Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

47 1073

Vũ trụ thiên ma 3077

(Đang ra)

Vũ trụ thiên ma 3077

녹색여우

Thế nhưng họ đâu có biết, bên dưới trái đất kia, tồn tại một kẻ 2000 năm trước từng thống nhất thiên hạ, người đã trở thành bậc duy nhất sở hữu danh xưng người trên vạn người duy ngã độc tôn, kẻ đã tr

68 1419

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

119 1248

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

81 763

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

122 1154

Vol 7: Khi muôn vàn nguyện ước cùng hội tụ - Chương 156: Tự Phụ

Nơi Takuto cùng đồng đội thức tỉnh và đón tiếp tộc Dark Elf là khu rừng rộng lớn mang tên Đại Chú Giới. 

Với khu rừng sâu thẳm, rậm rạp và hoang dại trải dài khắp vùng đất ấy, nơi đây thường được gọi bằng cái tên miệt thị:

Hắc Đại Lục.

Tên gọi ấy không chỉ thể hiện sự cằn cỗi, thiếu thốn tài nguyên, khó canh tác mà còn mang hàm ý khinh rẻ, bởi vùng đất này đầy rẫy những bộ tộc hung dữ và nguy hiểm cho nhân loại.

Dù vậy, với những ai đã vượt qua được thử thách của mảnh đất khắc nghiệt ấy, thì đây lại là quê hương không thể thay thế.

Trên vùng đất ấy có đủ mọi tộc người sinh sống, và trong số đó, quốc gia hùng mạnh nhất chính là vương quốc Sutherland yêu biển, chiếm giữ bờ biển phía đông và các hòn đảo, ghềnh đá ven Hắc Đại Lục.

Tộc Dwarf, những người lùn dũng mãnh nổi tiếng, là cư dân chủ lực của nơi này.

Tuy nổi tiếng với tính cách thẳng thắn, cộc cằn và phóng khoáng, nhưng hiện tại, họ đang rơi vào một cuộc hỗn loạn không thể tưởng tượng.

"Quá liều lĩnh rồi! Chúng là tà thần đấy! Dù có muốn chống lại lũ phía Bắc đi nữa, thì bắt tay với bọn tà thần là điều không thể chấp nhận được!"

"Thế giờ làm gì đây? Chẳng phải ngồi không cũng sớm muộn sẽ bị chúng nó mò đến tận cửa à? Không lẽ lại làm như ông nói bữa trước, dồn hết dân lên tàu rồi bỏ chạy?"

"Ai là người từng bảo kế đó ngu hết chỗ nói, hả!?"

Trong một căn phòng họp chật hẹp, mùi rượu mạnh và cá nướng nồng nặc, đám Dwarf ngồi thành vòng tròn, vừa nhậu vừa cãi nhau chí chóe.

Đó chính là nhóm thủ lĩnh tối cao của Sutherland:

Các Thuyền Đoàn Trưởng.

Họ là những người chèo lái các hiệp hội vận tải biển tạo nên xương sống của quốc gia hải vận hùng mạnh nhất Hắc Đại Lục.

Tách biệt khỏi vòng tròn náo loạn ấy, có một người đang lặng lẽ quan sát:

Một bà lão đầu trâu ngồi xếp bằng, dáng vẻ trầm ngâm.

Đó chính là Tonukapoli, người cầm trượng đến từ Fawncaven.

(Bọn bợm nhậu này định gào đến bao giờ nữa đây…)

Bà lão thở dài một tiếng thật to, rồi nhắm mắt lại, như thể chẳng còn hứng thú tham dự.

Dĩ nhiên, đám Dwarf cũng biết bà lão đầu trâu có thế lực đến từ quốc gia khác đang có mặt tại đây.

Họ cũng hiểu việc tranh cãi ồn ào, tục tĩu thế này sẽ khiến người ngoài đánh giá thấp Sutherland.

Nhưng dù vậy, chẳng ai đủ sức ngăn được đám thủ lĩnh máu nóng này cả.

