Mặt trời như đóa hoa nở rộ vào bình minh, khu vực quanh tòa lâu đài chậm rãi nhộn nhịp lại như thường ngày bởi mọi người đang bắt đầu một ngày mới.
Trong khi 'mắt nhắm-mắt mở', Mira đi bộ với bước đi loạng choạng hướng về phía phòng tắm, đầu óc cô vẫn còn đang chậm chạp trong việc xua tan hoàn toàn cơn buồn ngủ. Sau khi trở về từ chuyến đi thực hiện nhiệm vụ, cô ấy chỉ đơn giản thả cơ thể trên chiếc giường mà không hề do dự, làm cho vật gì đó bay lên và rớt xuống tay thiếu nữ.
" Cái gì đây...? "
Lúc mà cô ấy cố chộp" cái gì đó" và tính vứt nó đi, Mira nhận ra, qua đôi mắt mở trong uể oải, cùng với vật giống như đôi tai 'thỏ' nhấp nhô lên xuống---và chân cô ngay lập tức nhảy dựng lên.
Ngay lúc mà, mảnh giấy đã rơi xuống bên cạnh làm cô chú ý.
ᇹChúng tôi đã chuẩn bị một bộ ngủ cho tiểu thư. Vậy nên mọi người sẽ rất vui nếu tiểu thư sẽ mặc chúng. - From Maid with love.ᇺ.
Một cảm giác sợ hãi bất thường tấn công cô gái. Vào lúc này, giống như cô đang phải đối diện với kẻ phạm tội nào đó và mà chỉ mặc một bộ đồ nội y. Cùng với mảnh giấy ghi chú, bộ Pijama nhìn trông giống bộ y phục thỏ hơn là đồ ngủ bình thường đã được bày biện ra dành riêng cho cô ; theo lẽ thường tình, cô ấy đã giả vờ không nhìn thấy chúng.
Vài câu nói của Solomon từ hôm qua thoáng qua tâm trí cô. Cô ấy được bạn mình bảo là chắc do tất cả mấy cô hầu mải mê vào việc tạo trang phục mới. Và đây chỉ đơn thuần là bước đầu tiên của họ, lướt nhìn qua bộ y phục một cách nghiêm túc thì mấy cô hầu gái đó đúng là đang làm một chuyện vô ích.
Mở menu một cách vội vàng, Mira cố xác nhận thời gian hiện tại đang là : 8:45 AM, mà đồng hồ cho thấy. Có thể nói rằng cô suy nghĩ liệu có hoàn toàn quá trễ không khi bắt đầu cuộc đua để thoát khỏi chuyện bị đối xử chưng diện như một con búp bê. Chỉ với suy nghĩ khó chịu nảy ra trong đầu cô, Mira cố gắng tìm những việc cô ấy có thể làm tiếp theo sau thoát khỏi tình huống tiến thoái lưỡng nan này, từng hồi chuông cảnh báo với mỗi từng giây trôi qua.
Tuy nhiên, dòng suy nghĩ của cô gái buộc phải kết thúc bởi một tiếng gõ cửa nhẹ trên cửa phòng ngủ.
" Chào buổi sáng, Mira-sama. Tôi đã mang y phục đến cho tiểu thư."
Một người phụ nữ gọi cho cô gái, từ phía bên kia cánh cửa, trong một giọng nói có chút phấn khích.
Và sau đó Mira đã nhận ra là hiện tại không có lối thoát nào dành cho số phận cô ấy .
( Ơ cô hầu, cô ấy đến tận đây để mang y phục cơ à ! )
Vội vã, Mira nhìn khắp phòng ngủ, nhưng bộ y phục duy nhất cô ấy thấy có bộ Pijama thỏ và chiếc váy một mảnh dễ thương mà cô đã mặc vào sau khi rời khỏi nhà tắm. Mặc dù thiếu nữ tuyệt vọng tìm kiếm cho mình lối thoát khỏi tình huống lúc này, nhưng tính hiệu hết giờ cuối cùng cũng vang tới tai cô ấy.
"Hừm, không có hồi đáp... có lẽ tiểu thư vẫn còn đang ngủ. Ôi trời, nếu cứ như vậy thì bữa điểm tâm sẽ bị nguội mất. Mình phải vào và trực tiếp đánh thức Mira-sama. Phải rồi , mình phải vào giúp cổ."
Như thể câu chuyện đọc từ vở kịch, người phụ nữ nói một cách đều đều và, sau đó, mở cửa. Ngay lập tức, điều đầu tiên cô hầu phòng thấy trong phòng ngủ lại là cặp mông nhỏ nhắn của Mira. Đang rơi vào tình trạng hoảng loạn nhẹ, cô gái lập tức đưa ra ý tưởng bằng cách nhảy bổ nhào đầu vào chiếc giường.
Và đó là pha xử lý mà cô thực hiện bằng cách khá vội vàng. Cách xử lý của cô ấy giống như một đà điểu theo nghĩa đen, đầu thì che đi và phần mông thì để lộ ra ngoài.
"Mi ~ ra ~ sa ~ ma. Chào buổi sáng."
Sử dụng bước đi nhẹ nhàng và nhanh chóng, cô hầu phòng chạy đến chỗ Mira trốn và, sau khi nhẹ nhàng nâng chiếc giường được làm bằng lông mịn, đứng trước cô gái đang nhăn mặt mỉm cười với nụ cười của mình trong khi cũng đang chào lại cổ.
"À...Ch..Chào buổi sáng."
"Tôi đã chỉ định như người hầu riêng cho tiểu thư, Mira-sama. Tên tôi là Lily. Tôi đang mong để làm việc với người."
" Tôi...Tôi thấy rồi..."
