Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

5 75

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

53 613

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

126 598

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

13 42

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

66 687

Vol 12 - Chương 5: Mối quan hệ mà Alice không biết

1

Bên trong chiếc trực thăng vận tải đang trên chuyến hành trình bay đến Đế Đô, Risya đột nhiên nhiên vẫy tay ra hiệu: “Mismis, Iska-chi, Jhinjhin, Nene-tan. Tui có chuyện quan trọng cần nói, lại đây.”

“Nghe sợ thế.” - Jhin là người đứng dậy đầu tiên: “Chắc đây là lần đầu tiên tôi được nghe từ ‘chuyện quan trọng’ phát ra từ miệng cô đấy. Ngay cả lúc hoàng đế trông như một con quái vật cô cũng tỉnh bơ còn gì...... Thực sự nguy hiểm đến vậy à?”

“Đúng. Nói trước luôn, tình hình khá tệ rồi.”

Risya nhún vai. Hành động tưởng như vô cùng thoải mái ấy giờ với cô cũng thật nặng nề.

“Vậy hỏi thử Mismis trước nhé. Bà nghĩ phù thủy đó sẽ gây bao nhiêu thiệt hại cho Đế Quốc?”

“Eh? Ừm......” - Đội trưởng Mismis đứng tại chỗ suy nghĩ. “Bát đại Tông Đồ - những người đứng đầu Quốc Hội Đế Quốc đã biến mất...... Giới lãnh đạo của Đế Quốc rơi vào hỗn loạn?”

“Ừ. Đúng một phần.”

“Ngoài ra, lính đồn trú ở cửa khẩu số tám đã bị tiêu diệt, quân đội Đế Quốc cũng bị giáng một đòn tương đối.”

“Cái đó thì nửa đúng nửa sai.”

“......Hả?”

“Không phải chỉ một đòn tương đối đâu, thiệt hại lớn đấy. Cũng không ngoa khi nói là cực kỳ nghiêm trọng. Thế nên hoàng đế mới vội vã về Đế Đô như vậy.”

Từ cửa sổ trực thăng, Risya phóng tầm mắt ngắm nhìn đường phố Đế Quốc.“Tiếp theo, Iska-chi.”

“......Sao vậy ạ?”

“Elletear đã choảng nhau với Bát đại Tông Đồ tại Quốc Hội Đế Quốc 5000 mét bên dưới Đế Đô. Em đã được chứng kiến toàn bộ qua ‘Đăng’ Tinh linh của công chúa Sisbell rồi nhỉ?”

“Vâng.”

“Không thắc mắc gì sao? Ví dụ như việc phù thủy đó đã đến được nơi cách mặt đất 5000 mét. Đúng là cô ta không còn là con người nên việc di chuyển xuyên lòng đất cũng không lạ. Nhưng em nghĩ cô ta xuất phát từ đâu?”

“Hể, thì đương nhiên là từ mặt đất────......”

Iska đột nhiên im bặt.

Không phải do cậu cố tình. Nhưng khi chuẩn bị nói, Iska đã sợ chính cái ‘khả năng’ xuất hiện trong tâm trí mình, đến mức mà cuống họng phải run rẩy và giọng cậu khàn hẳn đi.

Con đường duy nhất để đến được Quốc Hội Đế Quốc là đi xuống dần từ mặt đất.

Đương nhiên là như vậy.

......Nhưng nếu nghĩ theo cách khác.

......Cái gì ở phía trên Quốc Hội?

Iska không cần phải suy nghĩ nhiều.

Bởi trước giờ khi được Bát đại Tông Đồ gọi, cậu luôn xuất phát từ căn cứ của quân đội Đế Quốc──

“......Căn cứ trung tâm.”

“Đúng vậy. Căn cứ nơi đội 907 của em hay tập trận và họp mặt. Elletear đã xâm nhập từ đường đó. Và... em có nghĩ một kẻ muốn tiêu diệt cả Đế Quốc lẫn Chủ Quyền như cô ta sẽ đi qua đó mà không làm gì sao?”

“............”

Một giọt mồ hôi nhớp nháp chảy xuống má Iska.

Tấn thảm kịch tại trạm kiểm tra biên giới số tám hiện lên trong đầu cậu.

Nếu như Elletear đã xâm nhập vào căn cứ trung tâm thì hàng nghìn binh lính trong đó cũng sẽ là con mồi của cô.

Tự nhiên thuận buồm xuôi gió, đương nhiên Elletear sẽ──

“......Risya-chan, bà đùa đấy à?” - Người lên tiếng là Mismis với đôi môi run rẩy: “......Đừng nói là...... tất cả mọi người ở căn cứ trung tâm...”

“Hai mươi phần trăm.”

Risya chỉ trả lời ở mức tối thiểu.

