Kidnapped Dragon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

(Đang ra)

Hắc Kị Sĩ Thiên Tài Giới Hạn Thời Gian

Jeong Melody

Từ nay về sau, Yoo Chan phải sống sót dưới cái tên Knox von Reinhafer, kẻ phản diện xấu xa nhất xuất hiện ở ải đầu của trò chơi. Liệu cậu ta có thể bình an vô sự đi đến hồi kết của câu chuyện?

7 3

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

73 1294

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Trứng Rồng

다르팽이

Tôi muốn hoàn tiền.

4 4

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

40 3320

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

(Đang ra)

Nàng cựu idol lớp tôi lại có hành động đáng ngờ nữa rồi

Korinsan

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn vô cùng bình thường của một người idol có hành động đáng ngờ

94 1917

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

182 9334

Web Novel - Chương 121: Gia đình Yu (3)

[Đột kích hầm ngục ngầm cấp B+] là bài kiểm tra có hệ số điểm cao nhất trong số các nhiệm vụ thực hành, và cũng là cơ hội để mọi người chứng kiến cách những học viên xuất sắc nhất điều phối một trận đột kích thực thụ.

Chính vì thế, cả giới truyền thông lẫn công chúng đều vô cùng quan tâm, và có đến bốn máy quay được lắp đặt trong khán phòng.

Ngày đầu tiên, đội của Yeorum về nhất và giành được 20 điểm. Tổng cộng có ba đội đồng hạng nhất.

Ngày thứ hai, Yeorum lại một lần nữa về nhất và tiếp tục được 20 điểm. Lần này, có đến bốn đội đồng hạng nhất vì cơ chế chấm điểm là tuyệt đối.

Tuy nhiên, ngày thứ ba lại áp dụng cơ chế chấm điểm tương đối.

Xét đến việc có quá nhiều đội đạt điểm số sát nhau, thật khó đoán được ai mới là người sẽ giành ngôi đầu. Biến số thì nhiều vô kể, khiến kết quả càng thêm khó lường.

Ai ai cũng thầm mong một điều kỳ diệu sẽ xảy ra.

[Đột kích bắt đầu]

Trận đột kích cuối cùng rốt cuộc cũng khởi động.

Sau khi băng qua đường hầm dài hai tiếng đồng hồ, các học viên bắt đầu tiến vào chiến trường khi nhận được tín hiệu. Bầu không khí trong khán phòng như hòa làm một với những thước phim trực tiếp – căng thẳng và phấn khích trộn lẫn, như thể ai nấy đều đang thật sự đứng trên chiến tuyến.

Màn hình lần lượt chiếu từng đội. Mỗi khi gương mặt quen thuộc hiện lên, các người giám hộ cùng học viên thân quen lại đồng loạt cổ vũ.

“Uwaaaah! Yooonggg Houuseeholldd— Quẩy tung nó lên nào!”

““Quẩy tung lên–!””

Tiếng hò reo nghe có vẻ trẻ con, nhưng lại đậm chất ganh đua. Càng lúc, những tiếng la hét ấy càng lớn, vang rền đến độ có thể làm rung chuyển cả tòa nhà.

Gyeoul ngồi yên lặng dõi theo màn hình, nhưng mỗi lần tiếng gào vang lên, cô bé lại giật mình. Thế là kẻ hồi quy liền đưa tay lên bịt tai giúp cô. Tuy vậy, vẫn còn khá ồn dù đã bịt lại, nên Gyeoul đặt đôi bàn tay nhỏ lên tay Yu Jitae, cố gắng ép chặt thêm để giảm tiếng ồn.

Và rồi, trên màn hình xuất hiện cái tên “Yeorum và nhóm lạc lối”.

“—!”

Đám học viên nam của RIL hét toáng lên.

“Uwaaah! Yuu Yeoorumm!”

Cảm thấy cuối cùng đến lượt mình tỏa sáng, Kaeul cũng gào lên, “Aahhhk!” đầy phấn khích. Gyeoul thôi vặn vẹo và căng thẳng nhìn lên màn hình.

Trung tâm màn hình là hình ảnh Yeorum đang cắn chặt môi.

