Kagerou Project

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Magical Girl Tyrant Sylph

(Đang ra)

Magical Girl Tyrant Sylph

Penguin Flame; ペンギンフレーム

Ryōichi, người đã đồng ý trở thành một cô gái phép thuật trong nước mắt vì kế sinh nhai của mình, thực sự có một tài năng phi thường dẫn đến việc anh ta thức tỉnh ở dạng nâng cao trong lần biến hình đ

89 9797

SASAKI VÀ PI

(Đang ra)

SASAKI VÀ PI

Buncololi

Tác phẩm đã chính thức ra mắt dưới dạng sách bìa mềm, do MF Bunko J phát hành!

5 55

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

301 11985

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

80 8062

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

211 960

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

114 1558

Tập 2 - Headphone Actor I

Chỉ có tôi và cái bóng ở lại trong ánh hoàng hôn ở hành lang.

Trước đó, tôi chỉ có nghe thấy tiếng nhạc được phát bởi radio qua chiếc tai nghe luôn đeo ở cổ tôi.

Nhưng bây giờ, tôi nghe thấy tiếng động lạ, giống như là giọng nói của một ai đó.

Bầu không khí trở nên khác hẳn, vậy nên tôi đeo chiếc tai nghe lên, tò mò thật.

Những giọng nói đứt quãng dần dần thành lời.

Có vẻ là một cuộc phỏng vấn tổng thống của đất nước nào đó.

Nó giống một buổi trình diễn, với kiểu nói cường điệu, và tiếng phiên dịch chậm hơn một chút.

Có khá nhiều các tiếng ồn lẫn lộn trong đó, nhưng tôi vẫn có thể nghe được vài đoạn.

"……….Điều đó thật không may…………….thứ………….nhưng…..hôm nay…..thế giới sẽ…….kết thúc"

Một khi những lời đó đã được nói ra, tôi có thể nghe thấy những tiếng hét va một vài từ tôi không thể hiểu.

Ngay cả khi tôi bỏ tai nghe ra, sự xuất hiện của cái hỗn loạn ấy vẫn truyền tải một cách rõ ràng, như gây tổn thương.

Bên ngoài chiếc cửa sổ nhuốm màu đỏ, một vầng trăng khuyết nổi trên bầu trời tím đậm, bị che khuất bởi rất nhiều chim; nó gần giống như một bầy kiến đen vậy.

Bỏ tai nghe ra, tôi trở về phòng và nhìn xung quanh; trò chơi điện tử hoàn thành phân nửa và một núi sách vở được phản chiếu qua ánh hoàng hôn, sáng lên một màu cam.

Tôi tự hỏi đến bây giờ tôi đang làm gì.

Tôi có cảm giác mơ hồ rằng tôi vừa nói chuyện với người nào đó vài phút trước, nhưng tôi không thể nhớ được gì hơn.

"…………chắn chắn nó chỉ là một trò đùa"

Tôi thì thầm, cố gắng để thuyết phục bản thân mình; mở cửa sổ dọc theo hành lang. Khi tôi làm vậy, tôi nghe thấy một tiếng còi lớn mà tôi chưa hề biết trước đó cùng với tiếng người khóc.

Tiếng đó từ từ trở nên ồn và ồn hơn nữa, bao trùm toàn thành phố.

Môi tôi đang run lên, răng tôi đang nghiến lại. 

Tôi chỉ có một mình.

Không còn ai ở đây nữa.

Và sớm thôi, tôi cũng không còn tồn tại.

Tim tôi đập nhanh hơn, và nước mắt của tôi lăn trên gò má.

————-Tôi ghét trở nên cô đơn, trở nên cô đơn thật đáng sợ.

Vậy nên tôi có thể chạy trốn khỏi cái thế giới đang bị nuốt chửng bởi vòng xoáy của nỗi tuyệt vọng này, vì vậy tôi có thể tách bản thân. Tôi đeo chiếc tai nghe cách âm lên một lần nữa.

Âm thanh của radio đã dừng lại, và bây giờ tôi không thể nghe được bất cứ thứ gì ngoài tiếng ồn.

"……Tôi có nên từ bỏ mọi thứ……"

Phút giây khi tôi thì thầm điều đó, Tôi cảm giác như vừa nghe thấy gì đó.

Tôi lắng nghe một cách cẩn thận, hình như giọng nói đặc biệt đó đang nói với tôi.

——————-Và cuối cùng, tôi nhận ra.

Giọng nói đó, không phải của ai khác ngoại trừ là giọng của tôi.

"Này, nghe thấy tôi không? Cậu vẫn còn một nơi cậu muốn đến, điều gì đó muốn nói, phải không?"

Tôi không thể nhớ được mấy thứ đó là gì.

Nhưng vì một số lý do nào đó, tôi cảm tưởng như có thế hiểu hết được hàm ý của những từ ngữ đó.

"Được rồi, tin tôi đi. Nếu như cậu có thế đến được ngọn đồi đó, cậu sẽ biết được tính quan trọng của việc này, kể cả khi cậu không muốn. Nếu cậu còn ở đây, cậu sẽ biến mất đấy. Này———-"

Để lau đi những giọt nước mắt sắp rơi một lần nữa, tôi hít một hơi thật sâu.

"Cậu muốn tồn tại, phải chứ?"

Hôm đó, khi thế giới kết thúc.

Với sự chỉ dẫn của giọng nói của chính tôi, tôi chạy với tất cả sức mạnh của mình trên mặt đất đang rung chuyển.