~ Translator : Dantalian
~ Edit : K
Đón xem chương mới nhất trước 1 ngày tại web team dịch.
Chương 11 được Update vào lúc 18h30. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
*P/s: Chương này có nội dung không được lành mạnh và nhạy cảm. Xin vui lòng cân nhắc trước khi đọc. Cảm ơn
_______________________________________________________
Giờ thì, vì đã để lộ chân tướng mọi chuyện, tôi nghĩ là nên bắt đầu thôi.
[Biến Đổi Hồi Phục] là một năng lực thay đổi cơ thể tôi theo ý muốn, nên tôi rõ ràng có thể thay đổi ngoại hình cơ thể như tôi đã làm ngay lúc này. Hiện tại, tôi đã ở trên người Flare, theo kiểu cưỡi ngựa và nhìn xuống cô ta.
Bây giờ, Flare đã bị mất hết ma lực vì [Cướp Hồi Phục] của tôi. Bởi vì điểm phân phối tài năng của cô ả là định hướng về ma thuật, không có ma lực, cô ả chẳng thể làm gì.
“Chờ đã, làm ơn chờ đã. Kaeru-san, cậu đang hiểu nhầm chuyện gì đó rồi.”
Flare ở ngay dưới tôi nở một nụ cười khô khốc và mở miệng.
“Mày nói hiểu lầm sao? Hiểu lầm chuyện gì thế.”
“Tôi dùng thuốc bởi vì nghĩ cho lợi ích của cậu. Tôi đã làm thế để trái tim cậu không bị hủy hoại bởi cơn đau. Tôi cũng đã lên kế hoạch đưa cậu rời khỏi hầm ngục.”
Ừ thì, ít nhất cô ta không hề nói dối vì trong kiếp trước, cô ta hoàn toàn hủy hoại nhân cách của tôi, khiến tôi thành một con búp bê không có cảm xúc đau đớn hay sợ hãi, sau đó thả tôi ra.
“Tôi hiểu rồi. Vậy ra Flare phun ra những ngôn từ sỉ nhục tôi, đá vào háng tôi, dẫm lên mặt tôi và đưa cơ thể tôi cho người khác mỗi đêm là toàn bộ sự tử tế nhỉ. Một cách khá buồn cười để biểu hiện tình yêu đấy cô công chúa cao thượng.”
Vẻ mặt của Flare trở nên méo mó. Ồ, tôi đoán ra rồi. Flare nghĩ rằng trí nhớ từ khi tôi bị ngấm thuốc sẽ không tồn tại trong đầu.
“Tôi nhớ mọi thứ đấy.”
“A, cả những chuyện đó cũng vậy, nó khác, khác so với những gì cậu nghĩ.”
“Ngay từ đầu, nếu cô không muốn tôi khiến tôi cảm thấy đau đớn, thì đã ổn nếu cô không ép tôi dùng [Hồi Phục].”
“Đó, đó là vì mục đích cứu người.”
“Nói dối. Cô chỉ quan tâm tới việc gia tăng sức mạnh của quốc gia này. Suy cho cùng, cô chỉ chữa trị cho chiến binh của đất nước này mà thôi.”
Tôi thừa biết rằng tăng cường sức mạnh cho đất nước là mục tiêu ngay từ đầu của cô ta. Thực tế, tôi không hề cứu bất kể một chiến binh nào từ quốc gia khác. Trong nhóm người mà tôi không cứu, thậm chí có cả người có tầm ảnh hưởng- một Thánh kiếm sĩ và kể cả những người cực kỳ nổi tiếng.
“Đó chỉ là trùng hợp, mạng lưới thông tin của tôi cũng bị giới hạn.”
“Đó cũng là nói dối.”
Người đàn bà này không phải loại thiếu năng lực. Ít nhất cô ta hiểu được tình hình của những quốc gia khác.
“Nhưng, nhưng…”
“Thành thật mà nói, tôi chẳng thèm quan tâm về thứ như thế. Tôi đã rơi xuống địa ngục do lỗi của cô, vì lẽ đó mà tôi cũng rất vinh dự để cô nếm thử hương vị của địa ngục. Thậm chí nếu cô thực sự là người tốt, hoặc hành động có ý tốt đi chăng nữa, nó cũng không ảnh hưởng đến tôi. Tôi đã phải chịu đựng nhiều điều, vì thế mà tôi chọn việc trả thù. Khá dễ hiểu mà phải không nào?”
