Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

4 18

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

29 74

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

41 7355

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

(Đang ra)

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

커리우유

Hình như hội nhân vật chính đang hiểu lầm gì đó thì phải.

22 666

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

70 6699

Volume 1 (LN) - Chương 4: Buổi sáng có hầu gái

「Chào buổi…... sáng…...」

「Hả!?!?」

Là giọng của một cô gái có vẻ đang rất khổ sở!?!?

Tôi bật phắt dậy.

「Ưm…... Cậu dậy rồi…... à?」

Tỉnh giấc, tôi thấy một cô hầu gái đang đứng ngay cạnh giường.

Nói là hầu gái, nhưng thực chất đó là Hisaka Sayaka.

「Hisaka? Cậu làm gì ở đây thế?」

「Không phải Hisaka…... là Sayaka-chan…...」

「Tớ có yêu cầu thêm ‘-chan’ bao giờ.」

Nhìn kỹ lại, đầu của Sayaka đang lắc lư chao đảo.

Đôi mắt to của cô ấy cũng nhắm đến một phần ba, trông không biết có nhìn rõ phía trước không nữa.

Trên ngực bộ đồng phục hầu gái không có chiếc nơ thường thấy, cúc áo còn bung ra, để lấp ló khe ngực. Cài tóc trên đầu cũng lệch đi, tóc tai thì rối bù.

「…...Này Sayaka, chẳng lẽ cậu buổi sáng không tỉnh táo nổi à?」

「Ưm, không có chuyện đó…... Tớ là hầu gái, việc đánh thức Chủ nhân cũng là một công việc quan trọng…...」

「Tớ đã thuê cậu đâu. Mà cứ phải sửa lại từng li từng tí thế này cũng phiền thật. Trước khi đến đánh thức tớ thì cậu tự lo cho mình tỉnh táo trước đi.」

「Ừm…...」

Cuối cùng, cô ấy còn chẳng thể đáp lại một cách tử tế nữa.

Sayaka đã đến ở nhờ tại dinh thự của tôi được vài ngày.

Xem ra, Sayaka đã dốc toàn lực để được tôi thuê làm hầu gái. Mấy ngày qua, cô ấy không hề đến đánh thức tôi vào buổi sáng.

Không ngờ là cô ấy lại yếu vào buổi sáng đến mức này.

Một hầu gái mà lại không tỉnh táo vào buổi sáng, đó chẳng phải là một khuyết điểm chết người hay sao?

「Bữa sáng…... vẫn chưa chuẩn bị xong…...」

「Chắc là vậy rồi!」

「Giờ tớ sẽ đi làm ngay, nên Kiyomiya-kun sửa soạn đi nhé…... Thay đồ, có cần…... giúp không…?」

「Trước hết cậu đi rửa mặt cho tỉnh táo đi đã. Nhìn bộ dạng đó của cậu mà dùng dao với bếp ga thì tớ sợ chết đi được.」

「Cứ giao cho tớ…...」

Sayaka lảo đảo bước ra khỏi phòng.

Thật sự có ổn không đây?

Vừa lo lắng, tôi vừa vào phòng tắm để rửa mặt.

Dinh thự rộng lớn này có tới vài phòng tắm (tôi vẫn chưa kiểm tra hết), nên chúng tôi có thể sử dụng cùng lúc mà không ảnh hưởng đến nhau.

Sau khi thong thả sửa soạn trong phòng, tôi xuống tầng một và đi đến phòng ăn.

Dinh thự cũ gia tộc Kiyomiya có một phòng ăn riêng biệt chỉ dùng cho việc ăn uống.

「Chào buổi sáng, Kiyomiya-kun. Một buổi sáng tốt lành nhỉ.」

「Thay đổi 180 độ luôn!」

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà cơn buồn ngủ của cô ấy đã bay biến. Cài tóc được chỉnh lại ngay ngắn, chiếc nơ cũng được thắt lại trên ngực áo hầu gái, và đôi mắt thì mở to long lanh.

「Kiyomiya-kun, cậu đợi khoảng một tiếng được không? Tớ sẽ chuẩn bị bữa sáng.」

「Sáng sớm tinh mơ mà nấu ăn mất cả tiếng đồng hồ á!?!?」

Sao đột nhiên lại tràn đầy năng lượng thế này!

