Kawaikereba Hentai demo Suki ni Natte Kuremasu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Tập 07 - Chương 03: Đây là lễ hội văn hóa, mấy kẻ biến thái các người!

Phần 1:

Ngày thứ hai của lễ hội văn hóa. Bên trong phòng thể dục, một sự kiện lớn đã thu hút nhiều vị khách ngay từ sáng sớm. Tên của sự kiện là ‘Cuộc thi hóa trang của trường cao trung Momo’.

Các học sinh sẽ mặc bất cứ đồ hóa trang nào mà họ thích, trình diễn và thi đấu để được số điểm cao nhất. Rất nhiều các máy quay phim được đặt bên trong phòng để mọi người nhìn thấy những người biểu diễn. Những chiếc máy quay phim này được kết nối với các màn ảnh khổng lồ được dựng lên phía trên sân khấu.

Hiện tại, một cậu trai với dáng người cao lớn đang đứng trên sân khấu. Cậu ta đang mặc bộ đồ dường như là đồ hóa trang vượn và cậu ta đang tung hứng một cách điêu luyện.

Bên cạnh đó, người đang bình luận cho sự kiện này là Mitani Rin đang giả gái.

“ Ohhh?! Đây chính là một cảnh tượng đáng để chiêm ngưỡng! Đúng như những gì bạn sẽ mong đợi từ con át chủ bài trẻ tuổi của CLB bóng chuyền! Màn tung hứng hoàn hảo, tất cả nhờ vào sự nhanh nhẹn của cậu ấy!”

Cậu con trai đang mặc đồ con gái đang giữ một chiếc míc trên tay, bình luận một cách sung sướng. Keiki và Ayano đang ngồi ở chỗ khán giả, nhìn lên cậu ta.

“ Không ngờ Rinko lại là bình luận viên cho sự kiện này....”

“ Có một cô gái dễ thương bình luận về cuộc thi hóa trang lúc nào cũng là một cách tốt hơn để thu hút mọi người, hoặc đó là những gì mà ủy ban điều hành nói.”

“ Nhưng mà Rinko thậm chí còn không phải là con gái mà.”

Bộ những người ở ủy ban không biết Rin là con trai à?

“ Dù vậy, cái số lượng người này điên rồ thật.”

“ Sự kiện này rõ ràng là rất nổi mà.”

Cuộc thi hóa trang lúc nào cũng là một sự kiện lớn nên họ đã phải thu thập mọi ghế trong tòa nhà của trường mà họ có thể. Thậm chí dù vậy đi nữa thì vẫn có nhiều học sinh phải đứng ở phía sau.

Trước khi sự kiện diễn ra, Keiki đã tình cờ gặp Ayano vậy nên hai người họ đã quyết định là họ cũng có thể theo dõi sự kiện với nhau. May mắn cho họ là họ đã tìm thấy hai chỗ ngồi kế bên nhau vẫn còn trống.

“ Giờ thì, hãy hỏi ban giám khảo điểm của họ nào!”

Ban giảm khảo bao gồm một cô gái với mái tóc bện lại, một dân thể thao vạm vỡ và một học sinh nam đeo kiến trông giống mọt sách. Cả ba người họ đều là thành viên của ủy ban lễ hội và học sinh đeo mắt kính là chủ tịch của cái ủy ban nói trên. Bọn họ mỗi người có thể cho số điểm giữa 0 với 10 vậy nên số điểm tối đa là 30.

“ Làm tốt lắm ~Việc cậu là một Ikemen cho cậu thêm điểm đó ~”

“ Mặc dù mức độ cơ bắp tổng thể của cậu vẫn còn thiếu nhưng màn vừa rồi xem khá là vui.”

“ Hmmm.... rất là lập dị.”

Dường như ban giám khảo thật sự tận hưởng màn trình diễn từ cậu trai trong bộ đồ hóa trang vượn.

“ 9 điểm! 8 điểm! 9 điểm! Tổng cộng lại, bạn có 26 điểm! Số điểm cao nhất tính đến giờ!”

Người biểu diễn đã có được con số rất lớn, 26 điểm trên tổng số 30 điểm có thể đạt được. Sau khi nghe được thông báo đó từ ban giám khảo, cậu trai làm một động tác ăn mừng chiến thắng. Cậu ấy rời sân khấu trong khi vẫy tay với khán giả.

“ Liệu Sayuki-senpai có ổn không đây?”

Ngày hôm qua, trong khoảng thời gian mà lớp học thường sẽ kết thúc, cô gái ấy đã nói cô ấy sẽ tham gia vào cuộc thi này. Đây là lí do mà tại sao Keiki để Yuika lo liệu quán cà phê hầu gái và tới phòng thể dục như thế này.

Theo Sayuki, mục đích của cô ấy làm thế là để ‘Trở thành một người ảnh hưởng’. Sáng đó, cô ấy đã có một nụ cười tự tin khi nói với Keiki “ Cứ để đó cho chị!” nhưng điều đó chỉ khiến Keiki cảm thấy lo lắng hơn thôi.

“ Mặc dù thật đáng tiếc nhưng màn biểu diễn kế tiếp cũng sẽ là màn cuối cùng!” Rin nói, điều đó đã dẫn đến những tiếc gào khóc ngạc nhiên từ khán giả.

“ Ehhh?!”

“ Tôi muốn xem nữa cơ!”

“ Mitani-chan, hãy cưới tôi đi!”

[ ...Một phút tưởng niệm cho người anh em sa ngã của chúng ta]

Nhà ngươi không nên bị dẫn lạc lối bởi cái vẻ ngoài dễ thương của cậu ta chứ. Dù sao đi nữa thì cậu ta cũng có con c*gắn vào háng đó.

“ Fu fu fu fu, vì thí sinh cuối cùng là một Onee-san xinh đẹp nên tôi chắc là tất cả các cậu trai sẽ thích thôi!”

Những khán giả nam gầm rú trong mong đợi sau câu bình luận đó từ Rinko.

“ Vậy thì không chần chừ gì thêm nữa, hãy chào đón cô ấy lên sân khấu nào! Đó chính là chủ tịch của CLB thư pháp: Tokihara Sayuki-san!”

Trong khoảng khắc đó, một cô gái mà họ đã chờ đợi bước lên sân khấu. Cô ấy đang mặc một bộ đồng phục hầu gái đen trắng và mái tóc cô ấy cột hai bím. Hình dáng của mĩ nữ ngực bự này đã ném các khán giả vào sự hỗn loạn hoàn toàn. Khi cô ấy đi đến giữa sân khấu thì một trong những người giúp đỡ sự kiện mang ra một chiếc bàn và đặt trước mặt cô ấy. Còn nữa một học sinh khác chuẩn bị một chiếc dĩa giấy với một cái Omurice trên bàn. Cái Omurice này đã được đặc biệt làm ra cho sự kiện này bởi Mizuha. Nhưng không giống những cái khác ở cửa hàng của họ, cái này vẫn chưa có trái tim ở trên.

“ Chính xác thì chị ấy đang định làm gì vậy...?”

Không biết chuyện gì sẽ xảy ra từ lúc này, Keiki và những khán giả chỉ có thể theo dõi trong nghi ngờ khi cô ấy lấy ra thứ gì đó.

“ Tương cà?”

Đó là thứ mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ một căn nhà bình thường nào, một chai tương cà bình thường.

“ Hôm nay, tôi muốn mọi người nhìn thấy màn trình diễn tuyệt vời của tôi.”

Trong khi cô ấy nói như thế, cô ấy mở nắp chai ra và bắt đầu chậm rãi đổ tương cà lên Omurice. Không, cô ấy không chỉ đổ lên thôi. Trông có vẻ như cô ấy đang viết gì đó. Nó mềm maị, nhưng phức tạp, một thứ mà bạn không ngờ là được vẽ ra chỉ với tương cà—

“ ...Heh, chị ta chắc chắn đang viết gì đó vô ích nữa thôi.”

Ai đó trong khán giả lẩm bẩm, khi Sayuki đặt cái chai xuống. Chiếc máy quay phim di chuyển đến chỗ món Omurice, tương cà viết trên đó là ‘徹頭徹尾’ (Arthas: chữ này dịch ra TV là triệt để)

“ Woah! Làm thế nào mà cô ấy có thể viết được nó chứ?!”

“ Tôi ở xa quá tôi không thể thấy nó!”

“ Làm thế nào mà bạn có thể viết được một hán tự phức tạp nhứ thế với tương cà cơ chứ?!”

Toàn bộ nơi này trở nên phát cuồng sau màn tiết lộ đột ngột đó.

“ Tokihara-senpai thật là tuyệt quá...”

“ Đây chỉ là một thứ rất vô nghĩa thôi mà...”

Trong khi Ayano dường như bị thổi bay đi như những người khác hiện diện thì Keiki lại không thể tin là họ đang phát cuồng vì thứ gì đó như thế.