Chỉ có hai thứ có thể khiến họ ngừng cãi nhau:

Một là vì quá chán, hai là vì… rượu hết.

Và lần này, có vẻ như lý do là… rượu đã cạn.

"Bình tĩnh lại đi. Nóng đầu thì cũng chẳng nghĩ ra được cách gì hay đâu. Mà này, Tổng Thuyền Trưởng à. Nghe nói ông có mối quan hệ làm ăn với mấy nước Elf phải không? Có tin tức gì không đấy?"

Cuối cùng, cuộc họp cũng bắt đầu có chút tiến triển.

Khác với nhiều quốc gia có hệ thống thị tộc hay phân chia theo chủng tộc, Sutherland tổ chức theo dạng các nhóm vận tải, thương mại tự do, vừa cạnh tranh vừa hợp tác.

Mỗi thuyền đoàn có một Thuyền Trưởng, và người có tiếng nói mạnh nhất trong số họ chính là Tổng Thuyền Trưởng.

Tổng Thuyền Trưởng hiện tại là lãnh đạo Doban của thuyền đoàn lớn nhất, người nổi tiếng gan dạ, quyết đoán và… tửu lượng vô đối.

Dù là người được cả dân chúng lẫn thương nhân đánh giá cao, thì trước tình hình hiện tại, ông ta cũng đang đau đầu không kém.

"Ôi dào, mấy người dạo này mặc cả kém quá rồi đấy! Bình thường tôi đã quát cho một trận rồi, nhưng mà thôi, tình hình này cũng chẳng đùa được. Có vài tin thú vị đấy."

Cả căn phòng lặng xuống, ai nấy đều dỏng tai lên.

Đúng là vừa rồi còn ầm ĩ chửi bới, nhưng giờ đây lại là những chiến binh lão luyện lo cho vận mệnh quốc gia.

"Cái hội nghị gì đó toàn thể các thế lực, nghe mà phát ghét. Như mấy người đoán đấy, bọn ngoài hành tinh nắm quyền cả rồi. Fawncaven với Qualia thì ngoan như mèo bị nhốt, chẳng dám hó hé gì. Bọn Elf láo toét kia cũng bị áp chế, nghe mà sướng cái bụng!"

Doban đã nắm được nội dung cuộc hội nghị toàn đại lục, cái gọi là bàn tròn quyết định vận mệnh Hydragia vốn là một trò dàn dựng.

Đám Dwarf, vốn là thương nhân chính hiệu, có mạng lưới buôn tin cực kỳ đáng gờm.

Với họ, chẳng quan trọng người khác nhìn mình ra sao, chỉ cần có tiền là nhảy vào.

Còn người của các nước khác thì cứ nghe thấy mùi tiền là lắm kẻ tự động… buột miệng.

Tuy nhiên, cũng có những thông tin mà biết thì chỉ thêm rầu rĩ.

Và đáng tiếc thay, lần này những gì Doban moi được bằng cả mối quan hệ, tiền bạc và uy tín, lại chính là thứ thông tin thuộc loại… càng không biết càng nhẹ lòng.

"Chuyện này to lắm. Như mấy người đoán, hội nghị chẳng đi đến đâu cả. Giờ mỗi phe mạnh ai nấy làm. Mà đáng ngại là tụi phía Bắc đã liên minh rồi. Tên gì nhỉ… Liên minh Đại Lục Chính Thống đấy. Mẹ kiếp, lực lượng chúng nó mạnh vãi cả ra."

Nghe tới đó, các Thuyền Trưởng đều cau mày.

Tonukapoli thì mở mắt đầy hứng thú.

Tuy sớm muộn thông tin này cũng sẽ lan khắp Hắc Đại Lục, nhưng thật bất ngờ khi Sutherland tưởng chừng xa rời tâm bão lại là một trong những bên đầu tiên nắm được.

