Thời gian cứ thế trôi đi, con trai Gran của tôi đã phát triển hơn rất nhiều.
Những đứa trẻ trong giai đoạn này dường như phát triển hơn qua từng ngày, để rồi ngày nào đó khiến cha mẹ ngạc nhiên dù không hề rời mắt.
Tôi cũng cảm nhận được điều ấy gần đây từ cậu nhóc nhà mình.
Hiện tại, nhóc Gran đang bò khắp nhà bằng chân và tay.
-Pa…Pa…
-Oh…Oh…Hôm nay con trai của cha vẫn năng động quá nhỉ?
Những âm thanh dễ thương phát ra khi thằng bé bò lại phía tôi.
Ah…cái sự dễ thương này…Có lẽ đây là thứ dễ thương nhất thế giới này chăng?
Và con tôi, đứa trẻ giờ đã lớn hơn và cứng cáp hơn, đã có thể tự do di chuyển khắp nơi trong nhà.
-Dadadadadadadad….
-Nhanh quá…
Cơ mà hình như hơi nhanh quá thì phải.
Thằng bé nhanh đến mức chính tôi cũng phải ngạc nhiên.
Chưa kịp cho tôi chú ý đến, thằng bé đã sắp bò ra tới cửa, khiến tôi phải chạy ra ngăn lại.
Cứ thế, cuộc đánh vật giữa tôi và con thú tò mò kia diễn ra suốt cả ngày.
-Lại nữa, anh định chơi với Gran cả ngày và bỏ bê công việc sao?
-Thì…anh đang cố hết sức để bảo vệ con mình mà?
Mấy lời nhắc nhở của Marika đôi khi rất khắt khe.
-Với lại, có khách đang chờ anh kìa. Chẳng phải nhiệm vụ của trưởng làng là tiếp đón khách sao?
-Khách?
Lạ thật đó.
Tôi không nhớ rằng mình có hẹn lịch gặp ai đó bên ngoài làng hôm nay.
Nhưng có thể đó là một vị khách lạc đường cần được giúp đỡ.
Vì thế trước sau gì tôi cũng nên ra chào hỏi họ.
==========
-Tôi là Rosell, thành viên Hội đồng điều hành của Tổng hội, hân hạnh được gặp anh.
Đó là một người còn đáng kinh ngạc hơn tôi tưởng.
Một thành viên của Hội đồng điều hành Tổng hội, những người đứng dưới một người, trên vạn người của Tổng hội, cơ quan cao nhất nắm quyền điều hành tất cả các Bang hội Mạo hiểm giả trên toàn thế giới.
Nếu so sánh với phe Quỷ, vị trí của họ tương đương với Tứ thiên vương.
Nhưng tại sao một nhân vật quan trọng như vậy lại tới một ngôi làng xa xôi hẻo lánh như nơi này?
-….
Cũng may là vừa mới được chơi với Gran-kun, nên tôi có chút tâm trạng quan tâm tới việc này.
Sau khi giao lại nhóc Gran cho Marika, tôi mời vị khách mới tới vào trong nhà.
-Anh chính là Dariel-san?
-Vâng, tôi đúng là Dariel. Có chuyện gì sao?
-……
-Sao vậy?
-Ah, không không, không có gì hết…
Chuyện gì vậy nhỉ?
Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy ánh mắt của anh ta đang nhìn mình có chút kì lạ.
Tôi thực sự muốn thoát khỏi cái ánh mắt kì quái kia và bỏ đi.
-Không thể tin được….những điều khó tin đó là sự thật sao?
-?
Tôi cảm thấy thực sự khó hiểu với câu nhận xét mơ hồ kia.
Dù mang nghĩa tốt hay xấu thì đột nhiên bị nhận xét như vậy không thể khiến tôi dễ dàng chấp nhận được.
-Ra đây chính là lý do ngôi làng này được nhiều Anh hùng lựa chọn làm nơi huấn luyện bản thân.
Vậy là anh ta tới đây gặp Reidi sao?
-Nếu anh muốn gặp Reidi, tôi sẽ đi gọi cô ấy ngay.
-Không không không…
Bằng cách nào đó, anh ta lại lắc đầu từ chối và ngăn tôi lại.
Thế tóm lại là ông muốn cái gì đây?
-Ý tôi là, tôi luôn tự hỏi rằng vì sao Anh hùng Reidi lại đến định cư tại ngôi làng này. Giờ thì đã rõ rồi, đó là nhờ một người lãnh đạo xuất sắc như thế này.
Tôi vẫn chẳng hiệu anh ta muốn nói cái gì.
-Phải rồi, nếu anh đang lo lắng về hoạt động của Anh hùng, tôi sẽ dẫn anh đi xem cô ấy tập luyện.
-Tập luyện sao? Quả nhiên là vậy rồi…
Càng ngày những lời anh ta nói càng trở nên khó hiểu và khiến tôi nghi ngờ.
Mục tiêu thực sự của người này khi tới làng Rakus là gì?
================
Mặc dù nghi ngờ, nhưng tôi cũng không thể lơ anh ta đi và dẫn Rosell tới chỗ Reidi.
Như thường lệ, cô ấy đang tập luyện ở bãi tập phía ngoài làng.
-Đấu tập sau một bữa ăn nhẹ thế này cũng không tệ chút nào. Gah!!
