Kawaikereba Hentai demo Suki ni Natte Kuremasu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2386

Tập 04 - Chương 05: Một buổi cắm trại tập huấn bên bờ biển của câu lạc bộ thư pháp

Phần 1:

“ Mùa hè! Biển! Trại tập huấnnnnnnnnnnnnnnnnnn!”

“ Kiryuu, im lặng đi.”

“ Nii-san đang hào hứng vì anh ấy sắp được thấy mọi người mặc áo tắm lần nữa đó.”

Họ đã rời thành phố vào rạng sáng, đi hầu hết đoạn đường bằng tàu lửa và đi xe bus phần đường còn lại. Tổng cộng họ tốn khoảng 3 giờ đồng hồ. Cả năm thành viên của câu lạc bộ thư phápđã đến bãi biển tư nhân thuộc sở hữu của nhà Ootori. Mặc dù mùa đã chuyển giao dần đến đầu tháng tám rồi nhưng thời tiết vẫn còn rất nóng và cái nóng này không phải là chuyện có thể đùa giỡn được. Đó là lí do tại sao mà tất cả các cô gái xuất hiện ở đây đều mặc trang phục phù hợp với cái nóng bức của mùa hè.

Sayuki đang mặc một chiếc áo cánh cùng với chiếc váy vừa dài vừa dày trong khi cả người Yuika được bao bởi một mảnh duy nhất. Mao đã quyết định mặc áo cụt tay và quần ngắn và nó khiến cho cô ấy trông như con trai. Ngược lại, Mizuha mặc một chiếc quần quân đội, cho phép cô bé di chuyển dễ hơn. Vì là đứa con trai duy nhất nên là Keiki được tin tưởng giao trọng trách mang vác rất nhiều gói đồ và thùng giữ lạnh được lấp đầy thức ăn và nước uống.

“ Keiki-senpai, nhìn kìa! Đó là một căn hộ tư nhân! Hàng thật luôn!”

“ Ohh, em nói đúng ha!”

Một tòa nhà lớn đang đứng sừng sững ở phía xa xa theo hướng chỉ của Yuika. Hôm nay, họ sẽ qua đêm ở căn hộ đó và sẽ về nhà ngày mai; ngày chủ nhật.

“ Hmm... tớ không thể thấy bất cứ người đàn ông nào mặc đồ bơi tục tĩu cả...” Mao nói gì đó nghe rất là hủ nữ.

“ Đó là vì đây là bãi biển tư nhân”, Mizuha từ tốn nhấn mạnh.

“ Chẳng phải cảm giác thật là tuyệt khi có riêng toàn bộ chỗ này cho tụi mình sao? Tất cả đều dành riêng cho chúng ta thôi!” Yuika buông ra một giọng hào hứng.

Trông như các cô gái đang rất hào hứng vì giờ họ đã đến được bãi biển. Giữa lúc đó, Keiki gọi tên Sayuki, người đã tự mình tổ chức buổi cắm trại tập huấn này.

“ Chị thật sự đã mượn được cái căn hộ như thế hả?”

“ Tất cả đều là nhờ Ootori-san đó. Cô ấy đã nói đây là lời cảm ơn cho sự giúp đỡ với vụ ở bể bơi.”

“ Yeah, Koharu-senpai thật sự đã gặp rắc rối lúc đó.”

“ Chị đã trở thành bạn qua thư với Ootori-san sau đó.”

“ Ohh, vậy là hai người bây giờ khá thân thiết ha.”

“ Nhưng chị có hơi phiền khi mà Ootori-san không ngừng nói về Akiyama-kun. Mặc dù chị hoàn toàn không có chút quan tâm nào về Ikemen-kun đó nhưng giờ chị lại biết khá nhiều về em ấy.”

“ Thật là trùng hợp. Em cũng như vậy.”

Do Ootori hoàn toàn bị tình yêu làm cho mù quáng nên việc cô ấy khoe khoang cho cả thế giới biết về người cô ấy thích là điều có thể hiểu được.

“ Vậy giờ thì hãy đi và đặt đống hành lý của chúng ta xuống trước nào.”

“””” Okayyyyyyy!””””

Nghe theo mệnh lệnh của chủ tịch câu lạc bộ, mọi người bắt đầu di chuyển. Thoạt nhìn thì tòa nhà mà họ đang đến gần trông giống như một ngôi nhà bình thường. Do ở rất gần biển nên ngôi nhà có một cái boong để phù hợp với vị trí của mình. Sau khi mở cửa với chiếc chìa khóa Sayuki nhận được, cả nhóm đi vào bên trong. Phòng đầu tiên họ bắt gặp là phòng khách, một căn phòng rộng và có trần nhà cao.

“ Ohhhh, bên trong cũng rất là rộng rãi nè.”

“ Và sạch nữa. Hoàn toàn không có miếng bụi nào luôn.”

Tất nhiên Mizuha cuồng sạch là người đầu tiên quan tâm chuyện đó.

“ Người chăm sóc rõ ràng tu dưỡng nó thường xuyên.”

“ Người chăm sóc à...? Thật sự thì nhà Ootori có năng lực tài chính mạnh đến mức nào vậy?”

Mặc dù Keiki đã biết là gia đình Ootori không thiếu tiền nhưng nghe họ sở hữu cả một bãi biển tư nhân bao gồm cả căn biệt thự với nguời chăm sóc như thế này vẫn khiến cậu ấy hơi sửng sốt.

“ Bây giờ thì hãy phân công phòng nào.”

Tòa nhà này có 3 phòng ngủ và tất cả đều nằm ở tầng hai. Và có vẻ như mỗi phòng có 2 giường ngủ.

“ Tất nhiên là chị sẽ ngủ với Keiki-kun.”

“ Ý chị là gì khi nói ‘ tất nhiên’ hả?”

Cái đề nghị bất thường của Sayuki ngay lập tức bị phản đối. Cuối cùng thì vì Keiki là đứa con trai duy nhất nên cậu ấy đã được quyết định là sẽ ngủ một mình một phòng. Hai cặp còn lại sẽ là Mao ngủ với Mizuha và Sayuki ngủ với Yuika.

“ Mizuha và Nanjou chung một phòng, huh...? Hey Nanjou, cậu tốt hơn hết là đừng có cho Mizuha coi bất cứ cuốn manga BL bất thường nào hết đó, được không? Tớ không muốn mất con bé vào tay thế giới bóng tối đâu.”

“ Cậu là gì vậy, mẹ cậu ấy à?”

“ Tớ chỉ lo lắng cậu sẽ tiêm nhiễm đứa em gái đáng yêu của mình với cái sở thích kì dị của cậu thôi.”

Nếu em gái của cậu ấy là một đứa hủ nữ dưới lốt một đứa thích khoe hàng thì điều đó sẽ đập nát bươm trái tim tội nghiệp của Keiki. Trong khi cậu ấy còn đang lo lắng về tương lai của đứa em gái yêu quí thì Yuika lườm Sayuki với biểu cảm không hài lòng.

“ Ngủ chung phòng với Phù thủy-senpai à? Yuika có thể cảm thấy cột sống của em ấy ngứa ran do cảm giác nguy hiểm.”

“ Ah. Chị dâng hiến mình cho Keiki-kun nên là em không cần lo về chuyện đó đâu.”

“ Chị vẫn còn nói vậy được sau khi bắt Yuika mặc bộ đồ bunny và đồ hầu gái à?”

“ Đồ bunny?”

Vì đây không phải những gì mà bạn có thể thường nghe trong những cuộc đối thoại hằng ngày nên nó khiến Mizuha bối rối nhìn chằm chằm hai người họ.

“ Ah, Mizuha-san! Em tò mò hả? Chị đã bắt Koga-san mặc những thứ như vậy lúc trước. Chị có thể cho em xem hình sau ha.”

“ Chuyện đó đúng là thú vị đó.”

“ Mấy người thôi đi được không?!”

Và như vậy, việc bố trí phòng đã được quyết định như trên và mọi người mang theo hành lí của mình về phòng. Họ để lại cái thùng giữ lạnh trong nhà bếp và để tất cả những đồ dễ hư vào tủ lạnh. Khi đã hoàn thành công việc chuẩn bị, cả năm người một lần nữa tụ lại ở phòng khách trước khi đồng hồ điểm 10h sáng.

“ Giờ thì, chị nghĩ chúng ta nên bắt đầu vấn đề chính.”

“ Vậy chúng ta sẽ làm gì trước vậy?”

“ Hehe. Điều đó rõ ràng rồi mà. Chỉ có một việc duy nhất để làm với bờ biển trống và rộng ở sát bên chúng ta! Mọi người, thay đồ bơi ngay nào!”

