Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

25 167

Vì một tương lai được gặp lại em

(Đang ra)

Vì một tương lai được gặp lại em

Akiko Abe

“Việc chúng ta không gặp nhau mới là lựa chọn đúng đắn? Tôi tuyệt đối không chấp nhận!”

3 26

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

46 157

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

39 303

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

11 147

WN - Chương 15: Tồn tại như không khí và chẳng có mấy người bạn thân

Trước mặt tôi đây là một nhóm gồm ba học sinh nam đang vây quanh Reo

Vào giờ ra chơi, bọn họ thường tới gần bàn tôi để trò chuyện, nhưng vào buổi trưa thì cả nhóm hầu như hôm nào cũng tụ tập ở căng tin.

Thỉnh thoảng, tôi cũng tự mình làm bento, nhưng thường thì tôi ra căng tin ăn bởi tôi không mấy khi có thời gian rảnh vào buổi sáng.

Như thường lệ, hôm nay, bọn họ lại tới bắt chuyện với Reo. Thế là cả đám tiếp tục bàn tán xôn xao trong khi thưởng thức bữa ăn.

Nhưng vì một lí do nào đó, hôm nay, Reo ăn nhanh hơn mọi khi như có việc gấp rút cần phải làm. Xong bữa, cậu lập tức đứng dậy, nói:

“X-Xin lỗi chúng mày, giờ bụng tao đang hơi âm ỉ một chút, nên tao phải vào nhà vệ sinh đây.”

“Bảo trọng nhá~”

Hoá ra đó là lí do mà mày ăn nhanh như sắp chết đói hả Reo?

Mà, cũng chẳng trách được. Mọi người biết đấy, chẳng khác nào một cơn ác mộng khi ta đột nhiên bị cơn đau bụng hoành hành trong khi thưởng thức bữa ăn cả. Trời đánh còn tránh miếng ăn cơ mà! Ít ra cũng phải đợi người ta ăn xong rồi hẵng đau chứ!

Chẳng mấy chốc, ba người bạn kia của Reo cũng ăn xong. Họ cùng nhau đứng dậy. 

Mặc kệ, tôi tiếp tục uống nước mì Udon của mình.

Thực ra thì… tôi đã biết trước chuyện gì sẽ xảy ra ngay sau đó rồi.

“Bọn tao đi đây.”

Ba người bọn họ nhanh chóng quay lại lớp học.

Tôi biết mà, họ tới chỉ vì sự ngưỡng mộ với Reo thôi, nên đương nhiên là chẳng chút nào để ý tới tôi.

Nếu Reo còn ở đây, bọn họ sẽ nán lại đợi cậu ấy, nếu không thì sự hiện diện của tôi cũng chẳng khác nào không khí. Họ sẽ coi như tôi không có ở đó và cùng nhau về lớp.

Dưới góc nhìn của họ, có thể tôi là một người bạn cùng lớp… hoặc người quen…

Ừ thì, cũng tại tôi vốn là người mờ nhạt, vô hình trong lớp mà.

Chắc cả cái trường này ai cũng coi tôi như một người bình thường được Reo giúp đỡ.

“Haaaa…”

Đấy là lí do mà tôi chẳng gọi ai là bạn thân ngoài Reo.

Mọi người thấy đấy, tôi là thành viên của nhóm học sinh nổi bật nhất lớp nên hay bị các bạn ngoài nhóm xa lánh. Đã vậy rồi, các thành viên trong nhóm cũng đối xử với tôi như không khí nữa chứ.

Khi hoạt động câu lạc bộ cũng vậy. Dưới góc nhìn của mọi người, sự hiện diện của tôi gần như bằng không.

Tốt nhất tôi nên giải quyết nhanh bữa trưa rồi về lớp thôi.

“Cậu lại ở một mình à Kogure-kun?”

Đó là giọng nói trong trẻo của một học sinh nữ lớp tôi. Rời mắt khỏi bát udon đang ăn dở, tôi ngước mắt lên nhìn cô ấy.

Trước mắt tôi là một học sinh với mái tóc vàng bạc kim dài óng ả.

“Asashina-san?”

“Kogure-kun, cậu cũng ăn trưa ở căng tin à?”

Thật đấy, người đang đứng ngay trước tôi đây chính là nữ sinh nổi tiếng nhất trường - Asashina Arisa.

Cô ấy quả thực là người cực kì xinh đẹp. Bằng vẻ ngoài quyến rũ không thua kém gì người nổi tiếng, cô luôn thu hút mọi ánh nhìn xung quanh. Bây giờ cũng vậy, trong căng tin ai cũng đều hướng mắt về phía bàn tôi rồi.

Đã thế, căng tin trường tôi lại toàn con trai nữa chứ! Bọn họ thường ăn trưa ở đây vì đó là nơi duy nhất họ có thể đặt được một suất ramen cỡ lớn.