“ Mặc dù bạn vẫn còn xa so với một Ikemen nhưng tôi phải nói đó thật sự là một màn trình diễn tuyệt đó ~”

“ Tôi thấy là thiếu cơ bắp ở đây và đó nhưng mà vừa rồi bạn đã làm tốt lắm.”

“ Tôi phải đồng ý. Cánh giữ tương cà thật hoàn hảo.”

[ Cách giữ tương cà là cái quái gì chứ?]

Chỉ vừa khi chủ tịch ủy ban ném ra một từ mới kì dị thì Rin cũng chen vào.

“ Giờ thì, tại sao chúng ta không xem điểm số cho màn trình diễn tuyệt vời này từ ban giám khảo của chúng ta nào!”

Sau câu hỏi của Rin, ba giám khảo viết số điểm của mỗi người lên bảng. Và như thế, kết quả được công bố.

“ 10 điểm! 10 điểm! 10 điểm! Con số tổng cộng là 30 điểm! T-Tôi không thể tin được?! Một số điểm tuyệt đối đầu tiên của ngày hôm nay!!!!”

Khi Rin thông báo việc đó, cả khán đài lại bùng nổ lần nữa.

“ Nghiêm túc luôn à...”

“ Một chiến thắng áp đảo...”

Thí sinh cuối cùng của sự kiện đột nhiên xuất hiện và có được một chiến thắng áp đảo như thế quá giống với một diễn biến của manga.

“ Vậy thì, hãy đi đến màn trao thưởng cho cuộc thi hóa trang ngày hôm nay!”

“ Trước đó, tôi có thể xin chút thời gian của mọi người không?”

“ Eh? ...Ah, vâng, của chị đây.”

“ Cảm ơn.”

Sayuki nhận lấy chiếc mic từ Rin và bước tới trước.

“ Mọi người, cảm ơn mọi người vì sự chú ý vừa nãy. Về món Omurice này đây, nó thật ra được làm bởi quán cà phê hầu gái trên tầng một ở tòa nhà cho lớp học đặc biệt vậy nên nếu mọi người có thời gian thì hãy ghé qua nhé!”

Sau khi quảng cáo cho cửa hàng xong, nữ hầu tóc đen nở một nụ cười vui vẻ. Lẽ đương nhiên, kết quả là cả hội trường bị bao bọc bởi những tiếng gầm rú thậm chí còn lớn hơn trước đó nữa.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau màn trình diễn sân khấu đáng kinh ngạc đó. Keiki và Ayano đang nhìn thấy một sự việc tuyệt vời khác.

“ Điều này... thật là tuyệt vời...”

“ Yeah... tớ không thể tin được...”

Khi họ nhìn xung quanh quán cà phê hầu gái, mọi chỗ ngồi hiện tại đều đang được chiếm đóng. Nhưng điều đó cũng hợp lý nếu xét tới quy mô của sự kiện trước đó. Sau màn trình diễn của Sayuki, thông tin về món Omurice của CLB thư pháp đã lan truyền khắp cả trường như cháy rừng. Đặc biệt vì bạn có thể nhờ hầu gái viết bất cứ thứ gì bạn muốn trên Omurice của bạn.

Kết quả của đợt cháy rừng đó là học sinh đã đến quán cà phê với số lượng nhiều hơn và nhiều hơn nữa.

“ Mizuha-senpai, một dĩa Omurice nữa!”

“ V-Vângggggg!”

“ Mizuha, chúng ta cần một dĩa Omurice nữa ở đây luôn!”

“ Wahhhh?! Đ-Đã rõ!”

Thậm chí còn có một hàng đang đứng bên ngoài.

“ Yuika đem món của bạn đến rồi đây!”

“ Bạn muốn trả tiền ạ? Cảm ơn rất nhiều vì đã ghé qua.”

Yuika và Mao cũng đang bận rộn với việc phục vụ khách hàng—

“ Từ mà bạn gọi là ‘和気藹々‘ đúng không? Đã rõ! Vậy thì, tôi sẽ vẽ nó với cả trái tim mình!”

Khi món Omurice được làm xong thì công việc của Sayuki là viết lên đó từ được mong muốn. Dĩ nhiên là trực tiếp ngay trước mắt của thực khách. Rất nhiều trong số khách đến đây là chỉ để chụp chữ thư pháp bằng tương cà đẹp đẽ thôi. Đây chắc chắn là thứ mà cô ấy đã nghĩ khi nói ‘Trở thành một người ảnh hưởng’

“ Tớ mừng là bọn tớ đã mua đủ nguyên liệu như những gì Sayuki-senpai đã bảo.”

Mặc dù Keiki đã có hơi lo lắng là họ có thể thậm chí đi vào đường lỗ nhiều hơn nữa nếu kế hoạch của cô ấy phản tác dụng nhưng mọi việc lúc này trông ổn cả. Thật ra thì họ có thể vẫn không đủ nguyên liệu ấy chứ.

“ ...Tokihara-senpai thật sự tuyệt vời thật đó” Ayano lẩm bẩm kế bên Keiki trong khi đứng ở phần sâu hơn bên trong của cửa hàng.

“ Món Omurice đó rất là CLB thư pháp luôn. Nó hợp một cách hoàn hảo”

“ Tớ phải đồng ý về việc đó.”

Mặc dù viết lên một cái Omurice với tương cà không phải thứ gì đó hiếm nhưng viết những câu và chữ lấy cảm hứng thư pháp là thứ gì đó độc đáo với riêng mình quán cà phê hầu gái này.

“ Keiki-kun, chẳng phải sắp đến giờ làm việc hội học sinh của em rồi sao?”

“ Em cảm thấy không tốt khi để cửa hàng lại như thế này.”

“ Không làm khác được. Keiki-kun có công việc em ấy cần làm mà.”

“ Sayuki-senpai...”

“ Cứ để quán cà phê hầu gái cho chị. Chị sẽ bù đắp cho tất cả những khoảng thời gian chị đã lười biếng.”

“ Được rồi vậy thì. Em đoán là em chỉ cần phải tin tưởng chị về việc đó thôi.”

Keiki đánh giá là sẽ không có bất cứ rắc rối nào với việc để mọi thứ lại cho Sayuki. Dù sao đi nữa thì cô ấy cũng là chủ tịch CLB thư pháp vậy nên cô ấy sẽ không làm bất cứ điều gì sẽ khiến cho CLB chịu thiệt hại.

Phần 2:

Ngày lễ hội văn hóa thứ hai, buổi trưa.

Tất cả các thành viên của hội học sinh đều có mặt bên trong phòng hội học sinh trường cao trung Momosawa. Hội trưởng hội học sinh Takasaki Shiho, hội phó Fujimoto Ayano, thủ quỹ Nagase Airi và thư kí Mitani Rin (phiên bản mặc đồ con trai), cũng như là thành viên tạm thời Kiryuu Keiki. Năm người này đang ngồi xung quanh một chiếc bàn. Keiki và Ayano vừa chuẩn bị bắt đầu ca trực tuần tra của họ thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Shiho gọi bọn họ đến văn phòng hội học sinh.

“ Có vẻ như mọi người ở đây cả rồi. Hãy có một cuộc họp nhỏ trước khi các em tiếp tục tuần tra nào.” Shiho nói sau khi xác nhận là mọi người ở đó rồi.

“ Mặc dù chỉ còn một buổi chiều nữa cho lễ hội nhưng mà có một vấn đề đang lấp ló đầu.”

“ Vấn đề gì vậy?”

“ Yeah, có vẻ như chủ tịch ủy ban đã ngủ quên rồi.”

“ Eh, chủ tịch sao?”

Khi họ đang nói về chủ tịch ủy ban, họ đang nói đến đàn anh đeo kính mà đã là một phần của ban giám khảo trước đó.

“ Nhưng chẳng phải anh ta vừa mới tham gia vào cuộc thi với vai trò là một giám khảo sao? Anh ấy dường như hoàn toàn ổn mà.”

“ Đó là vấn đề đó. Chỉ ngay sau đó, cậu ta đã thổ lộ với một cô gái và bị từ chối.”

“ Ahhh, em hiểu rồi...”

Hào hứng vì lễ hội và tỏ tình trong lúc cao hứng—đó là một câu chuyện mà bạn thường nghe được. Chủ tịch hẳn đã hi vọng tràn trề và rồi cái hi vọng đó bị nghiền nát bởi một lời từ chối cay nghiệt. Nhưng trong khi Keiki đang bận thương cảm với chủ tịch ủy ban nói trên thì Airi nắm tay lại thành một nắm đấm.

“ Vậy ai là người mà chủ tịch ủy ban đã tỏ tình vậy?”

“ Thì...”

Vì lí do gì đó mà hội trưởng hội học sinh gặp rắc rối trong việc nói ra lời. Người trả lời cậu ấy thay vào đó là Rintarou, một ghế kế bên cậu ấy.

“ Ah, đó là em.”

“ “ Cái gì chứ?” “

Cả Keiki và Airi đều không thể đón nhận cái cú Twist mới này.

