Ngay sau khi Rigund biến mất, Jin-u, người vừa được chữa lành vết thương với từ 『Complete Recovery』 | 『完治』 (hồi phục hoàn toàn), trợn tròn mắt kinh ngạc. Camus kể lại mọi việc cho gã.
“Vậy ra là chuyện xảy ra như thế này... nhưng với Rigund-sama thì được mỉm cười vào phút cuối...” (Jin-u)
“.........Un” (Camus)
Jin-u khép mắt lại và rồi nhìn lên, hàng loạt xúc cảm hiện lên trên khuôn mặt gac, gã thở phào.
“Tạ ơn Chúa. Tù trưởng... xin lỗi vì khiến cậu gặp rắc rối.” (Jin-u)
“Không. Người phải xin lỗi... là tôi. Xin lỗi... nếu tôi dốc sức ngay từ lúc bắt đầu...” (Camus)
“Tù trưởng...” (Jin-u)
“Nhưng, có một điều khiến tôi thắc mắc.” (Camus)
“Chuyên gì vậy?” (Jin-u)
“Chuyện gì xảy ra... với những vết thương của anh vậy?” (Camus)
“A, aa... Về việc này thì...” (Jin-u)
Lúc đó, Jin-u liếc nhìn Hiiro. Tuy nhiên, Hiiro chỉ đơn giản đứng đó, khoanh tay và nhắm mắt. Jin-u phân vân không biết mình có được phép nói ra điều này không, nhưng gã nhớ rõ rằng mình không được bảo phải giữ kín nó.
(Trước khi mình mất ý thức, Hiiro có nói về việc trả ơn, nhưng...) (Jin-u)
Sau khi nhớ được mang máng về những gì đã xảy ra và quan sát thái độ của Hiiro, Jin-u nghĩ rằng gã có nói cũng chẳng vấn đề gì.
“Thực ra thì...” (Jin-u)
Ngay sau khi biết được Hiiro là người chữa thương cho Jin-u, Camus cứ thế nhích lại gần Hiiro. (Mều: hint hint evờriwe [[[= )(CounterMAN : #remove_yaoi_from_the_story!)
“Hiiro!” (Camus)
“G-gì?” (Hiiro)
“Tôi có... một thỉnh cầu!” (Camus)
“………Haa” (Hiiro) [Thở dài]
Hiiro đã đoán trước được điều Camus định nói.
“Xin hãy cứu bộ lạc của tôi!” (Camus)
Hiiro biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này, nhưng cậu đã chuẩn bị trước từ khi chữa thương cho Jin-u. Hơn nữa, ngay cả khi 『Bộ lạc Ashura』có thể hiểu được khả năng của cậu, thì với bản tính của họ, cậu không nghĩ rằng họ sẽ gây ra rắc rối gì. Bên cạnh đó, dù gì Camus cũng đã trở thành thuộc hạ của cậu và bộ lạc của cậu ta tất nhiên cũng do cậu quản lí, vậy nên cậu giúp họ cũng là lẽ thường.
Tuy nhiên, dù có là lời thỉnh cầu từ thuộc hạ đi chăng nữa, Hiiro cũng chẳng bao giờ làm không công. (Mều: Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà =v=)(CounterMAN : anti hero là phải thế :> )
“Haa. Tôi không phiền khi chữa trị cho họ, nhưng chỉ khi đáp ứng điều kiện của tôi, được chứ?” (Hiiro)
“Cứ nói đi!” (Camus)
Hiiro muốn nhắc cậu ta suy nghĩ trước khi chấp nhận. Nhưng với một kẻ luôn kiêu hãnh về việc sẽ làm tất cả vì bộ lạc, thì đó quả thực là câu trả lời hiển nhiên.
“... Hiểu rồi. Vậy thì cậu phải cho tôi thưởng thức đồ ăn ngon đến khi tôi thỏa mãn. Đó là điều kiện của tôi.” (Hiiro)
“Un un!” (Camus)
Khuôn mặt ngây ngô thường ngày của Camus sáng lên nụ cười.
“E hèm! Dù sao thì, Hiiro-sama?” (Silva)
Silva bỗng gọi Hiiro.
“Chuyện gì?” (Hiiro)
“Với một người đã có tuổi như tôi thì, cứ để mọi thứ như vậy liệu có tàn nhẫn quá không?” (Silva)
Silva vừa nói vừa nhìn quanh. Để mà nói thì, Hiiro đã hoàn toàn quên sạch vụ này. Hiện tại băng đang bao phủ vùng sa mạc xung quanh họ. Đây là kết quả của việc sử dụng từ 『Frost Conversion』|『氷結化』(Băng hóa) với kĩ năng Three Word Chain (Chuỗi Ba Từ) vừa được mở khóa của 《Word Magic》.