"Thế còn Phá Diệt Vương thì sao hả Doban? Cái vị đó đối đầu với Thánh quốc cơ mà. Không lẽ lại ngồi im để mọi chuyện thành ra thế này?"

"Cái này thì chịu. Nghe đồn có một trận lớn nổ ra, nhưng bên kia giấu kỹ quá, chẳng moi được gì thêm."

Cả phòng đồng loạt thở dài.

Phá Diệt Vương và quốc gia tà ác Mynoghra vốn là niềm hy vọng cuối cùng của họ.

Một thế lực có khả năng đối đầu với những kẻ mang danh chính nghĩa, có sức mạnh dị thường, có thể xoay chuyển cục diện.

Dù việc tiếp cận phe tà ác là vô cùng nguy hiểm, nhưng cứ ngồi yên thế này thì sớm muộn cũng bị nuốt chửng.

(Vì lũ ngoài hành tinh kia đã từng gây ra thảm họa tại đây, và mình không thể để chuyện đó tái diễn…)

Quả thực, Sutherland đã từng đón tiếp người chơi và cả lũ Succubus.

Tên Onigou Masato, một trong những kẻ bị dũng giả Yuu tiêu diệt vốn hoạt động ngay tại đây.

Chính trò đùa chết người của hắn đã khiến hai thuyền đoàn bị xóa sổ:

Một thuyền trưởng tử trận, người còn lại tự sát vì ân hận.

Đám Dwarf chưa từng quên chuyện đó, và cũng không ai ngu ngốc tới mức buột miệng khi có người ngoài.

Dù vẻ ngoài có phần xuề xòa, nhưng sự cảnh giác của họ đối với nguy cơ là điều không thể xem thường.

"Hừ, giá mà Phá Diệt Vương xử luôn lũ đàn bà lẳng lơ kia thì đỡ khổ biết mấy. Mà hắn đang làm cái quái gì thế? Đừng bảo là bị giết luôn trong hội nghị rồi đấy nhé?"

Một thuyền trưởng cất tiếng hỏi điều mà mà ai nấy cũng đều thắc mắc.

Bởi thông tin về Phá Diệt Vương quá ít, mà nội dung hội nghị thì càng mờ mịt.

Ai mà chẳng nghĩ tới khả năng tệ nhất.

Nhưng đúng lúc ấy, có người lên tiếng.

"Để ta trả lời cho."

Tonukapoli nãy giờ chỉ im lặng quan sát cuối cùng cũng cất lời.

Bà lão ấy vốn đến đây vì một mục đích:

Thiết lập liên minh giữa Mynoghra và Fawncaven…

Bà đến đây chính là để chuẩn bị cho điều đó.

"Bà Tonukapoli đấy à... À phải, tụi này mời bà đến nhỉ. Xin lỗi, quên khuấy mất tiêu!"

"Nếu còn dư hơi tán nhảm thì lấy rượu mà súc lại cái đầu mềm nhũn kia đi, Doban."

Bà lão chống gậy vừa lên tiếng, Tổng thuyền trưởng Doban đã phá lên cười sảng khoái chào đón.

Mục đích chính của cuộc họp này vốn cũng là vì bà ta.

Quốc gia hiện tại tiếp xúc gần nhất với Mynoghra chính là Fawncaven, mà trong Fawncaven thì không ai gần hơn Tonukapoli.

Nếu muốn định hướng tương lai của tộc Dwarf, thì lời của bà lão này là thứ cần lắng nghe nhất.

"Không cần lo. Vua của Mynoghra vẫn còn sống. Nhưng chuyện này liên quan đến sự tồn vong của cả quốc gia. Nói theo kiểu mấy người, thì đây là vụ lớn đến mức có thể khiến các người không còn buôn bán được nữa đấy."

"Nhưng kể cả cả đám ta cùng dốc sức cũng chẳng xoay chuyển nổi tình hình đâu nhỉ? Có thể bà chưa thấy tận mắt, chứ kẻ địch mạnh đến nực cười ấy."

