Kanojo ga Flag wo Oraretara

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

[TS] I Became a B-Class Female Lead of Erotic Game

(Hoàn thành)

[TS] I Became a B-Class Female Lead of Erotic Game

Đợi đã, Tag của trò chơi này là gì?

22 30

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

40 42

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

229 2453

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

50 997

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

(Đang ra)

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

Mê Mang Tiểu Trùng

Vô số kỷ nguyên sau, không một thần ma hùng mạnh nào có thể ngăn cản Weir đoạt lại quyền năng vốn thuộc về mình.

90 241

Tập 01: Sau khi chuyển đi, tôi sẽ về quê và cưới cô gái đó. - Flag 5: Sự ra đời của hội trưởng và quy định của hội

Flag 5: Sự ra đời của hội trưởng và quy định của hội

Hôm sau, Akane Mahougasawa và những người khác, sau khi chuyển hành lý vào ký túc xá, tụ tập tại nhà ăn sau giờ học, nơi mà các hạng mục trang trí như thảm trải sàn hay giấy dán tường hầu như vẫn chưa được thi công.

"Vậy thì!! Tiếp theo chúng ta sẽ tổ chức Đại hội Tuyên thệ lần thứ nhất của Quest Dorm tái sinh!!"

"Tuyên thệ...?"

"Tuyên thệ cái gì?"

Souta Hatate và Nanami Knight Bladefield vốn tưởng rằng sẽ là một buổi tiệc giao lưu kiêm mừng tân gia, vì vậy phản ứng khá là kỳ lạ trước từ ngữ mà Akane Mahougasawa thốt ra.

"Buổi tụ tập lần này chính là để thảo luận vấn đề đó."

"Đây đâu phải là đại hội tuyên thệ gì chứ!"

Lời tsukkomi của Souta Hatate ngày càng trở nên gay gắt.

"Thôi nào, thôi nào, Souta. Từ nay mọi người sẽ là những người bạn sống cùng nhau, nên không thể tuyên thệ mà thiếu đi sự hòa hợp được đâu đấy."

"Vậy thì, để chúc mừng buổi tuyên thệ, mọi người cùng cạn ly nào."

Mọi người quây quần quanh chiếc bàn bày đầy pizza và bánh ngọt, cụng ly bằng sâm panh không cồn.

"Tóm lại, dù khắp nơi vẫn còn đang thi công! Nhưng tôi muốn nhân cơ hội này quyết định trưởng Ký túc xá Quest Dorm!"

"Ồ. Ngươi đề nghị như vậy, hẳn là ngươi muốn ngồi lên chiếc ghế trưởng Ký túc xá lắm chứ gì. Hừm, quả không hổ danh là tiểu thư nhà giàu, vẻ ngoài lời nói thì có vẻ ngoan hiền đấy, nhưng cũng thích nổi bật ra phết nhỉ...! Nếu đã vậy, đừng hòng được như ý, bản cung cũng sẽ ứng cử chức trưởng Ký túc xá!!"

"Trùng hợp quá! Tôi cũng thấy Nanami Knight Bladefield là người thích hợp nhất cho vị trí trưởng Ký túc xá!"

"...Ể?"

"Tôi cũng bỏ một phiếu cho Nanami Knight Bladefield."

"Vậy thì tớ cũng thế."

"Nếu Souta đã đề cử, tôi cũng bỏ một phiếu cho Nanami Knight Bladefield nhé."

"Trưởng Ký túc xá Nanami Knight Bladefield, xin hãy chiếu cố nhiều hơn."

Akane Mahougasawa cúi đầu chào, Megumu Touzokuyama và Souta Hatate cũng vỗ tay chúc mừng.

"Ể, a, ừm, ờm... Hả? Lạ thật? Theo, theo như bản cung thấy, các ngươi đang muốn đùn đẩy chuyện phiền phức cho bản cung chứ gì...!!"

Gương mặt Nanami Knight Bladefield lộ rõ vẻ tức giận.

"Chuyện phiền phức thì cứ để mọi người đồng lòng chung sức giải quyết là được mà."

"Ừ ừ."

"Ể... kỳ lạ...? Hự... ào... Ngươi... ngươi nói cũng phải..."

Nanami Knight Bladefield bị sự tử tế quá mức của mọi người làm cho ngây người, năng lượng giận dữ (Energie) trong người không có chỗ nào để trút ra. Nếu là dị ứng với cơn giận (Allergie), mỗi lần tức giận là toàn thân lại ngứa ngáy, vừa bực bội vừa khó chịu, có thể nói là cực kỳ khổ sở. Giống như người Edo chính gốc khi hắt hơi sẽ nói 'Hắt—xì! Đáng ghét thật!', kiểu vậy đó.

"Cảm giác như chúng ta đang dần trở thành những người bạn cùng ký túc xá rồi, thật tốt, thật tốt!! Ký túc xá trước đây tôi ở rất đông vui và náo nhiệt, lần này tôi rất vui khi được trở thành một thành viên của nhóm nhỏ ấm cúng này. Cảm giác đoàn kết thật tuyệt vời!"

"Một nhóm..."

※ Giống như một nhóm Togarashi —— các thành viên của Quest Dorm cười khổ. (Chú thích của người dịch: Trong tiếng Nhật, “ichimi” (一味) có nghĩa là một nhóm, một hội, còn “ichimi tōgarashi” (一味唐辛子) có nghĩa là bột ớt.)

"...Trở thành bạn bè thì cũng tốt đấy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, ký túc xá này trông thật là mất cả hứng."

Nanami Knight Bladefield nhìn quanh những bức tường bê tông trơ trụi, sàn nhà chưa trải thảm, rồi thở dài.

"Lúc đầu cải tạo là ưu tiên chỗ ở trước, còn việc trang trí thì để sau, phải không ạ?"

"Cá nhân tôi thì thấy cứ để nguyên thế này cũng chẳng sao cả."

Sau khi Souta Hatate trả lời thắc mắc của Megumu Touzokuyama như vậy, Akane Mahougasawa tức giận phồng má.