Yu Jitae chăm chú quan sát từng bước tiến của bọn họ. Ở giai đoạn mở đầu, cả nhóm nhanh chóng men theo lộ trình đã định sẵn. Hễ gặp địch là xử lý gọn lẹ, chẳng hề chần chừ. Từng trận giao tranh đều được thực hiện y như kế hoạch, mọi thứ diễn ra trơn tru đến đáng kinh ngạc.

Nhưng rồi, khi họ đến một căn phòng và chạm mặt các đội khác, tình hình lập tức đảo chiều.

Một đội người Nhật đang xếp hạng năm bất ngờ quay lại.

“Uhh? UH!?”

Kaeul kêu lên, đầy sửng sốt.

“Sao họ lại chắn đường Yeorum-unni vậy!?”

Họ chẳng thèm che giấu, ngang nhiên bước lên trước nhóm Yeorum và chiếm lấy lộ trình đã được đặt trước.

“Họ đang cố ghìm chân em ấy.”

“Ghìm chân!? Nhưng chẳng phải cả bọn cùng nhau hạ boss sao?!”

“Vì ai đến trước sẽ đánh boss trước. Đánh nhiều hơn thì điểm cao hơn.”

Vì thế, việc chọn được tuyến đường tốt là cực kỳ quan trọng. Hai đội trùng đường là phạm quy, và tấn công học viên khác cũng bị cấm tuyệt đối.

Cuối cùng, “Yeorum và nhóm lạc lối” đành nghiến răng quay sang tìm đường khác.

“Aohh, lũ Japs ngu ngốc!”

Lời chửi thề bất ngờ lại tuôn ra từ miệng Soujiro.

“Japs? Cậu là người Nhật mà.”

“Tôi không thể coi lũ rẻ tiền đó là đồng hương được…”

Yeorum cau mày.

“Im mồm. Có hơi sức thì lo mà chạy đi.”

“À, xin lỗi…!”

Cũng không ngoài dự đoán. Dù tinh thần đồng đội có cải thiện sau ba ngày tập luyện, hiệu quả tác chiến thì khó lòng tăng vọt chỉ trong thời gian ngắn.

Chưa kể, Yeorum là chuyên gia cận chiến, nhưng lại không mấy giỏi trong việc vô hiệu hóa bẫy hay đối phó với mấy con quái dị hợm.

Nếu đây là một cuộc đột kích thực thụ với thời gian giới hạn, cô có thể lao thẳng mà phá sạch tất cả. Nhưng vì đây là một nhiệm vụ đánh giá, Yeorum buộc phải vô hiệu hóa từng cái bẫy.

Vượt qua hành lang gài bẫy, họ lại đụng phải quái vật.

“Phía trước. 9 con Địa chu!”

Vừa nghe Yeorum hô lên, hai xạ thủ lập tức vào vị trí. Đám nhện từ trần nhà và tường đá rơi xuống. Nhưng nhờ hai ngày luyện địa ngục, Kim Ji-in và Soujiro đã trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết.

Bọn nhện lao đi dưới màn bóng tối. Màu da của chúng gần như hòa vào tường, nhưng Yeorum đã kịp thi triển phép 【 Hỏa - Fire (E) 】, chiếu sáng hành lang rồi lập tức nhảy vào giữa năm con nhện.

Cô đang câu giờ cho đồng đội.

Kim Ji-in nhắm bắn vào mắt một con nhện to bằng sói bằng khẩu súng dài, Soujiro cũng nhắm trúng đầu con khác.

Hai trong số bốn con còn lại mất khả năng chiến đấu, nên tiên phong có thể vòng ra phía sau mà không lo bị tấn công. Sophia xử lý nốt hai con còn lại. Thấy vậy, Yeorum cũng rút lui, nhập hội cùng ba người. Kèo 4 chọi 5 nhanh chóng được giải quyết.

Nhờ Yeorum liều mình làm mồi nhử, cả đội đã bù lại được khoảng thời gian mất đi lúc trước.

Dù thế nào, mục tiêu vẫn là vào phòng boss trước các đội khác.

Nhưng ở căn phòng giao lộ tiếp theo, nhà Yong đã nhanh chân chiếm lấy lối đi mà họ đã đặt trước.

“Lũ chó chết tiệt! Đó là hành lang của bọn này mà!”

Sophia tức tối chửi vào mặt nhà Yong.

“Lol, ngu thì chịu. Đến trễ còn trách ai.”

