Kawaikereba Hentai demo Suki ni Natte Kuremasu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 07 - Chương 05: Cho Airi, thế giới chưa biết của con trai

Phần 1:

Vào ngày trước lúc Nagase Airi đi đến hỏi Kiryuu Keiki cái câu hỏi không thích hợp đó.

Sau khi tan học, các thành viên hội học sinh đang tổ chức một bữa tiệc trà bên trong văn phòng hội học sinh.

“ Ayano-chan, bánh cookie nhà làm của em ngon lắm đó.”

“ Em hạnh phúc khi nghe điều đó.”

“ Thật là tiếc cho Keikun-senpai. Nếu anh ấy mà ở lại hội học sinh thì anh ấy có lẽ đã được ăn đồ ngọt ngon lành của Ayanon-senpai suốt.”

“ Hmph, một trăm năm nữa Kiryuu-senpai mới xứng đáng với bánh cookie của Fujimoto-senpai.”

Shiho, Ayano, Rin (ăn mặc như con gái) và Airi đang ngồi chung quanh bàn, vui vẻ tận hưởng chút trà cùng đồ ngọt trong khi họ nói chuyện với nhau. Mỗi khi họ thành công vượt qua một sự kiện lớn, họ sẽ luôn uống trà ăn mừng và nói về nó.

[ Bây giờ lễ hội văn hóa đã xong rồi, bọn mình có thể thoải mái trong một khoảng thời gian] Airi nghĩ khi cô bé cắn một cái cookie.

Nhưng vì họ đều là những thành viên hội học sinh siêu bận rộn, cuộc sống không phải lúc nào cũng xoay theo hướng đó—

 “ Ah, đúng rồi. Tuần sau, chủ tịch hội đồng quản trị sẽ kiểm tra trường nên họ yêu cầu chị đề cử ai đó ở hội học sinh dẫn ông ấy đi xem xung quanh.”

Shiho đem ra một công việc mới cho bọn họ làm Rin là người đầu tiên trả lời.

“ Chủ tịch hội đồng quản trị... là người đàn ông cơ bắp với bộ đồ bó, đúng không? Với bộ ria mép bảnh bao?”

“ Yeah, yeah, đúng rồi đó.”

Chủ tịch hội đồng quản trị là một người đàn ông trung niên và ông ấy có vẻ tập trung vào việc rèn luyện cơ bắp. Ông ấy đã ghé thăm trường vô số lần rồi và lần nào một thành viên hội học sinh cũng sẽ được giao nhiệm vụ dẫn ông ấy đi tham quan xung quanh. Rõ ràng việc theo kịp cuộc nói chuyện với người chủ tịch trong khi dẫn ông ấy đi thăm xung quanh là một công việc rất quan trọng.

“ Trong trường hợp đó, chị muốn yêu cầu Airi-chan làm việc đó lần này.”

“ ... ... ...Eh?”

Airi rõ ràng không mong đợi được chọn bởi chủ tịch hội học sinh. Vì Shiho lẽ ra phải biết rồi là Airi rất ghét phái nam. Hoặc, để nói chính xác hơn một chút, cô ấy gặp rắc rối với việc đối mặt với họ. Đó là tại sao mà cho đến bây giờ cô bé chưa bao giờ đóng vai trò đó...

“ N-Nhưng mà Shiho-senpai? Chủ tịch hội đồng là đàn ông nên sẽ khá là tệ nếu em...”

“ Airi-chan, chị đã nghe là thái độ của em với những khách hàng nam không hoàn toàn tốt.”

“ Ugh...”

Điều đó là sự thật. Khi cô ấy làm nhiệm vụ với vai trò là lễ tân cho căn nhà ma ám, các vị khách nam thường xuyên bình luân về thái độ thô lỗ của cô ấy.

“ Em không thể làm gì khác nếu em gặp khó khăn với phái nam nhưng mà là một thành viên của hội học sinh, chị nghĩ sẽ tốt nếu em ít nhất có thể có một cuộc nói chuyện bình thường với ai đó”

“ Việc đó...”

“ Vậy như đã nói, chị sẽ để lại công việc hộ tống vị chủ tịch xung quanh cho em.”

“ ...Vâng, em hiểu rồi.”

Airi là một thành viên của hội học sinh. Cô ấy ý thức rất rõ là đối xử với con trai và con gái khác nhau không phải là một tính tốt để có. Vì Shiho hoàn toàn đúng với lý luận của cô ấy nên Airi không có gì để từ chối nên cô bé đã phải chấp nhận cái nhiệm vụ mới tìm ra này.

Phần 2:

“ ...Và đó là cách mà tôi cuối cùng chịu trách nhiệm cho việc dẫn chủ tịch đi xem xung quanh.”

Khoảng mười phút sau cái câu quấy rối tình dục của Airi. Sau việc đó, Keiki và cô gái đã di chuyển đến một căn phòng học trống và ngồi ở một chiếc bàn đối diện nhau trong khi Airi miêu tả xong hoàn cảnh.

“ Anh hiểu rồi. Vậy đây là lần đầu tiên em dẫn ông ấy đi tham quan.”

“ Nhưng mỗi khi tôi thử nói chuyện với con trai cuối cùng tôi luôn mang lên cái thái độ hách dịch. Tôi lo là tôi có thể sẽ làm điều gì đó tương tự với chủ tịch. Tôi thật sự không có chút tự tin nào là mình có thể làm được công việc này một cách đúng đắn.”

“ Em đang thật sự trong tình trạng khó khăn, chẳng phải sao?”

Airi hành động thô lỗ với con trai là một chuyện thường ngày. Đó là tại sao mà cậu trai đó lúc lễ hội thể thao đã phát bực cô bé. Với cô ấy, dẫn vị chủ tịch mà không phải ai khác đi tham quan thật sự là một rào cản cao. Nếu cô ấy mà đối xử không tốt với vị chủ tịch thì điều đó rất có thể quay trở lại và tổn hại đến toàn bộ hội học sinh.

“ Mặc dù chị ấy đã nói với tôi là làm quen với phái nam đi nhưng tôi không có ý tưởng là mình phải cụ thể làm gì để đạt được điều đó...”

“ Vậy đó là tại sao mà em đến hỏi xin ý kiến của anh.”

Sự căm ghét phái nam của của cô ấy bắt nguồn từ một chấn thương mà cô bé có lúc học tiểu học. Khi cô bé là một học sinh lớp bốn, Airi đã thấy một cậu con trai trong lớp cô ấy liếm phần thổi của kèn của cô bé. Biết được điều đó thì nhất định ai cũng có thể hiểu tại sao điều này là nguồn cơn đã khiến cô bé chìm sâu vào thế giới Yuri.

“ Anh hiểu ý em rồi nhưng mà tại sao em lại đột nhiên yêu cầu anh cho em xem bộ phận sinh dục của anh?”

“ Khi mà tôi tìm kiếm về việc đó một chút với điện thoại mình thì tôi thấy có gì đó nói là ‘Để hiểu được phái nam, bạn phải bắt đầu từ nửa dưới của họ’ ....”

“ Đó, em chắc chắn đã chọn sai trang để tin rồi.”

“ Tôi đã muốn chết khi nhận ra mình đã nói gì.”

Đôi mắt Airi nhìn vào xa xăm khi cô bé nghĩ lại về cái sai lầm ngớ ngẩn của mình. Trang mà cô ấy đã dùng làm nguồn tham khảo chắc chắn là có liên quan tới lời khuyên tình yêu và mối quan hệ và nó nhắm vào người lớn. Vì cô bé vẫn chưa nhận ra chuyện đó thậm chí sau khi đã làm sai, nó chỉ cho thấy hoàn cảnh hiện tại gây phiền muộn như thế nào cho cô bé.

“ Nếu việc đó là bất khả thi thì không phải sẽ tốt hơn là để ai đó khác làm thay em sao?”

“ Đó là điều tôi muốn ngay từ đầu nhưng Shiho-senpai nói không.”

“ Có vẻ như chị ấy có thể nghiêm khắc khi chị ấy muốn...”

Thông thường, cô ấy giống kiểu Onee-san tốt bụng hơn nhưng ngay khi vào chế độ chủ tịch hội học sinh thì nụ cười vui vẻ của cô ấy có thể biến mất khá là nhanh.

