Kami to Yobare, Maou to Yobarete mo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Arc 2 - Chương 53: Sự thật về Người được ban phước

Giáo hội Nữ thần tiếp tục nỗ lực chống lại thế giới đang chuyển mình.

1, Những người sở hữu tư liệu dị giáo và những kẻ biết được nội dung đều bị xử tử.

2, Những ai tìm cách loại bỏ trái tim thứ hai, những ai đã thực hiện, và những người giúp đỡ đều bị xử tử.

3, Những kẻ cho rằng Người được ban phước đều là khuyết tật không có trái tim thứ hai bẩm sinh đều bị xử tử.

4, Nghi ngờ Giáo hội Nữ thần là tội ác. Nếu thấy ai khả nghi đều bắt buộc phải thông báo.

Mệnh lệnh được ban đến mỗi quốc gia, và các giáo sĩ đều tập trung đàn áp dư luận.

Nhưng tất cả đều thất bại thảm hại. Những người vẫn còn do dự loại bỏ trái tim thứ hai trước đó, giờ đều nghĩ,

“Tin đồn chắc chắn đúng, nếu không tại sao Giáo hội lại hành động như vậy.”

Giáo hội không thể ngờ được, có vô số cơ sở ngầm giúp loại bỏ trái tim thứ hai đã được mở ra ở khắp các đất nước. Ai ai cũng vui vẻ nhờ cậy y sĩ tại đó. Tất nhiên, vẫn có những kẻ báo lại cho giáo hội, nhưng cũng chẳng đủ để làm dịu tình hình.

Thế giới không còn như trước, và nỗ lực của Giáo hội thì như muối bỏ bể.

Tất cả mọi người vui vẻ loại bỏ trái tim thứ hai của bản thân, tự do giao thương với nước khác mà chẳng cần sự cho phép, hoặc rời đi tìm vùng đất mới. Lẽ tất yếu, quyền lực của Giáo hội ngày càng đi xuống.

Cho đến một ngày, sự kiện quyết định xảy đến, đánh dấu sự sụp đổ của Giáo hội.

-------------

Một ngày nọ, một Người được ban phước đang điều khiển cỗ xe ma thuật trên đường. Chợt hắn nhận ra mình bị tấn công bởi ma thuật.

Hắn vừa nhảy khỏi xe, vài người đàn ông đã lập tức bao vây.

“Các ngươi muốn gì!? Không nhận ra đây là xe của Người được ban phước à!? Nói ngay!!”

Hắn hét lên với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận. Nhóm bao vây càng nổi điên.

“Ban phước cái đ*o!! Coi chúng tao như súc vật!!”

“Mày không nhớ à!? Con gái tao bị mày bắt đi!! Và–! Chết tiệt!! Nó đã–!

“Con gái tao, nó có mang–! Đứa bé–! Ah, thằng chó này!! Tao phải giết mày!!”

“Giáo hội chằng còn là cái thá gì cả!! Bọn tao giờ cũng chẳng bị ma vật tấn công!!”

Tên linh mục hét lớn lại từ trên nóc cỗ xe, nước bọt văng tung tóe.

“Ngươi nói con gái ngươi bị tao chơi!? Ngươi phải biết ơn mới đúng!! Được yêu quý bởi tao cũng chính là được Nữ thần yêu quý!! Đám phụ nữ đó thật may mắn!!

Mấy tên ngu xuẩn các ngươi mới chính là thứ làm thế giới trở nên điên loạn!! Những tên dị giáo khốn kiếp!! Còn chẳng đáng gọi là con người!!”

Đó là những lời cuối cùng của tên linh mục. Hắn bị ma thuật tấn công xuyên thủng ngực ngay sau đó.

Bộ trang phục linh mục với những họa tiết cầu kì giờ nhuộm đầy máu. Hắn cứ thế mà ngã xuống đất, để rồi bị giẫm đạp bởi đám đông đến khi tắt thở.

Những người ở đó lôi xác tên linh mục vào bao tải rồi mang về nước.

Cái xác sau đó được mang đến một căn phòng đang chật kín người tại Bộ nghiên cứu ma thuật. Các nhà nghiên cứu và bác sĩ đều tụ tập tại đây, tránh ánh mắt của Giáo hội.

Khi cơ thể tên linh mục được đặt lên bàn phẫu thuật, một bác sĩ lão làng bắt đầu tiến hành giải phẫu.

Mọi người theo dõi đều nín thở dõi theo bàn tay của vị bác sĩ. Sau một lúc, công việc giải phẫu hoàn thành, vị bác sĩ đặt chiếc trượng của mình qua một bên và thông báo.

Và mọi người đều biết được sự thật của thế giới này.

“Đúng như dự đoán… Chẳng có trái tim thứ hai nào trong cơ thể Người được ban phước. Có lẽ bọn chúng đã không có từ lúc sinh ra.

Vậy nên… nói cách khác…

Chúng chỉ là một lũ dị tật thôi”

Thông báo này chính thức đặt dấu chấm hết cho sự cai trị của Giáo hội Nữ thần.