Tôi chẳng quan tâm về lý do gì cả. Tôi ổn khi biết sự thật. Flare cứ tiếp tục viện ra nhiều cái cớ đáng thương, nhưng nó bắt đầu khiến tôi thấy phiền phức rồi.
“Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.”
Tôi bắt đầu bẻ gãy ngón tay của cô ta và cứ như thế, cô ta thét lên những tiếng đầy nhục nhã. Ôi ôi, nếu giờ mà mày đã đau như thế rồi, thì mày sẽ chẳng thể chịu nổi phần kế đâu. Phải rồi, tôi vừa nghĩ thứ gì đó hay ho.
“Flare, em có muốn chơi một trò chơi không nào?”
“Tr- trò chơi?”
Flare ngờ vực sau khi nghe về điều đó. Ừm thì tôi nghĩ việc đó có thể hiểu được.
“Anh dự định trả lại mọi thứ anh đã hứng chịu ngay bây giờ. Nói cho dễ hiểu là, anh sẽ trả cho em nỗi đau bằng đủ những gì anh đã nhận từ em. Anh sẽ lăng mạ em bằng tình dục, anh sẽ giày xéo con tim của em. Anh sẽ tàn phá nhân cách và nhào nặn em lại thành một thứ gì đó tiện lợi để dùng. Căn bản là mọi thứ em đã làm với anh, bởi vì anh nghĩ rằng sẽ tốt nếu em là người chịu tổn thương, thậm chí chỉ là thỉnh thoảng thôi. Nếu anh làm thế, cuối cùng, Flare ơi, liệu em sẽ ý thức được tội lỗi mà mình đã gây ra chứ?”
Sắc mặt của Flare tái mét và cô ta nhìn tôi với ánh mắt van xin, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, mặt cô ta còn tái xanh hơn nữa. Suy cho cùng, cô ta đã hiểu rằng tôi nghiêm túc sau khi nhìn thấy vào đôi mắt tôi.
“N-Nếu cậu muốn tiền tài, tôi có thể cho cậu. Thậm chí quyền lực chính trị, tôi có thể cho cậu một tước vị và khiến cậu trở thành quý tộc. Tôi cũng có thể cho cậu những người phụ nữ quý tộc xinh đẹp, bao nhiêu tùy ý, cậu cũng có thể tùy ý làm thứ mình muốn với họ. Vì-Vì thế…”
“Ahaha, cô nghĩ tôi sẽ tin vào mấy thứ nhảm nhí đó sao?”
Người đàn bà này không bao giờ tha thứ cho kẻ thù của ả và chỉ thoáng qua thôi, tôi đã nghĩ, cô ta rất có thể sẽ làm mọi thứ đã nói. Tuy nhiên, đó chỉ là cô ta đang cố hạ thấp sự cảnh giác của tôi và sẽ tìm cách giết tôi trong khi tôi say giấc. Dường như cô ta hơi đánh giá thấp tôi rồi.
“Đó là sự thật, dù thế nào, kể cả khi cậu dùng bạo lực với tôi ở đây, cậu sẽ không thể thoát ra được. Mọi thứ sẽ kết thúc với việc cậu bị giết mà thôi, vậy nên hãy có một quyết định thông minh.”
Tôi giữ yên lặng và bẻ thêm một ngón tay của cô ta.
“Gyahiiiiiii.”
Cô ta thét lên một tiếng mà chưa ai nghĩ đến việc đó là tiếng của một nàng công chúa.
“Vì Flare đang làm những chuyện phiền phức, tổng số tiền trong trò chơi của em đã giảm xuống một.”
“Tr-Trò chơi!?”
“Yeah, anh sẽ bẻ hết ngón tay em và nhổ hết móng tay, từng cái một. Sau khi xong, anh nghĩ sẽ tới ngón chân. Nếu em kiềm chế không hét trong lúc anh bẻ gãy hết ngón tay và chân em, chiến thắng sẽ thuộc về em. Nếu em thắng, anh sẽ dừng việc trả thù này ngay lập tức, nhưng nếu em hét lên, anh sẽ làm mọi thứ như đã nói trước đó và sẽ còn thưởng thêm.”
Đây là những thứ tôi quyết định sẽ làm mà không cần nghĩ ngợi đến việc tâm trí Flare sẽ bị hủy hoại, vì nếu trả hết một lượt, thì phản ứng của cô ta sẽ không thú vị gì nữa. Vì lẽ đó tôi mới tạo ra tình huống mà cô ta thấy được hy vọng để rồi trực tiếp cảm nhận nỗi đau.
