-Trans: Karu
-Edit: Kamiya
-Proofreader: Katsuki
***
“Chà, dù gọi là ‘gặp’, nhưng chúng tôi vẫn luôn đi cùng nhau……”
“Hm? Ai vậy?”
Chính xác. Tinh linh mà Hiiro nói đến không ai khác ngoài lão quản gia biến thái và cũng là một người đồng hành cùng cậu, Silva Plutis, người đã theo cậu hơn nửa năm qua.
“Ta hiểu rồi, ta cũng nghĩ vậy khi nhìn ông ấy trong trận đấu qua Shishi……”
Nét mặt ông vì lí do nào đó trở nên đầy mâu thuẫn.
(Có lẽ đã có chuyện gì đó xảy ra giữa họ.)
Mình nghe từ Silva rằng ông ta là một ‘tinh linh khiếm khuyết’. Mình nghĩ rằng ông ta có năng lực vượt trội hơn so với một tinh linh thông thường, nhưng dường như vẫn còn nhiều điều bí mật đằng sau.
“Shishi, ta hỏi lại lần nữa. Có chắc là ông ta không?”
“Chính là ông ta. Ý tôi là, chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện trước đây.”
Nghe những lời không hề do dự mà Shishi nói, Hoozuki thở dài.
“Ta có thể gọi cậu là Hiiro?”
“Tùy ông.”
“Được rồi. Hiiro, ông ta đã kể bao nhiêu về bản thân mình cho cậu rồi?”
“Chẳng gì cả. Trừ việc lão ta là một tinh linh có ‘khiếm khuyết’.”
“Hmm. Vậy, cậu có muốn biết thêm không, là những gì ta muốn nói nhưng…”
“Không hẳn. Tôi không có sở thích bắt người khác nói ra bí mật của họ. Mà nếu có, tôi muốn được nghe từ chính ông ta.”
Dù sao bây giờ điều đó chưa cần thiết, nên cậu từ chối.
“Vậy sao? Ta đã không nghe gì về ông ta rất lâu rồi. Vậy nên ta rất ngạc nhiên khi nghe Shishi nói về ông ấy.”
Có vẻ Silva đã bỏ quê ra đi từ rất lâu, đến mức hầu như không còn ai nhớ đến sự tồn tại của ông nữa.
“Vậy à? Cũng chẳng sao. Tôi cũng không hứng thú đến quá khứ của lão. Thậm chí khi lão ta muốn kể về nó, nếu không muốn, tôi cũng chẳng thèm nghe.”
Nếu ông ta từ chối việc đó, cậu cũng không quan tâm.
“……Ta hiểu rồi, đúng vậy. Chà, nếu giờ ông ấy đang tận hưởng thời gian hạnh phúc, thì nhiêu đó là đủ rồi.”
Nhìn xa xăm vào hư vô, trong lời nói của ông mang chút gì đó đượm buồn. Cậu không biết gì về mối quan hệ giữa Hoozuki và Silva, nhưng cậu cảm thấy có mối liên kết đặc biệt giữa họ.
“Chà, nếu mà nói thì, tên đó và ta khá là thân thiết……”
Theo cách nói ‘bạn thân nhất’ không phải trong quá khứ, ông ta và Silva có thể vẫn thân thiết, hoặc ít nhất là những gì cậu nghĩ. Dù không biết Silva nghĩ gì về ông ta, nhưng với thực tại là họ lâu không liên lạc với nhau, cậu có thể đoán rằng ông đang cố giữ khoảng cách với Silva.
“Dù sao, tôi có thể đảm bảo ông ta vẫn ổn. Gọi tôi đến đây và nói những chuyện này, chúng ta dừng được chưa vậy?”
Nếu đã xong việc ở đây, cậu muốn quay về ngay, nhưng…
“Eeeh~!? Chúng ta phải về rồi sao? Về luôn giờ sao~desuzo?”
Cậu hoàn toàn quên mất con nhóc ồn ào này.
Vì không còn lí do nào để ở lại Rừng Tinh Linh nữa, Hiiro muốn quay về. Nhưng Orun, cùng với Nikki và Camus, đã kết bạn với những tinh linh, làm cậu cảm thấy phiền nhiễu.
“Hiiro, cậu có thể ở lại lâu hơn được không? Tôi không thể đến đây thường xuyên, sao không ở đây tận hưởng khoảnh khắc này chút nữa?”
Hoozuki thở thật dài. Ý nghĩ của ông có thể dễ dàng đoán được. Họ cảm thấy vui mừng bởi vị khách hiếm thấy này có thể nhìn thấy họ, thậm chí còn mời cả Nữ Hoàng Tiên và mọi người đến đây, họ muốn cậu ở đây lâu hơn nữa.
Với bữa tiệc lúc trước, giờ cậu thực sự đã cảm thấy thỏa mãn. Nhưng do Camus và những người khác đang vui vẻ, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại đây.
“Bên cạnh đó, phần lớn vì cậu đã đánh bại Shishi, ta đoán cậu cũng đã biết về sự thật đằng sau các tinh linh, phải không?”