“ “ “ “Okaaaaay!” “ “ “

Dĩ nhiên là không có thành viên nào của câu lạc bộ thư pháp phản đối mệnh lệnh đó.

Không như các cô gái, Keiki thay đồ chỉ trong phút chốc. Sau khi cởi mọi thứ ra và mặc vào chiếc quần bơi, Keiki nhận ra có gì đó thiếu thiếu.

“ Ah, mình quên mang theo khăn tắm rồi... Chắc mình có thể lấy một cái ở phòng tắm vậy.”

Sau khi rời phòng với cái quần đùi bơi trên người, cậu ấy đi xuống lầu 1. Có vẻ như các cô gái vẫn đang thay đồ giữa chừng vì không có ai chào cậu ấy dưới phòng khách cả. Khi đến phòng tắm, Keiki vung mở cửa không chút cần chừ.

“ ... ... ... ... Fue?”

Giờ thì giọng đó là của ai đây? Trong cái phòng tắm này, bốn cô gái đang cởi đồ giữa chừng. Do sự xuất hiện bất ngờ của vị khách không mời mà tất cả các cô gái đều đông cứng người tại chỗ. Và bản thân cậu trai cũng cứng người vì cậu ấy phát hiện ra khung cảnh trước mặt cậu ấy quá kích thích để nói nên lời.

Bộ ngực mê hoặc của Sayuki.

Bờ mông nhỏ bé của Yuika.

Cặp đùi đầy đặn của Mao.

Đường cong cơ thể nuột nà của Mizuha.

Dĩ nhiên là không ai có thể trách Keiki vì đã không có ý chí để quay sang chỗ khác được.

“ Ah, uh... tôi tưởng mọi người đều đang thay đồ trong phòng mình...”

Đúng lúc cậu ấy nói ra lời bào chữa thì...

“ “ “ “ Kyaaaaaaaaaaaaaa!!! “ “ “ “

Trong cái căn hộ tách biệt với nền văn minh ngoài kia, tiếng thét của bốn cô gái vang lên chính xác cùng một lúc.

“ ... Thật tốt làm sao... Mọi người trông có vẻ đang vui vẻ...”

Với tấm bảng treo trên cổ ghi ‘ Tôi đã nhìn lén con gái thay đồ’ và bị bắt ngồi trên bãi biển nóng nực đầy cát, Keiki đang nhìn theo các cô gái vui vẻ chơi vòng chuyền. Rõ ràng đây là hình phạt cho cậu ấy.

“ Mỗi người bọn họ đều phát triển một cách đáng kinh ngạc và ngực họ thì đang nảy nảy kìa...”

Sayuki ngực bự, Mizuha thì những lúc mặc đồ bình thường trông không bự như bây giờ và còn cỡ ngực tươi mát của Mao. Mặc dù Yuika chắc chắn không thể cạnh tranh lại khi nhắc đến kích cỡ ngực nhưng ngực em ấy rõ ràng cũng có sức hút riêng. Dù bản thân Keiki cảm thấy hạnh phúc vì được tận mắt ngắm nhìn những thân hình này thì ngồi ở đây một mình cũng khiến cậu ấy hơi thất vọng một chút.

“ Uhm... Mọi người có thể tốt bụng tha thứ cho tôi lúc này được không?

Keiki cố gọi họ. Khi cậu ấy làm vậy, các cô gái dừng trò chơi của mình và tụ họp lại trước mặt Keiki.

“ Keiki-senpai, anh đã kiểm điểm lại những gì mình đã làm chưa?”

“ Rồi, anh đã kiểm điểm rất nhiều.”

“ Tuy nhiên, cái nhìn của anh vẫn còn tập trung vào ngực của Phù thủy-senpai, phải vậy không?”

“ ... ...”

Khi bị Yuika phát giác, Keiki nhìn né sang chỗ khác.

“ Kiryuu thật sự là một con quỷ dâm dục.”

“ Dù gì thì Nii-san cũng là người cuồng ngực mà.”

“ Đối với chị thì điều đó giống một phần thưởng hơn.”

“ Phù thủy-senpai, đừng có mà mong muốn gây giống ở đây.”

Hai má của đàn chị ửng đỏ và cô ấy bắt đầu bồn chồn. Đáp trả điều đó là Yuika đang lườm cô ấy. Tuy nhiên sau cuộc trao đổi giữa họ Sayuki trông có phần nghiêm túc hơn khi cô ấy bắt đầu nói.

“ Cả bốn người bọn chị đã họp lại và đã quyết định hình phạt cho kẻ hay nhìn trộm người khác thay đồ này.”

“ Eh? Ngồi đây không phải là hình phạt của em à?”

“ Bọn chị sẽ không tha thứ chỉ với việc bắt em ngồi thôi đâu” chị gái tóc đèn lộ ra nụ cười khúc khích, “ Nếu em muốn bọn chị tha thứ thì em phải nghe theo những yêu cầu cá nhân của bọn chị.”

“ ... Em chỉ muốn biết là lựa chọn từ chối của em đâu rồi?”

“ Không tồn tại.”

“ Không đáng ngạc nhiên nhỉ ~”

Mặc chuyện này có vẻ như không gì hơn ngoài rắc rối, Keiki không còn lựa chọn nào khác mà phải chấp nhận điều kiện của họ.

[ Hình phạt số 1: Trường hợp của Tokihara Sayuki]

“ Vậy, chị sẽ nhờ em thoa kem chống nắng lên lưng mình.”

“ Eh...?”

Sayuki đang nằm dưới một cái dù lớn nhìn Keiki.

“ Nào nào, nhanh lên”

“ Không, nhưng mà...”

Keiki đã cởi phần áo ngực của Sayuki ra và phần lưng trần của cô ấy đang lộ rõ trước mắt. Từ phía bên cạnh có thể nhìn thấy hoàn toàn bộ ngực của cô ấy. Sức hấp dẫn của cơ thể Sayuki, thứ vốn lớn hơn rất nhiều so với một cô gái cao trung bình thường, là quá mức đối với một đứa chưa có bạn gái như Keiki.

“ Ah, sao vậy? Em đã từng ôm chị ở bể bơi khi mà phần áo ngực của chị bị cuốn đi chẳng phải sao?”

“ Em có thể làm vậy lúc đó vì em đã quá bất lực thôi.”

“ Em có cần phải xấu hổ như vầy không chứ? Trong tương lai khi mà chị trở thành thú cưng của Keiki-kun, em sẽ phải tắm rửa cơ thể chị mỗi ngày đó.”

“ Em sẽ không bao giờ tắm rửa cơ thể chị cũng như là trở thành chủ nhân của chị.”

“ Nếu em không thể làm việc này thì chị cũng không còn cách nào khác. Thay vào đó chị sẽ bắt em ngày mai về nhà với dòng chữ ‘ Quỷ nhìn trộm’ viết trên mặt em vậy.”

 “ Em hiểu rồi! Em sẽ làm! Em chỉ cần phải làm vậy thôi, phải không?!”

Đổ chút kem dưỡng da lên tay mình xong, cậu ấy chậm chạp đưa nó đến gần lưng của Sayuki.

“ Hyan?!”

“ Này, chị có thể không phát ra cái tiếng kì cục vậy được không?!”

“ Chị xin lỗi. Nó lạnh hơn chị nghĩ.”

“ Thật à... ?”

Dù cô ấy nói vậy nhưng khi Keiki quay trở lại công việc...

“ Nnnn... Ahhh... ! Haaah... haaaah... Nó đã lắm, Keiki-kun... Làm tốt lắm.”

“ C-Cảm ơn ...”

“ Ahhh, nữa đi! Mạnh bạo hơn nữa đi! Cạ nó lên người chị đi...!”

“ Nó chỉ là kem chống nắng thôi, okay!?”

Nhưng dù vậy thì sau đó, mỗi khi Keiki di chuyển bàn tay mình Sayuki đều rên rỉ và hơi thở trở nên gấp gáp hơn. Dĩ nhiên là cả ba cô gái còn lại quan sát cái tình huống phô ra trước mắt mình với ánh mắt lạnh tanh.

“ ... Rõ ràng chuyện này không thể chấp nhận được theo nhiều cách mà, đúng không?”

“ Chị hoàn toàn có thể dùng cái này làm phần âm thanh của một video khiêu dâm và sẽ không ai nghi ngờ gì hết.”

“ Nii-san, anh là đồ tồi tệ nhất...”

Cả Mao, Yuika và Mizuha đều đưa ra ý kiến(tiêu cực) về cái tính huống phơi ra trước mặt họ. Và dù Keiki chỉ đang làm những gì cậu ấy được yêu cầu nhưng cậu ta cảm thấy sự tín nhiệm của mình đang giảm dần.

[ Hình phạt số 2: Trường hợp của Koga Yuika]

“ Nào nào, sao vậy hả, Keiki-senpai? Cố mà bắt Yuika đi nếu anh có thể!”

