Chương 144: Cựu anh hùng – Ăn chơi thời gian
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm sau, tôi thức giấc khi được bao quanh bởi những thân thể trần truồng.
Tất nhiên, tỉnh dậy mà thấy chung quanh mình toàn là những cô gái xinh đẹp thì thiệt là sảng khoái gì đâu.
Giải tỏa khát khao tích tụ cũng là một việc khoái lạc, mặc dù giỏi lắm nó chỉ được có 1 ngày,
Cả có như vậy thì, lâu rồi tôi mới có dịp xả hàng và bọn con gái cũng hoàn toàn hào hứng nốt.
Đặc biệt là có Laurier và Tanya ở đây.
Nhưng tôi nhất quyết không là người thụ động.
Mặc dù căng đét, nhưng tôi vẫn xoay sở gánh thỏa mãn được cả 5 cô.
Cảm ơn rất nhiều.
Hơn nữa, cái trò liếm láp ngón tay đó…
Nó không có nghĩa đó là lần đầu tiên của tôi khi Etna đã từng làm một lần, lần cuối tôi xét…
Thật vui.
Tôi cảm giác ai đó luôn bú liếm ngón tay tôi tối qua, mà hoàn toàn trong sự phấn khích.
Cảm ơn điều đó mà ngón tay tôi…nn?
Tôi thấy một chút không thoải mái nhớ lại chuyện xảy ra hồi tối qua.
Không, nó là cái gì đó vừa không thoải mái vừa thân thuộc đồng thời.
“Ngungu…”
Nhìn lại tay mình, tôi thấy Laurier đang ngủ trong khi mút ngón tay tôi.
Nhỏ thực sự mút cho bằng sạch ngón trỏ của tôi.
…làm tốt, nhỉ?
Laurier tiếp tục ngủ trong khi ú ớ những từ không hiểu được.
Háng tôi dần ấm trở lại khi cái môi mềm và lưỡi của nhỏ quấn quít ngón tay của tôi.
Ê, vốn dĩ nó chỉ là rừng buổi sáng thường lệ, nhưng tất cả sự kích thích ấy khiến nó cương đầy đủ à.
Cô đơn làm sao.
Ngón tay tôi thấy tốt…nhưng thấy họ vẫn còn ngủ, tôi đoán đành vậy là tốt hơn.
Vừa lúc mãi suy nghĩ, tôi bỗng nhiên nghe Laurier nói trong giấc ngủ.
“munyamunyamunya… somushwienernanoja~”
Hả? Nhỏ nói cái gì vậy?
…somushwienernanoja là cái gì?
Ahaha. Tiểu tham ăn này.
Gabu.
“Gah!?”
Đau nha!?
Vừa lúc thấy yêu mà tôi mỉm cười, Laurier đột nhiên cắn một phát vô ngón tay tôi.
Tôi hét lên vô điều kiện.
Thật là khớp.
Hổng lẽ nhỏ đang mơ ăn cái gì đó trong giấc ngủ sao?
Tôi đáng lẽ nên biết điều đó.
Cái mà…Này…Ngón tay tôi giờ đau lắm đấy.
Còn may nó không phải bộ phận đó. May cho thằng em tôi nhé. Không là tiệt giống rồi.
“Fuuu…?”
Sharon cùng Celes thức dậy, có lẽ tại tôi la toáng lên.
Nhỏ Laurier vẫn ngủ khì.
Tôi loay hoay rút ngón tay ra khỏi miệng Laurier trước khi nhỏ cạp đứt nó luôn.
Nó phủ đầy nước miếng.
Lần này tôi thấy tụt hứng.
Chắc đi rửa ngay mới được.
“Errmmm…ai mà hét lên vậy…chả lẽ là anh Haruto?””
Sharon hỏi trong khi nhỏm người dậy
Mà nhắc be bé nhá, mọi người đều trần truồng, trừ tôi ra.
Vĩ lẽ đó, bộ ngực thịnh soạn của Sharon cùng cái cổ mảnh khảnh với đường eo thon đi vào tầm mắt của tôi.
Những vết đỏ hiển hiện khắp người em ấy.
Vết tích của công khó lao động của tôi.
Đây đây, kia nữa…hell yeah.
“…l..là Laurier ư…”
Vừa thử đáp cho Sharon, Celes vừa ngồi dậy.
Do tóc em ấy không cột lên, nó bùng nổ một mớ rối lõa xõa.
Lẽ tự nhiên, cũng có vết bớt đỏ trên khắp người Celes.
Tôi chỉ là công bằng với mọi người.
Tôi thực sự đã cố gắng hết sức.
