Trong lúc nhóm Kobold cùng vơi cô gái pháp sư tóc đỏ chiến đấu với đám bọ cánh cứng đỏ hay còn gọi là Xích Bọ, có một đám người với trang bị nhẹ đã lẻn vào trong làng từ hướng ngược lại.
Dạo gần đây, ở chi nhánh của Hội tại làng đã có những báo cáo về việc lũ thổ phỉ xuất hiện thường xuyên trên những con đường mòn dẫn tới làng Viel. Chúng tấn công các thương gia, thậm chí giết họ.
Bọn thổ phỉ xuất hiện đúng một tháng trước khi mà nhiều mạo hiểm giả bậc Sắt bị cướp hết trang bị khi đang làm nhiệm vụ tại khu vực phía đông rừng Easteria.
Trong bản tường trình của nạn nhân gửi cho Hội:
“Nạn nhân thứ nhất và thứ 2 khẳng định rằng họ không bị tấn công bởi thổ phỉ mà bởi những con Kobold với cơ thể khỏe mạnh bất thường, nhưng những vết thương trên người họ thì lại không giống vậy.”
Và nhiều nạn nhân khác cũng đã tường trình tương tự, nhưng nó chỉ là tai nạn đáng tiếc. Mặc dù nghi ngờ về tính xác thực nhưng các bản báo cáo thường chính xác và sau sự kiện đó thì tin đồn về thổ phỉ bắt đầu lan ra.
Dù ở thời đại nào thì cũng có một số lượng lớn những kẻ ngoài vòng pháp luật.
Các nhóm thổ phỉ thường bao gồm những người nông dân nghèo, những kẻ thiếu nợ, những lính đánh thuê khát máu, sa ngã, những mạo hiểm giả với các công việc mờ ám. Trong số đó, phần lớn là các lính đánh thuê đã bị đào thải.
Và lũ thổ phỉ đó sẽ giả vờ làm lính đánh thuê đi bảo vệ các ngôi làng và thị trấn, sau đó chúng sử dụng các phương pháp bất chính để trục lợi. Trường hợp tệ nhất là một nửa trong số chúng sẽ đóng giả làm trộm tấn công ngôi làng trong khi 1 nửa còn lại sẽ đóng vai người bảo vệ để lừa các ngôi làng và thị trấn.
Tuy nhiên, đám người vừa tiến vào làng Viel không phải là loại đó, chúng chỉ đơn giản là một đám cướp thôi.
Kẻ chỉ huy của chúng là một lính đánh thuế bị tha hóa, hắn ta mặc giáp da dày (giáp brigandine) bên trong có cột thêm những miếng sắt. Hắn mang bên mình một cây búa chiến chuyên dùng để phá giáp.
“Tới lúc lấy tất cả những gì có thể rồi nhanh chóng rời khỏi đây giống như đã làm với khu vực trước…”
“Đại ca, chúng ta đã hoạt động ở lãnh thổ này khá lâu rồi… nếu chúng ta không nhanh chóng rút đi thì quân của Lãnh Chúa sẽ săn lùng chúng ta đấy.”
Thổ phỉ là những kẻ du mục. Nếu chúng ở một khu vực quá lâu, chúng sẽ bị định danh và tiêu diệt, nên sau khi cướp bóc chúng sẽ di chuyển tới khu vực khác ngay lập tức. Hầu hết các Lãnh Chúa đều biết điều này nên họ thường không chủ động truy đuổi trừ khi chúng quá lộng hành.
Để thực hiện được một cuộc thanh trừng toàn diện, Lãnh Chúa sẽ phải tập hợp một lực lượng khá lớn để truy lùng lũ thổ phỉ trốn ở khu vực rừng núi hoang vu, hiểm trở. Việc đó sẽ lãng phí của họ rất nhiều tài nguyên.
Lời nói của tên cướp lúc nãy ám chỉ việc nếu chúng ở đây lâu thêm thì Lãnh Chúa có thể sẽ tiến hành thanh trừng.
“Chúng ta vẫn còn một số thứ phải chi nữa, nên tao muốn hốt cú chót…Gizel, báo cáo đi.”