“T-Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ làm thế, đó là lý do tôi có thể chịu đựng…”
“À, đừng lo lắng, vì không giống em, anh sẽ giữ lời hứa.”
Trên mặt Flare hiện lên sự quyết tâm và nghiến hàm răng đen của mình. Làm thế, cô ta có thể sẽ tiếp tục đấu tranh với cơn đau đến cuối cùng. Giờ thì, khởi đầu trò vui thôi.
“Nnn!!”
Flare cố gắng trong điên cuồng để giữ mình không hét lên trong khi giường và váy của cô ta dần dần thấm đẫm một màu máu. Thực sự đáng bất ngờ đấy.
Cô ta đã chịu đựng đến khi chỉ còn mỗi một ngón chân! Thậm chí với những ngón tay đã bị gãy và móng tay đã bị nhổ ra, cô ta vẫn kiềm chế được. Như mong đợi từ công chúa. Quả là một trái tim kiên cường.
Tuy nhiên, dường như thứ trong đầu cô ta chẳng tốt đẹp gì đâu. Cô ta đang chiến đấu với điều kiện tôi đặt ra, không rên trong khi tôi bẻ ngón tay và chân cô ta.
Vì thế…
“[Hồi Phục]”
“Ể-!?”
Trong tình huống chỉ còn lại một ngón như thế này, tôi dùng [Hồi Phục] coi như đã nhân từ mà hồi phục lại toàn bộ ngón tay và chân của cô ta.
“Flare, anh đã dùng [Hồi Phục] cho em. Giờ thì, anh nên bắt đầu lại với tay nhỉ?”
Tôi mỉm cười ngọt ngào trong khi nói như thế, tôi không thể tin tôi lại nhân từ như thế nào.
“Không công bằng, chuyện này không công bằng, sau mọi thứ, chuyện như thế…”
“Anh đã nói anh sẽ bẻ gãy hết ngón tay đúng không? Từ đầu, anh đã tính đến việc em sẽ chịu được đến lúc ma lực của anh cạn kiệt từ lúc tạo ra điều kiện trò chơi. Giờ thì, anh băn khoăn anh sẽ phải dùng thêm bao nhiêu lần [Hồi Phục] đây.”
Một tiếng kỳ lạ như tiếng huýt sáo phát ra từ cổ họng của Flare. Mặc dù tôi vượt qua rắc rối chỉ để cho cô ta hy vọng có thắng một khi ma lực của tôi cạn và tôi sẽ không thể dùng [Hồi Phục[ nữa.
Tôi đoán tôi sẽ kiểm tra tình trạng của cô ta một chút. Ồ, như mong đợi từ Flare, cô ta đã sẵn sàng để chịu đựng thêm lần thứ hai. Cô ta thật đáng khen ngợi.
Không may cho cô ta, không giống [Giảm Hồi Phục], hiệu năng sử dụng ma lực tốt và chỉ dùng 5 MP mỗi lần. Tôi còn có thể sử dụng thêm 10 lần nữa. Tuy nhiên, Flare rất có thể sẽ hiểu nhầm rằng cấp tôi vẫn thấp và tính toán tôi chỉ có thể dùng thêm 2 lần nữa.
Trong khi đang nghĩ như thế, tôi chạm bàn tay của mình đến ngón tay của Flare.
Tính đến giờ đã là 15 lần và vì sức chịu đựng của cô ta đã đạt đến giới hạn. Cuối cùng, Flare cũng rên tiếng hét đầy xấu hổ của mình lên.
“A~, đúng là rất gần rồi. Chỉ còn 8 lần nữa và Flare sẽ chiến thắng. Quả thật là xui xẻo.”
“Ha—ha— 8 lần…”
Đôi mắt của Flare dần nhuộm lấy sự tuyệt vọng và gương mặt thì gần như bị nứt ra bởi những hàng nước mắt đang ngày càng tràn nhiều ra từ khóe mi.
“Mặc dù không may mắn, nhưng đã đến giờ chịu phạt rồi. Ừm, có lẽ anh sẽ khiến em chịu thêm một chút đau đớn nữa.”