“ Hah.. Uff... Haaah... Đ-Điều này hoàn toàn không thể được, em không nghĩ vậy à...”

Mong muốn của Yuika là cả hai cùng chơi đuổi bắt. Nhưng để gây khó khăn cho Keiki thì tay của cậu ấy đã bị trói lại phía sau lưng.

“ Khi nghĩ về biển thì điều này đúng là tuyệt vời mà anh không nghĩ vậy sao? Nè, cố mà bắt Yuika đi!”

“ Hahaha, con bé này....!”

Dĩ nhiên là dù cho cậu ấy có thể đuổi kịp cô ấy đến mức nào đi nữa thì cái hoàn cảnh này không cho phép cậu ấy giữ cô bé lại.

“ Ah, Keiki-senpai, anh thật là chậm quá.”

Còn nữa Yuika cứ cố ý dừng lại hết lần này đến lần khác để chọc tức Keiki. Cho cậu ấy bắt kịp để cậu ấy có hi vọng chỉ để rồi né khỏi cậu ấy lần nữa trong những giây cuối.

“ Haaah... Haaa...”

“ Ah? Senpai, anh đã từ bỏ rồi hả?”

“ ... ...”

Tất nhiên là Keiki sắp chết tới nơi rồi.

[ ... Nhưng mà nếu mình từ bỏ, mình sẽ không có quyền gọi bản thân là một đứa con trai!]

Con có những trận chiến mà họ không thể để thua được.

“ ...”

Hít vào một hơi thật sâu, Keiki hướng ánh mắt cương quyết vào cô gái tóc vàng trước mặt mình.

“ ...? Keiki-senpai?”

“ Yuika-san, em thật sự rất đáng yêu.”

“ Fue?!”

Khi Keiki nói điều đó ra mà không báo trước, chân Yuika dừng lại. Và Keiki chắc chắn không để lãng phí cái cơ hội này.

“ Sơ hở!!!”

“ Ahhh, không xong!”

Dồn hết sức lực còn lại vào đôi chân, Keiki áp sát cô bé. Cậu ấy sắp chạm được mức để với tay bắt cô bé rồi, nhưng—

[ ... Chờ đã, làm thế nào mà mình bắt con bé với tình hình này chứ?]

Cậu ấy chỉ vừa nhận ra là mình hoàn toàn không thể với tay ra. Nhưng Keiki không có thời gian để quay lưng lại.

[ —Không còn cách nào khác ngoài liều mạng thôi!]

Dù gì thì cậu ấy lúc này cũng không có lựa chọn nào khác. Keiki tông thẳng vào người Yuika mà không suy nghĩ gì nhiều về chuyện đó.

“ Ohhhhhhhhhh!!!”

“ Kyaaa?!”

Kết quả là cả hai người bọn họ ngã lên cát.

“ Ouch ouch... Eh? Đây là gì vậy... cái cảm giác mềm mềm trên đầu mình...?”

Tốn một giây để Keiki nhận ra là mình đang đặt đầu trên bộ ngực khiêm tốn của Yuika.

“ Ahhh...”

Do sự việc diễn ra không mong muốn nên là cô bé cần có một thoáng để định hình, nhưng cuối cùng thì...

“ Keiki-senpai, anh là đồ ngốc!!!”

Khi tiếng hét đó vang lên, rõ ràng người thắng trò đuổi bắt là Keiki. Và về phản ứng của Sayuki cùng những cô gái khác đang ngồi trên tấm trải...

“ Chị tự hỏi liệu có phải Keiki-kun sẽ không thấy thỏa mãn trừ khi em ấy trải nghiệm đủ hết những khoảnh khắc biến thài đầy may mắn.”

“ Chỉ quan sát như vầy thôi chị cũng có thể gọi đó là bệnh hoạn rồi ấy.”

“ Nii-san, anh là đồ tồi tệ nhất....”

Các cô gái một lần nữa nói lên những ý kiến lạnh lùng của mình hướng về phía Keiki kẻ mà về cơ bản đang thực hiện hành vi quấy tối tình dục.

[ Hình phạt số 3: Trường hợp của Nanjou Mao]

“ ... ... ... Này, Nanjou?”

“ Gì? Tớ sẽ không nghe bất cứ lời than phiền nào đâu.”

“ Tớ xin lỗi vì đã nhìn lén và tớ cảm thấy rất tồi tệ. Và tớ nghĩ là điều này có vẻ là một hình phạt khá nhẹ nhàng. Tớ thật sự nghĩ vậy, nhưng.... chẳng phải cậu đi hơi xa rồi sao?”

Lúc này đây, Keiki đang ở tư thế bốn chân chổng mông lên trời. Nếu các bạn không biết thì cái này trông như là cậu ta sắp ‘ bị thông’.

“ Tớ nghĩ tớ khá là nhẹ nhàng với cậu khi làm điều này mà không bắt cậu cởi quần ra chẳng phải sao?”

“ Đó là sự thông cảm đó! Nó là cái khiến cậu là con người đó!”

“ Ahhhhhh, cái biểu cảm đó tuyệt đó ~ tớ có thể dùng nó làm tư liệu ~”

Mao đang ngồi dưới bóng cây với quyển sổ phát thảo trên tay. Và dĩ nhiên là tay còn lại của hủ nữ đang hăng hái vẽ vào cuốn sổ nói trên.

“ Fu fu fu. Điều này, điều này thật sự tốt! Cảm hứng tuyệt vời cho manga của tớ! Keiki và Shouto chơi đùa với nhau trên bãi biển... Đầu tiên, mọi thứ diễn ra rất ổn nhưng bất ngờ, Shouto không thể kìm nén ham muốn của mình và đẩy Keiki xuống đất rồi lột trần truồng Keiki khỏi cái quần bơi của cậu ta. Ahhh, tớ cảm giác như là cái cảnh đó đang ở trước mặt mình vậy! Shouto chơi đùa với cái lỗ của Keiki và cuối cùng đẩy cây gậy thịt của cậu ấy vào đó!” ( Arthas: thề là khúc này t không muốn dịch đâu, nghe đau đít vler)

“ Xin lỗi nhưng mà cậu có thể giữ mấy thứ đó trong đầu được không?”

Nghe được những thông tin đó, cậu trai tội nghiệp sẽ hình dung nó trong đầu mình dù cậu ấy có muốn hay không. Và Keiki nghi ngờ là cậu ấy sẽ không thể quên được chuyện đó trong một khoảng thời gian.

“ Được rồi,tiếp theo là cảnh dưới biển !”

“ Chúng ta làm tiếp nữa hả?!”

Cứ như vậy, hình phạt của cậu ấy làm một người mẫu BL manga tiếp tục đến gần 1 tiếng sau.

“ Uuuu... Mình đã bị vấy bẩn rồi... Mình sẽ không thể trở thành một người chồng được nữa....”

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Keiki đang ngồi ôm chân trên bãi biển đầy cát mà khóc.

“ Thực hiện cái công việc hằng ngày đó trên bãi biển tư nhân. Điều đó thật sự rất tuyệt vời, Nanjou-san. Chị chắc chắn sẽ mua ấn phẩm mới của em.”

“ Mao-senpai, Yuika không thể đợi để có trong tay tác phẩm mới của chị!”

“ Nii-san, em xin lỗi... nhưng em nghĩ em cũng khá mong chờ nó...”

Mặc dù những lời như vậy từ cô em gái yêu quý của Keiki thông thường sẽ đẩy cậu ta rớt khỏi mép núi nhưng mà cậu ấy đã không thể biểu lộ bất cứ cảm xúc con người nào nữa rồi.

[ Hình phạt số 4: Trường hợp của Kiryuu Mizuha]

“ Vậy thì, hum... Yêu cầu của Mizuha là gì đây?”

“ Anh không cần phải sợ đâu. Em sẽ không làm bất cứ thứ gì tồi tệ với anh hay đại loại vậy đâu.”

“ T-Thật hả?”

“ Ý em là, ngay từ đầu em thật sự không thấy giận. Em không ghét bị Nii-san nhìn thấy mà. Thay vào đó, em muốn anh nhìn thấy nhiều thứ hơn nữa về em cơ.”

“ Anh phải trả lời câu đó như thế nào đây...?”

Một đứa con trai nên phản ứng như thế nào nếu em gái cậu ta nói “ Em muốn anh nhìn em mặc đồ lót”?

“ Nhưng mà em đoán em bực bội vì anh nhìn những cô gái khác. Em muốn Nii-san chỉ nhìn mỗi em thôi.”

“ Y-Yeah...”

[ Không biết sao nữa... Chuyện này cho mình một cảm giác không ổn tí nào...]

