Kawaikereba Hentai demo Suki ni Natte Kuremasu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7451

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Tập 05 - Chương 03: Quyển sổ sự kiện của Senpai Loli hợp pháp

Phần 1

“ Anh về rồi đây!”

“ Mừng anh đã về, Nii-san! ...Huh?”

Đó là vào khoảng hơn tám giờ tối. Keiki được chào đón bởi cô em gái đang mở to mắt Mizuha khi cậu ấy thông báo đã về. Cô bé rõ ràng bị bất ngờ vì cậu ấy mang về với mình một vị khá là lạ.

“ Ootori-senpai?”

“ Chào em...”

Do cái sự cố trước đó nên không bất ngờ gì khi mà Koharu đang có tâm trạng không tốt. Không chắc nên phải làm gì, Mizuha quay sang Keiki

“ Chuyện này là sao vậy?”

“ Ahhh, có vài chuyện đã xảy ra. Anh xin lỗi nhưng mà em có thể pha chút trà được không?”

“ Ah, vâng, được thôi”

Mizuha hẳn đã quyết định là tốt nhất nên để mọi chuyện ổn định lại một chút sau khi cô ấy thấy tình trạng của Koharu. Cô bé vào bếp và bắt tay chuẩn bị trà mà không hỏi bất cứ câu hỏi nào.

“ Giờ mình lên phòng của em nào, Koharu-senpai.”

“ ... ... Vâng.”

Cậu ấy dẫn Koharu lên cầu thang tới lầu hai và vào phòng mình. Sau khi bật đèn lên, Keiki cho cô gái mượn một chiếc gối để cô ấy có thể ngồi lên.

“ Umm...”

Tuy nhiên, bây giờ khi họ đã đến nơi rồi, Keiki nhận thấy mình không tìm được lời nào để nói cả. Trong khi nhìn cô gái chìm vào chiếc gối với vẻ mặt u ám, Keiki cảm nhận được một cái nhói nơi lồng ngực. Koharu đã luôn như vậy kể từ lúc họ thấy Shouma được tỏ tình bởi một người đẹp. Không thể chữa được cú sốc của cô gái này, Keiki thấy mình không còn lựa chọn nào khác ngoài đưa cô ấy về với mình. Nếu không cô ấy có thể sẽ đứng đó mãi mãi mất.

[ Mình thật sự không nghĩ Shouma sẽ làm bất cứ thứ gì khiến Koharu-senpai buồn, dù vậy...]

Keiki không biết Shouma đã trả lời lời tỏ tình đó như thế nào. Nhưng cậu ấy biết rất rõ là Shouma không phải loại người sẽ làm tổn thương Koharu. Koharu về phần cô ấy cũng nên biết điều đó nhưng sau khi thấy cảnh tượng đó, ai có thể trách Koharu vì nghi ngờ được chứ?

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên và Mizuha tiến vào.

“ Trà tới rồi đây.”

“ Cảm ơn em, Mizuha.”

Sau khi đặt khay lên bàn, Mizuha cũng gia nhập với bọn họ. Cô bé đưa Koharu li trà với hình con mèo trên đó.

“ Của chị đây. Nó vẫn còn nóng hổi đó nên là hãy cẩn thận nha.”

“ Cảm ơn em nhiều lắm.... Ah, sô cô la nóng nè.”

Koharu nhận cái li và nhìn vào bề mặt chất lỏng. Sau khi thổi thổi cho nguội bớt, cô ấy chậm rãi nâng li lên miệng.

“ ...Ngon quá.”

Với thứ này, cô gái trông có vẻ ổn định tinh thần lại vì nước mắt bắt đầu hiện ra trên đôi mắt cô ấy khi cô ấy nói những lời đó. Cô ấy rõ ràng là đã kìm nén bản thân mình suốt khoảng thời gian từ công viên về đây. Trông khi dịu dàng vỗ đầu cô ấy, Mizuha nhìn thẳng vào Keiki.

“ Nii-san, chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“ Thì chuyện là thế này...”

Và thế là cậu ấy cho Mizuha biết về đại khái sự việc.

Về việc Shouma đã luôn từ chối Koharu như thế nào mỗi lần cô ấy mời cậu ấy về chung. Về việc cô ấy đã trở lên lo lắng như thế nào và bắt đầu theo sau Shouma. Về việc Shouma đã được tỏ tình như thế nào bởi người đẹp bí ẩn. Dù gì thì “ Em sẽ cưới chị chứ?” cũng là một lời tỏ tình khá thẳng thắn mà.

“ ...Em hiểu rồi. Vậy những chuyện như vậy đã xảy ra.”

“ Chị xin lỗi. Mặc dù chị là đứa lớn nhất ở đây nhưng lại cho mấy đứa thấy mặt thảm hại của mình...”

“ Là người lớn nhất cũng đâu có ý nghĩa gì. Dĩ nhiên là chị sẽ bị tổn thương sau khi thấy những chuyện như vậy mà.”

“ Yeah....”

Keiki cố gắng làm cô ấy vui lên nhưng nước mắt Koharu không ngừng lăn trên đôi má kia và vẻ mặt cô ấy vẫn u ám i như trước đó.

“ ....Shouma-kun có thực sự phải lòng một người phụ nữ trưởng thành không?”

“ Hmmm.. Chúng ta đang nói về Shouma-kun ở đây. Em thật sự không nghĩ cậu ấy sẽ yêu ai đó lớn tuổi hơn cậu ấy đâu.”

“ Anh đồng ý. Không cách nào mà thằng đó sẽ đi ngược lại với tính cách lolicon của nó đâu chắc luôn.”

Ý kiến của hai anh em giống với nhau. Khả năng rất cao là mọi chuyện chỉ đến từ người phụ nữ thôi và đó không khác gì một lời tỏ tình mà thanh niên kia sẽ từ chối i như vô số những lời tỏ tình mà cậu ta đã từ chối ở trường. Tuy nhiên dù Koharu có tin họ thế nào đi nữa, chỉ câu từ thôi là không đủ để xóa tan nỗi lo của cô ấy—

“ Nếu tính cách lolicon của Shouma-kun vẫn mạnh như mọi khi thì tại sao em ấy lại tránh né chị? Hay là em ấy chán chị rồi?”

“ Không có chuyện đó đâu. Em biết rõ về Shouma mà, chắc chắn có lí do gì đó đằng sau chuyện này.”

“ Sẽ thật tuyệt nếu đó là sự thật...”

“ Em sẽ giúp chị nên là hãy cùng gom góp thông tin trước đã.”

“ Em sẽ...giúp chị hả?”

“ Dù sao thì em cũng là thần cupid của chị mà”

“ Kiryuu-kun.... Cảm ơn em.”

Vẻ mặt u ám của cô ấy trông có vẻ như là thay đổi tốt hơn một chút. Sau khi thấy cuộc trao đổi giữa hai người bọn họ, Mizuha phát ra một tiếng cười khúc khích.

“ Mizuha?”

“ Ahhh, thì, em chỉ đang nghĩ là đây chính xác là những gì mà em yêu về anh đó.”

“ Y-Yêu...? Em thậm chí nói vậy ngay trước mặt Koharu-senpai luôn hả...?”

“ Đừng quan tâm chị. Xin hai đứa cứ thoải mái tán tỉnh nhau đi” Koharu nói

“ Tụi em sẽ không đâu nhé?!”

Mặc dù Keiki muốn than vãn thêm nữa nhưng cậu ấy để ý thấy một nụ cười nhạt đã quay trở lại trên khuôn mặt cô gái nên cậu ta quyết định gác lại việc đó. Giờ khi mà sự căng thẳng trong căn phòng đã bốc hơi, tiếng kêu lớn thoát ra từ bụng của Keiki.

“ Thứ lỗi cho chị. Bụng chị cũng đang réo này.”

“ Nhắc mới nhớ, chúng ta vẫn chưa ăn tối mà.”, Mizuha nói và đứng dậy. “ Mặc dù giờ có hơi trễ rồi nhưng mà chúng ta nên đi ăn đi ha? Chị cũng được chào đón luôn Koharu-senpai.”

Thực đơn của Mizuha cho tối đó là món bò hầm đặc biệt của cô bé. Và mặc dù bữa tối đó đã kéo dài hơn bình thường nhưng lại sôi động hơn nhiều với một người nữa dùng bữa cùng hai anh em.

Phần 2

Ngày hôm sau, trong giờ nghỉ trưa, Keiki bắt đầu cuộc điều tra để gom thông tin về Shouma. Cậu ấy mang theo bữa trưa nhà làm của Mizuha và nhập bọn với Shouma ở căn tin trường, chậm rãi điều tra anh chàng Ikemen này khi anh ta nuốt miếng Kitsune Udon của mình.