"Đám ngoại lai đó hoàn toàn vượt quá tầm tay bọn ta rồi."

Không ai chê trách những lời chùn bước của các thuyền trưởng.

Vì đó là sự thật.

Tương quan lực lượng hiện giờ là tuyệt vọng.

Chỉ cần nghe sơ qua đã thấy chẳng buồn đụng tới nữa rồi.

Đã vậy bọn chúng còn sở hữu những năng lực đặc dị phi thường.

Cho dù Sutherland là cường quốc mạnh nhất Hắc đại lục, thì trong mắt phe chính thống, bọn họ cũng chỉ là đám man di chưa khai hóa mà thôi.

Huống chi đối thủ lại là kẻ có năng lực thì...

Sutherland đúng là từng mong Mynoghra ra tay trợ lực.

Nhưng tình hình đã đổi khác.

Nếu toàn bộ các quốc gia và kẻ có năng lực bên chính thống liên minh với nhau, thì kể cả "Phá Diệt Vương" cũng khó lòng địch lại được, một nhận định hoàn toàn hợp lý đang dần chiếm lấy suy nghĩ của họ.

Nhưng Tonukapoli dứt khoát bác bỏ điều đó.

"Nghe cho kỹ đi, mấy ông bợm rượu. Trước tiên là tình hình hiện tại. Phá Diệt Vương Ira Takuto vừa dựng lên một kết giới khổng lồ bao phủ cả Hắc đại lục."

Doban nhíu mày khó hiểu.

Không phải vì ông nghi ngờ điều đó.

Với kinh nghiệm từng nếm mùi những việc quái đản mà phe Mynoghra làm được, chuyện họ giở trò siêu phàm kiểu đó không còn gì đáng ngạc nhiên nữa.

Lý do ông ngạc nhiên nằm ở chỗ khác.

Tại sao lại làm vậy?

Là do có bất lợi gì khiến họ không thể phân định thắng thua ngay tại hội nghị?

Với lượng thông tin hiện có, ông không thể kết luận được.

Để dẫn dắt câu chuyện, ông cố tình nêu vấn đề.

"Ý bà là gì đây? Vậy giờ tụi tôi không thể ra khơi nữa à? Buôn bán kiểu gì được nữa? Phá Diệt Vương tính chơi khăm tụi tôi chắc?"

"Lại nói bậy rồi. Kết giới đó là để bảo vệ phe ta. Nghe nói nó mạnh đến mức dù đối phương dùng cách gì cũng không thể xâm nhập vào lãnh thổ của Mynoghra và các nước đồng minh. Nói thật nhé, nó khiến bà đây phải xét lại toàn bộ cách nhìn về ma thuật luôn đấy."

Thông tin này khá thú vị.

Ít nhất thì Mynoghra chắc chắn đã né giao chiến tại hội nghị.

Việc Tonukapoli đích thân đến Sutherland dù được mời, càng củng cố khả năng phe Mynoghra đang thiếu hụt chiến lực.

Với kinh nghiệm buôn bán lẫn đối đầu với thủy quái bao năm, trực giác của Tổng thuyền trưởng Doban đã gần như nắm bắt trúng tim đen.

"Ra thế. Dựng kết giới lên thì bọn Thánh Kỵ Binh Qualia hay đám Elf đáng ghét kia cũng không bén mảng đến được hả? Kể cả mấy con Succubus nữa nhỉ? Được đấy, rót thêm rượu nào!"

"Mấy người đã ký liên minh đâu. Tính ăn ké thế không thấy tham quá à?"

"Ờ thì cũng đúng. Nói vậy tức là hiện tại, tụi tôi là bên nguy hiểm nhất? Tụi bà kiểm soát vùng giáp ranh nên chắc bọn nó không đột nhập từ đó được, nhưng nếu đi đường biển thì ai biết được chứ. Đám Succubus đó định làm gì tiếp theo?"

"Không biết tụi nó tính sao. Nhưng ít nhất thì Mynoghra với Fawncaven sẽ tạm thời được yên."