“ Vậy nên sẽ ổn thôi nếu em chọc ghẹo anh một chút đúng không?”

“ Chọc ghẹo?”

“ Khen em thì sao? Anh phải khen em thật nhiều. Bất cứ điều gì mà anh có thể nghĩ ra để khen em, em muốn nghe tất cả.”

Sau khi thông báo yêu cầu xong, cô gái nhìn Keiki đầy mong chờ. Đó rõ ràng là một hình phạt đáng xấu hổ, nhưng Keiki không còn lựa chọn nào khác mà phải để sự xấu hổ sang một bên.

“ Umm... Anh nghĩ Mizuha đáng yêu kinh khủng.”

“ Vâng”

“ Bồ đồ bơi đó em mặc trông đẹp đến mức nó khiến tim anh đập thình thịch.”

“ Vâng.”

“ Anh nghĩ là việc em thành thạo mọi công việc liên quan đến gia đình là một việc rất đáng ngưỡng mộ.”

“ Vâng”

“ Còn nữa—“

Theo yêu cầu của Mizuha, Keiki tiếp tục khen cô bé với bất cứ thứ gì mà cậu ấy nghĩ ra.

[ Nhưng mà việc này theo cách nào đó khiến mình cảm thấy ngại kinh khủng....?!]

Và cái nhìn từ những thành viên khác khiến cậu ấy xấu hổ vì những lí do khác nhau.

“ ... Chị có nghĩ về chuyện này mấy ngày trước rồi nhưng mà chẳng phải Mizuha-san là một brocon cấp độ cao điên rồ sao?”

“ Còn nữa chẳng phải hôm nay có cảm giác như là Mizuha-senpai rất giống Yandere sao?”

“ Chỉ nghe thôi mà cũng khiến em thấy xấu hổ rồi...”

Sau khoảng ba phút liên tục khen ngợi không ngừng nghỉ thì Mizuha nở nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt mình và nói “ Em tha thứ cho anh”.

Và như vậy, Keiki đã hoàn thành mọi yêu cầu của bốn cô gái và cái sự cố nhìn trộm đó cuối cùng cũng được tha thứ.

Phần 2

Sau đó, mọi người đã tận hưởng bãi biển, tiếp theo là trở về căn hộ để ăn trưa và rồi sau đó mỗi người họ tách ra làm việc của mình. Đối với bữa tối, họ đã mở tiệc nướng trước hiên, nói chuyện này chuyện nọ trong khi ăn. Vì họ đang ở một môi trường khác nên có cảm giác như bọn họ đang gắn kết với nhau càng lúc càng nhiều.

Tối hôm đó, lúc mọi người đang vui vẻ trò chuyện với nhau thì Sayuki quay trở lại phòng mình và mang theo một chiếc hộp cùng cô ấy lúc trở lại.

“ Hôm nay chị đã đem cái này theo với mình nè” cô ấy nói lúc đặt chiếc hộp lên bàn và mở nắp ra.

Những người khác nhìn thấy ở bên trong là rất nhiều chocolate cao cấp.

“ Nhưng mà trông mắc tiền lắm đó.... thế này là sao vậy?”

“ Một người bạn tốt của ba chị đã đem theo với ông ấy cái này làm quà lưu niệm. Vì ba chị không thích mấy thứ ngọt lắm, chị đã lấy nó từ ông ấy nên chị nghĩ chúng ta có thể cùng ăn nó.”

Khi nghe những lời đó của Sayuki, Ms. Chu đáo Mizuha đứng dậy.

“ Vậy em sẽ đi pha chút trà.”

“ Ah, Mizuha-senpai. Yuika sẽ giúp chị.”

“ Cảm ơn, chị trông cậy vào em”

Vài phút sau, cả hai người họ quay trở lại mang theo trà. Mizuha lần nữa ngồi xuống kế bên anh trai của mình trong khi Yuika ngồi xuống kế bên Mao.

“ Vậy thì, sao chúng ta không cùng ăn nào?”

Mỗi thành viên lấy một miếng chocolate cao cấp và bắt đầu nhai.

“ ... Ah, cái này ngon thật đó. Và nó cũng không quá ngọt nữa.”

Người đầu tiên nói về ấn tượng của mình là Mizuha.

“ Nó thật sự đúng là rất ngon. Và nó còn tỏa ra cái cảm giác giống như người lớn nữa.”

Yuika đưa ra bình luận ngay sau đó với nụ cười.

“ Mmmm... Cái này vị này rõ ràng rất ngon... Nhưng mà nó có cái mùi kì kì”, Mao nghiêng đầu bối rối.

“ ... Có lẽ nào có rượu trong loại chocolate này không?”

Khi Keiki hỏi...

“ Ah, nó có ghi là có có nhân whisky.”

“ Nhân whishkey... nó có ổn không khi mà trẻ vị thành niên như chúng ta ăn nó.”

“ Chắc là sẽ ổn thôi. Trong đồ ngọt phương tây thường có rượu mạnh mà và em sẽ không bị say xỉn vì nó đâu.”

“ Em đoán có lẽ đúng là vậy thật”

Mặc dù có rượu bên trong nhưng đó vẫn là kẹo. Cái này chắc chỉ ở cấp độrượu dùng trong nấu ăn thôi. Nghĩ vậy, các thành viên nhồi đầy miệng với chocolate.

“ Nhắc mới nhớ. Sayuki-senpai?”

“ Gì vậy, Keiki-kun?”

“ Hỏi lúc này có lẽ hơi trễ nhưng mà tại sao chị lại bất ngờ quyết định tổ chức buổi cắm trại tập huấn vậy?”

“ Chị đã nói hôm trước rồi ấy, bây giờ khi mà Koga-san, Nanjou-san và cả Mizuha-san đã gia nhập câu lạc bộ rồi thì chúng ra cuối cùng cũng có thể tổ chức một hoạt động câu lạc bộ đúng nghĩa. Đó là tại sao mà chị đã nghĩ chúng ta cũng có thể làm cho mối liên kết của tụi mình bền chặt hơn như thế này.”

“ Em hiểu rồi, điều đó hợp lý. Vậy thì ý định thật sự của chị là gì?”

“ Dùng cơ hội này để khiến Keiki-kun nghĩ là sẽ rất có lợi khi biến chị thành thú cưng của em ấy.”

“ Đúng như em đã nghĩ.”

Vậy là cô ấy dự định tấn công trong chuyến đi này.

“ Hmmmmm? Chị vẫn chưa từ bỏ Keiki-kun sao Phù thủy-senpai?”

“ Điều tương tự với Koga-san thôi đúng không?”

“ Tất nhiên. Yuika sẽ không đưa Keiki-senpai cho ai khác cả.”

“ Nhưng tôi cũng có ý định trở thành chủ nhân hay là nô lệ đâu đó”

 Vì Keiki nghĩ việc này quan trọng nên cậu ấy nhân cơ hội để nhấn mạnh.

“ Nhưng dù vậy cũng cảm ơn chị rất nhiều. Đây là lần đầu tiên Yuika đi một chuyến dã ngoại như thế này nên là Yuika đã rất là vui đó.”

“ G-Gì vậy chứ....?”

Sayuki đã bị bất ngờ bởi sự chân của Yuika

“ Cũng như Yuika nói đó. Em cũng đã rất vui.”

“ Tất nhiên là Nanjou phải vui rồi. Bắt tớ làm tất cả những tư thế kì cục trước đó...”

“ Ahahaha. Điều đó theo nhiều cách rất là ác đó.”

Keiki nhớ cải khung cảnh xấu hổ đó và Yuika phát ra một tiếng cười hạnh phúc.

“ Mizuha thì sao?”

“ – –Eh?”

Khi Keiki hỏi Mizuha người ngồi kế bên mình, cô bé phát ra một tiếng bất ngờ và bắt đầu cười.

“ Ah, yeah. Em cũng đã rất vui.”

“ ... ... ...”

Vì lí do nào đó mà có một cảm giác không thoải mái phía sau nụ cười ấy. Có cảm giác như là cô bé ép bản thân mình cười.

[ Đó chỉ là mình tưởng tượng thôi à...?]

Nhưng cuối cùng thì Keiki thôi không suy nghĩ về nó. Sau đó, thời gian trôi qua mà không có bất cứ sự cố nào lớn. Tuy nhiên, ngay khi mà miếng chocolate cuối cùng biến mất—chuyện ấy bắt đầu.

“ ...Hick...”

“ Mizuha?”

“ Ehehehe. Nii-san.”

Đột nhiên Mizuha dựa vào anh trai mình và phát ra một giọng vui vẻ.

“ Này Nii-san anh vuốt ve đầu em được không? Như anh vẫn luôn làm ở nhà ấy.”

“ Eh? Nhưng lúc này chúng ta đâu có ở nhà...”