“ Nhân tiện thì, khi nào vị chủ tịch sẽ đến thăm?”

“ Thứ năm tuần sau.”

“ Vậy là em có khoảng một tuần nữa... nó không phải là quá nhiều thời gian .”

Họ sẽ không thể chữa sự căm ghét phái nam của cô bé cho đến lúc đó. Mặc dù Keiki ước họ có thể ít nhất là cải thiện một chút trước đó.

“ Tôi muốn thay đổi. Tôi không muốn gây rắc rối cho mọi người ở hội học sinh chỉ vì yếu điểm của mình và tôi muốn mình có thể nói chuyện với những đứa con trai khác.”

“ Nagase-san...”

“ Xin anh! Tôi chỉ có thể yêu cầu Kiryuu-senpai giúp tôi với chuyện này! Hãy dạy tôi cách để nói chuyện với con trai!”

“ Hmmm...”

Sự căm ghét phái nam của cô bé đã ăn khá sâu. Nhưng cậu ấy đã được cô ấy lo lắng trong khoảng thời gian ở hội học sinh của cậu ấy. Dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn nhưng đó là một yêu cầu từ một Kouhai đáng yêu mà cậu ấy đã từng làm việc cùng.

“ Thì, sửa đổi bây giờ sẽ tốt hơn là không bao giờ.”

“ ...! Cảm ơn anh nhiều lắm!”

Và như thế, cựu thành viên tạm thời của hội học sinh Keiki đã quyết định giúp đỡ để thực hiện mong muốn của Airi.

Phần 3:

Ngày hôm sau trong giờ nghỉ trưa. Địa điểm là căn phòng học trống như ngày hôm trước. Keiki và Airi đang ngồi ở cùng bàn, mặt đối mặt một lần nữa.

“ Được rồi. Anh muốn bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt để làm cho Airi thoải mái hơn khi ở xung quanh phái nam.”

“ Xin hãy chăm sóc cho tôi”

Để Airi có thể thực hiện công việc hội học sinh của cô ấy, họ đã quyết định tổ chức khóa huấn luyện đặc biệt trong giờ nghỉ trưa. Vì khả năng ai đó làm gián đoạn họ là khá nhỏ nên họ có thể tập trung vào công việc trước mắt.

“ Mục tiêu của chúng ta nên là khiến cho em có thể có một cuộc nói chuyện bình thường với một người nam, đúng không?”

“ Đúng vậy. Mỗi khi tôi ở với con trai, tôi không thể không đề phòng họ, công kích và thậm chí là nổi giận và tôi muốn thay đổi việc đó.”

“ Bây giờ em khá là quen với anh và Rintarou rồi nhưng lưỡi của em trở nên sắc nhọn khi đó là một đứa con trai khác.”

“ Ugh... anh biết đó, tôi thật sự muốn sửa điều đó...”

Airi thở dài với lời phê bình không thương tiếc của Keiki. Trở lại lúc lễ hội thể thao, Keiki đã khuyên cô bé làm gì đó với thói quen xấu ấy nhưng cô ấy sẽ không gặp nhiều rắc rối thế này nếu việc đó dễ như thế. Thậm chí là nó khó hơn nhiều vì lí do cho việc đó là chấn thương tuổi thơ.

“ Thì, đốt cháy giai đoạn sẽ không giúp ích gì cho tụi mình nên hãy bắt chọn một con đường vững vàng vậy.”

“ Vâng, tôi sẽ cố hết sức mình.”

Airi đưa ra một cái gật đầu nghiêm túc. Sau khi Keiki xác nhận những cảm xúc của cô ấy rồi, cậu ấy chính thức bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt.

“ Vậy thì hãy bắt emtập nói chuyện với con trai nào” Keiki nói. Cậu ta lấy ra một chiếc đĩa CD từ một cái túi nhựa. Hiện lên trên phần vỏ là ảnh minh họa của một anh chàng Ikemen đẹp trai

“ Đó là cái gì vậy?”

“ Cái này được gọi là ‘CD con trai’. Nó là một bản thu âm của nhiều Ikemen nói chuyện với người nghe.”

“ Người ta bán mấy thứ này ở đâu vậy?”

“ Xin đừng có hỏi anh đã có được cái này như thế nào.”

Nhân vật mà Keiki không muốn nói tên đã mua nó làm tư liệu cho việc vẽ những BL manga chất lượng cao của cô ấy và cô ấy đã cho Keiki mượn khi cậu ấy hỏi.

“ Trong năm phút tiếp theo, anh muốn Nagase-san cố gắng là có một cuộc nói chuyện với mấy Ikemen này.”

“ Và việc đó thật sự sẽ có hiệu quả gì đó à?”

“ Chúng ta sẽ thử nó một cách thành thật.”

“ Có lẽ tôi đã xin sự giúp đỡ sai người rồi...”

“ Được rồi nào, anh bắt đầu bản ghi âm đây ~”

Keiki cho đĩa CD vào máy chơi đĩa mà cậu ấy mượn từ phòng âm nhạc. Khi cậu ấy nhấn nút bắt đầu, có một khoảng im lặng ngắn trước khi những giọng nói phát ra.

[ Hey đằng đó, vậy là em cuối cùng cũng quyết định ghé qua hả? Anh sẽ bắt em đền bù khoảng thời gian em tốn của anh với một nụ hôn nhé, được không?]

[ Dù cho anh đã nhìn khắp cả thế giới này nhiều đến thế nào đi nữa thì anh vẫn chưa bao giờ thấy một cô gái đáng yêu như em.]

[ Nào nào, cái vẻ mặt ảm đạm đó là sao vậy hả? Em không cần phải kìm hãm bản thân trước mặt anh đâu em biết không.]

[ Đến đây nào. Thậm chí nếu chúa có chống lại chúng ta thì anh cũng sẽ không bao giờ để em một mình đâu.]

Máy chơi đĩa phát ra từng giọng nghe ngầu lòi của bọn họ và những câu từ mà họ nói trở nên càng lúc càng tự phụ hơn. Với tất cả những chàng trai Ikemen này tiếp cận cô bé, Airi về phần cô ấy—

“ Cái thể loại hình phạt gì thế này?”

Với một vẻ mặt chết chóc, Airi nói lên cảm xúc thật sự của mình.

“ Được rồi, cắt!”

Không thể theo dõi lâu hơn nữa, giám đốc tự nhận nhấn nút ngưng.

“ Có chuyện gì vậy hả Nagase-san? Việc này sẽ không phải là một bài tập tốt nếu em cứ giữ im lặng.”

“ Thậm chí nếu anh có nói thế...”

“ Nếu em thậm chí còn không thể mở miệng ra nói chuyện với mấy Ikemen tưởng tượng này thì không có cách nào em có thể có một cuộc nói chuyện đúng nghĩa với người thật. Ai là người muốn có thể nói chuyện một cách bình thường với con trai vậy?”

“ T-Tôi hiểu rồi!”

“ Vậy thì hãy thử lại một lần nữa, okay? Lượt hai, bắt đầu!”

Giám đốc Keiki một lần nữa nhấn nút chơi.

[ Sao em lại đẹp thế?]

“ Tôi không biết”

[ Em nói thế nhưng em thật sự thích tôi, đúng không?]

“ Tôi không.”

[ Hey hey, hay là chúng mình kiếm gì đó ăn sau việc này ha?]

“ Tôi sẽ từ chối thậm chí nếu điều đó giết tôi.”

[ Không cần phải hờn dỗi như thế đâu. Cứ cho anh thấy đi. Nụ cười đáng yêu nhưng lúng túng của em.]

“ Xin hãy chết đi.”

Khoảng năm phút trôi qua. Keiki đã hi vọng việc luyện tập này sẽ ít nhất có kết quả tích cực nào đó, nhưng mà..

“ Em ấy quá là độc miệng...”

Phản ứng của Airi với những sự tiếp cận của các Ikemen quá ư là cay nghiệt. Đến mức Keiki thật sự bắt đầu thấy tội cho bọn họ.

“ Nếu mà em cứ giữ như thế, em chắc chắn sẽ khiến ngài chủ tịch khóc luôn đó em biết không? Đàn ông có thể mong manh một cách không ngờ đó nên bị nhục mạ như thế này bởi một cô gái chắc chắn sẽ để lại một vết sẹo đó”

“ Ugh... nhưng mà chỉ nghe giọng nói của con trai thôi đã khiến em vào chế độ phòng thủ rồi...”

