Mặc dù đã đủ bận rộn chỉ riêng với công việc trưởng làng, nhưng tôi còn vô số rắc rối khác cần phải xử lý.
Một trong số đó chính là huấn luyện Anh hùng đương nhiệm Reidi, vị khách của làng Rakus.
-Gya!!
Lộn một vòng lùi về sau đồng thời né được đòn tấn công và lựa thế phản công lại.
Tuy nhiên động tác của cô nàng quá nhanh và không giữ được thăng bằng khiến nhát chém thiếu đi uy lực.
-Tốt đó, tốc độ phản ứng đã nhanh hơn rồi.
Tôi mỉm cười khen ngợi.
-Không, tôi chỉ giỏi né tránh và chạy trốn thôi, thậm chí còn chưa cả chạm được vào người Dariel-san.
Bên kia, Reidi chống kiếm thở dốc với mồ hôi đầm đìa.
Hiện tại, hai chúng tôi đang đấu tập với nhau một cách vô cùng nghiêm túc, cả về sức mạnh lẫn vũ khí.
Kể cả là dùng kiếm gỗ, nhưng nếu đổ hào quang vào, đó vẫn là một công cụ đủ sức gây thương tích nặng hoặc thậm chí là nguy hiểm tính mạng.
Do đó sẽ tốt hơn nếu sử dụng vũ khí thật và đồng thời tập làm quen với cảm giác căng thẳng tột độ giữa chiến trường. Như vậy việc tập luyện sẽ đem lại hiệu quả cao hơn.
-Quả không hổ danh là Mạo hiểm giả mạnh nhất của loài người.
Tôi nói điều đó trong khi hướng về phía Reidi.
Hiện tại, dù là đấu tập sát thực tế đến mấy thì tôi cũng không thể sử dụng thanh Hermes, vì thế hai chúng tôi thống nhất sẽ chỉ dùng kiếm sắt bình thường.
-Tôi chỉ là cố gắng hết sức mình thôi…
-Dù vậy, tôi vẫn cảm thấy cách cô vận dụng cơ thể mình vẫn chưa hoàn hảo lắm.
Reidi nghiêng đầu khó hiểu trước nhận xét đó, vì thế tôi sẽ giải thích cụ thể hơn.
-Cánh tay, chân, vai, bụng, ngực và lưng là những cơ bắp cơ bản để tạo nên khả năng cơ động của cơ thể con người. Cô và các Mạo hiểm giả khác tôi từng giao chiến chỉ sử dụng được nhiều lắm là 2-30% tiềm năng của chúng mà thôi.
-Cái đó là thật sao??
Có lẽ hoàn toàn không thể tin nổi,. Reidi tròn mắt trước nhận định của tôi.
Phản ứng này tôi cũng đã dự đoán từ trước.
-Anh nói rằng tôi thậm chí còn chẳng sử dụng hết tới một nửa tiềm năng của cơ thể mình sao? Nghe thật ngu ngốc.
-Không đâu, là thật đó. Vì được ban cho hào quang nên cô đã quá lạm dụng nó. Cũng may là hào quang chỉ xuất hiện khi cô đăng kí làm Mạo hiểm giả, nếu từ khi sinh ra đã có, chắc thể lực của cô sẽ bằng không mất.
Đến tận bây giờ, những bài huấn luyện cơ bản của các Mạo hiểm giả cũng chỉ tập trung vào việc tăng cường khả năng sử dụng hào quang hơn so với tăng cường thể lực và cơ thể.
Với tôi, kẻ đã sống gần nửa cuộc đời với tư cách là một người lính của quân đoàn quỷ, không phải con người, cũng không thể sử dụng ma thuật. Vì thế, thứ duy nhất giúp tôi có thể sống sót giữa những chiến trường nơi hào quang và ma thuật bay loạn xạ chính là thể lực của bản thân.
Đó là lý do vì sao giờ đây, tôi có thể tự tin nói rằng mình có thể phản ứng bằng tất cả dây thần kinh trên khắp cơ thể, và nếu kết hợp nó với hào quang thì…
-Để tôi cho cô thấy sự khác biệt nhé.
Một cú nhảy.
Không chỉ cần tới sức của cơ bắp chân mà còn là cả lưng, vai và cơ bụng. Nếu chỉ có nhiêu đó thì chắc chắn Reidi cũng biết, nhưng quan trọng hơn, tôi sẽ sử dụng thêm tăng cường bằng hào quang để đạt tốc độ cao hơn nữa.
