Yomi: Ngủ quên nên có chương trễ. www
---------------
Khoảng vài trăm mét phía trước, có một tòa kiến trúc khổng lồ được sơn màu đen.
Nằm giữa biên giới Vương quốc Larva và Công quốc Ruji, chính là Cơ sở nghiên cứu Ma thuật của Valery.
Đây là lần đầu tiên tôi đến đây nhưng đã nghe về nơi này khi còn làm Đệ tử của hắn.
Các Pháp sư khác không bao giờ ngừng nhắm đến thành quả nghiên cứu Ma thuật của Valery.
Thế nên nơi này có tường và cổng dày cộm, xung quanh được thiết đặt rất nhiều Ma pháp phòng thủ.
“Đi thôi.”
Tôi gọi Shia và Yurin.
Và đi thẳng.
Nếu không nhầm thì kẻ xâm nhập sẽ bị Lôi thuật đánh khi đến gần công chính 30 mét. Tôi lục tìm trong kí ức và nhớ được vài điều.
… Và rồi, một luồng sáng màu xanh trắng bắn về phía chúng tôi.
Có lẽ uy lực phải sánh với Ma pháp thượng cấp [Oanh minh].
Mặt đất xung quanh bị nướng đen xì và nổ tung.
Ngoài ra còn phát thứ hai, phát thứ ba --
Không rảnh đâu mà đếm, chúng tôi tiếp tục bước đi trong cơn mưa sấm chớp đùng đùng.
Mọi tia chớp điều biến mất khi vào đến phạm vi 10 mét xung quanh tôi.
Do [Sát thương chuẩn] của tôi có thể trung hòa các đòn tấn công với 9999 sát thương.
Dù là [Oanh minh] cũng không tránh khỏi tan biến.
Ngoài bán kính 10 mét là khung cảnh mọi thứ bị sấm sét đánh tan tác nhưng hơi đâu mà quan tâm.
Không lâu sau, chúng tôi đã đứng trước cánh cửa thép to lớn.
[Sát thương chuẩn] không thể phá cánh cửa này.
Ít nhất phải là sinh vật hoặc đòn tấn công nhắm vào tôi mới là đối tượng nhận sát thương.
Những vật như cánh cửa hay bức tường đơn thuần thế này, chính là điểm yếu của [Sát thương chuẩn]--
“Shia, nhờ em.”
“Vâng, thưa ngài Chrome.”
Shia tự tin gật đầu và rút kiếm.
Thân kiếm dần được phủ bởi hào quang màu đen.
Là hào quang từ kĩ năng [Chia cắt] đã được [Bóng tối] ban cho.
Shia vung kiếm thẳng xuống, chém đôi cánh cửa thép nặng nề như chém bơ.
Chúng tôi dễ dàng bước tiếp.
Sau khi vượt qua cửa, một con đường dài tầm 50 mét dẫn đến lối vào trải rộng trước mắt.
Hai bên dựng rất nhiều tượng của Ma thú.
“Cảm giác này, chắc không sai đâu nhỉ.”
Uỳnhhhhh.
Tiếng động vang dội.
Các bức tượng hai bên rung động và dần biến thành Ma thú thật sự rồi tấn công chúng tôi.
Là Ma thú tượng đá Gargoyle dùng thay thế cho lính canh gác.
GAOOOOOOOO.
Khoảnh khắc tiếp theo, chúng rống lên và lao đến tấn công.
Nhưng không con nào trụ nổi qua 9999 sát thương, chúng phát ra tiếng răng rắc và vỡ tan khi vào phạm vi 10 mét.
Còn sót lại chỉ là đống gạch vụn.
“Vào trong thôi.”
Tôi tiếp tục tiến bước trong khi mặc kệ đám Gargoyle biến thành gạch vụn.
Lối vào cũng thiết đặt cửa chống xâm nhập nhưng cũng bị Shia phá giống như cửa chính.
Chúng tôi bước vào trong tòa kiến trúc.
---
Bên trong Cơ sở có rất rất nhiều bẫy Ma pháp.
Bước bậy một cái là cả tấn Ma pháp trút xuống đầu.