Trong khi cảm thấy xấu hổ từ hành vi quá ngu ngốc của mình, Mira cũng đã vô phương kế trong sự đau khổ mới làm như vậy, sau khi nhìn thấy vât đó đã nằm trên tay cô hầu Lily : hãy quên đi nhưng chiếc váy giả mà cô đã mặc đi, bộ váy mới trên tay mới là vật đầy đủ phong cách toàn diện của một ma trang thiếu nữ.
Đặc biệt là màu đen và trắng được dùng để làm nền cho chiếc váy, liếc nhìn qua bộ trang phục được làm ra thì không có bất kì mảnh vải nào là dư thừa cả, tỏa ra một cảm giác tương tự như một bộ trang phục với phong cách lolita gothic. Với tông màu trắng, một đường may ống tay áo khá ngắn - thêm vào đó tông màu vải đen xoè ra váy kết hợp lại để tạo thành một mảnh trang phục duy nhất ; sau đó, để hoàn thành bộ trang phục, là phần áo choàng, nó chỉ giống áo choàng với phần trước được phân chia mở ra, đã khoác bên ngoài chiếc váy. Nhưng sau cùng, phần lớn yêu cầu bị khước từ, cô ấy đã phải mang bộ y phục lên cơ thể và như vậy một Ma Trang Thiếu Nữ Xinh Đẹp Lạ Kỳ Mira được sinh ra, kiểu cách diềm vải và ru - băng bộ trang phục mới của cô được nhấn mạnh hơn trước đây một chút. Ít nhất, giữa tình huống( bối cảnh) đầy tuyệt vong, Mira đã ban cho một điều ước : thay vì bộ đồ lót ren, cô năn nỉ thay vào một bộ nào đó nhìn đơn giản hơn, tương tư với cái cô ấy đang mặc vào lúc yêu cầu.
Sau khi hoàn thành thay trang phục, Mira đã bị lôi đi không mong muốn đến Phòng Nữ Hầu, nơi duy nhất bên trong lâu đài mà nam giới không được phép bước vào. Ở một trong những căn phòng, hiện tại cô đang bị bao vây bởi số lượng cô hầu đáng kinh ngạc.
" Được rồi, Mira-sama. Xin vui lòng giơ tay của người lên trong tư thế hoan hô."
Khi được Lily yêu cầu người đang giữ một dải thước do, cô gái buộc phải làm và giữ cả hai tay đưa lên trong khoảng không. Còn vẻ sinh khí đôi mắt cô ấy bị hạ xuống đến mức nhìn qua thì như một rối ngoan ngoãn được giật dây vậy.
Các cô hầu đã bắt đầu đo kích cỡ vùng ngực Mira. Mặc dù cô hầu gái có thể hơi linh hoạt với lựa chọn về phần quần lót, nhưng chuyện đó cũng không thể nói chung chung với phần áo ngực được ; nếu Mira phải chọn và mặc một trong những bộ mà cô không thật sự thích, thì có lẽ sẽ có vấn đề xảy ra trong tương lai.
Từ khi Lily nhấn mạnh vào điểm chú ý đó, Mira đã phải cam chịu số phận của cô ấy và lẩm bẩm," Cô tự làm theo ý mình đi..." và đó là tại sao họ lại dẫn tới tình hình hiện tại.
Thực ra, thiếu nữ đã không thực hiện bất kỳ tác động ngoại lực nghiêm trọng nào để cho một vấn đề xảy ra cho cô, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy liên tục, cái cảm giác chà xát do áo choàng tiếp xúc với làn da trần của cô ấy. Nó giống như nghe có vẻ là một nửa đang cố gắng chiếm lấy trong hăm dọa vậy, tất cả cô hầu khác nói rằng vùng áo ngực -ít hơn như thế sẽ làm cho Mira cảm thấy rất đau thậm chí là một cú chạm nhẹ. Mặc dù vậy, tới mức này thì cô ấy đã bỏ cuộc và đơn giản chỉ dừng quan tâm tới những chuyện mấy cô hầu đang làm.
" Tiểu thư có một cơ thể thật là tuyệt vời. Tôi càng lúc càng cảm thấy ghen tị...."
" Tôi thấy rồi..."
Lily xoay Mira quay ngược trở lại sau khi lấy thành công số đo kích cơ nói tới và nhẹ nhàng quấn cuộn băng đo , và dùng bằng hai tay áp lên hai nhỏ 'gò nhỏ' trên ngực để xác định kích thước chính xác của chúng.
( Bao giờ kết thúc cuộc tra tấn này đây...? )
Sau khi nắm trong tay rõ số đo vòng ngực chi tiết - dù chống lại ý muốn của cô gái đang lơ đãng kia, phải nói rằng -Lily đã đưa ra chỉ đạo nhanh chóng cho các cô hầu khác và họ kịp thời mang ra chiếc áo ngực có kích thước lý tưởng nhất.
" Tiểu thư Mira-sama cảm thấy ra sao? Có đau không? Nó có quá chật làm cho người không thở được không? "
" Hừm, được rồi. Nhưng nói chung là, Tôi không thể cảm thấy thoải mái với nó."
" Chuyện đó sẽ ổn thôi. Tiểu thư thấy đó, cảm giác lần đầu tiên như vậy cũng đã xảy ra với mọi người."
Ngay sau khi chiếc áo ngực được điều chỉnh một cách duyên dáng và mang vào ngực mình, cô ấy cảm thấy một chút áp lực nhẹ chống lại bộ đồ nội y ; cùng lúc, Mira thở một hơn dài sau khi nhìn vào vẻ ngoài lộng lẫy của chính mình.