[ Giờ thì, chính xác thì mình phải khơi gợi kiểu gì đây...?]

Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề sẽ chỉ kết thúc với thất bại nên Keiki quyết định bắt đầu với một chủ đề nhẹ nhàng hơn.

“ Nhân tiện thì, gần đây tao đã bắt đầu làm một chuyện mới.”

“ Mày bắt đầu cái gì cơ?”

“ Kế hoạch biến mấy thành viên của câu lạc bộ thư pháp trở thành những công dân bình thường.”

“ Chuyện mày quyết định khó lắm đó. Điều gì đã khiến mày đột nhiên nghĩ đến việc thử ý tưởng đó vậy?”

“ Một phần là do những cuộc tấn công của họ đang trở nên dữ dội hơn và tao cũng bắt đầu lo lắng là cơ thể mình sẽ không thể kìm hãm được.”

“ Ahhh... Yeah, nghe chuyện của mày tao thấy đúng là khó khăn thật.”

“ Phần còn lại là nếu tao gặp được cô gái định mệnh của mình, tao nghi họ sẽ không dễ dàng để tao tận hưởng thời gian của mình bên cô ấy.”

“ Giờ mày nhắc tao mới nhớ, họ rõ ràng sẽ không từ bỏ mày chỉ vì mày có bạn gái đâu.”

Có lẽ Shouma đã hình dung được tương lai đó, cậu ấy nở một nụ cười cay đắng. Chuyện đó thậm chí còn tệ hơn cho Keiki khi mà cậu chàng đã thấy cái hoàn cảnh như vậy diễn ra trong giấc mơ gần đây. Tất cả nỗ lực của cậu ta về việc cuối cùng có được một cô gái chắc chắn sẽ bị phá hủy trong tức khắc bởi những kẻ biến thái của câu lạc bộ thư pháp.

“ Vậy nên để có thể bảo vệ được mối quan hệ của mình, tao đã quyết định biến bọn họ thành những cô gái bình thường.”

“ Tao hiểu rồi. Vậy là mày muốn chữa khỏi cái fetish của họ.”

Sau khi đã nói về chủ đề ‘ Kế hoạch giảm biến thái’, Keiki đang trên đà tốt để khơi gợi cái chủ đề mong muốn của mình.

“ Nói về chuyện đó, hôm qua tao có tới trung tâm trò chơi với Yuika-chan. Trên đường về nhà, tụi tao dừng chân ở công viên. Tụi tao thấy mày nói chuyện với một cô gái ở đó.”

“ Eh...”

Khoảnh khắc Keiki khơi gợi chuyện đó, Shouma đông cứng với đôi đũa đang giơ lên miệng giữa chừng.

“ ....Vậy là mày thấy rồi?”

“ Yeah, hoàn toàn là vô tình thôi. Hey Shouma, đó có phải là—“

“... Xin lỗi Keiki. Tạo không thật sự muốn nói về chuyện đó.”

“ Eh?”

Cái tâm trạng vui vẻ thường ngày biến mất và tất cả còn lại là chất giọng ảm đạm. Shouma không nói lời nào, hoàn thành bữa trưa của mình, nhặt khay đồ ăn trưa lên và rời khỏi bàn.

“ Vậy thì tao đi trước đây.”

“ Y-Yeah...”

Keiki thậm chí vẫn chưa ăn xong phân nửa bữa trưa nhà làm của em cậu ấy, và rõ ràng cậu ta đã phá hủy tâm trạng bạn mình. Đuổi theo Shouma thực tế là không khả thi đối với Keiki.

“ Gì thế này...? Cái phản ứng đó thực sự không giống kiểu Shouma.... Thằng đó thật sự ngoại tình à?”

Keiki muốn tìm cách nào đó để phủ nhận những lời của chính mình nhưng lại không thể. Chưa kể là Shouma và Koharu thật sự không hẹn hò chính thức nên Shouma có quyền tự do làm bất cứ chuyện gì cậu ta muốn với bất cứ ai. Dù vậy, Keiki cũng không thể phớt lờ cái tình cảnh này sau khi đã nhìn thấy nước mắt của một thiếu nữ vào ngày hôm qua, rõ ràng là do Keiki biết cảm xúc của cô ấy cho Shouma mạnh mẽ đến mức nào và điều đó khiến cậu ấy thật tâm cầu mong hai người họ hạnh phúc.

“ ..... Giờ thì mình nên làm gì với việc này đây...?”

Vẫn cảm thấy khó chịu, chàng cupid đặt một miếng trứng cuộn vào miệng mình.

Sau khi tan học, Keiki và Koharu đang một lần nữa bám đuôi cậu trai tên Akiyama Shouma

“ Em xin lỗi Koharu-senpai. Em không giúp gì được cả.”

“ Đừng lo về chuyện đó, Kiryuu-kun. Em đã cố hết sức rồi.”

“ Nhưng mà thậm chí dù em đã kiêu ngạo nói vậy rồi nhưng mà vẫn không thể tìm ra được điều gì cả....”

“ Chị đã bảo rồi, chuyện đó không sao cả. Giờ thì hãy cùng tìm cách xử lí chuyện này đi”

“ Em thật sự là một thằng đàn ông không xứng đáng mà, được an ủi bởi một cô gái bé nhỏ thế này....”

“ Umm.... Chị vẫn cứ nói chuyện này lặp đi lặp lại nhưng mà chị vẫn lớn tuổi hơn em đó biết không hả?”

Trong khi đang trốn sau chiếc xe đỗ trên đường, Koharu phùng má lên trông như con nít.

“ Ah, chúng ta chúng ta sẽ mất dấu em ấy nếu không di chuyển.”

“ Đã rõ. Vậy thì hãy núp trong bóng của cái máy bán hàng tự động kia.”

Sử dụng đủ loại vật thể trên đường và vỉa hè, họ giấu đi sự hiện diện trong khi bám đuôi mục tiêu. Vì cả hai đã không thể kiếm được bất cứ thông tin nào về bản thân mục tiêu nên điều duy nhất họ có thể làm là lấy thông tin với chính đôi mắt mình. Mặc dù Mizuha cũng muốn tham gia cái phi vụ này nhưng ba người di chuyển kiểu này giữa ban ngày ban mặt sẽ thu hút khá nhiều sự chú ý vậy nên họ quyết định sẽ tiếp tục đi cặp như hôm qua.

“ Hôm nay câu lạc bộ tennis không tập luyện à?”

“ Không có. Giáo viên cố vấn của họ đang chuẩn bị đi du lịch vậy nên họ bỏ qua buổi hôm nay.... Thông thường em ấy sẽ mời chị đi chơi trong những ngày không có công việc câu lạc bộ như thế này...”

“ Yeah, và thằng đó cũng rời lớp ngay lập tức sau khi tan học. Chưa kể đến....cái hướng này....”

“ ...Yeah, đây không phải là đường về nhà Shouma-kun.”

Sau khi rời trường, cậu ấy đi một con đường hoàn toàn ngược với đường về nhà cậu ta. Nghĩ về chuyện đó thì nó thật sự rất lạ.

[.... Thằng đó sẽ không gặp người hôm qua đâu đúng không.....?]

Koharu có vẻ như cũng đang nghĩ về một khả năng tương tự với Keiki và biểu cảm của cô ấy dần u ám hơn.

“ Vậy là em ấy thật sự đang lừa gạt chị?”

“ Chị sai rồi.... chắc chắn luôn.”

“ Uuuu.... Rõ ràng là do chị nhỏ quá....Mặc dù đang ở năm thứ ba của mình rồi, mọi người lại có bộ ngực bự hơn chị...”

“ Cái đó đối với Shouma giống bonus hơn mà, chẳng phải sao?”

Trong khi đang nói vớ vẩn, họ tiếp tục theo đuôi mục tiêu trước mặt. Suốt khoảng thời gian đó, Keiki bị ấn tượng bởi kĩ năng theo đuôi người khác đẳng cấp của Koharu.

“ ....Điều đó thật tuyệt, nhưng mà kĩ năng này thật sự không hữu dụng lắm cho đời thường....”

Trong khi Keiki than vãn về kĩ năng không cần thiết của cô ấy, 10 phút đã trôi qua. Mục tiêu của họ đã đến một chỗ rộng rãi trước nhà ga. Tuy nhiên thay vì bước vào bên trong nhà ga, Shouma chỉ đứng nghỉ trước cái đồng hồ to bự và kiểm ra điện thoại mình.

“ ....Việc này hoàn toàn giống như là em ấy đang đợi người yêu mà chẳng phải sao?”

“ Nào nào, chưa có gì là chắc chắn cả.”

“ Đúng rồi ha. Tiếp cận em ấy sẽ là một nước đi dở vậy nên hãy cùng theo dõi mọi chuyện xảy đến ở đây.”

