【Từ giờ xin hãy gọi tôi là Rakshasa】
[Bóng tối] đột nhiên đưa ra đề xuất.
"Rakshasa…? "
【Ngài luôn nghĩ tôi là [Bóng tối] đúng không? Thật ra, [Bóng tối] là khái niệm về sức mạnh. Tôi chỉ là một phần nhỏ nhoi trong đó thôi】
Cô gái mỉm cười.
【Trước đến giờ đây là lần đầu tiên tôi có thể [Hiện thực hóa] trước mặt Ông chủ. Thế nên, mong ngài nhớ tên thật của tôi】
"Tên gọi thì thế nào chẳng được, nhưng nếu cô muốn thì ta sẽ gọi như vậy."
Và thế, tôi nói với [Bóng tối], hay Rakshasa như vậy.
Sau đó, Rakshasa đi trước dẫn đường còn tôi bám theo sau.
Do đôi chân suy nhược này nên tôi chỉ có thể đi chậm rãi.
Rakshasa cũng hiểu nên đã điều chỉnh tốc độ vừa phải không là tôi bị bỏ rơi rồi.
Đã đi được một lúc nhưng khung cảnh xung quanh chẳng hề thay đổi, vẫn là nguyên vùng hoang sơ trải ngút trời.
Nơi đây là Qliphoth sao--
Quang cảnh xuất hiện trong giấc mơ hồi trước là ngọn đồi nhỏ chứ đâu phải chốn quạnh hiu này.
Lại thêm bầu trời tối om u ám khiến cảm giác cô độc dấy lên không ngừng.
Đôi khi có vài tia chớp ám muội lướt ngang qua bầu trời đen tối.
Và những tia chớp đó nháy lên một cái và rồi biến mất ngay lập tức.
"Đó là--"
Tôi cảm thấy không giống như sét.
Biến mất như bị không gian hấp thụ vậy.
【Đó là một phần của [Bóng tối] đang chảy ở thời đại nào đó, hoặc một thế giới khác】
Rakshasa trả lời.
【Hoặc là một kẻ đã nhận được [Bóng tối] như ngài và đang sử dụng sức mạnh đó】
"Giống ta sao…"
【Dù thời thế ra sao, nghiệp chướng của con người vẫn không hề thay đổi】
Rakshasa lại mỉm cười.
Nghiệp chướng… sao.
Lòng phục thù của tôi chắc hẳn cũng là một trong số đó nhỉ.
---
【Ngài cần đến đó nghỉ chân một xíu không】
Hơn hai giờ đi bộ trôi qua, Rakshasa chỉ tay đến bóng của tảng đá khổng lồ cách đây không xa.
【Cơ thể ngài không thích hợp vận động nhiều đâu】
"... Không thể phủ nhận."
【Ở nơi này ngài sẽ không thấy đói nhưng cảm giác mệt mỏi vẫn giống y với Thế giới thực. Xin ngài hãy đánh một giấc】
Rakshasa tiếp tục nói.
【Nếu ngài muốn, tôi có thể kể chuyện cổ tích cho】
Tôi vô thức lườm cô.
【Đùa thôi ạ】
Cô gái [Bóng tối] đưa tay che miệng cười khúc khích.
Tôi có hơi bất ngờ.
Nhỏ này cũng có khiếu hài hước sao, mặc dù thuộc về Bóng tối.
"Ta không thấu mấy trò đùa đâu, dừng lại đi."
【Fufu, nếu có hứng thú thì tôi đã định làm gối ôm cho ngài rồi】
Rakshasa nở nụ cười quyến rũ.
Thật sự không thể đoán được cô gái này mà, chẳng biết nghiêm túc đến độ nào nữa.
【Ngài hay nổi giận với mấy cô gái đi cùng nữa nhỉ】
"Shia và Yurin sao? Có giận gì đâu."
【Ngài nên học thêm cách để ý đến cảm xúc của người khác đi, Ông chủ. Đừng chú tâm mỗi phẫn nộ với hận thù như thế】
"... Ý cô là sao?"