Sự thỏa mãn của tôi vượt đỉnh.
“Uu…”
Celes nhìn quanh với đôi mắt lờ đờ.
Celes cực kì đờ đẫn vào buổi sáng sớm. Lê nào em ấy bị tụt huyết áp?
“uu~… wiener~….”
Laurier mà giờ chuyển sang ôm chân tôi lẩm bẩm trong giấc ngủ như thế.
Tay con nhỏ quờ quạng trên không như đang tìm vật gì đó trong mơ và cuối cùng hạ cánh một phát xuống hạ bộ tôi.
“A. Đây rồi…”
Nhỏ di chuyển khuôn mặt khi nói thế.
Hiii~
Hình ảnh một tấn thảm kịch xẹt qua đầu tôi.
Kinh dị quá đi.
Lần cuối mà tôi thấy khiếp đảm như vậy là từ khi nào?
N-nhưng…nó thực sự đáng khiếp sợ.
“Ê ê. Bớt giỡn lại. Dậy đi mẹ trẻ!”
Tôi giữ lại khuôn mặt Laurier đang tiến công vào vùng nguy hiểm trong khi cố gắng đánh thức nhỏ dậy.
“Huwa? Đã tới giờ ăn rồi mà…?”
Laurier mở mắt với nước dãi lòng thòng trên miệng.
Cô chỉ có thể ăn wiener của tôi nếu như cô tỉnh thôi…nghe chưa?
Sau đó, tôi lưỡng lự thoát khỏi gọng ôm của Kagura-san và rời giường để lấy đồ lót của mình.
Tanya thưc giấc khi tôi vô tình bóp mông nhỏ lúc tôi sơ ý xuống giường.
Chơi với những cái mông rất là vui.
Chúng đàn hồi co giãn mềm mềm trơn láng.
….và như vậy, buổi sáng sớm bình thường trôi qua cứ như thế.
~o~
Dùng xong bữa sáng, tôi đi ra ngoài để thực hiện buổi luyện tập thường lệ nhưng cuối cùng tôi ghìm lại.
Mọi người mới chỉ vừa tới vào hôm qua, tôi đoán chắc họ còn mệt chứ nhỉ.
Đi đường ai lại chả mệt, không cần nghi ngờ điều đó.
Celes đang tu sửa căn phòng.
Sharon với Laurier đi ra ngoài ngắm cảnh. Riêng Laurier có lẽ chỉ muốn tìm cái gì đó để ăn.
Kagura-san vẫn đang ngủ trong phòng của tôi.
Tanya…nhỏ đang dính trên lưng tôi nè.
Hôm nay, theo lịch hẹn, Rithina ắt hẳn trở về vào buổi trưa.
Elcure dường như đã từ bỏ việc lấy Leon làm mục tiêu nên công sức em ấy có lẽ kết cục không cần thiết, nhưng tất cả kết thúc êm đẹp là tốt rồi.
Hòa bình là tuyệt nhất.
Nhưng dù cho như thế, Elcure sẽ làm gì từ giờ trở đi đây?
Cô ấy có hơi gai góc bên ngoài, nhưng tính cách dễ thương, nên tôi ước gì chúng tôi có thể thân thiết nhau nhiều hơn. Tưởng tượng coi tôi có thể chơi những loại trò nào với cô ấy ở sau này xem?
“Ủa.”
Nhắc quỷ sứ là quỷ sứ tới liền, cô nàng đang ở trong hành lang.
Tôi định hỏi xem thử cô ấy sẽ làm gì tiếp theo, nhưng Elcure đã tránh xa khỏi tôi như là cô ấy đụng phải một dã thú hung dữ vậy.
Cái. Quỷ. Đó. Là. Sao?
Tôi suy đoán cô ấy lẽ nào biết chuyện xảy ra tối hôm qua.
Khôngggggg, nó thật xấu hổ.
Cô sẽ không có bạn trai nào nếu cô mãi hành động như thế kia đâu.
“Chúng ta làm gì ở đây vậy?”
Thấy Elcure quay lưng đi và tôi đơn giản đứng tần ngần tại chỗ mà không làm gì, Tanya ở trên lưng tôi hỏi.
“Tôi đang tính có nên đi tắm không?”
Yup, đi tắm nha.
Có một khu tắm rửa trong dinh thự này, nhưng nó hơi quá nhỏ.
Tôi không bận tâm tới kích thước nhỏ, nhưng tôi ước gì mình có thể có nhiều thời gian tắm táp thư giãn hơn.
“Haruto thiệt sự thích tắm nhỉ~?”
“Tôi cũng đoán vậy?”
