiên, Silva, vẫn giữ điệu bộ bình thường của mình, cười đáp.
Silva [ Nofofofofo! Xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng, Camus-dono! Như cậu thấy, tôi vẫn ổn! ]
Nhìn thấy cách Silva lịch thiệp cúi chào như thế, Hiiro thấy không có gì bất thường trong sức khỏe của ông ta cả. Mặc dù cậu không hề ngạc nhiên về cái sự việc không thể giải thích này, vì đã thấy qua rồi, hai người kia lại không như vậy. Dù sao thì, giờ Camus cũng hiểu được tại sao Hiiro lại cản cậu đi giúp Silva.
Camus ( ..Hiiro…..tin tưởng ông ấy…….Có vẻ thật tuyệt vời……. cái chuyện đó )
Khi Camus cảm nhận được sự tin tưởng lẫn nhau giữa hai người, cậu có một chút ghen tị. (Ichime: thật sự là hint quá nhiều đi a …)(Counter: #remove_yaoi_from_story)
Hiiro bỏ qua hai cặp mắt đang mong được giải thích kia, bởi cậu không có thời gian mà ngồi giải thích chi tiết. Mục đích tối quan trọng hiện giờ là tiêu diệt cái thứ nguy hiểm ở trước mặt kia.
Hiiro [ Jii-san, ông có thể phá bức tường cát của nó lần nữa không? ]
Silva [ Nofo? Có thể được! ]
Nói xong, Silva một lần nữa lao về phía con quái vật.
Hiiro [ Nghe này, tôi sẽ nói lại lần nữa. Khi ông ấy xong, chúng ta sẽ có một cơ hội. Nhanh nhất có thể….Giết nó. ]
Camus [ u….un ]
Cậu nuốt nước bọt, rồi gật đầu.
Ngay khi nhận được câu trả lời, Hiiro tập trung phép thuật vào ngón tay.
|Tracking| |索敵| (Theo dõi)
Hiiro ( Với cái này, dù nó trốn đi đâu mình cũng có thể mò ra. )
Để đỡ lấy đòn mưa dao của Silva, con quái vật một lần nữa tạo một bức tường cát, đúng như kế hoạch. Theo sau đó, nó lại một lần nữa chui xuống cát, biến mất. Tuy nhiên, lần này, Hiiro có thể cảm nhận được vị trí của con quái. Giống như là, mắt cậu có thể dựa vào nhiệt năng từ cơ thể mục tiêu mà tìm ra vị trí vậy. Hiiro nhận ra rằng nó đang di chuyển xuyên qua cát với một tốc độ cực nhanh. (Counter: móa, Thermal Sight của Predator à :v )
Hiiro [ ..Được rồi. ]
Hiiro nhanh chóng viết ra một từ, chờ đợi thời khắc con quái trồi ra khỏi cát. Sau đó, Hiiro, như biết trước, nắm chặt bàn tay lại. Và,
zuba!
Ngay khoảnh khắc con quái vật lòi đầu ra, Hiiro biến mất. Liền đó, cậu lập tức xuất hiện ngay bên con quái. Cậu đã dùng chữ |Transfer| |転移| (Dịch chuyển),chữ hai từ mà cậu đã chuẩn bị trước đó. Cậu rất cảm ơn cái khả năngcủa lvl 80,nó cho phép cậu ngay lập tức kích hoạt |Two-Word Chain|mà không cần phải viết ra ngay lúc đó.
Con quái vật tròn mắt ngạc nhiên khi vừa trồi lên đã thấy Hiiro ở ngay đó. Tiếp đó, Hiiro đưa ngón tay về phía con quái vật. Hiiro bắn ngay một từ khác mà cậu đã viết trước đó vào con quái. Bình thường, nhắm trúng một đối thủ với tốc độ nhanh như thế sẽ rất ư là khó khăn, tuy nhiên, con quái hiện giờ đang lơ là phòng bị. Tình huống hiện giờ giống như một chiếc xe đang không thể dừng đột xuất vậy. (Ichime: lực quán tính :3)
Hiiro ( Nói cách khác, nó không thể tránh được! )
Hiiro kích hoạt ngay hiệu ứng của từ mà cậu đã bắn vào con quái. Cậu đã dùng |Soft||柔| (Mềm) – từ mà cậu đã dùng trước đó. Với nó, khả năng phòng thủ của bộ giáp cát đã được vô hiệu hóa.