“Vậy ra Người được ban phước chỉ là bọn khuyết tật không có trái tim thứ hai”

“Tôi nghe là chúng chẳng có bảo hộ nào từ Nữ thần hết”

“Vậy ma vật đúng là không được tạo ra bởi quỷ vương, mà từ chính ma thuật”

“Toàn bộ những lời của Giáo hội toàn là dối trá”

Lời đồn lan đi khắp thế giới. Nỗi căm uất bị dồn nén bấy lâu như được dịp xả ra, chẳng còn chút niềm tin nào cho Giáo hội nữa.

Dù phía Nhà thờ có nỗ lực đến vô vọng để đàn áp và xử tử dị giáo mỗi ngày, mọi việc cũng không thể cứu vãn.

Thương nhân thoải mái trao đổi với các nước khác chẳng cần ai cho phép. Những kẻ căm thù nhà thờ từ lâu thì tổ chức ám sát những Người được ban phước. Ai căm ghét đất nước nơi mình sống đều chọn rời đi, vì giờ không còn nỗi sợ ma vật nữa.

Học giả không còn phải tập trung trong các chủng viện nữa. Trường học vắng huơ vắng hoắc. Chẳng ai thèm đến xem vở kịch mỗi tuần tại nhà thờ. Những cỗ xe của Người được ban phước giờ chỉ còn chở lượng nhỏ hành lí.

Giáo hội Nữ thần, vẫn còn đứng trên đỉnh xã hội vài năm trước, đã mất tất cả, từ mạng lưới giao thương, thông tin liên lạc, đến lòng tin của mọi người.

Từ từ, Giáo hội phải đối diện với áp bức.

Những linh mục trẻ với nhiệm vụ xử tử dị giáo không dám xuống phố một mình. Họ vẫn tiếp tục, nhưng vừa làm vừa run sợ trước ánh mắt căm phẫn của người dân.

Và rồi, nỗi sợ lớn nhất của phía Nhà thờ đã xảy ra. Ở một thành phố phía xa nọ, nhà thờ Giáo hội đã bị đánh sập.

Người được ban phước phụ trách nơi đó nổi tiếng tàn bạo. Chẳng ai dám chống đối khi Giáo hội còn quyền lực, nhưng thời thế đã đổi.

Vào một ngày nọ

Khi tên linh mục đang ăn bữa ăn hoành tráng tại dinh thự, nốc thứ rượu đắt tiền như nước lã. Một linh mục trẻ xông vào phòng với vẻ hốt hoảng.

“Láo xược!! Dám làm phiền khi ta đang dùng bữa!!”

Hắn hét lên và ném chai rượu vào người linh mục trẻ. Anh chịu cú ném, xin lỗi rồi nói to

“Ngài phải chạy ngay đi!!”

Lúc ấy, người dân đang phẫn nộ tràn xuống con đường đến dinh thự. Ai nấy đều mang theo trượng ma thuật.

Người được ban phước tại đây đã làm đủ việc tàn bạo, vô nhân tính chỉ để thỏa mãn lòng tham không đáy.

Nhưng dân chúng chỉ dám run sợ mà sống.

Kể cả khi hắn giết người cho vui. Kể cả khi hắn bắt gia đình ai đó. Đã bao người phải chịu khổ vì thú vui của hắn.

Mọi người đều phải giả vờ cam chịu mà cúi đầu xuống đất.

Nhưng giờ không cần như thế nữa.

Không cần Giáo hội nữa.

Không cần Người được ban phước nữa.

Khi mọi người nhận ra tên linh mục đã trở về dinh thự, tất cả trở về nhà, mang theo trượng ma thuật, rồi tập trung trên phố chính. Chỉ trong vài giờ, đại lộ đã chật kín người, âm thanh hòa lên vang vọng.

“Giết hắn!! Giết!! Giết!!”

“Chặt nhỏ hắn!!”

“Nữ thần cái đ**!! Ban phước cái đ**!!”

“Tao sẽ xé xác mày!!”

“Đập hắn!!”

“Biến hắn thành than!!”

Vừa hét lớn, đoàn người vừa di chuyển.

Không cần hiệu lệnh, đám đông cứ tự nhiên dần tăng tốc.

Một đợt sóng người vượt qua khu thương mại, rồi khu dân cư, tiến thẳng đến dinh thự.

Trước cảnh tượng ấy, tên linh mục đang cố gắng chạy trốn bằng xe ma thuật chợt khựng lại. Hắn quá sợ hãi đến nỗi đông cứng người.

Hắn mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng bị giết trước khi kịp mở lời.

Sau đó, các giáo sĩ cũng bị giết, nhà thờ bị đốt, và những kẻ vẫn tin vào Giáo hội bị trục xuất khỏi đất nước.

--------

Sự tồn vong của Giáo hội đang rung chuyển dữ dội.

Họ chẳng thể kiểm soát thông tin được nữa. Vụ việc lần này rồi sẽ sớm lan ra toàn thế giới. Khi đó, khởi nghĩa chắc chắn sẽ xảy ra ở mọi nơi.

Những linh mục cấp thấp biết chuyện đều rời bỏ nhà thờ, tìm đến những bác sĩ ngầm để cắt bỏ trái tim thứ hai, rồi chạy trốn khỏi đất nước. Những kẻ từng hỗ trợ Giáo hội giờ quay lại nhe nang giơ vuốt. Những Người được ban phước ở các quốc gia bị giết từng người một, số lượng chẳng còn đến một nửa so với thời hoàng kim.

Không khí tại trụ sở chính của Giáo hội thì u ám hơn cả đám ma.