Gần chỗ vào là hai người bọn họ đang giấu mình trong bóng của một tòa nhà nhỏ gọn. Sau khi theo dõi cậu ấy một chút, Koharu bất ngờ lên giọng với “ Ahh?!” làm Keiki vặn vẹo vì sốc.

“ C-Cái gì vậy hả?”

“ Shouma-kung đang cười khi em ấy nhìn một bé học sinh tiểu học đi ngang qua!”

“ Ohhh, thằng đó là một lolicon như bao giờ.”

“ Grr... Nhìn mấy bé đó với ánh mắt dã thú trên mặt như vậy...Vậy thay vì một loli hợp pháp như chị em ấy thích kiểu vô đạo đức trái pháp luật hơn à?”

“ Nếu mà nó đụng vào mấy đứa nhỏ thì đó là lúc đời nó tàn. Xin chị hãy bình tĩnh lại được không?”

“ P-Phải rồi ha.... Chị đã làm hơi quá.”

“ Nhưng mà nhìn nó cư xử như vậy, em nghĩ sẽ an toàn khi nói cái tính lolicon vẫn mạnh mẽ như bao giờ.”

“ Ah, chị hiểu rồi! Vậy là vẫn còn cơ hội!”

Nhờ những bé tiểu học mà cả tên của cô bé ai người họ cũng không biết, Koharu đã tìm thấy niềm hi vọng mới. Thậm chí có thể nói việc chấp nhận lời tỏ tình của phụ nữ trưởng thành là bất khả thi.

“ Tiện thể, Koharu-senpai, chị có muốn cao hơn không vậy? Vừa nãy chị vừa gọi mình là ‘cô gái nhỏ bé’ ấy.”

“ Là một người phụ nữ, chị thật sự ngưỡng mộ những cô gái với phong cách như Tokihara-san.”

“ Em thấy việc so sánh bản thân chị với kẻ bất bình thường như chị ấy sẽ không tốt đẹp gì cả...”

Tất nhiên là không cần đi vào cụ thể bạn cũng biết hai người kia đang nói về phần nào trên cơ thể.

“ Nhưng mà, khi chị ở bên Shouma-kun, chị không cần lo về cỡ ngực của mình nữa. Dù chúng nó có nhỏ đi nữa thì em ấy vẫn yêu chúng.”

“ Koharu-senpai...”

Nhìn thấy nụ cười của cô gái, mặc dù câu đi kèm đó có hơi lạc đề nhưng Keiki có thể cảm nhận trái tim mình ‘ Đập mạnh’. Cùng lúc đó, cậu ấy đã thề là chắc chắn sẽ giúp cô gái này đạt được tình yêu của mình.

—Và đó là khi mọi chuyện thay đổi một cách chóng mặt. Một người đẹp tóc ngắn bước tới chỗ Shouma nói “ Shou-kun~” vui vẻ trong khi vẫy tay.

“ N-Người đó là...!”

“ Chị đoán đúng rồi đó!”

Không nghi ngờ gì nữa, đó là người đẹp họ thấy hôm qua—

Chưa kể là còn có một người phụ nữ nữa đi ngay bên cạnh cô ấy.

“ Có một người nữa hả?!”

“ O-Ohh.... Nghiêm túc hả...”

Họ đã không thể nào đoán được có một nhân vật nữa sẽ xuất hiện ở đây. Không giống như người đẹp hôm qua, người phụ nữ này có mái tóc hơi dài rũ xuống lưng mình. Mĩ nữ hôm qua lại lần nữa mặc quần ngắn trong khi nhân vật mới này mặc áo cánh rộng và váy dài.

“ ....Hmm? Huh? Bằng cách nào đó... Em có cảm giác như là mình đã thấy họ trươc đây rồi... Nhưng ở đâu chứ?” Keiki nheo mắt nhìn bọn họ.

Cậu ấy không thể nhìn rõ mặc người đẹp hôm qua vì cái ánh sáng mờ ảo của công viên nhưng cậu ấy nhớ bọn họ. Tuy nhiên, trong khi Keiki đang lục tìm trong kí ức của mình, Koharu phát ra một tiếng thét nữa.

“ Ah?!”

Khi nhìn theo ánh mắt của cô ấy, Keiki thấy cả hai người đẹp bám vào tay của Shouma

Bên tay phải cậu ấy là người phụ nữ tóc ngắn.

Bên tay trái cậu ấy là người tóc dài.

Nhìn thấy chuyện này xảy ra với người cô ấy thích, đôi vai Koharu bắt đầu run rẩy tức giận.

“ Chị không thể kìm nén nữa! Chị sẽ đi hỏi em ấy trực tiếp chuyện này là sao!”

“ Ah?! Koharu-senpai?!”

Trước khi Keiki có thể cản cô ấy lại, cô gái đã bước đến chỗ Shouma rồi.

“ Shouma-kun!”

“ Eh, Koharu-chan?”

Shouma rõ ràng đã bị bất ngờ bởi sự xuất hiện đột ngột này của cô gái mặc áo hoodie và những người đi theo cậu ấy cũng có vẻ thích thú với cái tiến triển này.

“ Đây là sao vậy, đây là sao vậy hả?”

“ Chị không nghĩ là việc lừa dối như thế này là ổn đâu!”

“ ....Gì ạ?”

Có thể thấy rõ từ biểu cảm của Shouma là cậu ta đang rất hoang mang trước lời buộc tội của Koharu. Thay vào đó, người phụ nữ tóc ngắn nói trước.

“ Ahahaha, giờ thì rắc rối rồi nha! Em biết không, chị thích kiểu đấu đá quyết liệt này ấy?”

“ Eh....? Gì cơ?”

Giờ thì tới lượt Koharu bị bất ngờ bởi câu trả lời không lường trước được từ tình địch của cô ấy.

“ Này? Em có lẽ nào là bạn gái của Shou-kun hả?”

“ Đ-Đúng! Đúng vậy! ...Mặc dù hiện tại chỉ là tạm thời thôi.”

“ Chị hiểu rồi, chị hiểu rồi. Nếu em là bạn gái của Shou-kun vậy thì để bọn chị giới thiệu bản thân đàng hoàng.”

“ Yeah”

“ ...Eh?”

Khoảnh khắc người phụ nữ lại đứng ngang với người đẹp hôm qua, Koharu không thể kìm nén sự bất ngờ. Sau tất cả, họ trông hầu như giống hệt nhau.

“ Rất vui được gặp em, chị là Akiyama Asahi. Chị là Onee-chan của Shou-kun”

“ Đây cũng vậy, chị là chị gái của Shou-chan, Yuuhi.”

Hai chị em sinh đôi này, gọi họ là chị gái của Shouma, cười với Koharu. Đối với Koharu, trông gần như là có ai đó đặt một cái gương giữa hai người bọn họ vậy.

Phần 3

Sau màn giới thiệu của họ, Asahi đề nghị tiếp tục cuộc trò chuyện ở cửa hàng gần đó và mọi người còn lại đều đồng ý. Họ ngồi ở bàn một quán cà phê gần đó. Sau khi đã gọi nước cho bản thân họ xong, Koharu giờ đang ngồi giữa hai chị em sinh đôi, đối diện với hai cậu trai. Bên phải cô ấy là Asahi tóc ngắn và bên trái là Yuuhi tóc dài.

“ Ohh, vậy em là Koharu-chan. Em nhỏ nhắn và đáng yêu thật ấy!”

“ Em chắc chắn là phù hợp với sở thích của Shou-chan một cách hoàn hảo ha.”

Asahi bắt đầu vỗ vỗ đầu Koharu trong khi Yuuhi thì ấn ngón tay mình vào má Koharu.

[ Giờ thì mình biết tại sao mình có cảm giác như đã thấy họ trước đây rồi...]

Keiki đã chạm trán hai bà chị này vài lần khi cậu ấy ghé qua nhà Shouma. Và trong khi Keiki đang lạc trong những suy nghĩ, nghĩ về chuyện đó, Asahi chuyển ánh nhìn của mình qua cậu ấy, suốt lúc đó vẫn vỗ đầu Koharu.

“ Cũng đã được một thời gian rồi ha, Keiki-kun. Dạo gần đây chúng ta không gặp nhau lần nào ha.”

“ Yeah, đúng là vậy.”

“ Đừng nói với chị là... Keiki-chan cũng có bạn gái rồi hả?”

“ Sẽ thật tuyệt nếu đó là sự thật.”

Mặc dù vẫn chưa thành công trong việc tìm được một cô bạn gái, sự thật là Keiki đã không ghé thăm nhà Akiyama dạo gần đây. Dù gì thì cậu ấy cũng đã quá bận rộn chống đỡ mấy cô gái biến thái kia và Shouma đã có người bạn gái ( tạm thời) Koharu nên thời gian cho anh em cũng giảm xuống đáng kể.

