Kawaikereba Hentai demo Suki ni Natte Kuremasu ka?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6015

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 104

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Tập 04 - Chương 04: Ayano-san sẽ không từ bỏ

Phần 1

[ Sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ?]

Địa điểm là một căn phòng biệt lập ít người để ý đến, nó vừa tối lại vừa nhỏ. Những tia sáng duy nhất đều đi vào từ chiếc cửa sổ nhỏ gần trần nhà. Và trong khi Keiki đang ngồi trên mặt đất thì một cô gái với một con mắt bị mái tóc che đi đang ấn cái bộ ngực đầy đặn của mình vào người cậu ấy.

“ Haaah.... Haaah...”

Cô gái đó thở ra những hơi thờ vừa gấp gáp vừa dâm đãng và cái tình cảnh này cũng như lý trí của Keiki dường như sắp tới giới hạn.

“ Kiryuu-kun...”

“ F-Fujimoto-san...?”

“ Cái đó của Kiryuu-kun... đã hơi cứng rồi.”

“ Chính xác thì cậu đang nói về cái gì vậy hả?!”

Khi cô gái thốt ra những lời hoang dại như vậy, Keiki ngay lập tức dập tắ cái suy nghĩ của cô ấy.

[ .... Thật chứ, sao mọi thứ lại thành ra như thế này...?]

Trong khi đầu cậu ấy đang bắt đầu trống rỗng đi thì Keiki hồi tưởng về việc làm thế nào mà cậu ấy dính vô cái tình huống này.

Phần 2

Đã qua nhiều ngày kể từ khi kì học mới bắt đầu và lúc này đây là sau khi buổi học đã kết thúc.Tất cả các thành viên câu lạc bộ thư pháp đều tụ họp lại trong phòng câu lạc bộ và họ đang giành thời gian làm những gì họ muốn.

Sayuki thì đang làm việc với đống thư pháp của mình, Yuika thì đang làm sách tranh và Mao thì đang xử lí bản thảo manga. Thành viên mới, Mizuha đang nghiên cứu rất nhiều sách nấu ăn và ghi chú lại công thức còn đứa con trai duy nhất là Keiki thì đang đọc một cuốn light novel về em gái.

Nếu có ai hỏi tại sao cậu ta lại đang đọc tiểu thuyết về em gái thì lí do là vì cậu ta muốn chữa lành trái tim khô héo của mình. Dù gì thì cũng do có vài rắc rối với cái câu lạc bộ thư pháp này—.

“ ...Fufufu, có cảm giác như dạo gần đây chị hơi bị bí ý tưởng rồi. Có vẻ chị cần một vài hình phạt từ Keiki-kun để lấy lại phong độ đó.”

Kẻ biến thái số 1.

Senpai khổ dâm, người muốn cậu Kouhai của cô ấy biến cô ấy thành thú cưng của cậu ấy: Tokihara Sayuki.

“ Phù thủy-senpai vẫn biến thái như mọi khi. Yuika thì muốn ban cho Keiki-senpai một vài hình phạt hơn.”

Kẻ biến thái số 2

Kouhai bạo dâm, người muốn biến Senpai nam của mình thành nô lệ của em ấy: Koga Yuika.

“ Này, Kiryuu. Tớ cần thêm tư liệu tham khảo cho manga của mình nên là cậu có thể làm cái biểu cảm như là bị một người đàn ông khác đẩy ngã không?”

Kẻ biến thái số 3

Hủ nữ sử dụng những bạn nam cùng lớp của mình làm người mẫu cho manga BL của cô ấy: Nanjou Mao

“ Fuuu... Hôm nay có vẻ hơi nóng nhỉ, phải không Nii-san?”

Kẻ biến thái số 4

Đứa em gái thích khoe hàng của Keiki, người vừa thờ ơ cởi nút trên cùng của chiếc áo để cố ý làm lộ ra chiếc áo ngực của cô ấy: Kiryuu Mizuha.

—Bạn thấy đó, tất cả những thành viên nữ của cái câu lạc bộ thư pháp này đều hoàn toàn là những kẻ biến thái.

 Ban đầu thì cô em gái Mizuha của Keiki là mỏ neo duy nhất của cậu ấy giữa cái biển cả đầy biến thái này nhưng sau khi phát hiện cái fetish của cô bé thì cậu ta phải trốn chạy vào thế giới giả tưởng để được những cô em gái tưởng tượng chữa lành.

Nhân tiện thì chưa ai khác ngoài Keiki phát hiện ra cái fetish ẩn này của Mizuha. Rõ ràng là Mizuha cũng không có ý định sẽ thể hiện nó ra nên ngoại trừ một chút trêu chọc ngay lúc này thì cô bé luôn giữ kín cái nó khi đang ở phòng câu lạc bộ.

 “ Ahhhh, cô em gái trong bộ tiểu thuyết này thật là đáng yêu mà~”

“ ... Nii-san đang tán tỉnh em gái tưởng tượng kìa.”

Trong khi hoàn toàn lờ đi những câu nói của đám con gái biến thái, cậu ta tiếp tục trốn chạy tới nơi trú ẩn an toàn của em gái tưởng tượng. Bất ngờ, tiếng gõ cửa vang lên.

“ Xin thứ lỗi.”

Cánh cửa mở ra và một nữ sinh với một con mắt bị che đi bởi tóc mái bước vào. Màu ruy-băng của cô ấy là màu be, giống như của Mao và Mizuha, điều đó chỉ ra là cô ấy cũng là học sinh năm hai. Tất nhiên, đó là hội phó hội học sinh, Fujimoto Ayano.

“ Ah, chẳng phải là Fujimoto-san sao. Có vấn đề gì hả?”

Bởi vì cô ấy được phân công nhiệm vụ có liên quan đến câu lạc bộ nên Ayano sẽ thường xuyên ghé thăm các câu lạc bộ như thế này. Thông thường thì công việc của cô ấy sẽ liên quan tới chủ tịch câu lạc bộ, cụ thể ở đây là Sayuki nhưng ánh mắt của cô ấy lại hướng thẳng ra sau Sayuki và tập trung vào cậu trai đang đọc light novel.

“ Tớ đến đây vì có chút việc với Kiryuu-kun.”

“ Eh, tớ hả?”

Tất cả các thành viên câu lạc bộ bắt đầu thì thầm với nhau vì cái tên mà hội phó vừa nói tới.

“ Chị đã suy nghĩ về chuyện này lâu rồi; Chẳng phải em ấy có hơi quá thân thiết với Keiki-kun sao?”

“ Em cũng đã nhìn thấy hai người bọn họ bám vào nhau trước đây.”

“ Yuika thấy hai người bọn họ ôm nhau trong phòng dụng cụ nè.”

“ Nii-san, chuyện này là sao?”

Mọi cô gái bất ngờ hướng ánh mắt sắc lạnh tới đứa con trai duy nhất trong căn phòng. Keiki thẳng thừng đảo mắt mình ra chỗ khác mà không tiết lộ về chuyện Ayano thật ra có fetish mùi cơ thể con trai. Tất nhiên là việc làm đó chỉ mang tới thêm nhiều sự nghi ngờ và không hài lòng hơn nữa. Giữa cái bầu không khí ngột ngạt đó, Ayano bước lại gần Keiki với dáng đi bình tĩnh.