“ Khi sự kiện kết thúc, chủ tịch ủy ban đã gọi em ra và đột nhiên thổ lộ với em đại loại như “Mitani-san, tớ thích cậu! Xin hãy hẹn hò với tớ!....” ”

“ Uwaa...”

Keiki chỉ có thể đoán được là chắc hẳn chủ tịch ủy ban đã trở nên thích Rin trong suốt lúc chuẩn bị cho lễ hội văn hóa và trở nên không thể kìm nén được những cảm xúc của cậu ta vì vậy mới có lời tỏ tình đó. Có thể cậu ta thậm chí còn có một động cơ thầm kín khi yêu cầu Rin làm bình luận viên cho sự kiện.

Airi làm mặt chua chát, có khả năng đang tưởng tượng về việc tỏ tình diễn ra khi cô bé lên tiếng.

“ Vậy chính xác thì cậu đã nói gì với chủ tịch ủy ban vậy, Rin?”

“ ‘Dù sao đi nữa thì tớ cũng là con trai nên tớ chỉ có hứng thú với con gái thôi’, tớ nói vậy đó”

“ Nếu anh mà là chủ tịch thì anh chắc chắn sẽ nhảy ra khỏi nóc nhà.”

“ Thanh niên đáng thương...”

“ Thậm chí tôi còn cảm thấy tội nghiệp cho anh ta, và tôi ghét con trai.”

Phát hiện ra người mà cậu ta thích thật ra là con trai chắc chắn là một cơn ác mộng cho chủ tịch ủy ban.

“ Dù sao thì phó chủ tịch sẽ làm thay chỗ của cậu ấy nên đó không phải là vấn đề gì lớn lao.”

“ Không, việc này nghe như là một vấn đề khá lớn với em đó...”

Ít nhất thì Keiki cảm thấy lo lắng cho tình trạng tâm lý của chủ tịch ủy ban.

“ Cách nào đi nữa thì bây giờ là vấn đề thực sự đây. Chúng ta nhận được những báo cáo về một người khả nghi đang đi xung quanh khuôn viên trường.”

“ Một người khả nghi à?”

“ Thì, để nói đơn giản, một ‘biến thái’.”

“ Eh...?”

Keiki không thể không căng thẳng với từ ‘biến thái’. Đầu tiên, khuôn mặt của các cô gái ở CLB thư pháp hiện ra trong tâm trí cậu ấy nhưng họ hẳn đang bận rộn với quán cà phê hầu gái rồi. Họ không thể nào có thời gian mà gây ra rắc rối ở khuôn viên trường được.

“ Vậy thể loại biến thái mà chúng ta đang nói tới là gì đây?”

“ Để xem nào... cô ta có vẻ như là một phụ nữ trẻ 20 tuổi và cô ấy đi xung quang gọi các cậu con trai lại và nói những thứ như là ‘Cưng muốn làm việc gì đó sung sướng với Onee-san này không nà?’ “.

“ Cô có thể là một kẻ biến thái trắng trợn đến mức nào vậy?”

Airi khịt mũi khi cô bé nghe về một ví dụ từ sách giáo khoa này về biến thái.

“ Tại sao cô lại gọi bọn con trai lại như thế? Sẽ hợp lý nếu đó là nữ.”

“ Không, vấn đề không phải ở đó.”

Thay vì nam nữ thì một chuyện tình ngang trái giữa một người trưởng thành và một nữ sinh cao trung sẽ bắt đầu.

[ Theo thời gian thật sự không có cảm giác như Nagase-san có bất cứ ý định nào giấu đi sở thích của em ấy với người khác ấy nhỉ]

Nagase-san là kiểu người thích những câu chuyện lãng mạn giữa hai cô gái—nói cách khác là Yuri. Mặc dù cô bé rất muốn giấu đi sự thật này với những thành viên hội học sinh khác nhưng đôi lúc cô ấy sẽ để lộ một cách nguy hiểm những lời như cái vừa rồi, điều này lúc nào cũng khiến cho Keiki hoảng hốt.

“ Có vẻ như các giáo viên cũng đang tìm kiếm người đáng nghi nói trên nhưng họ vẫn chưa gặp may chút nào với việc đó. Mặc dù vẫn có khả năng cô ta không còn ở trong khuôn viên trường nữa nhưng chúng ta không thể nghỉ ngơi dễ dàng cho đến khi chúng ta biết chắc được”

“ Hợp lý. Em không muốn để bất cứ học sinh nào tiếp xúc với bất cứ cái nanh độc nào”

Cậu ấy không thể tha thứ việc quan hệ mà không có tình yêu. Đó là nguyên tắc duy nhất mà Kiryuu Keiki sẽ không bao giờ từ bỏ. Với Keiki, một người muốn trao trinh tiết của mình cho người mình yêu thì người phụ nữ mà cố gắng dụ dỗ những cậu con trai như thế này là một kẻ thù, một kẻ thù không đội trời chung.

“ Giờ các em đã biết về việc đó rồi thì nhớ nghĩ về sự an toàn và lúc nào cũng ở chung với nhau theo cặp. Keiki-kun với Ayano-chan và Rin-chan với Airi-chan. Các chàng trai, bảo vệ bạn nữ đồng hành của mình rõ chưa.”

“ Đã rõ.”

“ Nếu em mà ở với Kiryuu-kun thì em chắc chắn an toàn rồi.”

“ Để đó cho tớ! Tớ sẽ bảo vệ cậu, Airi-chan!”

“ Dù gì thì.... lần này tôi cũng không thể làm khác được. Và đừng có gọi tôi là ‘Airi-chan’.”

Mặc dù Airi dường như rõ ràng không vui vẻ với việc bắt cặp này nhưng cô bé có vẻ như hiểu được vấn đề hiện tại ngăn không cho cô ấy phàn nàn.

Thoạt nhìn thì cậu ta có thể trông giống một đứa con gái xinh đẹp nhưng Rin là một đứa con trai chính hiệu. Cậu ta chắc chắn có thể bảo vệ Airi khỏi kẻ biến thái này

“ Mọi người, nhớ cẩn thận trong khi thực hiện cuộc đi tuần của mình đó. Chị sẽ ghé qua văn phòng chính của ủy ban. Nhớ báo ngay cho bọn chị nếu các em phát hiện kẻ biến thái đó. Rõ chưa nào?”

Mọi thành viên gật đầu với những lời của Shiho

“ Rồi vậy thì, bắt đầu công việc buổi chiều của chúng ta nào!”

“ “ “ “Yeah!” “ “ “

Như thế, để bảo vệ đạo đức của trường học, các thành viên hội học sinh bắt đầu di chuyển.

Sau khi bước ra khỏi văn phòng hội học sinh, nhóm Kiryuu-Ayano ngay lập tức bắt đầu hành động.

“ Được rồi, sao bọn mình không xem xung quanh bên trong tòa nhà trường trước nhỉ?”

“ Đã rõ, chỉ huy Keiki.”

“ Fujimoto-san mới là người ở trên tớ mà vì cậu là hội phó mà.”

“ Oh, đúng rồi ha. Vậy Ayano-san sẽ là chỉ huy.”

Nhìn thấy Ayano hăng hái ưỡn ngực ra thật sự rất đáng yêu. Cô ấy nhìn vào người bảo vệ Keiki của mình.

“ Uhm, tớ có một yêu cầu cho Kiryuu-kun”

“ Yêu cầu gì vậy?”

“ Nếu hôm nay tớ mà làm việc tốt ấy, tớ có thể nhận quần lót của Kiryuu-kun như một phần—“

“ Không.”

“ Hmph, buồn thật... tớ đã nghĩ việc đó có thể được khi xét đến sự kỳ diệu của lễ hội văn hóa.”

“ Nếu cậu mà cứ tiếp tục như thế thì cậu sẽ chỉ kết thúc suy sụp như chủ tịch ủy ban thôi.”

Keiki thề với bản thân là cậu ta sẽ không bao giờ đưa cho cô gái chiếc quần lót mới mặc còn nóng hổi của mình.

Đã được vài tháng rồi kể từ khi Ayano trở nên hứng thú với mùi của Keiki. Thậm chí bây giờ cô ấy còn muốn quần lót của cậu ấy và cô ấy vẫn sẽ ôm cậu ta nếu cô ấy thấy được cơ hội.

“ ....Vậy thì, bắt đầu đi tuần nào”

“ Đã rõ, chỉ huy Kiryuu.”

Ayano đứng lên kế bên Keiki khi họ bắt đầu bước đi. Khi đôi mắt hai người giao nhau Ayano nở một nụ cười lớn với cậu ấy.

[ Fujimoto-san thật sự dễ thương khi cô ấy cười...]

Thông thường, khuôn mặt của cô ấy nghiêm nghị nhưng đôi lúc cổ sẽ phát động một cuộc tấn công bất ngờ dưới hình dạng một nụ cười xinh xắn. Fujimoto Ayano rất tận tâm với công việc của mình với vai trò là hội phó hội học sinh. Cô ấy là một cô gái rất tốt bụng mà bản thân sẽ làm việc quá sức chì lợi ích của người khác.