"Không được. Bạn Souta Hatate, cậu cần một không gian được trang trí sao cho có thể giúp tinh thần phấn chấn lên!"

"Akane-chan lại hết lòng lo lắng cho Souta như vậy, chị đây vui lắm."

Kikuno Shoukanji lại tự cho mình là chị gái, hết mực cưng chiều Souta Hatate.

"Hihihi, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, tự mình kiến tạo không gian sống của bản thân là một điều rất tuyệt vời!"

"Đúng vậy... Nói cách khác, nơi đây là một tấm canvas thuần trắng, và chúng ta, những gam màu, sẽ cùng nhau vẽ nên một cách sống động kho báu mang tên ‘những mảnh ghép thường nhật’..."

Nanami Knight Bladefield khoanh tay trước ngực, nhắm mắt lại, lời nói tuôn ra như thơ; Akane Mahougasawa nhìn cô ấy bằng ánh mắt sáng lấp lánh.

"Là khoảnh khắc thi sĩ của Nanami Knight Bladefield!!"

Akane Mahougasawa, cũng như mọi khi, lại phản ứng với những câu văn mỹ miều, đôi mắt cô ấy ánh lên vô số ngôi sao nhỏ, nắm chặt lấy hai tay của Nanami Knight Bladefield; còn Nanami Knight Bladefield, mặt đỏ bừng như sắp phun ra lửa, thì lại vì lỡ lời mà cố gắng giãy giụa hòng thoát khỏi tay Akane Mahougasawa.

"Oái! Kh-không tính! Những lời vừa rồi không được tính!!"

"Một ngày nào đó trong tương lai, tôi sẽ biên soạn một tập thơ của Nanami Knight Bladefield để công bố tại hội nghiên cứu khoa học!!"

"Nếu ngươi dám làm thế, bản cung sẽ kéo Souta Hatate chết chung, rồi cắn lưỡi tự vẫn——!!"

"Tại sao lại là tôi chứ!?"

"Mà nói mới nhớ, là hội nghiên cứu khoa học nào vậy nhỉ?"

Không một ai có mặt ở đó trả lời được thắc mắc của Megumu Touzokuyama. Hơn nữa, hội nghiên cứu khoa học mà nhận được thứ đó hẳn cũng sẽ rất đau đầu.

"A, nhưng mà, có thể tùy theo sở thích cá nhân để chọn giấy dán tường cũng vui thật đấy, như vậy mỗi phòng sẽ mang một nét cá tính riêng. À, Souta, em có muốn dán cùng loại giấy dán tường với chị không?"

"Ể——! Chơi ăn gian! Tôi cũng muốn giống bạn Souta Hatate!"

"T-tớ cũng muốn! Tớ cũng muốn giống bạn Souta Hatate!"

"Tất cả đều đánh mất cá tính rồi!!"

Đúng như lời tsukkomi của Nanami Knight Bladefield, mỗi căn phòng suýt chút nữa là trở nên hoàn toàn thiếu cá tính.

"Chỉ có Nanami Knight Bladefield là chọn giấy dán tường khác thôi sao?"

"Bản cung rõ ràng chẳng làm gì sai cả, vậy mà cái cảm giác bị cho ra rìa này là thế nào!!"

Thấy phe Souta Hatate lớn mạnh lạ thường, Nanami Knight Bladefield bắt đầu cảm thấy bị đả kích. Cứ thế này thì ký túc xá khó mà không bị nhuộm màu Souta Hatate mất. Vì vậy phải nhanh chóng lôi kéo người khác gia nhập phe Nanami Knight Bladefield.

Nhưng Kikuno Shoukanji thì yêu thương em trai, cứ bám riết lấy Souta Hatate không rời; Akane Mahougasawa cũng hoàn toàn bị khí chất đáng thương của Souta Hatate thu hút. Vậy thì chỉ còn lại Megumu Touzokuyama…

"Megumu Touzokuyama, sao cậu đột nhiên thân với Souta Hatate thế?"

"Đây là tình bạn của đàn ông đấy."

"Ể!? Cậu không phải con gái sao!?"

"..."

Souta Hatate thấy Flag "gia nhập phe Nanami Knight Bladefield" dựng trên đầu Megumu Touzokuyama, người có ánh mắt đã mất đi vẻ rạng rỡ, bị gãy rồi.

"Nếu đã làm sâu sắc thêm tình bạn giữa những người đàn ông, vậy có nghĩa là các cậu đã trao đổi nắm đấm với nhau bên bờ sông lúc hoàng hôn rồi sao?"

"Không, chúng tôi không làm chuyện đó đâu..."

Suy nghĩ của công chúa điện hạ thật là đầy bí ẩn - Souta Hatate nghĩ thầm rồi mỉm cười đáp lại.

"Vậy thì tình bạn của đàn ông không thành lập được."

"Ể!? Sao lại thế!?"

Akane Mahougasawa bất ngờ xen vào, khiến Megumu Touzokuyama cao giọng.

"Không, tớ không muốn thế! Souta, Souta Hatate, xin lỗi nhé, tớ có thể đấm cậu không?"

"Không được."

"Xin lỗi nhé, xin lỗi nhé. Hy vọng cậu cắn răng chịu đựng một chút!"

"Tôi đã nói là không được rồi mà!?"

Megumu Touzokuyama không chịu nghe lời Souta Hatate.

"~~~~~~!"

Megumu Touzokuyama thầm hét lên 'Xin lỗi nhé, xin lỗi nhé', rồi vung nắm đấm về phía Souta Hatate... nhưng...

Thấy Megumu Touzokuyama dùng nắm đấm yếu ớt như gõ vai đấm vào ngực Souta Hatate, Nanami Knight Bladefield và những người khác có chung cảm nghĩ như sau:

"...Cứ như là một cặp tình nhân đang đùa giỡn vậy."

"Trùng hợp thật, suy nghĩ của tớ cũng hoàn toàn giống Nanami Knight Bladefield!"

"Theo một nghĩa nào đó, trông họ rất thân thiết..."

