Một nhóm người lạ xuất hiện bên ngoài làng Rakus.
Họ rõ ràng không phải người làng.
Số lượng khoảng 10 người.
Khuôn mặt chúng đầy vẻ hoang dại và điên loạn.
-Hừm…Hãy chuẩn bị tấn công ngôi làng phía trước.
Người đàn ông nhìn như có vẻ là trưởng nhóm lên tiếng.
Hắn là một người đàn ông trung niên trông vô cùng bình thường, có lẽ khoảng 40 tuổi, ngoại trừ đôi mắt đang vằn đỏ những tia máu và hơi thở gấp gáp.
-Hãy giết bất kì kẻ nào các ngươi thấy. Không phân biệt trai gái, già trẻ.
-Vậy còn đàn bà? Chúng ta có thể….
-Không, ưu tiên việc giết hơn. Nếu có thời gian lo tới chúng, hãy giành nó để giết thêm càng nhiều càng tốt. Đó là mệnh lệnh của người ấy.
“Người ấy” mà hắn nhắc đến chính là Inferno.
Đám người này chính là nhóm tay chân do Infeno thu thập và đào tạo.
Chúng hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo, thay vào đó, tất cả những gì còn lại trong đầu chỉ là những con rối vô hồn, chỉ biết hành động theo ý muốn của tên quái vật kia.
-Còn nữa, mục tiêu là giết hết tất cả, tuy nhiên, nếu có thể giết chúng càng thảm khốc càng tốt. Hãy giết chúng đến mức không ai còn nhận ra nữa. Đặc biệt là…
Cuộc họp bàn tiếp tục.
-Những bà mẹ có con nhỏ được ưu tiên là mục tiêu chính. Nếu thấy bất kì ai như vậy, hãy giết, giết một cách tàn nhẫn nhất các ngươi có thể nghĩ ra.
-Nghiêm túc sao?...Được…tao sẽ tìm những kẻ như thế trước.
Có lẽ vì đã hoàn toàn mất đi lý trí nên chúng hoàn toàn không hề tỏ ra một chút mảy may sợ hãi hay thậm chí có chút cảm giác tội lỗi nào khi chuẩn bị tham gia một cuộc thảm sát.
Chúng đã nhận được thông tin Dariel vừa rời khỏi làng.
Nhiệm vụ của chúng chính là tranh thủ thời điểm này để tàn sát toàn bộ làng Rakus.
Đặc biệt là vợ con của Dariel.
Chúng định sẽ giết họ để đẩy lòng hận thù của anh vượt qua giới hạn.
Theo yêu cầu của Rosell, thành viên Tổng hội, những người khác trong làng cũng sẽ trở thành mục tiêu.
Bởi Chủ tịch Tổng hội vẫn đang ở đây, nếu giết cả ông ta, sẽ chẳng còn ai đủ khả năng tố giác hắn nữa và đó cũng là một cơ hội để hắn hướng tới chiếc ghế Chủ tịch.
-Đi nào. Chúng ta không dám chắc khi nào gã kia sẽ quay lại. Nếu hắn quay lại, chúng ta chắc chắn sẽ thua. Thời gian có hạn. Nhanh lên, hãy giết càng nhiều người càng t….*Bụp*
Trước khi câu nói kia hoàn thành, đầu của hắn đã bị nổ tung sau khi có thứ gì đó trong suốt bay qua như một tia sét.
Cơ thể không đầu còn lại đổ ập xuống
Viên đạn đó là của….
==========
-Ta bắn trúng rồi. Một hit một em nhé~
Zebiantes, một trong Tứ đại thiên vương reo lên và vênh vang về tài bắn tỉa của mình trên một vách đá cách đó không xa.
-Thấy không, thấy không? Phát bắn siêu uy lực của ta đã khiến gã đó bay đầu trong tích tắc.
-…..
Gashita cũng đang ở bên cạnh cô ấy với bộ cung tên và mũi tên trên tay.
Dù đã dùng khá nhiều hào quang vào mũi tên, nhưng Gashita cũng không thể bắn được tới đích, có lẽ vì mục tiêu ở quá xa.
-Không thể tin được. tỷ (nee-san) thực sự bắn tới được đó sao?
-Hohohoho…Ngươi nên biết khoảng cách trình độ giữa ta và ngươi là lớn đến mức nào.
Zebiantes bật cười.
-Chuyện bắn trúng là đương nhiên rồi, không chỉ bởi vì khẩu súng này do thiên tài Sakai phát minh, mà còn là nhờ ma thuật bậc nhất của Pháp sư mạnh nhất chính là ta đây. Viên đạn khí đó, nếu muốn ta có thể khiến nó bay hết một vòng thế giới này cũng được.
-Đến mức đó sao?
Món vũ khí kì lạ do thợ rèn Sakai của làng sáng chế đang nằm trên tay Zebiantes.
Nó được gọi là súng, với khả năng phóng ra một luồng khí cực mạnh từ kết cấu dạng hình ống phía trước. Và bằng một cách nào đó, nó trở thành vật sở hữu của Zebiantes bởi món vũ khí này thích hợp với ma thuật hơn là hào quang.
-Ohohohoho…cuối cùng cũng có cơ hội dùng thử. Hi vọng là ngươi sẽ trở thành nhân chứng cho sức mạnh huyền thoại của ta.
Nói rồi Zebiantes tiếp tục giương súng lên bắn thêm nhiều nhát nữa.
Khác xa với viên đạn đầu tiên, loạt đạn thứ hai này tỏa ra xung quanh và phát nổ khi chạm đất.
Điều đặc biệt nhất của chúng chính là mặc dù rất nhiều nhưng lại không hề trúng bất kì kẻ nào trong đám kẻ xấu ngoài kia.