“ Nhưng mà nó thật sự làm chị bất ngờ ấy. Sau khi gọi Shou-kun ra để giúp mấy việc đồ đạc, chị bất ngờ bị đối xử như là người yêu của em trai mình.”

“ E-Em xin lỗi về chuyện đó....”

“ Ahahaha, chị cũng đã có một tràn cười mà, nên là chuyện đó không sao cả. Nhưng tại sao em lại nghĩ là Shou-kun lừa dối em?”

Khi Asahi hỏi chuyện đó, Koharu thể hiện một vẻ mặt không hài lòng.

“ Ngày hôm qua, em thấy cuộc hội thoại của Shouma-kun và Asahi-san ở công viên... Về việc cưới chị và vân vân...”

“ Ahh, vậy là em thấy chuyện đó rồi hả.... Ahahaha, nó có hơi xấu hổ đó.”

“ L-Liệu Shouma-kun và Asahi-san có kiểu quan hệ ngăn cấm nào không ạ?”

“ Không không không. Đừng lo lắng về chuyện đó. Chị chỉ đang tập luyện cho vở kịch thôi.”

“ Vở kịch?”

“ Asa-nee là thành viên của câu lạc bộ hát kịch của trường đại học chị ấy theo học. Và em chỉ là đang giúp đỡ chị ấy việc tập luyện. Chỉ có vậy thôi.”

“ Vì chỗ mà chị thường hay tập hiện tại đang được dùng , bọn chị phải tập luyện ở chỗ khác nhưng sẽ không ổn nếu hàng xóm nghe thấy bọn chị nói những chuyện như vậy lớn tiếng ở nhà.”

“ Vậy đó là tại sao hai người ở công viên ?”

“ Chính xác. Vì chị cảm thấy tốt hơn khi tập luyện với ai đó, chị đã gọi Shou-kun tới giúp chị. Xin lỗi vì đã gây cho em sự hiểu lầm đó nha.”

“ K-Không, em mới là người nên xin lỗi vì đã nhảy đến kết luận như vậy...”

Sau khi hạ đầu xuống với Asahi, Koharu tập trung ánh mắt vào Shouma.

“ ....Chị xin lỗi vì đã nghi ngờ em, Shouma-kun.”

“ Ah, chị không phải lo lắng về chuyện đó. Khiến cho người con gái nhỏ nhắn như Koharu-chan ghen tị giống phần thưởng đối với Shou-kun vậy.”

“ Nee-san, ngưng đi.”

“ Nào nào, không có gì cần phải xấu hổ cả. Đáng yêu quá ~”

Shouma đỏ mặt khi chị cậu ấy trêu chọc về Koharu. Và khi thấy chuyện đó, Asahi cười ngoác cả mang tai. Dĩ nhiên là hiện giờ hiểu lầm đã được xua tan, một nụ cười đã quay trở lại trên biểu cảm của Koharu.

“ Tốt cho chị rồi, Koharu-senpai.”

“ Đúng ha.”

Nỗi nghi ngờ Akiyama Shouma lừa dối cô ấy đã được giải quyết và biến cố đó giờ đã kết thúc.

“ Về Shouma, mày có thể chỉ cần nói với tao chuyện đó. Nếu mày đã làm vậy thì tao đã không nghi ngờ mày như vậy rồi.”

“ Tao cảm thấy có lỗi khi nói việc này theo cách mà có thể dễ bị hiểu sai nhưng mà tao có những lí do của mình.”

“ Lí do của mày là gì cơ?”

Dường như cậu ấy không muốn chị em sinh đôi của mình nghe được vì vậy cậu ấy đưa mặt lại gần Keiki và thì thầm vào tai cậu ấy.

“ Mặc dù đó chỉ là tập dợt cho buổi diễn của chị ấy, tao không muốn có bất cứ ác mộng vào về chị gái ruột của mình thì thầm những lời ngon ngọt như thế vào lỗ tai tao...”

“ Ahh, phải rồi ha. Mày đã nói mày khá là không ổn với chị gái của mình, đúng không?”

Vì Keiki cũng đã trải qua những chuyện tương tự, cậu ấy có thể hiểu được những cảm xúc của Shouma. Trên cả, chuyện đó xuất phát từ những người lớn hơn Shouma vậy nên đó chắc hẳn là ác mộng cho cậu ấy.

“ Nhưng sẽ không có vấn đề gì với việc nói cho Koharu-senpai về những chuyện đó chẳng phải sao? Chị ấy đã lo lắng lắm đấy mày biết không.”

“ Nếu vậy thì tao sẽ rơi vào rủi ro làm liên lụy Koharu-chan với bọn họ và tao chắc chắn muốn tránh cái kịch bản phiền phức đó.”

“ Kịch bản phiền phức?”

Trong khi dấu chấm hỏi hiện lên trên đầu Keiki, cậu ấy chuyển ánh nhìn qua hai chị em sinh đôi vẫn đang âu yếm Koharu-chan. Ngay lúc này, Yuuhi đang cạ má mình với má của Koharu.

“ Haaah... Koharu-chan thật sự là một cô bé đáng yêu... Chị muốn biến cô ấy thành em gái của mình...”

“ Vậy thì sao tụi mình không bắt em ấy cưới Shou-kun nhỉ?”

“ Fueeeh?! C-Cưới hả!?”

Mặc dù cái cảnh trước mặt cậu ấy trông không khác gì cuộc nói chuyện điển hình của con gái, Shouma rõ ràng là nghĩ về nó như ‘một kịch bản phiền toái’

“ Ahh, nhưng mà—“

“ Yean, sau cùng—“

Hai chị em sinh đôi nhìn nhau nở nụ cười và...

“ Dù Koharu-chan có là một cô gái tốt đến thế nào.”

“—Chúng ta cũng sẽ không giao Shou-chan ra dễ dàng như thế.”

Khoảng khắc đó, không khí thay đổi hoàn toàn 180 độ. Cảm giác như mọi người đang ở nhà hoàn toàn biến mất, chỉ để nó bị thay thế bởi sự ảm đạm và căng thẳng. Ánh mắt dịu dàng của họ biến thành những cái lườm, như thể những con rắn đang nhìn một con thỏ vậy.

“ ...Eh? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

“ Thấy chưa, đây là ý tao đó...”

“ Cái gì cơ?”

“ Tao đã nói với mày trước đây rồi chẳng phải sao? Hai bài chị của tao là những kẻ brocon vô phương cứu chữa.”

“ ...Ah.”

Trước đây, Shouma đã nói với Keiki chính xác tại sao cậu ấy trở thành lolicon. Nói tóm lại, cái cớ sự chính gây nên chuyện đó là ngày Valentine trong quá khứ, khi mà hai bà chị chỉ mặc một lớp sô cô la mỏng và chờ cậu em tội nghiệp trong phòng tắm.

[ ...Vậy là hai bà chị này cũng biến thái như là mấy cô gái từ câu lạc bộ thư pháo.]

Keiki chưa bao giờ mong chờ phát hiện nhiều kẻ biến thái ở gần cậu ấy. Và trong khi Keiki đang bận tra hỏi định mệnh của mình trên thế giới này, Asahi vỗ tay mình.

“ Onee-chan, em vừa nghĩ một vài chuyện hay đó.”

“ Thật là trùng hơp, Asahi-chan. Chị cũng vậy.”

“ V-Vài chuyện hay...?”

Câu đáp lại của Koharu nghe hầu như là cô ấy đang sợ và cặp sinh đôi đáp lại với nụ cười.

“ Đúng vậy. Để có thể xem liệu Koharu-chan có là cô gái xứng đáng với Shou-kun—“

“ ... Sao chúng ta không tổ chức một cuộc kiểm tra nho nhỏ nhỉ?”

Và đây là cách mà bài kiểm tra hôn nhân để bước vào nhà Akiyama bắt đầu.

Cuối cùng, tất cả sự phản đối của em trai bọn họ đều là hư vô và địa điểm được thay đổi tới một chỗ phù hợp hơn cho bải kiểm tra đột xuất của Koharu.

“ Em xin lỗi vì chị bị cuốn vào chuyện này, Koharu-chan.”

“ Không, chị hoàn toàn không phiền đâu.”

“ Đây là lí do tại sao mà em không muốn chị gái của mình gặp chị.”

Ba người bọn họ đi trên con đường rọi sáng bởi mặt trời đang lặn, theo sau chị em Asahi và Yuuhi.

“ ...Sao tao lại phải ở đây với mày vậy...?”

“ Mày đã ở đây từ đầu rồi, vậy nên ở lại với tụi tao tới cuối luôn, được không? Thật sự thì tao không chắc bản thân mình có thể cản được chị gái nếu mà họ trở nên hung hăng....”

