Cô tiếp tục làm thêm những chiếc túi với hoạ tiết chấm bi xanh và lá cây.
Cứ phơi trong phòng qua đêm, sáng mai là khô cong. Có cả túi đã đựng kẹo lẫn túi rỗng thế này, họ tha hồ mà kiểm tra bên trong.
---
Khi khách trọ đã vãn gần hết, bà chủ cầm lá thư của Giselle đi đến trụ sở Guild Quán Trọ.
Dù nói là chuyện gấp có thể sẽ mất chút thời gian, nhưng bà lại về sớm hơn hẳn dự tính.
「Ta về rồi đây.」
「Bác vất vả rồi ạ~」
Giờ vẫn còn chưa đến trưa. Những vị khách trọ đang ngồi ở khu ăn uống sau quầy cũng mới chỉ đang ngâm cứu thực đơn.
Chắc hẳn bà chủ vừa tới trụ sở là họ lên xe ngựa đến đây ngay. Dù là chuyện đột xuất, nhưng nghĩ đến lại thấy áy náy quá.
「Ta đi chuẩn bị bánh kẹo và trà mà bà Vanessa cho đây, Giselle dẫn hai người họ vào phòng khách nhé.」
「Vâng ạ. Mời hai vị đi lối này.」
Bà chủ cầm một chiếc hộp nhỏ và đi về phía nhà bếp. Chắc hẳn bánh kẹo ở trong đó. Đoán vậy, Taa-chan liền dán mắt vào bóng lưng bà chủ.
「Taa-chan, mình đi thôi nào.」
「Không biết là bánh gì ta~」
「Là bánh pho mát đấy.」
「Bánh pho mát!」
「Là sản phẩm thượng hạng do chính đầu bếp của trụ sở Guild Quán Trọ trổ tài đấy. Cứ mong chờ đi nhé.」
Tại trụ sở Guild Quán Trọ có một tòa nhà văn phòng để quản lý toàn bộ công việc của Guild, một nhà kho chứa các vật phẩm được Guild mua gom, và một quán trọ cao cấp nhất đồng thời cũng là nơi đào tạo cho các thành viên của Guild.
Vì được xây dựng trong khuôn viên của Guild nên diện tích không lớn lắm.
Chỉ khoảng gấp hai, ba lần quán trọ này.
Với phương châm ‘Đối với khách hàng là sự tiếp đãi cao cấp nhất, đối với nhân viên Guild là kỹ thuật hàng đầu’, nơi đây đã nhận được sự đánh giá cao từ cả khách hàng lẫn nhân viên, và nghe nói lúc nào cũng trong tình trạng kín phòng.
Không cần phải ở trọ mà vẫn được thưởng thức hương vị trứ danh đó, thật là một điều xa xỉ.
「Thích quá đi~」
Taa-chan vui vẻ đi về phía phòng khách. Giselle vừa mở cửa, nó đã phốc một cái lên ghế sô pha.
「Mà này, cái túi lớn đó đã làm xong chưa?」
「Vâng ạ. Đây là mẫu ạ. Lượng kẹo cho vào dự tính là một trăm viên.」
「Quả không hổ danh cô Giselle. Chuẩn bị đâu ra đấy thật.」
「Họa tiết thì giống với từng loại giấy gói. Để kẹo không bị dính, chất liệu của túi cũng được làm gần giống với giấy gói ạ.」
Cô đã đặt sẵn mẫu ở phòng khách từ sáng, để có thể giải thích ngay khi nào Vanessa yêu cầu.
Một túi đựng một trăm viên Kẹo giả kim, và ba loại túi có hoa văn khác nhau.
Vanessa đặt chiếc túi có kẹo và túi rỗng cạnh nhau để so sánh. Bà cẩn thận nhấc lên đặt xuống chiếc túi đầy để cảm nhận trọng lượng, rồi lại mân mê bề mặt túi.
「Phần miệng có dễ hỏng không?」
「Xét đến trọng lượng của kẹo, phần dây kẽm cháu đã dùng râu Kiến Sắt, nên độ bền cao hơn gấp mấy lần túi đựng hạt cà phê thông thường ạ. Chỉ có điều, nếu cầm ở phần trên mà chưa đóng kỹ, cháu e là bên trong sẽ bị đổ ra ngoài.」
「Ra vậy. Điểm cần chú ý cũng giống túi cà phê nhỉ. Chỉ cần nó chịu được trọng lượng của kẹo, người Lùn cũng không xử lý nguyên liệu cẩu thả đâu, nên chắc không có vấn đề gì. Ta xem bên trong được chứ?」
「Vâng ạ. Xin mời hai vị cứ xem kỹ từng chi tiết. Để kiểm tra độ bền, có xé rách cũng không sao ạ.」
「Mời ạ~」
Giselle đưa túi cho Vanessa, còn Taa-chan thì đưa cho người phụ nữ đi cùng chiếc túi rỗng.
