(POV main)
Nửa đêm.
Trên một hòn đảo nọ cách xa các đại lục. Khoảng trời tràn ngập tiếng vang từ pháo hoa.
Và tôi, hát và nhảy múa dưới ánh sáng rực rỡ.
“Kết thúc rồi!! Kết thúc rồi!! Kỉ nguyên trì trệ đã kết thúc rồi! Bình đẳng cho tất cả mọi người!! Cánh cửa thời đại mới đã bị cưỡng ép mở ra!!
Không còn bị xiềng xích nữa! Không phải sợ ma vật nữa!!
Không còn bị trói buộc nữa! Không phải sợ Giáo hội nữa!!
Hi vọng đang trải dài phía trước các bạn!!
Tuyệt vọng đang trải dài phía trước các bạn!!
Các bạn buộc phải thay đổi!! Không còn bị kìm hãm nữa, hãy tiến lên!
Ah!! Từ giờ thế giới sẽ lại biến chuyển!! Một sự thay đổi lớn!! Không thể bị dừng lại!!
Bất kể Giáo hội Nữ thần có chống trả đến thế nào!
Bất kể những thế lực hiện giờ sẽ phản ứng ra sao!
Bất kể nỗ lực của tất cả!
Các bạn sẽ còn tỏa sáng hơn cả trước giờ!! Đẹp hơn tất thảy đá quý trên đời!! Cao quý!! Không tì vết!!
Tiến lên! Thể hiện hào quang ấy!!
Tiến lên! Thể hiện tiềm năng ấy!!
Aaaah!! Thật tuyệt làm sao!!
Hãy nhảy múa hết mình, hỡi tân nhân loại!!
Hãy ca hát hết mình, hỡi tân nhân loại!!
Mở cánh cửa đến với tương lai bằng chính sức mình!!!”
Như để kết thúc màn độc thoại, một tràng pháo hoa lớn vỡ òa giữa không trung.
-------
(POV thứ 3)
“Cái khỉ gì vậy!? Đống nghiên cứu này từ đâu mà ra thế!?”
“Dám cho rằng loại bỏ trái tim thứ hai sẽ giúp không bị quái vật tấn công!? Gửi thứ kiến thức nông cạn này đến Nhà thờ, đúng là đồ dị giáo!!”
“Tìm kẻ đảo chính ngay!! Phải xử tử ngay lập tức!!”
“Tất cả những kẻ che giấu tài liệu này cũng đều có tội!! Xử trảm tất cả chúng, bất kể tai to mặt lớn cỡ nào!!”
“Tôi nghi ngờ Giáo hội Nữ thần!! Nhưng những tên dị giáo đang muốn làm Satan trỗi dậy!! Các người lại muốn thế giới rơi vào hỗn loạn sao!?”
Tại đại thánh đường của Giáo hội Nữ thần, những Người được ban phước đang tranh cãi gay gắt.
Nữ học giả đã đưa cuốn sách đến gần như mọi đất nước. Ở khắp mọi nơi, những thí nghiệm được đề cập trong cuốn sách đã được thử nghiệm lại, và tính chính xác của cuốn sách càng đáng tin hơn.
Không thể che giấu thêm được nữa.
Những người đầu tiên muốn được phẫu thuật gỡ bỏ trái tim thứ hai là những thương nhân nghèo. Thông tin bị tuồn ra ngoài từ ai đó gần gũi với các nhà nghiên cứu.
Khi cả thế giới bị ma vật kiềm hãm, những thương nhân nghèo này chỉ có thể kiếm sống trong chính quốc gia của họ, với kích cỡ chỉ bằng một thành phố.
Và tất nhiên, dù có bỏ ra bao nhiêu nỗ lực, thì họ cũng chẳng thể đối chọi lại những công ti lớn. Để giao thương với nước khác, họ cần rất nhiều hàng hóa, một cỗ xe vận chuyển ma thuật, và một Người được ban phước để lái nó. Những thương nhân nghèo thì chẳng thể mơ được như vậy, nên Giáo hội và những công ti lớn đều độc chiếm việc ngoại thương.
Nhưng nếu không bị tấn công bởi ma vật thì mọi chuyện sẽ thay đổi. Chỉ bằng việc có thể đến các nước nhanh hơn những người khác cũng đã làm lợi nhuận tăng lên gấp bội.
“Cách nào cũng được!! Tôi muốn có được lợi nhuận ấy!!”
Những thương nhân nghèo khắp thế giới đều có chung suy nghĩ, đặt câu hỏi với cơ sở nghiên cứu ma thuật nơi họ sống.