Sau khi Megumu Touzokuyama ra sức dùng nắm đấm nhỏ bé của mình, cô bé đáng yêu hít một hơi thật sâu rồi thở ra, và nở một nụ cười đắc ý với Souta Hatate.

"Như, như vậy, tình bạn vững chắc của đàn ông đã được thiết lập rồi chứ!?"

"Đây chỉ là đánh người một chiều thôi mà. Không đánh nhau qua lại thì sao tính?"

Nanami Knight Bladefield thay Souta Hatate, người không biết phải đáp lại thế nào, lên tiếng.

"Souta... Souta Hatate, tớ hy vọng cậu có thể đấm tớ!"

"Sao có thể chứ!? Dù nghĩ thế nào cũng không làm được!!"

"Cậu đánh nhanh đi! Cậu đánh tớ đi mà!!"

"Trời ơi... Megumu Touzokuyama... đáng sợ quá! Ánh mắt của cậu đáng sợ quá!!"

Akane Mahougasawa và Kikuno Shoukanji đứng bên cạnh lo lắng theo dõi. Vở kịch xây dựng tình bạn mãnh liệt giữa những người đàn ông với ý chí mạnh mẽ va chạm nhau này, rốt cuộc sẽ diễn biến ra sao?

Nói đúng hơn, tâm trạng này gần giống như đang xem cảnh phụ nữ cầu xin tình yêu, đàn ông từ chối trong một bộ phim truyền hình dài tập (liệu người trong cuộc có biết điều này hay không lại là một ẩn số).

Thấy mắt Megumu Touzokuyama xoáy tít một cách bất thường, Souta Hatate nắm lấy đầu Megumu Touzokuyama, cố gắng đẩy cậu ta ra: nhưng khi Souta Hatate nhìn thấy Flag tình bạn hình vạn quốc kỳ trên đầu Megumu Touzokuyama tuôn ra vô hạn như ※agar-agar, cơ thể dần bị nỗi sợ hãi chi phối. (Chú thích của người dịch: một loại thực phẩm dạng gel làm từ rong biển, thường được cho vào dụng cụ chuyên dụng để ép ra thành sợi mì để ăn.)

"Được rồi, được rồi! Tôi biết rồi!"

"Cậu hiểu được, tớ thật sự rất vui! ...Nào, mời cậu."

Sau đó, Megumu Touzokuyama, với tư thế nhắm mắt cầu nguyện, hơi ngước mặt lên chờ bị đánh, trông giống hệt một thiếu nữ đang chờ đợi nụ hôn.

"..."

Vẻ ngoài khiến người ta đỏ mặt tim đập của cậu ta khiến Souta Hatate lùi bước.

"Không được đâu, Souta-kun, người ta đã lấy hết can đảm rồi, không được làm người ta xấu hổ."

"Đúng vậy, Souta Hatate-kun. Tớ tuy có để ý, nhưng sẽ không bận tâm đâu, cậu cứ hôn đi."

"Hay là, để chị làm đối tượng luyện tập cho Souta-kun nhé?"

"Đúng vậy, Souta Hatate-kun. Tớ tuy có để ý, nhưng sẽ không bận tâm đâu, cậu cứ hôn đi."

Từ những lời này có thể thấy, trong đầu Kikuno Shoukanji và Akane Mahougasawa, hình ảnh Megumu Touzokuyama e thẹn chờ hôn đã hoàn toàn lấn át mọi thứ, thay thế hoàn toàn bằng cảnh hai người hôn nhau.

Hơn nữa, mặc dù Kikuno Shoukanji tỏ ra rất cố gắng và trực tiếp đưa ra một đề nghị không thể làm ngơ, nhưng vì Souta Hatate vô cớ sợ hãi, cuối cùng chỉ có thể cười gượng, coi như không nghe thấy.

Cứ thế này, khó mà không bị ép hôn ai đó, thế là Souta Hatate với tâm trạng tuyệt vọng, quay mặt về phía Megumu Touzokuyama đang trong trạng thái chờ hôn, giơ nắm đấm lên.

"...!"

Souta Hatate hết lần này đến lần khác vung nắm đấm rồi dừng lại giữa chừng, vung nắm đấm rồi lại dừng lại giữa chừng, cuối cùng dùng đầu ngón tay chọc nhẹ vào trán Megumu Touzokuyama một cái.

"Yếu quá!!"

Nanami Knight Bladefield bị sốc.

Nói sâu hơn, hai người búng trán kia trông giống hệt một cặp tình nhân đang đùa giỡn, cảm giác hoàn toàn trái ngược với tình bạn của đàn ông.

Không biết là đã xem đủ cảnh hai người đùa giỡn, hay là trong lúc vui vẻ nhìn bộ dạng đáng yêu của Megumu Touzokuyama và Souta Hatate, một chút ghen tị ẩn giấu đâu đó trong lòng cũng đang tác oai tác quái, Kikuno Shoukanji đột ngột chuyển chủ đề:

"Ngoài寮 trưởng ra, còn rất nhiều việc khác phải quyết định nữa nhỉ."

"Phó寮 trưởng đúng không." Akane Mahougasawa nói.

"Ký túc xá này thật có tổ chức ghê..."

"Tiếp theo là đại diện寮 trưởng nữa."

"Rõ ràng là đã có寮 trưởng rồi mà!?"

Ký túc xá chỉ có năm người liệu có cần nhiều người phụ trách đến thế không, thật đáng ngờ.

Đồng thời, là trưởng ký túc xá, lập trường của Nanami ngày càng trở nên thấp hơn.

"「Chắc không phải ý đó đâu, mà là ai sẽ nấu ba bữa cơm các kiểu chứ nhỉ?」"

"「Đúng vậy, đúng vậy. Tuy nghe nói sẽ sắp xếp quản lý ký túc xá cho chúng ta, nhưng không thể tìm được người ngay, nên tạm thời phải tự lo liệu thôi.」"

Cuộc đối thoại của Megumu và Kikuno thì hợp lẽ thường hơn, khiến người ta thấy biết ơn.