Hiiro [ Tiếp theo sẽ là cái này! ]
Mặt sau bàn tay Hiiro sáng lên,cậu lại kích hoạt thêm một chữ mà cậu đã chuẩn bị trước đó bằng ||Word Magic||.
|Colossal Strength| |剛力| (Sức mạnh khổng lồ)
Cậu cảm thấy sức mạnh đang tích tụ vào tay phải mình.
bakiii-!
Hiiro đấm ngay vào mặt con quái vật, khiến nó kêu lên đau đớn, như thể thịt nát xương tan. Con quái bị đấm bay đi, kéo theo một đường máu.
*dosun-!
Nó đâm sầm xuống đất, tạo thành một vũng cát lớn. Với việc bộ giáp cát đã bị vô hiệu hóa, cùng với việc đòn đánh được |Colossal Strength| gia tăng sức mạnh, con quái đã lãnh một cú rất thốn (Ichime: nó bị giảm DEF, Hiiro tăng ATK => damage cực cao)(Editor : One-punch :v ), dù bãi cát mềm đã phần nào chịu lực giúp nó.
Con quái khó khăn đứng dậy.
Hiiro [ Thêm nữa này! ]
Hiiro dùng |Air Writing| để viết |Hard| |固| (Cứng) và bắn vào phần cát phía dưới chỗ con quái vật. Giống như lần với Camus, giờ nó không thể điều khiển cát được nữa.
Hiiro [ Bây giờ! Mau! ]
Hiiro hét về phía Camus đang đứng chờ tín hiệu ở gần đó. Nghe tín hiệu, Camus nhíu mày, nắm chặt hai thanh katana trên tay.
Camus [ ….Cha ]
Từ vị trí hiện tại, Camus xông vào con quái với tốc độ tối đa. Cái lõi của con quái vật đập ngay vào mắt cậu. Theo như Hiiro suy nghĩ, bộ giáp cát hiện giờ xem như đã không còn đáng lo nữa. Và, con quái giờ đã không thể dùng cát tạo tường chắn vì hiệu ứng của từ |Hard| |固|. Nếu Camus phản ứng trễ hơn, cậu ấy sẽ có thể bị thương. Nhưng, nếu cậu ấy hành động ngay lúc này, Camus chắc chắn sẽ hạ được nó.
Camus [ ……giết….Mình sẽ giết nó. ]
Trong khoảnh khắc đó, câu hỏi [Ai là người cậu sẽ giết?] xuất hiện trong đầu cậu. Theo đó, khuôn mặt tươi cười của cha cậu hiện ra. Một cảm giác hoài niệm tràn vào cậu.
Camus [ …..Cha……? ]
Mọi người đều nghĩ mọi chuyện đã xong. Nhờ vào kế hoạch của Hiiro, họ đã chuẩn bị rất chu toàn. Mặc dù Jin-u có bị thương đôi chút, không ai bị giết cả. Trên hết, giờ họ đã không cần lo về con quái vật tai họa này nữa.
Đứng phía xa quan sát, những người khác trong bộ lạc 『Ashura』 đã rất tự tin về chiến thắng……………cho đến lúc này.
Mọi người, không tự giác, bỗng nhiên cứng đờ. Một cảnh tượng không lường trước được phản ánh trong đôi mắt của họ.
Hiiro [ Tên ngốc đó! ]
Hiiro là người duy nhất, sau khi thấy được cảnh tượng đó, đã…mà thật ra thì, Hiiro không thể không phàn nàn với tác giả (Ichime: nghĩa đen luôn nhá!) về cái cảnh tượng trước mắt này.
Bởi vì ngay cạnh lõi của con quái vật, cặp katana đã dừng lại. Nhìn kĩ lại, con quái vẫn đứng đó. Mặc dù nhìn không có vẻ gì là con quái đã ngừng đòn tấn công lại cả. Mà đúng ra, Camus đã tự chủ động dừng đòn đánh lại.