[ Cô ấy thậm chí còn cổ vũ cho mình khi mình đang cãi nhau với Sayuki-senpai nữa....]

Keiki đã không biết phải làm gì nhưng cô ấy đã cho cậu ấy một cú đẩy dịu dàng vào đúng hướng. Chính vì Ayano đã ở đó mà cậu ấy mới có thể làm lành với Sayuki. Đó là tại sao—

[ Mình nhất định phải nói với Fujimoto-san...]

Câu trả lời mà cậu ấy đã trì hoãn suốt khoảng thời gian qua. Điều đó sẽ là thể hiện sự tôn trọng sau tất cả những gì cô ấy đã làm cho cậu ấy.

“ Dù vậy, tòa nhà cho lớp học hoàn toàn trống nhỉ.”

“ Mọi người chắc chắn đang đi tới phòng thể dục cho sự kiện tiếp theo.”

Lễ hội văn hóa lúc nào cũng xoay quanh sân khấu lớn. Đã có cuộc thi hóa trang vào buổi sáng nhưng theo sau đó vẫn còn có một cuộc trình diễn của CLB kịch hát và một buổi hòa nhạc từ CLB nhạc khí. Những thứ đó chắc chắn thu hút sự chú ý nhiều vị khách. Vì thế mà việc những chỗ khác hiếm được ghé qua là điều hợp lý.

“ Và còn nữa, màn biểu diễn của CLB cổ động cũng sắp tới rồi đó.”

“ Ahh, bọn con trai chắc chắn sẽ ùa vào đó thôi, tớ đảm bảo.”

Năm trước, Keiki và mấy đứa con trai khác ở lớp đã đến xem qua với niềm hứng khởi to lớn

“ Airi đã nói là em ấy nhất định sẽ đi xem nó.”

“ Nhưng mà em ấy hẳn đang thực hiện cuộc tuần của mình...”

Thành thật mà nói, Keiki lo lắng là mũi của nữ tác giả Yuri sẽ không ngừng chảy máu vì tất cả những tưởng tượng mà cô ấy có sau khi thấy những hoạt náo viên đổ mồ hôi như thế.

“ Mặc dù tớ tò mò về buổi biểu diễn đó nhưng mà tớ còn tò mò hơn về thứ mà Takasaki-senpai đã nói”

“ Về kẻ biến thái ấy hả?”

“ Yeah. Tại sao ai đó lại đi xung quanh gạ gẫm mấy đứa con trai ở trường cao trung chứ?”

“ Có lẽ vì ham muốn của cô ta không được thỏa mãn chăng?”

“ Thì, đó là một kết luận có lý, nhưng mà...”

“ Có thể cô ta thích con trai nhỏ tuổi hơn?”

“ Mấy kẻ Shotacon à?”

Shotacon là ngược lại hoàn toàn với Lolicon; họ là những người phụ nữ ham muốn trai trẻ thậm chí là những đứa vị thành viên. Có lẽ việc đó giải thích được kẻ biến thái này? Nếu đúng là như thế thì trinh tiết của các học sinh của trường và những vị khách đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng.

“ Nếu kẻ đáng nghi đó là một Shotacon thì chúng ta có thể dùng trinh tiết của Rintarou làm mồi nhử nhỉ?”

“ Nhưng nếu vậy sẽ gây nguy hiểm cho sự trong trắng của Mitani-kun.”

“ Đúng là vậy, nhưng mà... nếu chúng ta cứ để tên biến thái đó một mình, chúng ta sẽ gây nguy hiểm cho sự trong trắng của những đứa con trai khác”

“ Điều đó cũng đúng... có lẽ tốt hơn là xem xét diễn biến suy nghĩ của kẻ khả nghi đó và cố đoán cô ta sẽ đi đâu tiếp theo.”

“ Ý kiến hay đó. Cách đó thì chúng ta có thể bắt cô ta thậm chí trước khi cô ta kịp tấn công.”

“ Nếu mà Kiryuu-kun làm việc gì đó không tốt ở trường thì cậu sẽ làm gì sau đó?”

“ Tớ sẽ thử trốn vào một chỗ nào đó mà không có ai khác ở xung quanh. Chẳng hạn như—“

Khi cậu ấy nhìn xung quanh, một lớp học mà thông thường không được dùng đến đột nhiên rơi vào tầm mắt của cậu ấy.

“ Cái lớp học trống này nhất định là một chỗ tốt để trốn.”

Nghĩ như thế, cậu ấy chầm chậm mở cánh cửa ra—

“ Nào nào, Koharu-chan? Đừng có xấu hổ mà. Nói nó lớn hơn chút nào.”

“ T-Thiệt tình... đây là lần cuối đó nha, okay? Shouma-oniichan~”

“ ... ...”

Họ được chào đón bởi một cảnh tượng thật sự không thể tin được. Trong khoảng thời gian này của ngày hôm đó, bên trong một căn phòng học nào đó, Shouma đang ép Koharu chơi trò đóng giả em gái.

“ Shouma đang bắt Koharu-senpai gọi cậu ta là ‘Onii-chan’...”

“ Tớ đã không mong đợi thấy được việc này hôm nay....”

“ Eh, Keiki?!”

“ Và Fujimoto-san?!”

“ “ Thứ lỗi vì đã xen vào ~” “

Nhận ra là họ đã làm gián đoạn cuộc vui của cặp đôi, những kẻ vô tình xâm nhập nhanh chóng đóng cánh cửa lại lần nữa.

“ Được rồi, có vẻ như không có vấn đề gì ở đó nên là hãy kiểm tra phòng kế bên nào.”

“ Yeah, bọn mình không thấy gì hết. Cũng không nghe thấy bất cứ thứ gì hết.”

Trong khi hai người họ quyết định hành động như thể không có gì xảy ra cả, cánh cửa bật mở và Shouma chạy về phía họ.

“ Cả hai người! Đợi đã! Xin hãy nghe những gì tôi phải nói!”

“ Tao không muốn nghe gì cả...”

“ Có một lí do chính đáng cho việc này! Vì tớ chỉ có mấy bà chị ở nhà nên tớ lúc nào cũng ghen tị với những ai có em gái vậy nên tớ chỉ muốn được gọi là ‘Onii-chan’ bởi ai đó một lần thôi!”

“ Tao mừng là ước mơ của mày cuối cùng cũng được toại nguyện.”

Mặc dù cậu ta chắc chắn đã quên sự thật là Koharu thật ra lớn tuổi hơn cậu ta...

“ Em bất ngờ khi mà Koharu-senpai lại chịu đó.”

“ Vì đó là Shouma-kun mà, chị muốn hoàn thành bất cứ mong muốn dai dẳng nào mà em ấy có”

“ Senpai thật sự là một thiên sứ.”

Shouma thật sự đã bắt được cho mình một cô bạn gái đáng yêu.

“ Nhân tiện thì, hai người đang làm gì ở đây vậy?”

“ Ahh, bọn tao đang đi kiếm một kẻ đáng nghi ở xung quanh khu vực này.”

“ Một kẻ đáng nghi?”

“ Yeah, có vẻ là có một kẻ biến thái đang đi xung quanh và thử quyến rũ con trai.”

Ayano đưa ra một lời giải thích đơn giản.

“ Hmmm? Vậy là ngay cả thành phố như của chúng ta vẫn có một vài thành phần nguy hiểm à.”

“ Tao nghĩ là một Lolicon cũng có thể được xem là một thành phần nguy hiểm đó.”

Nhiều lần, Keiki cảm thấy lo lắng khi thấy Shouma cười sau lưng những nữ sinh tiểu học trong khi đi bộ về nhà.

“ Hai người liệu có thấy điều gì kì lạ diễn ra không?” Keiki hỏi Shouma và Koharu.

“ Hmm.... không hẳn?”

“ Không phải gì đó như thế. Thứ duy nhất mà bọn tao thấy là một nam sinh chạy xung quanh khóc ‘Không thể nào mà có thể có một đứa con trai dễ thương như thế được!’, nhưng mà có vậy thôi.”

“ Ah... đó chắc hẳn là chủ tịch ủy ban rồi...”

Cậu ta thật sự là một người xui xẻo khi tỏ tình với một đứa con trai mặc đồ con gái. Chắc chắn sẽ tốn một khoảng thời gian trước khi trái tim tan nát của cậu ta có thể được chữa lành.

“ Vậy thì, tớ sẽ liên lạc với hai người nếu thấy bất cứ thứ gì” Shouma thêm vào.

“ Yeah, như thế thì tốt thật. Bọn tao giờ sẽ đi tiếp đây nên là cứ thoải mái mà tiếp tục trò đóng giả Onii-chan của mày đi.”

“ Tao hiểu rồi nên là làm ơn quên chuyện đó đi!”

Sau khi chọc Shouma đáng yêu xong, Keiki và Ayano quay trở lại việc tuần tra của họ.

“ Akiyama-kun và Ootori-senpai vẫn thân thiết như mọi khi ha.”

“ Yeah, tớ thật sự ghen tị với hai người họ.”