Bị tấn công, Reidi giơ kiếm lên chuẩn bị đỡ đòn và giữ bản thân ở tư thế phòng ngự.
Khoảnh khắc khi đã tiếp cận đủ gần, tôi phanh lại.
-Cái gì..?
Trước khi cô nàng kịp nhận ra, tôi đã xoay người rẽ sang một hướng khác.
Bằng một đường di chuyển hình tròn, tôi đã ở ngay sau lưng Reidi.
-Cô thua rồi nhé.
Với lưỡi kiếm kê vào lưng, sẽ chẳng có cơ hội nào cho đối phương phản kháng.
Nhìn từ đằng sau, tôi có thể thấy được sự sững sờ của Reidi.
-Đây chính là sự khác biệt về thể lực khi khả năng sử dụng hào quang là như nhau sao?
-Đúng vậy đó. Cũng vì thể lực không được phát huy tối đa, nên nếu không có những vũ khí đặc biệt để khắc phục sơ hở hoặc cố gắng rèn luyện, cô sẽ rơi vào thế bị động rất nhanh.
Đó chính là sự khác biệt quyết định giữa tôi và cô ấy trong trận chiến này, với thể thuật nhanh nhẹn hơn, tôi thậm chí có thể thi triển năm đến sáu thế di chuyển trong thời gian mà cô nàng thậm chí còn chưa nhìn ra được một hành động.
-Đừng bị lệ thuộc quá nhiều vào hào quang, hãy cảm nhận sức mạnh thể chất vốn có của cô, hiểu rõ về nó và vận dụng nó thật hợp lý. Chỉ khi có thể kết hợp hoàn hảo giữa tâm trí và cơ thể, một Mạo hiểm giả mới có thể trở thành kẻ nguy hiểm nhất.
Theo những gì từng được trải nghiệm, người duy nhất vận dụng tốt nhất lý thuyết đó chỉ có Arant.
Kết hợp với hào quang, ông ấy có thể thi triển “Ma bộ” một cách biến ảo không ngừng mà không hề bị mất kiểm soát.
-Với trường hợp của cô thì, đặc biệt là…
*Chát*
Một âm thanh vang vọng.
-Hyaa….
-Hãy tập cách sử dụng phần mông của mìn thật tốt. Cô sẽ có thể chạy với tốc độ ngang tôi sau khi học được cách vận dụng cơ mông, thứ mà đến giờ chỉ dùng để cho đẹp.
Mông của Reidi rất lớn và săn chắc nên tôi đoán hẳn là tiềm năng của nó rất lớn.
Tất nhiên, không chỉ có mông, những bộ phận khác cũng nên học được cách vận dụng tối ưu.
Tuy nhiên, Reidi chỉ lấy tay che phần mông vừa bị tôi phát vào và đỏ mặt.
-Dariel-san…anh nên học cách đối xử nhẹ nhàng với phụ nữ…
-Eh?
-Mông của phụ nữ là một bộ phận vô cùng quan trọng, vì vậy đừng có tùy tiện đánh vào đó. Anh hiểu rồi chứ?
-A…Ừm…tôi hiểu rồi.
Sao tôi lại trở thành kẻ bị giáo huấn vậy?
Hành động đó của tôi chỉ đơn thuần là phục vụ cho việc huấn luyện mà thôi.
Nhưng nghĩ lại thì, thành thực mà nói tôi cũng muốn cô ấy thông cảm cho tôi.
Mặc dù rất bận rộn với công việc của trưởng làng, tôi vẫn phải giành chút thời gian rảnh của mình để tập luyện với Reidi.
Có rất nhiều người muốn tôi giành chỗ thời gian đó cho họ.
Như là nhóc Gran đang lớn lên từng ngày, hay là Marika với mục tiêu đứa thứ hai.
Đôi khi tôi tự hỏi, vì sao mình lại giành ra chút thời gian quý báu đó cho Reidi.
Có lẽ là bởi lời nhờ vả của Arant trước khi rời đi: “Nhờ con huấn luyện Reidi thật nghiêm túc”, tôi không thể nào từ chối nó.
-Oi….Reidi.
Tôi nghiêm giọng lại.
-Vậy, anh có thể dạy tôi cách sử dụng cơ mông chứ?
Vừa xoa mông, Reidi vừa hỏi lại tôi.
-Trước đó tôi muốn hỏi, tại sao cô không thử vừa du hành vừa tập luyện, như vậy chẳng phải vừa bảo đảm công việc của Anh hùng, đồng thời cũng có thể nâng cao thực lực sao?
