37. Cựu anh hùng • khởi động trận đánh tái chiếm pháo đài Gauge
Chúng tôi rời Vương đô đã một tuần.
Băng qua một thị trấn, chúng tôi, lực lượng tiến hành tái chiếm pháo đài Gauge, hiện đang di chuyển trong một khu rừng.
Mục tiêu chúng tôi, Pháo đài Gauge, thì ở một đồng bằng nhỏ thoáng đãng tách bạch khỏi khu rừng, một nơi vây quanh bởi chân núi hai bên.
Đây là lần đầu tôi cùng Sharon ở chỗ này.
Tuy rõ ràng Laurier băng qua đây khi đến từ phía nam, thì chẳng biết nhỏ có dừng chân ở bên trong không nữa.
Con nhỏ này, không biết trí nhớ có ổn không?
Vượt qua rừng rậm, cả đám dừng lại.
Từ đường chính tới pháo đài, có một chỗ từ rừng vào pháo đài thông qua một lối đi giấu kín.
4 người bọn Leon sẽ đi tới pháo đài từ ở đó.
Lối đi ẩn này không bị phát hiện bởi quỷ tộc.
Yunikram và Caroline đã kiểm tra khu vực trước đó.
Thế, từ đây tiến lên, hết thảy là lượt tụi tôi rồi.
Nhiệm vụ chúng tôi là chiến dịch nghi binh.
Ra khỏi khu rừng, chúng tôi tiếp cận pháo đài thông qua đường chính.
Sau đó chính là kiềm chế quỷ tộc.
Tôi sẽ làm hết sức mình, cố thu hút quỷ tộc ra bên ngoài pháo đài và tiêu diệt chúng.
Tuy Gauge gọi là pháo đái, thì đó đã là quá khứ rồi.
Giờ chỉ là cứ điểm vận chuyển chuyên chở, chức năng pháo đài đã bị xóa bỏ và chẳng còn thấy kiến trúc phòng vệ nữa.
Theo tin tức từ người sống sót của đội thảo phạt lần cuối, quái vật cơ bản ra vào pháo đài và trận đánh diễn ra bên ngoài thành.
Chúng tôi càng hành động dữ dội bên ngoài để thu hút quỷ tộc chừng nào, thì càng dễ dàng để nhóm leo giành quyền điều khiển bên trong và đấu với quỷ tộc.
“Vậy, chúng tôi đi đây. Cậu Haruto, Cô Sharon. Cô Laurier. Bảo trọng đó.”
Leon cổ vũ chúng tôi một phát.
“Đối hủ của anh là quỷ tộc đấy. Đừng mất tập trung, hãy cho tôi xem thành quả 3 tháng đi.”
Tôi đáp trả.
Sau đó, tôi và Leon cùng giơ nắm tay và nhìn mặt nhau.
Gật đầu lặng lẽ, nhóm Leon tiến vào rừng.
Được rồi!
Lúc nãy hành động siêu ngầu a!
Linh hồn tôi run lẩy bẫy
Trước đây, với gã ông chú mặt ngu cơ bắp đồ sộ, đầu tôi cứ bị xoa tới lui thay lời từ biệt đó.
Tuy rằng thấy tình bằng hữu đấy, thì dáng diệu vừa rồi nhất định soái hơn nhiều rồi.
Nếu là con gái, tôi hẳn đổ rồi.
Hiện tại thập phần anh tuấn lắm ha!? Với kì vọng phản ứng ấy tôi quay lại, hóa ra Sharon và Laurier còn không nhìn nó ngày từ đầu.
Ê, coi mà nhìn chớ!
Phải yêu lần nữa chứ, đây là lúc lồng ngực các cô phải nghẹn ngào mới đúng chớ?!
Chết tiệt!
Thôi, quên đi.
Dầu cho không thấy thì, 2 người họ đã yêu tôi cuồng nhiệt rồi!
….uổng công.
“Sharon, Laurier. Chúng mình duyệt lại một lần cuối.”
2 người họ đang nhìn pháo đài quay lại.
Tôi xác nhận phương châm hành động.
“Tôi, tiên phong, sẽ đứng trước. Laurier đánh du kích. Nhưng đừng có lên trước tôi nhá. Sharon ở hậu phương, dọn dẹp những quái vật mà công kích tôi bỏ qua, và bảo vệ cho binh sĩ đứng ở đằng sau.”
2 người nghe tôi nói xong gật đầu.
“Hễ mà bị thương, lui lại chỗ Dewey để ổng dùng ma pháp hồi phục.”
Dewey là ông lão pháp sư triều đình đi cùng vì tụi tôi.
Kể như có mất thời gian, miễn là ở mức độ mất bộ phận và chẳng có chết, thì thương thế đều lành lặn được.