“Khoảng sáu mươi phần trăm tổng số nhân sự có mặt ở căn cứ trung tâm khi phù thuỷ đó xâm nhập. Bốn mươi phần trăm đang đi làm nhiệm vụ hoặc đang ở xa giống như chúng ta. Và...... thực tế tuy chỉ có vài chục người đi chặn Elletear nhưng thiệt hại lớn hơn con số đó rất nhiều. Bao gồm cả những người bị cuốn vào.”

Sức mạnh bí ẩn của phù thủy Elletear.

Nó lan rộng như sóng xung kích khắp căn cứ trung tâm. Và kết quả là ngay cả những người lính không liên quan cũng bị cuốn vào.

“Triệu chứng cũng giống hệt. Hôn mê và không có dấu hiệu tỉnh lại.”

“Nhóm hai mươi phần trăm à?” - Jhin quay lại chỗ ngồi và thở dài: “Thường thì nếu ba mươi phần trăm nhân sự một tổ chức biến mất, tổ chức đó sẽ ngừng hoạt động. Còn trên chiến trường, điều đó đồng nghĩa với việc bị ‘tiêu diệt hoàn toàn’. Còn hai mươi phần trăm như hiện tại thì sao, quý cô Thánh Đồ?

“Thì là một mớ hỗn loạn, chắc chỉ đủ để vận hành ở mức tối thiểu thôi.”

Risya cười cay đắng và nói bằng chất giọng bực tức khác thường.

“Hai mươi phần trăm đó đương nhiên bao gồm cả các lãnh đạo và chỉ huy. Ban điều hành gần như tê liệt rồi. Mà, giờ thì tui chỉ có thể nói: Đừng ngạc nhiên trước những gì mọi người thấy ở căn cứ.”

Vừa nhắc đến thì...

Trên mặt đất hướng Risya nhìn ra, căn cứ trung tâm của Quân đội Đế Quốc đã ở trước mặt.

2

Căn cứ trung tâm.

Cảnh vật mà Iska nhìn xuống từ máy bay không có gì thay đổi...

Không hề có dấu hiệu bị phá hủy, cháy hay bị tổn hại. Các bức tường bên ngoài căn cứ vẫn nguyên vẹn. Bãi cỏ ở sân tập vẫn xanh tươi, những đóa hoa ở góc sân vẫn nở rộ.

Điểm khác thường duy nhất là──

Căn cứ giờ gần như chẳng có ai.

“Việc chăm sóc và vận chuyển bệnh nhân hôn mê sẽ tạo ra náo động rất lớn. Những người có thể di chuyển thì đang bận liên lạc và họp hành. Nếu giờ thấy ai lang thang ngoài căn cứ thì chắc chắn là trốn việc, hoặc là gián điệp của Chủ Quyền. Dù là trường hợp nào thì cũng phải bắt ngay.”

“......Đến mức ấy cơ á?”

Risya vừa nói vừa di chuyển qua sân căn cứ. Bước đi bên cạnh cô, Iska liên tục nhìn xung quanh.

Con đường vốn tấp nập xe quân sự nay vắng tanh như lối đi dạo.

“Ngoài ra, việc Bát đại Tông Đồ biến mất cũng gây ra không ít phiền phức.”

Risya gượng cười.

“Người ta vẫn thường nói là ‘lấy độc trị độc’ phải không nhỉ? Vì những kẻ cực ác như chúng tồn tại nên đám vô lại bên dưới không thể lộng hành được. Với sự biến mất của Bát đại Tông Đồ, những kẻ tham vọng thuộc hội đồng Đế Quốc sẽ bắt đầu hành động. Có thể an ninh Đế Đô trong thời gian tới sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.”

“Risya-san, thế tức là…”

“Hmm?”

“Giả sử bây giờ Chủ Quyền Nebulis tổng tấn công chúng ta, chuyện gì sẽ xảy ra?”

“Thì chúng ta sẽ gặp khó khăn lớn. Cho dù không đến mức khiến cho Đế Đô sụp đổ, nhưng nếu làm không tốt, chúng ta hoàn toàn có thể mất vài tỉnh đúng chứ?”

Risya không hề cường điệu hóa vấn đề. Giới lãnh đạo của Đế Quốc đang hỗn loạn.

Hiện tại quân đội Đế Quốc có quá nhiều thương vong. Và chắc chắn họ sẽ muốn tránh giao tranh với Chủ Quyền.

“Chắc Iska-chi cũng đoán được phần nào rồi. Đó cũng là lý do tại sao bệ hạ muốn cặp chị em phù thủy đó ở lại Đế Đô.”

“...…Có lẽ họ cũng hiểu.”

Hai công chúa Alice và Sisbell. Chừng nào họ còn ở Đế Quốc thì Chủ Quyền sẽ không thể tùy tiện nhúng tay vào.

“Coi họ là con tin rất nguy hiểm, nhưng......”

“Thế nên chị mới nhờ đội của Iska-chi.”

Risya di chuyển dọc theo bãi cỏ.