【Đặc biệt là về trái tim thiếu nữ】
Những chuyện Rakshasa vừa nói dường như không nằm cùng một đề tài nhỉ. Chả thể hiểu nổi.
【Qua hai năm trú ngụ trong ngài… sức mạnh đã tăng lên khá nhiều đấy】
Rakshasa lại đột nhiên đổi chủ đề.
"Ta đã quyết không quên thù hận và cay đắng chúng đã gây ra. Những cảm xúc đó đã nuôi dưỡng [Bóng tối].”
【Nhờ vậy nên tôi có thể nói chuyện với ngài như thế này. Được người khác nhìn thấy, tôi rất vui đó】
Rakshasa nheo mắt vui sướng như đã nói.
Tôi nhận ra trên khóe mắt cô đã long lanh nước mắt.
"Trước giờ cô đã trú ngụ trong nhiều người khác sao? "
【Ồ, ngài ghen à?】
"... Mắc mớ gì phải ghen."
Tôi cảm thấy khá nản rồi.
Không hiểu sao Rakshasa nhìn tôi, trông khoái chí lắm.
【Đúng là vậy. Tôi đã trú ngụ qua biết hàng trăm hàng ngàn người và mang [Bóng tối] đến cho họ rồi. Nhưng không ai giữ được [Bóng tối] mạnh mẽ như ngài cả… sở dĩ ngài là người đầu tiên có thể giúp tôi [Hiện thực hóa] rõ ràng như thế này】
Rakshasa giải thích.
【Hơn nửa số Ông chủ đều chỉ nghe thấy giọng nói là cùng. Cũng có những người không chịu được lâu và trở nên quẫn trí】
Cô ta nói ra vài điều đáng sợ cùng với nụ cười mỉm môi quen thuộc.
Vậy ra đối mặt với [Bóng tối] sẽ gây ra sức ép và áp lực lên tâm lý hơn tôi nghĩ.
Không hiểu sao bản thân tôi lại chẳng cảm thấy áp lực hay sức ép gì hết--
【Trường hợp của ngài, ngược lại có thể xem là đang thu hút sức mạnh từ [Bóng tối]. Đáng ra ngài sẽ bị cướp đoạt và rút cạn mọi thứ bởi [Xiềng xích bóng tối] rồi chắc chắn sẽ ngỏm, nhưng [Bóng tối] đã bổ sung nguồn sinh lực đã mất đi nên ngài mới còn sống như hiện tại】
Rakshasa giải thích.
"Ta… chắc chắn ngỏm sao…?
Tôi đã nghĩ tác dụng của Nghi thức đó là cướp đi Ma lực và làm cho có thể yếu đáng kể.
Nhưng, e là đã sai.
Tôi, lẽ ra đã bị hút kiệt xác và chết--?
【Thể chất hiện giờ của ngài -- rất yếu đuối, nhưng sinh lực lại vượt trội hơn hẳn so với người thường. Xin ngài chớ lo】
Rakshasa nắm lấy tay tôi.
Đôi tay ấm hơn tôi nghĩ, giữ chặt bàn tay da bọc xương của tôi.
【Từ nay về sau tôi sẽ cống hiến toàn bộ sức mạnh vì ngài, Ông chủ. Xin cứ tự nhiên sử dụng [Bóng tối]】
---
Sau khi nghỉ ngơi xong, chúng tôi lại tiến bước.
Đi bộ vài giờ xong lại nghỉ, nghỉ xong lại đi, chẳng biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua nữa -- cuối cùng chúng tôi đã đến gần một cái hồ cực lớn.
【Đến nơi rồi, Ông chủ】
Rakshasa chỉ về phía hồ.
"Nơi này là điểm đến sao?"
Tồn tại dẫn dắt [Bóng tối] đến cho tôi--
Đang ở đây sao?
Rakshasa im lặng gật gật đầu đáp lại câu hỏi.
【Hồ này là điểm trung tâm của [Hắc Vị]. Và ẩn sâu dưới đáy hồ là--】
Rakshasa tiếp tục nói bằng giọng cung kính.
【Cội nguồn của [Bóng tối] -- [Địa ngục]】