Tất cả cô hầu ở đó đều muốn hết lòng quan tâm , tiếp đãi vị khách quan trọng đấy, người chẳng có mối bận tâm về vấn đề y phục. Mặc dù họ dường như chỉ muốn cảm thấy vui vẻ, với những cô hầu chuyên nghiệp ấy, xét cho cùng, thì cách mà họ làm việc và phối hợp không còn gì hoàn hảo hơn. Trong chớp mắt, họ kết thúc đo kích cỡ không chỉ với ngực Mira, mà là toàn bộ cơ thể của cô ấy. Sau đó, nhiều người bàn tán sôi nổi với nhau, khi mà giờ đây họ sẽ có thể tạo y phục- hay trang phục hoàn hảo cho Mira, chúng sẽ vừa vặn thậm chí chất lượng tốt hơn so với y phục mà cô ấy mặc hiện tại, vì nó đã được chuẩn bị với các phép đo không mấy chuẩn xác, vì chỉ được đoán bằng mắt. Cô gái vẫn chưa nhận ra chuyện đó, nhưng ngay trong chuyến ghé thăm tiếp theo của cô ấy đến lâu đài, cô sẽ phải đối mặt với cả tá ý tưởng của đội nữ hầu.
Tránh xa khỏi cái những ánh nhìn những người phụ nữ khác, Mira đã được Lily dẫn đến phòng ăn và ăn điểm tâm ở đó ; một bữa ăn nhẹ cân bằng, với bánh mì và súp, món rau trộn, nước ép trái cây và vài món khác, đã thực sự mang những giác quan cô ấy quay trở lại. Một cô gái nhỏ trong trang phục 'huyền nữ' ngồi ở góc phòng ăn, với nét vui vẻ trên gương mặt trong khi cô ấy từ từ uống ngụm nhỏ nước ép trái cây. Giữ một ánh nhìn lên cô gái với vẻ ngoài hỏa nhã người phụ nữ lớn tuổi ra lệnh phòng ăn tập thể và, lân cận, Lily - người luôn luôn tươi cười. Y phục của cô gái phù hợp tới mức khó có thể tưởng tượng được và tất nhiên là thu hút cả sự chú ý của mọi người xung quanh.
Chỉ khi "huyền nữ" uống ngụm nước trái cây cuối thì cô ấy cũng ngước mặt lên và nhận thấy tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn vào cô.
( WTF...có phải mọi người đang nhìn mình không thế? )
Mặc dù tỏ ra mệt mỏi với mọi thứ xung quanh như thế nào, tại khu vực Mira đang ngồi cô không ngừng ngó nghiên xung quanh dù chỉ làm mấy người phụ nữ kích động mong muốn bảo vệ cô bé. Thực ra, Lily mình đã loay hoay tại chỗ trong khi nhìn thấy Mira hành động xem mình như một nơi nương tựa, giống như một con vật cưng nhỏ. Vấn đề ở chỗ, ngay đến cô gái vẫn không muốn biến thành tâm điểm của sự chú ý, có vẻ như chỉ vì quá dễ thấy cô ấy - và theo một cách tệ hại. Cảm thấy không thoải mái, Mira mạnh mẽ đứng lên và vội vã ra khỏi phòng ăn trong nháy mắt mà không liếc nhìn trở lại.
◆◆◆
Khi Mira rời khỏi phòng ăn tập thể, tinh thần cô ấy đã được dịu xuống nhờ vào sự giúp đỡ của người hầu và tiến hành đến Văn phòng.
" Thần đã mang Mira-sama đến thưa bệ hạ, Solomon-sama."
Lily gõ cửa và nói với người ở phía bên kia.
" Tốt, vào đi."
" Xin thứ lỗi cho sự xâm phạm của thần ."
Khi nghe lời hồi đáp từ Solomon, cô hầu phòng bình tĩnh mở cửa và cúi đầu. Sau đó, khi
Mira bước vào phòng, cô ấy đóng cánh cửa lại mà không gây ra lấy âm thanh nhỏ và đợi bên ngoài.
" À này, 'chào buổi sáng."
" Ờ, 'buổi sáng tốt lành."
Cô gái đáp lại lời chào và thả cơ thể xuống ghế sofa, có vẻ như hoàn toàn mệt mỏi. Khi
Solomon nhìn lướt qua trang phục của cô ấy, anh ta nhanh chóng che miệng lại bằng tay khi bả vai bắt đầu run lên cười khúc khích, khiến cho Mira nhìn cậu bằng ánh mắt rất cay cú.
" Chú có ngủ ngon không thế? "
" Dạ vâng. Tôi ngủ rất là ngon và tôi không thể chạy thoát khỏi đúng lúc khi cô hầu phòng bước lên."
Mira trả lời, dường như hờn dỗi, và vẻ mặt của thằng bạn cô ấy chỉ cần đơn giản cười phá lên với nụ cười lớn.
"Mà, chú cũng xinh trong bộ đồ đó mà. Đúng như dự kiến của cô hầu phòng từ lâu đài."
"Nhưng tôi vẫn hoàn toàn ổn với chỉ với chiếc áo choàng bình thường thôi mà."
Giữ vạt của chiếc váy, thiếu nữ nở một nụ cười nhăn nhó khi cô ấy lắc và làm bay nhẹ nhàng vạt váy xung quanh. Thực ra, nó là bộ trang phục rất tốt khi được may khá là nghiêm túc khi suy nghĩ sẽ gây nghi ngờ rằng nó chỉ mới được hoàn thành chỉ trong một hoặc hai ngày.
" Mà nhận tiện, là hình như chú đã làm cái chuyện mà tôi đã đề nghị vào hôm qua, phải không? "
" Ờ đúng vậy. Mà phải rồi, vì cậu đề cập tới nó, Tôi nghĩ tôi đã bỏ quên chúng trong phòng ngủ rồi."