“ Không hả?”

“ Uuu...”

Mặc dù cậu ấy có chần chừ vì ánh nhìn chằm chằm của các thành viên nữ khác nhưng một điểm yếu của Keiki là chiều hư em gái của mình.

“ ... Mà thôi, anh đoán là anh có thể làm.”

“ Ehehehehe...”

Khi Keiki bắt đầu vuốt ve đầu cô bé, em gái của cậu ta nhắm mắt lại và phát ra một nụ người khúc khích hài lòng. Mao phản ứng sau khi thấy hai người bọn họ thân thiết với nhau như vậy.

“ Ahhh, cái đó nhìn tuyệt thật. Cậu cũng làm nó cho tớ nha ~?”

“ Huh? Cậu đang nói gì vậy Nanjou? Đó hoàn toàn không phải những thứ mà bình thường cậu sẽ đòi đâu.”

“ Ý cậu là gì vậy hả? Cũng có những lúc tớ muốn được chiều hư chứ bộ.”

Mao đứng dậy khỏi chỗ đang ngồi và đến ngồi xuống chỗ đối diện Keiki và đẩy đầu cô ấy về phía cậu ta.

“ Đi mà, vuốt ve đầu tớ nữa ~”

“ Ehhhh?”

[ Cái cảm giác không ổn mình đang có ở đây là cái gì vậy chứ?]

Không nói đến Mizuha, Mao chưa bao giờ hành động như thế này trước đây. Và tất nhiên, tình huống kì lạ này không dừng lại ở đó—

“ Vậy sau Mao-senpai sẽ là lượt của Yuika~”

“ Không, là lượt của chị. Chị cũng muốn Keiki-kun chiều hư mình nữa.”

Sau Mao, Yuika và Sayuki cũng lên tiếng. Và cách nói chuyện của họ có vẻ hơi lạ đối với Keiki.

“ ... Mọi người... Chẳng phải mặt mọi người hơi đỏ sao?”

Cái linh cảm không lành bên trong Keiki tăng lên dữ dội.

“ Mọi người... đang xỉn hả?”

“ “ “ “ Ei đan xủn hỏ?! “ “ “ “

“ Đó chính xác là những gì kẻ say xỉn sẽ nói!”

Rõ ràng là mấy cô gái đã nuốt ực những cái nhân whiskey hơi nhanh và họ đã bị say rượu. Bất kể liều lượng như thế nào đi nữa, rượu vẫn là rượu.

“ Muuuu... Kiryuu, nếu cậu không vuốt đầu tớ, tớ sẽ cởi quần cậu đó nha, okay?”, Mao nhừa nhựa nói.

“ Haaaah?!”

“ Đồ ngốc này. Tớ đang nói là tớ sẽ lột quần lót cậu ra đó để tớ có thể nhìn rõ thằng em cậu dưới đó.”

“ Nữa hả?!”

Với khuôn mặt đỏ như trái táo, cô ấy tiến gần đến nửa dưới của Keiki.

“ Không sao cả, không sao cả~~~”

“ Khôngggggggggggggggggggggggggggggggggg?!”

Phát ra một tiếng hét như một thiếu nữ trẻ sắp bị cưỡng hiếp, cậu ấy cố gắng hết sức để giữ cái quần của mình nhưng không ích lợi gì. Nỗi tuyệt vọng đang đến dần với cậu ấy.

“ Chờ chút đã Mao-senpai”

“ Y-Yuika-chan?”

“ Trước khi chị kéo quần lót của Keiki-senpai ra thì chẳng phải chị nên cởi quần lót của mình ra trước sao?”

“ Yuika-chan, em đang nói gì vậy?!”

“ Chị hiểu rồi. Điều đó hợp lý đó.”

“ Không nó không hề.”

Đáp trả lại lời đề nghị vô nghĩa của Yuika, cô gái hủ nữ gật đầu ra vẻ đã hiểu.

“ Vậy sao tất cả chúng ta không cởi quần lót ra đi?”

“ Hey?!”

Cuộc nói chuyện quay ngoắt thành một chuyện ngớ ngẩn với đề xuất của Sayuki.

“ Phù thủy-senpai! Ý tưởng tuyệt vời đó! Keiki-senpai thích quần lót con gái mà đúng không? Anh ấy đã điên cuồng tìm kiếm quần lót của Yuika trong phòng cô ấy trước đây đó.”

“ Ohhh Kiryuu, cậu thích quần lót đến vậy cơ à?”

“ Ufufufu, thật sự, Keiki-kun, đúng là kẻ biến thái~”

“ Nếu Nii-san thích chúng đến vậy thì em nghĩ là ngay cả em, em gái của anh ấy cũng phải cởi cái của mình ra, đúng không?”

Giữa cái tiến triển không thể tin được này, Mao và Mizuha bắt đầu chậm chạp cởi quần ngắn và quần quân đội của họ ra. Không như Sayuki, người đang mặc váy và Yuika đang mặc một chiếc đầm, hai người kia không thể cởi quần lót của mình nếu không cởi quần bên ngoài ra trước.

“ Này, chờ đ—?!”

Họ phớt lờ tiếng hét của Keiki trong khi tiến đến quần lót của mình.

Quần lót của Sayuki màu đỏ lửa trong khi của Yuika thì màu xanh dương nhạt.

Mao thì mặc một cái màu tím người lớn còn của Mizuha thì màu xanh lá.

Sau khi đã cởi xong hết, mỗi người họ giữ trong tay chiếc quần lót đưa Keiki và nhìn cậu ấy mong đợi.

“ –Này, Keiki-kun. Em muốn quần lót của ai hả?”

Đàng chị tóc đen dài nói với giọng dịu dàng và ngọt ngào. Tất nhiên cái cảnh này nó kì lạ đến mức cậu ấy không biết phải phản ứng như thế nào.

“ Em không biết nên chọn của ai ở đây...!”

Keiki là một đứa hoàn toàn beta nên cậu ấy không có lựa chọn nào khác ngoài chạy ra khỏi chỗ đó. ( Arthas: beta hay beta male ở đây có thể hiểu là một người đàn ông không quyết đoán đặc biệt là đối diện với phụ nữ)

Chạy nước rút xa và xa hơn nữa khỏi căn phòng khách, Keiki tiến thẳng lên tầng hai nhưng không phải phòng cậu ấy. Mà thay vào đó Keiki đã chạy thẳng vào phòng ngủ ở xa nhất, cụ thể là phòng của Sayuki và Yuika. Bên trong căn phòng tối, cậu ấy thấy những cái cặp và giỏ đồ. Mặc dù Keiki thấy rất nhiều mảnh đồ lót nằm trên giường nhưng cậu ấy hoàn toàn lờ đi và trốn trong cái tủ quần áo gần đó.

“ Không ổn rồi... Giác quan thứ sáu của mình đang nói với mình là chuyện này thật sự rất tệ...!”

Rượu hiện tại đanh ảnh hưởng rất mạnh lên khả năng suy nghĩ thấu đáo của các cô gái. Tất cả bọn họ đều đột nhiên cởi quần lót ra mà không hề quan tâm thế giới là tất cả bằng chứng mà Keiki cần để chứng minh cho điều nói trên. Và giờ khi đã mất hết lý trí thì không biết họ sẽ bắt Keiki tham gia vào cái chuyện gớm ghiếc gì nữa.

“ Uhhh... và mình cũng thấy hơi lạ nữa.”

Có lẽ đó là vì rượu nên đầu cậu ấy cảm thấy hơi nặng nề. Mặc dù là lần đầu tiên có cảm giác như thế này nhưng Keiki sẽ không gọi đây là một cảm giác dễ chịu.

“ ... Dù vây, có vẻ bây giờ hơi im lặng nhỉ.”

Khi cậu ấy tập trung, Keiki chẳng thể nghe gì khác ngoài tiếng tim mình đập. Có lẽ các cô gái đã ngủ vì say. Và trong khoảnh khắc Keiki lén nhìn qua khe cửa tủ—

“ Tìm thấy anh rồi~”

Cậu ấy bắt gặp đôi mắt của cô gái bên ngoài tủ.

“ Uwaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?!”

“ Fufu, sao anh lại sốc dữ vậy? Nếu anh phản ứng như vậy, nó sẽ khiến cho Yuika muốn chọc ghẹo anh thậm chí nhiều hơn nữa đấy biết không hả?” cô gái tóc vàng với nụ cười tựa thiên thần nói những lời đó.

Dĩ nhiên vì cô bé đã tìm thấy người mà mình đã kiếm nãy giờ nên cô ấy hối hả mở cửa tủ ra.

