Kaifuku Jutsushi no Yarinaoshi ~ Sokushi Mahou to Skill Copy no Choetsu Heal

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2137

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

Saito Ayumu

Sử dụng những tư duy và hiểu biết có được từ thế giới hiện đại, Kurono sẽ bắt đầu hành trình xây dựng nên đế chế của riêng mình, mở đầu bằng việc sử dụng 1.000 Á nhân đẩy lùi 10.

16 901

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

5 1

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 203

Tập 1 : Chàng Trai Lấy Lại Trí Nhớ - Trở Thành Trị Liệu Sư - Chương 12 : Đến Thành Phố Mới

~ Translator : Dantalian

~ Edit : K

Do quên nên Update trễ hơn mọi khi. Đón xem chương mới nhất trước 1 ngày tại web team dịch.

Chương 12 được Update vào lúc 20h40. Chúc các bạn đọc vui vẻ.

________________________________________________________________

Sau khi tôi đã phục thù xong, tôi bắt đầu nghĩ cách để thoát khỏi hoàng cung. Mặc dù có một cái khóa trong phòng này, đây là phòng của công chúa, nên chẳng lạ gì nếu ai đó vào đây.

Vì “hành lý” tôi đem theo khá lớn, nên việc thoát khỏi đây đã khó lên rồi. Nếu tôi ở một mình, thì sẽ dễ hơn, nhưng vì giờ có thêm một người nữa, tôi cần phải nghĩ ra một kế sách nào đó.

“Nhưng trước hết, mình nghĩ mình sẽ lấy một số tiền từ ‘quỹ sống’ đã.”

Tôi lấy ví từ xác của tùy tùng rồi nhìn xung quanh phòng, lấy toàn bộ những thứ đáng giá.

Thậm chí tôi đã lấy ví của tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp. Đúng là công chúa và người gần kề cô ta, ví tiền của chúng đầy những đồng vàng. Chắc tôi không cần nghĩ về vấn đề tài chính trong một thời gian rồi.

Mặc dù tôi có thể dễ dàng thu về nhiều tiền bằng cách sử dụng sức mạnh của [Hồi Phục], nhưng lại là tình huống tiến thoái lượng nan khi tôi sử dụng nó quá bừa bãi. Ít nhất thì tôi không muốn tạo ra náo loạn trước khi rời đi.

Tôi mặc giáp của đội trưởng hộ vệ thượng cấp lên, vì với diện mạo của hắn, tôi có thể thoát khỏi ra bằng cửa trước. A~ “Đội trưởng hộ vệ thượng cấp” thực sự đã làm những chuyện ngu xuẩn rồi nhỉ. Cấp dưới của hắn có thể đưa ra lời khai rằng hắn đã vào phòng công chúa, chính vì thế mà hắn sẽ phải chịu mọi trách nhiệm cho sự náo loạn này.

Sau khi rời khỏi hoàng cung và thay đổi diện mạo của mình, tôi nên cố không để bị bắt. Bởi vì hoàng tộc sẽ tàn sát toàn bộ dòng họ của đội trưởng hộ vệ thượng cấp.

“Giờ thì, mình nên làm gì đó với con đàn bà này nhỉ.”

Mặc dù là đội trưởng hộ vệ thượng cấp, những nếu trông thấy hắn mang theo một người phụ nữ khỏa thân thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.

Tôi cởi quần lót của bộ giáp và mặc nó cho Flare đang bất tỉnh và khỏa thân. Không có bộ đồ nào của Flare ở trong phòng này và cô ta chắc có một căn phòng để đồ riêng ở nơi khác. Đồ của người hầu cũng không thể dùng được nữa vì máu thấm ướt cả rồi, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc này.

Tính đến việc mặt của Flare bị biến dạng vì tôi dùng [Biến Đổi Hồi Phục], không ai có thể nói đó là cô ta cả. Nếu ai đó bình phẩm, thì tôi có thể nói cô ta là con gái một nhà quý tộc nào đó đang say và cần hộ tống về nhà.