-Cũng chính vì muốn bảo đảm hoàn thành công việc đó nên tôi mới phải mạnh mẽ hơn.
Chỉ có cái cách cô ấy phản bác lại tôi giống với một anh hùng thôi.
-Tôi đã tới đây, làng Rakus, và nhận ra rằng hóa ra mình chỉ là một kẻ non nớt. Sau khi gặp được Arant-sama, tôi lại càng cảm thấy xấu hổ hơn. Tôi chẳng khác gì một con ếch ngồi đáy giếng.
-Haa…
-Hơn nữa, tôi đã được chứng kiến sức mạnh của Dariel-san,và nhận ra rằng anh đang hội tủ đủ những thứ mà bản thân tôi đang tìm kiếm. Không phải chính anh cũng từng nói rằng hiện tại tôi không có khả năng đánh bại Quỷ vương hay sao?
Đúng là tôi có nói điều đó với cô ấy, cơ mà nó chỉ giống như lỡ miệng nói thêm mà thôi.
-Đó là lý do vì sao tôi càng phải mạnh mẽ hơn. Tôi không muốn bản thân mình với tư cách là một Anh hùng lại gục ngã trước khi đối mặt được với Quỷ vương. Vì thế, tận dụng khoảng thời gian này, tôi muốn mình phải trở nên mạnh hơn nữa.
Những gì tôi nói với Reidi khi mới gặp mặt không ngờ lại khiến cô ấy phải suy nghĩ nhiều như vậy.
-Trước mắt, tôi muốn được trở nên mạnh mẽ như Dariel-san trước khi rời khỏi làng Rakus. Vì thế, mong được anh giúp đỡ cho tới khi đó.
-Ý cô là cô sẽ ở luôn tại làng tôi à?
-Không đến mức đó chứ??
Tôi thực sự không muốn nói đâu, điều ấy thực sự là không thể.
Hoặc nếu muốn nó trở thành có thể, tôi sẽ phải nghiêm khắc hơn với Reidi.
Dù có phải cố gắng thế nào đi nữa.
Bởi với tốc độ này, thậm chí đợi đến khi nhóc Gran có thể lớn lên và học cách trở thành mạo hiểm giả, tôi cũng không nghĩ rằng Reidi có thể mạnh ngang với mình.
-Hết cách rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu từ lúc này đi. Hôm nay, tôi sẽ làm mọi thứ để giúp cô có thể sử dụng mông của mình một cách tối ưu nhất.
-L…Lại là mông nữa sao? Nó có thực sự quan trọng không vậy?
Đương nhiên là rất quan trọng rồi.
Tôi không đáp, chỉ lẳng lặng dẫn Reidi đến nơi mà bản thân nghĩ rằng sẽ phù hợp nhất cho cuộc huấn luyện này.
-Đừng có cản tôi…
Giọng nói của ai đó chợt vang lên.
Đó là ai vậy? Có ai đó đang nghe lén cuộc nói chuyện này của chúng tôi sao?
-Nếu cô ta không tham gia cùng chúng ta để chinh phạt Quỷ vương, sẽ chẳng có chút cạnh tranh nào hết. Những người mới được chọn làm Anh hùng như chúng ta mà phải chấp nhận chuyện đó sao?
-M…Mọi người là…
Dường như biết giọng nói kia, Reidi chạy vụt lên trước rồi đứng sững lại.
Ở đó có ba người, hai nam một nữ.
Rồi cả ba người họ cúi đầu chào chúng tôi và bắt đầu giới thiệu.
-Tôi là Anh hùng Kiếm Pigaro.
-Tôi là Anh hùng Búa Zest.
-Còn tôi là Anh hùng Cung Altami.
Cái gì? Chuyện gì đây?
Sao lại mọc đâu ra thêm ba anh hùng nữa vậy?
-Ba người chúng tôi đến từ Tổng hội sau khi được công nhận là Anh hùng với nhiệm vụ đánh bại Quỷ vương. Redi-san, hãy theo cùng chúng tôi bắt đầu chinh phạt Quỷ vương, hoặc là cô hãy ở lại và mục nát ở chốn quê mùa này.
-Một trong số chúng ta sẽ là kẻ đánh bại Quỷ vương.
-…Và trở thành Anh hùng thực sự!!!
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Sự xuất hiện của ba con người lạ mặt báo hiệu sự yên bình của làng Rakus sắp bị phá vỡ.