“Nhắc tới đó thì, chuyện gì đã xảy ra vậy?” (Jin-u)
Jin-u nghiêng đầu hỏi trong khi run rẩy vì lạnh. (Mều: bệnh “nghiêng đầu hỏi” truyền từ Camus sang cha này rồi à?)(CounterMAN : à, cái vụ nghiêng đầu này thì đâu chả có , nhớ cái đợt rộ lên avatar FB nghiêng không ? )
“Cái này... Hiiro làm đấy.” (Camus)
“...Eh? Tù trưởng, thật sao? Hắn ta... gây ra ư?” (Jin-u)
Jin-u nhìn Hiiro, mắt chớp lia lịa vì ngạc nhiên, nhưng Hiiro bơ hắn ta và bắt đầu viết một từ. Từ được viết là 『Origin』|『元』(Gốc). Đây là từ mà Hiiro luôn dùng để hủy bỏ hiệu ứng ma thuật của 『Harden』|『硬』(Cứng) và『Extend』|『伸』(Mở rộng).
Từ 『Origin』|『元』được kích hoạt như thường lệ nhưng-
Pachin! [Tiếng nứt vỡ]
Kí tự đó vỡ vụn và biến mất.
“…Nn?” (Hiiro)
Vì từ 『Origin』|『元』không hoạt động, Hiiro chống cằm suy nghĩ. Nhưng sau đó cậu cảm thấy đau đớn khắp cơ thể như có dòng điện chạy qua.
Hiiro đột nhiên rên rỉ và khuỵu gối xuống trước con mắt ngạc nhiên của mọi người. Tuy nhiên, đây thực sự không phải lần đầu cậu cảm thấy đau đớn như thế này.
(Đ-đúng như mình nghĩ, đây là 《Rebound》 (Phàn nguyền), huh….) (Hiiro)
Đây chính là tác dụng của《Rebound》 khi 《Word Magic》 không được sử dụng đúng cách. Để thử hậu quả của 《Rebound》, Hiiro đã cố tình gây ra nó trước đây. Nếu cậu cố tình dùng phép mà kí tự với hiệu ứng mà cậu tưởng tượng ra không tương thích thì nó cũng sẽ hỏng bét như lần này, gây đau đớn và giảm kha khá lượng MP.
Bởi vậy nên Hiiro không hẳn ngạc nhiên với điều này. Thứ khiến cậu bận tâm hơn là vì nguyên do nào đó mà ma thuật không có hiệu quả. Hiiro nói với ba người kia rằng mình không sao trước khi suy ngẫm lại.
(Nó không hoạt động? Không... có khả năng là...) (Hiiro)
Nghĩ vậy, Hiiro viết một từ xuống mặt đất. Sau khi kích hoạt nó, vùng bị đóng băng ngay lập tức quay trở lại là sa mạc.
(Hmm, mình hiểu rồi) (Hiiro)
Từ mà cậu viết là 『Desert Conversion』|『砂漠化』(Sa mạc hóa). Hiiro quan sát kĩ xung quanh. Mọi thứ dường như đã trở lại bình thường.
(Có vẻ hiệu ứng của Chuỗi Ba Từ chỉ có thể bị xóa bỏ bằng cách sử dụng một phép tương tự. Dù nó rất mạnh nhưng...) (Hiiro)
Vì ngay cả khi hủy bỏ hiệu ứng cũng tốn rất nhiều MP, Hiiro tự nhắc mình nên suy nghĩ kĩ trước khi sử dụng Chuỗi Ba Từ. Dù sao thì cậu đã tiêu mất 600 MP cho 『Frost Conversion』|『氷結化』(Băng hóa) và, để đảo ngược hiệu quả, cậu phải mất thêm 600 MP cho 『Desert Conversion』|『砂漠化』(Sa mạc hóa). Dù không mong muốn, việc này cũng ngốn mất của cậu 1200 MP. Nếu là một nhà thám hiểm bình thường thì cậu hẳn đã kiệt sức rồi.
Khi băng giá đột nhiên biến mất, mọi người chết lặng, ngay cả Silva cũng vậy. Nhóm của Liliyn sau khi đánh bại bọn quái vật cũng xuất hiện.
Liliyn vụt chạy đến với tốc độ thần sầu.