Khi đã hoàn thành bước chuẩn bị để rời đi, tôi niệm [Biến Đổi Hồi Phục] và giả dạng thành đội trưởng hộ vệ thượng cấp.

Trước đó, tôi đã thu thập một số đồ dễ cháy và đặt chúng ở nơi dễ bắt lửa nhất có thể. Và sau đó, tôi đổ dầu lên để đốt chúng. Một ngọn lửa nhỏ đã hình thành và khói dần dâng lên.

Sau đó, tôi hiệu chỉnh sao cho nó sẽ bùng lên thành một trận hỏa hoạn trong một giờ nữa, nên ngay lúc tôi rời khỏi hoàng cung, lửa chắc chắn đã bùng lên rồi.

Đây gọi là kế nghi binh của tôi, nó cũng sẽ hủy hết mọi bằng chứng. Thứ gọi là cảm ứng ma thuật cụ không hề ngu, nó sẽ có thể tìm ra dấu vết trong phòng. Từ những dấu vết còn sót lại, chúng có thể tìm ra sự thật và bất đầu truy đuổi chúng tôi.

Tuy nhiên, tôi đã phạm trọng tội, giết công chúa, rồi phóng hỏa toàn bộ nơi này. Kể cả khi tôi bị bắt, tôi không thể tưởng tượng rằng mình sẽ phải chịu bao nhiêu hình phạt. Ừ thì, sao cũng được, vì sau tất cả, người sẽ chịu mọi hình phạt cho những tội lỗi ấy là tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp.

Tôi cảm thấy như mình đã quên gì đó sau khi “giết” công chúa, nhưng dù thế nào đi nữa, thì cũng phải khẩn trương. Đến lúc ngọn lửa bắt đầu bùng lên, tôi sẽ không còn thời gian nữa. Tôi bế Flare trên tay và rời khỏi căn phòng. Tôi đảo mắt một lượt xung quanh. Nếu bị bắt gặp lúc này, thì mọi chuyện coi như chấm hết.

Trong lúc tôi rời khỏi hoàng cung, chắc rồi, tôi đã bị tra hỏi, nhưng tôi đã qua được bằng cái cớ mà mình đã chuẩn bị sẵn. Tôi bảo chúng rằng tôi mang cô ta vào để vui vẻ tý chút, chắc bọn chúng đã nghĩ tôi hạ đẳng, nhưng tôi chả bận tâm.

Sau khi rời khỏi hoàng cung và chạy vào trong thành phố, tôi thẳng tiến về phía bờ sông chảy và vứt bộ giáp kỵ sĩ xuống đó, chỉ giữ lại thanh kiếm. Nó khá lớn và nặng, khiến tôi tôi khó mà giữ được bằng tay của mình. Vì có ma thuật giả kim, tôi liền xoay chuyển hình dáng của nó thành một thanh kiếm vừa ý mình.

Tôi vô thức nhìn về phía hoàng cung và nhìn thấy nó đang cháy dữ dội. A~ thật là đẹp. Tôi đã làm khá tốt nếu tôi tự nói thế với bản thân.

Thật nguy hiểm nếu rời đi vào ban đêm, nên tôi sẽ ở lại một quán trọ. Giờ thì, tôi băn khoăn không biết dùng [Biến Đổi Hồi Phục] như thế nào lên mặt mình. Để xem, tôi nghĩ mình sẽ thay đổi thành một chàng trai trẻ tuổi thân thiện, có ảnh hưởng bởi gương mặt thật của mình. Yup, nó sẽ tốt và dường như gương mặt ấy khá tiện lợi. Nếu nhìn vào nó, có thể thấy đó là gương mặt của một chàng trai trẻ, như cái mà tôi đã tưởng tượng.

Sau đó, tôi tá túc tại một quán trọ cỡ trung với Flare. Đúng như tôi nghĩ, quả là một ý tưởng tốt khi lấy ví tiền của chúng vì những đồng tiền thực tế có thể dùng bình thường.

Chúng tôi qua đêm trong quán trọ và nghĩ về việc mình sẽ làm từ giờ.