Trong khi cậu ấy bắt đầu hình dung ra họ sẽ trông giống một cặp đôi cưới nhau như thế nào thì điện thoại của Keiki rung lên trong túi của cậu ấy.

“ ... ...Hmm? Takasaki-senpai?”

Nhìn thấy đó là một cuộc gọi từ hội trưởng hội học sinh, Keiki nhanh chóng trả lời.

“ Xin chào?”

>Ah, Keiki-kun? Xin lỗi vì đã đột nhiên gọi em nha.<

“ Không sao đâu. Có chuyện gì hả chị?”

>Là về người khả nghi đó, bọn chị nhận được thông tin về việc nhìn thấy cô ta ở nhà ma ám của học sinh năm nhất. Cô ta gọi một cậu con trai đang đóng giả làm xác ướp lại.<

“ Vậy là cả xác ướp cũng không an toàn...”

Dường như kẻ biến thái này ở cấp độ khá cao.

>Còn nữa, đây là một ít thông tin khác. Kẻ đáng nghi đó dường như là một người đẹp không thể tả được<

“ ...Thì chị biết đó mấy người đẹp có xu hướng là biến thái mà” Keiki trả lời.

>Eh...?<

“ Ah, em xin lỗi... không có gì cả.”

Keiki lỡ lời, có lẽ là vì để trút sự tức giận khi cậu ấy nhớ đến hoàn cảnh của mình. Vì nó mà lúc nào trong đầu cậu ấy cũng có ‘Người đẹp=Biến thái’.

“ Giờ thì bọn em sẽ đi hỏi người chứng kiến.”

>Xin hãy làm vậy<

Cắt cuộc gọi với Shiho, Keiki để điện thoại qua một bên.

“ Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“ Chúng ta vừa nhận được một vài thông tin mới về kẻ đáng nghi kia. Hãy đến căn nhà ma ám nào.”

“ Căn nhà ma ám là cái mà lớp của Nagase-san đang làm đúng không?”

Ngày hôm qua, Airi thậm chí còn mặc đồ Cosplay cho nó trong khi diễn với vai trò là một lễ tân. Khi họ đến trước lớp học, một cô gái trông trưởng thành đang mặc đồ Cosplay nữ chúa tuyết ngẩng đầu lên.

“ Xin chào. Hai người muốn vào cửa cho cặp đôi không ạ?”

“ Ah, không, bọn tôi ở đây không phải đề đi vào. Bọn tôi đến từ hội học sinh và đang điều tra một người khả nghi ở xung quanh đây. Bọn tôi đã nghe là người nào đó ở lớp bạn có nói với người này.”

“ Ah, đúng là vậy.”

“ Tôi xin lỗi nhưng mà em có thể gọi bạn đó ra đây được không?”

“ Etou... vừa mới có một vị khách đi vào nên là...”

Cùng lúc nữ chúa tuyết nói xong thì bạn có thể nghe thấy một tiếng hét thất thanh “ Khônggggggggggggggggggg!” từ một cô gái và “ Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!” từ một cậu con trai.

“ ... ...”

“ ... ...”

“ Thì, có vẻ như việc đó sẽ hơi lâu chút. Nếu hai người không có thời gian để đợi thì hai người có thể vào trong và nói chuyện với cậu ấy. Cậu ấy chắc là ở đằng sau đó.”

“ Eh...”

Vậy là cô ấy đang kêu họ đi vào căn nhà ma ám sao?

“ Chúng ta nên làm gì đây Fujimoto-san?”

“ Tớ có hơi sợ nhưng mà số lượng nạn nhân có thể tăng lên nếu chúng ta tốn thời gian như thế này.”

“ Cậu nói đúng...”

Nếu họ mà tốn thêm bất cứ giây phút nào nữa như thế này, kẻ biến thái có thể cắm những cái nanh độc của cô ta vào một cậu trai vô tội. Keiki không thể cho phép việc đó xảy ra.

“ Không còn lựa chọn nào khác ngoài đi vào đó....”

“ Nếu cậu sợ, Ayano-san sẽ nắm tay cậu ha?”

“ Oh trời, Fujimoto-san ngầu quá ha.”

Mặc dù Mizuha và Sayuki sợ mấy thứ kinh dị nhưng Ayano có lẽ thật sự chứng minh được mình là một bạn đồng hành đáng tin cậy ở đây. Và như thế, cả hai người họ bước chân vào căn nhà ma ám.

“ ... ... ...”

Nói trắng ra thì căn nhà ma ám đáng sợ kinh khủng. Chưa kể là chất lượng của mấy trò gây sợ với đạo cụ đều là thuộc hàng đỉnh.

“ ...Hey? Tớ đẹp không?”

“ Hyaaa?!”

Khi họ quẹo ở góc đường, một khuôn mặt Kuchisaki-onna trông như thật chào họ.

( Ghi chú của Trans Eng: ‘Người đàn bà bị rạch mặt’)

“ Trả lại mặt cho tôi!”

“ Uwaaaaah?!”

Khi một noppera-bō cũng đột nhiên xuất hiện, Keiki không thể kìm nèn tiếng của mình được.

( Ghi chú của Trans Eng: noppera-bõ là một sinh vật huyền bí với khuôn mặt phẳng lì trống trơn)

“ Thứ này rõ ràng là nhiều hơn so với chỉ là một căn nhà ma ám của cao trung đó...”

Keiki bắt đầu nghi ngờ liệu bọn họ có nhờ dân chuyên nghiệp nào đó thiết kế trang phục giùm không.

“ Nó khá là đáng sợ, đúng không?”

“ Fujimoto-san, không phải phản ứng của cậu hơi quá bình tĩnh sao?”

“ Nó chỉ không hiện lên mặt tớ thôi. Tim tớ đang đập như điên luôn nè... cậu muốn cảm nhận nó không?”

“ Đừng có nói vậy. Tim tớ sẽ đập điên cuồng vì lí do khác đó.”

“ Nhưng việc đó ổn mà... ah...”

“ Fujimoto-san?”

“ Kiryuu-kun... ở đằng đó...”

Ayano ngừng lại và chỉ phía trên Keiki. Cô ấy đang chỉ vào một ma nữ đẫm máu—

“ Whaaaa?!”

“ Kyaaa?!”

Đột nhiên bị tấn công bởi nỗi sợ hãi, Keiki vô tình ôm lấy Ayano. Khi cậu ấy ngửi thấy mùi hương ngọt ngào nữ tính của cô ấy và cảm nhận sự mềm mại của cô ấy, nỗi sợ ấy ngay lập tức chuyển thành sự xấu hổ.

“ Ah... T-Tớ xin lỗi...”

“ Không sao đâu...”

Con ma biến mất thoáng sau đó và đôi má của cô gái hơi ửng hồng.

“ ...Tớ quen là người ôm nhưng mà được ôm như thế này thật sự xấu hổ đó.”

“ Tớ thật sự nhiều lúc không thể hiểu nỗi Fujimoto-san.”

Nhưng Keiki cảm thấy muốn ôm cô ấy một lần nữa khi nhìn thấy cải phản ứng đáng yêu của cô ấy. Giờ cậu ấy nghĩ mới nhớ, đi vào một căn nhà ma ám cùng với một cô gái là một việc rất rất bình thường. Nếu mọi chuyện tiếp tục như thế này, có thậm chí có thể gần nhau và cuối cùn thành một cặp—

“ ...Haaah... Haaah...”

“ Fujimoto-san?”

Trong khi Keiki đang bận có những tưởng tượng tô sắc hồng thì cậu ấy nhận ra có gì đó kì lạ đang xảy ra với Ayano. Hơi thở của cô ấy gấp gáp hơn và mặt cô ấy chuyển sang đỏ. Đôi mắt cô ấy trong như cô ấy đang động dục và cô ấy đang nắm lấy ngực mình.

“ Cậu thấy không ổn hả?”

“ Không phải... như thế... tớ xin lỗi... có lẽ tớ đã hứng lên một chút.”

“ Eh?”

“ Khi cậu đột nhiên ôm tớ như thế, mùi của cậu nó...”

“ Lại là vì mùi của tớ nữa hả?!”

“ Yeah... là lỗi của Kiryuu-kun đó... vậy nên xin cậu... chịu trách nhiệm đi nha?”

“ Trách nhiệm? ...Chờ đã, đừng có đặt tay cậu lên thắt lưng của tớ?!”

“ Haah... Haah... Quần lót... Quần lót của Kiryuu-kun...”

“ Fujimoto-san?! Tớ cầu xin cậu, hãy trở lại thực tại đi nào!!”

“ Quần lótttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt!!!!”

“ Khônggggggggggggggggggggggggggggggggggggg?!”

Cuối cùng, cậu ấy đã bảo vệ thành công cái quần lót của mình. Tiếng thét vang ra khắp căn nhà ma hôm đó đã khác một cách kì lạ so với tiếng thét mà bạn thường nghe thấy.