“ Chuyện này có hơi đường đột nhưng mà em muốn thuê Kiryuu-kun này.”

“ Thuê sao?”, tôi hỏi

“ Chị từ chối. Hỏi ai đó khác đi”, Sayuki nói

“ Tại sao Sayuki-senpai lại trả lời thay em chứ...”

Đáp trả lại, Ayano liếc Sayuki với con mắt khôn được che của mình và...

“ Nếu chị muốn chống cự, em có thể buộc phải giảm ngân sách của câu lạc bộ thư pháp đó.”

“ Xin hãy làm bất cứ điều gì em muốn với Keiki-kun.”

“ Sayuki-senpai?!”

Sau khi đã nhận được sự chấp thuận, Ayano ôm chặt lấy tay của Keiki.

“ Vậy thì như đã nói, cậu sẽ đi với tớ.”

“ Eh, chờ chút đã? Tại sao tôi lại bị đối xử như một món đồ thế này? Bán tôi đi vì ngân sách CLB có thật sự ổn không đó?”

Những cô gái này lẽ ra phải chống đối lại Ayano ngay bây giờ vì nhiều lí do, nhưng.

“ Nếu chúng ta mất nhiều ngân sách quá, Yuika không thể mua thêm vật liệu cho mấy cuốn sách hình của cô ấy được.”

“ Sẽ là vấn đề lớn nếu tớ không thể mua thêm mực cho bản thảo của mình.”

“ Em nghĩ để cho Nii-san ngoại tình này bị dẫn đi cũng được thôi.”

“ Tôi không có bất cứ đồng minh nào ở đây luôn hả?!”

[ Và hơn nữa, dùng tiền ngân sách câu lạc bộ đi mua nguyên liệu và mực và mấy thứ không đâu có thật sự đúng đắn không thế?]

Do là cậu ấy đã bị bán đi thay cho mấy món đồ liên quan đến tiền kia, Keiki không còn lựa chọn nào khác ngoài đi theo Ayano ra khỏi phòng. Sau khi đi dọc hành lang một lúc thì chân cô ấy dừng lại và cô ấy nói lên yêu cầu của mình.

“ Được rồi Kiryuu-kun. Xin hãy ban phước cho Ayano-san tội nghiệp này bằng cái quần lót của cậu đi”

“ Tớ từ chối.”

Keiki quay người lại và định quay lại chỗ họ đã rời đi nhưng tay áo cậu ấy bất ngờ bị kéo lại.

“ Chờ đã, không chỉ vậy thôi đâu. Tớ thật sự có công việc cho cậu mà.”

“... Lần này là cái gì đây?”

Keiki nhận ra là Ayano sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như vậy nên cậu ấy thôi cái việc trốn đi. Mặc dù cô ấy được các giáo viên cũng như là nhiều học sinh tôn trọng nhưng cái fetish mùi của cô ấy là một điểm trừ lớn bỏ qua tất cả những điều tốt đẹp nói trên. Nhưng mà ôi thôi, bạn không thể phàn nàn cái dáng vẻ đầy lo âu của cô ấy lúc này được.

“ ...Cậu biết đó... Umm, tớ có một yêu cầu cho Kiryuu-kun.”

“ M-Một yêu cầu?”

Vì cậu ta chưa bao giờ có trải nghiệm một đứa con gái yêu cầu việc gì đó một cách đáng yêu như thế này nên là tim Keiki đã đánh rớt cả một nhịp. Mặc dù cậu ấy đã biết rõ đó có thể là cú lừa nhưng không thể thôi mong chờ điều gì đó. Và tất nhiên là mọi chuyện diễn ra đúng như phần lý trí của não Keiki đã nghĩ.

“ Có một vài dụng cụ tớ phải đem đến nhà kho. Cậu giúp tớ được không?”

“ .... Yeah, tớ đã đoán là sẽ như thế này mà.”

“ .... Cậu nói vậy là không giúp được hả?”

“ Không sao đâu. Cậu đã cho tớ mấy tấm vé đến bể bơi lần trước rồi nên là tớ rất vui lòng giúp đỡ cậu.”

“ Thật vậy hả? Vậy thì Ayano-san sẽ đi mượn chìa khóa nhà kho nên cậu có thể đợi tớ ở văn phòng hội học sinh được không?”

“ Đã hiểu.”

Keiki có nghe là hội học sinh đang trong tình trạng rất cần thành viên nam. Thay vì cứ lãng phí thời gian nếu ngồi đọc quyển novel em gái đó, Keiki có lẽ giúp được những chỗ cậu ấy có thể làm.

Tách ra khỏi Ayano, Keiki đi tới phòng hội học sinh và gõ cửa.

“—Vào đi.”

“ Thứ lỗi cho tôi”

Khi vào phòng, một cô gái với mái tóc nâu nhạt cột hai đuôi chào cậu ấy. Màu ruy-băng của cô bé là xanh lá có nghĩa là cô bé ấy cũng là Kouhai của Keiki giống như Yuika. Chiều cao cô bé có vẻ bằng với Yuika hoặc có thể là cao hơn một chút. Vì lí do nào đó mà cô ấy trông như đang có tâm trạng xấu. Đôi mắt cô ấy chứa đầy sự thù địch khi hướng chúng về phía Keiki.

“ Anh có việc gì với hội học sinh không?”

“ Ahhh, um.... Fujimoto-san nói anh đợi ở đây.”

“ Tôi hiểu rồi. Vậy anh là người sẽ giúp đỡ bọn tôi.”

[ Hmph], cô bé khịt mũi.

“ Tôi là thư kí của hội học sinh, Nagase Airi. Như anh có thể thấy, tôi là năm nhất.”

“ Ahh, tên anh là—“

“ Không cần thiết phải giới thiệu mình đâu, Kiryuu-senpai.”

“ Huh, em biết anh hả?”

“ Dù gì thì Senpai cũng khá là nổi tiếng. Anh đã xây dựng cả một dàn harem với những cô gái xinh đẹp của câu lạc bộ thư pháp mà.”

“ Cái đó là sao vậy? Anh không thể để em nói vậy được!”

“ Bộ tôi sai à?”

“ Tất nhiên là vậy rồi. Anh không kí ức nào về việc mình đã làm bất cứ việc gì như vậy cả.”

“ Nhưng mà có vô số lời đồn xung quanh về việc anh ôm năm ba Tokihara-senpai và năm nhất Koga-san, anh biết không? Chưa đề cập đến việc anh luôn có cái biểu cảm dâm đãng đó trên mặt.”

“ Anh thật sự làm mặt vậy à...?”

Nhưng cậu ấy không thể tuyệt đối phủ nhận những lời đồn vì mấy chuyện như vậy thật sự đã xảy ra.

“ .... Cái sự hai mặt này.... Đây chính xác tại sao mà bọn con trai thật...”

