-Trưởng làng…có chuyện rồi…
Sakai đột nhiên xuất hiện với vẻ hớt hải vội vàng.
Tôi ngay lập tức nhận ra có điều không ổn.
-Tôi mới nhận được một thông báo từ tổng hội. Nó có liên quan tới lò rèn của làng.
Sakai-kun và những thợ rèn khác trong lãnh thổ loài người đã tụ hội tại đây.
Ở đây, họ có cơ hội rèn luyện, phát triển những kĩ năng của mình giống như một Bang hội Mạo hiểm giả, đồng thời đào tạo những môn đồ của mình cho thế hệ tiếp theo.
Đó chính là cách để những kĩ năng nghề rèn được truyền lại cho thế hệ tiếp theo.
Vậy thì Tổng hội đột nhiên lại yêu cầu họ làm gì nhỉ?
-Họ yêu cầu tất cả chúng tôi lập tức rời khỏi làng Rakus.
-Eh?
Dù đã đoán có chuyện không lành, nhưng tôi cũng phải giật mình vì kinh ngạc.
Lò rèn của làng Rakus đang hoạt động vô cùng ổn thỏa.
Tại sao đột nhiên lại…
-Rời khỏi làng? Tại sao họ lại yêu cầu các anh rời đi?
Yêu cầu họ rời đi cũng đồng nghĩa với việc kết thúc công việc chế tác Mithril đang được thực hiện ở đây.
Với tất cả những thợ rèn con người, đây chính là công việc mà họ luôn luôn mơ ước.
-Theo chỉ thị đó, việc xử lý Mithril của chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục. Tuy nhiên, địa điểm sẽ được chuyển sang Thị trấn Campbell.
-Thị trấn Campbell?
Nơi đó đúng là khá gần làng Rakus.
Tuy nhiên, xét về mặt địa lý thì nơi đó hoàn toàn không thích hợp để trở thành điểm trung chuyển Mithril từ mỏ tới những nơi khác trong lãnh thổ loài người.
Nếu muốn đi con đường ngắn nhất, bắt buộc phải đi qua làng Rakus.
-Nếu chuyển lò rèn tới thị trấn Campbell, nó sẽ chẳng mang lại bất kì hiệu quả nào hơn so với nơi này. Những người đó nghĩ cái quái gì vậy?
-Vâng, tôi cũng cảm thấy khó hiểu. Cho đến mới đây, họ vẫn tỏ ra cực kì hài lòng với những công việc mà chúng tôi đang làm. Nhưng lá thư gần đây đột nhiên thay đổi hoàn toàn.
Sakai-kun có vẻ cũng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cả tôi cũng vậy.
Mặc dù đã có thêm rất nhiều nguồn thu nhập cho làng như quán trọ của Zebiantes, những người hâm mộ của Reidi v..v…Nhưng trung tâm của tất cả những sự phát triển đó đều xoay quanh những khối quặng Mithril và lò rèn, nơi chế tác chúng.
Nếu không có chúng, làng Rakis của chúng tôi sẽ mất đi động lực phát triển chính.
-Tôi không muốn…Tại sao phải làm theo cái mệnh lệnh ngu ngốc này chứ?
Sakai nói với giọng giận dữ.
-Vị sư phụ quá cố của tôi đã nói rất nhiều lần. Chúng tôi, những thợ rèn, có thể yên tâm làm việc hay không phụ thuộc nhiều nhất vào những người có tài giỏi bảo vệ chúng tôi. Khi đến làng Rakus này, tôi đã trực tiếp được trải nghiệm nó.
Tôi cảm thấy rất vui vì lời khẳng định đó.
Tất cả là nhờ vào những kinh nghiệm sử dụng con người từ khi tôi còn là trợ lý của Tứ thiên vương.
-Tôi sẽ không làm công việc thợ rèn này ở bất kì nơi nào khác ngoại trừ nơi này. Dù có thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không thay đổi ý kiến của mình.
Sakai tỏ ra vô cùng quyết tâm.
-Và tôi cũng chỉ có thể hoàn thành công việc khi có sự hợp tác của Giả kim thuật sư của tộc Quỷ. Chỉ có honey mới có khả năng hoàn thành những loại dụng cụ đặc biệt cho tôi thỏa sức sáng tạo. Không có cô ấy, mọi thứ tôi làm ra chỉ là những món đồ tầm thường.
Còn cả chuyện đó nữa.
-Chưa hết. Nếu phải rời khỏi làng Rakus lúc này, tôi sẽ phải rời xa cô gái mà mình yêu quý. Tôi không thể chấp nhận được.
Đó có lẽ là lý do lớn nhất.
Dù lý do có là gì thì, toàn bộ nhóm thợ rèn, bao gồm cả Sakai-kun, cũng không dễ dàng gì im lặng nghe theo mệnh lệnh đó.
Vậy thì, lý do gì khiến cái mệnh lệnh ngu ngốc chẳng mang lại bất kì lợi ích nào mà chỉ đem về thiệt hại kia từ đâu mà ra?
Nghĩ đến đó, một khuôn mặt hiện lên trong tâm trí tôi.
Một nụ cười khó coi và hả hê.
Thành viên Hội đồng điều hành Tổng hội, Rosell.
Sự việc này, tôi dám chắc rằng có bàn tay anh ta.