Camus [ ku…. ]
Hai thanh katana của cậu run lên một chút. Không, không chỉ là cặp katana, mà toàn thân Camus đều đang run lên. Vẫn giữ tư thế tấn công, cậu ngẩng đầu lên một chút. Mặc dù mắt của cậu vẫn nhắm vào con quái, khuôn mặt Camus đã bị nỗi buồn lấn át.
Camus [ …Tôi không…..làm được. ]
Dường như cũng ngơ ngác với tình cảnh trước mặt, con quái đứng đơ ra.
Camus [ Tại vì…… cha…….mùi của ông ấy vẫn ở đây… ]
Hiiro [ Cậu làm cái quái gì vậy! Nhanh lên! Cho nó một đòn kết liễu đi!]
Hiiro hạ xuống từ trên trời, hét vào mặt Camus.
Camus [ Tôi…..Tôi…. ]
Cậu trả lời. Một giọt nước mắt từ mắt Camus chảy ra.
Camus [ Tôi…..không làm được……Cha… ]
Nhìn thấy giọt nước mắt, con quái vật lùi lại. Khoảnh khắc đó, Hiiro nhận thấy được là sự khát máu của con quái vật đã giảm đi. Tuy nhiên, việc đó cũng chỉ xuất hiện trong tích tắc mà thôi. Sự cuồng nộ và khát máu của lại tăng lên, áp chế cái tình trạng đó.
Tiếp sau đó, cái đuôi đã mọc lại của nó một lần nữa di chuyển, cái ngòi nhằm vào Camus đâm tới. (Ichime: mọc đuôi lại liên tục :v)
Jin-u: [ TÙ TRƯỞNGGGGG!!!!!!! ]
Jin-u ôm chầm vào Camus, nhảy tránh qua một bên. Tuy nhiên, cả hai đã không thể hoàn toàn né được. Lưng của Jin-u đã bị cái ngòi khoét một mảng thịt lớn.
Jin-u [ Guu-! ]
Camus [ Jin-u!? ]
Cả hai ngã xuống đất. Camus dùng thân mình đỡ lấy Jin-u đang ngã xuống.
Hiiro [ Jii-san! Giúp tôi kéo dài thời gian một lúc ! ]
Silva [ Như cậu muốn! ]
Có vẻ như Silva đã hiểu ra được tình hình hiện tại. Ông tạo thêm vài con dao và phóng chúng đi. Nhưng, con quái đã nhảy ra chỗ khác, né đòn.
Hiiro ( Chậc, và như thế, nó đã hoàn toàn hồi phục! )
Con quái vật dường như đã hồi phục sau mấy đòn của Hiiro. Tốc độ của nó đã bình thường trở lại.
Desert Monster[ Gururururu! ]
Nhìn Hiiro và những người khác với ánh mắt giận dữ, con quái vật mở rộng miệng ra và-
*kiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiin!
Nó phát ra một âm thanh với tông cao vút. Khi âm thanh đó lọt vào tai, thì tai như là bị ù vậy, khiến Hiiro có phần khó chịu.
Hiiro [ H-hiểu rồi, đây là..! ]
Ngay lúc Hiiro nhận ra ý nghĩa sau phản ứng này của con quái, rất nhiều âm thanh tương tự phát ra ở vùng xung quanh, đáp lại. Tiếp đó, vùng cát ở hai bên con Desert Monster bị chấn động bởi tiếng rú của con quái. Từ trong đống cát, mấy con quái mới xuất hiện.
Hiiro [ Như mình nghĩ, đây là khả năng gọi tiếp viện của nó! ]
Silva [ Có vẻ là vậy. Dường như bọn chúng từ xa đến, và theo đàn?]
Nó đúng như Silva phân tích. Mặc dù ở một khoảng cách khá xa, họ có thể phát hiện ra bóng quái vật xuất hiện đây đó.
Và để khẳng định thêm, có thể nhìn thấy một số người đang đánh với lũ quái ở phía xa……bọn họ là người bộ lạc 『Ashura』. Đây là tình huống mà nhóm bọn họ đã ít nhiều nghĩ tới. Dù thế, cũng không thể chắc là đám quái tiếp viện đó sẽ không thể tiến qua khu vực bên này.
