Ta sẽ tổng kết những gì đã rút ra được sau cuộc họp ngày hôm qua tại đây.
Lẽ ra phần này phải được viết vào cùng ngày của buổi họp mới phải ---- ta mất một chút thời gian để sắp xếp lại những ý nghĩ trong đầu ---- bởi lẽ có một ý tưởng ta mới nảy ra gần đây, và nó khá điên rồ, kể cả đối với tiêu chuẩn của mình.
Thôi, ta nghĩ nên để chuyện đó cho lúc khác.
Dễ bị cảm xúc nhất thời chi phối, một thói xấu cố hữu.
Nguồn cơn của những bước hụt và thất bại của ta đều từ đó mà ra cả, nhỉ? ---- Từ tìm kiếm Thiên Đường đến mấy thứ khác nữa.
Hôm nay sẽ chỉ viết về những gì đã xảy ra thôi.
Dùng cụm từ “như dự đoán” ở đây thật sự rất thích hợp. Bởi cả Judgment và High Priestess đều sấp mặt trước đám Joestar.
Thậm chí tin xấu không chỉ có thế ---- có vẻ như Mohammad Avdol, chủ nhân của Magician’s Red, kẻ đáng lẽ ra đã bỏ mạng dưới tay Hol Horse và J. Geil, hóa ra vẫn còn sống.
Và đây không phải cái kiểu thoát chết nơi đường tơ kẽ tóc hay gì, tất cả vốn do Joseph Joestar, do kế hoạch xảo quyệt của đứa cháu nội lươn lẹo lắm trò của Jonathan, hắn “ngụy tạo cái chết” cho đồng đội mình.
Thật không may, ta phải thú thực rằng mình đã bị lừa ---- nhờ vậy, bọn chúng đã thành công đặt chân đến Ai Cập. Thật khó tin khi Avdol không chỉ giả chết, hắn còn bí mật chuẩn bị hẳn một con tàu ngầm...
Ta chỉ nhận ra khi nghe tin High Priestess đã phá hủy thành công cỗ máy, cô ta chỉ thiếu đúng một chút nữa là đã có thể mang bọn chúng đi ngắm gà....
Và thất bại.
Nhưng mặt khác, ta để ý có một phần trong nội tâm mà mình đã bỏ quên. Một phần nội tâm đã thực sự bình thản chấp nhận tin dữ này.
Một phần trong ta, bằng một cách nào đó, đã có thể, bằng một chiều hướng nào đó, coi đây là một tin tốt.
Gọi kế hoạch của Joseph bằng tính từ “xảo quyệt” cho văn hoa, chứ đấy thật ra chỉ như trò rẻ tiền để qua mặt phe địch bằng sự gian trá.
Còn Kujo Jotaro ---- ta biết chúng là hai Stand user đối địch nhau, nhưng hắn lại thể hiện một thái độ cực kì không khoan nhượng khi đấm một người phụ nữ đến mức không thể phục hồi.
Nhắc mới nhớ, Joseph cũng tấn công thẳng mặt nữ chủ nhân của Empress với không chút do dự ---- những hành động ta không thể tưởng tượng Jonathan hay George dám làm.
Những hành động phi thanh lịch như thế sẽ thật khó tin nếu ở một trăm năm trước.
Thế này thì ngủ ngon rồi.
Kể cả đám “người kế thừa” đó cũng không hoàn toàn “kế thừa” khí phách của Jonathan khi xưa. Một ít, một vài, hay có khi phần lớn, đã không còn.
Bọn chúng không còn đáng để phải lo sợ nữa.
Chắc chắn bọn chúng sẽ bị nhóm Chín Vị Thần tiêu diệt một cách dễ dàng, ví như dưới tay N’Dour chẳng hạn.
Ta rất trông đợi vào ngày mai.
Ngày mai, khi sắp xếp xong những ý nghĩ đang lộn xộn.