“Khi cuộc chiến chống lại Quỷ Vương kết thúc... em muốn anh biến em trở thành cô dâu của anh, Chrome.”
Đêm đó, tôi đã nhận được một lời đề nghị bất ngờ.
Nó tới từ Mục Sư Irina, một thành viên của hội anh hùng, và tình yêu của tôi.
Cô 21 tuổi, thấp hơn tôi 3 tuổi.
Cô là một cô gái xinh đẹp có mái tóc vàng hoe, cô cũng sỡ hữu cho mình một đôi mắt xanh biếc đẹp đẽ.
Hiện chúng tôi đang ở khuôn viên của khách sạn và xung quanh chả có lấy một bóng người.
Nó như thể, chỉ có duy nhất hai bọn tôi đứng dưới ánh trăng mờ nhạt.
“X...xin lỗi, em đã cố hết sức. Đáng lý anh phải ngạc nhiên khi đột ngột em nói điều đó chứ!.“
Aaahh, cổ đáng yêu quá.
“Không, cảm giác của anh cũng như em. Irina, hãy kết hôn khi hai chúng ta kết thúc cuộc chiến nhé!.”
Cuộc chiến của chúng tôi sẽ luôn đi kèm với sự nguy hiểm muôn trùng.
Nhưng dù sao đi nữa, chúng tôi sẽ vượt qua nó.
Sau đó, chúng tôi sẽ cùng sống một cuộc sống hạnh phúc.
Chỉ tôi và Irina.
Ngày tiếp theo, nhóm anh hùng đã bắt đầu cuộc chiến chống lại Quân Đoàn Quỷ Vương tại một căn cứ của hắn.
“Ngươi cùng đồng bọn của ngươi hãy đi chết đi, Anh Hùng!.”
Một con rồng đen khổng lồ thét lên.
Con rồng đen đó là một trong những con quái vật có thứ hạng hàng đầu trong đội quân của Frangulas, nó là “Hắc Long”. (Frangulas chỉ là một thống lĩnh của Demon Lord)
Nó là một kẻ thù mạnh mẽ sỡ hữu trí tuệ vượt xa con người, đi kèm theo đó nó cũng có lượng ma thuật đáng kể, cùng với sức sống mãnh liệt.
Nó tấn công chúng tôi bằng [Dragon Breath].
“[Holy Shield]!”
Irina niệm câu chú.
Lá chắn năng lượng lóa lên, sau đó đẩy lùi hơi thở.
Đó là một trong những ma thuật phòng thủ tốt nhất mà chúng tôi có, duy chỉ có Priest sỡ hữu.
“Lên thôi, Chrome. Theo chỉ bảo của tôi.”
Người vừa nói cái câu hoành tá tràng đó chính là giáo viên của tôi, là người đã dạy tôi phép thuật và đồng thời cũng là người bạn đồng hành với tôi suốt cả hành trình này, Nhà Hiền Triết Valery.
“[Fire Storm]!”
“[Ice Storm]!”
Con Hắc Long đã bị ngã ngửa trước ngọn lửa băng. Bọn tôi thừa cơ hội xông lên.
“Arrrrrgh!”
Con rồng vun cái đuôi của nó trong cơn giận dữ.
“Ngươi nghĩ bọn ta để người làm điều đó sao?!”
“Mục tiêu của ngươi là bọn này này!”
“Oooooooough!”
Một chiến binh to lớn, một nữ kiếm sĩ, cùng với vị hiệp sĩ trung niên lao vào nó.
Ba người đó là Riotte, Farrah, và Margo. Quân tiên phong của nhóm anh hùng bọn tôi.
Họ đồng lượt tung ra thanh kiếm của mình, rìu và cùng với thanh giáo để chẻ đôi đuôi con rồng.
“Grrrrrraaaaaaaaah!”
Con rồng nao núng và la lên trong đau đớn.
“Ngay bây giờ, Yuno!”
“Oke.”
Đáp lại lời kêu gọi của tôi, một thân hình bay về phía trước trong nháy mắt.
Cậu ta là một chàng trai trẻ với vẻ ngoài khoan hậu cùng với bộ giáp vàng rực rỡ.
Người “Anh Hùng” duy nhất trong bảy người bọn tôi, Yuno.