"「Chuẩn bị ba bữa cơm à... Đột nhiên phải thử thách cuộc sống tự lập với độ khó cao rồi.」"

"「Ta đây không làm đâu nhé. Đừng mong chờ gì ở ta đây nhé.」"

Đối với tiểu thư con nhà giàu và công chúa điện hạ mà nói, ngưỡng cửa của việc nấu nướng rất cao, nói cụ thể thì còn cao hơn cả mái nhà. Đó đã không còn là ngưỡng cửa nữa, mà gần giống với thanh ngang trên cửa hơn rồi.

"「Nấu ăn là chuyện chị vừa giỏi lại vừa thích, để chị nấu cho Souta ăn nhé~」"

"「A, tớ cũng biết nấu nhiều món lắm, chúng ta thay phiên nhau vào bếp nhé.」"

"「Chị vui quá! Cứ như ngoài em trai ra lại có thêm em gái vậy!」"

"「Ha ha... ha.」"

Nghe những lời nhận xét thẳng thắn không ác ý của Kikuno, Megumu bật ra tiếng cười trống rỗng.

"「Tôi cũng sẽ giúp trong khả năng của mình. Dọn dẹp hay việc nặng tôi đều làm được,」 Souta nói."

"「A! Dọn dẹp tớ cũng biết! Tớ sẽ dốc toàn lực dọn phòng cho bạn Souta! Gom hết những thứ chưa cất gọn vào thùng các tông!」"

"「Rõ ràng là vừa mới chuyển nhà xong, mở hành lý ra, đã lại như muốn đuổi người ta đi là thế nào chứ::」"

Souta bị tổn thương sâu sắc bởi đòn tấn công liên hoàn của Akane và Kikuno, Kikuno xoa đầu cậu an ủi:

"「Không sao đâu, Souta. Chị sẽ chuyển hành lý của Souta đến tận phòng của Souta cho.」"

"「Từ phòng mình chuyển đến phòng mình, thật là lắm chuyện quá đi...」"

"Trong lúc người vận chuyển mang hành lý, cuộc sống của tôi sẽ bất tiện vô cùng."

Souta dần không rõ rốt cuộc những câu nào là đùa nữa, bắt đầu cảm thấy bất an với vị thế bị trêu chọc này.

"「Tiếp theo là đổ rác và thứ tự tắm rửa nhỉ.」"

"「...Dần dần có cảm giác sinh hoạt tập thể rồi đấy nhỉ.」"

"「Theo lý thì việc đổ rác vốn chẳng liên quan gì đến công chúa điện hạ hay tiểu thư con nhà giàu đâu nhỉ. Để tớ đổ là được rồi, không sao đâu.」"

"「...Đổ rác tôi cũng làm được. Để tôi giúp một tay.」"

Souta rất biết ơn vì ban đầu mọi người đã đồng ý góp đủ số người ở ký túc xá, nếu không làm gì cả thì áy náy quá, thế là cậu xung phong giúp đổ rác. Nghe Souta, người vừa rồi còn khá thụ động, nay lại phát biểu tích cực, Akane mỉm cười.

"「Souta đúng là bé ngoan!! Chị cảm động quá!! Nào, mọi người cũng khen Souta đi, khen Souta đi nào!!」"

Kikuno ra sức xoa đầu cậu em trai mà mình hết mực tự hào, hãnh diện đẩy cậu ra phía trước.

"「Bạn Souta cừ thật! Cứ như sinh ra để đổ rác vậy!」"

"「Chỉ tưởng tượng cảnh bạn Souta đổ rác thôi, nỗi bi ai của đấng mày râu đã hóa thành khí chất ngút trời, ngưỡng mộ quá đi!」"

"「À——Rồi rồi rồi, Souta, cảm ơn cảm ơn.」"

Hiện tượng khó tin đã xảy ra: lời nói của Nanami, người có phản ứng tùy tiện nhất, lại gây ra tổn thương tinh thần thấp nhất. Souta lập tức chuyển sang chủ đề tiếp theo.

"「...Vậy thì, tiếp theo còn phải quyết định gì nữa?」"

"「Thứ tự tắm rửa, tớ thấy quả nhiên vẫn là ưu tiên nữ giới nhé!」"

Megumu nghe Souta nói vậy liền nhớ tới đề xuất lúc trước, dễ thương siết chặt nắm tay mà chủ trương như thế, muốn thể hiện sự ga lăng của phái mạnh.

"「Không ngờ lại muốn tắm trước đến thế, bé Megumu quả nhiên cũng là con gái nhỉ!」"

"「............」"

Nắm đấm của Megumu buông thõng xuống một cách rã rời, bất lực.

Cứ như vậy, Nanami và những người khác dù đã ăn tối xong vẫn tiếp tục thảo luận không ngừng, nhưng vì trời đã khuya, cũng gần đến lúc vào phòng tắm mới tinh, sáng loáng.

Nhóm ba cô gái cầm theo quần áo và đồ dùng tắm rửa ra khỏi phòng, khi đi ngang qua nhà ăn liền ngó vào trong hỏi:

"「Souta có muốn tắm chung không?」"

"「Muốn tắm chung sao! Đúng là dũng sĩ!」"

Nghe Kikuno cười khúc khích chẳng biết thật lòng mấy phần, Akane lập tức dùng khăn tắm che đi cơ thể vẫn đang mặc quần áo.

"「Không thể nào!!」"

Phòng tắm chỉ có một, vừa rồi đã quyết định trước chín giờ là thời gian tắm của nữ, sau chín giờ là thời gian tắm của nam, và phe nữ lập tức nói muốn hưởng thụ phòng tắm mới.

"「Chị cô đơn quá à~ Trước đây rõ ràng toàn tắm chung mà.」"

"「Lại có chuyện đó sao!?」"

Nanami đang định bỏ lại những người khác để đi tắm trước, hai chân bỗng dừng lại với tốc độ kinh người. Chân cô ấy thật linh hoạt nha.