Những lời của Đức vua làm cho Mira nhớ lại. Tối hôm qua, khi cô ấy quay lại phòng ngủ, dụng cụ tinh chế vật chất và cùng cái bàn đã được sắp xếp ở đó cho cô ấy, vì thế cô ấy nhanh chóng sử dụng chúng để hoàn thành món item mà bạn cô đã yêu cầu.
" Một trong số người hầu của tôi đã mang chúng tới sau khi cậu bỏ quên ở căn phòng rồi. Với vật này này chúng tôi sẽ có thể làm thêm một số thí nghiệm thật sự có hiệu quả trong một thời gian. Cảm ơn nhiều."
" Chẳng có gì đâu, đừng có lo về chuyện đó."
Mira trả lời như thể những gì cô ấy đã làm hoàn toàn tự nhiên và, trong ngực nảy sinh ra lo lắng về một cảm giác hoàn toàn xa lạ , cô tựa lưng trên mặt ghế sofa.
" À phải rồi. Chút xíu nữa thì quên mất, để cho tôi cho chú cái này."
Khi cậu ta thông báo, Solomon ném cái túi cho cô ấy, một âm thanh kim loại nhỏ vang lên và rung leng keng phát ra từ nó.
" Hừm, đây là gì? "
Cô ấy hỏi, run túi để làm âm thanh hơn to hơn nữa.
" Nó là tiền, chú biết không? Đây là 'lương' cho những việc chú làm từ giờ trở đi."
" Nào, Tôi nghĩ đó là chuyện khác. Tuy vậy, tôi đã có rất nhiều tiền rồi sẽ vô nghĩa để lấy mớ này."
" A, thật sao? Thế chú đã đăng kí rồi gửi một mớ vào trong nhà kho cho tòa tháp của riêng chú chưa? "
" Ý cậu là như thế nào? Tôi có nó ngay đây với...."
Nói vậy xong, cô gái cố để lấy tiền của mình, nhưng hành động của cô ấy dừng lại sau một lúc.
Cô đã cố kéo khoảng 100 Rifu áp dụng cùng loại" cảm giác" được sử dụng khi từng còn là trò chơi, tuy nhiên, không có thứ gì đi ra. Xin nói thêm là Rifu là đơn vị tiền tệ hiện tại của thế giới.
" À, chú chưa để ý tới à? chú nhận ra tình huống hiện tại của mình chưa? "
Khuôn mặt của Solomon hiện ra một nụ cười tinh nghịch.
Mặc dù Mira vội vã mở bảng "Trạng thái" trong thanh menu để kiểm tra số tiền hiện tại, con số luôn nằm ở đó, hiển thị nguồn tài chính cô ấy, hiện nay hoàn toàn đã 'không cánh mà bay'.
Toàn bộ đầu của cô ấy kích động dữ dội.
" Tiền của tôi đi đâu mất rồi! ? "
" Chuyện đó chính là thứ tương tự xảy ra với Lục Địa Trôi Nổi. Có lẽ số tiền đó đã bị nuốt do sóng từ thế giới điện tử và biến mất. Ý kiến đa số cho là do tiền không được xem là một 'item', nó không thể vào bên trong Item Box. Nhưng đó lại là chuyện khác, nói cách khác. Trong lúc mà chúng ta vẫn còn chơi trò chơi, tiền của chúng ta đã được hệ thống trò chơi xử lý, nhưng vì chúng ta giờ đang ở thế giới 'thực', nên hệ thống đó không tác dụng. Ừm, bọn tôi tin chắc lý do nó là như vậy."
" Thế quái nào sao chuyện này...200 triệu của tôi..."
Trong khi không để ý đến khoảng một nửa lời giải thích của bạn mình, Mira đổ sập trên ghế sofa.
" Thật là đáng tiếc với mớ tiền chú mất... dù sao đi chăng nữa, Tôi có cùng phản ứng như vậy khi chuyện này xảy ra với tôi."
Và như vậy cái đề tài về Lục Địa Trôi Nổi mở lại những vết thương trong tim của họ, cả cậu trai lẫn cô gái vẫn im hơi lặng tiếng trong thời gian ngắn, nhìn lên ở bầu trời. ( trans: hoài niệm item , tội vl )
" Và đó là lý do tại sao chú lại không thể sử dụng tiền nếu không mang hàng thật bên người. Túi trong tay chú có thể được xem là một loại phần thưởng cho việc giải quyết vấn đề đó vào hôm qua. Trong thời gian hiện tại, Tôi đặt 100,000 Rifu ở đó, vì thế chú phải quản lý tốt nó - dù sao thì vấn đề đó không phải điểm mạnh của chú hay sao? "
Bên trong túi Mira đã nhận được, đã có vài mảnh đồng tiền : 1 đồng tiền vàng, 3 viên mithril, 3 đồng khác được làm bằng bạc, bốn đồng cobalt và mười mảnh đồng đã chế tạo. Lần lượt, mỗi loại đồng tiền phù hợp với 50000, 10000, 5000, 1000 và cuối cùng là một trăm Rifu.
" Một trăm... một trăm ngàn sao...? "
" Này tới nước này rồi, hãy quên đi mấy chuyện xui xẻo đó đi. Tôi biết chú sẽ có thể kiếm được hơn trong nháy mắt. Chuyện mất tiền này giống nước chảy dưới cây cầu đối với tôi vậy. Ờ thì, chuyện đã qua rồi. .."
Theo luật hệ thống trò chơi, bạn không thể bị trộm mất tiền và thậm chí có một trong những hình phạt chết chóc dành cho chuyện liên quan mất item chứa bên trong Item Box của người chơi, ngoài chuyện hoàn trả lại nguyên vẹn liên quan tới tiền bạc của họ ; vì vậy, chẳng cần phải gửi tiền của chính mình vào trong ngân khố. Nhưng vì chính quan niệm này đã phản tác dụng lên chính họ.