-Darling…Darling…
Một cô gái đột nhiên chạy lại.
Đó là Nhà giả kim của tộc quỷ, “honey” của Sakai-kun, Masari. Cô ấy được Zebiantes cử tới để giúp đỡ Sakai.
-Darling, đừng bỏ em mà. Em không thể sống được nếu thiếu anh…
-Anh cũng thế. Công việc của anh sẽ không thể hoàn thành được nếu không có em…
Một con người và một con quỷ, hai người thuộc hai chủng tộc khác nhau đang ôm nhau đầy lưu luyến.
Cơ mà, sao Masari lại xuất hiện ở đây vậy?
-Có thêm một lá thư nữa vừa gửi tới. Có lẽ là họ sẽ hủy bỏ mệnh lệnh đó chăng?
Masari cũng cảm thấy vô cùng bối rối và lo lắng trước mệnh lệnh kia.
-Nhưng tại sao một mệnh lệnh quan trọng có thể được ban ra rồi thay đổi một cách đơn giản như vậy được?
-Chờ đã, đây đúng là thư từ Tổng hội.
Nghiêm túc sao?
Họ muốn cái gì nữa đây?
-Nhưng cái này không phải là thư đóng dấu mệnh lệnh của Tổng hội. Nó giống như thư cá nhân hơn. Là thư của Hội thợ rèn.
Sakai bắt đầu mở và đọc bức thư vừa mới tới.
Trong bức thư này, có những nội dung giải thích rõ hơn về mệnh lệnh trước đó.
Tóm lại thì, họ nói rằng, dù cũng biết là không mang lại lợi lộc gì, nhưng vì chịu áp lực rất lớn từ một trong những thành viên hội đồng Tổng hội khiến họ không thể không tuân theo.
-Không phải là Rosell sao?
Tôi đã từ chối yêu cầu của anh ta, vì thế mệnh lệnh này chắc hẳn chính là để trả đũa tôi.
Và nó thực sự có hiệu quả với tôi, vì nó nhắm vào động lực phát triển hàng đầu của làng Rakus, thứ mà tôi coi trọng nhất.
-Theo nội dung lá thư này, có vẻ như Hội thợ rèn đang gặp rắc rối bởi họ bị một thành viên của Hội đồng điều hành gây sức ép.
-Ăn không được thì đạp đổ, quả nhiên không thể coi thường con người này.
Rosell nhất định sẽ còn lặp đi lặp lại kiểu quấy rối này chừng nào tôi chưa chịu nhượng bộ và nghe theo hắn.
-Trưởng làng, giờ chúng ta phải làm gì đây?
-….
Phải làm gì à…
Cách đơn giản nhất là xử lý Rosell.
Với tôi thì điều đó không khó.
Và cả lực lượng Mạo hiểm giả của làng tôi cũng dư sức đối đầu với lực lượng bảo vệ của Tổng hội.
Tuy nhiên, vấn đề ở đây là, đối phương là một kẻ nắm trong tay quyền lực.
Dù có thể chiến thắng nếu gây chiến, nhưng nó cũng đồng thời biến làng tôi thành kẻ thù của cả Tổng hội nói riêng và loài người nói chung.
Tức là dù có thắng hay thua, chúng tôi cũng khó lòng có thể trở lại tình trạng yên ổn như trước đây.
-Không thể cho hắn làm điều đó nữa…
Tôi lẩm bẩm tính toán.
Bởi đối phương là một kẻ có thể không có sức mạnh cơ bắp nhưng lại không yếu về nhiều thứ khác.
Còn tôi, tôi cũng không thể chỉ biết đến bản thân mình, bởi lúc này tôi còn nhiều thứ khác để bảo vệ.
Gia đình.
Những dân làng.
Những người bạn.
Và cả niềm tin mà họ đặt vào tôi.
Bạo lực không phải là giải pháp tối ưu nhất để giải quyết vấn đề này mà không gây nguy hiểm cho họ.
-Chúng ta cần chuẩn bị trước đã…
Tôi lấy ra một thiết bị liên lạc đặc biệt bằng ma thuật và kích hoạt nó để liên lạc với người mình cần.
-Selmet. Tôi có việc cần cô làm ngay.
Dù không dùng được bạo lực, tôi sẽ dùng mọi thứ mình có thể và bằng bất kì giá nào để bảo vệ những điều quan trọng của bản thân.
Để làm được điều ấy, tôi cần có công cụ trong tay.
Và thứ đó, thật may mắn, tôi đang có sẵn trong tay.
Đó chính là thông tin. Có những thông tin, theo một nghĩa nào đó, còn mạnh mẽ và nguy hiểm hơn cả bạo lực.
-Mọi thông tin về một con người tên Rosell sao? Cái đó đơn giản….Hm? Có phải anh ta là thành viên Hội đồng điều hành không? Tôi hiểu rồi.
Quả nhiên, mạng lưới gián điệp của Quỷ tộc mà tôi đã dày công gây dựng.
Cô ấy có sẵn những thông tin mà tôi cần dù chưa hỏi.
Sẽ thật là tuyệt nếu họ có thể tìm ra một manh mối nào đó giúp tôi lật ngược thế cờ.
Còn nếu vẫn không thể tìm được, chắc là sẽ phải “vận động” đôi chút rồi.