Hiiro (Maa, Aka-Loli có nói là cô ấy sẽ ra tay nếu có gì xảy ra. Lơ tụi nó đi chắc không sao đâu. Vấn đề chính là……ba tên này.)
Và đương nhiên, một trong số đó là con Desert Monster. Về hai tên còn lại, một là con quái khổng lồ có tên |Gray Golem| (Golem xám). Con còn lại là |Mud Man| (Người bùn), một con quái với cái cơ thể trông như bùn đất.
Bọn họ chỉ mới nghe về mấy con quái này từ bộ lạc『Ashura』. Cả hai đều là quái Rank S. Đúng ra thì, họ đã muốn giải quyết vụ này trước khi con Desert Monster chơi chiêu tiếp viện. Tuy nhiên, giờ đã thành ra thế này, thì phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp để giải quyết vấn đề ngay.
Hiiro [ Jii-san, ông gánh hết giùm tôi trong một lúc được không? ]
Silva [ …Tôi có thể hỏi ngài định làm gì không? ]
Hiiro [ Tôi sẽ cho tên ngốc một câu cảnh tỉnh. ]
Nói ra những lời đó với một thái độ cực kì khó chịu, trên trán Hiiro đã xuất hiện vài tia gân xanh. (Ichime: anh bực rồi nhé :v)
Silva [ Nofofofofo! Ôi trời, ôi trời. Đã vậy, tôi cũng sẽ cố gắng hết sức mình. ]
Với đôi mắt sắt bén, Silva đi ra trước đối đầu với ba con quái vật. Nhìn thấy thế, Hiiro cũng nhanh chóng di chuyển sang hướng khác. Nơi mà cậu đang hướng đến…………là chỗ của Camus.
Nghe thấytiếng của Jin-u, vì bị cái ngòi đánh trúng mà rên lên đau đớn, Camus vô cùng bối rối. Mặt Jin-u tái dần đi, vết thương trên lưng ông càng lúc càng nặng.Dòng máu đỏ thầm cũng bắt đầu từ vết thương rỉ ra.
Camus [ Jin-u……Tôi……Tôi…… ]
Rất rõ ràng, việc Jin-u bị thương như thế chính xác là lỗi của Camus. Hiện giờ, bị rối loạn giữa việc không thể làm gì cho Jin-u và việc đứng lên chiến đấu trong lòng Camus đang vô cùng hoảng loạn.
Giây phút đó, Hiiro tiến tới. Nghĩ rằng Hiiro có thể làm gì đó, Camus ngẩng đầu lên.
*Baki-!*
Tuy nhiên, trước khi nhận ra, mặt Camus méo đi, má cậu nhức nhối, và cát tràn vào miệng cậu. Camus nhận ra là mình hiện giờ đã ngã xuống đất. Thêm nữa, Hiiro chính là người đã đấm thẳng vào mặt cậu. (Ichime: Oh oh ohhhhh!!!)
Chậm rãi đứng lên, Camus đơn giản nhìn Hiiro, mắt trợn tròn. Khuôn mặt ra vẻ không hiểu vì lí do gì mà Hiiro lại đánh mình. Với một Camus như thế-
Hiiro [ Cậu là một kẻ thất bại, nhỉ? ]
Camus [ ……eh? ]
Nhìn Camus với đôi mắt lạnh lùng, Hiiro khoanh hai tay lại, nhìn xuống Camus.
Hiiro [ Chuyện này từ đâu mà ra hả? ]
Camus [ …… ]
Hiiro [ Cậu đã quyết tâm mà, phải không? Kể cả vậy, cái cảnh sốc hàng đó là thế nào? Thất bại cũng không đến nỗi thế chứ. ]
Camus [ H-Hiiro…… ]
Trước những lời tàn khốc đó của Hiiro, Camus hoàn toàn không thể đáp lại.
Hiiro [ Lí do cái gã búi tóc này bị như giờ hoàn toàn là tại cậu. Việc con Desert Monster có thể gọi thêm tiếp viện, biến vụ này thành một mớ phiến phức cũng là tại cậu. Quan trọng hơn, tôi phải ở trong cái đống rắc rối này cũng là tại cậu! ]
Lời của Hiiro, vô cùng tức giận, tiếp tục.
