Kita no Toride Nite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3512

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1291

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Nhật kí tinh thần của Mil - Mùa hè

Tác giả: Đúng rồi, do khả năng vẽ của tôi đã tiến bộ hơn trước cho nên tôi đã vẽ dạng người cho tinh linh nước.

--------------------

Mùa hè của vùng đất này rất là ngắn.

Nó mát hơn mùa hè ở Nhật Bản, nhưng nó quá là khó cho một tinh linh tuyết như tôi.

Quanh dãy núi nơi tuyết rơi quanh năm dễ chịu hơn nhiều, nhưng có vẻ như tôi không được phép trở về (Hay tất cả mọi người trong pháo đài bảo thế), cho nên hôm nay tôi cũng đến pháo đài chơi nữa.

Nóng quá đi.

Bụng tôi nóng quá đi.

Sau đó…

Khi mùa hè tới, tại pháo đài, số đàn ông cởi trần tăng lên.

Ngay khi bài huấn luyện kết thúc thì mọi người cởi áo ra như thường lệ, nhưng chẳng phải bọn họ đã quên mất rằng có một cô gái ở đây hay sao?

Mọi người phải nhớ đó. Rằng em là một cô bé rất là dễ thương.

Và em muốn mọi người để ý tới việc đó.

Một trong những yếu điểm của tôi đã bị Kix phát hiện. Tệ thật.

Tôi được truyền sang tay một người khác.

Anh sẽ hối hận vì đã làm vậy đấy!

Bất ngờ thay, anh kị sĩ một mắt rất dễ say.

Hơn nữa, tôi rất bất ngờ khi biết anh ấy rất thích hôn trong lúc say.

Cho dù nó là lên trên trán đi chăng nữa, sao anh ấy lại hôn tôi cơ chứ? Trong phút chốc bầu không khí trở nên khá gợi cảm.

Ngày hôm sau, anh kị sĩ một mắt tỉnh dậy sau cơn say rượu ngày hôm qua.

Đương nhiên là tôi nhìn anh ấy với ánh mắt lạnh băng. Anh ấy hôn tôi nhiều đến thế cơ mà.

Để đền bù thì tôi sẽ lấy lượng thịt khô đủ cho một tuần.

Có một âm thanh kì lạ đến từ cái lỗ chuột đó, thứ mà đáng ra phải bị đóng chặt lại.

Ôi không, nó sắp sửa phá tấm ván từ bên trong rồi!!

Tina!! Tình huống khẩn cấp!!

Khi tôi bảo cha rằng nó rất là khó thở khi tôi được cha mang đi trong miệng, cách mà cha mang tôi đi bị đảo ngược lại.

Chẳng phải khung cảnh này rất tuyệt vời hay không? Phải không?

Đúng là không sai khi nói rằng mùa hè là mùa của hoả tinh linh, Kugarugu.

Vào mùa đông thì cậu ấy lúc nào cũng run rẩy hết đó, cho nên tôi cứ tự hỏi cậu ta sẽ như nào khi hè đến, nhưng chẳng hiểu sao cậu ta lại biến thành một quý ông.

Có vẻ như cậu ấy nghĩ rằng tôi sẽ tan ra nếu như tôi phải nhận lấy quá nhiều ánh mặt trời, cho nên trong lúc chúng tôi đi ở ngoài, cậu ấy sẽ cố che tôi trong bóng của mình. Tốt bụng quá đi! Tôi ấn tượng lắm luôn đó.

Và tôi không nghĩ rằng nó rất nóng khi ở gần cậu ấy đâu. Tôi hề có nghĩ như thế.

Có vẻ như chỉ huy đã ghim trái cây lên các cành cây tại pháo đài để cho lũ chim ăn. Tôi hỏi tất cả mọi người ở pháo đài.

Nhưng tôi sẽ không thể nói thế với chỉ huy được. Tôi chẳng hiểu lắm, nhưng mọi người bảo tôi rằng “Hãy giả vờ như em không biết đi”

Nhưng tôi muốn nói cho chỉ huy biết

Rằng vào mùa hè, chim có thể tìm cho mình những thứ khác để ăn, nên các chú chim nhỏ đó sẽ mập lên.

Kix lại tìm thêm được một yếu điểm của tôi.