“ Em hiểu rồi, vậy là anh đang trốn ở đây. Nhưng tiếc thật. Quá dễ để Yuika-chan có thể tìm được Senpai~”

Có thể do rượu nên cách nói chuyện của em ấy nghe thậm chí còn vui vẻ hơn bình thường.

“ Giờ thì, Senpai. Xin hãy nhận quần lót của Yuika.”

“ Anh không cần quần lót của em!”

“ Vậy hả? Vậy Yuika sẽ cho anh cái này vậy.”

Vật mà em ấy đang đưa cho Keiki chính là thứ đã gây nên toàn bộ sự việc này. Dĩ nhiên đó không phải gì khác mà chính là chocolate.

“ Nếu anh ăn cái này, anh sẽ có cái cảm giác lâng lâng đó? Hãy cùng nhau sung sướng nào Keiki-senpai.”

“ Không ai nên ăn thêm thứ đó nữa! Chocolate này là—“

“ Hey!”

“ Mugu?!”

Trước khi Keiki có thể nói xong câu của mình thì chocolate đã lấp đầy trong miệng cậu ấy với tốc độ đáng báo động. Chưa kể đến việc đó là hai viên chocolate thay vì chỉ một. Và để đảm bảo là Keiki không phun nó ra, Yuika đã khóa miệng Keiki lại với tay cô bé.

“ Mguuguhghu?!”

“ Ahaha. Giờ thì hãy cảm nhận vị ngon đi nhé, okay?”

Vì cậu ấy bị mắc kẹt trong cái tủ đồ nhỏ này, cậu ấy không có lựa chọn nào khác ngoài nuốt chocolate. Mặc dù bất tỉnh nhân sự nhưng cậu ấy vẫn có thể nếm và ngửi được cái mùi whisky và thế giới chậm chậm quay tròn.

[ ..... Ahhhh, xong mình rồi. Mình không thể...]

Với những suy nghĩ đó, sự tỉnh táo của Keiki rời xa cậu ấy.

Phần 3

Khi Keiki lấy lại ý thức thì cậu ấy đang đẩy một cô gái nào nằm lên giường. Địa điểm thì vẫn là căn phòng ngủ i chang trước đó với ánh trăng mờ ảo chỉ chiếu sáng vừa đủ để Keiki nhận dạng người mà cậu ấy đang đẩy là Koga Yuika.

[ .... Huh? Vì lí do gì đó mà mình có cảm giác như chuyện này lúc trước đã xảy ra rồi thì phải?]

Nhưng mà cơn đau đầu dữ dội ngăn cản cậu ấy nhớ lại chi tiết.

“ ... Dù sao thì chuyện đó cũng không ảnh hưởng gì lúc này.”

Ngay lúc này đây, Keiki tốt hơn nên tập trung vào đứa con gái trước mặt mình, người mà cơ thể vẫn còn được quấn quanh bởi chiếc đầm. Đôi vai trắng nõn, mái tóc vàng bồng bềnh khiến cho người nhìn cảm thấy thoải mái của cô ấy và hơn hết đôi mắt xanh hình dáng viên ngọc, tất cả đều hiện hữu một cách hoàn hảo.

[ Khi mà nhìn em ấy thế này thì em ấy thật sự rất đáng yêu đó...?]

Cô bé nằm trên giường nhìn Keiki, đôi mắt chứa đựng sự sợ hãi.

“ Keiki... senpai?”

Cô ấy rõ ràng không bắt kịp với cái tiến triển bất ngờ này. Cái giọng đó gọi tên cậu ấy không hề có chút sức lực nào và cô ấy chỉ nhìn Keiki rất ít trong khi giãn cách ra.

“ Yuika-chan, em thật sự đã trêu chọc anh rất nhiều hôm nay đó không phải sao? ... Không, không chỉ hôm nay. Em đã nhét cái quần lót của em vào miệng anh nè. Ngực anh đã bị em quấy nhiễu, anh đã bị đối xử như là một nô lệ bởi em và còn nhiều việc khác nữa.”

—Đúng vậy. Kể từ khi Keiki phát hiện ra cái fetish của em ấy, mỗi ngày đều khó khăn với cậu ta. Sự không hài lòng và giận dữ này đang chậm chạp và vô thức rỉ ra ngoài.

“ Em biết không, kể cả anh cũng bắt đầu thấy giận dữ tất cả những chuyện đó rồi.”

“ U-Ummm... Yuika xin lỗi...”

Nước mắt từ từ xuất hiện ở khóe mắt của Yuika. Cô bé rõ ràng đang sợ hãi cái sự thay đổi đột ngột trong tính cách của đàn anh này.

“ Vậy nên để khiến em kiểm điểm về việc đó, em không nghĩ là chúng ta nên có hình phạt nào đó thích hợp sao?”

“ Hình phạt...?”

“ Nó giống như những gì mà Yuika-chan vẫn luôn nói đó, đúng không nào?—Trẻ hư cần ‘bị phạt’ “

Với những lời đó, miệng Keiki hình thành một nụ cười nham hiểm và cậu ấy đưa cả hai tay mình tới bộ ngực nhỏ của Yuika.

“ Chờ đ—Senpai?! Anh đang chạm vào đâu vậy—!”

“ Phàn nàn không được chấp nhận đâu!”

“ Hyan?!”

Cô gái đó phát ra tiếng kêu đáng yêu khi ngực cô ấy bị vuốt ve trái với ý muốn của cô ấy. Nhưng với sự cứng đầu xứng đáng làm một nữ hoàng khổ dâm như cô bé, Yuika không bỏ cuộc. Thay vì vậy, cô ấy mím chặt môi và lườm Keiki.

“ B-Bộ anh nghĩ là anh sẽ được tha thứ cho những việc như thế này hả?”

“ Ahh? Nhưng Yuika-chan đã làm một việc i chang với anh trước đây đúng không?”

“ Đ-Đó là...”

Thấy cái phản ứng đó, nụ cười của Keiki còn lớn hơn nữa và cậu ấy quay trở lại chơi đùa với ngực Yuika.

“ An?! Nnnn...! Uuuu... Keiki-senpai đáng lẽ phải trở thành đồ chơi của Yuika sau khi say vậy tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ...?! Hơn nữa, Keiki-senpai, anh say quá rồi đó!”

“ Xỉn hề không anh, không!”

“ Anh hoàn toàn sai mà!”

“ Dù vậy thì chúng thật sự rất nhỏ nhỉ... Em không thấy xấu hổ à? Em đã là học sinh cao trung rồi đó nhưng chỉ có như vầy thôi sao?”

“ E-Em xin lỗi vì nó nhỏ!”

“ Em đang nói gì vậy?! Ngực nhỏ là nhất!”

“ Bây giờ là cái nào đây?! X-Xin anh hãy dừng việc này lại đi!”

“ Anh sẽ không dừng lại!”

“ Điều này là tồi nhất! Hôm nay Keiki-senpai là kẻ tồi tệ nhất!”

Từ chối đề nghị của cô bé đang khóc lóc, Keiki tiếp tục vui vẻ với bộ ngực khiêm tốn của em ấy.”

[ Ahhhh, điều này thật sự đang trở nên rất vui...!]

Mặc dù Keiki có một cảm giác khó chịu ở sâu trong tâm trí mình nói là cậu ấy đang làm những việc không nên làm nhưng cậu ấy cứ lờ đi và tiếp tục. Cô gái nằm dưới cậu ấy đã đỏ hết cả tai và đang cố gắng giữ chặt miệng để không kêu lên. Tuy nhiên, cô bé sớm đến giới hạn của mình và lên tiếng lần nữa với giọng run rẩy.

“ K-Keiki-senp—Xin hãy......tha thứ, Yuika....”

“ Em nói đúng rồi đó. Anh đang cảm thấy tội nghiệp cho em. Vậy thì đây là phát cuối.”

“ Fueh....?”

Keiki kéo tay ra khỏi ngực cô bé và đưa mặt mình lại gần mặt Yuika và dịu dàng hôn lên gáy em ấy.

“ Hyaaaaaaaaaaaaaaaaaa?!”

Cơ thể Yuika xoắn lại và em ấy thét lớn. Cứ như vậy, cô bé lăn qua một bên giường và bất động.

“ Em ấy mất ý thức rồi hả, huh...?”

Có thể chấn động của việc đó là quá mức cho Yuika vì cơ thể cô ấy vẫn còn đang bị rượu thiêu đốt.

“ Nhưng mà vì lí do gì đó mà mình thấy thật sảng khoái!”

Phản ứng của Yuika khi em ấy bị mơn trớn như vậy thật sự quá đáng yêu, nó khiến toàn bộ sự giận dữ bên trong Keiki biến mất. Não của Keiki giờ đang lâng lâng đến mức cậu ấy có thể làm bất cứ chuyện gì.

