Mẹ của Marika, Erika-san, vốn được sinh ra ở một nơi tốt đẹp hơn rất nhiều.
Cô ấy là con gái của Chủ tịch Tổng hội, chính xác là con gái thứ năm trong tám anh em.
Mẹ bà ấy chính là vợ hai của Chủ tịch.
Tất nhiên, mỗi cô gái sinh ra trong gia đình danh giá như vậy đều đã có một số phận định sẵn.
Đó là kết hôn với một người đàn ông quyền lực nào đó để củng cố mối quan hệ giữa hai thế lực trở nên khăng khít hơn.
Và mẹ của Marika cũng không phải ngoại lệ.
Được sự giới thiệu của cha mình, cô ấy được nhắm trở thành vợ của một người có quyền lực ở một thị trấn lớn.
Nếu cuộc hôn nhân thành công, đó sẽ là một bước tiến lớn trên con đường trở thành người đứng đầu Tổng hội của cha bà ấy khi có thêm một thế lực đáng kể làm đồng minh.
Và đó là chuyện đáng lẽ đã xảy ra hai mươi năm trước.
=============
-Thị trấn đó chính là Campbell. Và con trai của người đứng đầu Bang hội ở nơi đó, cũng là người tiếp theo sẽ kế nhiệm vị trí ấy trong tương lai, chính là hôn thê của ta.
Erika-san nói với vẻ hoài niệm.
-Khi đó, ta cũng nhận thức được thân phận và nghĩa vụ của mình và phải hoàn thành được nó. Dù nó có là cuộc hôn nhân với người đàn ông mà bản thân chưa từng gặp. Nhưng mà, khi gặp hắn ta, ta mới nhận ra chuyện này tệ đến mức nào.
-Tệ?
Tôi không thể không bị thu hút bởi câu chuyện đó.
-Hắn ta thực sự là một kẻ tồi tệ. Ta đã cố gắng học tập để trở nên thông minh hơn. Nhưng hắn dường như chẳng xem điều ấy ra gì. So với ông ấy, hắn còn kém xa.
Vừa nói, cô ấy vừa nhìn về người chồng hiện tại của mình, tức cha vợ của tôi.
-Khi đó, ta đang ở Campbell để chờ lễ đính hôn, và ông ấy, khi đó đang là Mạo hiểm giả cũng tình cờ tìm đến.
Chỉ một ánh mắt chạm nhau, hai người họ dường như đều đã trúng tiếng sét ái tình rồi cùng nhau bỏ chạy.
Để rồi cuộc sống của hai con người khác biệt hoàn toàn về xuất thân bắt đầu tại làng Rakus.
-Không thể nào…Không phải bà bảo tôi rằng bị đuổi khỏi nhà sao? Nếu biết bà đã có hôn thê thì…
Hình như cả bố vợ tôi cũng không hề biết sự thật đằng sau và ông ấy đang thực sự bị sốc.
Cơ mà, nếu nghĩ kĩ lại thì cuộc gặp gỡ của họ cũng gần tương tự như cách tôi và Marika gặp nhau để rồi cùng xây dựng gia đình như hôm nay.
Đúng là “mẹ nào con nấy” mà.
-Vì quá giận cha sau khi đã dựng nên cuộc hôn nhân ép buộc đó, nên từ khi cưới ông, tôi chưa từng gặp lại ông ấy.
-T…Thì đây cũng là lần đầu tôi gặp ông ấy mà…
Bố vợ tôi nói với vẻ sợ sệt.
Con hiểu cảm giác của cha mà…
Và người cha mà Erika-san đề cập tới, không ai khác chính là Chủ tịch của tổng hội.
-Đây là…con gái của con.
-Con gái…cháu gái ta…
Ban đầu, tôi chỉ định sắp xếp một cuộc gặp giữa hai cha con Erika-san.
Nhưng Marika cũng có mặt ở đây, cô ấy là con gái của Erika-san, tức là cháu gái của Chủ tịch.
Gran-kun trên tay tôi lại là con của Marika, vậy tức là chắt của Chủ tịch rồi.
Một nụ cười sảng khoái hiện lên trên gương mặt của ông lão đã ngoài bảy mươi tuổi.
-Ta không ngờ đó, Erika. Con dám trốn khỏi cuộc hôn nhân đó, rồi kết hôn và sinh con với một người đàn ông khác. Thậm chí ta còn có cả cháu ngoại và chắt nữa. Sao con không nói cho ta sớm hơn?