“Lẽ ra sẽ cần đến ba Thánh Đồ cho việc canh chừng hai cô công chúa đó, nhưng lúc này các Thánh Đồ ai cũng bận việc với tổng bộ để xây dựng lại hệ thống chỉ huy. Tệ hơn nữa, vị trí nhất tọa đang bị bỏ trống. Cả việc xử lý ghế trống cũng khá cấp bách. Thế đấy...!”

Risya đột nhiên dừng lại và chỉ tay về phía Thiên Thủ Phủ.

“Ba phù thủy đang ở trong Thiên Thủ Phủ, nhờ em canh chừng nhé, Iska-chi!”

“Trong Thiên Thủ Phủ á? Họ mà gây họa ở trong là to chuyện đấy......”

“Vậy còn chỗ nào khác để giấu họ sao? Nếu có tin tức quân đội Đế Quốc tiếp nhận phù thủy của Chủ Quyền Nebulis thì chuyện cũng to chẳng kém sao?”

“......Mà, cũng đúng.”

“Thì đó. Đi thôi, đi thôi. Nhớ cứng rắn một chút để các phù thủy không gây chuyện.”

Risya nói một cách nhẹ nhàng.

Còn Iska thì biến những phàn nàn trong đầu thành tiếng thở dài rồi quay lưng với Risya.

Thiên Thủy Phủ - cung điện nơi hoàng Đế Yunmelngen ở ẩn. Thường thì nơi này được gọi là “tòa nhà không cửa sổ”.

Đứng đợi ở cửa chính──

“Có vẻ như bốn người chúng ta sẽ được chuyển đến sư đoàn I.”

“Heh?”

Câu đầu tiên mà Jhin nói khi vừa gặp khiến Iska không khỏi nghi ngờ.

“Jhin, vừa rồi là...”

“Đội 907 thuộc sư đoàn III chúng ta kể từ trưa nay sẽ được điều chuyển về sư đoàn I. Nếu là người thuộc sư đoàn III mà ra vào trụ sở chính có thể sẽ bị đồng nghiệp nghi ngờ đấy.”

“............”

“Chưa nghe cô Thánh Đồ kia nói gì à? Chính cổ nghĩ ra chứ ai.”

“Hoàn toàn không biết.”

*Haha* Iska nở một nụ cười gượng gạo.

......Không thể tin được là Risya có thể quên được bất cứ cái gì.

......Cũng có thể chị ấy cố tình không nói để làm mình bất ngờ.

Đội 907 thuộc sư đoàn III.

Đây là đơn vị hỗ trợ được phái từ Đế Đô ra biên giới. Ví dụ, đội của Iska từng được phái đến rừng đại ngàn Nelka hay hẻm núi Mudor.

Còn sư đoàn I là đơn vị chuyên bảo vệ các lãnh đạo của Đế Quốc.

Nói cách khác, họ là đơn vị ưu tú trong số những đơn vị ưu tú.

“Trong sư đoàn I thì chúng ta là ‘đội hộ vệ của hoàng đế’. Chỉ huy của chúng ta sẽ là Thánh Đồ, không phải bộ tư lệnh. Do đó, chúng ta có thể tự do ra vào Thiên Thủ Phủ.”

“Chị Risya sẽ là sếp của chúng ta phải không?”

“Chuẩn. Với quân đội Đế Quốc thì đây có thể coi là lần thăng chức lớn. Mặc dù tôi cũng chả muốn thế.”

Jhin mang chứng minh thư của mình đến gần cửa.

*Bíp* Cánh cửa của Thiên Thủ Phủ kêu lên khi mở ra.

Cảnh tượng này thực sự khó tin bởi thường thì người của sư đoàn III không đủ thẩm quyền để mở nó.

Có lẽ tư cách của họ đã được chuyển thành sư đoàn I.

“......Đội trưởng vào trong rồi à?”

“Bộ tư lệnh Đế Quốc. Họ muốn hoàn thành thủ tục chuyển giao bốn người chúng ta trong ba giờ. Boss không tự mình làm được nên Nene đi cùng.”

“À, thế nên hai người đó không có mặt.”

“Vẫn còn hai tiếng. Có lẽ chúng ta vào trong đợi trước.”

Bên trong Thiên Thủ Phủ──

Vẫn là tòa nhà họ ở cách đây vài giờ, nhưng hiện tại, họ đã là hộ vệ của hoàng đế thay vì phải đi ké Risya như trước.

Hành lang hàng chục mét chẳng có lấy một bóng người.

*Cạch... cạch...*

Âm thanh duy nhất trong hành lang là tiếng giày của Iska và Jhin.

Ngoài ra, không có bảo vệ hay nhân viên nào. Đó là những gì Iska nghĩ.

“Ồ? Ai mà quen vậy ta.”

Giữa hành lang, một nữ quân nhân với vẻ ngoài hoang dã đang ngồi khoanh chân.