“ Oi! Chính xác thì chuyện gì sắp xảy ra vậy hả?!”

Đáp lại câu hỏi lấp đầy sợ hãi của cậu ấy, Asahi gọi cậu ấy, vẫn đi mà không ngừng chút nào.

“ Em không phải sợ vậy đâu em biết không. Bọn chị sẽ không làm bất cứ thứ gì phá luật đâu.”

“ Chính xác. Em ấy chỉ phải vượt qua hai bài kiểm tra khác nhau mà bọn chị nghĩ ra thôi.”

“ Sự thật là hai chị nghĩ ra nó thấm chi càng khiến em lo lắng hơn...”

“ Thật kì lạ khi thấy cái biểu cảm bực tức trên mặt Shouma-kun...”

“ Dù gì thì có vẻ như Shouma dở ở khoản đối phó với chị gái của nó.”

Bài kiểm tra để cưới hỏi trở thành gia đình sẽ được hướng dẫn bởi cả Asahi và Yuuhi và để vượt qua nó, có vẻ như Koharu phải vượt qua hai bài kiểm tra riêng biệt.

“ Oh và em hoàn toàn đã nghĩ là Koharu-senpai đã biết về Asahi-san và Yuuhi-san vì chị gần như biết tất cả mọi thứ về thằng ấy.”

“ Chị biết là em ấy có chị gái nhưng mà việc theo đuôi của chị nhắm trực tiếp vào bản thân Shouma thôi.”

“ Ahh, là vậy ...?”

Trong khi Keiki và Koharu trao đổi, cặp sinh đôi dừng bước lại.

“ Chúng ta đã đến địa điểm cho bài kiểm tra đầu tiên!”

“ Quán karaoke bar à?”

Đó hoàn toàn giống với một quán karaoike bar mà bạn có thể tìm thấy bất cứ đâu. Khi mọi người đi vào, họ trả phí và đi vào phòng mình. Asahi đặt cặp của mình xuống, nhặt míc lên và đưa nó cho Koharu.

“ Đây, míc của Koharu-chan đây.”

“ Ah, vâng... Vậy bài kiểm tra đầu tiên là cuộc thi khả năng hát hả?”

“ Hmmm? Không, không cần phải hát gì cả.”

“ “ “ Cái gì? “ “ “

[ Chúng ta đang trong quán karaoke nhưng chị ấy không phải hát à?]

Tất cả học sinh cao trung nhìn nhau bối rối và Keiki là người đầu tiên gom đủ can đảm để hỏi.

“ Ummmm....Vậy không phải là cuộc thi karaoke hả?”

“ Dĩ nhiên là không rồi. Không phải khoe chứ chị hoàn toàn mù thanh nhạc!”

“ Đó thật sự không phải cái gì đáng để khoe....Vậy thì tại sao chúng ta lại ở đây?”

“ Eh? Chúng ta sẽ chỉ làm phiền các khách hàng khác nếu chúng ta thực hiện việc này ở nhà hàng thông thường chẳng phải sao?”

“ Vậy ra đó là những gì chị cho là suy nghĩ hợp lý....”

Tấn công em trai họ trong khi khỏa thân từ đầu đến chân thì hoàn toàn không có vấn đề gì nhưng họ lại đi lo lắng chuyện này.

“ Ah, Koharu-chan, ngồi kế Yuuhi-chan nhé nếu được. Mấy người đàn ông thì có thể ngồi trên bậc thang ở đây.”

Theo chỉ dẫn của Asahi, mọi người tìm chỗ của mình và ngồi xuống. Bọn họ quăng sự chú ý cho cô ấy trong khi Asahi đứng trước TV.

“ Ahhh, đây sẽ là bài kiểm tra của Asahi-oneechan, có tên là ‘ Shou-kun quiz show’!”

“ “ “ Shou-kun quiz show? “ “ “

Khi những lời của Asahi được truyền đi thông qua micro, ba người bạn chỉ có thể khô lời lặp lại những lời của cô ấy.

“ Như cái tên đã nói lên rồi, đây sẽ là đố vui hoàn toàn tập trung xung quanh Shou-kun.”

“ Nếu em thật sự là bạn gái của Shou-kun vậy thì sau tất cả em nên biết tất cả mọi thứ về em ấy.”

“ Bọn chị đã tách hai người em ra để em không gian lận trong suốt bài kiểm tra này. Đây hoàn toàn không phải là chị ấy muốn trêu chọc em đâu.”

“ Vậy là chị không hở...?”

“ Ý định thật sự của chị ta đang lộ ra kìa...”

Cả hai cậu trai đang lườm Asahi với ánh mắt thất vọng trong khi Koharu đang trở lại bộ mặt nghiêm trọng.

“ Vậy thì, Asahi-san, có bao nhiêu câu hỏi mà em phải trả lời chính xác để đậu?”

“ Bọn chị không muốn khiến nó quá khó khăn nên là trong 10 câu... ít nhất là 8.”

“ Tám...”

Công bằng mà nói, tám trên mười là điểm số khá cao. Nhưng Koharu bật míc của cô ấy lên với vẻ điềm tĩnh và đợi để nhận được câu hỏi.

“ Em hiểu rồi. Vậy thì, nếu chị có thể.”

Và như vậy, chương trình đố vui tiến hành bởi Asahi bắt đầu. Đúng vậy, nó bắt đầu.... nhưng mấy câu đố qua đi với cái tốc độ mà không tốn của họ quá nhiều thời gian để đến câu hỏi thứ tám.

“ ....C-Câu tám. Shou-kun thích những cô gái với tóc dài hơn hay với tóc ngắn hơn?”

“ Miễn đó là những cô gái nhỏ nhắn, độ dài của tóc sẽ không có vấn đề.”

“ Chính xác...”

Mọi câu trả lời của Koharu đều bật ra ngay tức thì và tất cả đều đúng.

“ C-Có chuyện gì với cô bé này vậy chứ...?”

“ Tất cả những câu đó đều đúng....”

Đến tận lúc này, Koharu đã trả lời đúng mọi câu hỏi trong tám câu. Do số câu trả lời đúng ít nhất đã được quyết định là tám câu, cô ấy đã vượt qua bài kiểm tra rồi.

“ Koharu-chan biết nhiều về tao hơn cả bản thân tao.”

“ Dù gì thì chị ấy trước đây cũng là một kẻ đeo bám mà.”

Cô ấy biết gần như mọi thứ về đối tượng của mình. Từ những câu hỏi đơn giản như là món ăn ưa thích tới những câu hỏi gần như là không công bằng như là điểm mà Shouma đạt được trong một bài kiểm tra nhất định ở năm nhất cao trung, cô ấy đều có câu trả lời hết.

“ V-Vậy thì—Con ciu của Shou-kun dài bao nhiêu centimet?!”

“ Con ci—?!”

“ Aki-nee, lố rồi?! Câu đó hoàn toàn quá lố rồi?! Chị ấy đã trả lời cả tám câu hỏi và thậm chí cả chị cũng không biết câu trả lời đúng không?!”

Sau khi nhận được thẻ đỏ cho câu hỏi đó, chương trình đố vui đi đến một kết thúc khá ồn ào với việc Koharu vượt qua bài kiểm tra đầu tiên.

Sau khi xong việc ở quán karaoke bar mà không hát một lần nào, cả nhóm lên đường di chuyển tới địa điểm kế tiếp.

“ Bài kiểm tra của chị sẽ diễn ra ở đây.”

Địa điểm Yuuhi đã chọn là một cửa hàng may mặc thiết kế cho con gái. Có những bộ đồ đáng yêu nhất và hào quang ngọt ngào êm dịu trôi dạt bên trong.

“ Dù gì thì một cô gái là phải sành điệu. Vậy nên Koharu-chan sẽ có một cuộc thi thẩm mĩ với chị. Trong một khoảng thời gian giới hạn, chúng ta sẽ lựa ra một loạt những bộ đồ ở đây và giám khảo sẽ quyết định người chiến thắng.”

“ Nhưng mà, Yuuhi-san, không phải giám khảo sẽ chỉ chọn bất cứ ai cậu ta muốn thắng sao?”

“ Không cần phải lo lắng, chị có vòng tay ở đây để đo nhịp tim.”

“ ...Tiện thật ha.”

Vật mà Yuuhi lấy ra từ cặp của cô ấy là chiếc đồng hồ đo nhịp tim có thể đặt vòng quanh tay.

“ Và chị nghĩ bắt Kei-chan làm giám khảo sẽ là lựa chọn tốt nhất.”

“ Em hả? Không phải Shouma sao?”

“ Làm sao mà chị có thể đấu lại loli nếu giám khảo là một đứa lolicon chứ?”