"「Đó, đó là trước kia! Thật sự là rất lâu rồi đó!? Là lúc học mẫu giáo hay mới vào tiểu học thôi!」"

"「Cái, cái gì chứ, thì ra là vậy à...」"

"「A! A! Nanami lại ghen tị cơ đấy!? Nanami ghen rồi phải không!? Cậu có thể gọi tớ là chị cũng được đó, Nanami!?」"

"「Ngươi vui cái gì chứ!? Ta đây mới không gọi!」"

Kikuno giống như bà mẹ chồng mong có cháu bế, dường như đã mắc phải hội chứng 「muốn đối tượng hẹn hò cố định đầu tiên của em trai gọi mình là chị」.

"「Khoan hãy nói chuyện này đã, mau đi tắm thôi. Nói mới nhớ, con trai thì phải tắm chung với con trai chứ nhỉ.」"

"「「Ểểểể!?」」"

Megumu và Souta cùng nhau hét lên gần như thất thanh.

Đặc biệt là Megumu——biểu cảm trên mặt cậu ấy giống hệt một cô gái bị nhốt trần truồng trong phòng thay đồ của câu lạc bộ Judo nam.

Akane và những người khác bỏ lại Megumu đang ôm ngực run rẩy sắp khóc cùng Sota bị cậu ta cảnh giác, vội vã đi vào nhà tắm.

"……Đằng nào cũng không cần cố gắng tắm chung đâu nhỉ? Cứ thong thả độc chiếm đi."

"Độc, độc chiếm cơ thể người ta sao……?"

"Là độc chiếm phòng tắm!!"

Megumu đã không nghe thấy gì nữa rồi! Sota bật cười khổ trước người bạn đang hơi mất bình tĩnh.

"À, đúng rồi……phòng tắm……vừa nãy đang nói về chuyện tắm rửa nhỉ……"

Đôi mắt Megumu xoáy tròn như lốc xoáy, đến giờ vẫn là ẩn số xem cậu ấy hiểu được bao nhiêu phần.

Còn bí ẩn hơn là không hiểu sao lúc này bầu không khí cực kỳ ngượng ngùng bao trùm hiện trường, Sota cố gắng phá vỡ im lặng bằng cách chuyển đề tài.

"Nói đến đàn ông……con trai khỏe mạnh về thể chất lẫn tinh thần có hay đi peeping không nhỉ?"

Megumu mắt sáng rực lên khi nghe từ khóa 'đàn ông', đứng phắt dậy.

"Sota-kun, chúng ta đi peeping thôi!!"

"……Hả!?"

Cờ hiệu hủy diệt đã xuất hiện trên đầu Megumu.

"……Megumu muốn đi xem trộm à?"

"Chúng ta phải trở thành đàn ông đích thực, peeping một cách đường đường chính chính!"

"Vậy là phạm pháp rồi!!"

※Chú thích: Dù peeping kiểu gì cũng là phạm pháp.

"Nhưng……cậu nghĩ kỹ xem! Đàn ông đích thực, nhất định sẽ không đi peeping đâu!"

Trong đầu Megumu lập tức hiện lên công thức: Đàn ông ≒ Sota.

"Peeping là không được đâu nhé, Sota-kun!! Như thế không giống Sota-kun chút nào!!"

"Ơ, tôi á!?"

Chẳng hiểu sao giờ đây Sota lại trở thành kẻ tích cực đi peeping, khiến cậu hoảng hốt.

"…………"

Lúc này, Akane quay lại lấy chai dầu gội quên mang theo và nghe được phần cuối cuộc trò chuyện. Cô gái đỏ mặt dùng chai dầu gội che đi vùng nhạy cảm.

"Sota-kun muốn đi peeping……!!"

"Akane!? Không, không phải……!!"

"Sota-kun là kẻ peeping!!"

"Sao cậu trông vui thế!?"

Akane thốt lên bằng giọng điệu hân hoan khó tả, không thèm nghe Sota giải thích, cô nhanh nhẹn chạy về phòng thay đồ với dáng đi chữ bát kiểu tiểu thư khôgin.

"…………"

Sota đờ đẫn nhìn theo bóng lưng cô với vẻ mặt kỳ quặc.

Sau khi đứng hình một lúc, Sota ủ rũ ngồi thụp xuống chiếc ghế xếp trong phòng sinh hoạt cạnh nhà ăn, Megumu bên cạnh đang an ủi cậu.

Nhưng không lâu sau, Nanami vừa tắm xong với làn da hồng hào bóng mượt đã xông tới mắng Sota 'Xem đây, đồ peeping khốn khiếp!' trong lúc bóp chai dầu xả phun thẳng vào mặt. Một ít dầu xả lọt vào mắt khiến Sota đau đớn thể hiện kỹ thuật lăn lộn thảm thiết trên ghế.

Kikuno cũng trở nên quyến rũ hơn sau khi tắm, chống cằm cười khúc khích nhìn cảnh tượng.

"Em trai lớn lên thành chàng trai khỏe mạnh rồi, chị mừng quá đi."

"Sota-kun, con trai khỏe mạnh đúng là nên đi peeping nhỉ!?"

Nghe lời Kikuno xong, Megumu như tỉnh mộng nói vậy. Dù Sota đang bận lăn lộn vì dầu xả vào mắt không nghe thấy, nhưng Nanami đã nghe được; thế là lượng dầu xả tăng thêm, Sota cũng lăn càng điệu nghệ hơn. Hãy sử dụng dầu xả đúng cách.

Lăn lộn một hồi, Sota tắm cuối cùng sau Megumu rồi về phòng. Suốt quãng đường, Akane cứ núp sau góc hành lang rón rén dòm chừng.

"Ngươi làm gì ở đó, Akane?"

"Á!? Không, không có gì đâu!? Tôi không peeping đâu! Đừng phun dầu xả nha!"

Trong ký túc xá này, Nanami dần trở thành một loại yêu quái kỳ lạ——hễ ai peeping là lập tức bị phun dầu xả vô điều kiện.

"Bản cung không phun ngươi đâu……"

"Chị đã khống chế được rồi sao?"

"Đó là triệu chứng bệnh lý gì à!?……Quay lại chuyện ban nãy, ngươi lấp ló ở đây làm gì?"