Tam tọa Thánh Đồ, “Cuồng phong” Mei. Đối với Iska - cựu Thánh Đồ trẻ nhất, thì cô từng là đồng nghiệp.

“......Mei-san. À ừm, lâu không gặp.”

“Này, Iska-chan.”

*Hàaaa~* Ngay khi nhìn thấy cậu, Mei thở dài, trông buồn đến nẫu ruột.

Cô mở miệng với vẻ thiếu sức sống:

“Chẳng có cạnh tranh gì. Chán quá~.”

“Dạ?”

“......Báo cáo nghiệp vụ. Có ba người chịu trách nhiệm bảo vệ Thiên Thủ Phủ, chị, nhị tọa và Risya. Và Iska-chan và mọi người sẽ làm việc dưới quyền...... Hàaaa~......”

“Nhị tọa ư?”

“Tên đó đang đợi bên ngoài Thiên Thủ Phủ. Hắn ta thậm chí còn ghét phù thủy hơn chị. Mặc dù hoàng đế đã gọi tên đó đến đây vì chuyện đó, nhưng chỉ cần nhìn thấy phù thủy, hắn sẽ tấn công không khoan nhượng. Thế nên bệ hạ đã hạ lệnh cho hắn phải canh gác bên ngoài. Nên là chị mới phải canh bên trong...... Hàaaaa~......”

Iska tự hỏi đã đây đã là lần thứ mấy nghe thấy Mei thở dài.

“Chị đây cạn năng lượng rồi. Iska-chan, đây không phải lần đầu em đến Thiên Thủ Phủ nhỉ. Chị bỏ qua phần hướng dẫn nhé. Cứ ra vào tự nhiên.”

“......Vâng ạ.”

Mei ngồi bệt xuống và chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại.

Iska và Jhin tiếp tục đi xuống hành lang kính phía sau──

Đến đỉnh của tòa tháp bốn tầng - “Phi tưởng thiên”.

Bước một chân vào trong, mùi cỏ cay nồng xộc thẳng vào mũi họ.

Phòng của hoàng đế.

Ngay khi hai người bước vào gian phòng lớn với sắc đỏ chủ đạo──

“Này, hoàng đế! Thế này là sao!”

Rin tức giận hét lớn:

“Chẳng phải chính ngươi đã nói sẽ cải tạo tầng bốn của Thiên Thủ Phủ thành một nơi mà tiểu thư Alice và tiểu thư Sisbell có thể tá túc sao!?”

“Đúng vậy. Ta đã nói là sẽ giao mọi thứ cho CÁC NGƯƠI tự cải tạo.”

Vị hoàng đế đang nằm trên chiếu tatami khó chịu mở mắt ra.

“Trong trận chiến lúc sáng các ngươi cũng thấy rồi đấy. Meln đang trong tình trạng tồi tệ nhất, để ta nghỉ ngơi đi.”

“Cái tủ mà ta đặt cho tiểu thư Alice vẫn chưa giao đến!”

“Chắc cũng sắp rồi đấy.”

Y ngáp dài:

“Có hiểu những gì ta nói không đấy? Hiểu rồi thì Meln ngủ đây──”

“Hoàng đế! Này hoàng đế! Thú nhồi bông của ta đâu rồi!?”

Tiếp đến là Sisbell.

Cô chạy về phía thú nhân lông bạc đang lim dim mắt.

“Ta không thể ngủ nếu không có thú nhồi bông. Ta có thể đặt mua một con không?”

“......Cứ làm những gì cô muốn.”

“Nếu vậy ta có thể có một tấm thảm và một chiếc ghế sofa không?”

“......Thế nhé, ngủ đây.”

“Ế!? Chờ đã! Ta đã nói xong đâu!”

Thú nhân cuộn người lại và nằm xuống.

Chứng kiến cảnh Sisbell lắc vai y, Jhin khẽ lẩm bẩm: “Nhìn như đứa trẻ nô đùa với thú cưng ấy nhỉ?” và Iska cũng đồng tình với anh.

“Thế, tính sao đây, Iska?”

“Tính sao là sao?”

“Chúng ta phải canh chừng ba người. Hai trong số họ đang ở đây và người còn lại thì không biết. Chúng ta sẽ làm gì với cô ấy? Nếu cô ấy không làm gì xấu khi không có ai giám sát thì tốt, nhưng...”

“......Công chúa Aliceliese ư. Tôi nghĩ nếu là cô ấy thì sẽ ổn thôi.”

Alice - suýt chút nữa Iska đã gọi thẳng tên cô công chúa như một thói quen. Và dĩ nhiên, cậu vẫn giữ bí mật với Jhin.

“Vậy tôi đi đây. Jhin, canh chừng Sisbell với Rin ở đây nhé.”

“Quyết định vậy ổn chứ?”

“Tôi nghĩ không có chuyện gì xảy ra đâu. Mà nếu có chuyện xảy ra, tôi sẽ liên lạc ngay lập tức.”