“ Chuyện đó không hoàn toàn như vậy... Nhưng mà....Anh xin lỗi.”

Keiki xin lỗi theo bản năng khi mà cô bé lườm cậu ấy như đang nhìn thứ sâu bọ vô dụng. Có lẽ là cô bé đã đúng và những gì cậu ấy đang làm thực tế là sai trái.

[ Và còn nữa, chuyện được hai cô gái đấu tranh giành mình như những gì em ấy nói đó.... Xin hãy chỉ cho anh chỗ để anh có thể đăng kí cho cái đó đi]

Keiki bất chợt cảm thấy thúc giục muốn quay lại những ngày bình thường bởi vì cuộc nói chuyện này.

“ Nhắc mới nhớ. Chúng ta có gặp nhau lần nào trước đây chưa, Nagase-san? Cảm giác như là mình có gặp nhau rồi, ít nhất là vậy...”

“... Chuyện gì vậy? Đó là cách anh tán tỉnh tôi đó hả?”

“ Không phải! Điều đó hoàn toàn không phải nên là đừng có tăng thêm khoảng cách giữa chúng ta như vậy nữa.”

Bị từ chối như vậy thật sự làm tổn thương trái tim tội nghiệp của cậu ấy.

“ ... Hmph. Nhưng mà đúng rồi, đây không phải là lần đầu chúng ta gặp nhau. Anh không nhớ sao? Chúng ta gặp nhau khi đi gom rác lúc trước.”

“ Ahh, giờ em nói mới nhớ....”

“ Nhưng cũng có lý khi mà một đứa con gái vừa lép vừa nhàm chán như tôi không đáng để anh nhớ.”

“ Không ai nói bất cứ thứ gì như vậy cả.... Vả lại, Nagase-san cũng đâu hoàn toàn bằng phẳng. Em rất là đáng yêu.”

“ Tôi ọe ra ngay bây giờ đấy, thật sự. Làm ơn ngưng cái chuyện đó lại ngay đi. Đó là cách mà anh thu hẹp khoảng cách để anh có thể cắm mấy cái nanh độc của mình vào con gái à? Đây chính xác là tại sao tôi ghét bọn playboys.”

“ ...Playboys...?”

Trông rất rõ là Kouhai tên Airi Nagase này không hề có suy nghĩ tốt về Keiki. Chắc chắn cô bé nghĩ Keiki đang lên kế hoạch xây dựng dàn harem với các thành viên câu lạc bộ thư pháp và điều đó có nghĩa là cậu ấy chẳng thua kém gì playboys. Tất nhiên cậu ấy thực chất là một thằng trai tân mà chưa bao giờ trong đời có một cô bạn gái.

“ Umm, trông có vẻ như là em có một sự hiểu lầm to bự ở đây. Anh chưa bao giờ quen bất kì cô gái nào trước đây cả.”

“ Nói dối. Làm sao mà tôi có thể tin được? Anh lúc nào cũng thân mật với mấy cô gái dễ thương. Anh có bằng chứng không?”

“ Dù sao thì anh cũng còn zin.”

“ Eh...?”

Thời gian ngưng đọng.

Chắc chắn là do cảm thấy xấu hổ, cô gái ấy dời ánh mắt ra khỏi Keiki.

“ Umm.... Tôi xin lỗi, chắc vậy.” cô bé nói với giọng thông cảm.

[ Tính đến giờ cái câu này tổn thương mình nhiều nhất trong những gì em ấy đã nói]

Sau khi cô gái vô ý gây ra một tổn thương nhỏ lên trái tim tội nghiệp của chàng trai, cánh cửa mở ra và Ayano ngó nhìn vào phòng.

“ Kiryuu-kun, xin lỗi vì đã để cậu đợ—Huh? Có chuyện gì đã xảy ra vậy?” cô ấy nhìn chằm chằm giữa hai người họ với ánh mắt dò hỏi.

Thoáng sau đó, Airi trốn phía sau cô ấy và chỉ về phía Keiki.

“ Hội phó, xin hãy cứu em! Tên con trai này liếc mắt đưa tình em từ nãy đến giờ đó!”

“ Anh thật sự không có làm như vậy, mà thôi sao cũng được...”

Kouhai này rõ ràng là một đứa tự luyến mà.

Sau khi đóng gói những vật dụng cần thiết mà Ayano cần giúp, Keiki cuối cùng cũng được giải thoát khỏi ánh mắt lạnh lẽo của Airi và rời khỏi phòng hội học sinh cùng với Ayano .

“ Tớ có cảm giác như là Nagase-san ghét tớ vậy.”

“ Đừng để ý. Khá là khó để đối phó với em ấy đấy. Rõ ràng là em ấy nhìn chung ghét con trai.”

“ Ahhh, tớ cũng nghĩ vậy.”

Thay vì ghét cụ thể một mình Keiki, cô bé chỉ đơn giàn là ghét con trai.

“ Em ấy không phải là một đứa con gái xấu đâu. Đúng hơn là em ấy khá là tử tế ấy. Và tớ muốn em ấy thân thiện với Kiryuu-kun.”

“ Tất nhiên là tớ muốn làm bạn với con bé rồi nhưng xét cái tình hình này thì chuyện đó có thể sẽ hơi khó...”

Airi lườm Keiki như thể đang nhìn vào đống rác vậy. Cậu ấy thật sự không nghĩ là mình có thể trở thành bạn bè sau cái ấn tượng đầu tiên kinh khủng đó. Đầu tiên là hội phó nghiện ngửi mùi và bây giờ là thư kí ghét con trai. Có lẽ tất cả thành viên hội học sinh đều kì dị như vậy.

Trong khi Keiki tán gẫu với Ayano, họ đến lối vào của trường, và sau khi đã đổi sang giày đi ngoài trời, cả hai người bước ra khỏi tòa nhà. Cuối cùng họ đến cái kho chứa nhỏ ngay sau lưng trường. Rõ ràng là mọi vật dụng không còn sử dụng nữa đều được chất hết vào đây khiến chỗ này được nhận cái biệt danh ‘ Kho rác’. Mở cửa với chiếc chìa khóa mang theo xong, Ayano từ từ đẩy nó ra. Phía bên trong lấp đầy bụi và bụi cùng với những tấm trải dùng cho thể dục nằm xung quanh và còn có những bộ phục trang xếp dọc tường. Nhìn một vòng bên trong thì cái tên ‘ Kho rác’ thực sự là không thể phù hợp hơn. Khi tìm được một chỗ trống trên sàn, Keiki đặt chiếc hộp mà cậu đang mang theo xuống.

“ Ahh, nặng quá...”

Do thời tiết khá hầm nên Keiki thật sự đã ra khá nhiều mồ hôi.

“ Làm tốt lắm. Cậu đã giúp tớ rồi nên là tớ sẽ mua cho cậu nước trái cây sau.”

“ Cậu không cần làm vậy đâu mà.”

“ Không. Cậu phải đảm bảo cơ thể mình luôn đủ nước. Và hơn nữa... cái mùi này của Kiryuu-kun... Ahhh, mùi hương của mồ hôi... Haaaaah....Haaaah...”