Cứ như thế, tôi có đủ kế hoạch dự trù trong đầu và thế nên cho đến khi tôi chuyển sang bước tiếp theo, tôi sẽ vui vẻ trong khi đảm bảo cô ta không bị làm sao cả.
Sau đó, trong vòng 30 phút, tôi đã liên tục hành hạ cơ thể Flare. Váy của cô ta đã rải rác khắp nơi và có thể nhìn thấy những vết thương từ làn da không mảnh vải che ấy.
Nước mắt của Flare đã khô lại và giọng thì đã vỡ. Yeah, tôi đã có một niềm vui đáng kể. Với điều này, cô ta đã trải nghiệm ít nhất 1% nỗi đau của tôi. Cho phần kế tiếp, tôi sẽ bạo hành tình dục và tinh thần của cô ta.
Tôi xé toạc váy của Flare ra.
“A, aaa, aaa…”
Vì giọng đã bể, thậm chí cô ta còn chẳng thể nói ra những từ đúng nghĩa nữa. Bên cạnh đó, mặc dù tôi đã xé hết đồ cô ta ra, tôi đã thấy được cơ thể trần trụi của cô ta, và cái cơ thể ngập vết thương đó làm tôi mất hứng. Vậy, mình nên làm gì bây giờ.
“[Hồi Phục]”
Tôi bắt đầu với việc làm cho bề ngoài của cô thành thứ gì đó có thể chấp nhận được, nhưng tôi để phần gân chân như cũ, cái mà tôi đã cắt trong lúc tra tấn cô ta để hạn chế cử động của cô ta. Sẽ khá phiền phức nếu cứ để cô ta bỏ chạy lung tung.
“Hii—–hiiii—–tha thứ cho tôi, tôi không muốn, tôi không muốn. Làm ơn, đau lắm, tôi sợ, dừng lại đi.”
Flare có thể nói lại ngay sau đó, lấy tay ôm đầu trong lúc vẫn đang khỏa thân và khóc lóc. Dường như hàng nước mắt tưởng chừng như khô đã lại tiếp tục chảy.
“Flare, em biết là anh đã nói vì nỗi đau đó quá lớn với anh, đủ để khiến cho anh không dùng [Hồi Phục] lên mình đúng chứ? Vào lúc ấy, cảm phiền em hãy nhắc anh những điều em đã làm nhé?”
“T-Tôi, …khác… chuyện đó khác…”
“Chẳng khác gì cả, vì lẽ đó mà anh sẽ làm những điều tương tự. Có thể nói là, anh đã chán với làm em đau rồi, nên anh nghĩ anh sẽ cho em cảm nhận cảm giác đau đớn khi trở thành phụ nữ.”
Flare trừng to con mắt nhìn và bắt đầu hét toáng lên.
“Khônggggg, khôôôônggg, tao không muốn bị vấy bẩn bởi một người như mày, tao là công chúa với dòng máu cao quý, một người như mày, một thứ hạ đẳng, không thể nào, tuyết đối không thểểểểể, khôngggg… !!”
Con người luôn lộ ra bộ mặt thật của họ khi bị dồn vào bước đường cùng. Tôi hiểu rồi, có vẻ cô công chúa tuyệt vời luôn tươi cười với thường dân mà không phân biệt bất kì ai đã tự nghĩ mình là người được chọn.
“Nếu em ghét nó như thế, anh cũng sẽ mất hứng mất. Ngay từ đầu, anh nghĩ mình sẽ chẳng thể nào hưng phấn chỉ vì một con lợn như em cả.”
Flare có vẻ hiểu nhầm chuyện gì đó và vẻ mặt cô ta có vẻ dịu đi. Đúng là một con ả đần độn.
Tôi bước về phía lò sưởi trong phòng, nung chảy thiết bị dùng để hiệu chỉnh lửa và biến nó thành một thanh sắt.
Sau khi làm nóng nó một lúc, tôi đặt nó lại gần tấm thảm. Tấm thảm phát ra âm thanh xèo xèo cho đến khi nó bắt đầu cháy lên.
“Flare, anh dự định cho em hưởng thụ “cái ấy” hoặc thanh sắt nung này. Anh đang nghĩ nên cho cái nào trong số chúng vào trong Flare mới được, em muốn cái nào? Vì anh khá tốt bụng, nên anh sẽ cho em quyết định.”
Nếu tôi không có hứng thú để cương lên, tôi chỉ cần thay nó bằng thứ khác. Con người là một loài có khả năng đặc biệt trong việc sử dụng công cụ, nhưng dường như Flare không biết điều đó. Cũng chẳng lạ gì vì cô ta là lợn mà.