“ Hmm... Vậy là thậm chí chỉ với giọng nói thôi mà đã không ổn rồi sao?”

“ Tôi xin lỗi...”

Mặc dù đôi mắt của Keiki dường như đang nhìn cô ấy với sự thương hại nhưng cậu ấy thật sự đã không mong đợi việc này sẽ gây ra sự cải thiện đáng kể gì.

“ Thì, anh là người đã nói tụi mình nên chậm rãi mà nên có thể anh đã bắt đầu ở rào cản quá cao. Nếu mà nó quá khó cho em, anh có thể đơn giản kết thúc nó ở đây cho hôm nay thôi.”

Đáp lại, đầu của Airi giật bắn lên.

“ Không! Tôi sẽ không bị đánh bại bởi thứ gì đó như thế này đâu! Xin hãy tiếp tục khóa huấn luyện đặc biệt!”

“ Nói hay lắm! Vậy thì anh sẽ không nương tay đâu!”

“ Mang nó lên đi!!”

Vài phút sau khi Kouhai của Keiki thể hiện sự quyết tâm đáng ngưỡng mộ như thế—

“ ...Umm, Kiryuu-senpai?”

“ Gì vậy?”

“ Tôi có nói là mang nó lên nhưng mà anh không nghĩ là việc này đi hơi xa rồi sao?”

Airi hiện tại đang ngồi trên đùi của Keiki trong khi cô bé than vãn. Keiki bản thân cậu ấy đang ngồi trên ghế. Airi đang đơn giản là ngồi ở đó một cách bình tình và im lặng, dùng đùi của Senpai cô ấy làm ghế.

“ Nếu em có thể quen với khoảng cách này thì em sẽ không căng thẳng như thế khi người nam ở khoảng cách bình thường, đúng không?”

“ Điều đó có thể đúng, nhưng mà....”

“ Thôi nào, mặt em lại đang cứng lại nữa kìa. Lúc nào cũng cười trong khi đang đối thoại. Không bao giờ quên điều đó.”

“ Anh đồ người hướng dẫn ác quỷ!”

Airi ép ra được một nụ cười trên mặt cô ấy trong khi vẫn tiếp tục xúc phạm Keiki. Khóa huấn luyện đặc biệt này là để đảm bảo cô bé có thể cười dù cho tình cảnh có là gì trong khi nói chuyện với con trai và nhờ có chiếc gương mà cậu ấy đã đặt trên bàn mà Keiki có thể nhìn qua vai của Airi để kiểm tra vẻ mặt cô bé.

“ Tốt lắm, tốt lắm. Nụ cười của em vẫn còn hơi cứng nhưng mà em đang tiến triển tốt đó.”

“ Ugh.... anh sẽ hối hận vì việc này sau...!”

“ Oh, em sẽ nhận một hình phạt nếu em mà nói bất cứ bình luận xấc xược nào đó.”

“ H-Hình phạt...?”

“ Heh, heh, heh. Ngay bây giờ anh là một người hướng dẫn ác quỷ đó. Cô gái hư này, vì em ấy không muốn học nên sẽ nhận lấy cú xoa đầu làm hình phạt.”

Theo sau thông báo của cậu ấy, người hướng dẫn ác quỷ đặt tay mình lên đầu của cô bé và bắt đầu chà nó. Ngay lập tức sau đó, Airi bắt đầu phàn nàn.

“ H-Hey, Kiryuu-senpai?! Anh không nghĩ là việc này đi hơi quá—“

“ Đây là một phần khác của khóa huấn luyện đặc biệt.”

“ Nhưng mà...”

“ Đó là một phần của khóa huấn luyện đặc biệt của em.”

“ Uuu... tôi hiểu rồi... tại sao tôi phải chịu đựng sự ô nhục thế này chứ?”

Khuôn mặt cô bé đỏ rực, Airi bất đắc dĩ chấp nhận hình phạt của mình. Giờ khi cô bé đã củng cố quyết tâm của mình rồi thì tất cả những gì cô ấy có thể làm là chấp nhận mệnh lệnh của người hướng dẫn.

“ Nhưng mà anh có thể nói là em đang làm việc rất chăm chỉ”

“ Eh?”

“ Ban đầu, em đã ghét anh khá nhiều như thể anh là kẻ thù không đội trời chung của em vậy. Em đã nghĩ anh là một playboy và anh có cảm giác như em đơn giản là ghét ở gần anh.”

“ Vâng, việc đó thật sự có xảy ra...”

“ Nhưng mà ngay bây giờ, em có thể nói chuyện với anh, đúng không?”

“ Ah... ...”

Sau rất nhiều tiến triển đột ngột và bất ngờ thì họ đã đến được mối quan hệ hiện tại của họ. Sau tất cả những định kiện mà cô ấy đã có, Airi bây giờ có thể nói chuyện bình thường với đàn anh của mình

“ Đó là tại sao mà anh không nghĩ em phải làm căng thẳng bản thân với việc đó đâu. Anh tin là một ngày em sẽ có thể nói chuyện bình thường với mọi người thôi.”

“ Kiryuu-senpai...”

Keiki tin điều đó nếu cô bé thật sự cố gắng vì nó thì cái tương lai đó nhất định sẽ đến.

“ Thì chúng ta thật sự không thể ngủ quên trên chiến thắng được vì chủ tịch sẽ ghé thăm trong vài ngày nữa nên là tụi mình tốt hơn hết là nghĩ ra cách để có thể huấn luyện em nhanh chóng.”

“ Anh nói đúng về việc đó.”

Airi thở dài trong giận dữ khi cô ấy ngồi trên đùi Keiki.

“ Anh tốt hơn hết là trải qua chuyện này với tôi cho đến khi cái kết cuối cùng, okay? Đặc biệt là sau khi anh đã khiến tôi chịu đựng những việc xấu hổ thế này đó.”

“ Yeah, dĩ nhiên rồi.”

Keiki đã không quyết định làm việc này nếu cậu ấy là kiểu người sẽ từ bỏ giữa đường. Vì cậu ấy đã nhận lấy nhiệm vụ này với vai trò một người hướng dẫn nên nhận lấy trách nhiệm là công việc của cậu ấy cho đến cái kết cuối cùng.

“ Vậy thì, hãy thử CD con trai trong tình huống này lần nữa nào—“

“ Xin anh tha tôi đi!”

Ngày hôm đó, sau khi lớp học kết thúc, Keiki lên đường về phía phòng CLB thư pháp quen thuộc.

“ Mình là người đầu tiên ở đây à?”

Cậu ấy đã nhận được chìa khóa từ Sayuki người sẽ đến trễ hôm nay. Keiki mở cửa với cái chìa khóa và tiến vào trong. Sau khi đặt cặp của mình xuống, cậu ấy mở cửa sổ để không khí trong lành đi vào và ngồi xuống chiếc ghế gần đó. Không có gì tốt hơn để làm, Keiki thấy bản thân chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ. Một cái ngáp lớn thoát ra khỏi miệng cậu ấy.

“ Mình hơi buồn ngủ...”

Keiki đã bận rộn với việc chuẩn bị cho khóa huấn luyện đặc biệt cho Airi nên là cậu ấy đã không thể ngủ nhiều đêm trước. Mặc dù cậu ấy chỉ suýt sao thành công trong việc không ngủ trong lớp nhưng cậu ấy chắc chắn sẽ sớm chạm đến giới hạn của mình và cậu ấy chắc chắn là cậu ta sẽ nhanh chóng bước vào thế giới của những giấc mơ nếu cậu ấy đóng mắt mình lại bây giờ.

“ ...Một lát thôi sẽ ổn mà, đúng không...?”

Cuối cùng, cậu ấy thua sự cám dỗ của người cát và đóng mắt mình lại. Cậu ấy đã hoàn toàn quên chỗ này là hang ổ của những kẻ biến thái

... ...

... ...

.. ...

... ... Leng keng leng keng. Leng keng,

“ ...Hmm?”

Ý thức mơ ngủ của Keiki chậm chạp trở lại khi cậu ấy nghe thấy một tiếng kim loại. Khi cậu ấy mở mắt ra, cậu ấy ngay lập tức nhìn thấy một người đẹp tóc vàng đang đứng kế bên cậu ấy.