Sau khi Ayano trở lại với thực tại, cô ấy và Keiki đã đi qua căn nhà ma ám một cách an toàn và đến chỗ cậu trai xác ướp. Sau khi nói chuyện với cậu ta ở bên ngoài căn nhà ma ám, họ đã biết được một vài thông tin mới có giá trị. Kẻ khả nghi kia dường như là một mĩ nhân với mái tóc dài, cô ta đang mặc một chiếc váy dài. Và trái ngược với những hành động của cô ta, cô ta có vẻ như có một bầu không khí hoàn toàn giống một quý cô.

Cô ta đã tự mình ghé qua nhà ma và rõ ràng đã đi đến chỗ cậu trai xác ướp và hỏi cậu ấy: “ Cưng muốn làm gì đó sung sướng với Onee-san không?”

Khi Keiki hỏi cậu trai tại sao lại từ chối đề nghị từ một quý cô xinh đẹp lớn tuổi hơn, cậu ta trở nên lúng túng và nói “ Vì em có bạn gái...”

“ Một thằng nhóc tỳ năm nhất mà đã có bạn gái rồi....”

“ Kiryuu-kun, trưởng thành lên nào.”

“ Oops, sự ghen tị của tớ đã lấn át tớ à.”

Mặc dù Keiki cảm thấy hơi xấu khi để những cảm xúc bên trong kiểm soát mình nhưng dù gì thì cậu ấy cũng chưa bao giờ một lần trong đời có được một cô bạn gái vậy nên việc ở mức độ này nên được tha thứ.

Ghi chú bên lề, bạn gái của cậu trai xác ướp có vẻ như là nữ chúa tuyết quản lý bàn lễ tân.

Sau khi tách khỏi cặp đôi đó, Keiki và Ayano đi tới góc căn tin trường và bắt đầu soạn lại tất cả những thông tin mà họ có được.

“ Fujimoto-san, xin đừng có đột nhiên hứng lên, okay?”

“ Tớ thật sự thấy không tồi tệ về việc đó.”

“ Thì, tớ là người đột ngột ôm lấy cậu mà nên hãy cứ coi đó là hòa đi.”

“ Tớ không phàn nàn gì đâu.”

“ Nhưng mà chúng ta đã kiếm được một vài thông tin về kẻ khả nghi vậy nên đó là một điểm cộng.”

“ Yeah. Cô ta có mái tóc dài và cô ấy mặc váy dài.”

“ Việc tìm cô ta chắc sẽ không quá khó khi mà giờ chúng ta có thông tin này rồi.”

Lúc này đây họ đã một bước gần hơn đến việc bắt cô ta.

Chỉ vừa sau đó, điện thoại của Keiki một lần nữa rung lên. Khi cậu ấy kiểm tra màn hình thì cậu ấy thấy lần này là một cuộc gọi từ Airi...

“ Xin chào? Nagase-san?”

>Ah, Kiryuu-senpai?! Có một vấn đề lớn! Ngay bây giờ, kẻ lạ mặt đó đang tán tỉnh Mitani!<

“ Cái gì?!”

>Tôi yêu cầu sự hỗ trợ ngay lập tức! Bọn tôi đang ở trong sân trường!<

“ Đã rõ!”

Ngắt cuộc gọi, Keiki nói cho Ayano một câu tóm gọn nhanh chóng.

“ Kẻ khả nghi có vẻ như đang tấn công Rintarou ngay lúc này! Hãy nhanh chóng tới sân trường nào!”

“ Okay!”

Nếu bây giờ họ bắt kẻ biến thái đó, họ sẽ có thể bảo vệ giá trị đạo đức của trường. Chưa kể còn có trinh tiết của mọi người.

Khi họ vụt chạy vào sân trường, họ ngay lập tức thấy Rintarou và một người phụ nữ. Vì cô ta quay lưng lại với họ nên họ không thể nhìn thấy mặt cô ta nhưng giống i như cậu trai xác ướp đã báo cáo, cô ta có mái tóc dài và mặc váy dài. Không thể sai được, cô ta chính là kẻ đáng nghi đang gây ra một sự xáo trộn ngay lúc này.

“ Mặt của cưng trông cứ như một đứa con gái ấy cưng biết không?”

“ Ah, thì... em đoán vậy?”

“ Ufufu, cưng đang bối rối à? Đáng yêu quá. Chị có thể mang cưng về nhà với chị không?”

“ T-Thì, như thế có hơi...”

Rintarou có vẻ như hơi khó chịu vì bị mời gọi một cách công khai như thế. Airi đang đứng cách họ một chút, không biết phải làm gì, gõ chân mình một cách căng thẳng. Vì kẻ khả nghi đang tấn công Rintarou nhỏ con nên cô ta quả nhiên có vẻ là một Shotacon. Nhưng dù cho sự tình có thể là gì đi nữa thì tình hình đang nguy hiểm nên là không có thời gian cho việc thận trọng.

“ Bọn tôi cuối cùng cũng tìm được cô, cô kẻ biến thái!”

“ Hmm? Biến thái, ý cậu là tôi à?”

Trong chuyển động chậm, kẻ bị gọi là biến thái quay lại. Mái tóc dài xinh đẹp của cô ấy phất phơ trong gió và mặt cô ấy quả nhiên xinh đẹp như được miêu tả—

“ ...Oh? Kei-chan?”

“ Eh... ? Y-Yuuhi-san?!”

“ Ah, là chị gái của Akiyama-kun.”

“ Đã một thời gian rồi, hai đứa.”

Người chào đón hai người họ với một nụ cưởi quà nhiên là một người quen của Keiki và Ayano. Với sự sửng sốt của họ, kẻ đột nhập khả nghi thật ra là người chị Akiyama nhỏ: Akiyama Yuuhi.

Bên trong văn phòng hội học sinh, tọa lạc ở tầng ba của tòa nhà cho lớp học bình thường, Keiki và Ayano đang ngồi trên chiếc ghế sofa với Yuuhi. Trên bàn là trà được chuẩn bị bởi Ayano nhưng tới giờ vẫn chưa có ai uống miếng nào cả.

“ Vậy chính xác chị đang nghĩ cái gì vậy hả Yuuhi-san? Quyến rũ những học sinh cao trung như thế?”

“ ... ...”

Vì cô ấy bị chất vấn nên cô gái quay mặt đi một cách ngượng ngùng. Vì kẻ khả nghi thực ra là một người quen của Keiki và Ayano nên họ đã quyết định mang cô ấy đến văn phòng hội học sinh, tránh xa khỏi bất cứ con mắt tò mò nào và hỏi kĩ lưỡng cô ấy. Nhưng mà rắc rối không dừng ở đó—

“ ...Onee-san, chị bốc mùi rượu.”

“ Đúng vậy. Chị đã uống nhiều đến mức nào vậy...?”

Mùi nồng đến mức mà Ayano nhạy cảm phải nắm mũi mình lại với một tay.

“ Còn nữa, Yuuhi-san có ở tuổi mà được cho phép uống rượu chưa vậy?”

“ ...Chị đã 20 rồi nên việc đó không sao.”

“ Thậm chí dù thế đi nữa thì một người lớn như chị cố gắng quyến rũ một trẻ vị thành niên chắc chắn là có sao.”

“ Uuugh... chị không thể làm khác được! Chị cô đơn mà!”

“ Cô đơn?”

“ Chỉ mới đây thôi, bạn trai mà chị vừa bắt đầu hẹn hò đã chia tay với chị....”

“ Ahhh...”

Trước đó là chủ tịch ủy ban, giờ là Yuuhi. Ngày hôm nay rõ ràng là đầy tình yêu và những trái tim tan vỡ. Keiki không thể nổi giận với Yuuhi sau khi thấy đôi mắt ướt đẫm của cô ấy.

“ Umm... tại sao anh ta lại chia tay chị vậy?”

“ Chuyện đó... anh ấy nói là anh ấy ghét mấy đứa con gái hư như chị... ‘Anh đã nghĩ lần này em sẽ là một cô gái đứng đắn và em lừa dối anh như thế này’, anh ấy than phiền và để lại chị đứng ở đó...”

“ Uwaah...”

Keiki nhận thấy bản thân cậu ấy gặp rắc rối với việc bình luận về bất cứ thứ gì về việc này.

Fujimoto-san, cứu tớ”, cậu ấy thì thầm.

 Việc này quá nặng nề cho Ayano-san”.

Khi Keiki nhìn Ayano cầu cứu, cô ấy chỉ lắc đầu mình. Dù gì thì ngay cả cô ấy lẫn Keiki đều hoàn toàn không phải là người tốt nhất để hỏi xin lời khuyên về tình yêu.

“ Chị đã ở nhà cố gắng uống cho vơi nỗi buồn nhưng mà chị nghe là trường của Shou-chan hôm nay đang có lễ hội văn hóa vậy nên chị hứng lên khi nghĩ về tất cả những đứa con trai đi xung quanh.”

“ Đó thật sự là một í tưởng xấu.”

“ Có lẽ nào việc mời anh ấy tới khách sạn ngày đầu tiên bọn chị bắt đầu hẹn hò là một í tưởng xấu chăng?”

“ T-Thì...”