Iska nhìn Rin và Sisbell vẫn đang ầm ĩ, sau đó rời khỏi phòng của hoàng đế.

3

Tại một góc ở tầng bốn Thiên Thủ Phủ──

Trong một căn phòng lớn với tấm biển “Phỉ Thúy Phòng”.

Alice co mình lại và lặng lẽ nhìn lên trần.

“............”

Cảm giác mệt mỏi, uể oải đè nặng lên tâm trí cô.

Cô tự hỏi nó là gì.

Cảm giác mất mát mà cô chưa từng trải qua này là gì.

〝Ta sẽ lật đổ Đế Quốc. Ta sẽ đánh bại đất nước đó và tạo ra một thế giới không ai phải chịu tổn thương.〟

Alice luôn mơ về nó.

Khi mà Đế Quốc bị đánh bại, một thế giới mà các Tinh linh sứ không phải chịu tổn thương sẽ được tạo ra.

Nhưng──

〝Nếu chúng ta đánh bại Đế Quốc thì đa phần là nhờ những Tinh linh sứ mạnh đúng chứ?〟

〝Cái tư tưởng trọng Tinh linh của Chủ Quyền Nebulis sẽ chỉ càng lớn hơn. Vị thế của những Tinh Linh yếu sẽ càng nhỏ hơn.〟

Cô đang phải đối mặt với mâu thuẫn.

Sự phân biệt đối xử với các Tinh linh sứ bị che đậy dưới cái mác “công lý” hào nhoáng vẫn sẽ tồn tại kể cả khi đã đánh bại Đế Quốc.

Trong Chủ Quyền không phải không tồn tại việc Tinh linh sứ bị áp bức.

Dù có lật đổ Đế Quốc thành công thì thực tế ấy sẽ không thay đổi, mà có khi còn tồi tệ hơn.

Bản thân Alice không thể đưa ra câu trả lời.

Đương nhiên, Alice không nghĩ mọi điều chị cô nói đều đúng. Nhưng trong phút chốc, lời của Elletear đã khiến trái tim cô dao động, đến mức nghẹn lại chẳng nói nên lời.

Điều đó làm Alice cảm thấy thật khó chịu.

Từ trước đây, cô vốn đã biết.

Rằng mình không thể đánh bại chị Elletear.

Elletear quá thông minh. Cả vẻ đẹp, sự thanh lịch, học vấn và khả năng xã giao...

Chị cô có mọi thứ. So với Elletear, thế mạnh duy nhất của cô là Tinh linh giờ đây cũng không có cửa.

............

......Thật sự là vậy sao?

Đó có phải lý khiến mày khó chịu không, Alice?

Có lẽ không phải.

Thứ khiến tâm lý cô bị ảnh hưởng nặng nhất là......

〝Em đã chiến đấu một mình suốt thời gian qua.〟

〝Liệu có một hiệp sĩ nào sẵn sàng chiến đấu bên cạnh em không?〟

Tài trí, cảm quan, lý tưởng...

Alice cảm thấy mình đang phải đối mặt với một thứ lớn lao hơn những điều đó rất rất nhiều.

......Mình chỉ có một mình ư?

......Không thể nào......không thể nào.

Mình không đơn độc. Mình còn có nữ hoàng, có Rin và những thuộc hạ thân cận.

Tuy nhiên──

Chị ấy nói ý của chị không phải vậy.

“Gia đình”, “thuộc hạ” khác xa so với “hiệp sĩ" mà chị cô đề cập đến. Hiệp sĩ luôn là hình ảnh biểu tượng cho việc bảo vệ công chúa, dù ở thời đại nào.

Alice không hiểu điều đó.

“......Onee-sama...... Chị muốn nói điều gì......?”

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được bảo vệ.

Vì mình là công chúa cơ mà. Trở nên mạnh mẽ hơn bất kỳ ai để có thể bảo vệ mọi người mới là lý tưởng. Chính vì từng nghĩ như thế, mình mới khao khát sức mạnh.

Quyết tâm ấy ở Alice── đã bị đảo lộn hoàn toàn.

〝Em quá mạnh. Em luôn có thể tự mình chiến đấu.〟

〝Đó là lý do tại sao không có hiệp sĩ nào bên cạnh em. Đó là lý do em không thể thắng chị.〟

Elletear đã có một hiệp sĩ.

Vệ sĩ của cô là Thánh Đồ mạnh nhất Đế Quốc. Dù không biết chính xác nhưng Alice có thể cảm nhận được giữa hai người họ là một mối quan hệ tin tưởng vô cùng bền chặt.

......Nếu chị ấy gọi vệ sĩ ấy là hiệp sĩ.

......Thì đúng là mình bây giờ......

Sức mạnh khủng khiếp.

Và một hiệp sĩ mạnh mẽ.

Chị ấy có cả hai cơ mà, làm thế quái nào mình mới thắng được chứ────

“Eh-!”