“ Ahhh..”

Đó là một lí do hợp lý.

“ Em sẽ cho Keiki xem những bộ đồ em chọn và người khiến tim em ấy đập nhiều nhất sẽ là người chiến thắng.”

“ E-Em sẽ cố gắng hết sức!”

Với thời gian giới hạn là 30 phút để chọn đồ, cả hai cô gái bắt đầu lên đi khắp cửa hàng. Như vậy là khởi đầu cuộc thi giữa Koharu và Yuuhi.

Hai cậu trai đợi ở góc cửa hàng trong khi Asahi cũng đi xem qua các gian hàng. Koharu về phần mình có một biểu cảm nghiêm trọng trên khuôn mặt khi Yuuhi bất ngờ gọi cô ấy.

“ Koharu-chan, chị hỏi em vài thứ được không?”

“ Chuyện gì vậy?”

“ Em có làm tình với Shou-chan chưa vậy?”

“ Làm tình?!”

Koharu đỏ mặt trong vài giây vì câu hỏi quá mức thẳng thắn.

“ Này này, Yuuhi-chan, sự tế nhị của em đâu rồi?”

“ A-Asahi-san...”

“ Nếu hai đứa nó là người yêu thì dĩ nhiên là đã làm rồi chẳng phải sao?”

“ Fueeeeh?!”

Koharu lắc đầu dữ dội,thét lên “ Tụi em chưa có làm!”

“ Xin lỗi về chuyện đó nha. Yuuhi-chan có hơi hăng hái về chuyện đó xíu.”

“ Ufufu có thể trông không giống nhưng chị khá là cởi mở đối với mấy chuyện như vậy ấy. Dù gì thì chị cũng yêu chuyện ấy mà.”

“ Y-Yêu chuyện ấy....”

Lời phát ra thẳng thắn như vậy thậm chí còn làm Koharu đỏ mặt dữ dội hơn nữa.

“ Chị có nhiều kinhg nghiệm lắm đấy em biết không? Mối quan hệ dài nhất của chị với một người là ba tháng và lần ngắn nhất là ba giờ đồng hồ.”

“ Ngắn vậy sao?! Chuyện quái gì xảy ra trong ba giờ đồng hồ đó vậy?!”

“ Chị thật sự không thể nói lớn tiếng chuyện đó được, em biết đó.... Chuyện giap hợp giữa đàn ông với phụ nữ ấy?”

“ Vậy thôi hả?!”

“ Ban đầu chị nghĩ hắn ta là một gã tốt nên là chị đã cho hắn okay, nhưng mà nó rất không... thỏa mãn. Đàn ông không thể chỉ tốt thôi chẳng phải sao. Chị đặc biệt cảm thấy thích khi mà họ trở nên hơi thô bạo xíu—“

“ Yuuhi-chan, ngưng ngay! Chị không thể để Koharu-chan nghe những thứ còn lại được!”

“ T-Thật là người lớn....”

Mặc dù Akiyama Yuuhi có thể trông như là kiểu ngoan ngoãn nhưng dường như cô ấy có thể khá là hoang dại nhiều lúc.

“ ...Chúng ta có nên nghe cái cuộc nói chuyện của con gái này không?”

“ ... Tao chỉ muốn về ngay thôi”

“ Còn nữa, liệu Yuuhi-san có thật sự như thế không vậy...?”

“ Yuu-nee là kiểu người sẽ dễ dàng phải lòng. Chỉ cần hơi tốt với chị ấy thôi và đó là đủ rồi.”

“ Oh...”

“ Ngược lại, Asa-nee là kiểu hơi trong sáng.”

“ Điều đó không ngờ được.”

Người chị với vẻ trong sáng thì lại chính xác là ngược lại trong khi người trông có vẻ hoang dại thích tiệc tùng lại là người trong sáng và tinh khiết.

Sau cuộc trò chuyện đó, khoảng thời gian còn lại trôi qua khá là từ tốn và cả hai người bọn họ đã hoàn thành việc lựa quần áo.

“ Được rồi, bọn chị sẽ đi thay đồ nên là đợi ở đây nha, okay?”

“ Em có thể mong chờ nó đó.”

Cả hai người tham gia đi vào hai phòng thay đồ riêng biệt.

“ Thật tình mà nói, chỉ cần tao được nhìn Koharu-chan thì sẽ ổn thôi.”

“ Mày quá là thành thật.”

“ Nhưng mà mặc dù tao biết Keiki yêu ngực bự, tao dám chắc là mày cũng sẽ bị mê hoặc bởi vẻ đáng yêu của Koharu thôi.”

“ Oi, thằng tôn thờ bức tường kia. Đừng có đem cái sở thích cá nhân của tao ra chỗ như thế này.”

“ Bỏ chuyện ngực bự qua một bên lúc này đi, em không nghĩ cuộc thi sẽ hơi khó lần này sao?”

Trong khi hai thanh thiếu niên đang bắt đầu nói chuyện về những gì mấy cậu trai ở tuổi họ sẽ nói, Asahi nhảy vào cuộc hội thoại.

“ Điều đó rõ ràng rồi. Bộ chị nghĩ là Koharu-chan của em sẽ thua Yuu-nee à?” Shouma hỏi

“ Chị không muốn khoe khoang về em gái của mình nhưng mà gu thẩm mĩ của em ấy là vượt bậc đó.”

“ Sự thật là Yuuhi-san có rất nhiều vẻ quyến rũ nữ tính.”

“ Mày biết đó, chị ấy đã từng là người mẫu cho tạp chí trước đây mà?”

“ Eh, thật hả?!”

“ Khó để có thể tin được... nhưng đó là sự thật. Man, có gì tốt ở cái bà già đó chứ?”

“ Bà già.... Chị ấy không lớn hơn hai đứa mình bao nhiêu đâu mà chẳng phải sao?”

Vì hai chị em sinh đôi đang là năm hai đại học, họ chỉ có thể là 19 hoặc 20 tuổi. Nhưng trước khi Keiki có thể trả lời, những tấm màn phòng thay đồ bung mở ra.

“ Ngài giám khảo~? Nếu việc chuẩn bị của ngài xong rồi thì chúng tôi có thể bắt đầu nha ~”

“ Lên đi~”

“ Được thôi nà ~~~! Thế này thì sao?”

“ Ohhh, dễ thương!”

Thứ mà Yuuhi đã chọn là một chiếc đầm xanh nhạt

“ Wow, thật sự là rất dễ thương. Phần viền váy đủ ngắn để làm lộ đôi chân ngọc ngà của chị và làn da mềm mại như bột bánh, kết hợp với cả áo ngực và quần lót khiêu gợi—chờ đã, em hoàn toàn có thê thấy đồ lót của chị?!”

Thứ mà cô gái đang mặc là một chiếc váy ngủ kiểu đồ lót trong suốt. Đó là một bộ xứng đáng với cái tên “ Kẻ diệt trai tân”.

“ Đây là cuộc thi về gu thẩm mỹ chẳng phải sao?!”

“ Về gu thẩm mỹ. Chính xác là gu thẩm mỹ về đêm. Và dù em nói vậy, Kei-chan, nhưng mắt em thực tế đang dán dính vào chị đó biết không hả?”

“ Ugh...”

“ Chị thật sự muốn Shou-chan cũng nhìn một cái...”

“ Chị chỉ đang đang lợi dụng cơ hội này để quyến rũ thằng đó thôi đúng không...?”

Thanh niên lolicon kì cựu hiện tại đang chơi game câu đố trên điện thoại cậu ấy.

“ Nào giờ thì, nhịp tim của Kei-kun là.... 110, huh? Không tệ” Asahi thông báo.

Nói chung, nhịp tim ở mức 110 thông thường là sau một trò thể thao nhẹ,

“ Nhưng mà~ nhưng mà nè~ Kei-chan vẫn có thể tăng tiếp mà đúng không?”

“ Ehhh?! Y-Yuuhi-san?! Sao chị lại đột nhiên ôm tay em vậy?!”

“ Ohh, nó lên tới 150 luôn rồi”

“ Ý chị là gì hảaaaaaaaaaaaaaaa?!”

Cậu ấy bị ôm lấy bất ngờ bởi Yuuhi và cậu ấy có thể cảm nhận bộ ngực mềm mại của cô ấy nên không thể trách Keiki vì phản ứng đó được. Chưa kể đến cậu ta gần như cảm nhận trực tiếp cái cảm giác qua bộ đồ ngủ mỏng đó.

“ Ugh... vì em không quen với chuyện này, Koharu-senpai giờ gặp rắc rối rồi... Và còn nữa, chẳng phải cái này tính là ăn gian rõ ràng sao?”