Mặc dù Akiyama Yuuhi có thể trông như một người con gái thuần khiết nhưng cô ấy đã thu thập cả núi kinh nghiệm rồi. Keiki thật sự có thể hiểu cú sốc mà người bạn trai cũ lúc này chắc chắn đã trải qua sau khi nhận ra sự khác biệt đó. Nhưng mà việc nói với cô ấy điều đó sẽ không phải là một sự an ủi hay gì như thế.

“ Vậy chắc chắn điều đó có nghĩa là người này không phải là người định mệnh với chị thôi. Yuuhi-san xinh đẹp mà nên em chắc chắn chị sẽ tìm được ai đó khác thôi” Keiki nói.

Giúp đỡ một người hồi phục trở lại khi họ buồn. Đó là điều tương tự với việc mà Ayano đã làm cho Keiki khi cậu ấy cảm thấy buồn vì cuộc cải vã với Sayuki.

“ Kei-chan... em tốt quá...”

“ Eh?”

“ Chị có lẽ thật sự... thích Kei-chan...”

“ Thứ lỗi cho em?!”

Rõ ràng là những lời của Keiki đã có một tác dụng nào đó khác lên cô ấy. Nhưng trước khi cậu ấy có thể hoàn toàn hiểu được vấn đề thì cô ấy đã tiếp cận cậu ấy. Đôi mắt cô ấy làm cô ấy trông như đang say tình.

“ Chị yêu em?”

“ Không, đó chắc chắn chỉ là hiểu lầm thôi! Chị chỉ xỉn thôi!”

“ Muu... đó hoàn toàn không phải là hiểu lầm mà!”

“ Uwaaaaaah?!”

Bĩu môi như một đứa trẻ nhỏ, Yuuhi đột nhiên ôm ấy cậu trai trẻ. Cô ấy thậm chí còn bắt đầu cạ má mình lên ngực cậu ấy.

“ Chị thích em, Kei-chan à. Em có muốn làm gì đó sung sướng với Onee-chan không?”

“ Em hết lòng từ chối! Nếu chị mà không ngưng, em sẽ báo cáo chị một cách nghiêm túc!”

Với cái đà này, chính sự trong trắng của bản thân Keiki sẽ gặp nguy hiểm.

“ X-Xin hãy cứu tớ, Fujimoto-san!”

“ ...Kiryuu-kun, cậu đúng là một kẻ đào hoa.”

“ Fujimoto-san?!”

Thậm chí khi Keiki cầu cứu hội phó hội học sinh đáng tin cậy thì cô ấy chỉ nhìn đi chỗ khác với một cái bĩu môi. ‘Tự cậu làm gì đó với việc này đi’ là những gì mà chắc chắn cô ấy muốn nói.

“ Umm... Yuuhi-san? Giờ chị có thể buông em ra được không?”

“ ... ...”

“ Với đà này, thậm chí em cũng sẽ bắt đầu có mùi như rượu đó.”

“ ... ...”

“ ... ...Mm? Yuuhi-san?”

Không có câu trả lời nào hay gì cả. Khi Keiki nhìn xuống để kiểm tra, cậu ấy thấy mí mắt cô gái đã đóng. Cô ấy đã rơi vào giấc ngủ ngay giữa tất cả những chuyện đó.

“ Chị ấy dám ngủ lúc này à....”

Bạn chắc chắn không thể dự đoán được hành động của một người say xỉn. Đột nhiên thổ lộ những cảm xúc không tồn tại, ôm bám và ngủ trong nháy mắt không phải quá kì lạ như thế.

“ Nhân tiện thì Fujimoto-san, tại sao giờ cậu lại ngồi quá xa tớ vậy?”

“ Vì Onee-san và Kiryuu bốc đầy mùi rượu”

Rõ ràng không thể chịu được cái mùi đó nên Ayano đã tẩu thoát đến một cái cửa sổ mở. Mặc dù Keiki muốn làm theo như thế nhưng cú nắm chặt của Yuuhi đã ngăn chặn điều đó.

“ Haaah, chúng ta nên làm gì với kẻ say xỉn này đây?”

Chỉ vừa khi Keiki đang nghiêm túc tự hỏi làm thế nào để giải quyết toàn bộ vấn đề này thì một cú gõ vang lên từ cửa, cánh cửa sau đó chậm rải mở ra.

“ Thứ lỗi cho tôi.”

“ Ahh, Shouma, đến đúng lúc lắm.”

Đó là em trai của Yuuhi. Khoảnh khắc họ tìm ra danh tính của kẻ khả nghi, Keiki đã gửi một email tới Shouma. Tuy nhiên khi dò xét khung cảnh trước mắt mình xong, Shouma nở một nụ cười cay đắng.

“ Umm... Tao đã rơi vô cái thể loại tình huống gì thế này?”

“ Yuuhi-san có vẻ như hơi say vậy nên khi bọn tao đang nói về chuyện này chuyện kia chị ấy đột nhiên ôm lấy tao. Và Fujimoto-san khi nói đến mùi rượu thì cô ấy không ổn.”

“ Ahh, vậy ra đó là tại sao mà cô ấy lại đứng xa như thế...”

Dường như thỏa mãn với lời giải thích đó, Shouma đi về phía ghế sofa.

“ Thiệt tình, Yuu-nee... xin lỗi vì chị tao đã gây rắc rối cho mày thế này.”

“ Không phải vấn đề gì quá đâu nhưng mà tụi mình làm gì với chị ấy đây? Tụi mình có nên đưa chị ấy đến phòng y tá không?”

“ Không cần phải lo về việc đó. Tao đã gọi ba mẹ rồi. Họ sẽ đến đón chị ấy với xe hơi”

“ Thật à? Nhẹ nhõm thật.”

Với sức khỏe của một thành viên 1 CLB thể thao, Shouma ẵm cô công chúa đang ngủ lên.

“ Uwah... chị ấy thật sự có mùi rượu.”

“ Mày có thể say chỉ với mùi thôi, đúng không?”

“ Yeah, mày đúng rồi đó—Dù sao thì, giờ tao đi đây.”

“ Ayo, cẩn thận.”

Dõi theo người bạn của cậu ấy rời khỏi phòng, Keiki thở ra một tiếng thở dài với sự cố kẻ khả nghi đã được giải đáp.

“ Phew... tớ tự nhiên thấy mệt mỏi quá...”

“ Tớ thật sự đã nghĩ là tớ sẽ bệnh vì cái mùi đó ấy.”

“ Yeah, đây cũng vậy nè”

Sau khi kẻ say xỉn đã đi, Ayano trở lại từ cửa sổ.

“ ...Kiryuu-kun?”

“ Sao vậy?”

“ Cậu có hẹn hò với Onee-san không?”

“ Gì cơ chứ?”

“ Chị ấy tỏ tình nồng cháy vậy mà nên tớ đã nghĩ là cậu có thể sẽ chịu.”

“ Tỏ tình? Chị ấy chỉ say thôi, không gì hơn cả.”

Cô ấy chắc chắn sẽ quên đi việc tỏ tình đó khi cô ấy thức dậy thôi. Kể cả Yuuhi cũng không thể yêu dễ dàng thế được. Nhưng ngay lúc này việc đó không quan trọng...

“ Đừng nói tớ là. Fujimoto-san, cậu ghen hả?”

“ ...Đúng vậy.”

“ Eh? Thiệt sao?”

“ Dù gì đi nữa—Kiryuu-kun cũng là cái gối ôm của chỉ duy Ayano-san mà.”

“ Tớ không phải.”

Mặc dù Keiki đã đoán trước được câu trả lời thế này nhưng cô ấy vẫn hoàn toàn làm một đứa biến thái. Cô ấy chắc chắn đã cảm thấy ghen vì cái gối ôm yêu quý của mình có thể bị lấy đi.

“ Vậy thì hãy cùng trở lại công việc nào.”

“ Trước đó, tớ nghĩ là sẽ tốt hơn nếu bọn mình nghỉ ngơi chút đó.”

“ Nhưng mà tụi mình đâu thể làm vậy. Những người khác cũng đang làm việc mà.”

“ Tớ đã đoán là cậu sẽ nói thế nên tớ đã xin phép hội trưởng rồi.”

Theo sau đó, Ayano lấy điện thoại của cô ấy ra và cho Keiki xem màn hình. Đó là đoạn nhắn với Shiho và hai tin nhắn cuối cùng là.....

‘Yêu cầu nghỉ ngơi’ từ Ayano

‘Cứ làm đi~’ từ Shiho.

“ Kiryuu-kun trông rất là xanh xao kể từ sáng rồi. Tớ đã lo lắng lắm.”

“ ...Tớ thật sự không thể thắng được Fujimoto-san mà”

Vì Keiki đã phải nghĩ ra những biện pháp khẩn cấp cho quán cà phê hầu gái nên tối qua cậu ấy đã không ngủ nhiều.

“ Vậy thì tớ đoán là tớ sẽ nằm một chút.”