Thứ mà tôi muốn lúc này, là đạt được 3 mục đích chính.

Thứ nhất là tiếp tục trả thù. Tôi cần cảm tạ lại tình thương của Anh hùng [Kiếm] và [Súng]. Cả hai đều rất yêu Flare và thân thiện với cô ta, chúng cho tôi những trải nghiệm kinh khủng vì tôi là người mà ả ghét. Tôi cần thể hiện lòng biết ơn cho điều đó.

Thứ hai là tôi muốn gặp lại Quỷ Vương. Không phải là tôi có thù oán gì với cô ấy hay cái gì, nhưng tôi hơi tò mò về di ngôn của cô ấy. Tôi muốn biết chính xác cô ấy cố bảo vệ cái gì và cho tới lúc đó, tôi sẽ lấy việc ngăn chặn chiến tranh giữa người và quỷ làm trò tiêu khiển tạm thời.

Điều thứ ba là trở nên mạnh hơn cho đến khi chạm đến cực hạn. Nói thật, như tôi hiện giờ, tôi khá yếu vì thứ tôi muốn là sức mạnh giúp tôi chống lại đau khổ và khó khăn.

Đêm qua, tôi đột nhiên nhận ra sai lầm khó tin mà mình đã mắc phải.

Tôi đã quên không giết tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp, người tôi đã dùng [Biến Đổi Hồi Phục] để khiến hắn giống tôi. Mặc dù tôi đã hủy đi giọng nói của hắn và tuyệt đối không thể chữa trị theo phương pháp thông thường, thậm chí khiến hắn không thể cầm một cây bút, nhưng một khi chúng nhìn thấy bảng trạng thái của hắn trên định lực cụ, nó sẽ lộ ra hết.

Khi đã như vậy, chúng sẽ nhận ra tôi có năng lực thay đổi hình dáng và sẽ biết tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp mang theo một người phụ nữ trong khi ra ngoài là tôi. Trên hết, nếu chúng liên kết những đầu mối lại, chúng sẽ nhận ra người phụ nữ đó là Flare.

Tuy nhiên, tôi không nghĩ chúng sẽ nghĩ đến việc dùng định lực cụ lên đội trưởng hộ vệ thượng cấp trong tình trạng đó, nhưng sau khi chúng chú ý hắn không thể dùng [Hồi Phục], chúng chắc sẽ gặp rắc rối và sẽ dùng nó để tìm ra nguyên do.

Nếu nghĩ theo hướng đó, tôi vẫn có thời gian cho đến khi chúng tìm ra. Hoặc chúng có thể dùng Elixir lên đội trưởng hộ vệ thượng cấp và hắn bắt đầu tuyệt vọng kể cho chúng rằng hắn không phải Kaeru, hoặc có thể…

“Nếu mình muốn lẻn vào hoàng cung vào lúc này. Sẽ khá là thốn đây.”

Vào thời điểm này, khi mà công chúa bị giết và hoàng cung bị phóng hỏa, chúng sẽ tăng cường tối đa an ninh nhất có thể. Thế nên, rất có thể là một ý kiến tồi khi đưa ra một phương án đầy rủi ro như thế.

Thứ an toàn mà tôi có thể làm bây giờ là khẩn trương di chuyển đến thành phố khác. Suốt cả ngày hôm nay, tôi sẽ phải làm một số việc với Flare để cô ta có thể sẵn sàng sống cuộc sống mới, nên tôi sẽ rời đi vào ngày mai.

Nếu tôi tính đi đâu đó, tôi nghĩ mình nên hướng về một thành phố ở phía đông. Những thành phố đó thường là thành phố tự do, với người người ra vào và quản lý khá lỏng lẽo.

Kế bên tôi, một người phụ nữ bắt đầu cựa quậy. Là Flare. Hôm qua, tôi đã ngủ cùng giường với Flare. Vậy ra cô ta cuối cùng đã tỉnh dậy hử. Không biết thuật xóa trí nhớ có hoạt động tốt không. Flare đã tỉnh dậy, và không ngừng nhìn ngó xung quanh.