-Ah…trượt rồi sao.
-Cứ tưởng tỷ đã nhắm hết rồi chứ? Chỉ bắn bừa thôi sao?
Rõ ràng chỉ có phát súng đầu tiên là được chăm chút.
-Ủa…kì vậy? Ta tưởng là phải trúng chứ?
-Tỷ có biết em đã tập luyện bao lâu mới có thể bắn trăm phát trăm trúng vậy không hả? Làm như dễ lắm vậy.
-Hể….chán thế….
Zebiantes thở dài chán nản trước ánh mắt khó hiểu của Gashita.
-Được rồi…được rồi…ta xin lỗi mà Gashita-kun.
Mặc dù ngay từ đầu việc Tứ thiên vương lại đích thân ra tay để bảo vệ một ngôi làng con người đã là quá kì lạ, nhưng cũng không thể vì thế mà Zebiantes làm chuyện đó một cách qua loa được.
-Zebi-chan lúc này cũng vậy hết. Nghiêm túc đi nào. Chúng ta đang phải đối đầu với kẻ thù đó.
-Reidi-neesan!!
Người thứ ba xuất hiện cạnh họ, không ai khác chính là Reidi.
Tứ thiên vương Zebiantes.
Anh hùng đương nhiệm Reidi.
Và Mạo hiểm giả xuất sắc nhất làng Gashita.
Ba người mạnh nhất của làng nếu không tính Dariel hiện đang tập trung lại với nhau.
-Quả đúng như những gì Dariel-san dự đoán.
-Chuyện gì cơ?
-Có kẻ đang định tấn công ngôi làng của chúng ta.
Trong khi thở dài chán nản vì câu hỏi lơ ngơ của Zebiantes, Reidi tiếp tục.
-Dariel-san đã nắm được kế hoạch của đối phương. Chúng định sẽ kéo anh ấy ra khỏi làng rồi nhân cơ hội đó tấn công. Ba chúng ta sẽ đảm nhiệm việc bảo vệ làng thay cho anh ấy. Hãy cố gắng hết mình.
-Chắc chắn rồi, em nhất định sẽ đáp lại sự tin tưởng của Đại ca.
Gashita tỏ ra hừng hực khí thế.
Reidi cũng vậy, nhưng…
-Thế sao? Ta chẳng quan tâm đâu.
“”Nào!!””
Rốt cuộc thì Zebiantes vẫn là người chậm hiểu nhất.
-Tại sao chúng ta phải ngồi chờ đám kia tấn công vào làng? Cứ đập cho chúng một trận là sẽ tự khắc phải rút lui thôi.
Nhưng cô nàng cũng có cách nghĩ riêng của mình.
Thứ mà Dariel muốn chính là dùng kế hoạch của đối phương để triệt hạ đối phương.
Với những nhân vật mạnh nhất của làng luôn sẵn sàng cảnh giác vì biết sắp bị tấn công, họ có thể đánh chặn được cuộc tấn công.
Nhưng Zebiantes thì nghĩ khác.
Chỉ cần đánh tan đám phục kích trước khi chúng kịp tràn vào làng thì con đường duy nhất cho chúng chỉ có thể là rút lui.
-Tỷ thực sự muốn tiến đánh chúng trước sao?
-Còn hơn là ngồi đợi chúng tấn công. Ta dám chắc là chúng cũng đang bị điều khiển bởi kẻ nào đó rồi.
Mặc cho loạt đạn cảnh cáo vừa rồi của Zebiantes, những dấu hiệu di chuyển vẫn liên tục áp sát làng mà không chút sợ hãi. Nếu nhìn kĩ, có thể nhận thấy rõ chúng có một điểm chung, đôi mắt vằn đỏ những tia máu đáng sợ.
-Tỷ đừng có tự tiện hành động. Đại ca hiện không có ở đây, chúng ta không nên mạo hiểm như vậy.
-Đâu cần phải vậy. Ta tự biết mình đang làm gì mà. Đừng có coi thường ta như vậy.
Zebiantes tỏ rõ sự khó chịu khi cho rằng mình đang bị coi thường.
-Cả hai bình tĩnh đi nào. Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là bảo vệ làng. Chỉ cần hoàn thành nó thật tốt là được.
Nhưng Reidi cũng thể hiện được khả năng lãnh đạo của mình trong những tình huống cần sự quyết đoán.
-Nếu Zebi-chan ra đó và gặp nguy hiểm thì sao. Chúng ta cũng chưa dám chắc chúng có bao nhiêu người. Vì thế tốt hơn là chờ ở đây, đánh bại nhiều nhất có thể trong khi vẫn bảo đảm an toàn cho cả làng phía sau.
-Em đồng ý với Reidi-neesan.
Trong khi họ đang bàn luận, kẻ địch đã tới ngày một gần hơn.
-Zebi-chan, tiếp tục tấn công chúng bằng đạn gió.
-Nhưng trông chúng chẳng có vẻ gì là muốn rút lui cả.
-Không sao, chỉ cần uy hiếp để cản chân chúng là được. Tôi và Gashita sẽ xông vào cố gắng trấn áp nếu chúng muốn tràn vào làng.
Chiến thuật đã được quyết định.
-Zebi-chan, không cần quá cố gắng hạ gục tất cả, chỉ cần tập trung đe dọa đối phương là được.
-Hiểu rồi.
-Nhưng đừng có bắn nhầm vào tôi hay Gashita đó nhé.
-…..
-…..
-Mou…biết rồi mà…
-Có thật không vậy?
Reidi bước vào cuộc chiến trước mắt với một chút lo lắng về Zebiantes.
Trận chiến mà cô sẽ không có Dariel bên cạnh.