“Yong Danbi! Đồ n*gga khốn kiếp!”

“Cái gì? Con tóc vàng thiểu năng.”

Cả hai bên chửi nhau bằng đủ thứ lời lẽ phân biệt chủng tộc chẳng hề kiêng dè. Khi Yong Danbi giơ ngón giữa, Sophia cũng không kém, đáp lại bằng một ngón giữa khác.

Rốt cuộc, con đường ấy đã bị cướp trắng trợn.

“Ôi trời, chỉ muốn lên đập cho tụi nó vỡ mặt một phát.”

Sophia thở phì phì vì giận.

“Đi thôi. Đệt.”

Yeorum nhíu mày, rõ ràng đã mất kiên nhẫn.

Nhà Yong nhanh hơn họ một chút. Biết vậy, cả nhóm quyết định chuyển sang tuyến dự phòng khác. Lúc chiến đấu, Yeorum lại tiếp tục liều mình làm tiền tuyến để tiết kiệm thời gian, nhường phần xử lý quái cho ba người còn lại. Sau khi diệt xong ba, bốn tốp quái, họ đến được giao lộ kế tiếp.

Nhưng vận xui chưa chịu buông tha. Lần này, đến lượt Erfan Guild cướp mất con đường.

“Aigo, bọn này xin phép đi trước nhé~”

“Hihi!”

Ling Ling, Zhang Xueyan, Zhou Luxun – mấy cái tên chưa từng có thiện cảm với Yeorum – vừa cười khúc khích vừa chạy thẳng vào hành lang. Ngón tay Sophia run rẩy.

“Tao thật muốn giết bọn nó luôn cho rồi.”

“Yeorum và nhóm lạc lối” đứng sững lại. Tất cả lộ trình dự phòng đều đã bị chiếm.

“Giết cái gì. Lo mà diệt quái nhanh hơn đi.”

“Gì cơ? Yu Yeorum, ý chị là do tôi?”

“Ơ unni, vậy chẳng lẽ là do tôi à?”

Yeorum và Sophia nạt lại nhau. Sophia chỉ tay về phía hai người còn lại.

“Tại tụi nó chậm như rùa đấy.”

“Tụi nó vốn đã chậm rồi. Cô là người nhanh nhất trong bọn, lẽ ra phải kéo nhịp độ lên chứ.”

“Giờ lại đổ lỗi cho tôi? Điên hả?”

Tinh thần cả nhóm bắt đầu lung lay sau cuộc rượt đuổi và chiến đấu không ngừng nghỉ. Nếu không tìm được đường mới sớm, cả trận đột kích có nguy cơ đổ vỡ.

“…Ờm.”

Lúc ấy, Kim Ji-in rụt rè lên tiếng.

“Tôi… thật ra đã suy nghĩ thêm về các tuyến dự phòng…”

“Hả?”

“Thật không?”

“Ừm. Tôi kiểu hay lo xa nên nghĩ nhỡ đâu…”

Vừa thở, Kim Ji-in vừa mở bản đồ hologram, đề xuất vài lộ trình khác.

“Nhưng tôi cũng không rõ nên chọn cái nào…”

Một đường ngắn nhưng cực kỳ nguy hiểm, Một đường dài nhưng ít nguy hiểm hơn. Và một đường rất an toàn… nhưng dài kinh khủng.

“Lối này.”

“Hả?”

“Cậu chắc chứ?”

“Theo tôi đi các unni~ Đừng hỏi nữa.”

Lộ trình cô chọn là con đường ngắn nhưng đầy rẫy nguy hiểm. Kim Ji-in ngoan ngoãn nghe theo nhưng không giấu được ánh nhìn lo lắng khi liếc Yeorum.

Từ đầu đến giờ, Yeorum đã một mình gánh bao nhiêu con quái rồi?

Chỉ khi ấy, Kim Ji-in mới nhìn thấy những vết thương lấm tấm bên dưới lớp đồ tác chiến đen tuyền. Trong hầm tối, vết máu hòa vào màu quần áo nên không thể nhận ra ngay được.

“Yeorum. Tay cậu…”

Yeorum thoáng liếc cánh tay, rồi lơ đãng phủi nhẹ và tiếp tục tiến về phía trước.

Trên con đường đầy hiểm họa ấy, Yeorum càng lúc càng liều lĩnh hơn. Hễ quái xuất hiện, cô cứ thế lao vào như mũi tên xé gió.