“ Cậu có thể thôi bám vào tớ như thế này không? Như vầy nóng dữ lắm đó.”

Như một con mèo động dục, Ayano bám vào người Keiki và mặc dù cậu ấy cố tách ra khỏi cô thì tay cô ấy cũng đã ôm vòng qua lưng cậu ấy rồi. Ngay trong cái nhà kho chật hẹp này, một cặp nam nữ đang hoàn toàn dính vào nhau khi mà....

“—Nnnn? Nhà kho không khóa à.”

Keiki bất ngờ nghe thấy tiếng của một người lớn là nữ bên ngoài.

“ Cái giọng này là... Okita—sensei?”

Cô ấy rõ ràng là đang kiểm tra xung quanh sân trường khi sau giờ học. Tiếng bước chân của cô ấy đột nhiên nghe gần hơn.

“ Điều này không ổn tí nào...!”

Hiện tại, Keiki đang bị một cô gái ôm chặt ngay bên trong nhà kho. Việc bị giáo viên thấy lúc này chắc chắn sẽ không thể nào kết thúc trong yên bình được. Cố gắng né tránh cái kết quả sẽ xảy đến trong cái viễn cảnh xấu nhất đó, cậu ấy đẩy Ayano nằm lên một tấm thảm thể dục lăn lóc ở đó.

“ Hey, có ai ở đây không?.... Hmm? Mình tưởng tượng thôi à?”

Cô giáo nhìn xung quanh bên trong cái nhà kho khi cô ấy bước đến lối vào.

“ Mình không biết ai để nhà kho không khóa như thế này nhưng họ thật sự rất là vô trách nhiệm. Bực bội hơn nữa là cái chìa khóa còn nằm ngay trong ổ luôn chứ.”

Thoáng sau đó, tiếng kim loại vang lên trái lại với sự im lặng của cái nhà kho. Rõ ràng là cánh cửa đã bị khóa. Và sau một lúc im lặng thì Keiki có thể nghe tiếng bước chân khẽ xa dần.

“ ... Whew, có vẻ như là cô ấy không thấy chúng ta.”

“ ... Uhm, Kiryuu-kun?”

“ Có chuyện gì vậy?”

“ Bây giờ cậu có thể, ummm, để tớ ngời dậy được không?”

“ Eh...?”

Khi cô ấy nói vậy, Keiki cuối cùng mới hiểu họ đang ở trong cái tư thế nào. Hiện tại, cậu trai trẻ này đây đang đẩy cô bạn cùng lớp nằm lên sàn, người mà cặp má đang bừng bừng đỏ rực trong khi đôi mắt quay mòng mòng nhìn cậu ta. Sau cùng, cô ấy phồng má nhìn đi chỗ khác.

“ Uwaaaaaa?! X-Xin lỗi cậu!”

“ Không sao cả. Tớ mới là người bất ngờ nhảy lên người cậu mà.”

Khi Keiki hối hả tách ra khỏi Ayano, cô ấy từ tốn ngồi dậy và phủi bụi trên váy.

“ Vậy cậu thật sự ổn với chuyện đó à?”

“ Eh, với chuyện gì?”

“ Nghe có vẻ như là bây giờ cánh cửa bị khóa rồi.”

“ ... ... ... Huh?”

Khi cô ấy nói thẳng với Keiki như vậy, cậu ấy nhớ lại cái tiếng kim loại mình đã nghe chỉ một lúc trước đó.

“ Chờ đ—Nghiêm túc à?! Vẫn còn có người trong đây đấy biết không ?!”

Keiki đập liên tục cánh cửa nhưng chẳng có kết quả gì. Thậm chí dù gõ điên cuồng cánh cửa thì cậu ấy cũng không nhận được lời đáp nào.

“ V-Vậy là chúng ta bị khóa trong rồi...”

Một tiến triển mà thông thường bạn chỉ thấy trong manga hoặc light novels. Cái gọi là ‘ sự kiện bị khóa lại trong nhà kho’ mà nhân vật chính sẽ ở một mình với một cô gái trong khoảng thời gian không xác định được. Mỗi khi Keiki thấy chuyện đó xảy ra trên tivi cậu ấy đều bỏ qua nó với ý nghĩ “ Chẳng có cách nào mà chuyện như vậy xảy ra được”. Nhưng nhìn cậu ta bây giờ nào.

“ Chỉ có tớ... và Kiryuu-kun...”

“ Fujimoto-san?”

Vì lí do gì đó mà Ayano bắt đầu bồn chồn. Cô ấy nhìn vào mặt Keiki với biểu cảm lo lắng trên khuôn mặt.

“ Airi trước đây có nói. Tất cả đàn ông đều là những con sói.”

“ Thật ra thì em ấy cũng không hoàn toàn sai về việc đó...”

“ Có phải Ayano-san này sắp bị Keiki-kun Keiki-kun ăn thịt không?”

“ Việc đó không xảy ra đâu. Tớ hoàn toàn không thích biến thái.”

Cậu ấy rõ ràng không thể xem cô gái này như là một đối tượng khác giới được. Cô ấy là kiểu con gái sẽ thở hổn hển lên vì mùi mồ hôi của cậu ấy mà.

“ Đừng lo. Tớ không có bất cứ ham muốn nào như thế với Fujimoto-san đâu.”

“ Vì lí do nào đó mà chuyện đó hoàn toàn không làm tớ thấy vui xíu nào...”

Cô ấy dường như có chút biểu hiện tổn thương do câu trả lời của Keiki nhưng chính Keiki cũng không biết tại sao.

“ Vậy giờ chúng ta làm gì với chuyện này đây? Lỡ không có ai đến rồi sao?”

“ Không hẳn, chúng ta vẫn còn cách để thoát ra... Như là bằng cửa sổ?”

Cậu ấy nhìn xung quanh cái kho, nhưng mà...

“ Eh? Ôi không, nó quá nhỏ...”

Rõ ràng là có cửa sổ để ánh sáng đi vào nếu không thì căn phòng này tối đen rồi nhưng mà nó quá nhỏ để có thể chui qua.

“ T-Tớ biết rồi! Trong những lúc như thế này, chúng ta phải dùng đến điện thoại của mình! Điện thoại còn có thể là thứ gì nữa nếu không làm vật cứu rỗi chúng ta ngay lúc này!”

“ Nhưng mà điện thoại tớ ở trong phòng hội học sinh rồi.”

“ Khỏi phải lo. Tớ có mang theo của mình đây.”

Lấy chiếc điện thoại ra, Keiki mở màn hình lên.

“ .....Ặc, có vẻ là sắp hết pin rồi.”

Cái phao cứu sinh của cậu ấy lúc này đây đang hoạt động với con số khổng lồ: 3% pin. Keiki ắt hẳn đã quên sạc nó vào tồi hôm qua.

“ M-Mình phải nhanh lên và gọi cho ai đó....”

Chắc chắn một cuộc gọi duy nhất là tất cả những gì mà cái điện thoại có thể làm lúc này. Keiki phải suy nghĩ kĩ càng về việc này. Điều kiện là người được gọi vẫn phải còn ở trong khu vực trường học.

