-Tại sao chứ?
Dù bị tôi từ chối thẳng mặt, nhưng Rosell có vẻ vẫn chưa chịu bỏ cuộc
Tôi cảm thấy rằng mình lại sắp phải đối mặt với một kẻ vô cùng cứng đầu đây.
-Anh đang được đề nghị làm anh hùng đó. Là danh hiệu vinh quang và danh giá nhất của loài người đó. Không phải anh chỉ cần gật đầu và ăn mừng sao?
-Đó là anh nói vậy, không phải tôi. Cái vị trí anh hùng này chẳng khác nào một trò lừa bịp.
Tôi đã định lờ nó đi, nhưng cuối cùng, mục đích của anh ta cũng không ngoài dự đoán.
Rõ ràng, anh ta muốn tôi trở thành Anh hùng, và sẽ sử dụng tôi như một con bài tẩy để chống lại tộc Quỷ.
-Tôi có nghe nói rằng anh chính là người đã đưa Pigaro, Zest và Altami trở thành anh hùng?
-Đúng thế…
-Mỗi thế hệ loài người chỉ có một Anh hùng, đó đã là quy luật chung trong suốt lịch sử. Anh không nghĩ rằng việc liên tục tuyển mộ và đưa cho nhiều người khác danh hiệu “Anh hùng” một cách dễ dàng như vậy là đang coi thường Reidi và mọi nỗ lực của cô ấy sao?
-Việc làm đó của tôi ngược lại, chính là biểu hiện cho sự quyết tâm hoàn thành mong muốn bao đời nay của loài người. Để đánh bại Quỷ vương, tôi sẽ không từ bỏ bất kì cơ hội nào. Nếu một Anh hùng không đủ để đánh bại Quỷ vương, kẻ ấy hoàn toàn không xứng đáng và nên nhường chỗ cho một người mạnh hơn.
-….
Ngay bên cạnh tôi là Reidi, mục tiêu trực tiếp của những lời công kích đó.
Và chúng khiến cô ấy thực sự bị sốc.
-Anh nhầm rồi…
Tôi là người lên tiếng phản đối.
-Reidi là một Anh hùng đáng ngưỡng mộ. Cô ấy có năng lực vừa đủ và một tinh thần cao thượng. Cô ấy tốt hơn rất nhiều so với những kẻ mà anh đã chọn.
-Không, tôi vừa mới tìm được một người tốt hơn cô ấy, chính là anh.
Anh ta chỉ thẳng vào tôi.
-Tôi sao? Tôi vẫn còn thiếu quá nhiều thứ để xứng đáng với tư cách Anh hùng.
-Thiếu sao? Tôi không thấy anh còn thiếu thứ gì cả. Anh là một người hoàn hảo. Thứ duy nhất khiến anh từ chối đó chính là việc tiếc nuối quãng thời gian thảnh thơi và rảnh rỗi vô nghĩa ở đây. Hãy vứt bỏ nó đi!
-Không, điều mà tôi thiếu chính là ý chí quyết tâm để trở thành Anh hùng.
Mặc dù tôi đã nói vậy nhưng Rosell vẫn cố tình không muốn hiểu.
-Tôi không nghĩ mình có thể trở thành Anh hùng và cũng không thể tự hào về danh hiệu đó. Nó sẽ chỉ khiến cho mọi thứ tôi làm vô nghĩa mà thôi.
-Cái gì…
-Hãy nghĩ kĩ đi. Reidi, mới là người có trách nhiệm và động lực để trở thành Anh hùng. Nhiệm vụ của một thành viên Hội đồng điều hành Tổng hội là hỗ trợ và đặt niềm tin vào cô ấy, chứ không phải cố gắng phủ nhận tất cả nỗ lực của Reidi.
-Ugh….
Có lẽ sự thiếu kiên nhẫn của anh ta chính là lý do để kế hoạch “Đa Anh hùng” trước đây thất bại.
Lần này, hi vọng lời tuyên bố rằng: “Tôi không cảm thấy danh hiệu Anh hùng này được trao cho mình sẽ có một chút giá trị nào”, của tôi sẽ khiến anh ta suy nghĩ lại.
-Đừng nói mấy điều mà chính anh cũng chẳng nghĩ tới như vậy. Sao anh lại cố gắng nói dối một cách vụng về như vậy chứ?
-Nói dối? Tại sao tôi phải làm vậy?
-Bởi vè kẻ xứng đáng hơn để trở thành Anh hùng lại đang tự đánh giá Anh hùng hiện tại cao hơn. Thật là nực cười. Hãy mau rút lại những lời ngớ ngẩn đó và mạnh mẽ hơn để đánh bại Quỷ vương. Mọi thứ nằm trong tay anh và số phận đang gọi tên anh. Đó là định mệnh.