-Không phải những gì cha viết trong lá thư gửi tới cho con mang nghĩa rằng “Đừng bao giờ để ta thấy mặt nữa” hay sao?
Quả nhiên cha nào con nấy, Erika-san có vẻ cũng không phải người nhu nhược.
-Ta đã vô cùng mất mặt và không biết phải ăn nói ra sao với nhà bên kia sau khi hôn ước đổ vỡ. Nhưng, ta cũng đã nhận ra sự coi thường của tên đó đối với con.
-Cha nói gì? Dù đã nhận ra điều ấy mà đến tận hôm nay cha cũng đâu có chịu liên lạc với con?
-Chuyện đó….Đúng là lỗi của ta. Nhưng con cũng đâu chịu liên lạc gì với ta?
Haa…mấy cặp cha con cá tính mạnh thật là khó đỡ.
Dù sao thì, tạm thời, nhờ vào “quan hệ” này mà chúng tôi sẽ tạm thời an toàn.
-Thực ra, ta đã nghĩ cho đến đám tang của mình, con bé cũng sẽ chẳng chịu quay lại. Nhưng giờ thì ta đã tới đây, theo yêu cầu của đứa cháu rể đặc biệt này. Mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Trả lại Gran-kun cho Marika sau một hồi nâng niu, ông ấy quay sang hướng khác.
Ở đó là Rosell, người chỉ biết cắn răng đứng nhìn nãy giờ.
-Rosell.
-Ah…vâng…
-Ta đã được nghe về kế hoạch của cậu. Cả việc thằng cháu rể của ta được thửa hưởng dòng dõi của anh hùng Arant. Đúng là nếu thằng bé trở thành anh hùng, đó sẽ là một kết quả vô cùng tuyệt vời. Nhưng hiện giờ, chúng ta đã có Reidi. Và nguyên tắc của Tổng hội từ xưa tới nay luôn là “Không bao giờ có hai anh hùng cùng lúc”.
-…..
Câu nói đó hoàn toàn khiến Rosell chỉ biết câm nín.
Và đó cũng chính là lý do tôi mời ông ấy tới đây.
-N…Nhưng…thưa Chủ tịch, hiện tại tôi đang thực hiện kế hoạch bổ nhiệm thêm Anh hùng. Và Dariel-san là một trong những lựa chọn đó…
-Không phải cậu đã chọn được ba người nữa rồi sao? Họ ra sao rồi?
Câu hỏi đó khiến Rosell giật thót.
Bởi dự án đa anh hùng mà hắn vẫn đang cố gắng thực hiện.
Chỉ duy nhất Rosell là người lên ý tưởng và điều hành kế hoạch đó, nhưng kết quả thì thật thảm hại.
Ba Anh hùng mới đã hoàn toàn thất bại trước Tứ thiên vương, đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự thất bại của kế hoạch này.
Sẽ chẳng hề quá đáng chút nào nếu Chủ tịch buộc Rosell từ chức sau chỉ lần thất bại đầu tiên này.
-Cậu tưởng rằng ta không hề biết những gì cậu đang làm sao? Tất cả những việc dựa hơi vị trí Thành viên hội đồng điều hành đó.
-Eh….
-Và cả sắc lệnh mới đây nữa. Cậu nghĩ rằng có thể qua mặt ta để gây khó dễ cho cháu rể của ta sao?
Ngôi nhà của chúng tôi đã trở thành nơi Rosell bị giáo huấn.
-Cậu không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình. Kể cả khi những việc đó nằm ngoài phận sự và phản bội lại lợi ích của loài người sao?
-Không…tôi chỉ…
-Cậu có biết mình đã gây ra cái gì không hả? Sắc lệnh đó của cậu đã khiến đích thân ta phải tới cúi đầu xin lỗi Hội thợ rèn. Rồi còn những hậu quả phía sau nữa. Cậu định sẽ làm sao để đền bù những thiệt hại về uy tín và danh dự của Tổng hội đây?
-E….Tôi…
Ngươi định nói rằng “Tất cả những điều tôi làm đều là vì Tổng hội” sao?
Nhưng dường như hắn chẳng đủ can đảm để nói ra điều ấy và chỉ biết câm nín trong bất lực.