“ Ah, anh tỉnh rồi hả?”

“ Yuika-chan?”

Đó là Kouhai đáng yêu như thiên sứ của cậu ấy. Nhưng ánh mắt của Keiki không tập trung vào nụ cười của cô bé mà thay vào đó là thứ trên cô bé.

“ Yuika-chan... thứ đó trên tay em là gì vậy? Sợi dây chỉ à? Dây thừng à?”

“ Nó là một cái dây xích. Nó là thứ mà anh dùng khi anh muốn dắt chó cưng của mình đi dạo ấy.”

“ Tại sao em...?”

Thông thường bạn sẽ không mang dây xích chó vào trường như thế. Và vì lí do gì đó mà đầu kia của dây xích chạy về phía Keiki...

“ Đừng nói anh là—“

Ngay lập tức đoán được cái kịch bản trường hợp tệ nhất, Keiki đặt tay lên cổ mình. Và đúng như đã đoán, có một cái vòng cổ ở đó. Nó được nối với dây xích trong tay Yuika

“ Tại sao em lại mang vòng cổ cho anh?!”

“ Vì Keiki-senpai đã ngủ say quá nên Yuika chỉ tình cờ đặt nó lên thôi ~”

“ Oh, vậy là em vấp té và vô tình đặt nó lên anh à?!”

Nhìn thấy Keiki rõ ràng không chấp nhận hoàn cảnh này, Yuika phồng má của cô bé trong bực dọc.

“ Anh không nghĩ là dạo gần đây anh đã hơi nổi loạn quá rồi sao, Keiki-senpai?”

“ Nổi loạn...?”

“ Trong đợt kiểm tra giữa kì của chúng ta, anh mang cái đồ bịt mắt cho Yuika và chơi đùa với cảm xúc của cô ấy.”

“ ... ... ...”

“ Và anh chơi đùa với Phù thủy-senpai vào cái đêm bữa tiệc của tụi mình.”

“ ... ... ...”

“ Và để kết thúc, đây—!” Yuika cho cậu ấy xem điện thoại của cô ấy.

Hiện trên màn hình là một bằng chứng tối thượng. Bằng chứng dưới dạng một tấm hình về những gì đã xảy ra vài giờ trước. Tấm hình đó là về bị cáo Kiryuu Keiki với một cô gái tóc hai bím đang ngồi trên đùi anh ta bên trong một căn phòng học trống. Anh ta đang dịu dàng xoa đầu Airi trong bức ảnh.

“ Không phải là anh đã nói không có chuyện gì xảy ra giữa anh và Airi sao?”

“ ... ... ...”

Cậu ấy đã nói thế.

Khi mà các thành viên CLB thư pháp bày tỏ nghi ngờ về mối quan hệ của Keiki với Airi, cậu ấy đã tuyên bố là không có gì đáng nghi ngờ.

“ Anh đã nói thế nhưng anh trông khá là thân thiết trong bức ảnh này chẳng phải sao?”

“ ... ... ...”

Không có cách nào cho Keiki cãi lại. Chưa kể mặc dù mặt cô bé đang hiện lên một nụ cười nhưng đôi mắt của Yuika làm Keiki sợ hãi.

“ Anh không nghĩ là kỉ luật anh sẽ là công bằng ở đây sao, Keiki-senpai?”

“ C-Chờ chút đã! Bình tình lại nào! Nghe anh trước đã!”

“ Anh có quyền giữ im lặng”

“ Anh đã có tội luôn rồi à?!”

“ Như đã nói, Keiki-senpai sẽ làm chó của Yuika kể từ bây giờ trở đi. Cô ấy có thể yêu cầu anh bắt đầu bò trên cả bốn chi ngay lập tức không nhỉ?”

“ Thì umm, việc đó có hơi...”

“ Ohh? Lạ thật.”

“ Eh?”

“ Vì Senpai bây giờ là chó rồi anh nên hành động cho giống chó và chỉ trả lời với ‘gâu’ thôi.”

“ Hyyyyyiii?!”

Đã một khoảng thời gian rồi kể từ khi đôi mắt của Yuika bừng cháy với tức giận như thế này. Đôi mắt cô bé giống như khi cô bé thồn cái quần lót vừa mới mặc vào mồm Keiki.

[ Nếu mình mà không vâng lời em ấy... mình sẽ bị bắt ép nhai quần lót lần nữa mất...!]

Cái cảnh kinh hãi đó hiện ra trong tâm trí của kẻ nô lệ một lần nữa. Cùng lúc, một cái ham muốn sống mãnh liệt kinh khủng nảy mầm trong cậu ấy.

“ Yuika chỉ nói một lần nữa thôi, okay? Cư xử như một con chó và ngồi lên bốn chân của anh đi.”

“ Gâu!”

Không còn chút tự trọng nào còn lại. Bản năng sinh tồn kích hoạt và Keiki đã làm như cậu ấy được bảo.

“ Aha, thật là tốt khi anh thật sự nghe theo mệnh lệnh chủ nhân của mình. Vì Senpai là một đứa con trai thông minh như thế, Yuika sẽ giẫm lên anh như một phần thưởng”

“ Gâu?!”

Khi Kouhai của cậu ấy giẫm lên mặt cậu ấy, một tiếng hét thoát ra khỏi môi Keiki. Bàn chân của Yuika, được bao bởi một chiếc vớ, hạ xuống sau đầu cậu ấy một cách không thương tiếc. Sự thật là cô ấy đã cởi giày ra trước khi cô ấy bắt đầu cái màn tra tấn này nên cô bé ít nhất đã thể hiện chút kìm nén.

“ Ahaha, việc này cảm giác tuyệt thật! Yuika đang trong tâm trạng tốt nên cô ấy sẽ giẫm lên anh thêm chút nữa, okay!”

“ G-Gâu, gâu, gâu!”

Với xích trong tay cô ấy, nữ hoàng bắt đầu làm bất cứ thứ gì cô ấy muốn. Chú chó không thể kìm nén tiếng kêu đau đớn khi mà bàn chân của Yuika đào sâu hơn và sâu hơn nữa vào đầu cậu ấy.

Trong cái bầu không khí này, thứ rất có thể được miêu tả là sự hỗn loạn thuần túy với Keiki chịu đựng đau khổ nhiều hơn và nhiều hơn nữa, cánh cửa phòng CLB mở ra và đàn chị tóc đen xuất hiện.

“ Ara?”

Sayuki đóng băng với cặp của cô ấy trong tay, nhìn chằm chằm khung cảnh trước mặt mình.

“ Sayuki-senpai?! Cứu em—“

“ Hai đứa đang một mình vui vẻ cái gì thế hả? Cho chị tham gia nữa!”

“ Sayuki-senpaaaaaaaaai?!”

Chỉ vừa khi cậu ấy nghĩ là một nữ thần đã xuất hiện để cứu cậu ấy thì cô ấy hóa ra lại là đồng minh của quỷ dữ. Dĩ nhiên Keiki đã trải qua địa ngục sau đó vì mấy kẻ biến thái kia.

Phần 4:

Khởi đầu của tuần mới. Cụ thể là giờ nghỉ trưa thứ hai.

Chuyến ghé thăm của chủ tịch hội đồng quản trị đang nhanh chóng đến gần. Đôi chân của Airi chậm chạp di chuyển khi cô ấy lê kéo bản thân đến căn phòng học trống, chuẩn bị cho một đợt huấn luyện đặc biệt nữa.

“ Oh, em đây rồi, Nagase-san.”

“ T-Tôi đây, nhưng mà...”

Lí do sự cảnh giác của Airi tăng lên gấp 10 lần là vì có hai người con trai nữa ở cùng với Keiki.

Một người là át chủ bài Ikemen của CLB tennis, Akiyama Shouma. Người còn lại là cậu con trai xinh gái Mitani Rin, người mà cái quần dài của cậu ta hoàn toàn không hợp với cái hình dáng nữ tính của cậu ấy.

“ Có thể em đã biết cậu ta rồi nhưng mà thanh niên này đây là Akiyama Shouma. Cậu ta là một Ikemen xui xẻo với cái khẩu vị phụ nữ không lớn lên cùng với cậu ta.”

“ Xin chào, anh là Akiyama. Con gái nhỏ nhắn là kiểu người của anh.”

“ Vậy anh là một đứa Lolicon...”