-Haa…
Thực sự là một tên cứng đầu và cố chấp.
Tôi vẫn còn cố gắng nói lý lẽ với hắn là vì không muốn gây chiến với Tổng hội, nhưng hết lần này đến lần khác, hắn khiến nỗ lực và sự kiên nhẫn của tôi dần dần bị bào mòn.
-….
Reidi bên cạnh tôi cũng phải cố gắng trấn tĩnh lại trong khi hít thở thật sâu.
-Để tôi nói cho anh biết. Nơi tôi sinh ra là một thị trấn nằm ở phía tây lãnh thổ loài người, trong một gia đình giàu có với sự giáo dục tử tế.
Tự nhiên lại kể truyện đời tôi làm gì vậy?
-Lời răn dạy quan trọng nhất mà tôi luôn nhận được từ cha mẹ mình chính là “Mỗi con người sinh ra đều nhất định có một vai trò nào đó”. Vì đã được sinh ra trên thế giới này, nhất định mỗi chúng ta đều có một điều gì đó có thể làm được. Nếu không, sự tồn tại đó chỉ là vô nghĩa. Chính vì thế, tôi luôn muốn rằng mình sẽ đóng góp được cho thế giới này nhiều nhất có thể.
-Vậy thì sao?
-Điều đầu tiên mà tôi nghĩ tới chính là đánh bại Quỷ vương. Còn thành tựu nào to lớn hơn điều ấy được? Trở thành một Anh hùng, nghiền nát lũ quỷ và QUỷ vương. Đó chính là cách hoàn hảo nhất để đóng góp cho thế giới.
-….
-Nhưng ước mơ đó của tôi nhanh chóng tan thành mây khói. Tôi không có thiên phú về chiến đấu, dù có cố gắng thế nào cũng không thể phát triển được bản thân. Vì vậy tôi đành từ bỏ con đường trở thành Mạo hiểm giả. Khi đó, tôi đã vô cùng thất vọng và thậm chí ước rằng bản thân không nên sinh ra.
Có lẽ nhớ lại sự thất vọng vào thời điểm đó, giọng của Rosell run lên.
Chắc hẳn là anh ta đang nói thật.
Tôi cũng từng có một khoảng thời gian cảm thấy vô cùng chán nản.
Đó là khi tôi nhận ra rằng mình không dùng được ma thuật trong quân đoàn Quỷ và cũng là lúc cuộc sống ở tầng lớp thấp kém nhất của mình bắt đầu.
Nhưng, dù có thể thông cảm với Rosell, tôi vẫn không thể hiểu nổi lý do của cậu ta.
Dù miệng nói vậy, nhưng cậu ta khác tôi.
Cậu ta vẫn còn chỗ của cải kếch xù của nhà mình.
Và tôi dám chắc rằng, gia sản đó chính là cách để giúp cậu ta leo lên vị trí Hội đồng điều hành, những kẻ đứng đầu phe con người.
Rosell hiện tại đang ở khoảng cuối những năm 30 và gần 40 tuổi.
Và ở độ tuổi này, cậu ta rõ ràng là đang thành công hơn tôi rất nhiều.
-Đến giờ, khi cuộc sống đã ổn định, tôi mới nhận ra rằng, nếu không thể đóng góp gì cho thế giới thì hãy cố gắng giúp đỡ người mạnh nhất có thể đóng góp cho thế giới. Vì thế tôi đã quyết định cố gắng tham gia Tổng hội.
Một kẻ sinh ra trong nhung lụa, được ban cho mọi thứ, có quyền thế và tài lực trong tay.
Tất cả dường như ngược lại so với tôi.
Những gì hắn gọi là nỗ lực kia chỉ là một màn đấu đá quyền lực để thỏa mãn mong muốn ích kỉ của bản thân.
-Tôi tin rằng anh chính là người sẽ đánh bại được Quỷ vương. Hãy cùng nhau chung tay, phía trước chúng ta chính là vinh quang.
-Nếu anh thực sự muốn giúp đỡ anh hùng đến như vậy.
Tôi quyết định nói ra quan điểm của mình một lần và mãi mãi.
-Anh nên giúp đỡ Reidi một cách vô điều kiện. Nếu không thể làm vậy, tất cả những gì anh đang làm chỉ là vì cậu mà thôi. Không phải vì thế giới này hay vì ai đó. Hãy biết mình nên làm gì.
Nghe tôi nói ngắn gọn, biểu cảm của Rosell trở nên nhăn nhó.