Shouma có lẽ là hiện tại đang bận với công việc câu lạc bộ của cậu ta và điều đó có nghĩa là người bám theo cậu ấy là Koharu cũng đang bận i chang ( Arthas: bận bám theo ;V). Vậy thì tất cả những người còn lại là thành viên của câu lạc bộ nhưng Yuika và Mao luôn rời khỏi trường khá sớm, nên rủi ro gọi họ là hơi cao. Điều tương tự với Mizuha do là cô bé có thể đã về nhà sớm để chuẩn bị bữa tối. Vậy người duy nhất còn lại là—

“ Được rồi, mình đặt cược mọi thứ vào Sayuki-senpai vậy.”

Vừa lúc Keiki định ấn nút gọi thì chiếc điện thoại rung lên.

“ Một tin nhắn? Từ Mizuha?”

Chẳng hề nghi ngờ gì, cậu ấy bình tỉnh mở nó ra.

‘ Chút dịch vụ cho Nii-san đáng yêu của em. Vừa mới ra lò luôn~’

“ Đ-Đây là—?!”

Hiện trên màn hình là một bức ảnh. Một bức ảnh thật sự tuyệt đẹp, nó cho thấy cái khe ngực Mizuha nhìn từ trên xuống. Đúng cái khoảnh khắc Keiki đang vừa cảm kích cũng vừa nguyền rủa cái dịch vụ đáng yêu này của em gái mình thì điện thoại cậu ấy hết pin.

“ Ahhhhh?!”

Khoảng một giờ trôi qua kể từ lúc họ bị khóa trong.

“ .... Không có ai đến cả.”

“ .... Thật sự thì tớ không thể tưởng tượng ra được sẽ có ai đến đây làm gì ngoại trừ chúng ta”

Trong khoảng thời gian đó, Keiki đã cố hét cầu cứu vô số lần nhưng chẳng vị cứu tinh nào đến cả. Họ lúc này đang ngồi đâu lưng nhau trên tấm thảm thể dục, tiết kiệm năng lượng của mình trong khi đợi chờ.

“ Tớ nghĩ ai đó trong hội học sinh sẽ đến một khi người đó nhận ra tớ đã biến mất bao lâu.”

“ Có vẻ chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài trông chờ vào điều đó.”

Lí do duy nhất mà họ có thể giữ bình tĩnh lúc này là do vẫn còn hi vọng.

“ Bỏ chuyện kia qua một bên đi, hôm nay thật sự rất nóng đấy.”

“ Không khí trong chỗ này lưu thông cũng không tốt nữa.”

Như đã nói, nếu cái cửa sổ đủ lớn để cho gió lưu thông tốt hơn thì họ có lẽ đã thoát ra ngoài được rồi.

Mặc dù mùa hè đã kết thúc nhưng điều đó không có nghĩa là nhiệt độ ngoài trời sẽ giảm nhanh chóng nên mặc dù họ có cánh cửa sổ đang mở kia những mồ hôi vẫn không ngừng xuất hiện trên trán.

“ ... ...”

“ ... ...”

Keiki tự hỏi thời gian đã trôi qua bao lâu rồi. Bất kể họ có đợi lâu đến thế nào, chẳng có sự giúp đỡ nào đến với họ. Và trong khi cậu ấy đang suy nghĩ giữa chừng về chuyện đó thì Ayano bất ngờ nắm lấy áo của Keiki.

“ Fujimoto-san?”

“ Ah ... T-Tớ xin lỗi.”

“ Không sao, những thứ như vầy thì vẫn ổn.”

Nghĩ về chuyện đó, hoàn toàn hợp lý khi mà cô ấy cảm thấy lo lắng trong tình cảnh như thế này. Nếu đến cả Keiki chuẩn man mà còn phải sợ thì cô gái này chắc chắn còn hơn thế nữa.

“ Sẽ ổn thôi. Sẽ có người đến giúp thôi”

“ ... Vâng, cảm ơn cậu.”

“ Tớ biết rồi. Hay là chúng ta nói về gì đó đi ha? Bất cứ gì cũng được.”

Giữ im lặng thế này sẽ chẳng giúp gì hết vậy nên họ cũng có thể nói chuyện một chút và làm tươi tắn tâm trạng lên.

“ Vậy có ổn không nếu tớ hỏi cậu chuyện gì đó?”

“ Chắc chắn rồi, cậu cứ hỏi đi.”

“ Hôm nay quần lót cậu màu gì vậy?”

“ Đó là quấy rối tình dục!”

“ Nhân tiện thì quần lót của Ayano-san hôm nay là màu đen ấy.”

“ Hey, nó khá là khiêu gợi đó...”

Mặc dù cuộc hội thoại bắt đầu với câu quấy rối tình dục của Ayano, Keiki có thể nhìn thấy rõ ràng sự cải thiện trong biểu cảm của cô gái vì giờ cô ấy đã có một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt rồi. Cô ấy dường như muốn biết nhiều hơn về Keiki và sẵn sàng để nói với cậu ấy những gì về cô. Nhờ đó mà Keiki biết thêm rất nhiều chuyện về Fujimoto Ayano.

“—Và còn nữa, do Ayano-san giữ khoảng cách như vậy nên là cô ấy đã mất hết bạn bè của mình. Tất cả chỉ quay quanh việc học. Để thay đổi chuyện đó, cô ấy đã tham gia vào hội học sinh.”

“ Ohhh?”

Keiki có chút bất ngờ vì lí do cô ấy tham gia vào hội học sinh. Cậu ta có thể nói là cô gái này không phải là kiểu người sẽ tự mình hành động quyết liệt.

“ Fujimoto-san tuyệt thật đó. Tớ hoàn toàn là kiểu người sẽ chạy trốn khỏi những việc mà mình làm không tốt đấy.”

“ ... Tớ cũng không biết nữa. Tớ cũng không hiểu rõ bản thân mình lắm.”

“ Có vẻ như là Nagase-san đã cảm thấy thích cậu và cậu cũng rất hòa hợp với các thành viên cậu lạc bộ nữa đúng không? Đó là kết quả cho sự chăm chỉ của cậu đấy.”

Keiki biết rất rõ Ayano đã làm công việc của một hội phó nghiêm túc đến mức nào. Đó là lí do mà những người ở xung quanh cô ấy lại ngưỡng mộ cô ấy đến vậy.

“ ... ...”

Khi Keiki không nghe lời đáp nào, cậu ấy quay mặt qua để nhìn cô ấy để rồi phát hiện ánh nhìn của Ayano đang dán chặt vào mình.

“ Fujimoto-san?”

“ ... Ah, không. Không có gì đâu.”

Vì lí do nào đó mà bạn cùng lớp của cậu ấy bắt đầu hơi hoảng hốt và bồn chồn. Chỉ với ánh sáng mờ mờ đến từ cửa sổ thôi Keiki cũng có thể thấy hai má cô ấy đang đỏ ửng.

“ Mặt cậu hơi đỏ đấy. Cậu thấy nóng quá à?”