Vì lý do nào đó, Zebiantes cũng đang ở cùng cô ấy.
Hai người họ đang cùng tham gia một trận đấu tập với nhau.
-Hôm nay nhất định tôi sẽ thắng!
-Hmp. Nói vậy rồi ngươi có bao giờ làm được đâu.
Hai người vẫn năng nổ như mọi khi.
Reidi với mục tiêu đánh bại Tứ thiên vương và Zebiantes cũng không ngừng cố gắng để ngăn cản Anh hùng.
Đó cũng là cách hai kẻ thù tưởng như không đội trời chung trở thành đối thủ đấu tập của nhau.
Thậm chí, theo những gì đã từng chứng kiến, tôi lại thấy họ giống bạn thân của nhau hơn…
-Đây là….Thậm chí còn có một cô gái xinh đẹp khác đủ sức đánh ngang cơ với Reidi sao?
Tuy nhiên, cảnh tượng ấy chỉ quen thuộc với người làng chúng tôi.
Ngoài việc lựa chọn Anh hùng và gửi họ vào hành trình chinh phạt Quỷ vương, Tổng hội không có quá nhiều thông tin về cách thức chiến đấu của đối phương.
Nhưng dù có thế nào, tôi cũng không thể để Zebiantes ở đây, với tính tình của cô nàng, chuyện bị lộ sẽ chỉ là sớm muộn.
-Oi, Zebi.
-Gì thế?
-Marika đang làm đồ ngọt ở nhà đó.
-Eh???
Có vẻ nó đã hoạt động.
-Đồ ngọt. Ta nhất định phải nếm thử. Đồ ăn của Marika-san dù rất đơn giản và dân dã nhưng lại vô cùng tinh tế.
Ừm….chắc đó là lời khen nhỉ?
Dù sao thì, các cô gái luôn luôn thích đồ ngọt.
Vì thế, chỉ trong nháy mắt, Zebiantes đã biến mất khỏi nơi này bằng ma thuật gió của mình.
-Đồ ngọt sao? Vậy thì tôi cũng…
-Chờ đã..
Reidi cũng định vội vã chạy theo, nhưng đã bị tôi ngăn lại.
Kể cả Anh hùng cũng không cưỡng lại được sức mạnh của đồ ngọt sao?
-Cô chưa đi được. Có người muốn gặp cô này.
-Gặp tôi sao?
Xong rồi, cuối cùng tôi cũng đưa được cô ấy và Rosell tới gặp nhau.
-Thành viên Hội đồng điều hành sao? Sao một nhân vật như vậy lại ở đây?
Tôi cũng đang muốn biết điều ấy đó.
-Lại nữa sao….hết Anh hùng rồi lại tới Tổng hội tới gặp trực tiếp sao?
Reidi nói với vẻ mệt mỏi.
Không phải ai cũng hiểu được sự nghiêm túc của Reidi cũng như việc cô ấy muốn ở lại đây và chuẩn bị là hoàn toàn cần thiết.
Việc liên tục có người tìm đến để thúc giục và phán xét cô ấy thực sự không dễ chịu chút nào.
-Không…không phải vậy. Tôi tới đây không phải là vì điều ấy.
Không phải chuyện ấy?
Không phải Anh hùng là người luôn nhận được sự ưu tiên cao nhất của Tổng hội sao? Nếu không phải là vì Reidi thì đó là gì?
Trong khi tôi ngày càng trở nên bối rối hơn vì câu chuyện trước mặt, thì thêm một rắc rối nữa lại từ trên trời rơi xuống.
-Yo!
Đó là Zebiantes.
Đang lơ lửng trên trời với ma thuật gió sở trường.
-Ngươi nói dối, Marika-san đâu có làm đồ ngọt? Mà thôi không sao, ta tới để báo rằng cô ấy sẽ làm món bánh cuộn cho bữa tối đó. Ta đã nếm thử và nó siêu siêu ngon luôn ấy.
Thái độ của cô nàng tỏ ra vô cùng khó chịu.
-Gần đây hình như ta chiều các ngươi quá nên các ngươi dần tỏ ra hư đốn đúng không? Nếu vậy, hôm nay, ta sẽ nhắc cho các ngươi nhớ về sức mạnh của Tứ thiên vươ….Guahh…
Làm như tôi sẽ cho cô ba hoa tiếp ấy.
Không nói không rằng, tôi rút kiếm, tung ra một “Đoạn thiên trảm” bắn hạ Zebiantes đang lơ lửng.
Vì còn đang mải huyên thuyên nên dù đã quen thuộc với kĩ năng của tôi nhưng cô nàng không thể né kịp mà bị thổi bay đi. Tất nhiên, tôi cũng đã điều chỉnh sức mạnh để tránh làm cô ấy bị thương.
-Xin lỗi vì đã để anh thấy một cảnh tượng khó coi. Giờ thì tiếp tục đi nào.
-E…Eh…
Rosell? Có chuyện gì với anh ta vậy?
-Đó…đó đúng là “Đoạn thiên trảm”. Kĩ năng mà chỉ có thể xuất hiện ở Anh hùng mạnh nhất.
Anh ta nói với vẻ vô cùng mừng rỡ.
-Quả nhiên là con trai của Anh hùng tiền nhiệm, Arant-sama….
…..
Có vẻ như tôi đã quá bất cẩn…