Cô đã đoán lần này bà Vanessa cũng sẽ đi cùng trợ lý, và đã dặn Taa-chan nếu cô ấy đến thì cũng nhờ cô ấy kiểm tra giúp. Cô trợ lý có vẻ ngạc nhiên, mắt mở to. Nhưng đó cũng chỉ là một thoáng.
「Xin thất lễ.」
Cô nói ngắn gọn rồi nhận lấy chiếc túi lớn từ Taa-chan.
Cô luồn tay vào trong, sờ soạng khắp bề mặt để kiểm tra xem có lỗ hổng hay mối nối nào yếu không. Cô còn thử bóc tách mối dán và xé nhẹ ở phần mép.
Giselle chăm chú quan sát hai người họ, thấy họ vừa kiểm tra vừa gật gù tán thưởng.
「Cô thấy sao ạ?」
「Bền hơn tôi nghĩ. Bên trong cũng hoàn toàn không bị dính, và có vẻ như phần dây kẽm cũng đã được xử lý rất cẩn thận để không gây thương tích.」
「Taa-chan cũng mở được đó~」
「Dù có thể đóng mở bằng một lực nhẹ, nhưng sau khi đóng, nó lại được niêm phong rất chặt để bên trong không bị đổ ra, điểm đó cháu cảm thấy cũng rất tuyệt vời.」
Vừa nói, cô vừa lắc nhẹ chiếc túi đã được đóng nắp lên xuống.
「Bản thân chiếc túi này có vẻ cũng có nhiều tiềm năng đấy.」
「Dùng làm gì ạ?」
「Để xem nào... Ví dụ, làm một chiếc túi nhỏ bằng nửa thế này, bỏ phần dây kẽm đi, để đựng đồ chiên rán thì sao nhỉ? Dù phải xem xét khả năng chịu nhiệt, nhưng có thể ăn ngay món vừa làm xong mà không lo dính dầu mỡ, tôi nghĩ đó sẽ là một điểm cộng lớn. Nếu bán ở các quầy hàng lễ hội thì tuyệt vời.」
「Thiết kế của túi cũng sặc sỡ và bắt mắt, nên có thể kỳ vọng vào hiệu quả quảng cáo.」
「...Quán trọ của chúng ta có làm được món ăn nào cỡ đó để làm quà lưu niệm không nhỉ.」
「Nếu không bàn bạc với bếp trưởng thì cũng khó nói ạ.」
Ngay lúc câu chuyện của hai người sắp lái sang chủ đề quà lưu niệm cho Guild Quán Trọ, cánh cửa bỗng "cạch" một tiếng mở ra.
「Trà chuẩn bị xong rồi đây~」
Trên chiếc xe đẩy là bánh ngọt và trà cho năm người.
Mùi hương thoang thoảng có hơi khác so với trà thông thường. Chắc hẳn bà đã đổi cả loại lá trà cho hợp với bánh.
「Bánh ngọt~」
「Làm phiền bác quá.」
Taa-chan chọn chiếc đĩa có đặt chiếc nĩa chuyên dụng của nó từ trong năm chiếc đĩa.
Nó cầm chiếc đĩa bằng cả hai tay và hướng ánh mắt về phía Giselle, cô bế nó lên và đặt lại bên cạnh mình.
「Cảm ơn~」
Vì khoảng cách giữa Giselle và Taa-chan đã gần hơn lúc nãy, nên đã có một không gian trống để bà chủ có thể ngồi. Vanessa cũng để người trợ lý đỡ mình và dịch sang một bên để cô ấy có thể ngồi.
Sau khi đã giải khát qua loa, bà chủ bắt đầu câu chuyện.
「Vậy, câu chuyện đã tiến triển đến đâu rồi?」
「Dạ, đang từ chuyện cái túi mà sắp lạc đề đi đâu mất ạ.」
「Không ngờ là bản thân cái túi lại có thể dùng được nhiều việc đến thế. Thế này thì ta còn mặt mũi nào mà mắng Stefanie được nữa...」
Vanessa đặt tay lên trán và thở dài.
=====
Lời tác giả:
Manga Tập 1 do katoson-sensei thực hiện dự kiến phát hành vào ngày 01/07!
Rất mong mọi người sẽ đón đọc (´▽ `)