Đến độ Soujiro té nhào khi đang chạy, nôn thốc ra đất.

“Yeorum! Chị nhanh quá rồi đó!”

Sophia cuối cùng cũng không chịu nổi mà hét lên. Ngay cả cô – một học viên xếp hạng cao – cũng thở không ra hơi, vậy mà chỉ có Yeorum là trông vẫn như không có gì.

“Nếu không làm vậy thì tụi mình tới trễ đấy, đồ ngu.”

“Vậy chị định đánh boss kiểu gì? Không thấy ai nấy đều mệt bã người à?”

Kim Ji-in khựng lại, chống tay lên đầu gối thở dốc. Thậm chí không nhận ra là mình đang nhỏ dãi, cô hổn hển hít vào thở ra từng nhịp nặng nề.

“Vậy thì sao.”

“Hả?”

“Ngồi phè ra nghỉ chắc?”

“Không, ý tôi là—”

“Thế thì im cái mồm lại rồi đi tiếp giùm cái! Than hoài!”

“Bà nội mày.”

Ngay lúc đó, Sophia quay phắt lại, lườm Yeorum bằng ánh mắt dửng dưng.

“Sao mày cứ phải nói chuyện kiểu đó vậy?”

“Hả?”

“Đặt tên nhóm là Yeorum và nhóm lạc lối là nghĩ mình là đội trưởng thiệt luôn hả?”

Yeorum quay phắt lại đối diện với Sophia.

“Vậy rồi sao? Có cách nào hay hơn không? Đi sau người ta? Hay đâm lén từ sau ót?”

Yeorum không bao giờ né tránh chiến đấu. Khi Soujiro và Kim Ji-in bắt đầu liếc nhau đầy lúng túng, Yeorum giơ nắm đấm ra trước, và Sophia cũng làm theo.

“Tu xì, xì ngầu.”

Sophia ra nắm đấm, Yeorum ra bao. Đó là cách cả hai đã đặt ra từ lúc huấn luyện – luật phân xử cuối cùng khi bất đồng xảy ra.

“Giờ ai là đội trưởng hả?”

“…”

“Aii là ai đó~?”

“Thôi, đi đi cho lẹ!”

Yeorum bật cười rồi tiếp tục chạy, Sophia tuy mặt nhăn như khỉ nhưng cũng đành cắn răng đuổi theo.

Giờ không phải lúc để cãi nhau.

----------------------------------------------

May mắn thay, công sức của họ không đổ sông đổ biển.

Sau bao gian truân, Yeorum và nhóm lạc lối đã kịp tới phòng boss trước những người khác.

“Huuk, huuk…”

“Uweh…”

Cả bọn đều kiệt sức. Soujiro tựa vào vách đá mà nôn mửa, Kim Ji-in thì nằm bẹp xuống đất ôm đầu rên rỉ.

Nhưng họ chẳng được nghỉ ngơi bao lâu. Bởi vì con đường đến phòng boss chỉ có một, chẳng mấy chốc nữa các nhóm khác cũng sẽ tới.

“Thấy chưa, unni? Nghe lời đội trưởng là tụi mình tới trước hết trơn, đúng không?”

“…Ừ, chị nói đúng.”

“Vậy mà còn hằm hè tao. Muốn chết hả?”

Sophia thở dài rồi lắc đầu.

“Không phải tôi giận chị. Là tại mấy đứa kia cứ bô bô chửi tụi mình trước khi giành đường.”

“À hén?”

“Thiệt. Muốn đi thì đi, mắc gì chửi? Lũ ngu.”

Dù Yeorum vốn nổi danh là trùm khẩu nghiệp, nhưng mà sao? Con người vốn thích tự mình ‘xả rác’ bằng miệng nhưng lại ghét bị người khác chửi. Sophia biết rõ điều đó.

“Hmm…”

Yeorum im lặng nghe Sophia cằn nhằn, rồi dường như nghĩ ra điều gì đó. Cô quay đầu nhìn quanh hang động, lướt qua lối vào phòng boss, rồi bất ngờ đứng bật dậy.

“Sao thế?”

“…”

Yeorum ngước nhìn trần và sàn hang một cách lạ lẫm.

“Chặn đường lại…?” cô lầm bầm.