“Có phải ông đang nói đến là việc họ có thể biến thành dạng người như ông? Rằng sức mạnh của các tinh linh mang nhân dạng rất phi thường?”
“Hohoho, sao cậu biết? Silva đã nói cho cậu à?”
“Một vài điều như vậy.”
“Ta hiểu rồi.”
Ông nhìn cậu chăm chú.
“Có vẻ Silva khá thích cậu đấy.”
Ông nở nụ cười trong khi hạnh phúc vuốt râu. Dựa vào những gì vừa nói, cậu có thể thấy rằng hai người họ không phải kẻ thù của nhau.
“Vì rất ít người có thể triệu hồi tinh linh mang nhân dạng, cho dù có chăm chỉ đến đâu, Thú Vương vẫn còn chặng đường dài phải đi.”
“Hoozuki-sama, Leowald là một người đàn ông tuyệt vời mà tôi công nhận. Tôi tin rằng tương lai không xa ông ấy sẽ nhanh chóng làm được điều này.”
Cảm thấy khá khó chịu, Hiiro không muốn chấp nhận những lời chỉ trích Leowald của Hoozuki.
“Hohoho, xin lỗi về điều đó. Tin ta đi. Về Thú Vương, vẫn có mối liên kết về tinh linh của ông ta từ thời xa xưa khi mà chủng tộc họ vẫn có thể sử dụng phép thuật. Có lẽ bởi vậy, ông ta mới thể hiện được những chuyện đó.”
Shishi gật đầu đồng ý.
“Tuy vậy, điều này cũng không mới mẻ gì đối với thú nhân. Chiếc vòng tay đó đã được làm rất tốt.”
“……Vòng tay? Ý ông là Vòng tay Vô danh?”
“Đúng vậy.”
Thứ công cụ mà họ tạo ra để sử dụng kĩ thuật Binding. Nhờ đó, những người thú mà trước kia không thể sử dụng phép thuật giờ đã có thể trực tiếp chiến đấu với Evila.
“Đó là một phát minh tuyệt vời. Thứ công cụ có thể đánh thức sức mạnh của những tinh linh ngủ say trong linh hồn họ. Người đã tạo ra nó đích thực là một thiên tài.”
Dù Yuhito trông không giống với một thiên tài bởi mái tóc bù xù và cặp kính dày cộp, có vẻ anh ta đã được công nhận bởi Tinh Linh Vương.
“Tôi có thể hỏi vài điều không?”
Vì nó là một vấn đề đáng quan tâm, Hiiro hỏi thử.
“Gì vậy?”
“Nguồn gốc của người thú là những tinh linh, gọi là Thánh Thú, nếu tôi không nhầm. Chiếc vòng là công cụ gọi ra sức mạnh tinh linh bên trong họ để tạo ra hiện tượng đó, phải không?”
“Hoho, cậu biết khá nhiều đấy.”
Thành thật mà nói, cậu chỉ nhớ lại những gì Rarashik đã nói với mình mà thôi.
“Cậu biết đấy, thậm chí không cần chiếc vòng, cậu vẫn có thể triệu hồi tinh linh ẩn bên trong mình.”
“……Chà, điều đó nghe khá mâu thuẫn.”
Ban đầu, ngay cả khi không có sự hỗ trợ của vòng tay, vẫn có thể gọi ra sức mạnh ngủ sâu bên trong. Chiếc vòng chỉ đóng vai trò như chiếc máy tăng cường, làm cho quá trình triệu hồi trở nên dễ dàng hơn thôi.
“Ngay khi nhận thức Nội Tinh linh trong ta thức tỉnh, Rừng Tinh Linh đã sinh ra ta là một tinh linh.”
Người thú lấy sức mạnh từ những tinh linh ngủ sâu trong họ, và có một năng lực nhất định. Nói cách khác, nếu họ không lập khế ước với Tinh linh, ngay từ đầu nó sẽ không tồn tại ở Rừng Tinh Linh.
Tiếp đó tinh linh ngủ sâu trong người thú sẽ dần thành hình và đến đây để phát triển.
“Nếu vậy, có nghĩa là cho đến bây giờ, mỗi tinh linh đều là biểu hiện cho sức mạnh của bản thân người thú?”
Cậu đưa ra giả thuyết. Tuy vậy, Hoozuki lắc đầu.
“Vậy cũng không phải. Một vài tinh linh ở đây là được tự nhiên sinh ra. Như ta và công chúa, thậm chí cả Tenn.”
Có vẻ những dạng cấp cao với sức mạnh bẩm sinh như Hoozuki cũng có thể trở thành tinh linh.
“Về phía Shishi, Thú Vương đã tạo nên một Nội Tinh linh nhờ chiếc vòng đó.”
“Đúng vậy. Leowald là người lập khế ước với tôi. Và tôi là tinh linh của Leowald.”
Tức là hai người họ đã được kết nối với nhau.