*Cộc cộc*

Tiếng gõ cửa đột ngột làm Alice ngẩng đầu lên theo bản năng.

Chắc là Rin hay Sisbell. Suy nghĩ có phần ngây thơ đó khiến cô buông lỏng cảnh giác... và rồi tự mắng bản thân trong đầu một lát sau đó.

Bởi người bước vào là một thiếu niên Đế Quốc.

“......Iska?”

Iska đặt một chân vào phòng──

Giường và tủ đựng đồ dành riêng cho khách vẫn chưa được chuyển tới. Alice đang ở trong một căn phòng trống chưa được cải tạo.

Cô vẫn đang ngồi nép mình trong góc phòng rộng lớn.

“......Iska?”

Alice hoảng hốt đứng dậy.

Khi Iska thấy đôi mắt đỏ hoe của Alice, cậu ngay lập tức nói đỡ:

“À, không, không phải như cô nghĩ đâu. Xin lỗi, chỉ là...... tôi cũng có việc (nên mới ở đây) mà.”

Alice vừa khóc sao?

Lỡ nhìn thấy một thứ không nên nhìn đã khiến Iska cảm thấy ăn năn khi vượt qua bổn phận của một người canh gác. Nhưng hơn thế, cậu cũng cảm thấy thật tội lỗi khi đã tự ý xông vào phòng của một người khác giới.

“Tại sao cậu lại phải xin lỗi?”

Alice gượng cười yếu ớt.

Sau khi nhanh chóng lau đi khóe mắt hơi đỏ bằng những đầu ngón tay, cô nói:

“Đây là lãnh thổ Đế Quốc. Hơn nữa, còn là nơi ở của hoàng đế phải chứ? Việc sắp xếp một binh sĩ lành nghề canh chừng Băng họa phù thủy là điều hiển nhiên mà.”

“......Mừng là cô hiểu cho.”

“Tôi biết vị trí của mình mà.”

Alice thở dài.

Vẻ mặt yếu ớt trước đó của cô trong thoáng chốc đã trở về nét kiên cường, rạng rỡ như mọi ngày.

“Hoàng đế đã hứa sẽ bảo vệ Rin và Sisbell. Chừng nào hoàng đế vẫn giữ lời, tôi sẽ cư xử một cách ngoan ngoãn.”

Mục đích của Alice là nghe hoàng đế kể về sự biến đổi của Elletear.

......Sau đó mình sẽ đánh bại chị ấy.

......Chị ấy đang muốn hủy diệt cả Chủ Quyền.

Có lẽ Alice sẽ ở lại Đế Quốc trong vài ngày.

Trong khoảng thời gian vài ngày tới, đơn vị 907 - sau khi được điều chuyển sang sư đoàn I sẽ nhận nhiệm vụ giám sát cô.

Nhưng Iska tò mò.

Tại sao Alice lại khóc?

Sau khi suy ngẫm và loại đi các khả năng không bình thường, Iska nghĩ đến trường hợp “sự sỉ nhục mà công chúa phải chịu khi bị Đế Quốc bắt giam”.

......Alice đường đường là công chúa của Chủ Quyền.

......Bị Đế Quốc giam cầm. Giống như một con chim trong lồng, cảm thấy thất vọng là hiển nhiên.

Iska nghĩ đó là lý do.

“Hoàng đế bệ hạ và cả tham mưu Risya chắc cũng đã nói rồi.”

Đối mặt với Alice, cậu cố hết sức để trau chuốt câu từ: “Alice, hiện giờ cô sẽ được đối xử như một vị khách. Vì vậy...... tôi hy vọng cô không cảm thấy khó chịu.”

“────”

Alice vẫn im lặng... Chí ít thì đó là điều Iska nghĩ. Nhưng rồi đột nhiên cô nhoẻn miệng cười: “Đó là cách cậu tỏ ra quan tâm đến tôi à?”

“Hả?...... Không, tôi......”

“Không phải sao?”

Giọng cô công chúa hơi run. Ánh mắt đỏ thẫm của cô hướng xuống sàn.

“Onee-sama nói tôi chỉ có một mình.”

“Một mình? Ý chị ấy là gì, còn Rin thì sao?”

“Không phải thế, ý chị ấy là── là......! K-Không, không có gì đâu!”

Alice chợt mở to mắt.

Vì lý do nào đó mà mặt cô đỏ bừng.

“Không có lý do gì để tôi phải nói cho cậu cả!”

“Nhưng chẳng phải cô vừa định nói sao.”

“Đây là vấn đề của riêng tôi! B-Bởi vì....... nếu tôi nói điều này cho cậu......”

“Nếu nói cho tôi thì sao?”

“Không thể được!”

“Là sao nữa!?”

Từ góc nhìn của Iska, mọi chuyện càng lúc càng khó hiểu.