"Hừm."

(Chắc hẳn phe Mynoghra đánh giá là không thể thắng đám Elf và Succubus vào lúc này, nên mới chọn cách này để câu giờ.)

Doban không nói ra, chỉ nghĩ thầm.

Đây là một điều ngoài dự tính.

Ban đầu ông đoán thực lực hai bên không chênh lệch nhiều.

Ý định của ông là tùy theo tình hình mà ra giá thật cao.

Nhưng nền tảng suy tính đó giờ đã lung lay.

Tình thế không hề khả quan.

Doban liếc qua các thuyền trưởng xung quanh, rồi nốc cạn phần rượu còn lại trong chén.

"Tạm thời yên ổn à? Cái kết giới ấy giữ được bao lâu vậy, Tonukapoli? Nhìn cái kiểu sốt ruột của bà thì rõ là không vĩnh viễn đâu nhỉ?"

"Chỉ một năm thôi. Trong khoảng thời gian đó, phải thống nhất toàn bộ đại lục này lại và chuẩn bị đối kháng."

"Ra là vậy. Nếu định đụng độ với liên minh đại lục chính thống thì cũng hợp lý thôi."

(Chắc họ định lợi dụng thời gian đó để tăng cường lực lượng? Nhưng liệu có khả thi không? Không nắm rõ đối phương nên khó mà tính toán được...)

"...Có khả thi không đấy?"

"Phải làm thôi. Không làm thì tất cả chúng ta đều tiêu cả."

Biến số còn rất nhiều.

Đối phương lại là thế lực tà ác nữa, càng khó xử.

Nhưng Sutherland không thể nào đơn độc chống lại đám Succubus hay liên minh đại lục chính thống.

Ngay từ đầu, lựa chọn của Sutherland đã vô cùng hạn chế.

Đôi khi trong đời, phải đánh cược tất cả vào một canh bạc lớn.

Lúc vay tiền mua chiếc thuyền đầu tiên cũng vậy.

Khi liều lĩnh vượt vùng nước nguy hiểm để tìm kho báu cũng vậy.

Bao lần cho thuyền ra khơi giữa những ngày giông tố vì một món hàng lớn nhiều không đếm xuể.

Toàn là bước qua cầu khỉ.

Nhưng lần nào ông cũng thắng.

Lẽ ra những việc như vậy nên tránh.

Nhưng chính những lúc đó, người ta mới run lên vì phấn khích còn nhiều hơn cả sợ hãi.

Doban nhìn đôi tay mình.

Từ nãy đến giờ uống nhiều là thế, nhưng tay ông không run vì thiếu rượu.

Ông siết chặt tay, quét mắt nhìn khắp các thuyền trưởng trong phòng.

Đứa nào cũng nhếch mép cười nham hiểm.

Đôi mắt của lũ khốn nghiện rượu và mê đỏ đen.

Tất cả đều đang nói với ông:

Hãy làm đi.

Vậy thì giờ mà lui bước, còn mặt mũi nào mà làm Tổng thuyền trưởng của Sutherland nữa?

Doban đập mạnh tay lên đùi, ánh mắt dứt khoát hướng về phía Tonukapoli.

"Biển cả là quê hương thứ hai của chúng ta. Lần đầu tiên, chúng ta đã bị đuổi khỏi núi và mất quê hương. Nhưng lần thứ hai sẽ không xảy ra đâu. Nếu để bảo vệ biển cả, thì dù có phải bán cái mông này, tôi cũng chấp nhận, Tonukapoli! Mấy ông thấy sao hả!?"

Cả đám thuyền trưởng phá lên cười ha hả, mấy tiếng châm chọc tục tĩu vang lên không ngớt.

Tonukapoli lại thở dài một hơi thật sâu, rồi phẩy tay ra hiệu đồng ý.

"Tuy nhiên! Ngoài cái mông ra thì cũng phải dâng thêm vài thứ khác chứ! Tình cờ tôi nhớ ra được một món quà dâng lên rất hợp tình hợp cảnh đấy!"