Keiki dịu dàng vén tóc trên trán cô ấy sang một bên và đặt tay cậu ấy lên đó. Bị bất ngờ nên đôi mắt cô gái mở to hẳn ra.

“ K-Kiryuu-kun?! Cậu đang làm gì vậy?!”

“ Hả...? Tớ chỉ đang kiểm tra nhiệt độ cậu thôi.... Ah, nóng thật đấy. Có khi nào cậu bị sốt rồi không?”

“ ... ...”

Mặt cô ấy thậm chí còn đỏ hơn nữa và cô ấy lúc này đang mơ tưởng trong khi nhìn Keiki. Đôi mắt cô ấy trong hơi ướt nên là Keiki đã nghĩ cô ấy có thể bị sốt.

“ ... Nếu cậu làm như vậy thì, tớ sẽ không thể kìm hãm mình được....”

“ Eh?”

“ Ổn thôi đúng không? Dù gì thì đây cũng là lỗi của Kiryuu-kun mà.”

Với những lời nói đầy bối rối đó, cô ấy bất ngờ nhảy xổ vào người Keiki. Ôm vòng hết lưng Keiki với đôi tay, cô ấy úp mặt mình vào vùng ngực của cậu ấy.

 “ Ahhhh, thật là tuyệt... Cái mùi điên rồ gì thế này... Haaah... haaah...”

“ Augh?! Tại sao mọi chuyện luôn kết thúc như vầy nè trời?!”

“ Ahhh, bởi vì cái nóng này và Kiryuu-kun cũng đã nặng mùi rồi... Tớ không thể... Giữ được mình nữa...!”

“ Mùi tớ tệ đến thế à?”

Vậy lí do mà mặt cô ấy đỏ lên là vì cô ấy hứng lên khi đánh hơi được mùi cơ thể của Keiki.

“ Haah... Haaah... Kiryuu-kun...”

“ Fujimoto-san?”

“ Cái đó của Kiryuu-kun... đã hơi cứng rồi.”

“ Chính xác thì cậu đang nói về cái gì vậy hả?!”

—Và đó là tổng kết lại đoạn hồi tưởng.

Ngay lúc này đây, Keiki đang bị một kẻ biến thái tấn công phía sau trường học bên trong một cái nhà kho tối thui. Vấn đề tệ nhất là Keiki không có cách nào để chạy trốn.

“ Kiryuu-kun... Kiryuu-kun...!”

Trước mặt cậu ấy dĩ nhiên là Ayano đang ấn cơ thể mình vào Keiki.

“ Fujimoto-san, chờ đã?! Ngực cậu! Ngực cậu đang chạm tớ kìaaaaaaaaa!”

Mỗi lần cô gái di chuyển, cái cảm giác mềm mại đó lại chạm vào cơ thể Keiki khiến cậu ấy xoắn cả người.

“—Ah, tớ không thể. Tớ không thể chịu được nữa! Kiryuu-kun, xin hãy để tớ ngửi quần lót của cậu đi!”

“ Uwaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?! Đừng có tụt quầnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn!?”

Cô gái cố hết sức để chạm vào chiếc quần lót của Keiki. Hay là một cái mỏ vàng, như những gì cô ấy quan tâm. Thấy cải biểu hiện này, Keiki cảm thấy tội nghiệp cho người yêu tương lai của cô ấy.

Trong một khoảnh khắc Keiki suýt nữa thì bị vấy bẩn bởi cô bạn cùng lớp của mình, tuy nhiên—

Với tiếng đập lớn, chiếc cửa nhà kho mở ra. Người đang đứng ngay lối vào nhìn xung quanh bên trong và đôi vai cô ấy bắt đầu run rẩy.

“ Hai người... đang làm gì vậy?!”

Đứng đó là thư kí của hội học sinh: Nagase Airi. Việc cô ấy bị kích động như vậy là không cần phải bàn. Trong cái nhà kho lúc này là một học sinh nam với cái quần đã bị kéo xuống để lộ ra chiếc quần đùi và một cô gái với khuông mặt đỏ rực đang cố gắng ấn mặt mình vào cái quần đùi đã nói ở trên. Chưa kể cả hai người hai người họ đang đổ rất nhiều mồ hôi. Dù có nhìn như thế nào đi nữa thì họ rõ ràng đang làm dang dở ‘ chuyện ấy’.

“ Tôi đã tự hỏi tại sao hai người không quay lại và đây là những gì mà các người đang làm sao?! Ngay trong khuôn viên trường?!”

“ Em sai rồi!”

“ Anh gan đến mức nào mà dám nói như vậy trong cái tình cảnh này hả! Tôi không thể tin được là anh dám cố tấn công Fujimoto-senpai như thế này!”

“ Anh không làm bất cứ thứ gì như thế, okay?!”

Keiki thực chất mới là người đang bị tấn công ở đây. Nhưng Nagase đã quá kích động nên cô ấy không thèm nghe cho đến khi Ayano tự mình giải thích tình hình.

“ ... Ah, giờ hội phó nói em mới nhớ chị từng nói với em là chị có cái fetish như vậy.”

Rõ ràng là các thành viên của hội học sinh biết về cái ham muốn biến thái đó của Ayano.

Với sự trong trắng của Keiki được bảo toàn, họ rời đi bỏ lại cái nhà kho phía sau lưng.

“ Cảm ơn em. Em đã cứu bọn anh đó, Nagase-san.”

“ Đừng thể hiện bất cứ sự biết ơn nào. Tôi đến đây không phải để cứu anh hay gì đâu.”

“ Dù vậy cũng để anh cảm ơn em. Nhờ em mà sự trong trắng quý giá của anh đã được bảo vệ.”

“ Đừng có nói mấy chuyện xấu xa như vậy! Đúng thật là, đây là tại sao bọn con trai thật tồi tệ.”

Mặc dù cô bé chỉ thể hiện với Keiki những lời công kích, cô ấy rõ ràng đã đến kiếm họ do lo lắng nên cô bé dường như là một cô gái thật sự tốt như những gì Ayano đã nói. Keiki nghĩ cái hành động tsundere này khá là đáng yêu đấy chứ.

“ Hội phó! Em đã hoàn thành công việc của mình rồi nên em xin phép về đây!”

Airi chỉ nói vậy rồi rời đi bỏ lại hai người họ. Họ sau đó cũng đi vào tòa nhà của trường.

“ Kiryuu-kun? Sao cậu lại giữ khoảng cách giữa chúng ta nhiều vậy?”

“ Thử đặt tay lên ngực cậu trước khi hỏi đi.”

“ ... Tớ xin lỗi. Tớ đã hơi mất kiểm soát bản thân mình lúc đó.”

“ Đã hơi...?”

Nghe có vẻ như là cô ấy thậm chí sẽ còn kinh khủng hơn nếu đánh mất hoàn toàn bản thân mình.

“ Nhưng mà tớ đã cảm thấy vui ấy. Chưa kể đến việc tớ được hưởng thụ mùi của Kiryuu-kun nữa.”