“ Hmph. Chị đã dùng hết tài nguyên mình có để đạt lợi thế rồi. Và em rõ ràng là hứng lên với vẻ quyến rũ của chị nha!”

“ Thì dĩ nhiên là em có rồi. Dù gì thì Yuuhi-san cũng xinh đẹp không thể tin được mà.”

“ Eh? ...Uuuu... Được khen một cách chân thành như vậy có hơi quá...”

Vì lí do gì đó mà Yuuhi-san bắt đầu bồn chồn khi được Keiki khen.

“ ....Đôi lúc, đôi lúc trẻ hơn cũng không tệ nhỉ.”

“ Eh?”

“ Không, không có gì cả—Nhân tiện thì, tiếp theo là lượt của Koharu-chan.”

“ Chị vẫn tiếp tục mặc cái bộ đó à? Thôi thì sao cũng được”

Từ ngữ thông thường sẽ không thể lọt vào những người biến thái như cô ấy. Keiki biết điều đó rất rõ, đó là vì sao cậu ấy thay vào đó nhìn vào chỗ phòng thay đồ lần nữa.

“ Koharu-senpai, chị đã chuẩn bị xong chưa?”

“ R-Rồi, chị xong rồi!”

“ Em cũng ổn rồi đây.”

“ Mày thật sự là dễ nhìn thấu đó Shouma....”

Shouma đã để điện thoại chỗ khác và đang hào hứng đứng kế bên Keiki, đợi sự xuất hiện của Koharu-chan. Cuối cùng, khi tấm màn mở ra—

“ Đ-Đây là...?!”

Khi thấy Koharu, giám khảo nuốt hơi thở của mình.

“ Một ý tá loli... mày muốn nói vậy hả?!”

Sinh vật bước ra từ phòng thay đồ trông ít giống người hơn và giống một thiên thần màu trắng tinh khiết hơn. Cơ thể cô ấy được quấn bởi bộ đồng phục y tá màu hồng với chiếc mũ y tá đi kèm trên đầu cô ấy. Làn da của đôi chân được giấu đi bởi vớ và cô ấy thậm chí còn có một cái nhiệt kế nhỏ trên tay.

Ngay đây là một ví dụ hoàn hảo về ý tá loli.

“ ....Em biết đó, đ-đến lúc đo nhiệt độ của em rồi?”

“ Guhaaaaa?!”

Thấy Senpai dễ thương của mình làm phong cách giống y tá như vậy, Keiki khuỵu gối xuống sàn nhà.

[ Điều này không công bằng! Một tội ác! Thứ đáng yêu như thế này không thể được cho phép....!]

[ Những cô gái trông nhỏ tuổi mặc đồng phục y tá như thế này nên bị cấm bởi luật pháp mới phải], Keiki nghĩ

“ Eh?! Nó vượt qua điểm 200 luôn rồi?! Bình tĩnh lại chút nào, Kei-kun!!”

“ ...Có vẻ như là Kei-chan cũng chỉ là một đứa lolicon như thế huh?”

“ Không! Em thích những Onee-sans bình thường và nảy nảy thôi (ngực)!”

Trong khi kiểm tra nhịp tim của Keiki, Asahi phát ra một tiếng lo lắng khi Yuuhi nhìn cậu ấy với ánh mắt lạnh tanh. Keiki tuyệt vọng cố gắng kéo mình ra khỏi những lời buộc tội này.

“ Chỉ là—Em thích đồng phục y tá!”

“ Kei-chan có sở thích kì lạ nhất huh?”

Thở dài một tiếng, Yuuhi hạ ánh mắt mình xuống.

“ Việc này làm tổn thương danh dự của chị lắm đó, em biết không....”

Còn về thanh niên lolicon thật sự, cậu ta đã không thể chịu đựng được cảnh trước mặt và ngã gục trên sàn rồi.

“ Haah... Đây hoàn toàn là bàn thua của chị”

“ Chơi hay lắm, Yuuhi-chan!”

“ Nhưng mà sao chị lại chọn bồ đồ đó vậy, Koharu-senpai?”

“ Chị nghe từ Mizuha-san là nhiều cuốn sách trong bộ sưu tập của em có ý tá trong đó.”

“ Mizuhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?!”

Đứa em gái yêu dấu của cậu ấy đã phát tán hoàn toàn thông tin về sở thích cá nhân của Keiki.

“ Em cũng thích gái thỏ với đồ bơi của trường đúng không?”

“ Xin tha cho em đi... Và không ngờ là họ lại có đồng phục y tá ở đây đấy.”

“ Vì mấy bộ đó thường được dùng bởi các cặp đôi khi chơi trò nhập vai nên họ có ở một gian hàng riêng biệt.”

“ Cái đất nước này có thật sự đang ổn không vậy...?”

Dù Keiki có cảm thấy tuyệt vọng thế nào thì bài kiểm tra kết hôn cũng đã kết thúc. Sau khi thu hút những cái lườm gây sát thương từ nhân viên cửa hàng, Onee-san đồ ngủ và loli y tá trở lại phòng thay đồ.

Có thể là Yuuhi thấy thích nên cô ấy đã mua bộ đồ ngủ biến thái mà cô ấy dùng trong cuộc thi và tặng bộ trang phục y tá cho Koharu.

Khi cả năm người bọn họ rời cửa hàng thì trời đã trở tối bên ngoài rồi.

“ Koharu-chan đã vượt qua bài kiểm. Đây là bàn thua hoàn toàn của bọn chị. Xin em hãy chăm sóc cho Shou-kun nhé?”

“ Xin lỗi vì đã trêu em như thế nha”

“ Không, nói chuyện với mọi người cũng vui lắm.”

“ Cô bé này tốt thật ấy!”

“ Kya?! A-Asahi-san?!”

Khi cô ấy bất ngờ bị ôm lấy bởi Asahi, Koharu thốt ra tiếng hét đáng yêu.

“ Được rồi, bọn chị sẽ về nhà bây giờ đây. Koharu-chan, xin hãy đi chơi với bọn chị lần nào đó nha, được không?”

“ Shou-chan, nhớ là đưa Koharu-chan về nhà đó, okay?”

“ Em biết rồi biết rồi”

Cặp sinh đôi vẫy tay tạm biệt khi họ bước xuống đường.

“ Haaah... Vậy là Shou-kun cuối cùng cũng có bạn gái, huh...”

“ Em đặc biệt luôn thích em ấy. Phải không Asahi-chan?”

“ Ý em là, không có đứa con trai nào ngầu hơn Shou-kun cả. Có lẽ bọn con trai thật sự thích mấy cô gái nhỏ tuổi hơn...”

“ Koharu-chan đã nói em ấy là năm ba mà chẳng phải sao?”

“ Eh?! Em ấy lớn hơn Shou-kun hả?!”

Hai người bọn họ chậm rãi rời xa nhưng trông có vẻ là một lúc nữa thì giọng nói của họ mới hết nghe được.

“ Vậy là Asahi-san nghĩ Koharu-senpai là năm nhất huh?”

“ Họ thậm chí có thể nghĩ chị ấy là học sinh tiểu học nếu hông thấy chị ấy mặc đồng phục ấy.”

“ Shouma-kun. Thể hiện chút xíu tế nhị đi” Koharu phồng má.

“ Mizuha đang đợi ở nhà nên là giờ em cũng đi luôn đây.”

“ Cảm ơn vì hôm nay, Kiryuu-kun.”

“ Không vấn đề gì. Em vui vì đã có thể giúp. Em thậm chí còn được nhìn thấy bộ đồ y tá thật sự mà.”

“ X-Xin hãy quên nó đi!”

Mặc dù cô ấy trông có vẻ thoải mái khi mặc nó, dường như nó khá là xấu hổ cho Koharu. Cô ấy rõ ràng đã cố gắng để không đánh mất Shouma và Keiki chỉ có thể ngưỡng mộ điều đó trong im lặng.

“ Shouma, mày tốt hơn hết nên cẩn thận khi đưa chị ấy về nhà đấy.”

“ Yeah, tao sẽ đảm bảo là không có gì xấu xảy ra với chị ấy.”

“ Tao đang nói mày ấy”

“ Ý mày là sao chứ?!”

“ Chị sẽ cẩn thận để không bị con sói to bự xấu xa ăn thịt đâu.”

“ Cả Koharu-chan luôn hả?!”

Mức độ trêu chọc này nên được cho phép sau rắc rối mà họ đã vượt qua vì cái tên lolicon này.

Phần 4

Sau khi tách khỏi Keiki, Shouma đưa Koharu đi với điểm đến là nhà của cô ấy. Vì tốc độ đi bộ của Koharu khá là chậm do chiều cao của cô ấy, họ có cả đống thời gian để nói chuyện . Họ nói về những gì đã xảy ra ôm đó, cặp song sinh, bài kiểm tra kết hôn và về khoảng thời gian họ đã không gặp nhau.