"Tôi á!? Tôi, tôi đâu dám làm chuyện trái khoáy như đến phòng con trai vào giờ này!"

'À, thì ra đang phân vân có nên vào phòng Sota không……' Nanami hiểu ra liền cười mỉm nhìn Akane đỏ mặt ngượng nghịu.

Còn Akane thì thực sự lo lắng sợ bị Nanami——dù sao cũng là trưởng ký túc xá——mắng.

"……Ngươi muốn gặp Sota đúng không? Có sao đâu?"

"Ơ……không, nhưng……"

Vốn đã do dự, khi được cho phép bất ngờ lại càng rụt rè.

"Gã đó không dám làm gì ngươi đâu. Dù bản cung không thân với hắn, nhưng nhìn là biết hắn không có gan đó. Hắn cần bạn bè hoặc người yêu, nên ngươi cứ thân thiết quan tâm hắn đi."

'Người yêu……!' Akane nghẹn lời trong chốc lát, má ửng hồng nói:

"Na, Nanami có muốn đi cùng không?"

"Tại sao bản cung phải thân thiết với gã đó……"

Nói xong, Nanami vẫy tay đi vào phòng mình.

Mặc dù Akane cảm thấy lúc này càng khó xử hơn khi đến đó, nhưng sau khi do dự hai, ba lần, cô ấy hạ quyết tâm, đưa tay gõ cửa... nhưng, không có ai trả lời. Cô ấy gõ thêm lần nữa, vẫn không có ai đáp lại.

「...A, tôi gõ cửa phòng mình mất rồi.」

Nếu có ai trả lời, thì đã biến thành chuyện tâm linh rồi. Nói đến "thoắt cái biến thành" thì không sao, chứ "khởi động biến thành" nghe không quen tai lắm. Ý là thay đổi có tính toán trước sao? Đáng sợ thật.

Akane lấy lại tinh thần, gõ cửa phòng Souta. Lần này có tiếng đáp lại, cửa mở ra.

「Akane? Có chuyện gì vậy?」

「Souta-kun đã định ngủ rồi à?」

「Không. Tớ vẫn chưa định ngủ...」

「Vậy, vậy thì, tớ muốn nói chuyện với cậu!」

「...Chuyện đó thì, cũng không sao.」

Đứng ở hành lang nói chuyện cũng không phải cách, thế là Souta mời Akane vào phòng.

「Phòng cậu gọn gàng ghê.」

「Vì hành lý của tớ gần như vẫn chưa mở ra...」

Dù cảm thấy có chút không ổn, nhưng vì không còn chỗ nào khác để ngồi, tôi bèn bảo Akane ngồi ở mép giường, còn mình thì ngồi ghế xếp. Sau khi tôi ngồi xuống, tuy lại cảm thấy nếu đổi chỗ cho nhau thì tốt hơn, nhưng đã quá muộn rồi.

「Nói mới nhớ, lời hứa dọn phòng vẫn chưa thực hiện nhỉ.」

「Ừa... Dù sao thì dạo này tớ cũng lu bu quá.」

「Souta-kun không lu bu thì cũng tay múa chân đá.」

Nói cứ như tôi là côn trùng vậy... tôi thầm nghĩ, đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo.

「Phải rồi, cậu có chuyện muốn nói với tớ đúng không!?」

「Nói chuyện gì đây!? Chúng ta nên nói chuyện gì đây!?」

Tôi không ngờ quyền lựa chọn lại nằm trong tay mình, tôi bị đả kích nhẹ, nụ cười càng thêm gượng gạo.

「Ể... Chuyện đó thì... Cứ nói chuyện Akane muốn nói là được rồi.」

「Tớ á? Souta-kun không có chuyện gì muốn nói sao?」

「Tớ không có chuyện gì đặc biệt muốn nói với Akane cả...」

Cuối cùng tôi cũng ra tay bẻ cái Flag đang lung lay trên đầu Akane.

「Chẳng lẽ, Souta-kun rất miễn cưỡng đối phó với tớ sao...?」

Flag bị bẻ gãy, Akane chực khóc, cô chán nản rũ vai xuống, hai ngón trỏ chụm vào nhau.

「Tớ muốn nghe Akane nói về chuyện của cậu, muốn chủ động tìm hiểu thêm về Akane!!」

Có điều, tôi cũng ghét việc làm con gái khóc vì mình.

「Thật sao!?」

Akane lập tức nở nụ cười rạng rỡ, tốc độ ứng biến nhanh nhạy của cô, cùng với tốc độ hồi sinh phi thường của Flag, khiến nụ cười của tôi trở nên căng cứng.

「Nhưng mà, tớ muốn biết chuyện của Souta-kun hơn.」

「Tớ...?」

「Souta-kun tại sao lại xa lánh người khác vậy?」

Akane hỏi như vậy. Cô di chuyển đến góc giường – di chuyển đến bên cạnh tôi, từ dưới nhìn lên muốn nhìn thấu đôi mắt tôi, thậm chí là sâu thẳm trong trái tim tôi... Akane dùng giọng nói dịu dàng, ánh mắt dịu dàng, trái tim dịu dàng, nhẹ nhàng chạm vào nỗi sợ hãi trong lòng tôi.

「…………」

「…………」

Sự im lặng trôi qua giữa hai người đang ở gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.

「…………」

Tôi buồn bã nhìn vào đôi mắt đen trắng rõ ràng của cô ấy, trong đó phản chiếu hình bóng của tôi.

Nói chính xác hơn, là tôi đang nhìn thứ thấp thoáng ẩn hiện trên đầu mình, phản chiếu trong mắt cô ấy...

「Tớ... là...」

Tôi chậm rãi, từ từ mở lời, Akane không hề thúc giục, rất kiên nhẫn chờ đợi, vẻ mặt dịu dàng, yên bình như một người mẹ hiền.