“ Còn tớ thì bây giờ lại có thêm một chấn thương trong danh sách mà tớ sẽ nhớ mãi đến tận lúc chết, cảm ơn cậu ha...”

“ Kiryuu-kun, cậu có thích công việc part-time không?”

“ Việc part-time?”

“ Một công việc đơn giản là trở thành chiếc gối ôm của Ayano-san .”

“ Tớ từ chối.”

“ Xấu hổ thật đó... Nhưng một ngày nào đó, tớ chắc chắn sẽ có thể cầm chiếc quần lót của Kiryuu-kun trên tay mình.”

“ Cậu có thể làm ơn từ bỏ việc đó không?!”

“ Ayano-san sẽ không đầu hàng đâu. Tớ nhất định sẽ có được quần lót của Kiryuu-kun... và có thể là cả Kiryuu-kun lun.”

“ Cái gì về Kiryuu-kun vậy, nghe không rõ?”

“ Không có gì hết trơn... Fufu...”

Vì lí do nào đó mà hội phó trông rất hài lòng. Dù lí do là gì đi nữa thì cô ấy chắc chắn không có ý định từ bỏ.

Ngày hôm sau sau khi tan học, Keiki đi bộ đến tòa nhà có căn phòng câu lạc bộ và phát hiện một cô gái quen thuộc với mái tóc hai đuôi đứng trước cửa.

“ Ah, chẳng phải là Nagase-san sao?”

Tên đầy đủ là Nagase-Airi.

Kouhai của cậu ấy, người mà cậu ấy đã trò chuyện một chút hôm trước. Và lúc này đây cô ấy đang hành động rất đáng ngờ, cụ thể là bồn chồn và gõ chân cô ấy lên sàn trong khi đứng trước cửa phòng.

“ Nagase-san?”

“ Dạh?!”

Khi Keiki gọi tên cô bé, Airi bất ngờ cắn trúng lưỡi trong khi trả lời.

“ Oh, xin lỗi. Anh không có ý làm em sợ.”

“ Ah, Kiryuu-senpai...”

“ Có chuyện gì vậy? Em có việc gì với câu lạc bộ thư pháp à?”

“ Ah, không... ... Thật ra em có chút chuyện với Kiryuu-senpai...”

“ Anh hả?”

“ Vâng”

Trông vẫn không thoải mái lắm, cô bé nhìn Keiki. Bầu không khí hoàn toàn khác hôm qua. Lúc này đây nó trông như là mở đầu cho cảnh thổ lộ tình cảm và khiến cho Keiki cảm thấy hơi căng thẳng.

“ U-Um, em xin lỗi về chuyện hôm qua!”

“ ... Eh?”

Cô bé bất ngờ cúi đầu với Keiki. Tất nhiên Keiki thật sự không hiểu sao em ấy lại bất ngờ làm vậy.

“ Umm... Anh không hiểu lắm... Ý em là gì vậy?”

“ Mặc dù Kiryuu-senpai đã tốt đến mức giúp đỡ công việc của hội học sinh nhưng em lại rất thô lỗ đối với anh nên là em đã suy nghĩ về chuyện đó sau khi em về đến nhà. Đó là lí do tại sao em đến đây để nói lời xin lỗi và cảm ơn anh đã giúp ngày hôm qua.”

“ Ah, ra là vậy sao?”

“ Vâng, em cảm ơn rất nhiều về chuyện hôm qua”

Airi dịu dàng cười với Keiki.

[ Huh, em ấy thật sự là một cô gái tốt].

“ Em làm quá rồi. Anh nghĩ là rất đáng khen khi mà em xin lỗi như vậy đấy em biết không.”

Keiki đã nghĩ là Kouhai của cậu ấy rất đáng yêu vì vậy cậu ấy bật mode đàn anh lên và dịu dàng vỗ đầu em ấy. Có lẽ cũng do cô bé cao hơn Yuika mà Keiki thấy việc này dễ làm hơn cho cậu ấy.

“ ... ... ... Hawa.”

“ Hawa?”

“ Ukyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa?!”

Chỉ một chốc sau khi đầu cô ấy được vỗ như vậy, bé Kouhai thét lên và giữ khoảng cách với Keiki. Mặt cô bé đỏ lên tức khắc và đang lườm Keiki.

“ Anh vừa bất ngờ làm gì vậy hả?!”

“ Uhm, anh chỉ vỗ đầu em thôi mà?”

“ Tôi biết anh làm gì nhưng đừng có phấn khởi chỉ vì tôi tha thứ cho anh và cảm ơn! Tôi không có tin tưởng anh! Tận dụng bất cứ cơ hội nào để bất ngờ chạm vào con gái như thế này! Đây là tại sao mà bọn con trai thật tồi tệ.”

“ H-Huh?”

Vì lí do nào đó mà mà biểu hiện này trông khá quen thuộc. Chính xác thì, nó hoàn toàn trung khớp với tình huống ngày hôm qua.

“ Có vẻ như những lời đồn về việc Senpai đang cố gắng xây dựng một dàn harem với các thành viên câu lạc bộ thư pháp là hoàn toàn đúng rồi! Anh đúng là kẻ thù của tôi! Không, là kẻ thù của mọi phụ nữ!”

“ Ehh...?”

Cô gái tự nhận mình là kẻ thù của Keiki chỉ thẳng mặt cậu ấy trong phẫn nộ.

“ Anh đã nói rồi, anh không hề cố dựng nên dàn harem cũng như là anh không phải kẻ đào hoa như em nghĩ đâu.”

“ Có sao đi nữa thì sự thật vẫn là sự thật, là anh đã vỗ đầu tôi mà không có sự cho phép! Và sự giận dữ này của tôi sẽ không bao giờ nguôi ngoai cho đến khi anh bị trừng phạt vì những việc làm ác quỷ của mình!”

“ Và em đang nghĩ về thể loại trừng phạt nào vậy?”

“ Chuyện đó... Tôi sẽ nghĩ về nó!”

“ Ehhhhh...?”

Câu đó có nghĩa là cô bé hoàn toàn chưa nghĩ về bất cứ thứ gì.

“ Sao cũng được! Anh chỉ cần đợi đến lúc tôi trở lại với thứ gì đó thôi! Hôm nay đến đây là hết nên là tôi xin phép...”

Mái tóc màu be của cô bé hất lên và cô ấy quay người bỏ đi.

“ .... Chuyện đó là sao vậy chứ?”

Mặc dù Keiki không biết làm sao để xoa dịu cái tình huống kìa nhưng cậu ấy biết chắc chắn là cậu ta vừa thu hút sự chú ý của một đứa con gái phiền phức nữa. Dù cho đó là Ayano hay Airi thì cái hội học sinh này trông có vẻ như là một đám bất thường. Chưa kể đến việc cậu ấy chuẩn bị bước vào căn phòng đầy ắp biến thái của câu lạc bộ thư pháp.

Trong khi cầu nguyện ‘ Xin đừng để bất kì chuyện gì kì lạ xảy ra’, Keiki chậm chạp mở cánh cửa ra.