Đôi mắt của Airi chuyển sang lạnh cóng ngay khi cô bé nghe câu tự giới thiệu của Shouma.

“ Và, một đồng nghiệp của em, thư kí hội học sinh, Mitani Rin.”

“ Heyho, Rin-chan đây ~ Tớ là đồng nghiêp của cậu ở hội học sinh đó ~”

“ Cậu chỉ là một thằng bệnh hoạn mặc đồ con gái...”

Và khi Rintarou đưa ra lời tự giới thiệu thì đôi mắt cô ấy làm như thể cô ấy đang nhìn rác thải nhân loại vậy. Nhưng mà Keiki không gọi cô ấy tới để tra tấn cô ấy với hai đòn biến thái kết hợp với một đòn là Lolicon và một là Crossdresser.

“ Anh sẽ nhờ hai người này giúp chúng ta một tay với buổi huấn luyện đặc biệt của tụi mình hôm nay.”

“ Và đó sẽ là gì vậy...?”

Airi lo lắng và việc kia thậm chí còn chưa bắt đầu. Có thể bản năng cô bé đang nói với cô bé điều gì đó.

“ Bây giờ thì em có thể quay lưng lại với bọn anh và nhắm mắt lại không?”

“ Tôi đang có cảm giác thậm chí còn tệ hơn nữa từ việc này...”

“ Đây là một phần của việc tập luyện đó.”

“ Anh không nghĩ là anh đang ép tôi quá mức chỉ vì cái huấn luyện đặc biệt sao?”

Phun ra những lời phàn nàn, Airi vẫn làm như đã được nói và đóng nhắm mắt mình lại. Sau khi Keiki đảm bảo điều đó rồi thì cậu ấy gọi hai cậu trai khác lại.

“ Được rồi. Mọi người, hãy để bữa tiệc bắt đầu nào!”

“ “ Tuân lệnh!” “

Sau khi chỉ huy của họ đưa ra mệnh lệnh, hai cậu con trai còn lại bắt đầu cởi đồ của mình ra. Không cần phải nói, Keiki cũng làm như thế. Cậu ấy máng chiếc áo khoác ngoài lên chiếc ghế gần đó và đặt áo sơ mi, vớ và thậm chí là quần dài lên đó. Trong sự có mặt của một đứa con gái, ba cậu con trai cởi đồ ra với vẻ vô tư. Đó thật sự là một cảnh không bình thường. Khi sự chuẩn bị của họ đã xong, người hướng dẫn Kiryuu gọi học sinh của mình.

“ Okay, giờ em có thể quay lại rồi”

“ Ah, vâng...”

Sau khi mở mắt mình ra, Airi chầm chậm quay lại. Ngay khi cô bé nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình, cô ấy thét lên như thể cô ấy vừa gặp một kẻ quấy rối trên mộ chuyến tàu đông đúc vậy. Dĩ nhiên phản ứng đó là hoàn toàn bình thường.

Thứ mà cô bé thấy là Keiki cùng những người khác đứng thành một hàng kế nhau không mặc gì hết ngoài quần bơi.

“ Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?! M-Mấy người đang mặc đồ gì trước mặt con gái vậy hả?!”

“ Xin lỗi vì làm em bối rối như thế nhưng mà đây không phải đồ lót đâu. Đây là những cái quần bơi bình thường thôi.”

“ Dù vậy đi nữa, tôi vẫn không hiểu lí do cho mấy người mặc đồ bơi trong phòng học!”

“ Nếu em có thể thành công có được một cuộc đối thoại bình thường với ba người bọn anh mặc đồ thế này, em chắc chắn sẽ có thể có mộ cuộc nói chuyện bình thường với ngài chủ tịch, đúng không nào?”

Rin cẩn thận quan sát phản ứng của Airi trước khi bản thân cậu ấy đưa ra một bình luận.

“ Nagase-san thật sự đáng yêu đó. Hoảng hốt vì đồ bơi thế này ~”

“ Anh biết mà, đúng không? Mặc dù em ấy không thể thắng Koharu-chan của anh nhưng em ấy vẫn khá là đáng yêu.”

“ Ah, Akiyama-senpai có bạn gái à? Em ghen tị thật đó”

“ Cô ấy lớn hơn anh một tuổi, nhưng mà cô ấy giống như học sinh tiểu học và là một Loli hợp pháp đáng yêu.”

“ Anh có chắc chị ấy thật sự không phải là Loli không thế?”

Rintarou chỉ vừa nhìn chằm chằm một tên Lolicon sau cái lời tuyên bố đó nhưng bây giờ thì Keiki cứ phớt lờ cả hai người họ.

“ Như đã nói, Nagase-san, em sẽ dành một ít thời gian vui vẻ-thân thiện với bọn anh hôm nay”

“ Việc này nghe không hơn vì hình phạt và tra tấn hết, thật luôn đó?!”

Với Airi, người không giỏi việc đối phó với phái nam thì bị bao quanh bởi những đứa con trai bán khỏa thân như thế này trong một căn phòng học chắc chắn là như địa ngục vậy. Vẻ mặt cô bé chắc chắn cũng đang thể hiện những cảm xúc thành thật của Airi nhưng tất cả những điều này là cho khóa huấn luyện đặc biệt của cô bé. Airi đang nhắm đến việc có một cuộc nói chuyện bình thường với con trai. Tất cả những việc này là để cô bé sẽ không gây ra bất cứ rắc rối nào cho bất cứ ai khác trong khi đang làm nhiệm vụ của mình cho hội học sinh. Chỉ nói chuyện với Keiki, người mà cô ấy đã biết được một thời gian rồi, sẽ không giúp gì nhiều trong chuyện này.

Với suy nghĩ đó trong đầu, Keiki đã nhờ Shouma và Rintarou giúp đỡ. Cậu ấy muốn giúp Airi có thể có được một cuộc nói chuyện bình tĩnh, thoải mái với những đứa con trai khác ngoài cậu ấy. Nên để nói cho đúng thì đây là huấn luyện giao tiếp.

“ Nhắc mới nhớ. Akiyama-senpai và Mitani, bộ hai người không nghi ngờ gì hết về chuyện này à?” Airi hỏi.

“ Thì nếu bạn của anh mà nhờ thì anh thật sự không thể nói không được. Nó nói là việc này là cho một Kouhai đáng yêu mà.”

“ Tớ thì lúc nào cũng thích Nagase-san. Dù gì thì bọn mình cũng là thành viên của hội học sinh mà nên tớ muốn giúp đỡ những chỗ tớ có thể”

“ ... ... ...”

Airi ngẫm nghĩ một thoáng sau khi họ đưa ra câu trả lời của mình.

“ ...Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh của mọi người”

Cô bé nói lên những cảm xúc thật sự của mình.

“ Giờ thì, vì chuyện đó xong rồi nên chúng ta hãy bắt đầu chơi chút bài nào!”

Theo mệnh lệnh của người hướng dẫn Kiryuu, bốn người bọn họ ngồi xuống xung quanh chiếc bàn gần đó và bắt đầu trò chơi Old Maid ( Arthas: Tra Google để biết thêm chi tiết). Đầu tiên là Keiki và kế đó xoay theo chiều kim đồng hồ, Airi, Rintarou và Shouma. Dĩ nhiên là các cậu con trai vẫn mặc quần bơi của mình và Airi thì lẩm bẩm yếu ớt “ Mình có cảm giác mình sẽ phát điên mất...”

Sau khi đã hoàn toàn xáo bài xong, họ chi bài ra và đặt xuống cặp bài mình có.

“ Vì tụi mình đang chơi trò Old Maid nên hay là chúng ta làm cho nó hấp dẫn hơn bằng cách thêm vào một hình phạt cho người thua đi?”

“ Yeah, nghe hay đó. Em nghĩ sao Mitani?”

“ Hmm... hay là chúng ta bắt người thua phải cởi một món đồ?”

“ Thậm chí trong mơ cũng không. Còn nữa mọi người đều sẽ hoàn toàn khỏa thân chỉ với một lần thua thôi đó”

Đúng như Airi đã nói, một bàn thua cho các cậu trai sẽ đồng nghĩa với việc phô bày ra mọi thứ.

“ Còn nữa, hình phạt đó đi hơi xa quá rồi đó, Mitani”

“ Ahahaha nhưng mà đàn ông là thế mà.”