“Hãy tiêu diệt con ác quỷ đi, Thánh Kiếm Weiss!”
Trước khi để con rồng điều chỉnh lại tư thế của nó, anh ta vung thanh kiếm vàng.
Lưỡi kiếm phát ra một tia sáng, chẻ đôi cơ thể con Hắc Long.
“Chúng ta đã làm được rồi, Yuno!”
“Tất cả đều là nhờ sự hỗ trợ của mọi người mà, kể cả cậu đó Chrome.”
Yuno đáp lại lời tôi nói với một nụ cười hằng nét.
Tôi đã mường tượng được rằng những người đồng hành của tôi khiêm tốn mức nào.
Và tôi sẽ gọi người thanh niên trước mặt tôi là bạn thân trước khi gọi tôi quyết định gọi cậu ta là anh hùng.
Quỷ Vương đã được hồi sinh ba năm trước.
Thống lĩnh mười ba đội quân dưới trướng, Hắn đã đi xâm chiếm toàn bộ thế giới.
Nửa năm sau đó, phân nửa thế giới đã rơi vào tay hắn.
Để chống lại một lực lượng như vậy, Một vị thần đã đứng ra để chọn bảy vị anh hùng
Mỗi người anh hùng đều được phép chọn cho mình những người bạn đồng hành và bắt đầu tách ra để chiến đấu chống lại đội quân của Quỷ Vương.
Tôi, Chrome Walker, là một trong những người đã được chọn để tham gia team anh hùng.
Bọn tôi trở về một quán trọ sau khi đánh bại con Hắc Long.
Trận chiến chống lại một trong 13 con quái vật mạnh mẽ của Frangulas đã kết thúc.( Trans: Frangulas chỉ là một thống lĩnh thôi nhé, lúc đầu mình có nhầm)
Chúng tôi đã tiêu diệt 7 tên quỷ mạnh mẽ dưới trướng Frangulas, trong đó có cả Hắc Long.
Xem ra lực lượng của chúng đã giảm đáng kể, và đây cũng là lúc chúng tôi khơi mào cuộc chiến.
Thật ra, người đã ra quyết định đó là Valery, cố vấn của cả nhóm.
“...Được rồi, tôi sẽ đi ngắm Irina một tí trước khi ngủ.”
Tôi rời khỏi phòng mình.
Thầy giáo Valery, Riotte, Margo và tôi đang ở tầng một.
Còn Farrah, Irina và Anh Hùng Yuno thì ở trên lầu.
Tôi đi lên tầng trên thì cầu thang bỗng phát ra tiếng động.
“Huh...?!”
Ngay sau đó, tôi sững người vì sốc.
“Em muốn gặp anh...”
“Anh cũng vậy...”
Tôi phát hiện một cái bóng lén lút như thể không muốn ai nhìn thấy bước vào phòng của Yuno.
Nó có thể là?
Tuy nhiên, cho dù nhìn như thế nào đi nữa. Thì nó cũng hệt như bóng dáng của Irina, người mà hôm qua vừa thề thốt trong tương lai sẽ ở bên cạnh tôi mãi mãi.
“Tại sao Irina lại ở trong phòng Yuno...?”
Dù hoang mang, tôi cũng sớm lắc đầu. Irina có lẽ đã đến phòng Yuno để làm một số công việc.
Dù chỉ trong một khoảnh khắc, tôi có thể đã trở thành một thằng ngốc khi đi nghi ngờ người mình yêu và người bạn thân thiết nhất của mình.
Tôi muốn nói chúc ngủ ngon với Irina, nhưng tôi đoán không phải hôm nay. Tôi sẽ đi ngủ để chuẩn bị cho ngày mai.
Tôi quay đầu lại.
──Em muốn gặp anh.
──Anh cũng vậy.
Những giọng nói đó vang vọng trong đầu tôi. Khi tôi cố gắng bước xuống cầu thang, đôi chân tôi nặng trĩu.
“... thật sự không thể, nó cứ quanh quẩn trong tâm trí.”
Tôi biết đó có thể là một việc xấu, nhưng tôi vẫn chọn rút lại bước chân mình và im lặng bước về phía phòng Yuno.