Phần 3

Đó là một ngày cuối tuần nào đó vào đầu tháng tám và thời điểm là giữa trưa. Do là cậu ấy phải làm nhiệm vụ ở thư viện hôm nay, Keiki đang trên đường đi đến chỗ làm việc của mình thì thấy Shouma và Koharu đang ngồi trên băng ghế trong sân trường thân mật với nhau. Trong khi cả hai đang thực hiện cái event đút nhau ăn: ‘ Há miệng ra’, mắt Koharu bất ngờ gặp mắt Keiki.

“ ... Ah, mặt chị ấy đỏ rồi.”

Keiki không thể không nghĩ là khuôn mặt ngượng ngùng đó trông rất đáng yêu. Cô ấy bối rối xấu hổ vẫy tay với Keiki rồi cô ấy quay người lại và trở lại với cái trò thân mật ‘ Há miệng ra nào~”

“ Ah, họ vẫn đang tiếp tục”

Mặc dù Shouma gọi đó là hơn tình bạn nhưng dưới tình yêu nhưng với người ngoài như Keiki thi đây chỉ có thể là cặp đôi đang tán tỉnh nhau thôi. Trong lớp học đã có nhiều tin đồn về việc Shouma đang hẹn hò với một cô gái loli. Rõ ràng là họ không hề tiết chế cái sự thân mật của mình lại ngay cả khi ở sân trường mà mà họ còn hẹn hò vào ngày nghỉ và đút nhau ăn hộp cơm trưa của mình—

Đây là những gì mà Keiki vẫn luôn hằng mong mỏi.

“ .... Mình thật sự cảm thấy ghen tị”

Mặc dù giờ đây cậu ấy đã tìm ra danh tính của lọ lem rồi nhưng cậu ấy vẫn chưa thành công trong việc có bạn gái.

“ Mình chỉ muốn được trải nghiệm một tình yêu bình thường thôi mà...”

Xung quanh cậu ấy chỉ có những cô gái với những mơ ước méo mó và không có gì hơn. Câu chuyện Rom-Com của Kiryuu Keiki có lẽ vẫn còn rất xa vời.

Ngày hôm đó sau giờ học, Keiki đang ngồi trên ghế ở trong phòng câu lạc bộ thư pháp. Cậu ấy thở ra một tiếng dài thượt.

“ .... Haaaah.”

“ Có chuyện gì vậy, Nii-san?” Mizuha hỏi khi thấy anh trai của cô ấy trông không có vẻ gì là đang vui.

“ Thì anh anh đã thấy một cặp đôi thân mật với nhau ngay trong sân trường vào giờ nghỉ trưa nên là anh nghĩ anh cũng muốn có cảm giác yêu đương như vậy.”

“ Nếu đó là tình yêu anh muốn thì anh chỉ cần yêu cầu em làm bạn gái của anh thôi, đúng không nè Nii-san?”

“ Một tình yêu bình thường với một cô gái bình thường.”

“ Và chính xác thì cái ‘ bình thường’ đó có ý nghĩa gì với anh vậy.”

“ Thì em biết đó. Được gối đầu lên đùi bạn gái.”

“ Em đã cho anh gối đầu lên đùi trước đây rồi chẳng phải sao?”

“ Hoặc là ăn món cô ấy tự làm.”

“ Em làm việc đó mỗi ngày mà?”

“ Và còn nữa, khi bầu không khí không ổn thì, h-hôn và đại loại vậy.”

“ Chúng ta cũng đã hôn nhau rồi mà?”

“ Huh?”

Nghĩ lại thì, mấy cái sự kiện RomCom đó đã diễn ra liên tục giữa cậu ấy và Mizuha. Và cũng như lúc này đây, Mizuha là cô gái đến gần cái hình mẫu bạn gái lí tưởng của cậu ấy nhất.

Cô ấy là một mĩ nhân, không có gì phải bàn. Cô ấy tốt bụng, và vẫn nghiêm khắc nếu đó vì lợi ích của Keiki. Sự thật là ngực Mizuha khá bự cũng là một điểm cộng tương đối lớn đối với cậu ấy. Giờ khi Keiki đã phát hiện ra là họ không phải máu mủ ruột thịt, cô ấy có thể thoải mái thể hiện cảm xúc của mình với Keiki. Phải như Mizuha không phải một đứa thích khoe hàng thì cô ấy chắc chắn sẽ là một cô gái hoàn hảo.

“ Vậy với em thì sao? Tình yêu lí tưởng của em là gì?”

“ Với em, đó sẽ là được mở một show thoát y ngay trong phòng của Nii-san. Tưởng tượng đến việc em chậm rãi cởi đồ mình ra trong khi Nii-san nhìn em một cách đầy ham muốn thôi... Kyaa~”

“ Đó là ý anh đó! Điều đó không bình thường chút nào!”

Dù trông có đáng yêu thế nào đi nữa thì cô gái này vẫn là một đứa biến thái từ bên trong.

“ Thật là tức quá mà... Tại sao mình bị bao vây bởi toàn những đứa con gái biến thái thế này... ?”

Về một mặt, Keiki và Mizuha là những người duy nhất đang ở trong phòng lúc này.

“ Nhân tiện thì Mizuha, sao em lại đột nhiên tham gia vào câu lạc bộ thư pháp vậy?”

“ Hmmm... đó là bí mật.”

“ Eh, tại sao?”

“ Tại vì... umm, chuyện em tham gia cũng là do em muốn ở bên cạnh người em yêu thậm chí nhiều hơn nữa chăng?”

“ ... Đòn tấn công bất ngờ như vậy thật sự là rất không công bằng đấy em biết không?”

Dù cho em ấy có là biến thái hay không thì trái tim trai tân của Keiki không đủ mạnh mẽ để chịu đựng liên tục những đòn tấn công như thế này.

Và trong khi cả hai người tiếp tục nói chuyện này chuyện nọ, Sayuki, Yuika và Mao vào phòng từng người một. Lúc này đây khi đã đủ cả 5 thành viên của câu lạc bộ rồi. Thời điểm ban đầu thì chỉ có Keiki và Sayuki nhưng họ giờ đã trở thành một câu lạc bộ đúng nghĩa.

“ –Có vẻ là mọi người đều ở đây cả rồi.”

Khi mọi người đã có mặt, Sayuki lên tiếng. Mặc dù cô ấy đang làm ra vẻ như cô ấy đã gọi họ đến để họp nhưng những thành viên khác hoàn toàn không biết về chương trình.

“ Ngày hôm nọ, khi mà Mizuha gia nhập, câu lạc bộ của chúng ta cuối cùng cũng đạt đến 5 thành viên. Vì số lượng của chúng ta đã tăng nhiều đến thế này rồi nên là sao chúng ta không lên kế hoạch cho một sự kiện có thể làm tăng thêm sự gắn kết nhỉ?”

“ Sự kiện?”

Tất cả các thành viên trừ Sayuki nhìn cô ấy bối rối và chủ tịch câu lạc bộ tự hào tuyên bố về chuyện sau đây:

“ Câu lạc bộ của chúng ta sẽ tổ chức buổi cắm trại tập huấn vào tuần tới!”