“Ể!? A- cái đó!?”
“Nhân tiện thì, nếu em không trả lời, anh sẽ cho cả hai vào, vậy nên đáp án phải có trong lúc đếm ngược. 10, 9…”
Thời điểm tôi bắt đầu đếm ngược, biểu cảm trên mặt của cô ta suy sụp theo đúng nghĩa, mắt cô ta mở to hết cỡ trong khi người thì run lên và thét lên những âm thanh vỡ vụn không nên lời.
Trong khi lớn giọng nói, tôi tiếp tục đếm ngược. Flare nhìn tôi với ánh mắt van xin, tôi mỉm cười nhìn lại cô ta, làm cho mặt của cô ta thậm chí càng tái hơn.
Tôi chắc rằng lúc này Flare cũng đã biết tôi là con người nói là làm.
“A- cái…cái của cậu tốt hơn.”
“Hửm? Anh không hiểu ý của em là gì lắm.”
“Cái ấy tốt hơn!”
“Tốt hơn hả, anh hiểu rồi, vậy ra em không thích nó. Dù sao thì cũng không nên ép buộc em mà. Vậy nên ta hãy cho thanh sắt nung vào nhé.”
Toàn thân Flare run rẩy đầy sợ hãi. Siết chặt bàn tay mình lại, cô ta gào thét với gương mặt tuyệt vọng và ửng đỏ.
“Cái ấy của Kaeru-san tốt hơn. Làm ơn hãy cho Flare cái ấy của Kaeru-san!”
Tôi vô thức bật cười sau khi nghe điều đó. Hi, hi, khá sảng khoái đấy. Cứ nghĩ đến việc một cô công chúa sẽ nói như vậy, tôi nghĩ mình sẽ trêu đùa với cô ta thêm chút nữa.
“Anh hiểu rồi, em đã muốn nó đến vậy. Flare, em thực sự là một con lợn dâm dục đấy. Nghĩ xem một công chúa mà lại như vậy, nhà vua chắc sẽ khóc thét, người dân vương quốc đó thì thật đáng thương.”
“Vâng, tôi muốn nó. Làm ơn, tôi van xin cậu. Làm ơn hãy rủ lòng thương sót tôi.”
Cô ả thậm chí còn nằm phục xuống đất cho tôi nữa. Flare thực sự là một con ả dâm dục.
“Tuy nhiên, thật không may, anh không hứng tình khi làm chuyện đó với một con lợn. À đúng rồi, làm bất cứ thứ gì và cố làm anh hứng lên đi. Nếu không làm được điều đó trong 10 phút, thì em sẽ có thanh sắt nung.”
A~ tôi quả đúng là một người rộng lượng. Flare loạng choạng đứng dậy và cô ả bắt đầu làm những thứ khiến tôi hứng thú trong khi hàng nước nước mắt vẫn chảy dài.
Sau cùng thì mọi chuyện cũng khá vui, vì Flare thực hiện những tư thế ngớ ngẩn mà cô ta nghĩ là gợi tình và có cả vũ điệu của chó nữa. Với ý nghĩ rằng ‘Nếu thế này chưa đủ…’ , cô ta nghĩ ra rất nhiều ý tưởng để làm tôi hứng lên. Tôi đã kiềm chế bản thân không được cười suốt khoảng thời gian đó, nhưng kể cả thế, vẫn như mong đợi từ một công chúa. Flare là một mỹ nhân thuộc tầng lớp thượng đẳng nhất và cô ta nhận thức được điều đó. Nhờ thế, tôi dễ dàng cho cô ta thứ mà cô ta muốn. Cảm xúc bắt đầu lấn át cô ta và thay vào sự đau khổ lúc nãy là những giọt nước mắt của sự sung sướng.
Sau mọi thứ, dường như cô ta vẫn chưa chịu đủ, nên tôi đã dí thanh sắt nung vào cô ta như một món quà khi đang đắm mình trong dư vị của sự sung sướng.
A~ tôi quả là người tốt mà. Mặc dù tôi nghĩ cô ta là lợn, nhưng cô ta lại thực sự đúng lợn và kêu như lợn nái vậy.
Có thể nói là đó là toàn bộ rồi, bạo hành tình dục và bạo hành tinh thần đã gần như xong. Giờ thì thứ còn lại là đánh đổ bản ngã của cô ta và khiến cô ta thành một công cụ hữu dụng của tôi.