" Okay, Tôi chỉ vừa mới nhớ ra vài chuyện sau khi kể cho chú nghe về vấn đề tiền bạc. Có phải chú đã sử dụng Item Box từ khi đến thế giới này rồi phải không? "
Mang nhận thức quay trở lại, Solomon nhớ lại một vài thay đổi đã xảy ra trong thế giới trò chơi khi nó trở thành thực tại, những thứ anh ấy đã bắt đầu quên sau ba mươi năm dài.
"Một vài lần.Có gì không ổn à?"
" Với phản ứng kiểu này, trông giống như chú chưa nhận thức được chuyện đó...."
Khi cậu kết luận, cậu bé cầm lấy 1 cây bút máy trên bàn, và lại ném nó cho thằng bạn mình. Làm vẽ một đường vòng cung trong không khí, vật thể bị chặn lại bởi tay Mira và sau đó đưa cách nhìn của cô ấy tới một góc độ khác. Căn cứ vào bề ngoài của nó, chỉ là một bút máy bình thường, nó không có gì đặc biệt cả. Tuy nhiên, hãy xem xét nếu đó là vật đang được nhà vua sử dụng, sẽ không sai nếu nghĩ cây viết là một món hàng xa xỉ, bằng chứng là cách mà nó được chế tác tinh vi như thế nào.
" Vậy...? "
" Thử đặt nó bên trong Item Box của chú đi."
Muốn biết tại sao cô ấy phải làm việc đó, Mira vẫn làm như được bảo. Cô ấy mở Item Box và cố nhét cây bút vào trong đó ; tuy nhiên, lại không thành công, và trái với dự kiến của cô ấy, món đồ rơi xuống đất.
"Ơ, Cái nồi gì thế? "
Trong khi dán mắt vào Item Box, cô gái quan sát những gì đang xảy ra trực tiếp ở bên dưới, với cây viết đang lăn trên sàn nhà. Cô ấy chắc chắn là mình có đủ chỗ trong hộp và không hề có vấn đề đặc biệt với nó. Không biết chuyện gì vừa mới xảy ra, cô ấy đưa ánh mắt quay lại nhìn Solomon
" Nhớ vấn đề cách đây ít lâu tôi từng nói rằng là hệ thống trò chơi đã quản lý tiền của chúng ta đúng không? Thực ra, có vẻ như ngay cả mấy món món item thậm chí cũng được quản lý bởi hệ thống đó."
Cậu bé đứng lên và nhặt lấy cây bút máy, mở Item Box của riêng mình ngay sau đó.
" Khi thế giới này vẫn còn là trò chơi, thì nguồn vật liệu và mấy cây bút lông đã được phân loại như là những vật linh tinh, gươm và áo giáp được xem xét khoản mục vũ khí, mấy loại đá quý và kim loại đã được phân loại vào nguyên liệu thô và tương tự vậy, phải không? "
Trong khi giải thích, anh ấy cầm lấy và mang ra một thanh gươm nhất định cho bạn mình thấy, đó là một thanh gươm mà cô đã biết.
" Nói một cách ngắn gọn là sau khi trò chơi trở thành hiện thực, một số Player đã tập hợp lại với nhau và tạo ra trung tâm nghiên cứu để làm rõ các quy luật tự nhiên của thế giới này. Ở trung tâm, họ tiến hành một loạt thí nghiệm điều tra, từ đó họ xác minh trong thời kỳ còn là trò chơi, những món Item tự động đã được chia tên và phân loại như vậy bởi hệ thống trò chơi. Kết quả là, như tên riêng của chúng đã cho thấy rằng, Item Box chỉ có thể chứa những thứ được phân loại như là những món Item."
Khi anh ấy tiếp tục nói, Solomon chọn một cuốn sách từ kệ và cầm lấy nó để Mira có thể nhìn thấy.
" Vì hệ thống trò chơi hiện tại không còn tác dụng, cho nên cây bút máy không được xếp loại vào đống item linh tinh' ' và cuốn sách này không phải là 'book item '. Nói cách khác, chúng không thể được đặt vào bên trong Item Box. À mà nhân tiện, mớ item ở bên trong hộp của chú đã được phân loại, vì nên chúng chả sao đâu."
Sau đó Solomon kết thúc màn giải thích bằng cách cho món Item vào Hộp hộp Kiếm mà anh ấy đã lấy ra lúc trước.
" Thế này bất tiện quá. Cuối cùng, thế có nghĩa là tôi sẽ phải du lịch với cả đống hành lý mang trên tay à? "
Cô gái nặng nề than thở khi nghe tất cả thông tin mới. Với mỗi cá nhân riêng biệt có lẽ cô cùng tìm thấy những người có vấn đề, vậy nên số lượng hàng hoá cần thiết cho chuyến đi khắc nghiệt đó rõ ràng là rất lớn.
" Nhưng chú biết đó, nửa năm sau khi Item Box trở nên không dùng được, kỹ thuật cách mạng đã được phát triển."
" Hay đấy...cho tôi thêm chút thông tin nữa đi."
Dường như hơi tự mãng khi cậu ấy nói về chuyện đó, Solomon đã được thúc giục để tiếp tục bởi ánh nhìn Mira .
ಯ Về cơ bản, chú nên làm theo cách những gì đã thực hiện tự động bởi hệ thống.
Bằng cách ghi nhớ chúng, đó là kết quả cuối cùng của nghiên cứu phát triển ᇻAbstractionism :
Itemizationᇼ. Sau khi dùng khả năng này trên món đồ, có thể phân loại loại được chúng vào một trong tất cả danh mục, do đó, những món item sẽ có thể được lưu trữ trong Item Box.