Một cái bẫy đã được làm từ các yếu điểm của tôi.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ nhảy vào ngực Kix đâu. Thay vào đó tôi sẽ vượt qua vết thương tinh thần này của mình.

Fufuu, hạnh phúc quá đi. Đây là đặc quyền chỉ có trẻ con mới có.

Người mẹ rất là mát và còn rất là thơm nữa chứ.

“Tôi đã được ăn bánh cùng với Mil đó.”

“♪ ヽ (‘∀ `ヽ) (ノ’ ∀`) ノ ♪“

Một bức thư khoe khoang đến từ thái tử, và chỉ huy, người giờ đang bừng lên vì ghen tị, đãi tôi bánh, nhưng… ăn nhiều quá thì không tốt đâu.

Vì ngày nào tôi cũng thấy nóng hết, tôi muốn bơi trong cái hồ nơi mà cha tôi sống, nên tôi hỏi “Con muốn xuống nước chơi cơ!”, và bị gạt bỏ “Nó nguy hiểm lắm, vô ích thôi…” và thay vào đó tôi có một vũng nước được làm từ khả năng của cha.

Nó khác cơ!

Nó không giống với việc chơi trong nước tí nào hết!

Khi tôi vừa dỗi vừa đập vũng nước, cha thở dài, biến sang dạng người và mang tôi xuống hồ. Nước lạnh thật đấy. Vui thật đấy.

Tôi tập bơi trong lúc nắm lấy cha.

Kiếp trước tôi không có học bơi

Ngày nào đó tôi sẽ bơi bướm cho xem.

Có vẻ như khá nhiều thời gian đã trôi qua trong lúc tôi tập bơi, và mẹ tới để đón tôi.

“Anh tính độc chiếm Milfiria của em đấy à?!” Khi tôi thấy người mẹ đang giận dữ của tôi, tôi cứ lo rằng họ sẽ bắt đầu bắt bẻ nhau, rồi biến thành một vụ cãi nhau cỡ lớn luôn cơ, nhưng tôi đã lo thừa rồi.

Đó là do cha đã lờ đi những gì mẹ đang nói và ngắt lời mẹ, nói “Snowlea… Lâu thật rồi đấy…” Sau đó thì cha nói với một vẻ mặt nghiêm túc “như mọi khi… nàng đẹp thật.”

Khi mẹ được cha khen, như thể đã quá quen với việc này vậy, mẹ trở nên bối rối đến mức nói “Anh, anh nói cái gì vậy chứ!”, nghe chẳng tự nhiên chút nào hết cả.

Cha này, đừng làm thế nữa.

Tôi được Tina tặng một con thú bông nhìn chẳng dễ thương mấy.

Hơn nữa nó rất là lớn. Tốn công thật đấy. Chẳng có lý do nào mà chị ấy cần phải làm nó lớn hết cả.

Và nó không hề dễ thương. Tôi nói đi nói lại nhiều lần rồi, nó không dễ thương chút nào hết.

Tuy vậy, vì cái chân vừa đủ cao để tôi tựa cằm mình lên, tôi quyết định rằng mình sẽ dùng nó với lý do đó.

Tina vui mừng nói “Mil đang ngủ với con gấu bông mà mình làm!”

…Gấu?

Chắc Tina chưa bao giờ thấy gấu nhỉ, chắc luôn đó.

Khi tôi đi chơi với Kugarugu, cậu ấy vẫn cứ liều mạng mà che chở tôi như thường lệ.

Cậu ấy tốt bụng, và nó rất là khó nói vì cậu ấy tốt bụng như vậy.

Ngay cả khi cậu ấy đang cố che chắn tôi khỏi ánh mặt trời đi chăng nữa, mặt trời đang ở phía đối diện, cho nên tôi vẫn bị ánh nắng chiếu vào. Thật khó để nói việc cậu ấy làm là một việc hoàn toàn vô bổ.

Anh kị sĩ một mắt tặng tôi một tảng băng.

Trong lúc nghĩ rằng tôi không phải một con gấu Bắc Cực trong sở thú, tôi đã tận dụng hết chức năng làm lạnh của tảng băng.

Trong lúc tôi đang chơi đùa cùng các anh kị sĩ trẻ, gồm cả Kix, trong giờ giải lao, trong lúc nghịch nước, tôi vô tình hất một xô nước vào anh chỉ huy đang đi ngang qua.

Không, tôi không phải là người được tắm.