“ Ah, chúng ta gần đến rồi”

“ Yeah...”

Họ đã có rất nhiều thời gian nhưng mà họ đã đến nhà hàng xóm của Koharu trước khi Shouma có thể khơi gợi chủ đề chính.

“ Koharu-chan, chúng ta có thể đi đường vòng không?”

“ Đường vòng hả?”

“ Em muốn nói thêm xíu nữa.”

“ Được, chị không phiền đâu...?”

Với việc đó, Shouma dẫn Koharu tới công viên gần đó. Dưới ánh trăng, cậu ta quay lại đối mặt với Koharu.

“ Chúng ta sẽ không ngồi xuống hả?”

“ Sẽ xong nhanh thôi. Mà nếu chị muốn ngồi lên đùi em thì cứ thoải mái.”

“ Em lại đối xử với chị như đứa trẻ nữa rồi... Chị thực tế vẫn là Onee-san của Shouma-kun đó nha.”

“ Ahahaha, em biết mà.”

“ Hay là... Em thích ai đó nhỏ hơn em hả?”

“ Koharu-chan...”

Dù cô ấy trông có trẻ con thế nào thì sau cùng cô ấy vẫn lớn hơn Shouma một năm. Cô ấy không thể không cảm thấy lo lắng khi biết được cậu ấy thích những cô gái nhỏ tuổi hơn.

“ Em xin lỗi, Koharu-chan.”

“ Ý em là việc hôm nay em đã tia mấy cô bé tiểu học trước nhà ga hả?”

“ Không, không phải về chuyện đó. Em xin lỗi vì đã làm chị lo lắng như thế... Keiki đã nổi điên với em chị biết đó. Vì khiến chị khóc.”

“ Kiryuu-kun đã làm vậy à...”

“ Em đã nghĩ là nếu em giữ khoảng cách với chị thì chị sẽ không bị cuốn vào rắc rối mà chị gái em sẽ mang tới. Nhưng mà đó không phải là điều đúng đắn nên làm nếu em tổn thương người con gái em thích.”

“ Eh... Shouma-kun, em vừa nói gì...?”

Sau khi đã nói ra lời nặng nề như thế, Shouma bối rối và gãi má mình.

“ Em đã vui lắm. Hẹn hò với chị, làm việc cùng nhau ở gian hàng trong suốt kì nghỉ hè, ăn trưa cùng nhau trong sân trường—Em đã có khoảng thời gian với cô gái lớn tuổi hơn mình.”

Với Akiyama Shouma, những cô gái lớn hơn cậu ấy như là kẻ thù. Hai cô chị của cậu ấy đã chơi đùa với cậu ấy như món đồ chơi trong những ngày còn nhỏ của cậu ấy vì vậy cậu ấy đã mang vết sẹo suốt đời và đó là sao mà cậu ấy cuối cùng trở thành lolicon.

Tuy nhiên, Ootori Koharu khác với chị gái của cậu ấy.

Khi cậu ấy bắt đầu nói chuyện với cô, cậu ta nhận ra cô ấy tốt bụng đến dường nào, cô ấy luôn nghĩ đến những người khác thế nào và cô ấy nghĩ về cậu ta như thế nào. Mặc dù cô ấy từng bám đuôi Shouma, cậu ấy không thể ngưng suy nghĩ là cô ấy đáng yêu dù cô ấy có làm gì đi nữa. Thời điểm đó đã đánh dấu bàn thua của Shouma. Lúc này đây, Shouma đã phải lòng cô ấy đến mức Koharu đã khiến cậu ta quên đi mọi chuyện trong quá khứ và những lỗi lầm của cậu ấy.

“ Em cảm thấy có lỗi vì luôn giữ chị trong mối quan hệ kì cục mập mờ này. Đó là tại sao em muốn quyết định lại. Ngay tại đây, ngay lúc này. Để không bao giờ làm chị lo lắng nữa—“

Cậu ấy nói những lời mà lẽ ra đã nói từ lâu rồi.

“ Koharu-chan! Xin chị hãy hẹn hò với em!”

Koharu tốn một khoảnh khắc để tiếp thu lời tỏ tình và—

“ ... ... ... ... Vâng.”

Nước mắt bắt đầu hiện lên trên đôi mắt cô gái khi cô chấp nhận. Mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu của họ đã chấm dứt và họ đã trở thành một cặp đôi chính thức.

“ Ehe, ehehehe... Chị cuối cùng cũng trở thành một cặp với Shouma-kun,,,,, Chị cuối cùng cũng là bạn gái của Shouma-kun rồi...”

“ Đó là lí do chính cho mọi chuyện đó.”

“ Vậy nếu chị lớn lên như chị gái của em, em có vẫn yêu chị không?”

“ ... ...Eh?”

“ ... ...Eh?”

Thời gian—dừng lại.

Thẳng thắn mà nói, vẻ ngoài của Koharu lúc này là vẻ ngoài tốt nhất với một đứa lolicon như Shouma. Nếu có thể, cậu ấy muốn cô ấy không cao lên thêm một mi li mét nào nữa. Tuy nhiên, nói những lời đó sẽ mang lại thảm họa lớn. Thậm chí chưa đầy ba phút sau lời tỏ tình được chấp nhận, cái thảm họa kể trên đã đến. Phản ứng duy nhất mà Shouma có thể vặn vẹo ra là gật đầu và—

“ D-Dĩ nhiên rồi?”

“ Shouma-kun, em là đồ ngốcccccccccccccccccccccc!”

Khoảnh khắc mà cậu ấy đã không thể đưa ra câu trả lời chắc chắn, điều này đã được định sẵn. Cậu ta đã làm cho Koharu tốt bụng nổi giận về chuyện đó.

“ Em thật sự rất rất xin lỗi...!”

Nhận ra lỗi của mình ngay lập tức, Shouma hối hả cúi người với bạn gái của cậu ấy.

“ Em rất xin lỗi. Em biết em là đồ tồi tệ nhất mà”

“ Không sao. Loli hay chả loli, chị sẽ biến em si mê mình đến mức chuyện đó sẽ không còn là vấn đề gì với em nữa cả!”

Nói điều đó, Koharu ôm chặt tay của Shouma.

“ ...Chị sẽ không buông ra nữa đâu, okay?”

“ Uwah... Koharu-chan, bất côn quá...”

Tên lolicon phải thở gấp vì cái tiếp cận trực tiếp này.

“ Nhưng nếu chị không buông ra thì chị sẽ không thể về nhà...”

“ Chị không quan tâm luôn ~”

Cô ấy nói vậy, nhưng nụ cười của cô ấy nói khác. Sau cùng, niềm vui của cô ấy lớn hơn hẳn sự tức giận. Dù ngực của cô ấy có nhỏ thế nào đi nữa thì cảm xúc bên trong vẫn mạnh hơn dữ dội hơn bất cứ thứ gì mà bất cứ ai có thể hiểu được. Suốt một khoảng thời gian cô ấy đã theo đuổi phía sau người yêu quý của mình nhưng giờ đây cô ấy cuối cùng đã có thể đi bên cạnh cậu ấy.

Trong khi hai người họ dính với nhau ở công viên, Keiki đã về đến nhà và đang thư giãn trong phòng khách. Kế bên cậu ấy trên ghế sofa là Mizuha đang hớp một ngụm sữa từ chiếc cốc uống trà.

“ Em vui vì sự hiểu làm này đã được xóa bỏ đó.”

“ Thằng đó thật sự không gì khác ngoài rắc rối.”

“ Anh nói vậy nhưng anh vẫn quan tâm cậu ấy. Đó là cái mà em thích ở Nii-san ấy.”

“ Mizuha-san, sự thẳng thắn của em dạo gần đây hơi không công bằng đó.”

Mặc dù cậu ấy muốn cô bé dừng lại vì cậu ấy bối rối, có một phần cậu ta muốn nghe thêm nữa. Và trong khi hai anh em đang tán tỉnh nhau, điện thoại Keiki rung lên trên bàn.

“ Ah, là tin nhắn từ Shouma—Ahhh, hahaha.”

“ Nii-san?”

“ Ah, thì, anh vừa mới nhận được cái này nè.”

“ Ahhhh... Fufu.”

Khi Keiki đưa cho Mizuha xem màn hình, cô ấy đã có phản ứng i chang cậu ấy.

“ Hai người bọn tớ lần này hẹn hò thật sự.”

Cùng với mẫu tin nhắn nhỏ đó là một bức tranh ở dưới. Shouma và Koharu, vai kề vai, mỉm cười khi chụp selfie. Một bức ảnh thể hiện hoàn hảo khoảng khắc hạnh phúc của một cặp đôi mới được khai sinh.