Kagerou Project

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

13 266

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

88 2726

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

1 4

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

41 5212

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

85 11318

Tập 2 - Headphone Actor II

Headphone Actor II

Trong cuộc sống của tôi cho đến hiện tại, đã bao giờ khung cảnh xung quanh lại nhảy múa dữ dội thế này?

Với mỗi bước đi, đèn giao thông dường như đang nhảy, và những tòa nhà rung lắc không ổn định.

Với từng nhịp thở, cả cơ thể tôi như bị gió quật lên.

Ngã tư đường đông nghẹt người.

Hơn nữa, khi không còn cái tuân thủ tới luật lệ hay đèn giao thông và biển báo, một lượng lớn các xe bị bỏ lại trong mớ hỗn độn trên đường phố.

Một người thét lên gì đó.

Một người đâm phải ai đó.

Ai cũng mang khuôn mặt tái mét, than vãn cái kết thúc thế giới.

Trong tích tắc, tôi nghe tiếng một đứa bé khóc và cảm giác muốn khựng lại.

"Cậu không thể. Chỉ còn 12 phút nữa thôi, vì vậy cậu không thể quay lại nữa đâu… Đi nào, cố gắng qua khỏi đoạn đèn giao thông tiếp theo."

Giọng nói tới từ tai nghe, tương phản với thế giới bên ngoài, còn im lặng, và tiếp tục chỉ cho tôi vượt qua các nẻo đường một cách dễ hiểu.

Làm theo chỉ dẫn, tôi băng theo con đường của mình qua khỏi những dòng người.

Cho đến bây giờ, đã bao lần tôi chạy bằng tất cả sức của mình?

Hồi tôi còn nhỏ, tôi được bảo vệ nghiêm ngặt, và không bao giờ được phép chạy bên ngoài.

Đó là bởi vì tôi có một căn bệnh mà khiến tôi bất tỉnh không lí do trong những khoảng thời gian không thể biết trước.

Căn bệnh này không phải bao giờ cũng xảy ra thường xuyên.

Chỉ đơn giản là tôi không bao giờ nhớ chuyện gì đã xảy ra khi tôi gục xuống.

Chỉ có chúng là tôi không thể nhớ được chuyện gì sau khi mở mắt.

Nó gần giống như sau khi có một giác mơ dài, khi mà những kí ức trước khi gục xuống chỉ còn là hư mờ.

Băng qua khỏi những đám đông, và các con đường hẹp, tôi vội vàng lao ra đường cái.

"Rẽ phải! Chỉ còn một phút nữa…!"

Giọng nói trong tai nghe dần dần chuyển sang thiếu kiên nhẫn.

Không còn chút thương tiếc nào cho cái đau của hai chân, trong một khoảng thời gian dài khi tôi rẽ phải, tôi nghe thấy âm thanh gì đó như tiếng sụp đổ rất mạnh của một mảng kim loại.

Bị thu hút bởi tiếng la hét, tôi không sao cự nổi ý định quay đầu lại.

"…Nhanh lên! Có người cậu muốn gặp, đúng không? Đó là vì sao…"

Nhịp thở tôi tăng lên, và có cảm giác như phổi tôi bị đốt cháy, ý thức bắt đầu lờ mờ.

Tôi tự hỏi nếu tôi ngất lần nữa.

Giờ tôi lại nghĩ về nó, lần cuối cùng tôi bất tỉnh?

….. Tôi không nhớ gì cả.

Tôi không nhớ làm thế nào mọi chuyện thành ra thế này, hay người tôi sẽ gặp.

Dù vậy, tôi có cảm giác có gì đó rất quan trọng ở phía trước.

Với tâm trạng đó, tôi đơn giản tiến về phía trước bằng cách đưa một chân ngay trước chân kia.

—-Ngay trước mặt, ngọn đồi mà tôi nhắm tới đang ở ngay trước mắt tôi.