Cậu có thể đoán được nguồn cơn cho sự trăn trở của Alice là vì nghĩ đến chị gái của mình. Nhưng không thể hiểu nổi vì sao Alice cứ bướng bỉnh không nói cho cậu biết.

“Rốt cuộc là...... Ủa?”

Một cuộc gọi đến từ thiết bị liên lạc.

Không phải Jhin. Người gọi đến là đội trưởng Mismis.

【Iska-kun, có biến!】

“Có chuyện gì vậy đội trưởng?”

【Alice-san vừa làm loạn ở căn cứ trung tâm!】

“Hả?”

Iska không tin vào tai mình.

【Bây giờ ở khu tập luyện trong nhà tại căn cứ trung tâm! Cô ấy đã bắt vài binh sĩ và tự nhốt mình trong đó!】

“Đợi đã, đội trưởng.”

【Hãy đến đây càng sớm càng tốt!】

“Em đang canh chừng Alice. Và cô ấy đang ở trước mặt em luôn.”

【......Hả?】

Iska có thể tưởng tượng ra cảnh Mismis đang nghiêng đầu khó hiểu, thậm chí thông qua thiết bị liên lạc.

【Iska-kun, em đang canh chừng cô ấy à?】

“Vâng. Cô ấy cũng đang nghe điện luôn.”

Iska liếc nhìn Alice - người đang lặng lẽ chỉ vào mình như muốn ra hiệu “Tôi ở ngay đây mà...”

【! Thế nhầm người à!?】

“Nhầm người là sao? Với lại ngay từ đầu sao chị lại nghĩ là Alice...”

【Chị nhận được thông tin từ Bộ tư lệnh! Họ nói rằng một thuần huyết bị giam giữ đã nổi loạn. Hơn nữa, vì họ nói là thuần huyết nên chị cứ đinh ninh là Alice-san...】

“Không phải Alice đâu. Đó là người khác.”

Nhưng là ai?

Nếu thông tin từ bộ tư lệnh chính xác thì các thuần huyết đều đã bị bắt giữ. Tuy nhiên, đội tinh nhuệ của gia tộc Zoa bị bắt đi đều đang trong trạng thái hôn mê──

“K-không lẽ!”

Hình như vẫn còn một người.

Chỉ có một thuần huyết trốn được khỏi thứ đã tiêu diệt toàn bộ thành viên tinh nhuệ của nhà Zoa.

“Đội trưởng!”

Isaka hét vào thiết bị liên lạc.

“Em sẽ đến đó ngay. Hãy đảm bảo toàn bộ binh lính tránh xa chỗ đó!”

【Eh? S-sẽ ổn chứ!?】

“Đúng như chị nói, chắc chắn đó là một thuần huyết nguy hiểm. Cả xe tăng lẫn tên lửa đều không thể làm gì cô ấy. Thực tế thì càng tập trung hỏa lực thì thiệt hại sẽ càng lớn!”

Kissing với gai Tinh linh.

Cô được mang tới đây cùng Ngài Mặt Nạ và những người khác. Nhưng với sức mạnh của mình thì tường hay những cánh cửa sắt đối với cô chẳng là gì cả.

“Sao lại cứ phải là lúc này......!”

Iska quay lại trong khi vẫn cầm thiết bị liên lạc trên tay.

Và trong một khoảnh khắc trước khi cậu quay đầu lại, dường như Alice muốn nói gì đó. Đó là những gì cậu cảm thấy.

Nhưng vì không có thời để ở lại kiểm chứng, Iska phóng như bay ra khỏi phòng.

Iska chạy rồi.

Để lại mình một mình ở đây.

Alice băn khoăn không biết liệu có ổn không khi Iska để cho Băng Họa Phù Thủy ở đây một mình. Nhưng rồi lại nghĩ đó có thể là thông điệp từ Iska cho thấy cậu tin tưởng cô đến mức nào.

“............”

Tiếng bước chân dần biến mất.

Vốn dĩ, sự hiện diện của Iska đã tĩnh lặng đến mức đáng kinh ngạc. Alice nhớ Rin từng đề cập đến việc này, và giờ Iska đã đi xa đến mức sự hiện diện của cậu như đã hoàn toàn biến mất.

Lại nữa, chỉ có một mình.

Khi chỉ còn một mình trong phòng, Alice nhớ lại lời của chị mình.

〝Cái chị muốn nói là câu chuyện giữa phù thủy và hiệp sĩ.〟

〝Đây là sự khác biệt giữa hai ta. Chị có một hiệp sĩ bên cạnh.〟

Alice dựa lưng vào tường và đặt tay lên ngực.

Cô nghiến răng nghiến lợi, như thể cố ép từng từ ra khỏi cuống họng.“.............Làm sao mà... nói được cơ chứ......”

Chỉ mới lúc nãy thôi, Alice đã không thể tự mình nói với Iska.

Chị ấy đã nói gì ấy nhỉ?

──Phù thủy cần một hiệp sĩ bên cạnh bảo vệ.