“Có đúng là chỉ cần bỏ trái tim thứ hai, ma vật sẽ không tấn công không?”
Ban đầu, họ phủ nhận chuyện đó, nhưng chuyện đâu dễ dừng ở đó. Thông tin cứ dần dẫn bị lộ ra.
Kể cả số lượng các nhà nghiên cứu muốn loại bỏ trái tim thứ hai để thí nghiệm cũng gia tăng.
Một học giả như thế đã đồng ý với một thương nhân nọ. Họ tiến hành loại bỏ trái tim thứ hai trong bí mật, và thành công tạo ra Người được ban phước theo cách nhân tạo, không bị tấn công bởi ma vật.
Ngay khi hoàn thành, người thương nhân ấy bước ra ngoài tường thành qua một đường hầm đào bởi ma thuật, mang theo một cái túi lớn. Vài nhà nghiên cứu nín thở dõi theo anh.
Anh ta nhảy ra khỏi đường hầm, cố gắng né ánh mắt của lính tuần tra, rồi chạy một mạch hướng đến đất nước láng giềng. Những con ma vật xung quanh tường thành nhìn anh chằm chằm, mồ hôi anh chảy ra như suối. Nhưng chỉ một lúc sau, chúng có vẻ hết hứng thú.
Không, như thể đang sợ hãi người thương nhân đang tiến lại với vẻ hoảng hốt, lũ ma vật còn đang tránh xa anh.
Một tiếng reo nhỏ từ những nhà nghiên cứu đang theo dõi. Họ ôm nhau và thầm ăn mừng trong đường hầm bụi bặm.
Một vài ngày sau, khi người thương nhân quay trở lại, tình hình bị đẩy lên cao trào.
----------
Những thương nhân nghèo chúng tôi thường liên kết rất khăng khít với nhau, vì họ hiểu rằng họ quá yếu ớt khi đơn độc.
Nếu có ai đó bị ốm hoặc bị thương, một người khác đang rảnh sẽ tình nguyện trông giúp cửa hàng. Nếu ai đó bị cướp tấn công, tất cả sẽ cùng nhau chống cự. Nếu có động đất hay hỏa hoạn, mọi người sẽ chia vốn để giúp đỡ nhau.
Chúng tôi đã tạo nên một mối liên kết thật đẹp để sống sót qua thời kì khắc nghiệt này.
Từ những bằng hữu, chúng tôi nhận ra một đồng chí đã biến mất được vài ngày.
Thêm vài ngày nữa. Người mà chúng tôi đang tìm kiếm hiện đang mở quầy hàng ở một khu chợ ngoài trời. Rau củ anh ta bán không phải thứ trồng ở vùng đất này, còn hàng hóa cũng không phải thứ sản xuất ở đây. Với lượng hàng hiếm như thế, chẳng lạ khi khách qua đường đều ngó vào quầy của anh ta. Anh ta bán hàng với vẻ mặt vui tươi chúng tôi chưa từng thấy trước đây.
… làm những thương nhân nghèo khác nhìn bằng ánh mắt ghen tị.
-----
Người thương nhân đã bán hết lượng hàng chuẩn bị chỉ sau một giờ mở quầy, đang thu dọn với vẻ vui tươi, chợt bị bắt bởi một nhóm thương nhân khác và bị lôi vào con hẻm gần đó.
“Phải tìm ra nguồn cung hàng của tên này!! Tôi cũng muốn có số lợi nhuận ấy!!”
Những kẻ bắt cóc đều nghĩ vậy.
“Tôi chỉ tình cờ có được chúng thôi”
Người thương nhân kia trả lời, và cố trốn thoát.
Nhưng không thành. Ai đó đã bẻ khớp tay anh ta từ phía sau. Một người khác chuyên buôn hóa chất đổ đầy khăn tay bằng thuốc ngủ. Và một người nữa buôn đồ gia dụng mang đến một cái cưa gỉ sét.
“Tình bạn đẹp” giữa họ chẳng thấy đau nữa.
“Mày sẽ không thoát được đâu nếu không chịu khai ra!! Kể cả khi mày chết, bọn tao cũng bắt mày khai!!” Và thế là anh ta nói ra tất cả.
Chỉ vài phút sau, những thương nhân nghèo tập hợp trước trụ sở nghiên cứu ma thuật của đất nước. Cả đám đông đồng thanh kêu lên.
“Nhanh lên!! Cắt bỏ trái tim thứ hai chết tiệt này cho tôi!!”
eng là "I doubt the Goddess Church", chẳng hiểu lắm sao 1 lão trong hội này lại "doubt" nữa