“ Kukuku...Vậy thì sao mình không cho những người khác nếm thuốc giải của mình nhỉ? Nếu mình mà cho họ những kí ức xấu hổ như Yuika-chan đây thì cuối cùng họ có thể sẽ không đùa giỡn với mình nữa.”

Thứ ma thuật đặt vào Keiki bởi chocolate whishky vẫn còn lâu mới biến mất. Cậu ấy đang thốt ra những thứ mà thông thường cậu ấy còn chẳng mơ nói ra. Nếu cậu ấy muốn vuốt ve ngực của cô gái nào đó, cậu ta sẽ không kìm nén. Con người ở ngay đây là một kẻ đã được sức mạnh của rượu phá bỏ giới hạn.

Và trong khoảnh khắc đó, cánh cửa phòng chậm chạp mở ra và Sayuki bước vào phòng với một tay trên trán.

“ .... Uu.... Vì lí do gì đó mà đầu mình đau quá”

“ Này đằng đó ơi, Sayuki-senpai ơi.”

“ Kya?!... Keiki-kun? Sao em lại ở trong phòng chị?”

“ Keiki-kun ở đâu cũng được hết.—Giống như mặt trăng trên bầu trời đầy sao!”

“ Chị xin lỗi. Chị không hiểu em đang nói gì cả.”

Vì cô ấy có thể đưa ra câu trả lời rõ ràng như vậy nên sự say rượu của cô gái này chắc chắn đã hết.

“ Em hiểu rồi, có vẻ như là Sayuki-senpai đã trở lại bình thường rồi.”

“ Đúng vậy, khi chị thức dậy thì chị đang đổ sụp người ở sảnh...Có cảm giác như là chị đã làm chuyện gì đó rất kinh khủng trước khi ngã vậy nhưng chị không thể nhớ bất cứ điều gì,”

Cô ấy nhìn như thể đang cố gắng hết sức để nhớ nhưng lại sớm bỏ cuộc và bước tới chỗ Yuika đang ngủ.

“ Vậy là Koga-san đã ngủ rồi, huh?”

“ Đúng vậy. Em ấy chìm vào giấc ngủ sớm hơn Senpai chút.”

“ Có phải em đã làm gì em ấy...? Đ-Đừng nói với chị, đó là thật nha? Em đã làm những chuyện biến thái mà em không bao giờ có thể kể với bất cứ ai hả? ... Ah, không, chuyện đó không thể nào được. Nếu Keiki-kun muốn làm như vậy thì em ấy hẳn đã làm—“.

“ Em đã làm vậy, đúng rồi.”

“ Eh?”

“ Em đã làm. Những chuyện biến thái đến mức mà em sẽ không thể nói ra ngoài.”

“ Ehhh?”

“ Và... Tiếp theo sẽ là lượt của Sayuki-senpai.”

Keiki chụp lấy đôi vai run giật của Sayuki và đẩy cô ấy ngã ngang lên giường mình.

“ Keiki....kun?”

Cô ấy rõ ràng đã nhận ra thái độ của Kouhai mình khác bình thường. Đôi mắt cô ấy chứa đầy sự khó chịu và hoang mang đang nhìn thẳng vào cậu trai nằm trên. Phản chiếu trong đôi mắt Keiki là mĩ nhân không ngòi bút nào có thể miêu tả được: Sayuki. Mái tóc đen dài cùng với làn da trắng, một sự cân xứng hoàn hảo.

[ Sayuki-senpai thật sự rất xinh đẹp dù có nhìn cô ấy thế nào đi nữa.]

Khi cô ấy bị quan sát ở cái khoảng cách này, hai má của cô gái đổi sang màu đỏ nhạt.

“ Nghĩ lại thì Sayuki-senpai thật sự đã chơi đùa với tim em nhiều lần lắm đấy. Làm rớt chìa khóa còng tay của chị vào ngực chị nè, không mặc quần lót khi hẹn hò nè, còn mặc quần lót của em nữa...”

“ Chị thật sự đã làm những việc không đúng đắn”

“ Nhưng mà tội lỗi lớn nhất của Sayuki-senpai nằm ở đâu đó khác nữa.”

“ Tội lớn nhất?”

“ Cái bộ ngực đó của chị! Ngày nào cũng vậy, chúng nó dẫn em lầm đường lạc lối! Bởi vì chị khoe khoang về chúng bất kì lúc nào có cơ hội nên mấy thành viên khác của câu lạc bộ luôn lườm em với đôi mắt lạnh lẽo, chị biết không hả?!”

“ Đó là do Keiki-kun cứ nhìn chúng miết chẳng phải sao?!”

“ Than vãn không được chấp nhận! Chị sẽ giữ im lặng và chấp nhận hình phạt của em.”

“ E-Em định làm gì vậy hả....?”

“ Để xem nào... Nhắc mới nhớ, hai chúng ta hôn nhau vào đêm lễ hội chẳng phải sao?”

“ Fueh?!”

Cơ thể Sayuki run rẩy khi cô ấy nhớ về sự cố đó.

“ Ah... Uuh ... Đ-Đúng rồi đó. Chuyện đó... có lẽ đã xảy ra, đúng vậy”

“ Trước em, chị có từng trải nghiệm việc hôn lần nào chưa?”

“ C-Chưa... Nó tệ lắm hả?”

“ Vậy thì đây sẽ là lần thứ hai của Senpai.”

“ Eh?”

Không chừa bất cứ khoảnh khắc nào để cô ấy phản kháng, Keiki ấn đôi môi mình lên môi Sayuki.

“ Nnnn....?!”

Đôi mắt Sayuki mở to trước cái tiến triển bất ngờ này. Dĩ nhiên là cô ấy đã cố gắng hết sức có thể để phản kháng nhưng Keiki không để lộ bất cứ sơ hở nào.

“ Fuu... Nnn... Nnnnn?!”

Nụ hôn của họ tiếp tục với những khoảng nghỉ ở giữa để hai người họ hít thở nhưng thế là không đủ để Sayuki có cơ hội lên tiếng. Cứ như vậy, thế giới của cô ấy bắt đầu quay vòng trước mắt. Sức lực của đôi tay cô ấy, thứ trước đó cố gắng đẩy Keiki ra giờ đây từ từ tan biến và sự phản kháng của cô ấy cũng hoàn toàn ngưng lại.

“ ... Hauuuu....”

Vài phút sau đó, cơ thể Sayuki mềm nhũn ra trên giường. Mồ hôi trên gáy cô ấy trông thật hấp dẫn. Keiki phát ra một tiếng cười to mãn nguyện khi thấy senpai của mình trong tình trạng đó.

“ Kukukuku... hình phạt đã xong”

Để lại cô gái một mình trên giường, cậu ấy đứng dậy.

“ Giờ thì, người cuối cùng là Nanjou. Cô ấy liên tục dùng mình làm người mẫu cho manga BL và ép mình vào mấy cái tư thế đáng xấu hổ đó ngay trước mặt em gái mình. Cô ấy luôn nói đi nói lại việc mông mình sẽ bị nhét cái bộ phận sinh dục cứng như đá đó trong manga, vậy sao mình không cho cô ấy trải nghiệm việc đó trong đời thực nhỉ?”, thằng bợm rượu nói những lời đó với ý nghĩ là điều đó sẽ khiến cậu ấy hả dạ.

Và không có ai ở đây để ngăn cản con thú này với kế hoạch của nó.

“ ... H-Huh...?”

Tuy nhiên, ngay khi cậu ấy vừa chuẩn bị mở cửa và đi vào thế giới khác thì tầm nhìn cậu ấy mờ đi và đôi chân cậu ấy mất hết sức lực. Không thể nào giữ bản thân đứng vững được nữa, Keiki ngã sụp lên sàn nhà ngay sau đó.

Phần 4

Khi Keiki có ý thức trở lại thì cậu ấy đang nằm trên sàn nhà lạnh tanh. Đẩy cho cơ thể mình thẳng dậy xong cậu ấy thấy Sayuki và Yuika đang ngủ trên giường họ và cậu ấy nhận ra mình đang ở gần lối vào phòng bọn họ.

“ ... Sao mình lại nằm ngủ ở đây nhỉ?”

Căn phòng khá tối. Cậu ấy ngửa đầu lên xem đồng hồ và lúc đó đã qua nửa đêm một chút.

“ Mọi người cùng ăn chocolate... và rồi... Hmm?”

Cậu ấy không thể nhớ những gì xảy ra sau đó. Cũng như tại sao cậu ấy lại ngủ trong phòng con gái.

“ ... Nnn... Keiki-kunnnnnn... chuyện gì hơn thế này... Không đượcccccc...” Sayuki nói mớ.

“ Thật sự thì con người đó đang có cái thể loại giấc mơ gì vậy...?”