Và khi Alice nhìn thấy khuôn mặt của Iska. Một viễn cảnh “nếu như...” xuất hiện trong đầu cô.

......Nếu như vừa rồi, mình hỏi Iska xem liệu cậu ấy có muốn chiến đấu bên cạnh mình không thì sao?

......Nếu như mình đề nghị cậu ấy làm hiệp sĩ cho mình thì sao?

Tuy đó chỉ là một mong muốn nhất thời──

Nhưng Alice luôn có cảm giác Iska sẵn sàng chiến đấu bên cạnh mình.

Thế nên cô cũng không thể nói.

Bởi khi ấy, mối quan hệ hiện tại sẽ kết thúc.

Khi mà Alice mong muốn hợp tác toàn diện với Iska, chắc chắn sẽ có nhiều thứ thay đổi.

Mối quan hệ giữa phù thủy và hiệp sĩ.

Lúc đó── giữa hai người không còn là “kỳ phùng địch thủ” nữa. Điều đó với Alice thật đáng sợ.

Cô sợ phải chứng kiến mối quan hệ vô tư, thuần khiết này sụp đổ.

“............”

Alice co đầu gối lại và khom người đặt trán lên đó.

“......Không đời nào mình có thể nói vậy được.”

Cô lẩm bẩm bằng giọng nói yếu ớt.

4

Gió đêm thổi càng lúc càng mạnh.

Khi cậu đến căn cứ trung tâm thì trời cũng đã tối. Những cơn gió mà mọi khi chỉ đủ làm thảm cỏ rung động, thì nay đủ sức thổi nghiêng cả cây cối.

“......Đây là!?”

Mặt trời đã lặn.

Khác với bầu trời bị những đám mây đen kịt che phủ, trước mặt là một tòa nhà hai tầng với những thiết bị chiếu sáng rực rỡ.

“Nn!”

Khu tập luyện trong nhà của quân đội Đế Quốc.

Iska thở hổn hển khi thấy cánh cổng đã biến mất không dấu vết.

Cả cửa, ổ khóa, camera giám sát, những bức tường xung quanh... mọi thứ đều biến mất, hệt như bị xóa bởi một cục tẩy khổng lồ.

Loại bỏ vật chất bằng gai Tinh linh.

Sức tàn phá hủy diệt vô cùng khủng khiếp của nó khiến Iska một lần nữa ý thức được sự nguy hiểm của một thuần huyết. Mọi đồn lũy của quân đội Đế Quốc đều vô nghĩa trước Tinh linh này.

......Lần trước là chiến đấu ở hẻm núi (Mudor), một khu vực tự nhiên.

......Chứ bây giờ thì khác. Nếu để Tinh linh này tung hoành trong thành phố thì coi như xong!

Bên trong khu luyện tập── là một môi trường nhân tạo, tái tạo lại khung cảnh một vùng hoang vu rộng lớn.

Có cát xám, có sườn dốc, đá cứng.

Có những tảng đá lớn mà Iska phải ngước đầu nhìn lên. Nơi đây mang dáng dấp của vùng núi non trùng điệp.

“──Em chán ngấy với việc phải đợi rồi.”

Một giọng nói đáng yêu vang lên.

Khi Iska đầu quay lại, cậu thấy khung cảnh bầu trời đêm qua chiếc trần đã biến mất của khu luyện tập.

Ánh trăng soi rọi như đi cùng hình bóng của một thiếu nữ.

“Tên em là Kissing Zoa Nebulis IX.”

Cô gái tóc đen quay về hướng Iska.

Cô không đeo bịt mắt. Bởi thế, đôi mắt với hoa văn Tinh linh ấn nhẹ nhàng tỏa sáng.

“Cứ gọi em là Kissing.”

“Anh biết.”

“Không công bằng.”

“......?”

Hai người nhìn nhau mà không nói gì trong vài chục giây. Cuối cùng, Iska cũng nhận ra đó là yêu cầu “hãy cho em biết tên”.

“Em muốn biết tên của anh sao?”

“Hãy cảm thấy vinh dự. Anh là người đầu tiên ngoài chú được em nhớ tên.”

“......Iska”

“Được rồi, Iska.”

Cô gái nhỏ dang rộng hai tay.

*Dẹt dẹt* có vài tiếng động nhỏ như tiếng côn trùng đập cánh. Vô số mũi gai đen xuất hiện phía trên thuần huyết Kissing, đủ để lấp đầy cả phòng tập.

“Hãy chiến đấu với em.”

Xưng hô của Kissing với Iska tương đối lịch sự. Mình cũng khá băn khoăn trong việc chọn giữa "tôi-anh" và "em-anh". Kiểu nó nằm giữa ấy. Và vì nhiều lý do (trong dịch thuật) nên mình sẽ để là "em-anh". Chứ không phải vì em nó ngồi mâm trên so với Alice đâu nhé :))))