Kobold Vô Đối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Kobold và pháp sư tóc đỏ - Chương 20: ''Đừng quay lưng về phía ta'' -Blazer-

Trước khi cuộc trạm trán giữa dân làng và đám thổ phỉ diễn ra….

Khi nhìn thấy làng Viel, chúng tôi ẩn mình trong bụi cỏ đợi Blazer đi thám thính. Tôi có thể đánh giá sơ bộ tình trạng lương thực của ngôi làng dựa trên tình trạng các cánh đồng.

(…Chán thật)

Tôi cảm thấy hơi buồn chán, tôi liếc nhìn cô gái pháp sư đang trốn bên cạnh mình. Tôi tự tin có thể xử lý ổn thỏa mọi chuyện nhưng nếu Blazer tìm được thông tin tốt thì chúng tôi có thể dễ dàng chống lại kẻ thủ hơn…

Chỉ mới vài ngày kể từ khi chúng tôi gặp cô ấy ở rừng Balberra và đưa cô ấy về làng, nhưng tôi nghĩ mình sẽ nhớ cô ấy sau khu chúng tôi chia tay. Ý tôi là, quanh tôi chỉ toàn là Kobold à…

Mặc dù chúng tôi được sinh ra cùng một thời điểm và chơi thân với nhau từ nhỏ đến bây giờ nhưng tôi vẫn chưa quên cảm giác lúc còn là con người, nên đôi khi tôi cảm thấy hơi cô đơn.

Trong lúc suy nghĩ, tôi chạm mắt Muriel. Cô khẽ gật đầu.

Không, không có gì đâu.

Tôi đáp lại bằng ký hiệu. Có tiếng cỏ lạo xạo, tôi quay người lại và ném cái túi da chứa nước cho cậu Kobold cao, gầy.

“Woann, kuruuau” (Cảm ơn nhé.)

Cái túi da chứa nước mà Blazer đang uống đó là thành phẩm của quá trình thử và sai của tôi. Tôi đã làm nó năm mình 1 tuổi 6 tháng. Tôi rửa sạch dạ dày của một con đại giác miên dương, phơi khô, bọc lấy nó bằng da thuộc rồi khâu nó lại.

Tôi làm ra kim khâu từ việc mài dũa xương thú. Kích thước của kim khâu từ xương giống với kim khâu bằng đồng chúng tôi tìm thấy trong các khu di tích cổ…

Về chỉ may thì tôi đập mềm một số cây gai dầu, tách các sợi ra, sau đó kết lại với nhau để tạo ra chỉ gai dầu.

Tôi cũng làm một ít cho Dagger và Lancer, nhưng tôi vẫn chưa cho 3 người còn lại. Có một con sông ở ngay ngoài làng của chúng tôi nên lúc trước nó không thực sự cần thiết.

Tuy nhiên, trong chuyến đi này, các đồng đội của tôi thường xuyên yêu cầu nước nên tôi dự định sẽ làm thêm vài cái cho họ.

“Wofuh, guruoaauu” (Ahh, quá đã.)

“Wuh, kuruaaan?” (Vậy, tình hình trong làng ra sao?)

“Garuau, gurufauooon, gurua” (Có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra trong đó, chỉ huy.)

Theo lời của Blazer, có vẻ như có một số kẻ được vũ trang đang đứng ở cổng làng cùng với đó là 5 người đàn ông và một người phụ nữ đang đối mặt với chúng.

“Gurua, gaoaguo kuuoruaauu?” (Đại ca, những kẻ kia đang tranh giành con cái hả?)

“Wauu, gaaoua kuurufaouh.” (Ax,giờ không phải lúc.)

Lancer nhắc khéo, nhưng thật tình thì đó là chuyện bình thường với Kobold. Dù sao thì con người cũng không có mùa sinh sản.

“… Gaoa woruguooa” (… Con người lúc nào cũng hừng hực cả.)

“Kyuuh!?” (Huuh!?)