Vừa nói, Doban vừa nở nụ cười rạng rỡ như thể vừa nảy ra ý hay ho lắm.

"Hả? Tổng thuyền trưởng tính làm gì? Có món gì đâu ta?"

Một thuyền trưởng ngạc nhiên hỏi.

Tuy việc ông già đầu bạc này đôi khi nghĩ ra trò quái đản là chuyện thường, nhưng lần này lời ông nói ra lại khiến ai nấy đều không biết ông đang nghĩ gì.

Bởi vì cái cách ông nhấn mạnh nghe rất nghiêm túc.

Nên món quà đó chắc chắn không phải thứ tầm thường.

Tuy nhiên, thực tế là hiện tại Sutherland không có lấy một món đồ nào đủ giá trị để dùng làm lễ vật dâng lên.

Nói có thì cũng có đấy, nhưng chẳng món nào thật sự hữu ích cho cuộc chiến sắp tới.

Tuy vậy, lần này dự đoán của Tổng thuyền trưởng lại trật lất hoàn toàn mà còn trật theo hướng chẳng ai mong muốn.

"Này, Bruno! Nghe nói chuyến hải trình trước cậu mang về món gì thú vị lắm từ bên kia đại lục đúng không?"

Nghe gọi tên, Bruno lập tức tái mặt.

Gương mặt đỏ phừng vì rượu chuyển sang trắng bệch, hắn ra sức lắc đầu.

Phản ứng đó không phải giả vờ, mà hoàn toàn là thật lòng thật dạ.

Mấy lão thuyền trưởng lão luyện lập tức đánh hơi thấy mùi chuyện vui, liền nhe răng cười nhăn nhở, khoanh tay hóng hớt.

"N-này này! Đừng mà, Tổng thuyền trưởng! Món đó là tôi vay mượn đầm đìa mới mua nổi đấy! Tôi định nuôi nấng đàng hoàng, rồi gây giống nữa! Mà nếu lỡ có chuyện gì, mẹ tôi giết tôi mất!"

"Cậu chết thì khỏi trả nợ chứ gì."

"Dù sao thì cũng bị vợ giết trước rồi, nói lẹ đi."

"Đàn ông thì phải giấu vợ cho kín vào."

Mấy thuyền trưởng thi nhau buông lời trêu chọc.

Có vẻ như bọn họ cũng đã đoán ra rồi.

Bruno tưởng mình giấu kỹ món đồ bí mật của thuyền đoàn, nhưng tiếc là trong giới biển cả đầy những kẻ lọc lõi này, hắn vẫn còn non và xanh lắm.

"Cái gì mà các người chuẩn bị dâng lên thế?"

Nghe Tonukapoli hỏi, Tổng thuyền trưởng như chỉ chờ có vậy liền bật giọng oang oang:

"Rồng đấy! Hàng trung cấp hẳn hoi! Tôi mua hẳn một cặp, từ bên kia đại lục đem về luôn!"

Đám thuyền trưởng đồng loạt vỗ bàn, reo lên như thể vừa thắng lớn trong ván bạc.

Lời lẽ đầy ngưỡng mộ hướng về phía Bruno.

Ngay cả Tonukapoli cũng không giấu nổi ngạc nhiên.

Rồng là một loài ma thú có trí tuệ cao, sức chiến đấu cực mạnh.

Chúng sở hữu bộ vuốt và hàm răng sắc nhọn, khả năng vận động vượt trội, cùng thể lực đáng sợ.

Đặc biệt với rồng trung cấp, tuy không thể giao tiếp bằng lời nói, nhưng vẫn có thể truyền đạt ý chí, và chúng còn sở hữu vũ khí đặc trưng là hơi thở rồng, một đòn tấn công có sức hủy diệt cao.

Nếu có trang bị chuyên dụng và huấn luyện tốt, chúng có thể trở thành lực lượng chiến đấu cực kỳ đáng giá trong quân đội.