Anh chỉ huy với cơ thể ướt đẫm đang lườm chúng tôi với ánh mắt lạnh băng. Các anh kị sĩ trẻ dogeza ngay lập tức. Quỳ xuống đất, “Tụi em thật sự xin lỗi!!”, với trán của mình cúi thật thấp.

Tôi cũng dogeza nữa.

Không, em không phải là người làm anh ướt đâu, em thề đấy!

Tuy vậy, nhờ vào việc dogeza, anh chỉ huy không có la chúng tôi. Một anh chỉ huy thở dài với mái tóc ướt đẫm, tuyệt vời thật đấy.

Sau khi chia tay các anh kị sĩ, tôi chạy theo anh chỉ huy, người vừa mới vào pháo đài. Các anh kị sĩ trẻ đã nhờ tôi rằng, “Xin đấy, xin em hãy làm cho anh chỉ huy vui lên đi mà, đi mà Mil-sama’. Không còn cách nào khác, đi thôi nào.

Khi tôi đuổi kịp anh kị sĩ một mắt, tôi xin lỗi lại lần nữa, sau đó anh ấy cười và chọc mũi tôi.

Tôi đã nghĩ rằng anh ấy đã tha cho tôi rồi, nhưng tôi lại bị bắt cóc và lau khô với một cái khăn. Em thích bị ướt mà~!

Tôi đã tìm ra “những cây gậy tuyệt vời”, thứ mà tôi im lặng giấu đi trong một góc hang, nhưng chúng lại bị quăng đi khi mẹ tìm thấy nó.

Tệ quá đi…

Các “cây gậy tuyệt vời” của tôi-!!

Việc này chẳng hề thay đổi từ lúc tôi còn là con người, nhưng tôi thực sự không có thích côn trùng cho lắm.

Tôi sợ các âm thanh phát ra từ cánh của chúng, cái tiếng vo ve vo ve đó, tôi rất sợ nó.

Sâu bướm và các con khác thì ổn, nhưng tôi rất là sợ khi đó là các con công trùng biết bay cỡ lớn.

Trong lúc chờ mọi người giải lao ở khu vực chung thì tôi đã ngủ quên mất

Trong giấc mơ của, tôi gặp lại gia đình cũ của mình.

“-chan, nào nào”, mọi người đều gọi tên tôi. Một cái tên không phải là Mil.

Mẹ thì hiền lành và lúc nào cũng tươi vui hết đó. Cha là một người chán ngắt. Người chị rất là yêu quý tôi nhưng thỉnh thoảng cũng trêu ghẹo tôi nữa.

Cho dù tôi yêu tất cả mọi người, tôi tự hỏi tại sao mà tôi không thể nào nhớ được mặt của bọn họ.

Tôi tự hỏi gia đình tôi đã làm gì khi tôi chết nhỉ. Tôi chắc rằng bọn họ đã rất là buồn. Chắc nó đã làm bọn họ khóc.

Xin lỗi, con thật sự xin lỗi…

Có vẻ như tôi đã khóc trong lúc ngủ và đã làm các anh kị sĩ tới đây để nghỉ ngơi lo lắng khi tôi tỉnh dậy.

Các khuôn mặt hoảng hốt của bọn họ rất là buồn cười và khá là thú vị, cho nên tôi cũng không còn khóc nữa.

Tôi là một người rất hạnh phúc. Bởi vì ở kiếp trước lẫn kiếp này, tôi có rất nhiều người hiền lành quanh mình.

Tôi thật sự mong rằng gia đình ở kiếp trước của tôi cũng hạnh phúc như tôi bây giờ đây.

Tôi hối hận vì trước đó tôi không có cho người nhà biết tôi biết ơn và yêu thương bọn họ tới mức nào.

Nên tôi quyết định rằng mình sẽ nói rõ cảm xúc của mình ra ở thế giới này.

Hãy nói “I love you” với anh kị sĩ một mắt, với mẹ, với cha, với anh chỉ huy, với Tina và các anh kị sĩ khác nào, còn Kix và Kugarugu thì khi nào rảnh thì tôi sẽ nói.

“Cảm ơn mọi người rất nhiều.”

------------------

Chính thức kết thúc phần nhật kí của Mil, chương sau là arc mới :3

Để "I love you" vì nói với nhiều người, ai biết cái nào hay hơn thì nói mình nhá