" Vậy tóm tắt là : với khả năng đấy, việc có thể tiếp tục sử dụng hộp như thể chẳng có gì thay đổi, tôi nói dúng không? "
" Chính xác. Từ khi khá dễ để làm việc đó, tôi sẽ dạy chú kỹ năng này."
" OK, cảm ơn cậu."
Sau khi lấy tài liệu từ kệ sách của cậu ấy, Đức vua mang nó tới trước Mira và mở nó ra. Thông tin được viết ở đấy là - được mô tả vô cùng chi tiết - là quá trình cần để đạt được khả năng mới, nên thiếu nữ kịp thời bắt đầu nhìn kỹ để học kĩ năng đấy.
◆◆◆
Ba mươi phút sau, sau khi học kỹ năng Itemization một cách dễ dàng, Mira áp dụng nó vào cây bút máy và gật đầu, hài lòng, sau khi xác nhận nó thực sự đi vào trong Item Box của cô ấy. Và sau khi cố gắng thử thành công những điều cơ bản của itemization, Mira qua trở lại chiếc ghế sofa tạm nghỉ.
"Vậy bây giờ, quay trở lại vấn đề Underground Graveyard. Khác với trước đây, tất cả ngục tối (dungeon) bây giờ đã được quản lý bởi the General Adventurer’s Union."
Solomon cuối cùng cũng phá vỡ sự im lặng và bắt đầu nói về yêu cầu nhiệm vụ của người bạn mình.
"General Adventurer’s Union ? Là nơi nào thế? "
Trong khi lấy những vật linh tinh từ Item Box của mình ra mà cô đã lưu trữ trong khi nghịch chơi với kỹ năng mới, Mira lắng nghe những gì cậu bé nói và đòi giải thích.
" Chính tổ chức đã được tạo ra sau khi thế giới trò chơi trở thành thực sự. Mục đích chính của nó là để ngăn chặn người dân nói chung và sự thiếu thận trong khi bước vào một ngục tối dẫn tới việc mất mạng ."
" Oho... chỉ vậy thôi à... nhưng mục đích chỉnh của Tôi nghĩ không chỉ vậy. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ chỉ muốn giữ thông tin độc quyền về chuyện kho báu của ngục tối hoặc một chuyện gì đó? "
" Cậu thấy đấy, sự cố đó đã xảy ra cách đây khá lâu...và đã làm một đứa trẻ phải chết."
" Humm, Tôi thấy rồi..."
Nhận thấy giọng nói Solomon hơi thả lỏng, vì lý do nào đó cô gái cảm thấy có khuynh hướng tán thành quan điểm của anh ấy.
"Ngục tối" là thuật ngữ áp dụng cho mọi loại lĩnh vực cày kéo trong hang động, chứ không phải nơi chiếm diện tích những khu vực bên ngoài, tồn tại trong không gian kín. Của cải và kho báu được giấu kín cùng với mai phục bên trong ngục tối, vậy nên những nơi ấy vô số các loài động vật hoang dã và quái vật mạnh mẽ hơn những loài bên ngoài phạm vi, chúng đã được xem xét là các địa điểm hết sức nguy hiểm. Mặc dù vậy, đối với ngục tối vẫn còn mang tính chất hoang dã đầy hấp dẫn và tuyệt vời nhất định, vì thế nó không hiếm với nhiều người có mục đích khác nhau chẳng hạn như để tiến vào khu vực nguy hiểm - để không bao giờ nhìn thấy lại ánh sáng ban ngày lần nữa, và rơi vào trong bóng tối đầy chết chóc. Rõ ràng, mấy chuyện như vậy không được xem là vấn đề của các player khi còn trong kỷ nguyên trò chơi, nhưng vì mọi thứ trở thành thực sự, họ không thể lờ đi sự cố chuyện đó xảy ra ở đấy.
Khi một đứa trẻ đã bước chân vào trong ngục tối. Ý định của chúng là hái những bông hoa, phục vụ như thành phần cho thuốc đặc trị, và, với lý do giúp người mẹ đang ốm của chúng. Tuy nhiên ,nhưng khi màn đêm buông xuống, đứa trẻ vẫn chưa quay về, nên tất cả người lớn đã huy động một đội tìm kiếm lớn. Cuối cùng, chỉ một lúc ở bên trong ngục tối, xác chết đứa nhỏ của được tìm thấy : bị xé vụn, đang bị ăn dở và trong trạng thái vương vãi làm không thể nhìn ra là từ cơ thể người. Sau đó, khi ngưởi mẹ mẹ nghe thấy chuyện đó một trong những bàn tay của thằng bé ấy đã nắm chặt lấy bông hoa trong cô độc, cô ấy không thể chịu đựng điều đó và đã qua đời sau một thời gian, như thể đi theo đứa con vậy.
Thế giới trò chơi trở thành thực tại. Cho nên chuyện các NPC trở nên "sống dậy" ở nơi đó kể từ thời kỳ còn trò chơi, ý muốn nói ở đây là giờ giờ đây họ đã là những sinh vật sống và, như vậy, đã có thể cảm thấy những cảm xúc như bao người khác ; kết quả là cái chết của nhóc có kèm theo nhiều loại những ý kiến cảm xúc nổi lên trong lòng họ.
Khi một số player nhất định nghe thấy về sự cố, họ xây dựng tổ chức để quản lý ngục tối, sao cho bi kịch như vậy sẽ không bao giờ tái diễn. Và đó là General Adventurer’s Union.
Có những người có ý định bước vào ngục tối. Nhiều người khác thì muốn nguyên liệu thô tồn tại ở đó và tự hỏi làm thế nào họ có thể đạt được các món item đó. Sau khi lắng nghe mọi loại yêu cầu đến từ các cá nhân lấy làm ví dụ, Tổ chức không dừng lại ở việc chỉ quản lý ngục tối, và cả việc bắt đầu làm bên trung gian giữa mọi người làm yêu cầu đó và những người đủ mạnh để thực hiện chúng.