Hiiro [ Cái ngòi đó có neurotoxin, đúng chứ ? (Ichime : Chất độc thần kinh, thứ hay có trong nọc bò cạp và rắn, có tác dụng đánh vào hệ thống thần kinh của con mồi, làm chúng tê liệt dần ). Chất độc khiến con mồi không thể di chuyển được. Nhưng nếu nó đánh trúng trái tim, thì tim cũng sẽ ngừng đập luôn. Con mồi sẽ chết chắc. ]
Camus [ Kh-không thể nào! Chúng ta phải làm gì đó! V-vì tôi mà, Jin-u …! ]
Baki!
Hiiro đấm vào mặt Camus thêm cái nữa. (Ichime: không biết sao mình thích khúc này ghê…)
Hiiro: [ Aa, đúng vậy. Tất cả vụ này là lỗi của cậu. À còn, mấy người bộ lạc『Ashura』đang đánh với đám quái, cũng có thể không may phạm lỗi và rồi bị thương nặng nữa. Cái đó cũng là lỗi của cậu. ]
Camus [ Uu… Tôi… Tôi… ]
Camus cắn chặt răng, nước mắt cậu lại rơi.
Hiiro [ Cậu có nói là cậu muốn làm gì ấy nhỉ? ]
Camus [ … Uu… uu… ]
Hiiro [ Lúc cậu bảo là cậu sẽ bảo vệ tất cả mọi người, là nói dối à? ]
Camus [ Nó… không phải …nói dối… ]
Hiiro [ …Cậu có nói là,cậu có thể ngửi thấy mùi của cha cậu trên người con quái vật, đúng không? ]
Camus đưa mắt nhìn Hiiro, khuôn mắt tràn đầy nước mắt.
Hiiro [ Vậy thì có lẽ một tia ý thức của cha cậu vẫn còn tồn tại trong con quái vật đó. ]
Camus [ … -!? ]
Camus nhìn con quái vật, hít sâu. Cậu thấy con quái vật đang giao đấu với Silva, trên mặt nó tỏ vẻ vô cùng tức giận. Nó chắc chắn không phải là biểu cảm mà cha cậu sẽ thể hiện. Nhưng, cái mùi tỏa ra từ nó, tuyết đối đúng là mùi của cha cậu, Rigund.
Sau đó, một cảnh tượng khác lọt vào mắt Hiiro. Dù chỉ là một khoảnh khắc, khi nhìn thấy nước mắt của Camus, cảm giác thù địch từ con quái đã biến mất. Có thể đó là tia ý thức của Rigund còn ở bên trong con quái vật. Phản ứng của ông ấy khi nhìn thấy tình trạng khổ sở hiện tại của con trai mình.
Hiiro [ Nhìn kĩ vào. ]
Hiiro liếc nhìn con quái vật.
Hiiro [ Nếu con quái vật đó là cha cậu, vậy giờ cậu ngồi khóc cho ông ấy và không làm gì hử? Cậu chỉ làm được thế thôi à? ]
Camus [ ……Cha ]
Hiiro [ Đừng có lầm lẫn hành động hiện giờ của cậu với cái chữ lòng tốt hay hiếu thảo. ]
Camus [ ………… ]
Hiiro [ Hiếu thảo. Cậu đang quan tâm đến gia đình. Kể cả khi ông ấy biến thành bộ dạng đó, cậu cũng không thể giết ông ấy? ]
Camus lặng lẽ cúi đầu. Hiiro cho đó nghĩa là xác nhận.