“Eeh? Tớ chưa từng nghĩ cậu lại có lúc dùng bữa trong căn tin đó!”

“Bình thường đúng là tớ mang bento theo thật, nhưng cứ khoảng một tháng một lần tớ lại xuống căng tin dùng bữa. Thi thoảng tớ muốn một bữa trưa nóng hổi nên mới đi ăn như này thôi.” 

Có lẽ cô ấy không thường xuyên ra căng tin vì ở đây lúc nào cũng rất đông nếu không muốn nói là “chật ních người”.

Sao cô ấy lại đặt bát mì ở bàn tôi nhỉ?

“Ah, cậu đây rồi…. Arisa”

Otsuki-san theo Asashina-san tới chỗ tôi. Cô ấy đúng là một người bạn thuở nhỏ tuyệt vời mà! Đương nhiên là cô mang theo cả bữa trưa rồi.

Otsuki-san đã đặt một bát kake soba cỡ nhỏ.

“Bát của Otsuki-san ít hơn… Kích cỡ của hai bát hoàn toàn khác nhau đấy!”

“Chuyện thường thôi mà. Nếu bọn mình mà lấy khẩu phần ăn của Arisa ra làm tiêu chuẩn thì chắc giờ cả hai đã béo tròn rồi.”

“Này! Tớ đã cố gắng giảm khẩu phần ăn đi rồi đấy!!”

Bát ramen to ú ụ đó là phần ăn đã được giảm so với mọi khi rồi hả Asashina-san? Cô ấy đúng là háu ăn thật mà.

Theo lời Otsuki-san thì sáng nay cô còn ăn cả núi bánh kếp nữa.

Tôi giờ đã xong bữa trưa và có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng tội gì mà tôi phải làm thế trong khi cơ hội trò chuyện với Otsuki-san đang hiện hữu trước mắt chứ.

“Fuuu fuu”

Cách mà Otsuki-san ăn với cái miệng nhỏ bé thật dễ thương và ngộ nghĩnh, làm tôi nhớ đến em gái tôi - Hiyori.

Tôi muốn về nhà chơi với Hiyori quá!

Ngay khi tôi ngoảnh đầu lại thì nhận ra Asashina-san đã để ý tôi từ nãy đến giờ. Cô nở một nụ cười rất tươi.

Rồi, cô đứng dậy, di chuyển về phía tôi và ngồi xuống bên cạnh.

“Này, Kogure-kun.”

Khuôn mặt của Asashina-san tiến sát lại gần tôi.

“Fufu, cậu đang tìm Shizuku đáng yêu của tớ, phải không? Tớ có nên dành không gian riêng tư cho hai cậu không nhỉ?”

Cô ấy đang tính trêu tôi đây mà. Tuy vậy thì thứ mà tôi để ý nhất lại là khuôn mặt của cô ấy. Gần thế! Tớ cũng biết ngại khi mà cậu tới gần như vậy chứ Asashina-san!

“Không, không phải vậy đâu!!”

“Không cần phải ngại đâu mà.”

Không, không phải như cậu nghĩ đâu!! Tớ ngại là vì cậu cứ dí sát mặt vào tớ thì thầm ấy!

Cậu dám làm thế vì cậu nghĩ tớ có tình cảm với Otsuki-san hả? Mà, cậu có mùi thơm thật!

Đám con gái thật tuyệt vời!!

“Arisa thân với Kogure-kun thật ấy nhỉ?”

“Huh?”

“Tớ chưa từng thấy cậu gần gũi với con trai như vậy bao giờ đó.”

“À..”

Cả khuôn mặt của Asashina-san lập tức được nhuộm màu đỏ ửng sau khi cô ấy nhận ra tôi, một người đàn ông đích thực, đang ở ngay sát cô ấy.

Sự thay đổi của Asashina-san rõ ràng đến nỗi tôi cũng có thể nhận ra được. Cô lập tức tránh ra xa.

“Wawawawawa!”

“Nếu cậu muốn trêu tớ thì đừng có tiến sát lại như thế chứ!”

“T-Tớ xin lỗi.”

Người duy nhất không biết gì trong câu chuyện này là Otsuki-san. Cô nghiêng đầu một cách đầy khó hiểu.

Kake soba (かけそば) là một món mì soba nóng, trong đó mì soba được chan nước dùng nóng hổi. Món này thường được phục vụ đơn giản với hành lá thái nhỏ, đôi khi có thêm kamaboko (chả cá), và là một trong những món soba phổ biến nhất ở Nhật Bản. Mì Udon: Mì Udon là loại mì truyền thống Nhật Bản với sợi mì dày, dai và mềm mịn, thường được làm từ bột mì, muối và nước. Trans: chịu gái thật -_-