“Nếu xét thấy tình huống vị trí bất đồng thì tôi và Laurier sẽ thay phiên. Mà với Sharon thì sẽ là Laurier.”
Nếu tôi quay về phục hồi, Laurier sẽ lên trước.
Còn ở mặt đối lập, tôi sẽ tiên phong một mình.
Trong trường hợp Sharon lui, Laurier sẽ tiếp nhận.
“Vậy giờ, về tấn công đối phương quái vật, tôi sẽ lên cảm nhận một chút. Lúc đó, Laurier sẽ đi lên trước và dùng Khiên Khí, nhớ nhé.”
Hai người xác nhận cuối cùng, chúng tôi xoay qua pháo đài.
Nếu nhóm Leon thuận lợi tiến hành, họ sẽ đột nhập pháo đài sau khoảng 30 phút nữa.
“Được rồi! Lên thôi? Hai người, nếu cảm thấy mạng sống gặp nguy hiểm, tuyệt đối rút lui mà không cố quá đó nghe chưa.”
“Vâng!”
“Cứ để ta lo.”
Làm những gì tôi làm với Leon khi nãy, tôi giơ quyền ngang ngực nhứ nhứ.
Nhưng mà, 2 người họ không hiểu và nhìn tôi ngây dại
UHA! QUÊ ĐỘ QUÁ TRỜI QUÁ ĐẤT!!!
“o, Ohhh…….”
Tôi bèn giơ nắm tay lên đầu vờ vịch, kiểu như [hei~ hei~ ho~] ra vẻ.
“…o, oh?”
“oo~?”
Hai người rốt cũng bắt chước tôi.
Sự tử tế của họ thấm vào tim tôi.
Ehèm.
Trấn định lại tinh thần, chúng tôi chạy hướng vào pháo đài.
Rừng rậm tới pháo đài phỏng chừng 500m đi?
Từ đồng bằng trải dài ra đường chính đã thấy pháo đài sừng sửng.
Càng lại gần, khu vực quanh đường chính biến thành đất hoang vu đầy những lỗ hố.
Trước đã nghe qua, đây chắc là dấu vết để lại của bọn quái vật tấn công.
Có lẽ bởi vì lần cuối chiến đấu tới nay đã trải qua một khoảng thời gian, xác người hay quái vật không hề nhìn thấy.
Có phải quỷ tộc đã thu dọn? Hay là vì có chó hoang các loại?
Sau khi thu thập quái vật, nếu bọn tôi có thể thu gom thi hài thì đã tốt rồi…
“Được rồi, vùng này được rồi.”
Tôi dừng tiếp cận tại một chỗ chắc chắn.
Laurier hiện tại ở một nơi có chút xa.
Sharon cũng hiểu sự sắp xếp và dừng lại phía sau.
Thậm chí còn không có ai canh gác ư? Hình như quái vật còn không có để ý?
Tôi mường tượng.
Hình ảnh của một ngọn lửa nổ tung và gây tiếng động lớn.
“Hỏa diễm đạn, Hỏa*Cầu!!”
Phép tôi bắn ra bay trên bầu trời pháo đài trong khi để lại một vệt lửa đỏ. Rồi nổ tung.
Theo những gì tôi nghĩ.
Vụ nổ giống như pháo hoa, một chấn động nhẹ kèm một vụ nổ vang lên sau một chút trì hoãn.
Dầu cho tôi đã hy vọng gây thiệt hại với một đòn tiên phát chế nhân bằng phép thuật cho pháo đài, thì ý đồ vương quốc là tận lực thu lại nó nguyên vẹn càng nhiều càng tốt, với lại còn cho uy hiếp trước, chứ không ngộ nhỡ làm sập đường hầm nhóm Leon đi qua thì cũng nguy tai à.
Quái vật nhận thấy bị tập kích đi ra pháo đài.
Dã thú như sói cùng goblin, troll.
Hiện tại tôi thấy gần như 50 con?
Tất cả đều là hạ cấp, không có quỷ tộc mà tôi e chỉ có một mình.
Theo điều tra của Yunikram, dường như khoảng 200 mới đúng.
Lúc này tôi dò tìm để hiểu chút tổng số lượng.
Và y như rằng, có cảm giác một sinh lực mạnh mẽ, được cho là quỷ tộc.
Giờ đây, những gì tôi thấy chỉ ¼.
Xưng là quân đội quỷ vương, dù đẳng cấp thấp chủm, song 200 vẫn là con số đồ sộ.
Không hỗ là có quỷ tộc chỉ huy chúng.
Tuy vậy, tôi cũng có Sharon và Laurier bên cạnh.
Dù chẳng trong đội ngũ, thì còn có người có thể dùng khôi phục ở tuyến sau cơ mà.
Nếu chỉ có chừng này, còn chưa đáng tôi để vào mắt.
(`・ω・´)キリッ