Không hẳn là tôi đang nghi ngờ. Tôi chỉ muốn đi kiểm tra.
Tôi nhẹ nhàng áp tai vào cửa phòng trong khi đang cảm thấy bản thân tội lỗi.
“Irina, anh yêu em...”
“Vâng, em cũng vậy, anh hùng của em...!”
Những giọng nói khiến tôi ngây người ra.
Chuyện gì đang xảy ra...?!
Điều tiếp theo tôi nghe thấy là một hơi thở yếu ớt, tiếng xào xoạt của những chiếc quần áo bị cởi ra. Những giọng nói ngọt ngào khêu gợi và tiếng kêu rên trên giường.
Chẳng bao lâu, Irina thốt lên tiếng khoái cảm mà đến cả tôi cũng nghe thấy.
Cái quái gì đang xảy ra vậy...?!
Tôi hét lên trong tâm trí.
Irina, chẳng phải em đã nói em muốn kết hôn với anh?
Không phải chúng ta là bạn thân sao Yuno?
Vậy những gì đã xảy ra với hai người đó?
Tối hôm đó, tôi không tài nào chợp mắt.
“Chào buổi sáng, Chrome.”
Yuno đưa ra lời chào khi bước xuống phòng ăn ở tầng một.
Lại là giọng cười dịu dàng trong trẻo như thường lệ.
“Cậu trông nhợt nhạt lắm đó? Cậu có ổn không?”
Không có vẻ như đó chỉ là một sự quan tâm hời hợt của cậu ta đối với tôi. Có vẻ như, cậu ta thực sự lo lắng cho tôi.
Tôi không thể tin những gì đã xảy ra đêm qua.
“Anh cảm thấy có gì không ổn à?.”
Irina tiến lại gần tôi trong khi cũng có vẻ lo lắng.
Cả hai đều thể hiện thái độ thông thường của họ.
Nó như thể là những gì tôi nghe thấy hôm qua chỉ là một cơn ác mộng.
Tuy nhiên, tôi chắc chắn là đã nghe thấy nó.
Tôi đã rất sốc khi nó đã in sâu trong tâm trí tôi.
Là người yêu của cô ấy, tôi có nên vào phòng không?
Tôi cuối cùng đã chạy trốn khỏi thực trạng.
“Không có gì.”
Tôi nói ra câu đó trong một trạng thái tốt nhất của mình.
“Thời cơ đã chín muồi. Chúng hãy tranh thủ đối đầu với Frangulas sớm nhất có thể.”
Thầy giáo Valery thốt ra đề xuất.
“Thật. Tên Quỷ đó không là vấn đề gì cả đâu, nếu chúng ta luôn sát cánh cùng nhau đúng không, Chrome?.”
Yuno bày tỏ sự đồng tình.
“Huh? Oh,ừm...”
“Nếu có ai đó gặp nguy hiểm, tôi chắc chắn sẽ bảo vệ cho họ bằng ma thuật phòng thủ của mình”
Irina thể hiện bộ mặt can đảm thường ngày của cô ấy.
Ba người còn lại cũng cho thấy sự nhiệt tình của họ và có vẻ họ đang nói về việc trận chiến hôm nay sẽ diễn ra như nào.
Tuy nhiên, tôi cũng nhìn thấy sự lo lắng thoáng qua một chút trên gương mặt của mọi người.
── Sự khác biệt về thành tích giữa các nhóm anh hùng khác nhau như ngày và đêm.
Các nhóm Anh Hùng khác ít nhất đều đã hạ được một thống lĩnh thuộc Quân Đoàn Quỷ Vương. Tuy nhiên, chúng tôi là những người duy nhất chưa giết bất kì tên Thống Lĩnh nào cả.
“Bây giờ, để khởi hành, Chúng ta hãy cùng nhau chắc chắn để đánh bại Frangulas.”
Yuno tắt ngấm nụ cười trong trẻo của mình mà thay vào đó là một biểu cảm cứng nhắc.
Bọn tôi đi băng qua khu rừng sâu.
Cuối cùng, chúng tôi cũng tìm thấy tòa lâu đài của Frangulas.
Bất chợt...
“Gah...Aah...?!”
Đột nhiên, cơ thể tôi bị tấn công bởi một cơn tê liệt dữ dội.