“ Rintarou dừng lại ở đó đi. Nagase-san rốt cuộc sẽ còn ghét con trai thậm chí còn nhiều hơn lúc trước nữa đó.”

“ Vậy thì hay là chúng ta bắt người thua phải làm mặt xấu trước mặt những người khác?” Shouma đề nghị.

“ Việc đó cũng không khá hơn bao nhiêu...”

Cuối cùng, họ đã quyết định chọn ý tưởng của Shouma và trò chơi Old Maid của họ bắt đầu.

Đầu tiên, Airi giữ khoảng cách và cảnh giác với mấy cậu con trai mặc quần bơi nhưng cô bé sớm trở nên nghiêm túc, chắc chắn là vì không muốn nhận hình phạt.

Và như thế, trò chơi tiếp tục.

“ Được rồi, anh ra đây.”

Shouma là người đầu tiên loại bỏ hết bài trong tay.

“ Ah, em cũng xong rồi.”

Cậu ấy sớm theo sau bởi Rintarou.

“ Ugh... tại sao mình lại không thể thắng chứ?”

“ Vì cảm xúc của em hiện rõ ràng trên mặt em kìa, Nagase-san.”

“ Thể hiện với tôi sau khi anh thật sự thắng đi đã!”

“ Chơi luôn nào. Anh đang mong chờ hình phạt của Nagase-san đó”

Keiki chỉ có một lá ba trong khi Airi vẫn đang cầm hai lá bài, điều này có nghĩa là lá Joker là một trong số đó. Nếu Keiki mà thành công có được một cặp bài thì cậu ấy sẽ có thể chiêm ngưỡng biểu cảm xấu của Airi như hình phạt của cô bé.

“ Giờ thì anh tự hỏi cái nào trong này là nó đây?”

Đầu tiên, tay cậu ấy lượn lờ về phía tấm bài bên phải.

“ ... ...”

“ Hmm...”

Và sau đó, cậu ấy nhanh chóng di chuyển tay lên trên tấm thẻ bên trái.

“ !”

“ Ohhh?”

Chỉ là một phần nhỏ của giây thôi nhưng Keiki đã không để lỡ sự thay đổi nhỏ trong vẻ mặt của cô gái. Airi có cái tính cách thành thật đến mức việc cô bé không có một cái mặt lạnh hoàn hảo là điều rõ ràng. Thật xấu hổ nhưng đó là thế giới của sự cạnh tranh. Không sợ máu và nước mắt sẽ đổ xuống, người hướng dẫn quỉ ma chậm rãi vươn tay ra về phía tấm thẻ bên trái.

“ U-Umm... Kiryuu-senpai? Nó...”

“ Fuahahahaha! Em có thể bắt đầu suy nghĩ về mặt xấu mà em sẽ trưng ra trước mặt bọn anh trong vài giây đó!”

“ Khônggggggggg?!”

Ngay chính xác lúc bàn tay của quỷ dữ chạm vào tấm thẻ bài ngoài cùng bên trái của Airi đang khóc thì—

“ Mấy đứa các em... mấy đứa đang làm cái trò gì ở đây vậy hả?”

“ “ “ “ Ah... ...” “ “ “

Họ đã bị phát hiện bởi Okita-sensei khi cô ấy đi ngang qua.

“ ...Thiệt tình, mấy đứa có nghĩ kĩ càng chuyện này chưa thế? Cô đã hiểu được đại ý của việc này rồi nhưng mà đừng có hành động như mấy đứa ngốc trong khuôn viên trường. Và mấy đứa con trai nữa, nhanh lên và mặc quần áo vào đi nào.”

Sau khi bắt mấy đứa con trai quỳ gối xuống sàn, Okita-sensei nói với họ với một chất giọng ghê tởm. Sau khi cô ấy rời khỏi lớp, các cậu con trai từ từ đứng dậy”

“ Phù, mém nữa thì việc đó biến thành mớ rắc rối rồi.”

“ Đây là lần đầu tiên tao quỳ lên gối trong khi bị mắng như thế đó”

“ Em cũng vậy nè, anh biết không”

Trong khi ba cậu con trai đang lên tiếng than vãn.

“ ... ...Pfft.”

Airi, người đã theo dõi suốt lúc đó phát ra một tiếng cười khúc khích.

“ Nagase-san?”

“ ... ...Fu... Fufu... Hahaha...”

Cô ấy chắc chắn thấy cái cảnh ba người bọn họ bị thuyết giáo trong khi mặc đồ bơi hơi bị lố bịch quá.

“ Bị bắt ngồi trên sàn trong khi bị thuyết giáo... Fufu... mấy người có thể ngốc đến mức nào vậy hả chứ?”

Khi họ thấy nụ cười của Airi, các chàng trai cũng phá lên cười. Điều đó có nghĩ là việc họ cởi đồ như thế đã đáng giá rồi. Mục tiêu của họ ngày đó đã được hoàn thành theo cách tốt nhất có thể.

Phần 5:

Ngày thứ ba sau khi lớp học kết thúc. Sau khi mượn một cuốn sách từ thư viện, Keiki giờ đang tiến về phía lối vào trường.

“ ... ...Mm?”

Gần sảnh đợi, Keiki thấy hai cậu con trai và một cô gái đang nói chuyện với nhau.

“ Nagase-san?... Và hai đứa con trai năm nhất?”

Airi và hai nam sinh đang có một cuộc nói chuyện trước máy bán hàng tự động. Mấy cậu con trai với mái tóc chải chuốt và đang tỏa ra một bầu không khí ác ý. Họ dường như đang có tranh cãi gì đó với Nagase.

“ Hai người đang làm gì đó?”

Keiki núp trong bóng của kệ giày gần đó và theo dõi sự việc mở ra.

“ Đúng bọn tớ là người có lỗi vì bọn tớ đang chơi bắt ném với một cái lon rỗng nhưng mà cậu không cần phải nói nặng như thế, đúng không?”

Khi cậu trai cao cao tóc nhọn nói như thế,

“ Trái tim của bọn tớ mong manh một không ngờ đó. Nó giống giống như thủy tinh vậy cậu biết không?”

Cậu trai nhỏ hơn khẳng định.

“ Hmph, thật nực cười khi mấy lời đó đến từ các người vì các người đang bận rộn với việc ra vẻ thật hào nhoáng kìa.”

Airi phun ra câu khiêu khích đó.

“ ...Chẳng phải Nagase-san lại nói nặng quá rồi sao?”

Chỉ từ cuộc trao đổi, Keiki đã nắm được phần lớn vấn đề. Rõ ràng, Airi đang cảnh báo các cậu trai nhưng cách nói của cô bé lại lần nữa đi quá xa.

“ ...Tch, được rồi. Thật sự, Nagase-san không đáng yêu chút nào”

“ Đúng không? Tính cách của cô ta phiền thật đó. Tớ còn không có hứng thú giả vờ hợp tác với cô ta.”

Hai người họ rời đi, vẫn phàn nàn về Airi. Dĩ nhiên, cuộc nói chuyện của họ đủ lớn cho Airi nghe thấy.

“ ... ... ...Tôi biết mà... tôi không đáng yêu chút nào...” Airi nói, tay lau mắt.

Thậm chí từ khoảng cách đó, Keiki cũng có thể thấy rõ là vai cô bé đang run lên.

“ Mình xong rồi... tại sao mình lại không thể làm nó đúng chứ...?”

“ ... ...”

Keiki thấy mình không thể gọi cô bé được. Cậu ấy không biết từ nào mà cậu ấy có thể dùng để làm cô ấy vui lên.

Lát sau ngày hôm đó, Keiki nhốt bản thân trong phòng sau khi ăn tối xong. Cậu ấy bắt đầu làm việc với kế hoạch của mình với cuốn sách đã mượn và chiếc Laptop. Sau lưng cậu ấy là Mizuha đang nằm dài trên giường cậu ấy, đọc một trong những cuốn manga của Keiki. Nếu cô ấy mà không có việc gì để làm thì cô ấy sẽ thường loanh quanh trong phòng Keiki như thế. Không bao giờ làm phiền anh trai khi anh ấy bận là một tính cách tuyệt vời của cô bé.

Nhưng mà Keiki để ý là mọi thứ trở nên hơi im lặng quá—

“ Ah... Mizuha lại ngủ gật rồi...”