...Không ngờ--

「A Sasa, chị gọt táo rồi nè, có muốn ăn không? Là táo được tỉa vỏ thành tai thỏ đó... A!」

Vì là phòng của đứa em trai quá đỗi quen thuộc, Kikuno không gõ cửa mà cứ thế mở cửa phòng tôi, thò đầu vào. Khi nhìn thấy Akane và tôi đang ở sát gần nhau, chị ấy tự thấy mình đã bắt gặp một cảnh tượng kinh khủng, bụm miệng lại rồi bất giác nói lớn:

「X-xin lỗi, chị nằm mơ cũng không tưởng tượng được A Sasa lại như vậy!! Chị, chị không có ý làm phiền hai đứa đâu! Cứ tự nhiên! Hai đứa cứ tiếp tục đi!!」

Không biết Kikuno giải thích tình huống mặt Akane và mặt tôi cách nhau chưa đầy hai nắm đấm này thế nào, chị ấy nhìn đi hướng khác, mặt đỏ bừng, nói bằng giọng kỳ quặc, gần như hét lên.

「Trời ạ... Chị Kiku...?」

Không hiểu chị ấy đang nói gì, tôi nhíu mày.

「Kh-không sao đâu! Chị đây, cực kỳ tán thành chuyện đó! Vì A Sasa nhà mình khá là chín muộn, nên Akane-chan em phải dẫn dắt nó nhé!!」

Thấy Kikuno nắm chặt tay, Akane và tôi nhìn nhau, lúc này mới để ý lại khoảng cách giữa hai đứa gần đến mức nào, cuối cùng cũng nhận ra ngụ ý của Kikuno, cả hai cùng lúc nhảy lùi lại.

「Kh-không phải, không phải đâu! Kikuno-senpai, đây là hiểu lầm, là hiểu lầm ạ!!」

「Đ-đúng vậy, chị Kiku! Chuyện không phải như chị nghĩ đâu...!!」

「Không vấn đề gì! Chị sẽ không nói cho ai biết đâu! Chị sẽ giữ bí mật giúp hai đứa! Nhất là không thể nói cho Nanami và Megumu biết, đúng không nào!」

Kikuno nói liến thoắng, không cho tôi cơ hội phản bác lại rằng 『Ể, tại sao? Chuyện gì mà không thể nói cho người khác biết? Nhất là tại sao lại không thể nói cho người sau?』.

「A Sasa cũng sắp bỏ rơi chị, trưởng thành trước một bước rồi nhỉ... Dù vậy, phải nhớ chị vẫn là chị của em đó nha, A Sasa!」

Kikuno xúc động tột cùng, một dòng lệ trong veo chảy xuống, chị đưa đầu ngón tay lên lau đi.

"Nếu gặp phải khó khăn gì, thì cứ gọi chị nha! Với lại, sau khi kết, kết thúc, hai người cùng ăn nha!"

Kikuno gắng sức đặt đĩa táo cắt hình thỏ lên giường, má vẫn đỏ bừng, cử chỉ cứng nhắc rời khỏi phòng.

"Kết thúc là có ý gì chứ!?"

Câu hỏi của Souta đương nhiên không nhận được lời giải đáp, cứ thế bị bỏ lửng.

"Táo thỏ ngon ghê."

"Vậy mà đã ăn rồi!?... Có gì đó kết thúc rồi sao? Có gì đó kết thúc rồi, phải không?"

"Ví dụ như cuộc đời của Souta?"

"Bị cưỡng ép kết thúc rồi! Tất cả là tại cậu ăn táo ngay tắp lự đấy!"

Akane mỉm cười thầm nghĩ 「Souta tràn đầy sức sống trông thú vị thật」, rồi chậm rãi nhai táo.

Vì cũng sắp đến nửa đêm rồi, Akane sau khi kết thúc luôn cả cuộc đời Souta lẫn thời gian trò chuyện, bèn quyết định rút khỏi phòng. Thật muốn nói chuyện thêm chút nữa... dù trong lòng cô cũng có suy nghĩ ấy, nhưng cơ hội này sau này vẫn còn.

Sau này họ sẽ là bạn cùng một ký túc xá. Không cần phải vội vàng như vậy, còn nhiều cơ hội để vun đắp tình cảm. Akane mỉm cười như thế, chúc Souta ngủ ngon.

Souta bị bỏ lại một mình trong phòng, nuốt những lời định nói với Akane cùng với quả táo vào bụng, rồi ngả người xuống giường.

"..."

Tôi trầm ngâm nhìn trần nhà một lúc lâu, dù giữa chừng cơn buồn ngủ ập đến suýt chút nữa đã thiếp đi, nhưng tôi vẫn thức dậy đến phòng vệ sinh đánh răng.

Dường như đã đến giờ tắt đèn, nên hành lang chỉ còn đèn ngủ, chìm trong bóng tối lờ mờ. Phòng vệ sinh phía cuối hành lang đèn đuốc sáng trưng, có thể thấy đã có người ở đó.

"...Nanami."

"Ọa ọa ọa."

Nanami mặc đồ ngủ đang đánh răng, tôi hoàn toàn không hiểu cô ấy đang nói gì. Trường hợp vừa đánh răng vừa nói mà vẫn hiểu được, thì thường là kem đánh răng sẽ chảy thẳng từ miệng ra, trông bẩn lắm. Còn về việc cái nào tốt hơn thì là tùy trường hợp (Case by case). Dịch thẳng nghĩa là ※Hộp mua hộp. (Chú thích của biên tập: Case by case có nghĩa là cái hộp, by đồng âm với buy (mua).)

Cảnh tượng hai người cùng để kem đánh răng chảy ra từ miệng mà nói chuyện với nhau, có thể nói là một trạng thái khá điên rồ, nên cả hai im lặng đứng cạnh nhau đánh răng để tránh tình huống đó.

Tôi không muốn nhìn bản thân mình trong gương... Nói đúng hơn là, không muốn nhìn lên đầu mình, thế nên tôi liếc nhìn Nanami qua gương.

"..."

Lúc này, tôi cuối cùng cũng nhận ra một điều không ổn.

『Ể...?』

Tôi phát hiện ra một sự thật nào đó về Nanami mà từ trước đến giờ chưa từng để tâm.

