Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

(Đang ra)

Kanojo no Kanojo to Fujun na Hatsukoi

Akeo

Có lẽ là vậy, mà..........Không sao, chỉ cần tôi vẫn không hiểu được tình yêu thì mọi người sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi mà, phải không nhỉ?

5 75

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

53 613

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

126 598

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Đang ra)

Làm gì có chuyện đồ đệ đáng yêu của tôi là Yandere?

(Cảnh báo: Truyện có chứa nội dung nhạy cảm, cân nhắc kỹ trước khi đọc.)

13 42

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

66 687

Vol 12 - Chương kết: Giấc mộng của Hoàng Đế

Yunmelngen có một giấc mơ.

Đây là mơ.

Dù biết nhưng y không thể kháng cự. Một cơn ác mộng mà y không thể tỉnh khỏi.

Chính vì thế, y cũng nhận ra.

Đây là giấc mộng tiên tri mà các Tinh linh muốn y thấy.

Y đang rơi xuống.

Trong mơ── Yunmelngen đang chìm xuống hàng trăm, hàng nghìn mét dưới lòng đất.

Giống như đang chìm xuống đáy đại dương.

Mặt đường trải nhựa, tầng đất, đá và dung nham. Y đang đi xuyên qua mọi thứ và chìm vào lòng đất.

“Kuro!?”

Y sợ hãi và gọi tên.

Nỗi sợ lòng đất tối tăm, nỗi sợ sự cô độc khiến y bất giác đưa tay lên mặt đất.

“Kuro!? Cứu ta với, Meln ở đây......!”

Không có ai trả lời.

Người mà y tin tưởng nhất không có ở đây để giúp y.

Đương nhiên là như vậy. Đây là giấc mơ mà các Tinh linh muốn cho y thấy. Do đó, chỉ có một mình y đang chìm xuống lõi hành tinh.

“Nn...”

Đột nhiên, ánh sáng lóe lên.

Đỏ, xanh dương, xanh lục, trắng, vàng, tím...... vô số ánh sáng rực rỡ phát ra từ phía dưới Yunmelngen.

──Vortex.

Năng lượng Tinh linh được sinh ra từ trung tâm hành tinh đang nổi dần lên mặt đất và sẽ phun trào trên bề mặt.

Nói cách khác, đây là là cuộc đại di cư của các Tinh linh.

Nhưng tại sao các Tinh linh lại di chuyển xa về phía mặt đất như vậy?

“......Họ đang bỏ chạy. Bát đại Tông Đồ. Chắc chắn các ngươi đã biết......”

Các Tinh linh đang sợ hãi. Họ đang bỏ trốn khỏi trung tâm hành tinh - nơi ở vốn có của họ, và di cư lên mặt đất.

Đó mới là bản chất của Vortex.

Tinh linh không thể tồn tại độc lập nếu ở xa trung tâm hành tinh. Vì vậy, các Tinh linh phun trào từ Vortex buộc phải chiếm hữu cơ thể nhân loại trên mặt đất.

Nếu vậy thì──

Các Tinh linh chạy trốn khỏi cái gì?

“......Các Tinh linh...... Các vị muốn Meln thấy thứ này sao......”

Tinh linh trong cơ thể đang nói cho y.

Tinh linh trú ngụ bên trong Hoàng đế Yunmelngen là “hệ thống phòng thủ hành tinh”. Đó là lý do tại sao y cực kỳ nhạy cảm với tất cả các mối đe dọa đến tinh cầu.

Đây rồi...

Yunmelngen tiếp tục chìm xuống lòng đất sâu thẳm, chạm tới trung tâm hành tinh──

Ở đó, có một số sinh vật không nên tồn tại trên hành tinh này.

“......Ở đó à!”

Yunmelngen đã đến là nơi sâu nhất của hành tinh.

Giữa dòng dung nham đỏ rực── một “sinh vật giống tinh linh” đang di chuyển kèm những tiếng *thình thịch* như một bào thai.

Nó quằn quại như thể trái tim bị xé toạc.

Ngay cả trong lòng lớp dung nham có thể nung chảy sắt thép, nó vẫn đang ngủ yên và tiến hóa.

Thảm họa mà “cư dân của tinh cầu” cũng phải sợ, hay nói cách khác là kẻ thù của hành tinh.

Tên của nó...

“......La Selah Milah Uls......”

Yunmelngen không biết nguồn gốc của cái tên đó, và y cũng không có hứng thú điều tra tên của thảm họa.

Và điều đáng ghê tởm nhất là── thảm họa có thể biến con người và Tinh linh thành những con quái vật kỳ lạ.

Biến con người thành thiên thần sa ngã như Kelvina.

Biến con người thành phù thủy như Vichyssoise.

Biến con người thành phù thủy như Elletear.