Ngủ gật trên giường của anh trai cũng không phải việc gì đó quá hiếm hoi với cô ấy.

“ Em gái của mình vẫn bất cẩn như mọi khi...”

Khi cậu ấy nhìn lên đồng hồ thì cậu ấy thời gian đã là quá 11 giờ tối. Quyết định nghỉ ngơi một chút, Keiki đứng dậy khỏi ghế và ngồi xuống giường. Cậu ấy chọt cặp má đáng yêu của em gái mình. Với một đứa siscon như cậu ấy thì những việc này lúc nào cũng hồi phục năng lượng của cậu ấy và chữa lành trái tim.

“ Uuuuuunn... Nii-san à...”

“ Oh, em ấy đang gọi mình trong khi ngủ kìa. Mình tự hỏi không biết em ấy đang có giấc mơ gì nhỉ?”

“ Em xấu hổ lắm... Nii-san à... anh cũng cởi được không...?”

“ Chờ đã... nghiêm túc à, em đang có cái thể loại giấc mơ gì thế?”

Những từ cực kì nguy hiểm thoát ra khỏi miện của em gái đang ngủ của cậu ấy. Đôi má của Mizuha đột nhiên bắt đầu chuyển thành một màu đỏ chói và cô ấy bắt đầu bồn chồn.

“ Ah... Nii-san... tuyệt quá...”

[ ...Cái gì? Chính xác là cái gì tuyệt?]

“ Hauu... anh không thể... nếu mà anh đi xa đến thế... em sẽ chết vì xấu hổ mất...”

“ Ngưngggggggggggg!”

Không hơn thế nữa. Tiếng hét lớn của Keiki kéo em gái cậu ấy trở lại thưc tại và cô bé từ từ mở mắt mình ra,

“ Mmm? ...Ah? Nii-san?”

“ Chào buổi sáng, Anh nghe em nói những từ gì đó rất là hấp dẫn trong lúc mớ ngủ. Chính xác thì em đã mơ về việc gì vậy?”

“ Eh...”

Sau khi ngồi thẳng lên một chút, mặc của Mizuha chuyển sang đỏ rực. Sau một lát chần chừ, cô bé chầm chậm thú nhận nội dung của giấc mơ nói trên.

“ Uhm... đó là... đó là giấc mơ mà Nii-san đang cởi đồ em ra... ở bên ngoài...”

“ Nó thậm chí còn điên rồ hơn những gì anh đã đoán nữa...”

Keiki bắt đầu nghiêm túc lo lấng về tương lai của em gái cậu ấy.

“ Thôi nào. Nếu em ngủ thì ngủ ở phòng em đi nha”

“ Vânggggg” Mizuha trả lời, vẫn ngái ngủ.

Sau khi xuống khỏi giường của cậu ấy, cô ấy quay lại lần cuối trước khi bước ra khỏi phòng.

“ Nii-san. Anh cũng đừng ép bản thân quá nha, được không?”

“ Sẽ làm”

“ Vậy thì chúc anh ngủ ngon”

“ Yeah, chúc em ngủ ngon”

Mizuha bước ra ngoài, suốt lúc đó cô bé mang một mụ cười thoải mái mà Keiki thích được thấy. Tiễn cô ấy xong, Keiki đứng dậy khoir giường và đặt một vài ngón tay lên chiếc Laptop trên bàn cậu ấy trong khi cậu ấy suy nghĩ.

“ Mình phải làm việc chăm chỉ hết sức có thể...”

Khuôn mặt đang khóc của Airi mà cậu ấy đã thấy ngày hôm đó sau giờ học đi vào tâm trí cậu ấy. Cô bé đã đề cập trước đó là con trai như người ngoài hành tinh với cô ấy vậy, điều đó khiến cho việc đọc suy nghĩ của họ với cô ấy là điều bất khả thi. Cô ấy chắc chắn vô thức nghĩ là con trai đáng sợ vì cái bi kịch thời thơ ấu của mình. Lí do Airi tệ bạc với họ chắc chắn là kết quả của việc nó khó như thế nào cho cô ấy đối phó với họ. Cô ấy chỉ là sợ hãi và cảnh giác. Airi ném ra những lời xúc phạm và ánh lườm lạnh băng như là một cơ thế tự phòng thủ. Sau đó, cô ấy lúc nào cũng sẽ hối hận vì đã làm tổn thương người còn lại và rốt cuộc tổn thương bản thân mình. Đó là một vòng lẩn quẩn.

“ ...Mình sẽ phải vắt óc về chuyện này nhiều hơn chút nữa.”

Nó có thể khó để chữa hoàn toàn chấn thương của Airi. Dù vậy, Keiki nghĩ là cậu ấy ít nhất muốn giúp cô ấy hết mức cậu ấy có thể để cô ấy sẽ không phải chịu đựng đau khổ thêm nữa.

Phần 6:

Ngày trước thời điểm vị chủ tịch dự định sẽ đến. Trong giờ nghỉ trưa, Airi đang một mình trong tòa nhà trường, đi bộ qua hành lang với vẻ mặt u ám.

“ Haah... cuối cùng mai là đến lúc rồi... mình vừa mới lần nữa khiến mấy đứa con trai nổi giận hôm qua... liệu mình có thật sự sẽ ổn không?” Airi lẩm bẩm với bản thân khi cô ấy nghĩ về sai lầm của mình ngày hôm qua.

Mặc dù cô ấy đã có được sự giúp đỡ từ Keiki, không có bất cứ kết quả rõ ràng nào sau khóa huấn luyện nghiêm khắc của cậu ấy và điều đó khiến cô ấy thậm chí còn căng thẳng hơn trước nữa. Chưa kể đến còn có cái trò Old Maid bán khỏa thân đó...

“ Sẽ thật tốt nếu anh ấy không nghĩ ra ấy thứ kì lạ nữa...”

Nhiều lúc đàn anh của cô ấy có những ý tưởng rất kì lạ hoặc ít nhất thì đó là những gì cô ấy nghĩ. Trong khi hi vọng là cậu ta không chuẩn bị thứ gì đó sẽ hơn cả cái trò Old Maid quần bơi, cô gái chậm rãi đi vào căn phòng học trống. Khi cô ấy làm thế, cô ấy ngay lập tức nhìn thấy người nói trên đang ngồi trên ghế.

“ Kiryuu-senpai?”

“ ... ...”

Cậu ta đúng là ở đó, nhưng mà lại không đưa ra câu trả lời nào thậm chí khi cô ấy gọi. Lí do cho việc đó trở nên rõ ràng khi cô ấy di chuyển để nhìn gần hơn.

“ Anh ấy hoàn toàn đang ngủ...”

Keiki đang đặt cơ thể lên bàn, ngái ngủ với một nụ cười trên mặt cậu ấy.

“ Thiệt tình... ngày mai là tới ngày rồi mà, vậy nên sao anh ấy lại... ... ... Ah?”

Một cuốn sổ ghi chép lọt vào tầm mắt của Airi—

“ ‘Nhật kí khóa huấn luyện của Nagase-san’... nó nói về cái gì vậy?”

Không thể lờ đi cái tên, Airi nhặt cuốn sổ lên và mở nó ra.

“ Cái này là...”

Được viết bên trong là tất cả những kế hoạch và đối pháp mà Keiki đã nghĩ đến để cố chữa sự căm ghét của Airi với phái nam. Tất cả các loại khóa huấn luyện đặc biệt, kết quả của chúng và phản ứng của Airi với mỗi cái một trong số chúng. Còn nữa, gần đáy trang sổ, Keiki đã viết ra những kế hoạch mà cậu ấy nghĩ ra sau khi xem xét mọi thứ. Nó được đặt là ‘Đối pháp với chủ tịch hội đồng quản trị’.

‘Vì chỉ kêu em ấy thư giãn thôi có vẻ như không ổn nên có vẻ như sẽ hiệu quả hơn nếu thử tạo ra một bầu không khí thoải mái’

‘Có lẽ đáng để thử bắt em ấy nghĩ về những người khác như bí ngô’.

‘Hay là nghĩ về thứ gì đó em ấy thích, để cho ý thức của em ấy không tập trung vào người nam đối diện em ấy. Có lẽ mấy cái tưởng tượng Yuri sẽ làm việc một cách hoàn hảo với Nagase-san?’