Hoặc là tường vỡ ra và cả đám quái vật xong ra, nhưng tôi chả quan tâm.
Ma pháp nào đến chỗ tôi cũng tan biến.
Quái vật không ở tầm Ma vương thì bay màu ngay lập tức.
Để cho [Sát thương chuẩn] làm việc của nó, tôi cùng Shia và Yurin tiến bước.
Mục tiêu là phòng sâu nhất trong Cơ sở nghiên cứu.
Trong đó chắc chắn là phòng nghiên cứu chuyên dụng của Valery.
Hiện tại hắn có bảy người đệ tử và chúng cùng nhau nghiên cứu và tiến hành nhiều thí nghiệm khác nhau.
… Trong đó đa số là thí nghiệm trên cơ thể con người.
Kẻ phải hi sinh trong thí nghiệm, kẻ bị biến chứng cơ thể và tinh thần nặng nề, kẻ hóa thành quái vật, họ đã phải sống trong đau đớn, khổ sở, thù hận và tuyệt vọng--
Rất nhiều câu chuyện nghe không thôi đã thấy xót lòng.
Không biết lần đặt Cấm thuật [Xiềng xích bóng tối] lên tôi thì Valery nghĩ thế nào nhỉ.
Chắc vô cảm chứ gì.
Cái loại vô nhân đạo đó.
“-- Chờ đi, Valery.”
Tôi cắn răng và tiếp tục tiến bước.
Kéo lết đôi chân bị làm cho suy nhược vì Cấm thuật của hắn.
“Mày nhất định phải trả giá…!”
Chọn con đường ngắn nhất, không màng quái vật chặn đường hay tường chắn.
“Các ngài tuyệt thật đấy…!”
Yurin tỏ vẻ thán phục tôi và Shia.
“Nhờ cô tiếp tục dẫn đường. Mục đích của ta là trả thù Valery nhưng chắc chắn sẽ giúp cô giải lời nguyền. Trước hết phải tìm ra cách hóa giải đã.”
Khi tôi bày tỏ với Yurin, bỗng có tiếng người vang lên.
“Các ngươi, Kẻ xâm nhập!”
“Biết nơi đây là Cơ sở nghiên cứu của ngài Valery không hả!”
Phía trước chúng tôi có hai Pháp sư trẻ xuất hiện.
Khoảng cách tầm 20 mét.
“Chúng là?”
“Đệ tử… của Valery. Họ là người quản lý những Mẫu vật chúng tôi…”
Yurin run rẩy trả lời.
“Họ không coi Mẫu vật là con người, chỉ như món đồ, đập phá, giết hại… họ đều rất đáng sợ.”
Mặt mày cô xanh ngắt lại.
“Không sao đâu, Yurin.
Shia ôm lấy cô.
“Chúng mình sẽ bảo vệ cậu.”
“Các ngươi đến để trộm thành quả nghiên cứu của sư phụ chứ gì!”
Đám đệ tử của valery hét lên.
“Đừng hòng! Vì sư phụ đáng kính -- ta sẽ tiêu diệt các ngươi.”
“Đúng thế! Đây là minh chứng cho tình yêu với sư phụ Valery!”
Với cặp má ửng hồng, hai Pháp sư trẻ chĩa đầu gậy vào tôi.
… Nhắc mới nhớ, tôi nghe đồn tên Valery đó là đồng tính.
Khi còn trong Tổ đội Anh hùng, chắc tôi không hợp khẩu vị của hắn.
“[Hỏa viêm cầu]!”
“[Bạo phong cầu]!”
Hai kẻ đó tấn công tôi bằng các Ma pháp cao cấp.
Đã thế còn không niệm chú.
-- Ghê đấy.
Xét về thực lực của Pháp sư thì đã vượt qua tôi túc còn trong nhóm Anh hùng.
Có lẽ thuộc lớp Pháp sư hoàng gia.
Quả nhiên đệ tử Valery có khác.
“Nhưng--”
Cả lửa bỏng hay gió cuộn.
Ngay khi đến gần tôi đã hóa thành các hạt sáng và biến mất.