“Hm? Liên kết hoặc gì gì đó, nếu ông chết, vậy Thú Vương cũng sẽ chết?”
“Cũng không hẳn. Khi ta nói được liên kết, đó chỉ là một phần linh hồn của họ. Tuy nhiên, dù tinh linh biến mất, nó vẫn sẽ được sinh ra một lần nữa.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Tuy nhiên, với người thú, điều này khác biệt.”
“……ví dụ như?”
“Theo ta nghe được, nếu một tinh linh giao ước chết do bị bên kia tấn công, sau một thời gian nó sẽ được tái sinh ở đây.
Tuy nhiên, nếu người thú triệu hồi chết, họ sẽ không thể tái sinh lần thứ hai. Điều đó chắc chắn sẽ dẫn đến cái chết hoàn toàn.”
“Và ‘bên kia’ là chỉ?”
“Ta và Tenn được sinh ra từ tự nhiên, vậy nên không có thứ gì ở thế giới này có thể giữ chúng ta lại. Nếu chết đi, sức mạnh giúp chúng ta tồn tại đến bây giờ sẽ biến mất và chúng ta sẽ mãi biến mất khỏi thế giới này.”
“Tôi hiểu rồi. Những vị tiên cũng như vậy sao?”
Cậu hỏi Niña đang im lặng lắng nghe bên cạnh.
“Chà, ngay từ đầu, Tiên không hề lập khế ước với bất kì ai. Khái niệm về cái chết cũng tương tự con người. Nếu hết năng lượng, chúng ta sẽ chết.”
Rõ ràng, Feom tóm tắt lại thì khá giống nhau trên một vài phương diện.
“Tôi hiểu rồi. Trong trường hợp đó, so với một tinh linh được sinh ra tự nhiên, không phải một tinh linh giao ước có lợi thế hơn sao? Miễn là đối tác còn sống, họ sẽ không phải lo nếu bị chết vài lần.”
Theo đó, Hoozuki làm một khuôn mặt đầy phức tạp.
“Đó lại là một câu chuyện khá khó giải thích.”
“Tại sao?”
“Cậu có hiểu vì sao người thú lại không thể lập khế ước với những tinh linh khác?”
“………………chờ đã, vậy tức là có thể lập hai khế ước một lúc sao?”
“Ngay từ đầu, một tinh linh đã trú ngụ bên trong một người thú. Vậy nên nếu cậu cố gắng lập khế ước với một tinh linh khác, nó sẽ bài xích chúng, khiến việc đó trở thành bất khả thi.”
“Nhưng nếu nói đến một Humas hay một Evila, đó lại là một câu chuyện khá phức tạp khác.”
“Vậy sao?”
Chắc chắn là, nếu một người ban đầu không có tinh linh ngủ sâu bên trong, anh ta có thể là một khế ước giả đầy hứa hẹn, nhưng vấn đề là, ngay từ đầu, Humas và Evila không có bình chứa phù hợp để chịu được sức mạnh đó.
Bình chứa căn bản chỉ đủ cho linh hồn của họ. Bởi người thú là một ngoại lệ, họ nguyên thủy là những tinh linh và đã nắm giữ sức mạnh, nhưng hai linh hồn không thể cùng chứa trong một bình.
Thậm chí nếu ép buộc chúng, bình chứa sẽ không chịu được khối lượng linh hồn, và trường hợp xấu nhất là tinh linh sẽ bị tan biến.
Hơn nữa, hiện tại Humas và Evila không tin vào Feom. Khế ước là biểu hiện của niềm tin. Trong tình huống này, việc lập một khế ước là ngoài sức tưởng tượng.
Sức mạnh của những tinh linh lớn đến mức có thể trở thành tiềm lực chiến tranh nếu làm chủ được nó. Vì lí do này, hiện tại Feom không thể trao sức mạnh của họ cho Humas và Evila.
Bởi chắc chắn họ sẽ sử dụng sức mạnh có được một cách sai lầm. Chiến tranh…………không thể để họ sử dụng sức mạnh cho cuộc tranh cãi không đem lại kết quả như vậy.”
(Chà, điều đó là đương nhiên. Đặc biệt là, nếu Quốc vương loài người biết điều này, ông ta chắc chắn sẽ lạm dụng nó………hm?)
Vậy, nó cũng đáng để cậu quan tâm.
“Oi, sao ông lại nói một điều quan trọng như vậy với tôi?”
Hiiro là một người đã từng tham gia vào chiến tranh, và cũng thuộc về chủng tộc Humas. Sau khi biết được sự thật quan trọng như vậy, ông ta không nghĩ rằng cậu sẽ tiết lộ cho người khác sao?
Tuy nhiên, Hoozuki không biết do đâu bỗng nở một nụ cười. Cậu cảm thấy không ổn về nó.
“Hiiro, cậu có thể sử dụng Xích Năng…… phải không?”
“Ah, Aaa……”
Đến mức cậu phải cau mày vì khó chịu.
“Cậu thấy sao nếu lập khế ước với ai đó, Hiiro?”