Dadadadadadadadada! [Tiếng bước chân]
Liliyn chạy thẳng đến chỗ Hiiro và túm lấy cổ áo cậu.
“Ê, nhãi con! Chuyện gì vừa xảy ra thế!? Là do ngươi làm cả đúng không!?” (Liliyn)
Rõ ràng cô ta muốn biết về 『Frost Conversion』|『氷結化』 và 『Desert Conversion』|『砂漠化』.
“Fun, tôi không ngại trả lời cho cô, nhưng không phải cô sẽ tự nhìn ra à?” (Hiiro)
Hiiro tỏ ra nguy hiểm và nói.
“Mu... Muu... Nó... Nhưng...” (Liliyn)
Liliyn lẩm bẩm, đúng là cái miệng hại cái thân mà. Hiiro đã khiến Liliyn phải thả tay ra khỏi cổ áo cậu.
“Quan trọng hơn, bọn quái vật thế nào rồi?” (Hiiro)
“Ah? Kukuku, bọn nhãi nhép đó còn chẳng đủ để giết thời gian.” (Liliyn)
“... Tôi tưởng cô nói sẽ không đụng tới dù là một ngón tay?” (Hiiro)
“Mu... Im đi! Ta không thể cứ đứng nhìn bọn người đó chiến đấu rề rà như thế nên ta giúp một tay! Thế thôi!” (Liliyn)
Thấy cô ta thoáng đỏ mặt khi biện hộ, Hiiro chỉ có thế coi cô ta là trẻ con. (CounterMAN : tờ sún lòi ra rồi :> )
“Nofofofofo! Tôi thật hạnh phúc khi được trở về với người, tiểu thư!” (Silva)
“Nn? Aa, gì cơ... ngươi còn sống, huh.” (Liliyn)
Nghe như Liliyn vừa tặc lưỡi, nhưng Hiiro nghĩ đó chỉ là do cậu tưởng tượng.
“Nofofofofo. Thái độ lạnh lùng đó chứng tỏ tiểu thư rất cô đơn! Thật tuyệt vời! Kẻ tôi tớ hèn mọn Silva Plutis này sẽ rất vui lòng cho cô mượn bờ vai để xua tan đi nỗi cô đơn của tiểu thư ngây thơ tsundere của tôi. Tiểu thư!!!!!” (Silva)
Tay quản gia nhảy đến trước mặt Liliyn như ếch. Sát khí khủng khiếp bùng lên trong Liliyn.
Pishun!
Liliyn bỗng nhiên biến mất và xuất hiện ngay phía trên Silva, cô túm lấy hai chân hắn ta và-
Dosun!
“Hauuuuu!?” (Silva).
Liliyn xoay người và đá một cú vào háng Silva (Mều: thâm v~ [[[= )(CounterMAN : thốn……). Những người đàn ông trong Bộ lạc Ashura thấy vậy theo bản năng khép chặt hai chân lại (CounterMAN: Có tên nào cảm thấy thốn thốn khi đọc đoạn này không ? :> ) . Silva hoàn toàn bị hạ gục, để lộ ra tròng mắt trắng dã và nước dãi chảy lòng thòng từ miệng.
“NGƯƠI-GỌI-AI-LÀ-TSUNDERE-HẢ!” (Liliyn)
Trong khi vẫn túm hai chân và tiếp tục nện vào háng Silva, Liliyn dìm đầu ông ta xuống đụn cát. Phần cơ thể phía dưới đang co quắp là thứ duy nhất có thể nhìn thấy trên sa mạc.
(Thật đáng thương... tay quản gia đồi trụy đó.) (Hiiro) (CounterMAN : Thành kính phân ưu Silva, Lolicon bất tử….)
Hiiro tưởng tượng tay cậu đang chắp lại và cầu nguyện.
“Feeeeeee! Chú Silvaaaa!” (Shamoe)
Shamoe là người duy nhất lo lắng cho Silva, còn Liliyn quay đi trong khi phủi cát khỏi quần áo và nói với cô “Mặc xác hắn ta, hắn chết rồi.” Nghe vậy, Shamoe một lần nữa la lên “Fueeeeeeee!” một cách ngạc nhiên.
“C-cô ta không phải người...” (Jin-u)
“U-un…” (Camus)
“Tôi chỉ muốn nói là đừng đánh đồng tôi với bọn họ.” (Hiiro)
Jin-u và Camus choáng váng, nhưng Hiiro đã nói rằng cậu hoàn toàn khác với bộ ba kia. Hiiro sẽ không thể chấp nhận được nếu hai người đó nghĩ cậu giống bọn họ.