“Dạ, làng Viel là một làng nhỏ có khoảng 40 hộ dân với hơn 180 cư dân. Tính toán đơn giản thì trong làng sẽ có khoảng 80 đàn ông và phụ nữ nếu bỏ đi trẻ em, và với số dân đó thì đàn ông chắc một nửa sẽ ở tuổi trưởng thành.
“Vậy chúng ta sẽ phải đối với khoảng 10 tên nghiệp dư nhỉ? Tao có thể dễ dàng quét sạch chúng, bọn mày thì sao?”
Tên cầm đầu nhìn vào 18 thuộc hạ của hắn.
“Đại ca, hai chúng em có thể dễ dàng bóp chết nghẹt 1 thằng!”
“Hahah, vậy cứ làm như mọi khi nhé.”
Đám thổ phỉ cười một cách ghê rợn…
Nếu có một hoặc hai tên cựu lính đánh thuê hoặc mạo hiểm giả trong đám dân làng muốn chống cự thì cũng không có gì lạ, nhưng hắn đã không nói ra nhằm mục đích gia tăng sĩ khí cho đám thuộc hạ. Khi thấy chúng phản ứng hùng hổ theo đúng ý mình, hắn tiếp lời.
“Tao muốn lấy nhanh chóng lấy hết những thứ có giá chị…Nếu chúng ngoan ngoãn nghe lời thì chúng ta không được làm hại ai cả.”
Lũ thổ phỉ đã tính đến khả năng bị truy lùng bởi quân đội nếu chúng gây hại lên dân làng.
Tuy nhiên, có một điều nằm ngoài dự tính của chúng.
Trước mùa thu hoạch một thời gian ngắn, đám quái vật dạng bọ cánh cứng bùng phát quanh làng Viel và chúng đã ăn hết toàn bộ hoa màu nên họ chẳng còn gì để cướp cả.
Lũ thổ phỉ chạm mặt với một cô gái đi cùng 5 người dân được vũ trang đầy đủ, cô gái tự nhận mình là con của trưởng làng.
……………
………
…
“Chĩa kiếm vào tao…ý mày là mày sẽ không nghe lời tao?”
“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Làng này chẳng còn gì cho mấy ông cả.”
Tên cầm đầu lườm cô gái hắn đang đàm phán.
“Vậy là chúng mày bắt tao đợi nãy giờ để rồi nhận câu trả lời như thế này huh…Mày hơi thiếu chân thành đấy!” (Chỗ này eng ghi “You’re not sincere enough!”, tui không hiểu ý ổng lắm nên dịch sát nghĩa vậy.)
“……!!!”
Cô gái lộ rõ vẻ sợ hãi khi tên thổ phỉ hét lớn với gương mặt khó chịu.
Cha cô đang lo lắng cho đứa con gái của mình, ông bị bệnh nặng tới mức không thể di chuyển được đã nhiều tháng nay. Cô gái đã bỏ ngoài tai lời ngăn cản của mẹ và tới ngặp trực tiếp bọn thổ phỉ. Dù gì thì cô ấy cũng là con gái của trưởng làng.
Những người trong nhóm bước lên phía trước bảo vệ cô.
“…Chúng mày định đánh nhau sao?”
Những người bảo vệ này chỉ được trang bị giáp da sờn và kiếm mòn, bên cạnh đó trông họ còn chẳng có sức chiến đấu.
“Được rồi, tao sẽ chơi với chúng mày.”
Tên cầm đầu lườm và nói móc cô gái, nhưng cô ấy không có vẻ gì là sẽ rút lui. Trong lúc hai bên đang cương với nhau, một tên thổ phỉ phát hiện gì đó và hét lớn.
“Đại ca, nhìn đằng kia kìa!”
Trong lúc những người bảo vệ cầm chân chúng, thì người dân trong làng đang chuồn đi một cách bí mật cùng với trẻ em. Không may, họ đã bị phát hiện.
“Này này, chúng mày nghĩ chúng mày chạy đi đâu đấy!”
“Có vẻ như chúng ta câu không đủ thời gian cho họ rồi.” Maril nói và cắn chặt môi.