Từng chút một, Tổ chức trở nên lớn hơn, và nhiều quốc gia đã cho phép thành lập các chi nhánh trong lãnh thổ riêng của họ, mặc dù với các điều kiện sau : Tổ chức không được phép tham gia vào bất kỳ tranh chấp nào giữa quốc gia và đó cũng là vấn đề cần để hợp tác để hoạt động, thực hiện bởi các quốc gia, để tiêu diệt quái vật.
" Vậy nên, đây là lý do cậu đang phải thực hiện, dĩ nhiên, đến cả Lãnh đạo Experts’ Union. Đây là thư giới thiệu của chú."
Bước tới Mira với phong bì trong tay, Solomon mỉm cười giới thiệu nó với cô ấy.
" Ôi, thế nên chỉ cần điền vào nó thôi à? "
Trong khi nhận lá thư, cô gái nhanh chóng nhìn chăm chú vào phía trước và sau lá thư, sau đó kịp thời sử dụng
Itemization để ném phong bì bên trong Item vào Item Box. Ở đó, thư giới thiệu đã được phân loại như" khoản mục tài liệu".
" Không không, nó không đơn giản chỉ là thư giới thiệu thôi đâu. Chỉ các mạo hiểm giả đã liên kết với Tổ chức mới có thể vào ngục tối. Ngoài ra, mỗi ngục tối có đều có xếp hạng, với độ khó của riêng chúng, với Underground Graveyard sẽ xếp hạng vào C hay cao hơn, tôi tin chắc. Hiện tại, 'xếp hạng' là danh hiệu chú có thể kiếm được tại Union và, khi chú thực hiện nhiều yêu cầu được thông hành tại đó, chú sẽ được công nhận do khả năng của mình, nhận được khả năng tăng hạng phù hợp của riêng mình. Sẽ hiểu dễ dàng hơn nếu chú nghĩ là xếp hội đó vào như là Guild Mạo Hiểm Giả vậy. Rõ ràng, là loại hệ thống như vậy không tồn tại trong thế giới trò chơi, nhưng nghĩ đến chuyện đó ngay lúc này, tôi tự hỏi tại sao nó lại khá lạ khi không được triển khai, phải không? "
" Quả thực vậy. Vậy là dù sao chăng nữa, sau khi tăng hạng, Tôi có thể nhận lấy nhiệm vụ cấp cao khó hơn, phải không? Tôi sẽ tận hưởng trò chơi với mánh lới quảng cáo này quá.”
Dù là đó không phải là chuyện kệ trọng, nhưng khoảnh khắc Mira nghe về nhưng phần tử như là trò chơi trong thế giới mới, đã sự kích động của cô ấy bắt đầu, chậm nhưng chắc chắn, tăng lên.
" Thư giới thiệu là một thứ sẽ bảo đảm xác định danh tính và sức mạnh thực sự của chú. Ban đầu, người đăng ký mới sẽ bắt đầu với hạng G, nhưng với vật vừa đưa cho chú sẽ ngay làm cho bạn phải xếp vào hạng C. Nói đến chuyện đó, quy tắc của Tổ chức không thể thực sự bị cong dễ dàng, ngay cả khi Đức vua của một quốc gia tôi chỉ làm cho chú tới đây thôi."
"Tôi hiểu. Nhưng nó có đủ thẩm quyền."
Sau khi đưa vào Item Box một cách ngay ngắn, cô gái tỏ ra sự hiểu biết của mình trong khi cũng lặng lẽ rời khỏi các đối tượng khác nhau ở các cạnh tấm bảng- những thứ mà trong thời gian cô đã sử dụng để làm các thử nghiệm với Itemization.
" Nhân tiện, cần phải biết là có hai điểm đầu vào chính trong Tổ chức : Lãnh đạo Liên minh của chiến binh và Lãnh đạo Liên minh của Experts. Cũng như chuyện chú đoán từ tên của họ, các chi tiết các công việc được cung cấp cho mỗi người là khác nhau.”
" A. Thế, có ' Lãnh đạo Liên minh ' hoặc bất cứ thứ chi nhánh nào khác trong thành phố này không? Tôi nghĩ phải đăng ký ở đó ngay lập tức mà không chậm trễ ( cần phải chờ đợi)."
" Ờ, có đấy. Hay đúng hơn là, họ tồn tại trong hầu hết mọi thành phố. Ừm, vì chú đã đi bằng xe đến Underground Graveyard, cũng có một nhánh trong thành phố gần ngục tối. Nhưng chú có chắc là làm việc đó ở đây không? Nó sẽ mất cả ngày để lấy Giấy Phép Mạo Hiểm Giả đấy."
Solomon đã nói, vói nụ cười trên mặt anh ấy chất đầy một số ẩn ý. Khi thấy biểu hiện, Mira cảm thấy có chút cảm giác bứt rứt.
" Ôi, thật vậy không? thế thì tôi đành dành thêm một đêm nữa vậy..."
Đó là khoảnh khắc chính xác khi tâm trí cô ấy nhớ lại thảm hoạ vào buổi sáng lại hiện lên. Nếu cô gái đã được cấp
cho mấy cô hầu phòng dành cả ngày với cô ấy trong lâu đài, thậm chí cô ấy cũng không thể bắt đầu tưởng tượng loại công việc kiệt tác gì họ sẽ nghĩ ra. Khi đã hiểu biết ý của bạn mình, Mira bắt đầu cân nhắc về quyền lựa chọn của cô ấy.