‘Nếu em ấy mà trở nên quá căng thẳng để nhìn vào mắt người khác, tập trung vào lông mày nghe có vẻ như là một í tưởng hay đó’

‘Nếu không còn cái nào có tác dụng thì tưởng tượng ra người con trai đang mặc quần bơi có lẽ là phương sách có lý cuối cùng’.

Và vân vân.

Có một trang lấp đầy hoàn toàn với tất cả những đối pháp khả thi. Có dấu hiệu là cậu ấy đã viết đi viết lại chúng vô số lần. Và đó vẫn chưa phải là tất cả. Bên trong cặp của Keiki, Airi nhìn thấy nhiều cuốn sách khác, có những tựa đề như ‘Cánh để chữa sự sợ hãi của bạn với đàn ông’ và ‘Mẹo giao tiếp 101’ và ‘Cách để xây dựng những mối quan hệ tích cực với người khác’ và còn nữa.

“ Anh ấy làm tất cả những việc đó... chỉ vì mình sao?”

Cậu ấy không thể nào đã viết tất cả những thứ đó chỉ từ lúc cậu ấy đến đây được. Thay vào đó, Airi đoán cậu ấy chắc chắn đã mất lượng thời gian ngủ khổng lồ để suy nghĩ về tất cả những điều đó.

“ Thiệt tình, cái con người này thật là...”

Giống như lần ở lễ hội thể thao. Khi con mèo trộm quần lót của cô ấy, cậu ấy đã không nghỉ ngơi cho đến khi lấy được nó lại. Bỏ qua chính lợi ích của mình, cậu ấy đã trèo lên cây và làm đau bản thân.

“ Tất cả những việc này, và mình là Kouhai hoàn toàn không đáng yêu của anh ấy....”

Cô ấy lúc nào cũng cộc cằn với con trai, cô ấy không thể nói chuyện tử tế với họ và cô ấy đã làm mọi đứa con trai khác nổi giận chỉ sau vài giây nói chuyện. Dù vậy, cậu ta vẫn vươn tay ra giúp đỡ cô ấy. Cậu ấy là kiểu người đó, dù thậm chí cậu ấy không ý thức được điều đó.

“ Có lẽ đây chính xác là những gì mình thiếu...”

Cho đến tận bây giờ, cô ấy đã chỉ tập trung vào việc cố gắng không làm con trai nổi giận với cô ấy. Nhưng việc đó chưa bao giờ có tác dụng. Thay vì chỉ cố gắng không làm họ bực, có lẽ cô ấy nên nghĩ về cách để làm người khác hạnh phúc. Như Keiki đã làm cho bản thân Airi—

“ Thôi nào, bọn mình không còn nhiều thời gian đâu nên là dậy đi nào. Nếu anh mà không dậy, tôi sẽ ngắt mũi của anh đó nha”

“ Fuha?! ...Eh, cái gì? Nagase-san?”

“ Senpai, đến lúc cho buổi huấn luyện đặc biệt ngày hôm nay rồi đó!”

“ Ow! Mũi anh, mũi anh! Buông ra đi, xin em luôn đó?! Đau quá điiiiii!”

...Mặc dù đây là những điều mà cô ấy sẽ không thể nói với con người kia.

Airi đã trở nên khá thích đàn anh của cô ấy.

Phần 7:

Tuần lễ huấn luyện đã kết thúc và ngày phán xét đã đến.

“ Nhờ có Kiryuu-senpai mà tôi đã dẫn được ngài chủ tịch đi xem xung quanh mà không có biến cố gì hết.”

Trong góc tòa nhà trường, sau khi lớp học đã kết thúc, Airi ngồi đối diện Keiki trong căn phòng học thường trống của họ và một nụ cười lớn trên mặt cô ấy.

“ Anh mừng là không có gì xảy ra”

“ Vâng, có vô số lần tôi muốn xả cơn giận lên ông ấy nhưng tôi đã kìm nén được”

“ Vậy là chúng ta suýt sao vượt qua được chuyện này à?”

Khi Keiki đến điểm này, cậu ấy nhận ra điều gì đó.

“ Oh. Vậy cuối cùng làm thế nào mà em chịu đựng được vậy?”

“ Thật ra thì, tôi nói chuyện với ngài chủ tịch trong khi tưởng tượng là đang nói chuyện với Kiryuu-senpai.”

“ Ý em là sao?”

“ Kiryuu-senpai là một trong số ít con trai mà tôi có thể nói chuyện mà không căng thẳng. Tưởng tượng ngài chủ tịch giống bí ngô sẽ khá là bất khả thi nên tôi đã tưởng tượn ông ấy thành Kiryuu-senpai và việc đó giúp tôi thoải mái”

“ Anh nghĩ là anh nghe thấy một vài chi tiết kì lạ trong đó...”

“ Còn nữa, khi tôi nghĩ về Senpai mặc quần bơi và bị Sensei la, tôi không thể không cười và việc đó cũng giúp cho sự căng thẳng.”

“ Có vẻ như làm xấu hổ bản thân anh như thế hóa ra lại đáng”

“ Thì cũng không phải là bây giờ sự căm ghét phái nam của tôi đã được sửa đổi hay gì đâu”

“ Nhưng mà đó là một bước đúng hướng, đúng không?”

 Keiki nghĩ cô bé đã thật sự làm việc chăm chỉ. Nếu cô ấy cứ tiếp tục như thế, cô ấy nhất định sẽ có thể vượt qua vết thương của mình.

“ Kiryuu-senpai, cảm ơn anh nhiều lắm vì đã giúp đỡ tôi lần này. Đều nhờ có anh mà tôi đã hoàn thành được công việc của mình một cách đúng đắn.”

“ Không sao đâu. Em đã giúp anh rất nhiều khi anh là thành viên hội học sinh tạm thời mà nên tụi mình có thể gọi đó là huề.”

“ Nhưng mà Senpai, anh ngưng giúp đỡ hội học sinh ngay khi anh trả lại nợ.”

“ Thì, đó là thỏa thuận mà, chẳng phải sao?”

“ Shiho-senpai và Ayano-senpai đã buồn lắm đó anh biết không. Ah, và cả Mitani nữa.”

“ Và còn em thì sao?”

“ Giờ thì tôi mới tự hỏi.”

Airi nở một nụ cười khúc khích trêu chọc. Nhưng vì cô bé đã không phủ nhận ngay lập tức nên Keiki giữ hi vọng là cô bé cũng cảm thấy giống với Shiho và những người khác.

“ Mặc nó có thể nghe kì cục từ anh sau khi anh đã ngưng làm rồi nhưng mà chẳng phải mọi người bây giờ gặp chút rắc rối khi mà anh đã đi rồi sao? Em vẫn đang bận rộn, đúng không?”

“ Bọn tôi không gặp khó khăn đến thế đâu. Bọn tôi đã làm mọi thứ với bốn người chúng tôi trước đây nên việc bây giờ Senpai đi rồi không phải là vấn đề quá lớn”

“ Anh đoán là việc đó có lý...”

Mặc dù Keiki đã đoán được như thế nhưng cậu ấy vẫn cảm thấy có chút cô đơn sau khi được kể lại điều đó một cách quá thẳng thừng.

“ Nhưng mà... nếu anh muốn, anh lúc nào cũng có thể ghé qua chào đó, anh biết không? Em thậm chí sẽ làm chút trà cho anh”

“ Eh...?”

Nụ cười của cô ấy, cũng như là những từ xuất phát từ cô ấy, hoàn toàn cướp Keiki khỏi ngôn từ. Dù sao đi nữa thì với Keiki thì cái thái độ này nó bất thường như một thảm họa thiên nhiên vậy.

“ Nagase-san cuối cùng cũng... cư xử âu yếm rồi à?!”

“ T-Tôi hoàn toàn không có cư xử âu yếm nha!”

Cô ấy phủ nhận, mặt cô ấy đỏ rực.

“ Được rồi, anh đoán là anh sẽ ghé qua thăm hội học sinh thường xuyên hơn một chút.”

“ Đừng có mà hào hứng chỉ vì tôi tốt bụng một chút nha! Đây là tại sao mà bọn con trai...!”

Khi cậu ấy thấy Airi cư xử như thế, Keiki nghĩ là cử chỉ Tsundere của cô bé thật hoàn hảo với cô ấy