Cái cảm giác tê tái đó nhanh chóng biến thành cơn đau chảy khắp cơ thể tôi.
“Đ...đây là...?...Guh...uhhh.”
Đầu gối tôi không còn tí sức lực, tôi khụy xuống.
Hơi thở của dần trở nên khó khăn hơn, tôi ngẩng đầu lên trong khi tay tôi đang đặt trên đầu gối của mình.
“Kỹ thuật cấm chú [Chains of Despair].” ( Chuỗi của sự tuyệt vọng)
Khi tôi nhìn lên, Valery đang nhìn xuống tôi với biểu cảm trống rỗng.
“Xin lỗi Chrome, cậu là vật tế.”
“V...vật...tế?.”
“Cậu có nhớ tôi đã nói rằng đây là lúc chín muồi. Và anh hùng của chúng ta cần nhiều sức mạnh hơn để đánh bại Frangulas.”
“Cái...gì vậy...?.”
Tâm trí tôi bỗng trở nên trống rỗng.
“Vì lý do đó, nên bọn em sẽ bắt đầu nghi thức Chrome.”
Irina lạnh lẽo nói với tôi.
Huh, ý của câu này là gì...?
Ánh mắt thờ ơ không một chút tình cảm nào của cô ấy đang bao trùm lấy tôi, ngay cả khi cổ là người yêu tôi.
“Xin lỗi, nhưng cậu hãy hi sinh...”
Ba người kia, chiến binh Riotte, nữ kiếm sĩ Farrah, và hiệp sĩ Margo, tất cả đều nhìn tôi vơi ánh mắt thờ ơ.
“Chúng tôi kêu gọi lời nguyền. Lời nguyền đản sinh ra bóng tối đồng thời cũng tạo ra một sức mạnh ánh sáng mạnh mẽ.”
Thầy giáo Valery, không. Valery chỉ gậy vào tôi.
“Gaah...ahh...?”
Cơn đau dữ dội dần khuếch đại. Nó đau đến mức tóc tôi bắt đầu héo đi và sau đó tất cả đều chuyển thành màu trắng.
Hơn nữa, trong chớp mắt tay chân tôi khô héo. Những gì còn lại của tôi chỉ là da và xương.
Cảm giác như thể sức sống của mình đang bị cướp đi.
Với tốc độ này, tất cả sẽ bị hút ra và tôi sẽ chết.
Tôi cảm thấy tuyệt vọng dưới sự sợ hãi và vô vọng.
“Ánh sáng tạo ra từ bóng tối của ngươi sẽ tăng cường cho sức mạnh của Anh Hùng, ngươi càng tức giận, đau đớn, hận thù và tuyệt vọng, những cảm xúc tiêu cực của người càng mạnh mẽ, Anh Hùng sẽ càng nhận được nhiều sức mạnh hơn. Rồi Quỷ Vương sẽ sụp đổ.”
Tôi không thể được hiểu điều này.
Tôi tồn tại chỉ là để làm vật hiến tế cho cái nghi thức nào đó thôi sao...?!
Chiết xuất từ những lời của Valery nói, những thứ này có phải là để làm cho Anh Hùng mạnh hơn...?
“Tại sao...lại là tôi...?.”
Một vài cảm xúc chảy qua ngực tôi.
Sự phẫn nộ.
Hỗn loạn.
Sự bối rối.
Và, tuyệt vọng.
“Mọi người đều đồng tình việc này.”
“Để cho anh hùng của chúng ta trở nên mạnh hơn...”
“Cậu phải chấp nhận làm vật tế.”
“Tất cả mọi người ai cũng muốn được sống sót.”
...
Riotte và những người khác nói với tôi.
Những người bạn đồng hành của tôi đang xé tôi ra bằng những lời nói của họ.
“Đừng lo lắng Chrome. rồi Cô ấy sẽ làm cho tôi hạnh phúc.”
“Xin lỗi Chrome, em sẽ không bao giờ quên anh đâu.”
Yuno và Irina ôm chầm lấy nhau rồi hôn say đắm trước mặt tôi, điều đó khiến ý thức của tôi trở nên mờ dần.
Như vậy, tất cả đã biến mất.
Và...
Bóng tối trong tôi đã thức tỉnh.