Một khi đã nhận ra, thậm chí còn thấy lạ tại sao mình không nghĩ ra sớm hơn.

『Flag của Nanami... tôi chưa từng... thấy một lần nào.』

Bất kể là ai, cũng sẽ dựng lên Flag một hai lần. Flag tình yêu, Flag tử vong, Flag thất bại, Flag rẽ nhánh, Flag tái ngộ, Flag xuất kích...

Chỉ cần sống chung hai, ba ngày, ít nhiều gì cũng sẽ thấy.

Thế nhưng, chỉ riêng Nanami là không dựng lên bất kỳ loại Flag nào.

『Không... không đúng... chắc là không phải. Không phải là không dựng Flag. Có lẽ là...』

Nanami cuối cùng cũng phát hiện ra hành động đáng ngờ của tôi, ngậm bàn chải đánh răng mà đơ người ra, sau khi súc miệng khò khò rồi nhổ nước súc miệng đi, cô ấy dùng khăn lau khóe miệng, rồi hơi nghi ngờ hỏi:

"Sao thế? Vẻ mặt cậu sao giống như thằng cha nào đó sau khi chuyển trường phát hiện ra cô gái hơn một tuổi mình từng ngưỡng mộ như chị gái lại là bạn cùng lớp vậy?"

"Đó là chuyện có thật hả!?"

Vì chưa kịp súc miệng rồi nhổ đi, nên kem đánh răng chảy thẳng từ miệng tôi đang bật lại ra. Sao không súc miệng rồi nhổ đi chứ!

"Ngươi bẩn quá đi!"

Vì bị Nanami mắng, nên tôi vừa rửa miệng vừa súc miệng. Nói cụ thể là súc miệng khò khò rồi nhổ đi. Tại sao cứ phải lặp đi lặp lại cái màn súc miệng khò khò rồi nhổ đi này chứ?

Trong lúc làm những việc này, tôi dần dần đưa ra một kết luận.

Flag của Nanami không phải là không dựng lên được.

『E rằng... e rằng chỉ có Flag của Nanami là tôi không nhìn thấy được mà thôi...』

Thấy tôi lại mở to mắt nhìn chằm chằm cô ấy, Nanami hơi lùi lại.

"Sao... sao thế...?"

Ý nghĩ khó tin nhất thời đó, đã thúc đẩy tôi nhìn Nanami một cách mãnh liệt và cất lời:

"Nanami... đối với tôi có lẽ là một người đặc biệt."

"Cá...!?Đó đó đó đó đó đó đó, đó là ý gì hả!?"

Nanami, mặt đỏ bừng như sắp phun ra cả lửa lẫn dầu mỏ trong tích tắc, cao giọng nói. Vì rất nguy hiểm, tốt nhất là đừng phun dầu mỏ cùng với lửa thì hơn.

"Đúng đó, Souta! Em định giải thích với Akane thế nào đây!?"

"Chị Kikuno!?"

Kikuno xuất hiện ở phòng vệ sinh vào một thời điểm vô cùng chuẩn xác, mang theo đồ dùng đánh răng, câu hỏi vặn vẹo không rõ ám chỉ điều gì của chị ấy khiến tôi hoảng sợ.

"A! A! Xin lỗi! Xin lỗi nha, Souta!! Chị không có ý trách Souta đâu! Cũng, cũng phải thôi, thay lòng đổi dạ là chuyện thường tình của con người, cũng không thể trách được nhỉ! Là do chị đây lòng dạ hẹp hòi thôi!!"

"Không phải đâu chị Kikuno, chị đang nói gì vậy..."

Tấm lòng chị gái rộng như biển cả, nhưng lại hay nổi sóng cuốn phăng lời nói của Souta, kéo tuột xuống đáy vực biển sâu, khiến chúng không bao giờ trở lại, vì thế mà cuộc nói chuyện thường xuyên không thành.

"Không sao đâu! Đừng nói gì cả, Souta à! Không sao đâu! Chị sẽ giải thích cặn kẽ với Akane giúp cậu! Akane là một cô bé ngoan, nhất định sẽ hiểu mà, Souta!"

Nhưng chị ấy hoàn toàn chẳng hiểu gì cả.

"Ể... Trời ạ..."

Dù Kikuno-sama sẽ giải thích điều gì với Akane vẫn còn là một ẩn số, nhưng tôi không cảm thấy có thể nhìn thấy một tương lai tươi sáng nào cả.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bất kể chị ấy có giải thích gì với Akane, Akane dường như cũng sẽ nghe hiểu một cách lơ mơ, rồi đưa ra một lời giải thích tích cực hoàn toàn chẳng liên quan, thế nên cũng có thể nói là chẳng có tổn hại hay mất mát gì.

"Vậy chị đi nhé! Souta cứ yên tâm mà hạnh phúc đi! Giống như chị, Akane hẳn cũng mong Souta được hạnh phúc! Biết chưa!"

Nói rồi, Kikuno-sama bảo Nanami và Souta nắm chặt tay nhau, sau đó mang vẻ mặt đắc ý tràn trề cảm giác thành tựu rời khỏi phòng vệ sinh.

Như mọi người đều biết, chị ấy không hề súc miệng.

Vì chị ấy còn chưa đánh răng.

Rốt cuộc thì, rõ ràng chưa đánh răng mà lại súc miệng thì cũng kỳ lạ thật.

Nói tóm lại, hai người lại một lần nữa "nhờ ơn" Kikuno-sama mà đứng ngẩn ra tại chỗ.

"...Mệt quá. Ta đi ngủ đây..."

"Ồ, được thôi, ngủ ngon nhé, Nanami."

Tôi vừa nhìn phía trên gáy Nanami đang quay về phòng mình...

vừa miên man suy nghĩ liệu có một Flag vô hình nào đang cắm ở đó không.

Nguyên nhân là do Nanami, hay là vấn đề nằm ở tôi nhỉ?

Mang theo những bí ẩn đó, chúng tôi trải qua những ngày tháng êm đềm và bình lặng tại Quest Dorm, cũng như những ngày ở Học viện Hatagaya...