Blazer đợi Lancer hoàn hồn rồi nói ra phỏng đoán của mình dựa trên thông tin thu thập được. 

“Garuu, woagaao garuooaaou” (Có vẻ ngôi làng đang bị tấn công.)

“Wuuh? Gaoao guruooauh, gurua.” (Eh? Ngôi làng đang bị tấn công hả Đại ca?)

Có vẻ như nhận thấy Ax đang lo lắng cho người dân trong làng, Muriel nhẹ nhàng nắm lấy lông trên tay tôi.

“H-hey! Chuyện gì đang diễn ra vậy? Ax-kun trông có vẻ bối rối.”

Chỗ cô ấy nắm bắt đầu đau, nên tôi nhanh chóng ra hiệu.

Ngôi làng đang bị tấn công.

“Eh!? T-tệ thật! Chúng ta phải giúp họ thôi!!!”

“Garuoo, gurua…” (Chúng ta nên làm gì đây đội trưởng…)

Tôi thấy cậu ta đang hừng hực thông qua hành động vuốt lấy bao kiếm. Tuy nhiên, tôi không thể mạo hiểm mạng sống của bạn bè trong tình huống bất lợi này…dù cho chúng tôi có thể lấy được lòng tin của dân làng.

…Chúng ta cần phải nắm bắt rõ tình hình trước.

“N-nhưng chúng ta không thể bỏ mặc ngôi làng được.”

Trong tình huống này, chúng tôi không được phép chết và để cho bọn thổ phỉ chém giết dân làng được. Mọi chuyện phụ thuộc hoàn toàn vào những phút kế tiếp.

Blazer dẫn chúng tôi tới vị trí có thể quan sát được cổng làng. Có khoảng 19 tên thổ phỉ bao gồm cả tên chỉ huy, một nhóm 5 người bảo vệ làng và vì một lý do nào đó, có một cô gái trẻ với mái tóc dài, vàng hoe.

Tên chỉ huy hét vào mặt cô gái.

“Này, mày đó, mày định chạy đi đâu, huh!!”

Theo lời tên chỉ huy, đám thuộc hạ cũng lăm lăm vũ khí trên tay.

“Tao sẽ cho chúng mày nếm mùi.”

“Không sao đâu, chạy nhanh đi Maril!”

“Chúng tôi sẽ cố cầm chân chúng tại đây–guah!?”

Người bước lên phía trước bảo vệ cô gái bị một tên thổ phỉ tấn công vào phần bụng bằng một quả cầu gai sắt.

“Hiiii!?”

Một tên thổ phỉ sử dụng ná bắn viên đạt chì dính chân cô gái khi cô cố bỏ chạy.

“Ah, đau quá!”

“Heh, ai cho mày chạy.”

Viên đạn chì đã dính vào chân phải của Maril. Tên thổ phỉ nhanh chóng lao tới vị trí của Maril khi hắn thấy cô dừng lại, nước mắt của Maril đang trực trào ra bỗng nhiên dừng lại…chết lặng.

“Eh? H-huh? Oomph!” 

Một thanh trường kiếm xuyên thủng ngực tên thổ phỉ từ phía sau.

“Fuh, garugu voooauh” (Hmph, phía sau sơ hở quá nhé.)

Khi tên này nhắm tới cô gái, Blazer đã ẩn mình và tiếp cận không một tiếng động. Sử dụng lực va chạm của cơ thể, Blazer đã đặt thanh kiếm vào vị trí và xuyên thủng ngực của đối phương (“Using the force of a body collision” đoạn này trans ENG ghi thế này mình không hiểu lắm nên dịch sát nghĩa thôi)

Đúng vậy, sau khi đánh giá tình hình chúng tôi đã quyết định giúp đỡ cư dân làng Viel.

Thêm vào đó tôi cũng muốn có thêm chút vũ khí và công cụ… nhưng thứ quan trọng nhất ở đây, đối với loài Kobold, những tấm lưng không phòng bị kia đã đánh thức giác quan săn mồi của chúng tôi.