Lối vào phòng boss chỉ có một. Nếu chặn được nó, các nhóm khác chỉ biết đứng nhìn mà thèm.

Đúng lúc đó, tiếng bước chân vang lên từ bên kia hang.

“Ê! Dậy hết đi!”

“Nn?”

“Mau vô phòng boss! Nhanh lên!”

Khi tất cả đã bước vào phòng boss, Yeorum siết chặt thanh kiếm cổ vật bằng cả hai tay.

【 Mạch động – Pulsation 】

Cô vận dụng [Karl-Gullakwa võ thuật khởi thế], và tim bắt đầu đập rộn ràng. Bình thường cô sẽ không dùng đến mức này, nhưng giờ Yeorum dồn toàn bộ mana hệ hỏa của loài rồng.

【 Đại hỏa – Conflagration 】

Một luồng lửa hừng hực bùng cháy như hơi thở của rồng được phóng lên trần hang. Màu đỏ rực như máu, lửa lan ra bằng mana. Trong khi đồng đội chưa kịp hiểu gì, Yeorum truyền ngọn lửa ấy vào kiếm rồi bổ thẳng lên trần đá.

Kwakwakwang!

Những tiếng nổ liên hồi vang vọng, trần động bắt đầu nứt ra từng mảng. Sophia giờ mới hiểu ra ý định của cô và hét lên như vừa trúng số.

“Đ* má! Chị là thiên tài hả?!”

Tiếng hét vọng lại từ bên kia hành lang nhỏ. Giọng đó không lẫn vào đâu được – đúng là con dở người Yong Danbi.

Yeorum đã chặn luôn con đường duy nhất.

“Kyahahaha! Điên rồi! Điên thật rồi!”

Sophia cười như mụ phù thủy tà ác, nhưng Yeorum thì không. Vì chỉ có mỗi mình cười nên Sophia dần tắt tiếng.

“Ha ha. Ha… ha…?”

Trái với Sophia, Kim Ji-in và Soujiro thì chết sững với diễn biến bất ngờ này.

Bởi vì họ vẫn còn nhớ lời Yeorum từng nói trước lúc bắt đầu cuộc đột kích. Cô đã hỏi, “Hay là thử đánh boss chỉ với bốn người tụi mình thôi?”

Khi đó Sophia đã bật lại, “Nghe như phim ấy. Cả đám chắc phát cuồng luôn.” Hai người còn lại cũng bật cười, vì cứ tưởng Yeorum chỉ đùa.

“Ê mấy người, sẵn sàng chưa đấy?”

Sophia hiểu ra ý đồ của Yeorum chỉ chậm hơn nửa giây.

“Hể? Ê Yu Yeorum! Nãy giờ tưởng chị giỡn…”

Chưa kịp nói hết câu, Yeorum đã lao thẳng tới giữa căn phòng như quảng trường, rồi dẫm mạnh đứt tấm lưới nhện giăng sẵn.

“Haigo, con điên này…!”

Tiếng rên rỉ của Sophia vang lên như một hiệu lệnh khai màn cho trận chiến.

Kugugugugung…!

Cả khe nứt dưới lòng đất bắt đầu rung chuyển. Kim Ji-in và Soujiro nắm chặt vũ khí trong tay, Sophia thì bước đến đứng cạnh Yeorum.

Ở nơi cao nhất của quảng trường, cao hơn cả vòm đá, bốn cặp mắt đỏ rực hiện ra trong bóng tối.

[Boss – Nữ Hoàng Nhện].

Cao đến 5,5 mét, dài 10 mét – thân hình khổng lồ vượt cả xe tải hạng nặng. Phần trên của cơ thể lại mang hình dạng người, ngoại trừ tám con mắt đỏ thẫm.

Con nhện khổng lồ thình lình rơi xuống từ trần động, đáp thẳng trước mặt Yeorum.

Kuung!

Phần thân người mọc ra từ ngực con nhện đối diện Yeorum, tám mắt đỏ như máu dán chặt vào cô.

Thân hình bé nhỏ của Yeorum đứng sừng sững trước quái vật khổng lồ, mái tóc đỏ tung bay trong luồng gió do cú rơi tạo ra.

Ngay lúc ấy, Yeorum nhẹ nhàng liếm môi trên một cách đầy khêu khích.