Flare đã gần như bị hủy hoại đến 90%, nhưng nếu là đàn bà bình thường, thì đã hỏng từ lâu rồi. Cô ta sống dai như gián, vì lẽ đó mà tôi mới thấy vui, nhưng tôi cũng đã bắt đầu thấy chán. Tôi sẽ cho cô một cú quyết định.
“[Hồi Phục]”
Tôi chữa lành mọi vết thương của cô ta sau đó dùng [Biến Đổi Hồi Phục].
“A—ư—a!?”
Cô bắt đầu phát ra tiếng kêu như em bé, tôi nắm lấy tóc của cô ta và kéo cô đến trước gương.
Tôi để Flare nhìn chính mình trong gương.
“A—a—mặt-mặt của ta!”
“Trong thế nào? Anh đã khiến nó khá dễ thương đấy chứ. Em nên cảm kích vì điều đó.”
“Không, cái thứ này, cái thứ này không phải mặt của ta!!”
Phải, mặt của Flare đã thay đổi thành một khuôn mặt không phải của cô ả. Trong khi xóa một vài đường nét của bộ mặt cũ, tôi đã thay đổi nó thành bộ mặt mà tôi ưa thích.
“Trí nhớ của em sẽ bị xóa. Có khuôn mặt mới và mất trí nhớ, em sẽ biến mất khỏi thế giới này. Và em sẽ chính thức trở thành đồ dùng của anh. Như một con nô lệ xử lý nhu cầu tình dục của anh, hoặc thậm chí một cái bia trên chiến trường. Anh sẽ dùng em tốt thôi nên hãy yên tâm. Nếu là về hoàng cung, thì không cần phải lo, anh sẽ dùng [Biến Đổi Hồi Phục] lên một cái xác, khiến nó giống với em rồi giấu nó đi. Chúng sẽ sớm tìm ra một ngày nào đó và xác nhận rằng em đã chết.”
Nếu tôi chỉ đơn thuần bắt cóc công chúa, vương quốc này chắc chắn sẽ tìm đến tận cùng của thế giới. Tuy nhiên, nếu chúng tìm thấy xác của Flare giả còn người thật thì đã có một khuôn mặt khác và không còn trí nhớ, không ai sẽ nghĩ cô ả bị bắt đi cả. Thế nên, tôi có thể an tâm khi mang Flare theo.
“Không phải em may mắn lắm sao, suy cho cùng, sau khi tỉnh dậy, em sẽ là một nô lệ trung thành của anh. Chẳng phải như thế là tuyệt nhất đối với thứ rác rưởi như em khi bắt đầu một cuộc sống mới sao.”
“Hiii, khôngggg, khôngggg, không muốn như vậy, đừng mà, khônggggg, khônggggg….”
Flare giãy dụa, nhưng vì sự khác biệt lớn của chỉ số, nó hoàn toàn chẳng có nghĩa lý gì.
“Vì anh rất tốt, thậm chí anh sẽ cho em thời gian để nói lời tạm biệt với cái tôi hiện giờ. Anh nghĩ em nên cầu nguyện hoặc làm gì đó trong một phút ngắn ngủi trước khi ‘Flare’ biến mất.”
Flare khóc thét lên, điên cuồng chống cự và cuối cùng, cô ta đã điên rồi. A~ tốt quá, tôi có thể khiến cô ta hoàn toàn bị hủy hoại vào phút cuối cùng.
“Tạm biệt, Flare. [Biến Đổi Hồi Phục]”
Toàn bộ trí nhớ của Flare đã bị xóa, nhưng chỉ trí nhớ thôi. Tôi vẫn để kiến thức lại và một khi mở mắt ra, tôi sẽ vui vẻ dạy cho cô ta nhiều điều.
Bây giờ, vì tôi đã hoàn thành mục tiêu của mình, tôi nên nhanh chóng mang Flare rời khỏi hoàng cung. Tôi đã hủy hoại con đàn bà đã phá hỏng cuộc đời tôi và thậm chí khiến ả thành một thứ hữu dụng.
Không khí trong lành. Cơ thể nhẹ nhõm. Thật tuyệt! Ra đây là cảm giác có được sau khi phục thù đây sao!
Giờ đây, chính lúc này đây, tôi là người hạnh phúc nhất thế giới!