“Ưm, đây là đâu? Tôi đang làm gì ở đây vậy?”

Và giờ, cô ả bắt đầu dòm xung quanh với vẻ mặt bối rối. Sau khi suy nghĩ một chút, cô ta lấy tay ôm đầu mình.

“Tôi không nhớ gì cả, khoan đã….. tôi, là ai?”

Luẩn quẩn trong tình trạng bối rối, cô ta điên cuồng nghĩ ngợi. Cô ta đang làm điều vô ích, vì sau cùng, cô ta sẽ chẳng thể nhớ được gì cả.

Vì trí nhớ của cô ta đã bị xóa sạch. Không, có hơi khác một chút. Đúng hơn là mất chìa khóa mở để mở ra cánh cửa kí ức. Thậm chí với ma thuật của tôi, vẫn không thể xóa trí nhớ của người khác và thay vì thế, tôi khiến cô ta sẽ không nhớ được gì nữa.

Một ngày nào đó, nếu tôi để cô ta nhớ lại khi mà cô ta đã không còn đường quay lại nữa, sẽ thú vị hơn nhiều. Ví dụ như, nếu tôi làm thế sau khi cô ta yêu tôi và tiêu diệt đất nước của mình vì tin rằng nó rất xấu xa, tình huống ấy sẽ khá là thú vị.

Để lại những ý tưởng hoang dại phía sau, tôi bắt đầu những câu nói đã chuẩn bị trước.

“Vậy ra em đã tỉnh rồi. Anh mừng quá.”

Tôi ôm lấy cơ thể Flare, như thể tôi là người yêu của cô ta.

“N-ngươi là ai?”

“Em không thể nhớ ra anh sao!?”

Tôi cố tỏ ra kinh ngạc.

“Đúng, tôi không chắc, tôi thậm chí còn không nhớ bản thân mình là ai.”

Thả Flare khỏi vòng tay, tôi giữ chặt hai vai cô ta và xoay về phía mình.

“Không thể nào? Tại sao lại thành ra thế này!? Tên em là Freya. Em chính là người hầu của anh mà. Chúng ta yêu nhau rất nhiều mà, em không nhớ gì ư…”

Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta trong khi dùng ma thuật thôi miên. Sau đó, tôi dùng ma thuật giả kim để biến số thuốc còn lại trong người tôi thành hơi.

Tôi dùng hai lớp ma thuật và thuốc để hoàn thành nó. Nó hoạt động tốt với người không có trí nhớ và tình trạng trống rỗng. Nếu tôi dùng kiến thức trong người để áp dụng vào thực tế, tôi có thể làm những việc như thế.

Cái tên Freya chỉ là tên mới của Flare mà tôi nghĩ ra. Mặc dù diện mạo đã khác, nhưng vẫn an toàn hơn nếu tôi thay đổi tên cô ta. Lý do tại sao nó giống với tên cũ là để giảm cảm giác khó chịu mà tôi vô thức cảm nhận được.

“Em và anh, đã yêu nhau.”

“Đúng vậy, em đã yêu anh say đắm. Ba ngày qua, em đã bất tỉnh vì sốt cao và giờ, cuối cùng khi em tỉnh dậy, em lại bị mất trí rồi!? Anh thực sự cảm thấy rất đau lòng đấy, Freya.”

Mặc dù đây là một sự sắp đặt và diễn xuất đầy thô kệch, nhưng đã quá nhiều cho Flare lúc này. Bằng chứng là đôi mắt cô ta mơ màng và có vẻ hoàn toàn tin những điều tôi vừa nói.

Tôi đang sắp đặt mọi chuyện một cách thật hài hước. Flare cũ, Freya, sẽ là một người phụ nữ cảm thấy cực kỳ vui sướng khi phục vụ tôi, sẽ hạnh phục hiến dâng mạng sống vị lợi ích của tôi và con lợn ngoan ngoãn sẽ vui vẻ chấp nhận bất kỳ yêu cầu nào, dù có khủng khiếp đến mấy.

“Tôi là, Freya, bầy tôi của ngài, một con lợn cái.”