Biến Tinh linh thành Earth Eidos.

Biến Tinh linh thành Sea Eidos.

Tất cả mọi thứ đều trở thành một cái gì đó dị hợm.

Các tinh linh đều sợ nó và bỏ trốn khỏi trung tâm của hành tinh.

“......Vậy ra ngươi là thủ phạm.”

Yunmelngen nhe nanh nhìn chằm chằm vào sinh vật kỳ quái đang quằn quại giữa vùng sâu thẳm.

Nếu như thảm họa không tồn tại ngay từ đầu── thì hiện tượng như Vortex sẽ không xảy ra. Các Tinh linh không cần phải chạy trốn.

Tinh linh vẫn là Tinh linh.

Con người lẽ ra vẫn sẽ luôn là con người.

“......Hm!”

Ngực Yunmelngen đau nhói. Y biết mình đang mơ, nhưng cơn đau này không phải ảo giác.

Phải rồi.

Mình cũng bị sức mạnh này chiếm hữu. Thế nên mới có hình dạng này.

Mọi Tinh linh và Tinh linh sứ đều không thắng được thảm họa này.

“......Ta biết.” - Y trừng mắt nhìn thảm họa bên dưới trong khi lấy tay ôm ngực. “......Ngươi thậm chí còn không coi Meln là kẻ thù.”

Con quái vật này── chắc chẳng thèm quan tâm đến việc mình thấy nó trong mơ như thế này.

Nó đã gieo rắc quá nhiều ác mộng cùng nỗi sợ hãi và dần dần trở nên lớn mạnh.

Nếu thế──

“Thật tốt vì mày đang ngủ.”

Câu vừa rồi Meln cũng tự nói với bản thân trong khi nghĩ đến thảm họa đã hủy hoại cả Tinh linh lẫn con người.

“Suốt hàng thập kỷ, hàng trăm năm mà ngươi thu thập sức mạnh, nhân loại cũng đã đổi thay bao thế hệ...... Không, nói đúng hơn là họ đã liên tục tiến hóa để lớn mạnh!”

Yunmelngen luôn tin thứ mà y kiếm tìm sẽ xuất hiện. Và thề rằng sẽ tìm được nó.

Trong cả trăm năm qua...

“......Kể cả khi Meln không thể đánh bại ngươi......!””

Thủy tổ Nebulis cũng không.

Hắc cương kiếm sĩ Crosswell cũng không thể.

Chỉ có “Người kế vị hắc cương” mới có thể chống lại thảm họa này.

Và──

Mong rằng bên cạnh ngươi sẽ có ai đó hỗ trợ.

“Nhớ lấy điều này, kẻ thù của hành tinh! Nhất định ta sẽ mang ngươi xuống tầng sâu nhất của địa ngục!”

“──Hoàng────”

“────Hoàng─đế──── Hoàng đế?”

Yunmelngen cảm thấy có chút tác động nhẹ nhàng ở vai. Nhưng chỉ sau khi hé mở mí mắt, y mới nhận ra ai đó đang vỗ nhẹ vào đó.

“......Ừm, sắc mặt ngươi trông đáng sợ quá......!?”

Một cô gái với mái tóc vàng dâu đang nhìn y với vẻ mặt sợ hãi. Có lẽ cô đã quá sát khuôn mặt của y khi đang ngủ.

“Có chuyện gì thế, công chúa Sisbell? Meln nói Meln sẽ đi ngủ rồi mà.”

“Thì đó! Tôi thấy lạ, tại mặt ngươi khi ngủ trông ghê quá! Ngươi còn nghiến răng rồi càu nhàu nói mớ nữa!”

“......Hmm.”

Với những gì y được chứng kiến trong mơ thì một vẻ mặt đáng sợ không có gì là lạ.

“Ừ, mà, kệ vậy......”

Meln duỗi người ra và đứng bật dậy.

Chính y cũng ngạc nhiên vì mình không còn buồn ngủ nữa.

Là vì bị đánh thức, hay là vì được giải thoát khỏi cơn ác mộng?

“Yosh, ta đã tỉnh rồi. Công chúa Sisbell. Gọi chị cô đến đây. Cả cô hầu gái ngố kia nữa.”

“Alice-oneesama và Rin á?”

“À, cả bốn thành viên của đội 907 nữa.”

“......Chỉ là ta tò mò thôi, nhưng để làm gì vậy?”

“Chuyện trong mơ thôi.” - Đáp lại cái nhìn mơ hồ của cô công chúa, Yunmelngen cố nhịn cái ngáp dài: “Meln sẽ kể cho các ngươi về giấc mơ của Meln. Về “thứ” đang chi phối hành tinh này.”

Đây là câu mà Elletear đã nói trong chương 3 vol này.