Ít nhất, với lực lượng trước kia của Fawncaven, chỉ cần Sutherland có trong tay một con rồng là đủ khiến họ phải nỗ lực duy trì quan hệ thân thiện.

Thế nhưng, sau khi tận mắt chứng kiến quốc gia mang tên Mynoghra, thì loài rồng trung đẳng kia có phần… kém hấp dẫn hơn.

"Này Tonukapoli. Chúng tôi sẽ dốc toàn lực cả thuyền đoàn để biến cặp rồng này thành chiến lực chủ lực. Đám quái vật vớ vẩn khác chắc chắn không đọ nổi đâu. Đây chính là cách tốt nhất để chứng minh thực lực và thành ý của chúng tôi đấy!"

"Rồng à…"

Tổng thuyền trưởng Doban hùng hồn tuyên bố.

Thật ra, Tonukapoli thầm nghĩ rằng đưa cho phía bên kia kỹ thuật chế tác hay hàng hóa từ đại lục khác có lẽ sẽ khiến họ vui hơn.

Cũng định nói ra, nhưng thấy cả đám đang phấn khích tột độ, nên bà quyết định tạm thời chiều theo.

"Gì thế? Có gì không ổn à? À phải rồi! Tôi vừa nghĩ ra trò hay! Nhân cơ hội, thử cho rồng nhà mình đấu thử với 'ngài ấy' xem sao nhỉ! Biết đâu bên mình còn mạnh hơn ấy chứ! Cứ yên tâm, sẽ dặn nó nương tay!"

"Khoan đã Tổng thuyền trưởng! Con đó mới chịu nghe lời gần đây thôi mà! Chuyện nương tay gì đó nó không biết làm đâu!"

"Lắm lời! Có cách xoay xở cả! Đúng không, Tonukapoli? Nó làm được mà, phải không?"

"À… ừ, phải. Được rồi. Ta sẽ tìm cách nói lại cho bên kia hiểu."

Tonukapoli thở dài trong lòng, tự nhủ phải nhắc kỹ với Đưac vua của Mynoghra chuyện nương tay.

Mấy ông lùn này có vẻ hơi phấn khích quá đà vì mới sở hữu được rồng.

Nhưng họ đã quên mất rồi sao?

Cuộc chiến đang diễn ra trên thế giới này là cuộc chiến vượt khỏi tầm hiểu biết của loài người mà lý trí thông thường không thể chạm tới.

Và Mynoghra cũng là một quốc gia được cai trị bởi một tồn tại siêu nhiên, vượt khỏi giới hạn ấy.

(Cũng phải thôi, đám Dwarf này có ai từng thấy tận mắt Mynoghra đâu. Rồi đến lúc gặp, mấy tên nghiện rượu này sẽ hiểu ra thôi… rằng trên đời này có những thứ, dù làm gì cũng không thể thắng nổi…)

Tonukapoli nheo mắt đầy vẻ thích thú khi nghĩ về khoảnh khắc tái ngộ đang đến gần.

=Eterpedia============

【Sutherland】– Quốc gia

Thuộc tính: Trung lập

Chí hướng: 《Chí duy hải dương》 《Tư duy thương mại》

―――――――――――――――――

~~Nơi những kẻ dạt vào biển cả dựng nên quê hương thứ hai của mình~~

Sutherland là một quốc gia trung lập do tộc Dwarf thích nghi với vùng duyên hải và biển cả xây dựng nên.

Họ phát triển mạnh trong lĩnh vực thương mại biển và khai thác tài nguyên hải sản, có nét đặc trưng rất riêng so với các quốc gia Dwarf thông thường.

Dù vậy, bản chất vốn có của tộc Dwarf vẫn không hoàn toàn mất đi, mà được truyền lại vào kỹ thuật đóng tàu, xây dựng, và tạo nên một lực lượng hải quân hùng mạnh.

―――――――――――――――――