Hiiro [ Nếu đó là cha cậu, vậy không phải cậu càng có lí do hơn để giết ông ấy bằng chính tay mình sao? ]
Camus [ Chính tay… tôi? ]
Hiiro [ Không làm tổn thương gia đình. Đó không phải là lòng tốt; đó chỉ là cậu ương ngạnh thôi. Nhìn ông ấy đi, cậu biết rõ mình phải làm gì mà. Cậu biết rõ mình phải làm gì cho ông ấy, đúng chứ? Và cậu chỉ ngồi đây khóc sao? ]
Camus [ Tôi… ]
Hiiro [ Lòng tốt thật sự chỉ có ý nghĩa khi người ta có thể biến nó thành sức mạnh. Ít nhất thì, tôi tin là như vậy. ]
Camus [ Hiiro… ]
Thật tế thì, đây là câu mà cậu đã từng đọc trong một cuốn sách. Tuy nhiên, thật sự đúng là nó cũng đã để lại cho cậu ấn tượng mạnh. (Ichime: đang lên đỉnh, tự dưng… thật là phũ quá đi :v)
Khi ánh mắt của cả hai chạm nhau, Hiiro chậm rãi mở miệng nói.
Hiiro [ Đi giải thoát cho ông ấy đi. Với chính bàn tay của cậu, chứ không phải của ai khác. ]
Camus [ …………. ]
Hiiro [ Người duy nhất có thể giúp ông ấy thoát khỏi đau khổ chỉ có thể là con trai của chính ông. Cậu thật sự nghĩ cứ nhìn ông ấy như vậy sẽ không sao chứ? ]
Đôi mắt Camus, sức sống bỗng ánh lên trở lại.
Hiiro [ Hay cậu muốn một thám hiểm gia, một người qua đường không hề liên quan giết ông ấy? Cha cậu? Thật sự thì tôi cũng chả quan tâm đâu. ]
Camus [ …Không. ]
Hiiro [? ]
Camus [ Tôi sẽ không… cho cậu làm thế. ]
Hiiro [ …Vậy cậu sẽ làm gì ?]
Camus đặt tay lên vai Jin-u.
Camus [ Jin-u… Tôi xin lỗi. Nhưng… sẽ ổn thôi. ]
Nghe thấy lời này, Jin-u mệt nhọc mở đôi mắt nãy giờ vẫn nhắm chặt ra. Một nụ cười yếu ớt hiện ra trên mặt gã.
Jin-u [ V…vâng… tôi xin giao… Rigund-sama lại cho… cậu. ]
Camus [ Un. ]
Camus gật mạnh, rồi đứng thẳng dậy. Cậu hướng về phía Hiiro.
Camus [ Chăm sóc… Jin-u. ]
Hiiro [ …Đi giải quyết cái vụ này nhanh đi. ]
Camus [ Yeah! ]
Camus tiến về phía con quái vật. Hiiro đảo mắt qua nhìn Jin-u.
Hiiro [ Này Tóc búi. Đây xem như là nợ đấy. Ông sẽ phải trả nó sau. ]
Jin-u[ … Hả? ]
Mặc dù Jin-u không hiểu Hiiro đang muốn nói cái gì, cơ thể gã bỗng được bao phủ bởi một thứ ánh sáng ấm áp.
Jin-u ( C-cái ánh sáng này là sao… nó… rất tuyệt… )
Giống như gã đang nằm nghỉ dưới ánh mặt trời ấm áp vậy, với vài luồn khí mát lạnh thổi qua cơ thể. Cảm giác như đang đắm mình trong bồn tắm vậy, với một độ ấm hoàn hảo. Bị chinh phục bởi cái cảm giác này, gã dường như muốn nó đắm chìm mãi mãi vào nó.Mắt ông cũng theo phán ứng, nhắm dần lại. (Ichime: tả thật là bá đạo a)
|Complete Recover| |完治| (Hồi phục tuyệt đối)
Nhờ chữ mà Hiiro dùng, toàn bộ vết thương của Jin-u bắt đầu tự lành lại. Hơn nữa, phép thuật của Hiiro từ tốn bao phủ người Jin-u, đưa ông dần vào giấc ngủ. (Ichime: thật đúng là CHEAT :v)
Hiiro cũng đã cảm thấy cơ thể có hơi mệt. Chữ đó ngốn cũng hơi nhiều MP đấy. Cậu lấy một lọ mana từ túi áo ra, bỏ vào miệng. Cậu đã hình thành thói quen luôn mang theo mấy thứ như thể để phòng hờ.
Hiiro ( Tốt, giờ chỉ còn tên ngốc đằng kia thôi. )