-Ta đã cảm thấy rất lo lắng, và thực sự là có những chứng cứ về việc cậu đang làm đảo lộn trật tự lâu nay của Tổng hội vì sự nóng vội và non nớt của mình. Nếu không khẩn trương sửa đổi, ta e rằng sẽ phải thu lại tất cả quyền lực mà Hội đã trao cho cậu.
-Ah…Vâng…vâng…vâng…
-Nếu muốn đóng góp cho thế giới này, hãy cố gắng hỗ trợ Anh hùng hiện tại, Reidi, bằng tất cả khả năng. Đó chẳng phải là việc đúng đắn nhất mà mội người điều hành Tổng hội nên làm sao?
-Vâng…
-Được rồi, mau về đi. Công việc vẫn còn rất nhiều đó.
Rosell chỉ biết im lặng rời đi.
Có thể nói rằng, tâm trạng hắn từ khi đặt chân tới làng đã rơi từ thiên đàng xuống địa ngục.
Trước khi bước ra cửa, hắn ngoái lại nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng căm hận như thể đang nguyền rủa tôi vậy.
-Tch…
Đi mạnh khỏe nhé.
Nhờ vào thông tin điều tra từ Selmet, sự thật thú vị về thân phận của Erika-san đã được tiết lộ.
Mệnh lệnh của tôi về việc điều tra mọi thông tin có thể gây bất lợi cho Rosell đã có hiệu quả.
Và kết quả đó còn nằm ngoài mong đợi.
Núi cao còn có núi cao hơn, muốn đè bẹp những kẻ lộng quyền thì chỉ có cách nhờ những người có quyền thế cao hơn.
Điều này chắc hẳn cũng đã được Selmet tính tới.
Sau đây chắc tôi phải cảm ơn cô ấy rồi.
-Được rồi cha, mọi việc xong rồi đó, cha có thể đi.
-Hể??
Còn thái độ lạnh nhạt của mẹ vợ tôi thì vẫn chẳng thay đổi chút nào.
Cũng phải thôi, nghe theo những gì bà ấy kể, ai cũng có thể dễ dàng nhận ra rằng mối quan hệ của họ chẳng tốt đẹp gì.
Không, chờ đã.
Cái hoàn cảnh này hình như tôi đã thấy ở đâu đó rồi.
Việc cô con gái đối xử tệ bạc với cha mình…
Ah, phải rồi. Chẳng phải đó là chuyện hầu như ngày nào cũng xảy ra ngay ở nhà tôi với nhân vật chính là Marika và cha cô ấy hay sao?
Cái này có tính là di truyền không nhỉ?
-Uh…con gái..Ta đã cất công tới đây từ tận Tổng hội mà…
-Haa….hết cách nhỉ.
Mẹ vợ tôi thở dài.
-Vậy thì, nhờ ông tiếp đãi ông ấy nhé.
-Eh?? Sao lại là tôi chứ??
Nhận được cái vỗ vai của vợ mình, cha vợ tôi hốt hoảng thấy rõ.
Cũng phải..
Tự nhiên lại lâm vào cảnh phải đối mặt với cha của cô gái mà chính mình đã dụ “bỏ nhà theo trai”.
Hơn nữa còn là lần đầu gặp gỡ cha vợ sau khi đã lên ông nội, thực sự quá khó khăn cho ông ấy.
-Oh, phải rồi. Ta cũng đang muốn tận mắt kiểm tra xem người chồng như thế nào có thể khiến con gái ta bỏ lại mọi thứ để đi theo. Nếu xây dựng được một mối quan hệ thân thiết thì chẳng phải cũng rất tốt sao?
-Eh…Cho…xin chờ chút đã…Phải rồi, Dariel-kun…Ít nhất thì con có thể giúp ta một tay không. Nee…giúp ta bới…Dariel-kunnnn….Con rể ta….
Con thành thực xin lỗi thưa nhạc phụ.
Con còn công việc của trưởng làng cần hoàn thành nữa.
Và thế là, sau khi đứng đó nhìn cha vợ tôi bị kéo mất hút vào nhà sau, tôi trở lại công việc của Trưởng làng, Marika chăm sóc Gran-kun. Mẹ vợ tôi tiếp tục tám chuyện với hàng xóm, mọi thứ đã trở lại bình yên.
Tất nhiên, lò rèn cũng sẽ không bị chuyển đi nơi khác.
Tất cả những điều ấy đều là nhờ vào sự hi sinh anh dũng của cha vợ tôi.