Với đôi mắt hoàn toàn không có mục đích để sống, Flare chỉ đang lặp lại những từ đó. Không, Freya đang lặp lại những từ đó.

“Nếu chúng ta gắn kết cơ thể với nhau, em có thể sẽ nhớ lại. Freya, hãy làm điều chúng ta thường làm từ trước đến giờ. Em biết đấy…”

Cứ như vậy, tôi tạo ra một ‘từ trước đến giờ’ không hề tồn tại. Tôi thêm vào một đặc tính chưa hề có và chơi với cô ta. Giữa lúc đó, tôi đã hoàn thành được thôi miên cô ta bởi vì sự sung sướng mà cô ta có từ nó.

Sau khi xong xuôi, tôi nằm xuống giường và Freya đến bên, ôm lấy tay tôi. A~ tôi thực sự cảm thấy như mình là chồng cô ta vậy. Trong khi tôi lờ mờ ngủ, Freya nhìn tôi đầy thương mến và mở miệng.

“Fufu, mặc dù em chưa nhớ được gì, nhưng em có thể nói anh là một người quan trọng với em. Còn nữa, em vẫn chưa hỏi anh một câu quan trọng, nhưng tên của anh là gì?”

Tôi hơi bối rối vì tôi còn chưa quyết định chuyện đó. Bởi vì tôi đã thay đổi diện mạo, dĩ nhiên tôi cũng nên đổi tên mình. Thôi thì, tôi nghĩ mình muốn một cái tên thật hùng dũng.

“Tên anh là Kaeruga, đừng quên nó nữa nhé.”

Tôi, đã tái sinh thành Kearuga, mạnh hơn Kaeru.

Mất một ngày để Flare trở thành nô lệ đáng yêu của tôi, Freya, vào ngày kế tiếp, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để rời đi. Cô công chúa mạnh dạn giữ hành lý cho tôi trong khi nở một nụ cười ấm áp. Một cảnh tượng khá thú vị.

Để đến thành phố kế tiếp, tôi sẽ cần mua một vài nô lệ. Tôi muốn ít nhất một nô lệ tiên phong. Tôi chỉ có thể sửa đổi giá trị tài năng của mình, nên một pháp sư như Flare khó có thể trở thành một tấm khiên thịt được, vì thế chúng tôi cần có một tiên phong.

Một nô lệ á nhân sẽ tốt đấy, vì nếu dùng biện pháp tương tự với Flare, nô lệ á nhân sẽ không bao giờ phản bội tôi. Tôi không thể tin con người vì tôi không biết khi nào chúng sẽ phản bội tôi. Tôi đã quyết định rằng mình chỉ dùng tẩy não đối với những mục tiêu phục thù của mình, nên người tốt như tôi không thể dùng trên ai khác ngoài một á nhân.

Và nếu được chọn, tôi sẽ chọn mua một nữ á nhân. Vì khi tôi muốn nâng cấp giới hạn của họ, thì là một người phụ nữ sẽ thoải mái hơn. Mặc dù tôi vẫn có thể làm với đực, nhưng đó là vấn đề về cảm xúc của tôi. Khi tôi nghĩ về những thứ đó, thì cái bảng tin lọt vào tầm mắt.

“Ahahahahahahaha!”

Tôi ngay lập tức cười phá lên. Sau cùng, những gì trên đó là một bức chân dung của tên đội trưởng hộ vệ thượng cấp như tôi đã nghĩ. Một người đàn ông đầy tội lỗi, có một phần thưởng hậu hĩnh cho ai bắt được hắn và nếu tôi nhìn kỹ hơn, tôi thấy còn rất nhiều những bức chân dung như thế khắp thành phố. Thành thật, chúng đã nghĩ sai về người cần bắt. Nếu như thế này, thì tôi sẽ có thể thoát khỏi thành phố này dễ dàng hơn.

Giờ thì, trong khi những tên trong đất nước này đang phơi bày sự ngu dốt của mình, tôi nên tìm một cộng sự và đến thành phố kế thôi.