Không phải chính xác hành động tắm là thứ tôi khoái.
“Thậm chí khi chúng ta đang trên đường đi, anh vẫn không quên bỏ qua việc tắm rửa.”
Khi cô nói như thế, có lẽ đúng là vậy.
Bộ tôi thực sự tắm nhiều như thế ư?
Tuy nhiên, tôi chắc cú mình sẽ không hưởng thụ nhiều việc tắm nếu tôi ở một mình.
“Không biết ở đây đã đủ không gian chưa nhỉ?”
Tạo một hình ảnh trong đầu, tôithực hóa nó bằng ma thuật.
Do tôi làm loại hình ảnh này đã quá nhiều lần, tất cả việc tôi làm chỉ là điều chỉnh kích thước và hình dạng bồn tắm.
Nhanh chóng, tôi thiết kế một bồn tắm mà sẽ có rất nhiều khoảng không cả cho có 10 người đồng thời ngâm mình trong nó.
Fumu. Tôi thực sự tài giỏi làm mấy chuyện này.
“Rộng quá! Chúng ta bơi đi!”
Tanya, người vẫn đeo dính trên lưng tôi suốt thời gian, hào hứng nhìn bể tắm.
Tôi không thấy phiền, nhưng Laurier và Tanya này, hai người này không bao giờ biết mệt à?
“Hmm, chắc rồi…nếu chỉ là 1 hay 2 người, cô có lẽ có thể bơi thỏa thích trong bồn… chắc có lẽc vậy?”
Tanya ném tôi một ánh mắt nhìn chăm chú đầy đánh giá cao mà rõ ràng trúng phóc nói rằng nhỏ muốn làm vậy.
Cô muốn bơi?
Vậy bơi đi.
Tôi quyết định làm đầy bể tắm mới bằng nước nóng.
Bể tắm lớn nên việc làm đầy nước thực sự là một vấn đề phiền toái.
Nhưng, nó chẳng là gì với Sức mạnh Tưởng tượng của tôi. Fuhahaha~
Trong bất kì trường hợp nào, tôi cũng muốn tắm một chốc nên đây hay đó đều tốt cả.
Tôi tạo nước bằng ma thuật, sau đó đun nóng nước bằng ma thuật luôn.
Một lát sau, bể tắm đầy nước nóng, kích thước nhắc tôi nhớ tới một hồ tắm bơi lội cho trẻ em.
Fuuh.
Làm giỏi quá, tôi ơi.
Không đợi lâu thêm được nữa, Tanya, người đang ngóng ở bên bể tắm trong khi đã cởi truồng, mà khá làm tôi xao lãng, nhảy ùm vào bể tắm.
Bởi thân hình và kích thước bể tắm, nó thực sự nhìn giống như cảnh một đứa trẻ nhảy vào hồ tắm cho trẻ em.
“Ooo~!!!”
Tanya thốt lên một giọng khoan khoái, đầu và mông con nhỏ liên tục trồi sụp trên mặt nước khi nhỏ đập bơi chó với sự hào hứng.
Haa, cô ấy sau cùng là một dạng khuyển mà nhỉ.
Chuyện này nhìn hơi vui vui.
Vả lại nói, mùa hè đã tới ở góc sân.
Thấy Tanya chơi vui như vậy, tôi cảm thấy sẽ là một ý hay để làm một hồ tắm đúng chuẩn bên ngoài trời. Nghe thật đã.
…và hơn nữa là, áo tắm.
Lần ở Ariel tôi đã hưởng sái rồi, nhưng lần này đích thân tôi sẽ thiết kế áo tắm.
Dĩ nhiên, loại áo tắm nào họ sẽ mặc là được thiết kế theo tâm hồn “hiện đại” của tôi.
Nói cách khác, áo tắm trường học aka đồng phục bơi.
Chất liệu vải chắc không là vấn đề.
Nhưng mà, rủi thay tôi chưa bao giờ tiếp xúc với một đồng phục bơi thật sự trước đây.
Chắc nó kiểu như đồ bơi bình thường đi?
Trí nhớ tôi mơ hồ thật.
“Haruto không vào tắm hả?”
Tanya gọi khi tôi mãi chìm sâu vào suy nghĩ.
Tôi không thể làm gì khác.
“Dĩ nhiên tôi tắm rồi.”
Tôi cởi phăng đồ mình và tiến vô bể tắm thênh thang.
Thật là hay để tắm trong bể rộng như vầy.
Hơn nữa, tôi còn có Tanya ở cùng.
Thật là sướng.
Quả đúng là một buổi sáng trọn vẹn.