“ Tớ không nghĩ cậu sẽ ngủ được nhiều trên ghế sofa đâu. Hay tớ cho cậu gối đùi ha?”

“ Tớ cảm kích điều đó nhưng tớ phải từ chối”

“ Nhưng tớ muốn mà... nó vẫn không tốt à?”

“ ... ...”

Keiki không thể từ chối thêm nữa sau khi thấy Ayano kiên quyết như thế này.

“ Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này vậy....?”

Vài phút sau đó, Keiki đang nằm ngửa mặt lên trời trên ghế sofa, đầu cậu ấy trên đùi của Ayano. Mặc dù cậu ấy đã trải nghiệm cái được gọi là gối đầu lên đùi này vô số lần rồi nhưng cậu ấy có cảm giác như không bao giờ có thể quen với nó được. Việc Ayano đang dịu dàng vuốt ve tóc của Keiki rõ ràng không giúp gì cho sự xấu hổ.

“ Đừng lo. Tớ sẽ đánh thức cậu trong 30 phút, okay?”

“ Không có kéo quần dài tớ ra trong khi tớ không phòng bị, okay?”

“ Tớ không thể cam đoan bất cứ việc gì đâu”

“ Hey...”

“ Tớ giỡn thôi. Tớ sẽ không làm đâu, tớ hứa.”

“ Tớ rất tin tưởng cậu việc này đó.”

Keiki quyết định tin vào Ayano và chậm rãi đóng đôi mắt của mình lại. Chỉ khi làm như thế cậu ấy mới cảm thấy ý thức bắt đầu chậm rãi trôi dạt đi tới vùng đát của những giấc mơ.

“ ...Nghe nè, Fujimoto-san.”

“ Mmm?”

“ Khi lễ hội văn hóa kết thúc, tớ sẽ quay trở lại CLB thư pháp.”

Đó là câu trả lời mà cậu ấy vẫn chưa đưa cho cô ấy, đáp lại mong muốn của Ayano muốn cậu ấy ở lại hội học sinh. Với một nụ cười buồn bã, Ayano mở miệng,

“ Yeah, tớ biết mà. Tớ đã biết từ khoảnh khắc cậu quyết định bảo vệ CLB thư pháp rồi.”

“ Tớ hiểu rồi...”

Cũng như những gì cô gái nói, Keiki đã biết câu trả lời trước đó rồi. Có lẽ Ayano đã quyết định cổ vũ cho cậu ấy chính xác vì lúc đó cô ấy biết được những cảm xúc của cậu ấy.

“ Thật buồn khi mà cậu sẽ không ở lại hội học sinh nhưng mà tớ vẫn sẽ không từ bỏ quần lót của Kiryuu-kun đâu đó nha.”

“ Sẽ thật tuyệt nếu cậu từ bỏ việc đó.”

Khi họ đùa giỡn qua lại một chút, Keiki cảm thấy trái tim cậu ấy trở nên nhẹ hơn. Đó chính xác là vì những cách mà cô ấy quan tâm cậu ấy này đã khiến cậu ấy bắt đầu thích cô ấy thậm chí còn nhiều hơn nữa.

“ Nhưng mà nếu công việc có trở nên khó khăn quá thì cứ tự nhiên mà kêu tớ bất cứ lúc nào nha”

“ Yeah, cảm ơn cậu.”

Với câu đó, Keiki cuối cùng cũng đến giới hạn của cậu ấy. Sau câu trao đổi cuối cùng đó, trong khi cảm nhận hơi ấm phát ra từ cô gái, ý thức của Keiki dần dần tan biến vào giấc ngủ sâu.

Phần 3:

Chiều hôm đó, việc chuẩn bị cho một bữa tiệc thân mật ở phòng khách nhà Kiryuu đã hoàn thành.

“ Nii-san, chúng ta có cần thêm đồ ăn nữa không anh?”

“ Anh nghĩ nhiều thế này có lẽ là đủ rồi, đúng không?”

“ Giờ chị muốn ăn chút pizza nữa.”

“ Phù thủy-senpai, sẽ không tốt nếu mà chị tăng thêm bất cứ cân nặng nào nữa đó chị biết không?”

“ Mặc dù trong trường hợp của chủ tịch thì có vẻ như mọi thứ đều dồn về ngực hết.”

Sau khi các thành viên của CLB thư pháp đã thay sang đồng phục trường, họ đặt rất nhiều đồ ăn và thức uống lên bàn.

[ Thiệt tình, mình mừng là mọi thứ đã kết thúc êm đẹp...]

Sau khi nghỉ ngơi một lát ở văn phòng hội học sinh, Keiki đã trở lại công việc của mình nhưng lễ hội văn hóa đã kết thúc mà không có biến cố nào khác. Khi Keiki trở lại quán cà phê hầu gái, bốn cô gái đã đang đợi cậu ấy trong khi làm dấu chữ V với ngón tay của họ. Nhờ vào tiền kiếm được từ ngày lễ hội thứ hai mà họ đã có thể trả lại nợ của mình và xoay sở được việc giải thể CLB thư pháp. Khi Keiki đưa ra ý tưởng về việc tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, mọi người ngay lập tức đồng ý.

“ Ahh, viết chữ với tương cà suốt làm cho vai chị cứng quá à.”

“ Dĩ nhiên. Chị phải đền bù cho tất cả những việc mà chị đã bỏ qua” Yuika đâm chọt.

“ Nhưng mà nó khó lắm đó em biết không? Chị cũng đã thử rồi nhưng chị không thể làm giống như Tokihara-senpai được.”

“ Tớ nghĩ chỉ những ai với kĩ năng tương tự chủ tịch CLB mới có thể làm được việc đó.”

Viết những chữ khó nhằn với tương cà như thế chắc chắn khó. Dù vậy, ngay cả thiên tài như cô ấy cũng không thể làm nó một cách hoàn hảo nên cô ấy chắc chắn đã luyện tập suốt cả buổi tối. Nó cũng giống như cái ngày khi Keiki tìm thấy quần lót của Lọ lem, cô ấy đã phải làm luyện tập cho một cuộc thi.

“ Sayuki-senpai.”

“ Sao vậy?”

“—Mừng chị đã về.”

“ Ah....”

Trong một thoáng, đôi mắt cô ấy mở to, nhưng...

“ –Không, mừng em đã về.”

Cô ấy cho cậu ấy thấy nụ cười mà cậu ấy đã muốn thấy. Chỉ riêng việc đó thôi đã là một phần thưởng hơn cả đủ cho cậu ấy rồi. Cũng như việc ở trong CLB mà cô ấy yêu quý rất nhiều. Cuối cùng, họ vẫn là những thành viên của CLB. Đó là vì họ đã làm việc chăm chỉ không ngơi nghỉ vì một tương lai mà họ có thể dành thời gian như thế này.

“ Nhắc mới nhớchị có mua Pound Cake nè.”

“ Ohh, tuyệt thật”

“ Yuika cũng mang chút nước trái cây đóng hộp với cô ấy nè. Nó nằm trong cái hộp đằng kia.”

“ Woah... thật tuyệt khi em mang nó đến...”

“ Vậy thì bắt đầu cắt bánh nào.”

Khi mọi người đã có một miếng bánh và nước uống rồi, họ ngồi xuống ghế sofa. Dĩ nhiên người bắt đầu buổi tiệc ăn mừng không phải ai khác mà là bản thân chủ tịch CLB thư pháp.

“ Vậy thì, để chúc mừng thắng lợi của chúng ta ở CLB thư pháp và chúc mừng vì đã trả được nợ—Cạn ly!”

“ “ “ “ Cạn ly!” “ “ “

Họ cạn ly với nhau và bữa tiệc bắt đầu.

Phần 4:

“ ... Mmmnh... Ah, đã sáng rồi sao?”

Ngày hôm sau lễ hội văn hóa, Keiki thức dậy vì một tia nắng mờ mờ chạm vào mắt cậu ấy.

“ Mình đã quên đóng màn lại, huh...? Ouch... vì lí do gì đó mà đầu mình nhức quá...”

Rõ ràng Keiki đã quá mệt vì bữa tiệc tối qua mà cậu ấy hoàn toàn quên đóng màn cửa phòng cậu ấy lại. Đáng buồn thay, dù thời tiết bên ngoài rất tuyệt nhưng tình trạng thể chất của cậu ấy sau khi thức dậy tệ kinh khủng. Cậu ấy chậm chạp đứng dậy khỏi giường trong khi giữ đầu mình với một tay.

“ ... ...Eh?”

Trong khoảnh khắc đó, một cảnh tượng không thể tin nỗi mở ra trước mắt cậu ấy. Mái tóc đen bóng hoàn toàn trái ngược với tấm nệm trắng. Khi cậu ấy nhìn xuống dưới tấm nệm nói trên, cậu ấy được chào đón bởi một bộ ngực tròn trịa trần trụi.

“ Tại sao... Sayuki-senpai lại ở đây?”

Sayuki khỏa thân đang ngái ngủ kế bên Kouhai bối rối của mình, một nụ cười hiện trên khuôn mặt cô ấy.