Keiki đoán đó chắc chắn là một trong những giấc mơ lấp đầy kịch bản khổ dâm của cô ấy nên là cậu ấy không suy nghĩ nhiều về nó.

“ Uuugh... Đầu mình đau quá... Mình đoán là mình sẽ đi hóng ít không khí mát mẻ vậy.”

Sau khi rời khỏi căn phòng, cậu ấy đi xuống cầu thang và đi ra phần ván sàn nối với phòng khách. Điều chào đón cậu ấy là những làn gió mát êm dịu của biển gần đó và một bầu trời tươi đẹp rọi sáng bởi ánh trăng được lấp đầy bởi vô số những vì sao.

“ Đây chính xác là những gì khiến cho chuyến đi này đáng giá.”

Đây chính là bầu trời đêm mà cậu ấy chắc chắn sẽ không thể chiêm ngưỡng ở thành phố lớn. Mặc dù mọi người được sinh ra trong cùng một thế giới đi nữa thì những gì mà họ có thể thấy lại hoàn toàn khác nhau. Đó là một điều hoàn toàn bình thường nhưng đúng vậy, Keiki chưa bao giờ ý thức về việc đó rõ đến mức này.

“—Ah? Kiryuu.”

“ Hmmm?”

Quay qua hướng nơi giọng nói phát ra cậu ấy thấy một cô gái với mái tóc nâu đỏ.

“ Ohhh, cậu cũng ở đây hả Nanjou?”

“ Yeah, tớ dậy cũng được một lúc rồi”

Cô gái đang mặc một chiếc áo thun và quần ngắn, cô ấy bước đến gần Keiki.

“ Vì lí do gì đó mà tớ không có bất cứ kí ức nào về những chuyện xảy ra sau khi chúng ta bắt đầu ăn chocolate. Khi tỉnh dậy thì tớ đang nằm trên giường mình.”

“ Thật là trùng hợp. Tớ cũng chẳng nhớ gì hết.”

“ Thật hả?”

“ Yeah.... Nhưng mà có cảm giác như là tớ tốt hơn không nên nhớ lại bất cứ thứ gì.....”

“ Ahhh, tớ khá đồng tình với việc đó.”

Dường như cả hai người họ cảm thấy họ sẽ tận hưởng những ngày của họ vui vẻ hơn nếu họ không nhớ lại. Cả hai thầm thống nhất sẽ không đem cái vấn đề đó ra lần nào nữa.

“ Đến giờ tớ vẫn không thể tin được là chúng ta có thể đi một chuyến như thế này với câu lạc bộ thư pháp ấy.” Mao giải thích.

“ Thật vậy.”

“ Và hơn nữa chủ tịch là người duy nhất thực sự làm những việc liên quan tới thư pháp. Tớ chỉ toàn vẽ manga thôi.”

“ Oh đúng rồi, Shoujo manga của cậu như thế nào rồi?”

“ Nó có thể tốt hơn, tớ đoán vậy? Tớ đã hoàn thành được bản thô vào kì nghỉ hè và tớ cũng đã có được sự đồng ý rồi. Bây giờ thì tớ đang làm bản thảo cho đợt phát hành cuối.”

“ Ohhh, tuyệt thật đó! Nếu nó được đăng trên tạp chí tớ sẽ mua nó.”

“ Cậu có hơi nhanh quá rồi đó ông tướng. Nó thậm chí có thể sẽ trở thành một câu chuyện không được phát hành dài kì đâu đó”

 “ Dù gì thì tớ cũng dám cá nó sẽ rất tuyệt mà.”

“ ... Tớ đang cảm thấy xấu hổ đó nên là cậu ngưng đi được không?”

Sau những chuyện xảy ra, Keiki vẫn thật sự nghĩ là có manga của mình phát hành trên tạp chí là điều gì đó rất tuyệt vời đối với một học sinh cao trung.

“... Cảm ơn nha.”

“ Eh, vì điều gì?”

“ Vì tớ cảm thấy biết ơn Kiryuu. Tất cả đều nhờ có Kiryuu mà tớ mới đi được đến mức này.”

“ Tớ chỉ giúp đỡ cậu với việc nghiên cứu thôi mà không phải sao?”

“ Điều đó là thật, nhưng mà tất cả cũng bởi vì đó là cậu nữa.”

“ Cậu có ý gì vậy.”

“ Fufu, không biết nữa đó?”

Cô gái phát ra một tiếng cười khúc khích trẻ con và mái tóc cô ấy phất lên khi cô ấy quay qua nhìn vào mặt Keiki.

“ Nghe nè. Đây chỉ là kịch bản ‘ chuyện gì sẽ xảy ra nếu’ thôi, nhưng mà...”

“ Hmmm?”

“ Cậu nghĩ sao nếu tớ thôi không là hủ nữ nữa?”

“ Eh?”

“ Nếu tớ ngưng vẽ manga BL khiêu dâm và trở thành một cô gái bình thường, lúc đó cậu có—“

Cô ấy đặt đôi tay mình lên ngực như thể đang cầu nguyện, cô ấy để những lời sau đây tuôn ra, những lời nói chứa đựng đầy niềm hi vọng.

“ Cậu có... phải lòng tớ không?”

Giờ thì thật sự những lời mà cô ấy nói chứa đựng ý nghĩa gì đây?

Trong đêm buổi cắm trại tập huấn, dưới bầu trời đầy sao, hai người họ đang đứng ở boong sàn. Giữa cái bầu không khí lãng mạn này, Keiki không thể không xem những lời nói này là ‘ Thổ lộ tình yêu’ được. Nhưng nhớ lại những trải nghiệm trước đây của mình, cậu ấy ngay lập tức ngưng nghĩ theo hướng đó. Cậu ấy chắc chắn một điều là không thể có nhiều cô gái cùng có mức độ tình cảmđối với cậu ấy giống như Mizuha được. Một kịch bản giống kiểu manga: bị tiếp cận bởi vô số cô gái sẽ không thể nào xảy ra được trong đời thật. Điều đó có nghĩa là cậu ấy hoàn toàn không được nghĩ điều này là thổ lộ.

“ Ummm... nếu trường hợp đó thì, tớ có thể dừng làm người mẫu cho cậu và chúng ta có thể trở thành những người bạn thân thiết hơn nữa.”

“ .... Tớ đâu có ý đó đâu mà...”

Mao thở dài bất lực và lẩm bẩm những lời chán nản “ Dù sao thì tớ cũng đã làm việc chăm chỉ lắm rồi mà....”

“ Vậy thì cậu nói vậy là có ý gì?”

“ Muu...”

Phản ứng lại với câu hỏi đó, cô gái bĩu môi. Và trong khi đánh vào ngực Keiki với nắm đấm—

“ Tự bản thân mình nhận ra điều đó đi, đồ ngốc xít!”

Cô ấy lè lưỡi ra và quay trở lại bên trong biệt thự. Cậu trai bị bỏ lại phía sau và chỉ có thể dõi theo cô gái.

“... Điều đó là sao ấy nhỉ?”

Keiki không biết cậu ấy đã nghĩ về chuyện này bao nhiều lần rồi nhưng rõ ràng là cậu ấy vẫn không thể hiểu nỗi trái tim của con gái.

“ Và thậm chí dù cô ấy có nói với mình là tự suy nghĩ về chuyện đó, mình hoàn toàn không có gợi ý nào... Ý mình là, ‘ Cậu có phải lòng tớ không’ nghe rất giống—“

Giống như là cô ấy muốn Keiki yêu cô ấy vậy.

“ ... Không thể nào có chuyện đó được, đúng không?”

Cậu ấy nhanh chóng loại bỏ cái khả năng đang cố gắng đi vào tâm trí cậu ấy kia ra.

“ Nhưng nếu Nanjou hay bất cứ cô gái nào khác trong câu lạc bộ thư pháp mà trở thành những con người bình thường...”

Senpai mà cậu ấy ngưỡng mộ, bé Kouhai thực sự dễ thương, người bạn thân cùng lớp và còn cả cô em gái chu đáo... Nếu họ trở thành những cô gái bình thường và tách bản thân ra khỏi những cái fetish đó—

[ Liệu mình có thể yêu một người trong số họ không...?]

Nhưng Keiki từ bỏ cái khả năng đó. Sau tất cả thì cậu ấy không thể tưởng tượng ra nổi cái viễn cảnh mà mấy cô gái đó được chữa khỏi bệnh.

“ ... Mình đoán là mình sẽ trở lại phòng và ngủ.”

Nhờ bầu không khí trong lành mà cơn đau đầu trước đó đã biến mất. Sau khi nhìn biển lần cuối Keiki rời bỏ cái boong sàn phía sau, suốt thời gian lúc đó cậu ấy đã hồi tưởng về những cô gái chơi bóng chuyền trên bãi biển.