「Bữa sáng rất quan trọng. Phải ăn thật nhiều mới được. Với lại, tớ không biết Kiyomiya-kun thích ăn sáng bằng cơm hay bánh mì, nên tớ sẽ làm cả hai.」

「B-Bánh mì là được rồi! À không, làm ơn cho tớ bánh mì!」

「Thái độ khiêm tốn đó rất tốt, nhưng cậu không cần dùng kính ngữ với hầu gái đâu.」

「Nếu cậu bắt đầu từ việc nấu cơm thì tớ khốn khổ mất…...」

Bếp trong dinh thự cũ gia tộc Kiyomiya đã được cải tạo từ trước, các dụng cụ nấu ăn đều là loại cao cấp, nhưng dù thế nào đi nữa thì việc nấu cơm cũng rất tốn thời gian.

「Vậy thì, cậu đợi khoảng hai mươi phút nhé.」

「…...Chà, chừng đó thì được.」

Bây giờ mới hơn bảy giờ một chút.

Từ đây đến Học viện Soushuukan chúng tôi đang theo học chỉ mất khoảng hai mươi phút đi bộ. Tám giờ ra khỏi nhà vẫn còn thừa thời gian.

「~~~~~♪」

Hiếm thấy thật…... Đây là lần đầu tiên tôi nghe Sayaka ngân nga.

Ở trường, chắc chẳng ai nghĩ cô ấy là kiểu người hay ngân nga hát một mình thế này đâu.

「Xong rồi đây.」

「Ồồ…...」

Hai lát bánh mì nướng giòn rụm phết bơ, trứng ốp la ăn kèm giăm bông và xúc xích, salad, và còn có cả súp nữa.

「Xin lỗi cậu, vì không có nhiều thời gian nên súp là loại ăn liền.」

「Thế này đã là quá tuyệt vời rồi. Thật không đấy, Sayaka, cậu biết nấu ăn à…...」

「Ý cậu là sao?」

Cô hầu gái...à không, cô gái trong bộ đồ hầu gái có vẻ đã phật ý.

Sayaka lúc nào cũng có vẻ ngoài lạnh lùng và xa cách, trông không giống người biết làm việc nhà chút nào.

「Tớ sống cùng mẹ từ nhỏ mà. Dù không muốn thì cũng phải học nấu ăn thôi. Mẹ tớ từng là một hầu gái chuyên nghiệp đấy. Thôi, đừng nói nữa, cậu ăn thử đi.」

「Món ăn do một chuyên gia chỉ dạy à. Tớ ăn đây.」

Trứng ốp la và giăm bông là một món đơn giản, nhưng miếng giăm bông dày được chiên vừa tới mà không bị cháy, còn trứng ốp la chỉ nêm muối tiêu cũng rất hợp khẩu vị của tôi.

Đầu tiên tôi ăn không, sau đó mới rưới nước sốt lên.

Tôi không thuộc phe nước tương hay phe nước sốt, mà sẽ tùy vào món ăn. Hôm nay là món Tây nên tôi dùng sốt.

「Ừm, ngon thật. Chẳng lẽ…... cậu thực sự có thể làm hầu gái được sao?」

「Rốt cuộc thì cậu đã coi thường tớ đến mức nào vậy?」

「Không, chỉ là tớ cứ nghĩ con cái của giới thượng lưu thực thụ thì mọi việc nhà đều sẽ giao cho người khác làm. Tớ không thể hình dung ra một cô bạn bằng tuổi mình lại biết nấu ăn.」

Ngày nay, việc thuê gia nhân đã ít đi...nhưng đó là câu chuyện của những nhà “giàu bình thường”.

Phần lớn học sinh theo học tại Soushuukan đều có thể truy ngược gia phả của mình về nhiều thế hệ, thậm chí hàng trăm năm trước. Những học sinh có tổ tiên được ghi danh trong sách giáo khoa lịch sử cũng không hề hiếm.

Gia tộc Kiyomiya cũng là một trong số đó. Bắt đầu từ thời Heian, kéo dài đến tận thời cận đại, đã có không ít người xuất hiện trên vũ đài lịch sử và hoàn thành những “công trạng” nào đó.

Những người thuộc tầng lớp đó thậm chí còn coi việc giao phó việc nhà cho gia nhân là một nghĩa vụ.

「Kiyomiya-kun cũng chỉ cần giao việc nhà cho tớ là được mà.」

「Ừm…...」

Cho đến hôm nay, tôi mới chỉ dám nhờ Sayaka dọn dẹp một chút, còn bữa ăn thì mỗi người tự lo, giặt giũ tôi cũng tự làm.