-Hoặc là anh muốn lựa chọn Anh hùng vì mục tiêu của riêng mình. Để độc chiếm mọi công lao. Và nếu người Anh hùng mà anh lựa chọn làm được gì đó, những người khác sẽ chẳng có cơ hội tham gia vào.
Kế hoạch để độc chiếm mọi chiến công, và nếu không thành công, anh ta sẽ chẳng có được gì cả.
-Tất cả những gì anh làm chỉ là vì vinh quang của riêng mình. Dù thực sự có ý tốt muốn đóng góp cho thế giới, nhưng đó chỉ là cái bình phong che giấu mục tiêu thực sự mà thôi.
-Tôi không có dối trá. Tôi thực sự muốn vì thế giới này.
-Và anh đã mất dần sự kiên nhẫn sau thất bại với nhóm Pigaro. Tôi tự hỏi rằng liệu anh có phải đã nhận ra rằng họ đã hết giá trị lợi dụng nên đã ruồng bỏ họ.
Có vẻ những lời của tôi đã nói đúng tim đen khiến Rosell chỉ biết im lặng.
-Vì đã tự mình quyết định và lựa chọn anh hùng, hãy học cách tự chịu hoàn toàn trách nhiệm cho việc ấy.
-…..
-Tôi không muốn trở thành công cụ của anh. Vì thế, nếu đã hiểu ra rồi thì hãy quay về. Tôi còn rất nhiều việc phải làm.
-Đừng có đùa!!!
Một tiếng hét vang lên với vẻ giận dữ.
Nó khác hẳn với con người điềm đạm trước đó.
-Ta không quan tâm mấy thứ đó…Cuộc sống của một tên thường dân tầm thường lại được ưu tiên hơn kế hoạch giải cứu thế giới của ta sao? Đừng có đùa. Ngươi nên biết rằng, nhận được sự ưu ái của ta là thứ quý giá nhất trên đời này. Ngươi cố tình không hiểu nó sao hả??
-Vậy những gì tôi nói đều là thật sao?
Xem ra không còn gì để đàm phán lúc này nữa.
-Ta đã quyết định chọn ngươi. Vì thế hãy ngoan ngoãn làm theo những gì ta nói. Ta sẽ biến ngươi thành Anh hùng.
-Đó là việc mà ngươi nên làm cho Reidi.
-Không…Cô ta là một kẻ nhu nhược, yếu đuối. Cô ta không phải là kẻ ta lựa chọn. Chỉ những kẻ được ta lựa chọn mới đủ sức trở thành Anh hùng.
-Ngươi có bao giờ nói những điều đó trước mặt những thành viên khác của Hội đồng không?
-Ugh….
Rosell có vẻ đã bị cơn giận che lấp sự tỉnh táo và không hề tiết chế trong lời nói.
-Im miệng và nghe lời ta. Đây là lệnh của Hội đồng. Nếu ngươi trái lệnh, ta sẽ cử quân của Hội tới để bắt ngươi phải nghe lệnh. Ta sẽ thiêu rụi cái ngôi làng nghèo nàn, quê mùa này. Nếu không muốn điều ấy xảy ra, hãy nghe lệnh t…Ugah…..
Má của Rosell, vốn đã đỏ lên vì giận dữ lại càng đỏ hơn…
Bởi một cú đấm.
-Guah…
Một vết rõ ràng hình bàn tay xuất hiện.
Lồm cồm bò dậy, hắn giật mình nhận ra, kẻ vừa đánh mình chính là Mạo hiểm giả Ririna.
Tại sao người đi cùng hắn lại đánh hắn vậy?
-Xin ngài hãy tự trọng. Thật là một cảnh tượng khó coi.
Những gì cô ấy nói cũng là điều mà tất cả mọi người đều suy nghĩ.
-Ta đến đây vì tin vào các ngươi, và để tìm ra người mạnh nhất đủ sức đánh bại Anh hùng. Nhưng ngươi chỉ biết đến lợi ích của mình!!
-….
Rosell ôm bên má sưng vù của mình nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù như thể vừa bị cha mẹ đánh.
-Hãy nhớ đó. Dù ngươi có nói thế nào đi nữa. Sức mạnh của ngươi cũng sẽ cần phải được sử dụng cho thế giới này. Sẽ phải phục vụ cho ta. Bởi những người mạnh nhất có nghĩa vụ phải sử dụng sức mạnh của mình đúng chỗ.
-Điều đó nghe chẳng có chút thuyết phục nào khi thoát ra từ miệng của ngươi.
-Im đi. Ta sẽ khiến ngươi phải chấp nhận nhượng bộ. Ta sẽ là anh hùng của thế giới này.
Dứt câu, Rosell bỏ đi.
Hắn chỉ là một kẻ giả vờ cao thượng mà thôi.