Cô ấy có thể qua đêm ở một vài quán trọ trong thành phố. Tuy nhiên, cơ hội bị mấy cô hầu gái tóm được khi trên đường trở về từ lâu đài trên cỗ xe là khá cao. Thậm chí cỗ xe chuyên chở cô ở bên ngoài thành phố cũng không thể được, xét về vấn đề đó là có thể có một cô hầu đang chờ ở đấy. Sau đó, tính đến toàn bộ lo lắng, Mira quyết định rằng vấn đề đó, là chẳng chút nghi ngờ nào, điều đó sẽ gây ra đòn chí mạng đối với một dân chuyên như câu dù chỉ ở một ngày ; kết quả là cô ấy lấy vững tinh thần giải quyết để ngay lập tức rời khỏi hướng về Underground Graveyard.
" Xin vui lòng, chuẩn bị dùm xe ngay bây giờ đi."
" Huhuhu. Tất mọi thứ đã sẵn sàng, chú có thể rời khỏi bất cứ khi nào chú thích."
Khi Mira đứng lên với sức mạnh mãnh liệt, cô ấy rời văn phòng dọc theo Solomon. Theo sau, là đi cùng với Lily, cả ba đến chuồng ngựa của lâu đài. Những gì Mira thấy có cỗ xe hai ngựa đang chờ cô, tỷ lệ chiếc xe xem có phần lớn hơn cỗ xe máy, mới vài ngày trước đã đưa cô đến tháp. Đứng bên cạnh cỗ xe là hai người :
hầu phòng, giữ một cái giỏ lớn và túi ở trong tay, và một người đánh xe, đó là Garrett.
" Mình có nên vào đó không đây... Chúng ta gặp nhau khá thường xuyên nhỉ, Garrett."
Nhớ lại hình ảnh người quân nhân trong khi anh ấy nắm chặt vô - lăng của xe Jeep Bọc Thép, biểu hiện của cô gái trở nên cứng đờ.
" Xin chào, Mira-sama. Nó có thể không ngang hàng với xe Jeep Bọc Thép, nhưng cỗ xe này đây là cũng là một công trình tuyệt vời khác! Tôi rất cảm động vì có cơ hội được làm tài xế của nó."
Garrett cúi đầu và, với cánh tay của anh ấy vương ra, giới thiệu xe bình thường dường như đang nói cùng với nụ cười trên mặt anh ấy.
"Tôi chỉ là không quan tâm nữa về loại xe chúng ta sẽ sử dụng. Nhưng vui lòng, ít nhất là hãy lái với tinh thần trách nhiệm."
Cô ấy đã yêu cầu chân thành, mà Garrett đáp lại với câu "dĩ nhiên," nụ cười trước đây của anh ấy cũng thay đổi thành vẻ thích thú nhiều hơn.
◆◆◆
" Vậy thì, cẩn thận đấy."
" Yeah."
Sau khi trao đổi lời tạm biệt nhanh chóng với Solomon rồi bị chặt ôm chặt lấy bởi Lily, Mira cuối cùng cũng lên cỗ xe. Khi cô ấy đã bên trong, người hầu khác đã mang túi và giỏ cho cô gái.
" Xin vui lòng cẩn thận và có chuyến đi bình an, Mira-sama. Bên trong giỏ, có bữa ăn mà chúng tôi đã thu xếp để tiểu thư có thể ăn trong thời gian ấy. Ngoài ra, có trang phục thay đổi chuẩn bị cho người ở trong túi này."
" O - OK Tôi thấy rồi. Cám ơn cô."
Cúi chào, cô hầu phòng bước ra khỏi xe. Nhìn chằm chằm vào mấy cái túi có nội dung cô ấy không thể tưởng tượng - hay đúng hơn là, cô nàng thậm chí không muốn tưởng tượng chúng - Mira thở dài ; vẫn do cái buổi sáng đó và cô ấy đếm không biết bao nhiêu lần cho những phản ứng phát ra từ đôi môi mình. Sau một lúc, khi cỗ xe từ từ vụt chạy, Mira cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm và hớp một ngụm từ Sữa Táo mà cô đã lấy ra từ Item Box.
Bên ngoài cửa sổ, phong cảnh lướt qua nhẹ nhàng dần tăng tốc. Thật dễ nhận thấy, khi so với ngày cũ, cảnh quan đô thị điều đó có thể nhìn thấy đã trải qua qua thay đổi hoàn toàn. Trong khi đờ đẫn nhìn chằm chằm vào cảnh tượng xa lạ như vậy, Mira tập trung vào vị ngọt ngào đang loan khắp trong miệng của cô ấy.
◆◆◆
Tiễn người bạn mình về, Solomon bắt đầu di chuyển vội vã. Theo kinh nghiệm của bản thân, đáng lo nhất là hành vi của con Tiểu Quỷ, kẻ đã ẩn mình trong nhiều nhóm quái vật xâm lược quốc gia, là một chuyện gì đó, nếu không ai để ý, là vấn đề đó mang tới cho cậu ta nhiều lo lắng. Đặc biệt là có đích đến chính của bọn chúng : mỗi khu vườn hoa được trang trí bằng từng cột trắng. Đối vói các player, nơi đó nổi tiếng về sở hữu địa điểm thu hoạch đặc biệt khác thường bởi loại cây dược thảo, được gọi là " Angel's Drop" - và chỉ vậy, không hơn, không kém.
Tuy nhiên, vì những chuyện vừa mới đã xảy ra, hiện nay có khả năng đã có vấn đề khác hiện có và bị giấu trong những địa điểm. Nhóm tổ chức điều tra và thu thập dữ liệu liên quan đến Tiểu Quỷ. Khi Solomon nhanh chóng phát lệnh đó, anh ấy hướng về phía mà cỗ xe của Mira đã biến mất và, nhìn lên ở bầu trời, mỉm cười.