Mà khoan, bắt một bạn nữ cùng lớp nấu ăn cho mình thì tôi là cái thá gì chứ? Về điểm này, tôi không hề mỉa mai, mà thực sự có suy nghĩ của một dân thường.

Tuy nhiên, vấn đề thực tế là một mình tôi không thể quán xuyến được cả dinh thự rộng lớn này. Nếu hỏi tôi có tự chuẩn bị bữa ăn mỗi ngày không, thì chắc chắn là không. Tôi đã định bụng sẽ sống nhờ vào cửa hàng tiện lợi và dịch vụ giao hàng tận nơi.

「Kiyomiya-kun, giữa bữa ăn do một nữ sinh cao trung nấu và đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi, cậu thích bên nào hơn?」

「Cái cụm từ ‘do một nữ sinh cao trung’ có cần thiết không?」

Hỏi thế thì dù chọn phương án nào cũng nghe như một tên biến thái.

「Mà này, không cần phải làm hầu gái cũng được...À mà khoan, Sayaka vẫn chưa ăn gì đúng không?」

「Gia nhân không thể nào ngồi ăn cùng bàn với chủ nhân được ạ.」

「Cậu này…...」

「Vâng?」

Đúng là nếu là hầu gái thì sẽ không dùng bữa cùng gia đình mình phục vụ.

「Thôi được rồi, Sayaka cũng ăn cùng đi. Không ăn nhanh là muộn học bây giờ.」

「Tớ ăn ít lắm, chỉ cần một miếng bánh mì là đủ rồi ạ.」

「Cậu muốn ăn gì thì tùy, nhưng để mình tớ ăn thế này thì áy náy lắm.」

Bắt một bạn nữ cùng lớp nấu cho mình, rồi lại ngồi ăn một mình. Tôi đúng là cái thá gì vậy?

「Với cả, tớ nói lại một lần nữa. Cậu không cần phải làm hầu gái đâu. Cứ ở đây cho đến khi mọi chuyện ổn định là được. Tớ sẽ không để cậu thiếu thốn cơm ăn áo mặc đâu.」

Tôi nhận được tiền sinh hoạt tại dinh thự cũ gia tộc Kiyomiya này từ bố tôi. Việc sử dụng số tiền đó ra sao đều do tôi quyết định, nên việc cưu mang Sayaka cũng không thành vấn đề.

Tất nhiên là việc thuê một hầu gái cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng tôi không thể nói ra điều đó.

「Này, ít nhất cậu có thể không mặc bộ đồ hầu gái đó được không?」

「Dù thế nào thì tớ vẫn phải làm việc nhà. Bộ đồ hầu gái là trang phục để làm việc nhà. Nói cách khác, nó là đồ chuyên dụng, nên mặc cũng được mà.」

「…...Chà, Sayaka muốn mặc gì thì đó là tự do của cậu ấy.」

「Bộ đồ hầu gái này cũng là minh chứng cho sự quyết tâm của tớ. Quyết tâm rằng tớ sẽ cống hiến cho Kiyomiya-kun tại ngôi nhà này.」

「Ừm…... Thay vì lo làm việc cho tớ, Sayaka không lo cho tương lai của mình trước sao?」

「Chủ nhân lắm lời quá đấy…... Gia tộc Kiyomiya đúng là thiếu dạy dỗ mà.」

「Đừng có xúc phạm cả tớ và gia đình tớ cùng lúc thế.」

「Không, không sao đâu ạ. Từ giờ tớ sẽ dạy dỗ cậu.」

Sayaka rướn người về phía trước, hai tay nắm chặt lấy vai tôi.

「Tớ là hầu gái, còn cậu là chủ nhân. Tớ nhất định sẽ biến điều đó thành sự thật. Để cậu trở thành một chủ nhân đáng kính, một người chủ có thể ra lệnh cho tớ làm bất cứ điều gì chỉ bằng một lời nói.」

Sayaka rướn người thêm nữa, ghé môi sát vào tai tôi.

「Tớ sẽ ‘dạy dỗ’ cậu.」

Gì thế này, đáng sợ quá.

Tôi chỉ đơn giản là cưu mang một cô bạn cùng lớp đang lang thang cơ nhỡ thôi mà.